Quyển 1 - Chương 112: Chương 88.2
Băng Y Khả Khả
04/12/2018
Đế giày đánh thật mạnh vào sau gáy của Lý Tinh rồi chậm rãi rơi xuống mặt đất, lúc rơi xuống đất máu còn bắn ra tung tóe.
Lý Tinh chính là một ví dụ của vui quá hóa buồn.
"Mẹ kiếp lão làm thuê nhà ngươi, ngươi con mẹ nó không muốn sống thì cũng không cần kéo theo lão tử, lão tử còn chưa ôm mỹ nhân đủ, không muốn chết với ngươi đâu." Tôn Lập hùng hổ chạy tới, lúc đi ngang qua Lý Tinh thuận tiện vươn chân ra hung hăng đá một cái, Lý tinh lập tức bay ngược ra sau ngã vào trong góc, máu tươi trong miệng phun ra không ngừng.
Một đá kia của Tôn Lập dùng hết sức lực, cho dù không chết cũng sẽ trở thành tàn phế cấp độ ba.
"Xin hỏi vị đại nhân này, lệnh bài kia của ngài có thể cho ta nhìn một chút được không?" Tôn Lập cười tủm tỉm nói, thậm chí vẻ mặt có hơi cẩn thận, làm cho người không biết tình hình đều trợn tròn mắt.
Xoa gáy, Đại Hùng sững sờ chớp mắt, nhưng vẫn lấy ra tấm lệnh bài màu trắng kia.
"Đây... Thật sự là lệnh bài của trưởng lão vinh dự, không biết vị đại nhân này, lệnh bài kia..." Nhận lệnh bài, cẩn thận đoán mò nửa ngày, xác định lệnh bài là thật rồi mới trả lại lệnh bài cho Đại Hùng.
"Đây là tiểu thư của chúng ta để cho ta cầm đến, bây giờ nàng muốn đi tắm máu Dong Binh Đoàn Địa Ngục."
Trong lòng Đại Hùng không hiểu, rốt cuộc tiểu thư đưa lệnh bài cho mình là cái gì? Vì sao hội trưởng công hội luyện dược vừa trông thấy lệnh bài này lại tôn kính như thế?
Lắc đầu, Đại Hùng bỏ qua nghi ngờ trong đầu, tính tình của hắn là như thế, không nghĩ ra thì không muốn nghĩ nữa.
Khẽ nhíu mày, Tôn Lập như đã rõ cái gì, xoay người, nói: "Tất cả thành viên trong công hội luyện dược tập hợp lại, đi đến Dong Binh Đoàn Địa Ngục với ta."
Lúc hai hàng người ngựa xông về phía Dong Binh Đoàn Địa Ngục, thì trong Dong Binh Đoàn Địa Ngục cũng không yên tĩnh như ngày trước.
Trong phòng, hai người ôm nhau ngủ, trong đó một nữ tử hơi nghiêng đầu, mái tóc che một bên khuôn mặt, loáng thoáng có thể nhìn thấy làn da nõn nà của nữ tử xuyên qua khe hở sợi tóc.
Nam nhân ôm nữ tử có khuôn mặt thô kệch, râu ria đầy cằm, hai tay cường tráng ôm nữ tử ở trong lòng, có lẽ là đang mơ mộng đẹp nên nam nhân há miệng, khóe miệng chảy ra một ít nước.
Nhíu mày, nữ tử mở mắt nhìn nam nhân đang ôm mình, trong mắt hiện ra một chút chán ghét.
Cắn môi, nàng vén chăn lên, lộ ra thân thể trắng nõn như ngọc, đứng dậy mặc y phục, động tác của nàng rất nhỏ sợ đánh thức nam nhân đang ngủ say.
Nhưng mà lòng cảnh giác của nam nhân sao lại buông lỏng được, ở lúc nữ tử tỉnh lại hắn đã cảm nhận được, chậm rãi mở hai mắt, từ trên giường ngồi dậy, nắm vòng eo mảnh khảnh của nữ tử, dùng râu cọ vào cổ tuyết trắng của nàng, nói.
"Di Nhi làm sao vậy? Là nghĩ đến chuyện Dong Binh Đoàn Vân Ly sao? Ai bảo Hạ Quân Mạc kia giấu đan dược thật chặt chẽ chứ, yên tâm, sau khi ta lấy được đan dược của bọn họ, thì sẽ giúp nàng tắm máu Dong Binh Đoàn Vân Ly, vì phụ thân nàng báo thù."
Trong mắt xẹt qua chán ghét, Thủy Di vẫn ra vẻ thẹn thùng cúi đầu xuống: "Đội trưởng, Di Nhi cũng không trách đội trưởng, chỉ là lúc trước phụ thân và đệ đệ, còn có những người Dong Binh Đoàn Thuỷ Vực còn lại đều bị đám cẩu tặc Vân Ly dùng gian kế hại chết, cho nên ta mới lo lắng muốn thay mọi người báo thù như thế."
"Di Nhi, ta sẽ báo thù thay bọn họ, bây giờ chúng ta..."
Thèm nhỏ dãi nuốt nước miếng, Tô Thấm xoay người đặt Thủy Di ở trên giường, ngay lúc móng vuốt sói của hắn chạm vào Thủy Di đang thẹn thùng, bên ngoài bỗng nhiên truyền tiếng gọi to chặn ngang thú tính của hắn.
"Mau nhìn kìa, thật nhiều Kim Sí Đại Bằng, sao chúng nó lại kết thành bầy đến đây vậy"
"Không phải Kim Sí Đại Bằng thích sống một mình sao? Làm sao lại đồng thời xuất hiện vậy?"
"Bay ở phía trước dường như là Kim Sí Đại Bằng trong vương tộc, chả trách có thể tập hợp nhiều Kim Sí Đại Bằng như vậy."
"A, cứu mạng, Kim Sí Đại Bằng ăn thịt người..."
"Sao lại thế này?" Khuôn mặt trầm xuống, Tô Thấm cũng không quản Thủy Di nữa, mặc y phục xong rất nhanh, lúc đẩy cửa đi ra, hắn không khỏi trợn tròn mắt.
Vô số Kim Sí Đại Bằng từ trên trời lao xuống, trên mặt đất bị máu tươi nhiễm đỏ, người của Dong Binh Đoàn Địa Ngục đều mất mạng ở trong miệng sắc bén của Kim Sí Đại Bằng, máu tươi nhiễm khắp nơi, xinh đẹp như Mạn Châu Sa Hoa rơi đầy trên mặt đất.
"Đây... Ở đâu nhiều Kim Sí Đại Bằng như vậy?"
Tô Thấm ngây ngẩn cả người, hắn không nhớ rõ mình có kết thù với Kim Sí Đại Bằng, vì sao lại đến đối phó với Dong Binh Đoàn Địa Ngục của hắn?
Kế tiếp, Tô Thấm đã biết vì sao lại xảy ra chuyện.
Lúc trông thấy những người ngoài đứng ở chỗ không xa, Kim Sí Đại Bằng Vương nằm xuống ở bên chân của thiếu nữ, hắn lập tức đã biết chân tướng mọi chuyện, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm bọn họ: "Là ngươi, Hạ Quân Mạc!"
"Các ngươi cũng lên toàn bộ đi, người của Dong Binh Đoàn Địa Ngục, một tên cũng đều không tha."
Trước mặt máu chảy khắp mặt đất, chọc đỏ hai mắt của mỗi người, nhưng vẻ mặt của Hạ Như Phong vẫn lạnh nhạt, giống như không để những người chết vào mắt, giọng nói lạnh lùng vô tình vang lên.
Không phải các ngươi muốn tắm máu Dong Binh Đoàn Vân Ly sao? Ta đây bây giờ nói cho các ngươi biết, rốt cuộc là ai tắm máu ai.
Kim Sí Đại Bằng cũng không nháy mắt giết những người này, mà là cắn nuốt thịt của bọn họ, làm cho bọn không còn chút máu cho đến khi cơ thể trở nên héo khô.
Máu chất đầy trong sân như một dòng suối, chảy ra ngoài cửa, từ từ thấm vào trong lòng đất.
Đây mới là chính tắm máu, dùng máu người đến rửa sạch mảnh đất dưới chân này...
"Tiểu thư..."
Phía sau truyền đến tiếng gọi, quay đầu, Hạ Như Phong đã thấy Đại Hùng dẫn theo một đoàn luyện dược sư áo bào trắng bước nhanh đến.
Ánh mắt của nàng dừng ở trên người đứng đầu luyện dược sư, nhẹ bước đến, nhận lệnh bài mình đưa cho Đại Hùng, rồi mới nói: "Ngươi này là hội trưởng tân nhiệm của công hội luyện dược sao?"
"Vâng, ta là hội trưởng tân nhiệm Tôn Lập."
"Được, tốt lắm, ta lấy danh nghĩa của trưởng lão vinh dự của công hội luyện dược ra lệnh cho ngươi, tắm máu Dong Binh Đoàn Địa Ngục."
Trưởng lão vinh dự? Nàng là trưởng lão vinh dự?
Tôn Lập kinh ngạc ngẩng đầu nhìn khuôn mặt còn quá trẻ này, nhưng mà Hạ Như Phong nhíu mày một cái làm cho ông nhất thời hoảng sợ, vội vàng kéo suy nghĩ lại: "Vâng, trưởng lão."
Lúc này Hạ Như Phong mới vừa lòng gật đầu.
Thực lực của người trong Dong Binh Đoàn Địa Ngục cũng không tệ, số lượng Kim Sí Đại Bằng nhiều nhưng cũng không thể làm được cẩn thận. Mà nàng lại không muốn hy sinh người một nhà, dù sao đánh nhau thì luôn có thương vong, vì vậy mới kéo người của công hội luyện dược đến.
"Công hội Luyện dược?" Tô Thấm không ngờ công hội luyện dược cũng chen tay vào, khuôn mặt biến sắc kia lại biến hóa.
"Đội trưởng, xảy ra chuyện gì vậy?" Thủy Di mặc quần áo rồi đi ra, nhưng mà trông thấy cảnh tượng trước mặt, nàng chưa kịp hét ra tiếng trợn to mắt đã bị dọa ngất xỉu.
"Là nàng, Thủy Di?" Hạ Vân Ly vừa vặn đưa mắt nhìn qua, thấy Thủy Di xuất hiện, sửng sốt một chút, khuôn mặt hiện lên tia lãnh ý: "Chả trách Dong Binh Đoàn Địa Ngục tranh đấu với chúng ta, có lẽ không chỉ là nguyên do vì đan dược đi?"
Hạ Như Phong cũng nghe nói qua tên này, sau khi hủy diệt Dong Binh Đoàn Thuỷ Vực chỉ có Thủy Di là không thấy đâu. Lúc ấy để cho rất nhiều Dong Binh đi thăm dò tìm tung tích nhưng đều không tìm được nàng, xem ra lúc nàng thấy tình hình không ổn nên đã rời khỏi Phong Thành.
"Cữu cữu, kết thúc bên này người xử lý là được rồi, con cũng nên trở lại học viện rồi, Tà, chúng ta đi thôi."
Đoàn Kim Sí Đại Bằng, cộng thêm Tôn Lập có thực lực mạnh hơn Tô Thấm, thì nàng căn bản không cần ở lại, cần thăng thực lực mới là việc cấp bách.
Hơn nữa, Hạ Quân Mạc không phải người mềm lòng, nàng tin ông có thể xử lý rất tốt.
Vì thế, sau khi từ biệt với Hạ Quân Mạc thì bước lên lưng Đại Bằng, và Dạ Thiên Tà hai người bay về phía học viện...
Học viện Linh Phong, đúng lúc buổi chiều, tiếng ồn ào trong học viện vô cùng lớn, cổ thụ bên đường nhỏ trơ trụi đón gió, ở trong gió có vẻ cô đơn và tiêu điều.
"Như Phong, bây giờ ngươi định đi đâu?" Hai tay ôm gáy, ánh mắt của Dạ Thiên Tà nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh, dịu dàng hỏi.
Hai người nam tử tuấn mỹ tà mị, thiếu nữ vẻ ngoài khuynh thành, dọc đường đi không khỏi hấp dẫn rất nhiều đệ tử vây nhìn.
"Ta muốn đi tìm sư phụ, hỏi ông về tin tức của Mộc Linh." Khẽ thở dài, nàng nâng mắt nhìn trời, chỉ có thu phục Mộc Linh nàng mới có thể nắm chắc giúp Mộ Dung Thanh Nguyệt đột phá Linh Quân.
"Đúng rồi, Kim Long của ngươi đến ngũ giai cửu cấp phải không? Ngươi giúp ta đi sưu tập chút dược liệu, ta giúp nó đột phá đến lục giai." Như nhớ tới cái gì đó, Hạ Như Phong thu ánh mắt lại, nở nụ cười với Dạ Thiên Tà.
Nụ cười của nàng tuyệt mỹ làm cho các nam đệ tử bên cạnh đều choáng váng, sau đó ghen tị trừng mắt nhìn Dạ Thiên Tà bên cạnh nàng. Thật hy vọng nam nhân đứng ở bên cạnh nàng là mình vậy.
Do Dạ Thiên Tà thi triển kết giới ở xung quanh, vì vậy lời nói của hai người không bị người khác nghe thấy.
Hơi cười, trường bào tinh xảo màu tím ở trong gió bay nhè nhẹ, mang cho hắn một hơi thở tôn quý tà mị. Dạ Thiên Tà mở miệng, giọng nói như một cơn gió mềm nhẹ từ bên tai khẽ lướt qua.
"Được, với ngươi thì ta sẽ không khách khí."
Lời nói quen thuộc như thế làm cho Hạ Như Phong sửng sốt, ngẩng đầu lên, trông thấy mắt tím tà khí của nam tử, lòng của nàng run lên, có lẽ bắt đầu từ rất lâu trước đây, nam nhân này đã là bằng hữu chân chính của Hạ Như Phong nàng.
"Biểu tỷ, chính là nàng, chính nàng đã ăn hiếp còn đoạt đi Kim Sí Đại Bằng của ta."
Giọng nói yếu ớt từ phía trước truyền đến, Hạ Như Phong nhíu mày, nâng mắt nhìn lên, đã thấy một nữ tử áo hồng nhạt đi về phía nàng, nữ tử áo hồng nhạt kia đúng là Thượng Quan Chỉ Nhược đã gặp phải ở Huyết Linh Giới.
Bên cạnh nàng ta là nữ tử mặc y phục màu trắng, nếu như bỏ qua ánh mắt ngạo mạn của nàng thì sẽ là một đóa Bạch liên đầy hơi thở trong sáng, đáng tiếc, ngạo mạn kia đã phá hủy đi phần khí chất này.
"Nữ tử yêu nghiệt bài danh thứ ba, lại là nàng?"
"Sao nàng có thể xuất hiện ở đây."
Khinh thường nghị luận bên cạnh, Thượng Quan Tình trực tiếp đi đến bên cạnh Hạ Như Phong, ánh mắt của nàng như là coi thường thiên hạ, dường như trong thiên hạ chỉ có ta là độc nhất, chỉ có nàng mới là người xuất sắc nhất.
"Ngươi đã bắt nạt biểu muội của ta? Tốt lắm, biểu muội của Thượng Quan Tình ta sao phế vật gì cũng đều có thể bắt nạt? Bây giờ, ta sẽ quyết đấu với ngươi, nếu không người khác lại cho rằng, ngay cả phế vật cũng đều dám ăn hiếp người của Thượng Quan Tình ta."
Lý Tinh chính là một ví dụ của vui quá hóa buồn.
"Mẹ kiếp lão làm thuê nhà ngươi, ngươi con mẹ nó không muốn sống thì cũng không cần kéo theo lão tử, lão tử còn chưa ôm mỹ nhân đủ, không muốn chết với ngươi đâu." Tôn Lập hùng hổ chạy tới, lúc đi ngang qua Lý Tinh thuận tiện vươn chân ra hung hăng đá một cái, Lý tinh lập tức bay ngược ra sau ngã vào trong góc, máu tươi trong miệng phun ra không ngừng.
Một đá kia của Tôn Lập dùng hết sức lực, cho dù không chết cũng sẽ trở thành tàn phế cấp độ ba.
"Xin hỏi vị đại nhân này, lệnh bài kia của ngài có thể cho ta nhìn một chút được không?" Tôn Lập cười tủm tỉm nói, thậm chí vẻ mặt có hơi cẩn thận, làm cho người không biết tình hình đều trợn tròn mắt.
Xoa gáy, Đại Hùng sững sờ chớp mắt, nhưng vẫn lấy ra tấm lệnh bài màu trắng kia.
"Đây... Thật sự là lệnh bài của trưởng lão vinh dự, không biết vị đại nhân này, lệnh bài kia..." Nhận lệnh bài, cẩn thận đoán mò nửa ngày, xác định lệnh bài là thật rồi mới trả lại lệnh bài cho Đại Hùng.
"Đây là tiểu thư của chúng ta để cho ta cầm đến, bây giờ nàng muốn đi tắm máu Dong Binh Đoàn Địa Ngục."
Trong lòng Đại Hùng không hiểu, rốt cuộc tiểu thư đưa lệnh bài cho mình là cái gì? Vì sao hội trưởng công hội luyện dược vừa trông thấy lệnh bài này lại tôn kính như thế?
Lắc đầu, Đại Hùng bỏ qua nghi ngờ trong đầu, tính tình của hắn là như thế, không nghĩ ra thì không muốn nghĩ nữa.
Khẽ nhíu mày, Tôn Lập như đã rõ cái gì, xoay người, nói: "Tất cả thành viên trong công hội luyện dược tập hợp lại, đi đến Dong Binh Đoàn Địa Ngục với ta."
Lúc hai hàng người ngựa xông về phía Dong Binh Đoàn Địa Ngục, thì trong Dong Binh Đoàn Địa Ngục cũng không yên tĩnh như ngày trước.
Trong phòng, hai người ôm nhau ngủ, trong đó một nữ tử hơi nghiêng đầu, mái tóc che một bên khuôn mặt, loáng thoáng có thể nhìn thấy làn da nõn nà của nữ tử xuyên qua khe hở sợi tóc.
Nam nhân ôm nữ tử có khuôn mặt thô kệch, râu ria đầy cằm, hai tay cường tráng ôm nữ tử ở trong lòng, có lẽ là đang mơ mộng đẹp nên nam nhân há miệng, khóe miệng chảy ra một ít nước.
Nhíu mày, nữ tử mở mắt nhìn nam nhân đang ôm mình, trong mắt hiện ra một chút chán ghét.
Cắn môi, nàng vén chăn lên, lộ ra thân thể trắng nõn như ngọc, đứng dậy mặc y phục, động tác của nàng rất nhỏ sợ đánh thức nam nhân đang ngủ say.
Nhưng mà lòng cảnh giác của nam nhân sao lại buông lỏng được, ở lúc nữ tử tỉnh lại hắn đã cảm nhận được, chậm rãi mở hai mắt, từ trên giường ngồi dậy, nắm vòng eo mảnh khảnh của nữ tử, dùng râu cọ vào cổ tuyết trắng của nàng, nói.
"Di Nhi làm sao vậy? Là nghĩ đến chuyện Dong Binh Đoàn Vân Ly sao? Ai bảo Hạ Quân Mạc kia giấu đan dược thật chặt chẽ chứ, yên tâm, sau khi ta lấy được đan dược của bọn họ, thì sẽ giúp nàng tắm máu Dong Binh Đoàn Vân Ly, vì phụ thân nàng báo thù."
Trong mắt xẹt qua chán ghét, Thủy Di vẫn ra vẻ thẹn thùng cúi đầu xuống: "Đội trưởng, Di Nhi cũng không trách đội trưởng, chỉ là lúc trước phụ thân và đệ đệ, còn có những người Dong Binh Đoàn Thuỷ Vực còn lại đều bị đám cẩu tặc Vân Ly dùng gian kế hại chết, cho nên ta mới lo lắng muốn thay mọi người báo thù như thế."
"Di Nhi, ta sẽ báo thù thay bọn họ, bây giờ chúng ta..."
Thèm nhỏ dãi nuốt nước miếng, Tô Thấm xoay người đặt Thủy Di ở trên giường, ngay lúc móng vuốt sói của hắn chạm vào Thủy Di đang thẹn thùng, bên ngoài bỗng nhiên truyền tiếng gọi to chặn ngang thú tính của hắn.
"Mau nhìn kìa, thật nhiều Kim Sí Đại Bằng, sao chúng nó lại kết thành bầy đến đây vậy"
"Không phải Kim Sí Đại Bằng thích sống một mình sao? Làm sao lại đồng thời xuất hiện vậy?"
"Bay ở phía trước dường như là Kim Sí Đại Bằng trong vương tộc, chả trách có thể tập hợp nhiều Kim Sí Đại Bằng như vậy."
"A, cứu mạng, Kim Sí Đại Bằng ăn thịt người..."
"Sao lại thế này?" Khuôn mặt trầm xuống, Tô Thấm cũng không quản Thủy Di nữa, mặc y phục xong rất nhanh, lúc đẩy cửa đi ra, hắn không khỏi trợn tròn mắt.
Vô số Kim Sí Đại Bằng từ trên trời lao xuống, trên mặt đất bị máu tươi nhiễm đỏ, người của Dong Binh Đoàn Địa Ngục đều mất mạng ở trong miệng sắc bén của Kim Sí Đại Bằng, máu tươi nhiễm khắp nơi, xinh đẹp như Mạn Châu Sa Hoa rơi đầy trên mặt đất.
"Đây... Ở đâu nhiều Kim Sí Đại Bằng như vậy?"
Tô Thấm ngây ngẩn cả người, hắn không nhớ rõ mình có kết thù với Kim Sí Đại Bằng, vì sao lại đến đối phó với Dong Binh Đoàn Địa Ngục của hắn?
Kế tiếp, Tô Thấm đã biết vì sao lại xảy ra chuyện.
Lúc trông thấy những người ngoài đứng ở chỗ không xa, Kim Sí Đại Bằng Vương nằm xuống ở bên chân của thiếu nữ, hắn lập tức đã biết chân tướng mọi chuyện, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm bọn họ: "Là ngươi, Hạ Quân Mạc!"
"Các ngươi cũng lên toàn bộ đi, người của Dong Binh Đoàn Địa Ngục, một tên cũng đều không tha."
Trước mặt máu chảy khắp mặt đất, chọc đỏ hai mắt của mỗi người, nhưng vẻ mặt của Hạ Như Phong vẫn lạnh nhạt, giống như không để những người chết vào mắt, giọng nói lạnh lùng vô tình vang lên.
Không phải các ngươi muốn tắm máu Dong Binh Đoàn Vân Ly sao? Ta đây bây giờ nói cho các ngươi biết, rốt cuộc là ai tắm máu ai.
Kim Sí Đại Bằng cũng không nháy mắt giết những người này, mà là cắn nuốt thịt của bọn họ, làm cho bọn không còn chút máu cho đến khi cơ thể trở nên héo khô.
Máu chất đầy trong sân như một dòng suối, chảy ra ngoài cửa, từ từ thấm vào trong lòng đất.
Đây mới là chính tắm máu, dùng máu người đến rửa sạch mảnh đất dưới chân này...
"Tiểu thư..."
Phía sau truyền đến tiếng gọi, quay đầu, Hạ Như Phong đã thấy Đại Hùng dẫn theo một đoàn luyện dược sư áo bào trắng bước nhanh đến.
Ánh mắt của nàng dừng ở trên người đứng đầu luyện dược sư, nhẹ bước đến, nhận lệnh bài mình đưa cho Đại Hùng, rồi mới nói: "Ngươi này là hội trưởng tân nhiệm của công hội luyện dược sao?"
"Vâng, ta là hội trưởng tân nhiệm Tôn Lập."
"Được, tốt lắm, ta lấy danh nghĩa của trưởng lão vinh dự của công hội luyện dược ra lệnh cho ngươi, tắm máu Dong Binh Đoàn Địa Ngục."
Trưởng lão vinh dự? Nàng là trưởng lão vinh dự?
Tôn Lập kinh ngạc ngẩng đầu nhìn khuôn mặt còn quá trẻ này, nhưng mà Hạ Như Phong nhíu mày một cái làm cho ông nhất thời hoảng sợ, vội vàng kéo suy nghĩ lại: "Vâng, trưởng lão."
Lúc này Hạ Như Phong mới vừa lòng gật đầu.
Thực lực của người trong Dong Binh Đoàn Địa Ngục cũng không tệ, số lượng Kim Sí Đại Bằng nhiều nhưng cũng không thể làm được cẩn thận. Mà nàng lại không muốn hy sinh người một nhà, dù sao đánh nhau thì luôn có thương vong, vì vậy mới kéo người của công hội luyện dược đến.
"Công hội Luyện dược?" Tô Thấm không ngờ công hội luyện dược cũng chen tay vào, khuôn mặt biến sắc kia lại biến hóa.
"Đội trưởng, xảy ra chuyện gì vậy?" Thủy Di mặc quần áo rồi đi ra, nhưng mà trông thấy cảnh tượng trước mặt, nàng chưa kịp hét ra tiếng trợn to mắt đã bị dọa ngất xỉu.
"Là nàng, Thủy Di?" Hạ Vân Ly vừa vặn đưa mắt nhìn qua, thấy Thủy Di xuất hiện, sửng sốt một chút, khuôn mặt hiện lên tia lãnh ý: "Chả trách Dong Binh Đoàn Địa Ngục tranh đấu với chúng ta, có lẽ không chỉ là nguyên do vì đan dược đi?"
Hạ Như Phong cũng nghe nói qua tên này, sau khi hủy diệt Dong Binh Đoàn Thuỷ Vực chỉ có Thủy Di là không thấy đâu. Lúc ấy để cho rất nhiều Dong Binh đi thăm dò tìm tung tích nhưng đều không tìm được nàng, xem ra lúc nàng thấy tình hình không ổn nên đã rời khỏi Phong Thành.
"Cữu cữu, kết thúc bên này người xử lý là được rồi, con cũng nên trở lại học viện rồi, Tà, chúng ta đi thôi."
Đoàn Kim Sí Đại Bằng, cộng thêm Tôn Lập có thực lực mạnh hơn Tô Thấm, thì nàng căn bản không cần ở lại, cần thăng thực lực mới là việc cấp bách.
Hơn nữa, Hạ Quân Mạc không phải người mềm lòng, nàng tin ông có thể xử lý rất tốt.
Vì thế, sau khi từ biệt với Hạ Quân Mạc thì bước lên lưng Đại Bằng, và Dạ Thiên Tà hai người bay về phía học viện...
Học viện Linh Phong, đúng lúc buổi chiều, tiếng ồn ào trong học viện vô cùng lớn, cổ thụ bên đường nhỏ trơ trụi đón gió, ở trong gió có vẻ cô đơn và tiêu điều.
"Như Phong, bây giờ ngươi định đi đâu?" Hai tay ôm gáy, ánh mắt của Dạ Thiên Tà nhìn về phía thiếu nữ bên cạnh, dịu dàng hỏi.
Hai người nam tử tuấn mỹ tà mị, thiếu nữ vẻ ngoài khuynh thành, dọc đường đi không khỏi hấp dẫn rất nhiều đệ tử vây nhìn.
"Ta muốn đi tìm sư phụ, hỏi ông về tin tức của Mộc Linh." Khẽ thở dài, nàng nâng mắt nhìn trời, chỉ có thu phục Mộc Linh nàng mới có thể nắm chắc giúp Mộ Dung Thanh Nguyệt đột phá Linh Quân.
"Đúng rồi, Kim Long của ngươi đến ngũ giai cửu cấp phải không? Ngươi giúp ta đi sưu tập chút dược liệu, ta giúp nó đột phá đến lục giai." Như nhớ tới cái gì đó, Hạ Như Phong thu ánh mắt lại, nở nụ cười với Dạ Thiên Tà.
Nụ cười của nàng tuyệt mỹ làm cho các nam đệ tử bên cạnh đều choáng váng, sau đó ghen tị trừng mắt nhìn Dạ Thiên Tà bên cạnh nàng. Thật hy vọng nam nhân đứng ở bên cạnh nàng là mình vậy.
Do Dạ Thiên Tà thi triển kết giới ở xung quanh, vì vậy lời nói của hai người không bị người khác nghe thấy.
Hơi cười, trường bào tinh xảo màu tím ở trong gió bay nhè nhẹ, mang cho hắn một hơi thở tôn quý tà mị. Dạ Thiên Tà mở miệng, giọng nói như một cơn gió mềm nhẹ từ bên tai khẽ lướt qua.
"Được, với ngươi thì ta sẽ không khách khí."
Lời nói quen thuộc như thế làm cho Hạ Như Phong sửng sốt, ngẩng đầu lên, trông thấy mắt tím tà khí của nam tử, lòng của nàng run lên, có lẽ bắt đầu từ rất lâu trước đây, nam nhân này đã là bằng hữu chân chính của Hạ Như Phong nàng.
"Biểu tỷ, chính là nàng, chính nàng đã ăn hiếp còn đoạt đi Kim Sí Đại Bằng của ta."
Giọng nói yếu ớt từ phía trước truyền đến, Hạ Như Phong nhíu mày, nâng mắt nhìn lên, đã thấy một nữ tử áo hồng nhạt đi về phía nàng, nữ tử áo hồng nhạt kia đúng là Thượng Quan Chỉ Nhược đã gặp phải ở Huyết Linh Giới.
Bên cạnh nàng ta là nữ tử mặc y phục màu trắng, nếu như bỏ qua ánh mắt ngạo mạn của nàng thì sẽ là một đóa Bạch liên đầy hơi thở trong sáng, đáng tiếc, ngạo mạn kia đã phá hủy đi phần khí chất này.
"Nữ tử yêu nghiệt bài danh thứ ba, lại là nàng?"
"Sao nàng có thể xuất hiện ở đây."
Khinh thường nghị luận bên cạnh, Thượng Quan Tình trực tiếp đi đến bên cạnh Hạ Như Phong, ánh mắt của nàng như là coi thường thiên hạ, dường như trong thiên hạ chỉ có ta là độc nhất, chỉ có nàng mới là người xuất sắc nhất.
"Ngươi đã bắt nạt biểu muội của ta? Tốt lắm, biểu muội của Thượng Quan Tình ta sao phế vật gì cũng đều có thể bắt nạt? Bây giờ, ta sẽ quyết đấu với ngươi, nếu không người khác lại cho rằng, ngay cả phế vật cũng đều dám ăn hiếp người của Thượng Quan Tình ta."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.