Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece
Chương 138: Chuyện Trên Tàu Hỏa (1)
Trạch Nam Bụng Bự
20/06/2021
Lúc này, sau chiếc tàu hỏa có một tiếng hét vang lên.
- Luffy mũ rơm! Tất cả thành viên của gia đình Franky cảm ơn ngươi!!! Bắn tên!
Sau đó hai cái mũi tên to bằng thân người kéo theo hai sợ xích bắn thẳng vào đuôi của Rocket Man. Một cơn chấn động xảy ra, Luffy nhìn hai con Yagara không lồ nói.
- Wow, to thế!!
Bà Kokoro nói.
- Đó là vua của những con Yagara!
Luffy nói.
- Ghê thật nha!
Zoro nói.
- Bọn ngốc các ngươi! ĐỪNG CÓ QUẬY THẾ CHỨ!!
Bên gia đình Franky nói.
- Chúng tôi xin lỗi!
Bà Kokoro cười nói.
- Bọn này thật là ồn quá đi.
- Ê!
Luffy nói.
- Này, bà già, vậy là nhanh nhất rồi à? Sao mà chậm như rùa thế. . .
Bà Kokoro nói.
- Kiên nhẫn đi nào. Ngươi sẽ thấy khi tới đường ray thôi. . .
Một lúc sau, bà Kokoro nói.
- Đang vào đường ray! Một khi chúng ta lên được đường ray thi tốc độ sẽ tăng lên đáng kể đấy. Hãy thắt dây an toàn vào, nếu không thì bị thương cũng ráng chịu nhé!
Ở trong khoang hành khách, Nami nói.
- Làm sao có thể bị thương được nhỉ?
- Ầm!
Isora ôm lấy Nami dùng Vũ Không Thuật bay lên nói.
- Có sau không Nami?
Ở khoang lái, bà Kokoro nói.
- Hừm, chúng ta trật khỏi đường ray rồi! Nhưng mà. . . Chưa xong đâu!!
Nói xong, bà Kokoro kéo lấy cần gạt, đầu tàu lại phun ra hơi nước sau đó tăng tốc, ỏ trên nóc tàu, Luffy nhìn thấy cảnh này thì để tay lên cầm bắt đầu suy nghĩ. Chiếc tàu tăng tốc nhưng lại một lần nữa trật khỏi đường ray, lúc này lại có một giọng nói vang lên.
- Thêm chút nữa, qua phải chút nữa đi bà ơi!
Bà Kokoro nói.
- Được! Tiếp tục theo dõi. . . Cho ta nhé. . . Hở? Chimney! Gonbe! Hai đưa lên tàu khi nào thế?!
Gonbe nói.
- Vâng ạ!
Bà Kokoro hoảng hốt nói.
- Vào đây mau lên! Nếu không sẽ bị văng ra bây giờ! Nghe bà đi!
Chimney cười nói.
- Ha ha, không sao đâu mà!
Nhưng mà đúng lúc này, chiếc tàu hỏa lại cán qua đường ray, Chimney lập tức mất thăng bằng rơi xuống, bà Kokoro kêu lên.
- Chimney!
May mắn là Chimney với tay nắm vào thanh sắt trên nóc tàu, cô bé nói.
- Cháu đang rơi xuống!
Bà Kokoro nói.
- Bám chặt vào!
Chimney nói.
- Cháu đang bay!
Bà Kokoro nói.
- Chờ chút nhá! Ta sẽ dừng tàu lại!
Bà Kokoro vội nắm lấy tay phang kéo mạnh, chờ một lúc đoàn tàu vẫn không giảm tốc, bà Kokoro mới nhớ ra, nói.
- Á! Ta quên mất! Con tàu này làm khỉ gì có thắng!
Lúc này Luffy đi tới hỏi.
- Hể? Em làm gì ở đó vậy, trông vui thế?
Chimney nói.
- Là anh Luffy mũ rơm kìa!!
Bà Kokoro nói.
- Mũ rơm! Mau mang Chimney vào đây! Con tàu này sắp bị ném lên trời đấy!!
Luffy nghe vậy thì vội duỗi tay di nắm tay của Chimney, nhưng mà đúng lúc này, Rocket Man lại cán vào đường ray, cả chiếc tàu chấn động một cái thật mạnh, Luffy và Chimney lập tức tụt tay bay ra sau, nhưng mà may mắn, ở phía sau có đám người của gia đình Franky đỡ lấy hai người và một con thỏ. . . Mọi chuyện qua đi, đoàn tàu đã khớp vào đường ray, bà Kokoro và tất cả mọi người đi qua căn nhà của gia đình Franky. Sau khi bà Kokoro la mắng Luffy và Chimney một lúc thì Isora nói.
- Luffy! Tới đây! Tớ có chuyện muốn nói!
Luffy hỏi.
- Chuyện gì thế?
Isora nói.
- Tới đây, ngồi xuống nhắm mắt lại. Tớ sẽ dùng biện pháp mạnh để cậu có thể cảm nhận Ki trong vòng 10 phút.
Luffy nói.
- Có biện pháp này, sau cậu không nói sớm?
Isora nói.
- Trên đời không có thứ gì miễn phí đâu Luffy, cách này là liên tục đưa Ki vào trong cơ thể của cậu. Một lượng lớn Ki sẽ chủ động di chuyển thật nhanh qua lại giữa các tế bào, như vậy cậu sẽ có thể cảm nhận được Ki một cách nhanh chống, nhưng cái giá phải trả là trong thời gian tớ đưa Ki vào cơ thể của cậu thì cậu sẽ đau như bị xé làm đôi. Nếu không phải bây giờ chúng ta đang đi tới nơi nguy hiểm thì tớ cũng sẽ không dùng cách này đâu!
Luffy nói.
- Không hiểu được. . . Nhưng tóm lại là rất đau đúng không? Tớ chịu được, cậu làm nhanh đi, tớ cũng muốn bay nữa!
- Được rồi. . .
Isora đặt tay lên vai của Luffy nói.
- Nhịn đau và cảm nhận Ki chảy qua các tế báo. Đó là điều cậu cần làm.
Sau đó một luồng Ki khổng lồ chảy từ cơ thể của Luffy, Luffy lập tức cắn chặt răng, Isora nhìn đám người trước mặt đang muốn nói chuyện thì giơ tay lên chặn lại nói.
- Có chuyện gì cũng im lặng 10 phút đi.
5 Phút trôi qua, trên trán của Luffy bắt đầu có mồ hôi chảy xuống, 7 phút trôi qua, Luffy bắt đầu dùng tay bấm vào gỗ. 8 phút trôi qua, cả mười ngón tay của Luffy đều đã đâm sâu vào trong sàn gỗ, 9 phút trôi qua, cơ thể của Luffy bắt đầu thả lỏng, sau đó Luffy mở mắt ra nói.
- Tớ cảm nhận được rồi.
Isora lấy tay ra khỏi vai của Luffy rồi nói.
- Cậu ăn thịt để hồi sức đi. . . Còn mấy ông, muốn nói gì thì nói đi.
Lúc này trong căn phòng nhỏ này được chia làm hai bên, bên trái của Isora là 3 người của công ty Galley-La, theo thứ tự là Paulie, tiếp đó là một người đàn ông với thân hình lực lưỡng với mái tóc và bộ ria mép màu đen, đeo một cặp kính răm, người này tên là Peepley Lulu. Cuối cùng là một ông chú lực lưỡng mình đầy cơ bắp với cái mái tóc và bộ râu màu trắng, người này tên là TileStone. Còn bên phải của Isora là gia đình Franky, nhóm mũ rơm và bà Kokoro. Zoro hỏi.
- Sao các người lại ở đây?
- Tôi đã quyết định theo các cậu. . .
- Luffy mũ rơm! Tất cả thành viên của gia đình Franky cảm ơn ngươi!!! Bắn tên!
Sau đó hai cái mũi tên to bằng thân người kéo theo hai sợ xích bắn thẳng vào đuôi của Rocket Man. Một cơn chấn động xảy ra, Luffy nhìn hai con Yagara không lồ nói.
- Wow, to thế!!
Bà Kokoro nói.
- Đó là vua của những con Yagara!
Luffy nói.
- Ghê thật nha!
Zoro nói.
- Bọn ngốc các ngươi! ĐỪNG CÓ QUẬY THẾ CHỨ!!
Bên gia đình Franky nói.
- Chúng tôi xin lỗi!
Bà Kokoro cười nói.
- Bọn này thật là ồn quá đi.
- Ê!
Luffy nói.
- Này, bà già, vậy là nhanh nhất rồi à? Sao mà chậm như rùa thế. . .
Bà Kokoro nói.
- Kiên nhẫn đi nào. Ngươi sẽ thấy khi tới đường ray thôi. . .
Một lúc sau, bà Kokoro nói.
- Đang vào đường ray! Một khi chúng ta lên được đường ray thi tốc độ sẽ tăng lên đáng kể đấy. Hãy thắt dây an toàn vào, nếu không thì bị thương cũng ráng chịu nhé!
Ở trong khoang hành khách, Nami nói.
- Làm sao có thể bị thương được nhỉ?
- Ầm!
Isora ôm lấy Nami dùng Vũ Không Thuật bay lên nói.
- Có sau không Nami?
Ở khoang lái, bà Kokoro nói.
- Hừm, chúng ta trật khỏi đường ray rồi! Nhưng mà. . . Chưa xong đâu!!
Nói xong, bà Kokoro kéo lấy cần gạt, đầu tàu lại phun ra hơi nước sau đó tăng tốc, ỏ trên nóc tàu, Luffy nhìn thấy cảnh này thì để tay lên cầm bắt đầu suy nghĩ. Chiếc tàu tăng tốc nhưng lại một lần nữa trật khỏi đường ray, lúc này lại có một giọng nói vang lên.
- Thêm chút nữa, qua phải chút nữa đi bà ơi!
Bà Kokoro nói.
- Được! Tiếp tục theo dõi. . . Cho ta nhé. . . Hở? Chimney! Gonbe! Hai đưa lên tàu khi nào thế?!
Gonbe nói.
- Vâng ạ!
Bà Kokoro hoảng hốt nói.
- Vào đây mau lên! Nếu không sẽ bị văng ra bây giờ! Nghe bà đi!
Chimney cười nói.
- Ha ha, không sao đâu mà!
Nhưng mà đúng lúc này, chiếc tàu hỏa lại cán qua đường ray, Chimney lập tức mất thăng bằng rơi xuống, bà Kokoro kêu lên.
- Chimney!
May mắn là Chimney với tay nắm vào thanh sắt trên nóc tàu, cô bé nói.
- Cháu đang rơi xuống!
Bà Kokoro nói.
- Bám chặt vào!
Chimney nói.
- Cháu đang bay!
Bà Kokoro nói.
- Chờ chút nhá! Ta sẽ dừng tàu lại!
Bà Kokoro vội nắm lấy tay phang kéo mạnh, chờ một lúc đoàn tàu vẫn không giảm tốc, bà Kokoro mới nhớ ra, nói.
- Á! Ta quên mất! Con tàu này làm khỉ gì có thắng!
Lúc này Luffy đi tới hỏi.
- Hể? Em làm gì ở đó vậy, trông vui thế?
Chimney nói.
- Là anh Luffy mũ rơm kìa!!
Bà Kokoro nói.
- Mũ rơm! Mau mang Chimney vào đây! Con tàu này sắp bị ném lên trời đấy!!
Luffy nghe vậy thì vội duỗi tay di nắm tay của Chimney, nhưng mà đúng lúc này, Rocket Man lại cán vào đường ray, cả chiếc tàu chấn động một cái thật mạnh, Luffy và Chimney lập tức tụt tay bay ra sau, nhưng mà may mắn, ở phía sau có đám người của gia đình Franky đỡ lấy hai người và một con thỏ. . . Mọi chuyện qua đi, đoàn tàu đã khớp vào đường ray, bà Kokoro và tất cả mọi người đi qua căn nhà của gia đình Franky. Sau khi bà Kokoro la mắng Luffy và Chimney một lúc thì Isora nói.
- Luffy! Tới đây! Tớ có chuyện muốn nói!
Luffy hỏi.
- Chuyện gì thế?
Isora nói.
- Tới đây, ngồi xuống nhắm mắt lại. Tớ sẽ dùng biện pháp mạnh để cậu có thể cảm nhận Ki trong vòng 10 phút.
Luffy nói.
- Có biện pháp này, sau cậu không nói sớm?
Isora nói.
- Trên đời không có thứ gì miễn phí đâu Luffy, cách này là liên tục đưa Ki vào trong cơ thể của cậu. Một lượng lớn Ki sẽ chủ động di chuyển thật nhanh qua lại giữa các tế bào, như vậy cậu sẽ có thể cảm nhận được Ki một cách nhanh chống, nhưng cái giá phải trả là trong thời gian tớ đưa Ki vào cơ thể của cậu thì cậu sẽ đau như bị xé làm đôi. Nếu không phải bây giờ chúng ta đang đi tới nơi nguy hiểm thì tớ cũng sẽ không dùng cách này đâu!
Luffy nói.
- Không hiểu được. . . Nhưng tóm lại là rất đau đúng không? Tớ chịu được, cậu làm nhanh đi, tớ cũng muốn bay nữa!
- Được rồi. . .
Isora đặt tay lên vai của Luffy nói.
- Nhịn đau và cảm nhận Ki chảy qua các tế báo. Đó là điều cậu cần làm.
Sau đó một luồng Ki khổng lồ chảy từ cơ thể của Luffy, Luffy lập tức cắn chặt răng, Isora nhìn đám người trước mặt đang muốn nói chuyện thì giơ tay lên chặn lại nói.
- Có chuyện gì cũng im lặng 10 phút đi.
5 Phút trôi qua, trên trán của Luffy bắt đầu có mồ hôi chảy xuống, 7 phút trôi qua, Luffy bắt đầu dùng tay bấm vào gỗ. 8 phút trôi qua, cả mười ngón tay của Luffy đều đã đâm sâu vào trong sàn gỗ, 9 phút trôi qua, cơ thể của Luffy bắt đầu thả lỏng, sau đó Luffy mở mắt ra nói.
- Tớ cảm nhận được rồi.
Isora lấy tay ra khỏi vai của Luffy rồi nói.
- Cậu ăn thịt để hồi sức đi. . . Còn mấy ông, muốn nói gì thì nói đi.
Lúc này trong căn phòng nhỏ này được chia làm hai bên, bên trái của Isora là 3 người của công ty Galley-La, theo thứ tự là Paulie, tiếp đó là một người đàn ông với thân hình lực lưỡng với mái tóc và bộ ria mép màu đen, đeo một cặp kính răm, người này tên là Peepley Lulu. Cuối cùng là một ông chú lực lưỡng mình đầy cơ bắp với cái mái tóc và bộ râu màu trắng, người này tên là TileStone. Còn bên phải của Isora là gia đình Franky, nhóm mũ rơm và bà Kokoro. Zoro hỏi.
- Sao các người lại ở đây?
- Tôi đã quyết định theo các cậu. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.