Chương 61: Trong lòng lại có chút mê man nhỏ
Quất Miêu Ca Ca
19/07/2019
Edit + Beta: Vịt
"À," Âm thanh của Cố Oánh vừa lạnh nhạt vừa châm chọc, "Anh gọi điện cho tôi làm gì?"
"Mail công việc của công ty gần đây nhận được một mail," Dư Bảo Nguyên cười lạnh nói, "Cô biết trong mail viết nội dung gì không?"
Cố Oánh khinh thường mà hừ một tiếng: "Mail gì?"
"Một mail nói xấu tôi bị bệnh AIDS. Là cô làm hả?"
Cố Oánh xí một tiếng, "Anh rảnh lắm hả? Tôi không nghe hiểu anh đang nói gì."
"Người rảnh là cô!" Dư Bảo Nguyên có chút tức, "Tôi nói các cô có thể đừng phiền nữa hay không? Đám chị em kia của các cô suốt ngày ngoại trừ tiêu tiền bát quá chơi thủ đoạn nhỏ không có chuyện đứng đắn để làm sao? Tôi con mẹ nó cản trở các người chỗ nào?" Âm thanh Cố Oánh đột nhiên âm trầm, "Dư Bảo Nguyên, anh nói chuyện khách khí chút!"
"Ông đây thật sự chịu đủ rồi," Dư Bảo Nguyên vốn tâm tình đã không tốt, bị con người rảnh rỗi Cố Oánh này làm ầm ĩ, càng thêm khó chịu, ngữ khí cũng tăng chút, "Tôi nợ Cố gia các cô cái gì sao, cô, anh họ cô, từng người đều liều mạng chơi đùa tôi. 5 năm rồi, tôi đối với anh họ cô là tiền cũng nện, trái tim cũng móc, nên nhịn đều nhịn nên làm đều làm. Người Cố gia cao quý các cô vẫn như cũ xem thường tôi, được, ông đây đi, không thèm chút đồ của các người. Sau này anh Lập Ninh của cô như nguyện ở cùng một chỗ với Cố Phong, cô hài lòng rồi, có thể đừng phiền tôi không? Tôi thật sự không muốn gặp lại người Cố gia các người."
"Anh......"
"Lời tôi đã nói đến mức này rồi," Dư Bảo Nguyên thu lại tâm tình của mình, hít sâu một hơi, "Tôi cũng không giả ngu với cô nữa. Cô dùng tài khoản kia gửi mail làm sáng tỏ và nói xin lỗi, chuyện này coi như kết thúc, sau này chúng ta một chút quan hệ cũng không có, coi như chưa bao giờ quen biết nhau. Cô nếu khăng khăng trị tôi, được, cô cần mặt tôi không cần, chúng ta ở tòa án gặp." Dứt lời, trực tiếp ngắt máy.
Anna ở bên kia lại nghe được rõ ràng. Cô ghé lên trước, nhẹ giọng hỏi: "Cậu nghi ngờ...... Là Cố Oánh làm?"
"Không phải nghi ngờ," Dư Bảo Nguyên ngừng lại một chút, ánh mắt sắc bén, "Anna, nhiều năm như vậy, người đối với em có oán khi lớn như vậy cố ý trị em, chị cảm thấy có bao nhiêu? Tấm hình này,em đại khái có thể suy đoán được là Cố Oánh chụp. Cho dù người gửi mail không phải cô ta, cô ta cũng không thoát khỏi liên quan chuyện này."
"Cậu định làm thế nào?"
Dư Bảo Nguyên hít một hơi thật sâu, "Em chờ mail xin lỗi của cô ta...... Nếu không, tố tụng dân sự."
Anna nghe vậy, cũng gật gật đầu.
Cô biết, khí thế mạnh mẽ này của Dư Bảo Nguyên cũng chỉ là một mặt của cậu.
Cậu kỳ thực là người rất ôn nhu rất quan tâm.
Điểm này, từ trên những chuyện kiên trì lâu như vậy, dụng tâm nấu cơm cho Cố Phong, vì hắn thu xếp cuộc sống, hắn vừa bị bệnh Dư Bảo Nguyên đều khẩn trương hơn ai khác, hắn không vui Dư Bảo Nguyên đổi các cách để hắn vui vẻ của Dư Bảo nguyên là có thể nhìn ra.
Có lẽ là tính tình nuông chiều từ bé do hào môn thế gia dưỡng ra đi, Anna nghĩ thầm, để cho thiên kim tiểu thư Cố Oánh này, cho tới bây giờ chỉ có thể nhìn thấy giá trị của người khác, gia thế của người khác, nhưng chưa từng nhìn ra trả giá.
Anna lúc này vuốt ve lưng Dư Bảo Nguyên, tâm tình hơi chua xót.
Cô biết rất rõ, Dư Bảo Nguyên mặt ngoài nhìn kiên cường như vậy sắc bén như vậy, cần được yêu cỡ nào.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Cửa phòng bệnh, Cố Phong vừa vặn đến cửa sổ nhỏ muốn liếc một cái, lặng yên tựa vào trên tường lạnh như băng.
Anh nghe thấy những lời Dư Bảo Nguyên nói với Cố Oánh, chỉ cảm thấy trong lòng cực phức tạp.
Trong đầu bỗng nhiên giống như chiếu phim chiếu lại từng việc trải qua những năm này cùng Dư Bảo Nguyên.
Lúc hắn cảm mạo Dư Bảo Nguyên đúng giờ đúng giấc mà pha thuốc cho hắn, cho dù hắn phiền tới rống to với cậu cũng muốn giục hắn uống vào; lúc hắn vì công việc phiền lòng, Dư Bảo Nguyên tăng ca cùng hắn, hắn tăng đến muộn, Dư Bảo Nguyên cũng tăng đến muộn cùng hắn. Từng có vô số đêm, là Cố Phong làm việc tới gục trên bàn làm việc ngủ, Dư Bảo Nguyên nhẹ nhàng thay hắn tắt đèn.
Có lẽ, sau khi đèn tắt, Dư Bảo Nguyên vẫn tiếp tục để mau sớm giải quyết vấn đề, tiếp tục chiến đấu hăng hái.
Còn có rất nhiều rất nhiều hình ảnh. Từng sinh nhật của hắn, Dư Bảo Nguyên ở phòng bếp bận rộn; hắn dẫn dắt tập đoàn ở lĩnh vực mới có đột phá, Dư Bảo Nguyên vì hắn vui tới reo hò nhảy nhót......
Nơi đâu cũng có Dư Bảo Nguyên.
Như vậy hiện tại, loại tâm tình phức tạp khó tả đối mặt với Dư Bảo Nguyên, là cái gì?
Là áy náy sao?
Lúc này, người đàn ông khí thế mạnh mẽ, mọi việc thuận lợi trên thương nghiệp, trong mắt lại là nghi hoặc, và mê mang hiếm thấy.
"À," Âm thanh của Cố Oánh vừa lạnh nhạt vừa châm chọc, "Anh gọi điện cho tôi làm gì?"
"Mail công việc của công ty gần đây nhận được một mail," Dư Bảo Nguyên cười lạnh nói, "Cô biết trong mail viết nội dung gì không?"
Cố Oánh khinh thường mà hừ một tiếng: "Mail gì?"
"Một mail nói xấu tôi bị bệnh AIDS. Là cô làm hả?"
Cố Oánh xí một tiếng, "Anh rảnh lắm hả? Tôi không nghe hiểu anh đang nói gì."
"Người rảnh là cô!" Dư Bảo Nguyên có chút tức, "Tôi nói các cô có thể đừng phiền nữa hay không? Đám chị em kia của các cô suốt ngày ngoại trừ tiêu tiền bát quá chơi thủ đoạn nhỏ không có chuyện đứng đắn để làm sao? Tôi con mẹ nó cản trở các người chỗ nào?" Âm thanh Cố Oánh đột nhiên âm trầm, "Dư Bảo Nguyên, anh nói chuyện khách khí chút!"
"Ông đây thật sự chịu đủ rồi," Dư Bảo Nguyên vốn tâm tình đã không tốt, bị con người rảnh rỗi Cố Oánh này làm ầm ĩ, càng thêm khó chịu, ngữ khí cũng tăng chút, "Tôi nợ Cố gia các cô cái gì sao, cô, anh họ cô, từng người đều liều mạng chơi đùa tôi. 5 năm rồi, tôi đối với anh họ cô là tiền cũng nện, trái tim cũng móc, nên nhịn đều nhịn nên làm đều làm. Người Cố gia cao quý các cô vẫn như cũ xem thường tôi, được, ông đây đi, không thèm chút đồ của các người. Sau này anh Lập Ninh của cô như nguyện ở cùng một chỗ với Cố Phong, cô hài lòng rồi, có thể đừng phiền tôi không? Tôi thật sự không muốn gặp lại người Cố gia các người."
"Anh......"
"Lời tôi đã nói đến mức này rồi," Dư Bảo Nguyên thu lại tâm tình của mình, hít sâu một hơi, "Tôi cũng không giả ngu với cô nữa. Cô dùng tài khoản kia gửi mail làm sáng tỏ và nói xin lỗi, chuyện này coi như kết thúc, sau này chúng ta một chút quan hệ cũng không có, coi như chưa bao giờ quen biết nhau. Cô nếu khăng khăng trị tôi, được, cô cần mặt tôi không cần, chúng ta ở tòa án gặp." Dứt lời, trực tiếp ngắt máy.
Anna ở bên kia lại nghe được rõ ràng. Cô ghé lên trước, nhẹ giọng hỏi: "Cậu nghi ngờ...... Là Cố Oánh làm?"
"Không phải nghi ngờ," Dư Bảo Nguyên ngừng lại một chút, ánh mắt sắc bén, "Anna, nhiều năm như vậy, người đối với em có oán khi lớn như vậy cố ý trị em, chị cảm thấy có bao nhiêu? Tấm hình này,em đại khái có thể suy đoán được là Cố Oánh chụp. Cho dù người gửi mail không phải cô ta, cô ta cũng không thoát khỏi liên quan chuyện này."
"Cậu định làm thế nào?"
Dư Bảo Nguyên hít một hơi thật sâu, "Em chờ mail xin lỗi của cô ta...... Nếu không, tố tụng dân sự."
Anna nghe vậy, cũng gật gật đầu.
Cô biết, khí thế mạnh mẽ này của Dư Bảo Nguyên cũng chỉ là một mặt của cậu.
Cậu kỳ thực là người rất ôn nhu rất quan tâm.
Điểm này, từ trên những chuyện kiên trì lâu như vậy, dụng tâm nấu cơm cho Cố Phong, vì hắn thu xếp cuộc sống, hắn vừa bị bệnh Dư Bảo Nguyên đều khẩn trương hơn ai khác, hắn không vui Dư Bảo Nguyên đổi các cách để hắn vui vẻ của Dư Bảo nguyên là có thể nhìn ra.
Có lẽ là tính tình nuông chiều từ bé do hào môn thế gia dưỡng ra đi, Anna nghĩ thầm, để cho thiên kim tiểu thư Cố Oánh này, cho tới bây giờ chỉ có thể nhìn thấy giá trị của người khác, gia thế của người khác, nhưng chưa từng nhìn ra trả giá.
Anna lúc này vuốt ve lưng Dư Bảo Nguyên, tâm tình hơi chua xót.
Cô biết rất rõ, Dư Bảo Nguyên mặt ngoài nhìn kiên cường như vậy sắc bén như vậy, cần được yêu cỡ nào.
(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)
Cửa phòng bệnh, Cố Phong vừa vặn đến cửa sổ nhỏ muốn liếc một cái, lặng yên tựa vào trên tường lạnh như băng.
Anh nghe thấy những lời Dư Bảo Nguyên nói với Cố Oánh, chỉ cảm thấy trong lòng cực phức tạp.
Trong đầu bỗng nhiên giống như chiếu phim chiếu lại từng việc trải qua những năm này cùng Dư Bảo Nguyên.
Lúc hắn cảm mạo Dư Bảo Nguyên đúng giờ đúng giấc mà pha thuốc cho hắn, cho dù hắn phiền tới rống to với cậu cũng muốn giục hắn uống vào; lúc hắn vì công việc phiền lòng, Dư Bảo Nguyên tăng ca cùng hắn, hắn tăng đến muộn, Dư Bảo Nguyên cũng tăng đến muộn cùng hắn. Từng có vô số đêm, là Cố Phong làm việc tới gục trên bàn làm việc ngủ, Dư Bảo Nguyên nhẹ nhàng thay hắn tắt đèn.
Có lẽ, sau khi đèn tắt, Dư Bảo Nguyên vẫn tiếp tục để mau sớm giải quyết vấn đề, tiếp tục chiến đấu hăng hái.
Còn có rất nhiều rất nhiều hình ảnh. Từng sinh nhật của hắn, Dư Bảo Nguyên ở phòng bếp bận rộn; hắn dẫn dắt tập đoàn ở lĩnh vực mới có đột phá, Dư Bảo Nguyên vì hắn vui tới reo hò nhảy nhót......
Nơi đâu cũng có Dư Bảo Nguyên.
Như vậy hiện tại, loại tâm tình phức tạp khó tả đối mặt với Dư Bảo Nguyên, là cái gì?
Là áy náy sao?
Lúc này, người đàn ông khí thế mạnh mẽ, mọi việc thuận lợi trên thương nghiệp, trong mắt lại là nghi hoặc, và mê mang hiếm thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.