Ta Ở Vị Diện Thần Quái Làm Cao Nhân Bắt Quỷ
Chương 5:
Tô Mộng Kỳ
27/03/2024
Đây là điều tốt cho cả hai bên, xét cho cùng, trong truyện linh dị, những nhân vật có khả năng chịu đựng mạnh mẽ luôn được yêu thích hơn là nhân vật nhát gan, cũng dễ sống sót hơn.
“Khi nào nhiệm vụ bắt đầu vậy?” Hòa Quang suy nghĩ một chút:“Tôi cần chuẩn bị gì không?”
Hệ thống nói: “Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào, hiện tại chúng ta chỉ có thể chuẩn bị về mặt tinh thần. Ký chủ là một người qua đường, như tôi đã nói, vì nam nữ chính phụ truyện vườn trường đều chết hết nên thân phận vai phụ truyện linh dị chỉ có thể do cậu đảm nhiệm.”
“Đồng thời, do thế giới của các cậu đang ngày càng nguy hiểm, nhưng lúc đầu tác giả lại không thiết lập những nhân vật cao thủ ẩn dật, mà chỉ đi theo hướng nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc.”
“Bây giờ nếu đi theo hướng này thì sẽ không ai sống sót, vì vậy, cậu phải ngầm đảm nhiệm vai cao thủ ẩn dật, giống như có một nhân vật bí ẩn nào đó đang giúp đỡ các vai phụ gặp nạn.”
“Vì hiện tại nam chính đơn nguyên kịch trong truyện linh dị là nhân vật quan trọng duy nhất còn sống sót, nên tôi nghĩ chúng ta có thể trực tiếp gọi anh ta là nam chính.”
“Ý cậu là tôi phải âm thầm giúp nam chính sao?” Hòa Quang dừng xoay bút, khó xử nói: “Âm thầm là không cho bất kỳ ai biết sao? Nhưng tôi không biết nói dối lắm!”
“Sao có thể coi là nói dối được chứ? Ký chủ thân mến, tôi cũng không cố tình làm khó cậu, nhưng cậu phải biết, dù là cao thủ bí ẩn đến đâu cũng có lúc bại lộ thân phận, một cao thủ từ đầu đến cuối chẳng hề lộ mặt, đến cuối vẫn là một ẩn số, chắc chắn sẽ bị độc giả mắng chửi.”
Hệ thống nói: “Thân phận vai phụ của cậu chính là để khiến cho tuyến nhân quả trông hợp lý hơn, như vậy, độc giả… Tôi đã nói rồi, thế giới của các bạn vẫn chưa thoát khỏi phạm vi tiểu thuyết.”
“Ý chí của thế giới này hay nói cách khác là Thiên đạo, sẽ sớm chọn ra nam chính mới, theo tính toán, tám phần là nam chính đơn nguyên kịch trong tiểu thuyết linh dị.”
“Sau khi anh ta trở thành nam chính, hành trình phiêu lưu của anh ta sẽ được ghi lại trong quyển 《Sách số mệnh》 mới được tạo thành.
Nếu độc giả xem quyển sách này, chắc chắn sẽ bừng tỉnh ra, hóa ra người vẫn luôn giúp đỡ nam chính chính là vai phụ, hóa ra cô ấy là cao thủ ẩn mình.”
“Vậy thì 《Sách số mệnh》 thực ra chính là một cuốn tiểu thuyết sao?” Hòa Quang hỏi: “Ở những thế giới khác, nó cũng là một cuốn tiểu thuyết sao?”
“Về mặt lý thuyết thì đúng là như vậy.” Hệ thống nói.
“Ký chủ thân mến, cậu cũng đừng buồn hay hoài nghi về cuộc đời, 《Sách số mệnh》 giống như một bộ phim tài liệu, ghi lại hành trình phiêu lưu của một người được gọi là nam chính. Chỉ cần cậu giúp nam chính khiến mọi chuyện trông càng hợp lý, thế giới của các cậu sẽ càng nhanh thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện lấy nam chính làm trung tâm, 《Sách số mệnh》 cũng sẽ dừng ghi chép, nó sẽ trở thành một thế giới thực sự.” Hệ thống an ủi.
Hoàn toàn không buồn cũng không hoài nghi về cuộc đời, Hòa Quang bừng tỉnh, “Nói theo cách khác, khi đó có nghĩa là tiểu thuyết đã kết thúc. À! Cảm giác như học được nhiều thứ quá.”
“Khi nào nhiệm vụ bắt đầu vậy?” Hòa Quang suy nghĩ một chút:“Tôi cần chuẩn bị gì không?”
Hệ thống nói: “Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào, hiện tại chúng ta chỉ có thể chuẩn bị về mặt tinh thần. Ký chủ là một người qua đường, như tôi đã nói, vì nam nữ chính phụ truyện vườn trường đều chết hết nên thân phận vai phụ truyện linh dị chỉ có thể do cậu đảm nhiệm.”
“Đồng thời, do thế giới của các cậu đang ngày càng nguy hiểm, nhưng lúc đầu tác giả lại không thiết lập những nhân vật cao thủ ẩn dật, mà chỉ đi theo hướng nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc.”
“Bây giờ nếu đi theo hướng này thì sẽ không ai sống sót, vì vậy, cậu phải ngầm đảm nhiệm vai cao thủ ẩn dật, giống như có một nhân vật bí ẩn nào đó đang giúp đỡ các vai phụ gặp nạn.”
“Vì hiện tại nam chính đơn nguyên kịch trong truyện linh dị là nhân vật quan trọng duy nhất còn sống sót, nên tôi nghĩ chúng ta có thể trực tiếp gọi anh ta là nam chính.”
“Ý cậu là tôi phải âm thầm giúp nam chính sao?” Hòa Quang dừng xoay bút, khó xử nói: “Âm thầm là không cho bất kỳ ai biết sao? Nhưng tôi không biết nói dối lắm!”
“Sao có thể coi là nói dối được chứ? Ký chủ thân mến, tôi cũng không cố tình làm khó cậu, nhưng cậu phải biết, dù là cao thủ bí ẩn đến đâu cũng có lúc bại lộ thân phận, một cao thủ từ đầu đến cuối chẳng hề lộ mặt, đến cuối vẫn là một ẩn số, chắc chắn sẽ bị độc giả mắng chửi.”
Hệ thống nói: “Thân phận vai phụ của cậu chính là để khiến cho tuyến nhân quả trông hợp lý hơn, như vậy, độc giả… Tôi đã nói rồi, thế giới của các bạn vẫn chưa thoát khỏi phạm vi tiểu thuyết.”
“Ý chí của thế giới này hay nói cách khác là Thiên đạo, sẽ sớm chọn ra nam chính mới, theo tính toán, tám phần là nam chính đơn nguyên kịch trong tiểu thuyết linh dị.”
“Sau khi anh ta trở thành nam chính, hành trình phiêu lưu của anh ta sẽ được ghi lại trong quyển 《Sách số mệnh》 mới được tạo thành.
Nếu độc giả xem quyển sách này, chắc chắn sẽ bừng tỉnh ra, hóa ra người vẫn luôn giúp đỡ nam chính chính là vai phụ, hóa ra cô ấy là cao thủ ẩn mình.”
“Vậy thì 《Sách số mệnh》 thực ra chính là một cuốn tiểu thuyết sao?” Hòa Quang hỏi: “Ở những thế giới khác, nó cũng là một cuốn tiểu thuyết sao?”
“Về mặt lý thuyết thì đúng là như vậy.” Hệ thống nói.
“Ký chủ thân mến, cậu cũng đừng buồn hay hoài nghi về cuộc đời, 《Sách số mệnh》 giống như một bộ phim tài liệu, ghi lại hành trình phiêu lưu của một người được gọi là nam chính. Chỉ cần cậu giúp nam chính khiến mọi chuyện trông càng hợp lý, thế giới của các cậu sẽ càng nhanh thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện lấy nam chính làm trung tâm, 《Sách số mệnh》 cũng sẽ dừng ghi chép, nó sẽ trở thành một thế giới thực sự.” Hệ thống an ủi.
Hoàn toàn không buồn cũng không hoài nghi về cuộc đời, Hòa Quang bừng tỉnh, “Nói theo cách khác, khi đó có nghĩa là tiểu thuyết đã kết thúc. À! Cảm giác như học được nhiều thứ quá.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.