Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Chương 214: Dường như chỉ có cơn gió đến

Quất Miêu Ca Ca

13/02/2020

Dư Bảo Nguyên yêu cầu như vậy, Cố Phong căn bản không nỡ từ chối, trong lòng mừng thầm, ngồi bên cạnh Dư Bảo Nguyên.

Dư Bảo Nguyên nhíu mày: "Ngồi xa vậy làm gì?"

"Tôi sợ ngồi gần, quấy rầy em nói chuyện với mẹ." Cố Phong giải thích.

"Qua đây ngồi." Dư Bảo Nguyên chỉ chỉ mảng đất trống bên cạnh.

Cố Phong vội vàng dịch chỗ qua.

Dư Bảo Nguyên và Cố Phong chỉ ngồi như vậy, ngồi một lát, Dư Bảo Nguyên bỗng nhiên dịch sang bên Cố Phong một chút: "Anh vươn tay ra."

Cố Phong cảm thấy có chút khó hiểu, nhưng vẫn làm theo, đưa hay tay ra.

Dư Bảo Nguyên mím môi, ôm con cùng chui vào ngực hắn: "Mệt quá, để tôi dựa một lát."

Cả người Cố Phong chấn động, vui mừng khôn xiết từ trong lòng vọt thẳng lên trên.

Lần thứ hai rồi!

Hắn cúi đầu nhìn người đàn ông nhắm mắt lại trong ngực, nhìn đường cong gò má dịu dàng của cậu, nhìn nhóc thối nho nhỏ trong ngực cậu, trong lòng mềm mại, giống như được thứ gì đó lấp đầy.Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});



"Ngoan," Cố Phong sờ sờ đầu Dư Bảo Nguyên, "Em muốn dựa bao lâu, thì dựa bấy lâu."

Dư Bảo Nguyên hừ hừ một tiếng: "Miệng ngọt vậy, không giống anh."

Cố Phong cười cười, nhìn một bia đen bóng bên cạnh Dư Bảo Nguyên, hồi lâu, trong đôi mắt bỗng nhiễm một tia cảm xúc phức tạp, chậm rãi nói: "Xin lỗi."

"Gì cơ?"

"Tôi nói...... xin lỗi," Giọng Cố Phong mang theo trịnh trọng, "Trước đây làm nhiều chuyện sai trái như vậy, làm tổn thương em sâu như vậy, xin lỗi."

Dư Bảo Nguyên muốn nói chuyện, nhưng lời đến bên miệng lại cảm thấy không nói ra được gì, dứt khoát giữ yên lặng.

Cố Phong nghe tiếng lá cây như sóng biển, nói: "Trước kia luôn cảm thấy em mãi mãi cũng sẽ không rời đi, cảm thấy em sẽ mãi mãi ở lại bên cạnh tôi, tôi coi như là bị em chiều hư, còn làm tổn thương em nhiều lần như vậy. Đến lúc đánh mất em, tôi mới phát hiện, tôi không có cách nào chấp nhận em không ở bên cạnh tôi, một ngày cũng không được."

Cố Phong cúi đầu, ở trên mặt Dư Bảo Nguyên nhẹ nhàng hôn một cái: "Tôi thấy em đi cùng người đàn ông khác, trong lòng tôi rất chua, thập chí muốn lập tức kéo em từ chỗ khác về, buộc chặt vào bên cạnh tôi, để em không đi đâu được nữa, chỉ được nhìn tôi, nghĩ đến tôi. Tôi nhìn thấy em nấu cơm cho người khác, đừng nói trong lòng muốn ăn cỡ nào, dùng mấy vạn mấy chục vạn đổi lấy một miếng cơm em nấu tôi cũng vui lòng, em biết không?"

Dư Bảo Nguyên trốn trong ngực Cố Phong, ấm áp.

"Tôi đã mua lại hết những thứ em tặng tôi từ chỗ Anna. Người phụ nữ kia cũng thật khôn khéo, từ chỗ tôi cầm đi khoảng 1 triệu, nhưng tôi không cảm thấy đau lòng chút nào, tôi ngược lại cảm thấy có thể dùng giá tiền ít như vậy mua lại toàn bộ đồ của em đến bên cạnh tôi, tôi lời lớn. Đó là em tặng tôi, đều là tâm ý của em, bỏ đi một món tôi cũng cảm thấy đau lòng vô cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Sinh Con Cho Tổng Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook