Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)
Chương 28: Bí Ẩn Về Bình Cảnh
Lạc Thanh Tử
05/05/2024
Từng viên Hoàng Long Đan vào bụng, tu vi Lạc Hồng lấy tốc độ vững vàng tăng lên, ngân sắc phù văn trong kinh mạch của công pháp cơ sở cũng được vững bước tìm hiểu ra.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, mới đi qua không đến một tháng, Lạc Hồng khi luyện hóa dược lực Hoàng Long đan xuất hiện ngoài ý muốn, pháp lực mới vốn nên tiến vào đan điền, lại bị đẩy ra ngoài, sau đó liền tản ra.
Lạc Hồng mắt nhìn chính mình trước mắt hạn mức cao nhất của pháp lực, là 500, tu vi khoảng cách luyện khí tầng tám đỉnh phong chỉ kém 11 chỉ số hạn mức cao nhất của pháp lực.
Nguyên lai là gặp phải bình cảnh!
Tu tiên giả bình thường ở giai đoạn Luyện Khí kỳ sẽ ở lúc bốn tầng tấn cấp lên năm tầng, tám tầng tấn cấp lên chín tầng cùng mười hai tầng tấn cấp lên mười ba tầng, ở ba quan ải này gặp phải bình cảnh.
Không thể đột phá thì không thể tiến thêm một bước, từ xưa đến nay không biết có bao nhiêu tu tiên giả phải dừng bước trước tam quan này, mặc dù còn chưa tới trình độ nhắc tới bình cảnh phải biến sắc, nhưng gặp được cũng tuyệt đối không vui vẻ nổi.
Nhưng mà, Lạc Hồng lại đem bình cảnh trở thành cơ hội nghiên cứu mà cực khó để gặp được, tại lúc bốn tầng tấn cấp lên năm tầng, hắn không có cảm giác được bất luận cái gì trở ngại, lúc ấy hắn cảm giác rất thất vọng, hôm nay rốt cục bị hắn bắt được cơ hội này.
''Ta đã nói rồi, với tư chất tứ phẩm linh căn của ta làm sao có thể không gặp được bình cảnh, lúc trước hoàn toàn là lo lắng suông.''
Kỳ thật chỉ từ số liệu mà xem là có thể biết cái gọi là bình cảnh, chính là hiện tượng tu tiên giả dùng phương thức tu luyện bình thường, không cách nào đạt tới giới hạn pháp lực cần thiết để đột phá cảnh giới tiếp theo.
Lúc trước Lạc Hồng ngẫu nhiên đi Truyền Công Đường nghe giảng, có nghe qua một ít phương pháp thường dùng để đột phá bình cảnh, những kinh nghiệm này của tiền nhân không chỗ nào không nghiệm chứng kết luận của hắn.
Đầu tiên phương pháp tốt nhất nên dùng là cắn thuốc, phục dụng một viên đan dược có dược lực mạnh mẽ, mượn trong khoảng thời gian ngắn tăng trưởng hạn mức cao nhất của pháp lực, mạnh mẽ đột phá bình cảnh.
Tiếp theo là làm cho pháp lực bản thân tinh thuần hơn, tiêu phí đại lượng thời gian mài giũa tinh luyện một lần lại một lần, đến lúc đó tự có thể nước chảy thành sông mà đột phá bình cảnh.
Tất cả tu tiên giả Luyện Khí kỳ lúc gặp phải bình cảnh đều sẽ lựa chọn cắn thuốc, nhưng hiện thực lại sẽ bức tuyệt đại đa số trong bọn họ, đi lên con đường pháp lực tinh thuần, đây cũng là vì sao trong Hoàng Phong cốc sẽ có nhiều lão giả pháp lực tinh thuần như vậy.
Hiểu rõ cái gì là bình cảnh, vấn đề kế tiếp chính là:
Tại sao giới hạn pháp lực của tu tiên giả lại bị hạn chế?
Vì cái gì tu tiên giả có linh căn tư chất tốt sẽ không gặp phải bình cảnh?
Hai vấn đề này không khó giải đáp, mọi người đều biết kỳ luyện khí kỳ thật chính là thời kỳ tu tiên giả mài giũa cường hóa đan điền.
Như vậy không cách nào tăng lên hạn mức cao nhất của pháp lực, tự nhiên là bởi vì tu tiên giả đan điền đã dung nạp không được càng nhiều pháp lực.
Mà tư chất linh căn thì quyết định độ tinh thuần của pháp lực ban đầu của tu tiên giả, lấy linh căn tứ phẩm của Lạc Hồng làm ví dụ, khi hắn tu luyện sẽ hấp thu bốn loại linh khí trong ngũ hành, so sánh với linh căn nhị phẩm chỉ hấp thu hai loại linh khí, đồng dạng vận chuyển một môn công pháp, tạp chất trong pháp lực Lạc Hồng luyện ra sẽ nhiều hơn một chút.
Nói cách khác, linh căn tư chất càng cao, tu tiên giả tu luyện ra loại pháp lực có độ tinh thuần lại càng cao.
Mà độ tinh thuần của pháp lực càng cao, ở trong cùng một cảnh giới, khi đan điền có độ lớn bằng nhau mà so sánh thì cách biệt lại càng lớn với tu sĩ có độ tinh thuần thấp, cứ như vậy tư chất cao tu tiên giả tự nhiên sẽ không gặp phải bình cảnh.
Như vậy ta có nên vì tu luyện sau này, bắt đầu có ý thức mà cố gắng làm cho pháp lực tinh thuần hơn hay không?
Lạc Hồng không khỏi lâm vào suy nghĩ như vậy.
Điều này đối với những tu tiên giả khác mà nói căn bản là chuyện không cần lo lắng, đan dược có thể trợ giúp đột phá bình cảnh thật sự quá ít, pháp lực không tinh thuần liền đồng nghĩa với buông tha con đường tu tiên.
Lạc Hồng sở dĩ sẽ sinh ra do dự, là bởi vì nghĩ đến những tiền bối có tu vi cao trong Hoàng Phong Cốc lúc đạt tới Trúc Cơ kỳ, lại bị Trúc Cơ bình cảnh vây khốn.
Bọn họ cơ bản đều là tu tiên giả có được nhị phẩm linh căn, lấy tư chất của bọn họ cùng thời gian dài mài giũa đối với pháp lực tự thân, pháp lực của bọn họ hẳn là tương đối tinh thuần, nhưng vẫn là đột phá không được, vì cái gì?
Hiển nhiên, ngoại trừ độ tinh thuần của pháp lực ra, khẳng định còn tồn tại điều kiện hạn chế khác!
Ngẫm lại, vấn đề rất có thể nằm ở kích thước đan điền.
Bởi vì khi độ tinh thuần của pháp lực khó có thể thay đổi, có thể rõ ràng tăng lên hạn mức cao nhất của pháp lực, cũng chỉ có độ lớn nhỏ của đan điền.
Độ lớn nhỏ của đan điền chỉ cùng thể chất của người đó có quan hệ, ngoại trừ vài loại pháp thể hiếm thấy kia, ở giữa những tu tiên giả hẳn là chỉ tồn tại rất nhỏ khác biệt.
Tu tiên giả có nhị phẩm linh căn nếu cứ một đường tu luyện tiếp, tuy rằng gặp phải bình cảnh cực ít, nhưng có thể chỉ có lúc trúc cơ mới có thể khuếch trương đan điền, bởi vì thời điểm khác căn bản không cần thiết, điều này cuối cùng dẫn đến hạn mức cao nhất của pháp lực của bọn họ khó có thể đạt tới cảnh giới tiếp theo.
Đương nhiên đến giai đoạn này, sẽ có tu tiên giả ý thức được vấn đề này, bọn họ cũng sẽ thử khuếch trương đan điền, nhưng vì sao cũng không thấy mấy người thành công?
Chẳng lẽ nói đan điền khuếch trương cũng không phải dễ dàng như vậy?
Lạc Hồng cảm thấy cần phải làm thí nghiệm, vì thế lần nữa ăn vào một viên Hoàng Long Đan.
Lần này, hắn không hề làm như cũ, là mỗi khi luyện ra một chút pháp lực liền đưa vào đan điền, mà là để cho chúng nó tiếp tục ở trong kinh mạch đi theo linh khí vận chuyển, cuối cùng đem tinh luyện ra 6 chỉ số pháp lực mới nhất cổ tác khí nhét vào bên trong đan điền.
Khoảng cách để Lạc Hồng đột phá được còn kém 11 chỉ số pháp lực, 6 chỉ số pháp lực này tuy rằng không thể để cho hắn đột phá, nhưng cũng khiến đan điền của hắn vượt qua cực hạn có thể chịu tải lúc trước, vì thế đan điền bị hơi hơi căng lên, thấy lớn hơn hẳn một vòng.
Nhưng mà, ngay sau đó đan điền liền bắt đầu co lại, 6 chỉ số pháp lực bị Lạc Hồng nhét vào rất nhanh liền bị ép đi ra.
"Nguyên lai sẽ có loại phản ứng này, nói như vậy, nếu muốn đem đan điền khuếch trương nhất định phải liên tục hướng vào đan điền mà đưa vào pháp lực, để đan điền thời gian dài duy trì tại trạng thái khuếch trương, cuối cùng tiến vào trạng thái ổn định."
''Đưa vào pháp lực phải có số lượng không thể ít hơn số lượng đan điền đào thải ra ngoài, nếu không có làm cũng là vô dụng, này nên như thế nào cho đúng?"
Lạc Hồng nhanh chóng nghĩ đến một biện pháp đơn giản nhất, dùng một viên đan dược có dược lực rất mạnh, luyện hóa một bộ phận dược lực rồi ép buộc nhét nó vào đan điền, dược lực còn lại giống như lúc tu luyện bình thường, cuồn cuộn không ngừng luyện thành pháp lực bổ sung vào.
Muốn duy trì cân bằng, ta phải thu thập nhiều số liệu.
Dứt lời, Lạc Hồng lại ăn vào một khỏa Hoàng Long Đan, lúc này hắn đầu tiên là mạnh mẽ nhét vào 2 chỉ số pháp lực, đợi sau khi đan điền bắt đầu đào thải pháp lực, lại mạnh mẽ nhét vào 4 chỉ số pháp lực.
Kết quả rất rõ ràng, càng nhiều pháp lực được dồn vào, thì tốc độ đào thải của đan điền càng nhanh.
"Cũng may ta lấy linh áp đại pháp tu luyện, khiến cho linh áp trong kinh mạch tương đối ổn định, trong cùng một thời gian số pháp lực luyện thành là cố định, nếu không thật đúng là không dễ khống chế."
Sau một số tính toán, kết quả thật đáng kinh ngạc.
Lạc Hồng dưới linh áp đại pháp gia tốc tốc độ tu luyện lên hơn hai mươi lần, dĩ nhiên chỉ có thể miễn cưỡng duy trì đan điền tăng thêm 10 chỉ số pháp lực!
Cái này cũng không có nghĩa là liên tục đến hai lần liền có thể đột phá, lần đầu tiên có thể tăng lên 10 chỉ số pháp lực, nhưng chờ sau khi đan điền khuếch trương, lần tiếp theo liền phỏng chừng ngay cả tăng lên 1 chỉ số pháp lực đều không được.
Dựa theo cái kết quả này để tính toán, căn bản cũng không có khả năng có tu tiên giả thông qua nuốt đan dược đột phá bình cảnh, nhưng sự thật nói cho Lạc Hồng, cắn thuốc là phương pháp dễ dàng nhất để đột phá bình cảnh.
Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý, số liệu cũng sẽ không gạt người, vậy chỉ có thể là Lạc Hồng bỏ sót một nhân tố quan trọng nào đó!
Nhân tố không biết này, khi tu tiên giả đột phá bình cảnh, có thể cung cấp bổ sung cho thiếu hụt của tốc độ tu luyện.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, mới đi qua không đến một tháng, Lạc Hồng khi luyện hóa dược lực Hoàng Long đan xuất hiện ngoài ý muốn, pháp lực mới vốn nên tiến vào đan điền, lại bị đẩy ra ngoài, sau đó liền tản ra.
Lạc Hồng mắt nhìn chính mình trước mắt hạn mức cao nhất của pháp lực, là 500, tu vi khoảng cách luyện khí tầng tám đỉnh phong chỉ kém 11 chỉ số hạn mức cao nhất của pháp lực.
Nguyên lai là gặp phải bình cảnh!
Tu tiên giả bình thường ở giai đoạn Luyện Khí kỳ sẽ ở lúc bốn tầng tấn cấp lên năm tầng, tám tầng tấn cấp lên chín tầng cùng mười hai tầng tấn cấp lên mười ba tầng, ở ba quan ải này gặp phải bình cảnh.
Không thể đột phá thì không thể tiến thêm một bước, từ xưa đến nay không biết có bao nhiêu tu tiên giả phải dừng bước trước tam quan này, mặc dù còn chưa tới trình độ nhắc tới bình cảnh phải biến sắc, nhưng gặp được cũng tuyệt đối không vui vẻ nổi.
Nhưng mà, Lạc Hồng lại đem bình cảnh trở thành cơ hội nghiên cứu mà cực khó để gặp được, tại lúc bốn tầng tấn cấp lên năm tầng, hắn không có cảm giác được bất luận cái gì trở ngại, lúc ấy hắn cảm giác rất thất vọng, hôm nay rốt cục bị hắn bắt được cơ hội này.
''Ta đã nói rồi, với tư chất tứ phẩm linh căn của ta làm sao có thể không gặp được bình cảnh, lúc trước hoàn toàn là lo lắng suông.''
Kỳ thật chỉ từ số liệu mà xem là có thể biết cái gọi là bình cảnh, chính là hiện tượng tu tiên giả dùng phương thức tu luyện bình thường, không cách nào đạt tới giới hạn pháp lực cần thiết để đột phá cảnh giới tiếp theo.
Lúc trước Lạc Hồng ngẫu nhiên đi Truyền Công Đường nghe giảng, có nghe qua một ít phương pháp thường dùng để đột phá bình cảnh, những kinh nghiệm này của tiền nhân không chỗ nào không nghiệm chứng kết luận của hắn.
Đầu tiên phương pháp tốt nhất nên dùng là cắn thuốc, phục dụng một viên đan dược có dược lực mạnh mẽ, mượn trong khoảng thời gian ngắn tăng trưởng hạn mức cao nhất của pháp lực, mạnh mẽ đột phá bình cảnh.
Tiếp theo là làm cho pháp lực bản thân tinh thuần hơn, tiêu phí đại lượng thời gian mài giũa tinh luyện một lần lại một lần, đến lúc đó tự có thể nước chảy thành sông mà đột phá bình cảnh.
Tất cả tu tiên giả Luyện Khí kỳ lúc gặp phải bình cảnh đều sẽ lựa chọn cắn thuốc, nhưng hiện thực lại sẽ bức tuyệt đại đa số trong bọn họ, đi lên con đường pháp lực tinh thuần, đây cũng là vì sao trong Hoàng Phong cốc sẽ có nhiều lão giả pháp lực tinh thuần như vậy.
Hiểu rõ cái gì là bình cảnh, vấn đề kế tiếp chính là:
Tại sao giới hạn pháp lực của tu tiên giả lại bị hạn chế?
Vì cái gì tu tiên giả có linh căn tư chất tốt sẽ không gặp phải bình cảnh?
Hai vấn đề này không khó giải đáp, mọi người đều biết kỳ luyện khí kỳ thật chính là thời kỳ tu tiên giả mài giũa cường hóa đan điền.
Như vậy không cách nào tăng lên hạn mức cao nhất của pháp lực, tự nhiên là bởi vì tu tiên giả đan điền đã dung nạp không được càng nhiều pháp lực.
Mà tư chất linh căn thì quyết định độ tinh thuần của pháp lực ban đầu của tu tiên giả, lấy linh căn tứ phẩm của Lạc Hồng làm ví dụ, khi hắn tu luyện sẽ hấp thu bốn loại linh khí trong ngũ hành, so sánh với linh căn nhị phẩm chỉ hấp thu hai loại linh khí, đồng dạng vận chuyển một môn công pháp, tạp chất trong pháp lực Lạc Hồng luyện ra sẽ nhiều hơn một chút.
Nói cách khác, linh căn tư chất càng cao, tu tiên giả tu luyện ra loại pháp lực có độ tinh thuần lại càng cao.
Mà độ tinh thuần của pháp lực càng cao, ở trong cùng một cảnh giới, khi đan điền có độ lớn bằng nhau mà so sánh thì cách biệt lại càng lớn với tu sĩ có độ tinh thuần thấp, cứ như vậy tư chất cao tu tiên giả tự nhiên sẽ không gặp phải bình cảnh.
Như vậy ta có nên vì tu luyện sau này, bắt đầu có ý thức mà cố gắng làm cho pháp lực tinh thuần hơn hay không?
Lạc Hồng không khỏi lâm vào suy nghĩ như vậy.
Điều này đối với những tu tiên giả khác mà nói căn bản là chuyện không cần lo lắng, đan dược có thể trợ giúp đột phá bình cảnh thật sự quá ít, pháp lực không tinh thuần liền đồng nghĩa với buông tha con đường tu tiên.
Lạc Hồng sở dĩ sẽ sinh ra do dự, là bởi vì nghĩ đến những tiền bối có tu vi cao trong Hoàng Phong Cốc lúc đạt tới Trúc Cơ kỳ, lại bị Trúc Cơ bình cảnh vây khốn.
Bọn họ cơ bản đều là tu tiên giả có được nhị phẩm linh căn, lấy tư chất của bọn họ cùng thời gian dài mài giũa đối với pháp lực tự thân, pháp lực của bọn họ hẳn là tương đối tinh thuần, nhưng vẫn là đột phá không được, vì cái gì?
Hiển nhiên, ngoại trừ độ tinh thuần của pháp lực ra, khẳng định còn tồn tại điều kiện hạn chế khác!
Ngẫm lại, vấn đề rất có thể nằm ở kích thước đan điền.
Bởi vì khi độ tinh thuần của pháp lực khó có thể thay đổi, có thể rõ ràng tăng lên hạn mức cao nhất của pháp lực, cũng chỉ có độ lớn nhỏ của đan điền.
Độ lớn nhỏ của đan điền chỉ cùng thể chất của người đó có quan hệ, ngoại trừ vài loại pháp thể hiếm thấy kia, ở giữa những tu tiên giả hẳn là chỉ tồn tại rất nhỏ khác biệt.
Tu tiên giả có nhị phẩm linh căn nếu cứ một đường tu luyện tiếp, tuy rằng gặp phải bình cảnh cực ít, nhưng có thể chỉ có lúc trúc cơ mới có thể khuếch trương đan điền, bởi vì thời điểm khác căn bản không cần thiết, điều này cuối cùng dẫn đến hạn mức cao nhất của pháp lực của bọn họ khó có thể đạt tới cảnh giới tiếp theo.
Đương nhiên đến giai đoạn này, sẽ có tu tiên giả ý thức được vấn đề này, bọn họ cũng sẽ thử khuếch trương đan điền, nhưng vì sao cũng không thấy mấy người thành công?
Chẳng lẽ nói đan điền khuếch trương cũng không phải dễ dàng như vậy?
Lạc Hồng cảm thấy cần phải làm thí nghiệm, vì thế lần nữa ăn vào một viên Hoàng Long Đan.
Lần này, hắn không hề làm như cũ, là mỗi khi luyện ra một chút pháp lực liền đưa vào đan điền, mà là để cho chúng nó tiếp tục ở trong kinh mạch đi theo linh khí vận chuyển, cuối cùng đem tinh luyện ra 6 chỉ số pháp lực mới nhất cổ tác khí nhét vào bên trong đan điền.
Khoảng cách để Lạc Hồng đột phá được còn kém 11 chỉ số pháp lực, 6 chỉ số pháp lực này tuy rằng không thể để cho hắn đột phá, nhưng cũng khiến đan điền của hắn vượt qua cực hạn có thể chịu tải lúc trước, vì thế đan điền bị hơi hơi căng lên, thấy lớn hơn hẳn một vòng.
Nhưng mà, ngay sau đó đan điền liền bắt đầu co lại, 6 chỉ số pháp lực bị Lạc Hồng nhét vào rất nhanh liền bị ép đi ra.
"Nguyên lai sẽ có loại phản ứng này, nói như vậy, nếu muốn đem đan điền khuếch trương nhất định phải liên tục hướng vào đan điền mà đưa vào pháp lực, để đan điền thời gian dài duy trì tại trạng thái khuếch trương, cuối cùng tiến vào trạng thái ổn định."
''Đưa vào pháp lực phải có số lượng không thể ít hơn số lượng đan điền đào thải ra ngoài, nếu không có làm cũng là vô dụng, này nên như thế nào cho đúng?"
Lạc Hồng nhanh chóng nghĩ đến một biện pháp đơn giản nhất, dùng một viên đan dược có dược lực rất mạnh, luyện hóa một bộ phận dược lực rồi ép buộc nhét nó vào đan điền, dược lực còn lại giống như lúc tu luyện bình thường, cuồn cuộn không ngừng luyện thành pháp lực bổ sung vào.
Muốn duy trì cân bằng, ta phải thu thập nhiều số liệu.
Dứt lời, Lạc Hồng lại ăn vào một khỏa Hoàng Long Đan, lúc này hắn đầu tiên là mạnh mẽ nhét vào 2 chỉ số pháp lực, đợi sau khi đan điền bắt đầu đào thải pháp lực, lại mạnh mẽ nhét vào 4 chỉ số pháp lực.
Kết quả rất rõ ràng, càng nhiều pháp lực được dồn vào, thì tốc độ đào thải của đan điền càng nhanh.
"Cũng may ta lấy linh áp đại pháp tu luyện, khiến cho linh áp trong kinh mạch tương đối ổn định, trong cùng một thời gian số pháp lực luyện thành là cố định, nếu không thật đúng là không dễ khống chế."
Sau một số tính toán, kết quả thật đáng kinh ngạc.
Lạc Hồng dưới linh áp đại pháp gia tốc tốc độ tu luyện lên hơn hai mươi lần, dĩ nhiên chỉ có thể miễn cưỡng duy trì đan điền tăng thêm 10 chỉ số pháp lực!
Cái này cũng không có nghĩa là liên tục đến hai lần liền có thể đột phá, lần đầu tiên có thể tăng lên 10 chỉ số pháp lực, nhưng chờ sau khi đan điền khuếch trương, lần tiếp theo liền phỏng chừng ngay cả tăng lên 1 chỉ số pháp lực đều không được.
Dựa theo cái kết quả này để tính toán, căn bản cũng không có khả năng có tu tiên giả thông qua nuốt đan dược đột phá bình cảnh, nhưng sự thật nói cho Lạc Hồng, cắn thuốc là phương pháp dễ dàng nhất để đột phá bình cảnh.
Thực tiễn là tiêu chuẩn duy nhất để kiểm nghiệm chân lý, số liệu cũng sẽ không gạt người, vậy chỉ có thể là Lạc Hồng bỏ sót một nhân tố quan trọng nào đó!
Nhân tố không biết này, khi tu tiên giả đột phá bình cảnh, có thể cung cấp bổ sung cho thiếu hụt của tốc độ tu luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.