Chương 218: Tặng hắn vòng tay ngọc bích
Quất Miêu Ca Ca
14/02/2020
Trong lỗ mũi Lục Nham hừ khí lạnh, bình tĩnh nói với ông cụ Lục: "Ông nội, Lục Dương về ăn cơm cùng bàn với chúng ta, mọi người đều không có ý kiến. Nhưng cậu trai bên cạnh hắn......"
Lục Nham chỉ chỉ Lộ Dương, ý là muốn đuổi hắn đi.
Ông cụ Lục trợn mắt: "Người ta là khách."
Lục Dương cũng gật gật đầu: "Đúng vậy, Lục Nham, tôi và Dương Dương hôm nay đều là khách, cậu đừng đánh mất khí phách."
Những lời này vừa ra, trong lòng ông cụ Lục chấn động.
Lục Dương trực tiếp trói mình và Lộ Dương thành một thể, chỉ rõ là khách. Vậy nói cách khác, trừ khi ông thừa nhận thân Lộ Dương, nếu không Lục Dương sẽ không từ bỏ Lộ Dương một mình quay về Lục gia.
Trong lòng ông cụ Lục hơi sít chặt, ông hết sức do dự, dù sao Lục gia chưa từng xảy ra chuyện con dâu nam.
Nhưng nhìn Lục thị gần đây sa sút như vậy, Lục Nham lại là phế vật cơ hồ có thể đập nát vụn một nhãn hiệu tốt......Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Dương ăn một miếng đồ ăn, khẽ ngẩng đầu, trực tiếp nói rõ lời: "Ông nội, con cũng không muốn ép ông. Con biết ông nhìn vào tình thân, hôm nay đến cũng là hi vọng con có thể quay lại Lục gia. Nhưng mà, con cũng vẫn coi trọng tình yêu, Dương Dương là người con đích thân chọn, con hi vọng có thể đường đường chính chính ở bên em ấy, ít nhất con hi vọng nhận được đồng ý của người nhà con."
Ông cụ Lục dùng ánh mắt dọa lui những người muốn lên tiếng phản bác, sau đó thở dài với Lục Dương: "Nói tiếp đi."
"Ngồi trên bàn này, căn bản đều là người Lục gia, vậy cũng không cần cố kỵ cái gì," Lục Dương khẽ cười một tiếng, "Ông nội, con tin ông cũng có thể nhìn thấy tình hình gần đây của Lục thị. Kinh tế thực đã tiến vào lỗ vốn cấp độ nhẹ, lợi nhuận là mấy sản nghiệp lớn con mới khai phá. Nhưng Lục Nham không có chút năng lực nào, mấy sản nghiệp lớn bị hắn làm hỏng bét!"
"Lục Dương, mày!" Lục Nham bị hắn phê bình trước mặt mọi người như vậy, nhất thời cảm thấy khí nóng tuôn ra xông lên đầu, tức giận đến trực tiếp đứng lên.
"Ngồi xuống!" Ông cục Lục vỗ bàn một cái, đoi mắt khí thế cường đại kia trực tiếp quét qua Lục Nham, "Lục Dương có nói sai chỗ nào sao? Lục Nham, ta vốn là đầy hi vọng giao Lục thị cho con, nhưng con cho ta nhìn thấy kết quả gì?"
Lục Nham tức đến phát run, lại chỉ có thể cố nhịn ngồi xuống.
"Ông nội, con không ngại nói thẳng, tiếp tục làm theo Lục Nham, mắt xích tài chính của Lục thị đứt gãy là chuyện sớm muộn thôi," Lục Dương gắp một đũa cá Lộ Dương thích ăn, bỏ vào bát con trước mặt Lộ Dương, "Những sản nghiệp này đều là con khai phá, con biết lợi và hại, cũng biết thao tác thế nào. Là người của Lục gia, con đương nhiên sẽ giúp đỡ công ty nhà mình, xử lý tốt những sản nghiệp này, nhưng nếu là người ngoài...... con đương nhiên sẽ chèn ép Lục thị để cướp đoạn số định mức thị trường."
Lục Nham chỉ chỉ Lộ Dương, ý là muốn đuổi hắn đi.
Ông cụ Lục trợn mắt: "Người ta là khách."
Lục Dương cũng gật gật đầu: "Đúng vậy, Lục Nham, tôi và Dương Dương hôm nay đều là khách, cậu đừng đánh mất khí phách."
Những lời này vừa ra, trong lòng ông cụ Lục chấn động.
Lục Dương trực tiếp trói mình và Lộ Dương thành một thể, chỉ rõ là khách. Vậy nói cách khác, trừ khi ông thừa nhận thân Lộ Dương, nếu không Lục Dương sẽ không từ bỏ Lộ Dương một mình quay về Lục gia.
Trong lòng ông cụ Lục hơi sít chặt, ông hết sức do dự, dù sao Lục gia chưa từng xảy ra chuyện con dâu nam.
Nhưng nhìn Lục thị gần đây sa sút như vậy, Lục Nham lại là phế vật cơ hồ có thể đập nát vụn một nhãn hiệu tốt......Advertisement / Quảng cáo(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Dương ăn một miếng đồ ăn, khẽ ngẩng đầu, trực tiếp nói rõ lời: "Ông nội, con cũng không muốn ép ông. Con biết ông nhìn vào tình thân, hôm nay đến cũng là hi vọng con có thể quay lại Lục gia. Nhưng mà, con cũng vẫn coi trọng tình yêu, Dương Dương là người con đích thân chọn, con hi vọng có thể đường đường chính chính ở bên em ấy, ít nhất con hi vọng nhận được đồng ý của người nhà con."
Ông cụ Lục dùng ánh mắt dọa lui những người muốn lên tiếng phản bác, sau đó thở dài với Lục Dương: "Nói tiếp đi."
"Ngồi trên bàn này, căn bản đều là người Lục gia, vậy cũng không cần cố kỵ cái gì," Lục Dương khẽ cười một tiếng, "Ông nội, con tin ông cũng có thể nhìn thấy tình hình gần đây của Lục thị. Kinh tế thực đã tiến vào lỗ vốn cấp độ nhẹ, lợi nhuận là mấy sản nghiệp lớn con mới khai phá. Nhưng Lục Nham không có chút năng lực nào, mấy sản nghiệp lớn bị hắn làm hỏng bét!"
"Lục Dương, mày!" Lục Nham bị hắn phê bình trước mặt mọi người như vậy, nhất thời cảm thấy khí nóng tuôn ra xông lên đầu, tức giận đến trực tiếp đứng lên.
"Ngồi xuống!" Ông cục Lục vỗ bàn một cái, đoi mắt khí thế cường đại kia trực tiếp quét qua Lục Nham, "Lục Dương có nói sai chỗ nào sao? Lục Nham, ta vốn là đầy hi vọng giao Lục thị cho con, nhưng con cho ta nhìn thấy kết quả gì?"
Lục Nham tức đến phát run, lại chỉ có thể cố nhịn ngồi xuống.
"Ông nội, con không ngại nói thẳng, tiếp tục làm theo Lục Nham, mắt xích tài chính của Lục thị đứt gãy là chuyện sớm muộn thôi," Lục Dương gắp một đũa cá Lộ Dương thích ăn, bỏ vào bát con trước mặt Lộ Dương, "Những sản nghiệp này đều là con khai phá, con biết lợi và hại, cũng biết thao tác thế nào. Là người của Lục gia, con đương nhiên sẽ giúp đỡ công ty nhà mình, xử lý tốt những sản nghiệp này, nhưng nếu là người ngoài...... con đương nhiên sẽ chèn ép Lục thị để cướp đoạn số định mức thị trường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.