Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 80: Sương mù bảy màu

Trạch Nam Bụng Bự

07/05/2021

Hôm sau, rời trong nắng ấm, Usopp và luffy dừng thuyền lại rồi lôi khẩu pháo ra bắn vào rặng đá ngầm, Isora cũng nhân cơ hội chỉ Nami dùng gậy thời tiết bản cải tiến, Isora chỉ vào một cái nút nhỏ trên gậy thời tiết nói.

- Cái nút này là nút khởi động, khi cậu bấm vào một lần thì nó sẽ tự tập trung tất cả năng lượng vào đầu gậy. Cả quá trình mất khoản hai giây, cậu chỉ cần bấm nút và hướng một đầu về phía đối thủ, sau hai giây nó sẽ bắn ra một chùm sáng có sức công phá như một quả đại pháo.

Nami nhìn nhìn cái nút sau đó bấm vào nói.

- Như vầy hả?

Isora nhìn thấy Nami hướng đầu gậy về phía mình thì vội hét lên.

- Này, này, này!!! Cậu muốn giết tớ à!? Mau quay chỗ khác đi!

Nami quay đầu gậy về hướng khác, sau đó một chùm sáng bắn thẳng vào rặng đá, Usopp há miệng nhìn rặng đá nổ tung nói.

- Tớ bắn cả chục phát nó không nổ, mà giờ... Một phát...

Nami nói.

- Tuyệt vời! Tớ yêu cậu nhất, Isora!

Usopp nói.

- Này, này! Cái đó cũng có công sức của tớ mà.

Isora nói.

- Cái này có một nhược điểm.

Nami hỏi.

- Nhược điểm gì?

Isora nói.

- Sức công phá của nó mạnh, bởi vì rất mạnh cho nên nó cần thời gian để hồi năng lượng.

Nami hỏi.

- Bao lâu?

Isora nói.

- Một tiếng.

Nami nhíu mày nói.

- Vậy có nghĩa là nếu tớ bắn hụt... Thì sẽ chết à?

Isora nói.

- Thật ra cậu có thể dùng sét để nạp năng lượng cho nó, nhưng điều đó đòi hỏi việc dùng tổ hợp gọi sấm sét phải đủ nhanh...

Usopp nói.

- Xem ra chúng ta cần phải cải tiến thêm.

Nami nói.

- Vậy giao cho hai cậu cải tiến nó đấy.

Usopp và Isora nhìn Nami đi vào cabin, sau đó Usopp nhìn Isora hỏi.

- Cậu còn bản vẽ nào hữu dụng không?

Isora nghe vậy thì thầm nghĩ.

- Goro, ông còn không?

Garuda Goro nói.

- Không.

Isora nói.

- Tớ hết ý tưởng rồi, giao cho cậu đó Usopp.

Usopp nhìn Isora phủi mông đi vào cabin nói.

- Sao mình lại quên là hai người này ở cùng quê nhỉ...

...

Vài ngày sau Isora nằm ở đuôi thuyền, nhìn lên trời nói.

- Thật nhàm chán... Chúng ta đã có quá nhiều ngày yên bình, đúng không Luffy?

Luffy chán nản nói.

- Ờ... Chán quá. Mà đói quá...

Nami đi ra khỏi cabin nói.

- Không phải mới hôm kia, chúng ta đã đánh với một hạm đội à?

Isora nói.

- Cậu gọi đó là đánh à? Chúng ta chỉ trốn trong sương mù thôi, là bọn họ tự đâm vào đá ngầm chứ bộ.

Luffy nói.

- Đúng vậy...

Nami tiến lên đánh mỗi người một đấm nói.

- Hai tên ngu ngốc! Đối đầu trực diện để bị bắn nát thuyền à?



Luffy gối tay lên đầu nói.

- Không biết ông lão Zenny đã sửa xong thuyền chưa nhỉ?

Isora nói.

- Mới ba ngày thôi, chắc là chưa đâu... Chán quá đê!

Isora vừa nói xong thì Usopp hét lên.

- Này, tớ thấy một hạm đội hải quân!

Nami nói.

- Hết chán rồi đó.

Sau đó Nami bắt đầu chỉ huy tất cả mọi người... Nửa tiếng sau, Usopp vừa chèo thuyền vừa hét.

- Khốn kiếp! Tại sao lũ hải quân chết tiệt ấy lại tấn công chúng ta lúc này chứ?

Nami nói.

- Nếu cậu muồn sống thì ngậm miệng lại và chèo đi!

Sanji hét lên.

- Này Luffy! Mau giúp bọn tớ một tay đi chứ!

Luffy uể oải nói.

- Không được rồi. Tớ mệt quá... Từ chẳng được ăn gì từ bữa sáng hôm qua tới gì.

Sanji hỏi.

- Cậu đói bây giờ á?

Isora nói.

- Luffy, nếu cậu không giúp là tớ sẽ rèn cái bẫy thú đặt ở tủ lạnh đấy nhá!

Luffy nói.

- Này Isora, đừng ác thế chứ...

Lúc này, chiếc tàu hải quân bên trái thuyền Going merry đột nhiên phát nổ rồi chìm xuống biển, Chopper hỏi.

- Chuyện gì vậy?

Zoro nói.

- Chúng tự đánh thuyền của mình à?

Usopp đạp lên mạn thuyền cười ha ha nói.

- Nghe này, bọn hải quân ngu ngốc! Ta đã có kế hoạch ngay từ đầu rồi!

Zoro hỏi.

- Cậu có kế hoạch từ khi nào vậy?

Nami nói.

- Được rồi. Giờ chúng ta có thể dùng lối đó để thoát thân!

Vài tiếng sau, thuyền Going merry đi vào một dãy đá ngầm, Usopp nhìn ra sau nói.

- Cô nhìn thấy bọn hải quân không, Robin?

Robin cầm ống nhòm nhìn một lúc rồi nói.

- Có vẻ như chúng ta đã thoát rồi.

Usopp nói.

- Mấy cuộc tấng công gần đây thật dữ dội.

Zoro nói.

- Với hai tên tội phạm bị truy nã trên thuyền, thì chả có gì ngạc nhiên nếu hải quân bảo động đỏ khi thấy chúng ta.

Isora nói.

- Hình như cậu cũng bị truy nã đúng không Zoro?

Zoro suy nghĩ một chút rồi nói.

- Hình như là 6.000.000 Beli thì phải...

Isora nói.

- Vậy là ba người bị truy nã.

Nami nhìn Luffy đang nằm trên đầu cừu nói.

- Luffy, cẩn thận đó. Quanh đây có rất nhiều đá ngầm.

Vài phút sau, Chopper nhìn về phía trước vui mừng nói.

- Là một bến cảng!

Luffy bật ngồi dậy hỏi.

- Bến cảng? Đâu?

Chopper chỉ tay về ngọn hải đăng nói.



- Nhìn kìa! Mọi người có thấy ngọn hải đăng không?

Luffy nói.

- Một bến cảng... Có nghĩ là chúng ta sắp được ăn rồi. Ya hoo!

Nami cho thuyền cập vào một góc khuất sau tảng đá, tất cả mọi người lên bờ, Isora nói.

- Zoro, cậu lên bờ đi. Đột nhiên tớ cảm thấy lười quá, để tớ canh thuyền cho.

Zoro nói.

- Tớ không hứng thú lên bờ.

Isora nói.

- Vậy thì cùng ở lại giữ thuyền đi.

Sau đó Isora mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, đến khi tỉnh dậy Isora phát hiện ra bản thân đang ở một nơi kì lạ, chưa kịp tìm hiểu chuyện gì thì lại nghe thấy tiếng nói.

- Thả ra! Thả tớ ra!

- Dừng lại, Lapanui!

- Chắc là có nhầm lẫn gì đó thôi. Henzo không bao giờ làm chó săn cho Whetton đâu.

Isora quay đầu qua nhìn thì thấy ba đứa bé đẩy ngã một ông già, một trong ba đứa bé nói.

- Ngươi mong ta tha thứ cho những lỗi lầm đó à? Whetton đã san bằng cả thành phố! Nổi đau buồn ấy... Nếu ngươi chưa quên. Thì sẽ không bao giờ quỳ gối trước hắn cho dù có mất mạng đi nữa! Chỉ 50 năm mà ngươi đã quên rồi sao? Cho dù đã 50 năm với ngươi, nhưng với bọn ta nó mới chỉ trôi qua vài ngày thôi!

Isora nói thầm.

- Là một đứa bé bị thù hận che mắt à...

Usopp bước tới gần ngăn cản đứa bé nói.

- Đợi đã, Lapanui! Cậu nói vậy vì cậu không biết việc gì đã xảy ra! Cậu có biết ông ấy phải chịu đụng như thế nào trong suốt 50 năm không? Họ gọi ông ấy là chó săn của Whetton. Tất cả đều nói xấu sau lưng ông ấy... Nhưng ông ấy đã chịu đựng tất cả và tiếp tục nghiên cứu về sương mù 7 màu!

Đứa bé gái duy nhất trong ba đứa hỏi.

- Tại sao?

Usopp nói.

- Không phải quá rõ ràng rồi ư? Đó là để cứu các cậu!

Ông già đứng lên nói.

- Đừng bận tâm. Tớ không thể làm gì cho họ. Đánh tớ đi, Lapanui! Bỏ qua hết nhục nhã và danh dự đi. Từ khi Whetton đến, tớ đã quy phục dưới chân hắn... Nắm tay lại và đánh tớ đi! Đánh tớ đi! Nào!

Cậu bé Lapanui nắm lấy cổ áo của ông già, một lúc sau Lapanui rơi nước mắt nói.

- Chết tiệt! Làm sau mà 50 năm có thể trôi qua nhanh như thế chứ? Dù có muốn thì làm sao tớ có thể đánh cậu với bộ mặt đó được chứ!

Isora nhìn một lúc thì Luffy đột nhiên xuất hiện rồi kéo Lapanui bay đi vào trong sương mù, Usopp kêu lên.

- Luffy!!

Zoro nói.

- Tên ngốc đó!

Robin nói.

- Không sao đâu, họ sẽ quay lại thôi... Hoặc là không.

Isora nói.

- À... Mấy cậu có thể cho tớ biết, đây là đâu và mấy người này là ai không?

Usopp bất ngờ nói.

- Isora! Cậu mới dậy à?

Isora gãi đầu nói.

- Chả biết vì sao, khi tới gần bến cảng thì tớ cứ cảm thấy buồn ngủ...

Robin nói.

- Đây là bên trong sương mù 7 màu.

Isora hỏi.

- Là sương mù 7 màu trong cuốn sách cô hay đọc ấy à?

Robin gật đầu, Isora chỉ vào ông lão hỏi.

- Còn ông già với mấy đứa nhỏ này là ai?

Usopp bắt đầu giải thích và giới thiệu từng người cho Isora, ông lão Henzo nói.

- Chúng ta phải đi tìm hai người kia, ở trong này rất nguy hiểm.

Zoro nói.

- Cậu ta chỉ biết gây rắc rối.

Sau khi Isora tiêu hóa hết lượng thông tin mà Usopp cho hắn biết thì Isora nói.

- Để tớ cảm ứng xem cậu ta ở đâu?

Nói xong Isora nhắm mắt lại cảm ứng...

P/s tính tua nhanh qua đoạn này mà tua chỉ được một nữa thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook