Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Chương 1955: Hiểm Diệt Đại La

Lạc Thanh Tử

19/10/2024

Bộ hài cốt này không phải gì khác, chính là Đại La Tiên Cốt mà Chiếu Cốt chân nhân rút ra từ trong cơ thể Tư Mã Lỗi.

Sau khi tế ra, hắn lập tức gia trì thêm Bạch Cốt pháp tắc vào trong đó, khiến cho nó nhanh chóng biến lớn, ngăn cản trước người mình.

Sau một khắc, chín đạo ánh sáng màu sắc rực rỡ kia liền phiêu đãng tới, chỉ là đạo va chạm thứ nhất, liền khiến cho hoàng ngọc cự cốt xuất hiện vết rạn.

Bất quá dưới lực lượng pháp tắc của Chiếu Cốt Chân Nhân, những vết rạn nứt này trong nháy mắt khép lại hơn phân nửa.

Ngay sau đó, sóng ánh sáng màu sắc rực rỡ đánh tới, cũng đều bị Hoàng Ngọc Cự Cốt ngăn lại.

Mặc dù cuối cùng một bộ Đại La Tiên Cốt đã bị tàn phá không chịu nổi, khí tức bên trong hỗn tạp vô cùng, có thể nói là hoàn toàn bị phế, nhưng lại thành công bảo vệ Chiếu Cốt Chân Nhân, không để cho lão bị hao tổn mảy may!

“Ha ha ha, bản tọa xem hai người các ngươi còn có thủ đoạn gì!”

Thu hồi lực lượng pháp tắc, mặc cho Hoàng Ngọc Cự Cốt Chân Nhân sụp đổ, cười to ba tiếng, lại lần nữa thi triển Linh Vực, khiến từng tòa bạch cốt Kinh Quan trống rỗng xuất hiện.

Lập tức, phía sau hắn liền ngưng tụ ra rất nhiều bạch cốt hoàn nhận, rất nhanh liền bắn nhanh về phía hai người Chú Viêm.

Mà trong lúc Hoa Xà thi triển Cửu Chân Đãng Ma Ba, Tư Mã Lỗi rốt cục không chịu đựng được tình huống chỉ có thể bị động phòng ngự, phẫn nộ quát:

“Tiểu bối, đừng càn rỡ!”

Dứt lời, hắn thò tay vào trong ngực, lấy ra một ấn tỳ màu đen, ném mạnh về phía Lạc Hồng.

Ấn tỉ màu đen này đón gió liền dài ra, trong nháy mắt liền hóa thành to như núi cao, khiến cho dưới đáy khắc rõ ràng bốn chữ.

“Vĩnh Trấn Tiên Ngục!

Thì ra, bảo vật này chính là tín vật của Tư Mã Lỗi thân là Ngục chủ Tiên Ngục, có liên quan rất lớn với một kiện chí bảo trấn áp Tiên Ngục của Thiên Đình, cho nên có thể dẫn động một ít lực lượng của nó.

Chỉ là Tư Mã Lỗi tuy là Ngục Chủ một phương, nhưng cũng không thể vô ích sử dụng bảo vật này, mà mỗi lần sử dụng, sẽ khấu trừ đại lượng thiện công của hắn.

Nhưng trước mắt Tư Mã Lỗi thật sự không có biện pháp nào khác có thể phá cục, cũng chỉ có thể đưa ra hạ sách này.

Khi ấn lớn màu đen đè xuống thì Lạc Hồng lập tức cảm ứng được một luồng khủng khiếp, tựa như có vô tận bóng tối bao phủ về phía hắn, muốn nuốt chửng hắn vào trong, vĩnh viễn không được siêu sinh!

“Mở!”

Phát giác không ổn, Lạc Hồng lập tức thu thương lại, một tay bấm niệm pháp quyết, gọi ra Huyễn Thế Tinh Đồng.



Một vệt kim quang lúc này đâm rách hắc ám bắn ra, ấn lớn màu đen ở chính giữa ép xuống, trong nháy mắt bao trùm lên một tầng áo khoác màu vàng, làm nó dừng lại ở không trung.

“Pháp tắc Thời gian!”

Tư Mã Lỗi kinh hô một tiếng, lúc này liền muốn thúc giục bình gốm Tiên Khí làm ra ứng đối.

Nhưng mà, không đợi hắn động thủ, Lạc Hồng xoay đầu một cái, chỗ mi tâm lại lần nữa dâng trào kim quang, một vệt kim quang tựa như vượt qua thời gian rơi vào trên người của hắn.

Trong phút chốc, Tư Mã Lỗi bị kim quang phủ lên người, cũng không thể động đậy.

“Trảm!”

Lúc này, Lạc Hồng dùng sức nắm Phá Thiên Thương trong tay, toàn lực truyền thụ tiên nguyên Thái Sơ vào trong đó, khiến cho đại đạo kim văn trên đó đều hiện ra.

Ngay sau đó, Lạc Hồng hung hăng vung lên, một đạo quang mang màu bạc kinh khủng liền bắn ra liên tiếp từ trên trời, bộ dáng như muốn chém Tư Mã Lỗi thành hai nửa!

Bất quá, Tư Mã Lỗi chung quy vẫn là tu sĩ Đại La, nắm giữ lực lượng pháp tắc cấp bậc Đại La, thời gian định thân ngắn hơn Lạc Hồng dự tính không ít.

Trong chớp mắt trước khi lưỡi dao màu bạc còn chưa chém xuống, kim quang vỡ vụn, Tư Mã Lỗi khôi phục tự do.

Đối mặt hiểm cảnh, hắn trực tiếp thi triển độn thuật, hóa thành một đoàn bùn vàng tứ tán ra, hiểm lại càng hiểm tránh thoát trảm kích, sau đó lại nhanh chóng tụ hợp, một lần nữa hóa thành hình người!

“Tiểu bối, đây là ngươi bức ta!”

Bởi vì suýt nữa vẫn lạc trong tay Lạc Hồng, lúc này Tư Mã Lỗi cũng không dám có bất kỳ khinh thị nào nữa, lập tức thúc giục bí thuật, toàn lực thúc giục bình gốm Tiên Khí.

Lập tức, một cỗ hấp lực tuyệt cường từ trong bình gốm bộc phát ra, để Lạc Hồng trong nháy mắt có loại cảm giác rơi vào vũng bùn không cách nào tránh thoát, còn càng chìm càng sâu.

“Cuối cùng cũng lấy ra bản lĩnh thật sự!”

Lạc Hồng thấy thế lại không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, duỗi ra kiếm chỉ điểm một cái vào mi tâm, kim quang lại bùng lên lần nữa.

“Chiêu số tương tự ngươi cho rằng còn có tác dụng với bản tọa sao?”

Tuy ngoài miệng Tư Mã Lỗi khinh miệt, nhưng thực tế cũng không dám lãnh đạm, vội vàng phân ra một bộ phận thần niệm, ngưng tụ ra mười hai tầng quang tráo màu vàng quanh người.

Theo lý thuyết, điểm lợi hại nhất của định thân kim quang chính là nó xuất kỳ bất ý.

Đối thủ cơ bản chỉ cần nhìn thấy kim quang là đã trúng chiêu, căn bản không có thời gian né tránh, dù sao thần thông này chính là bản thân thời gian.

Nhưng mà, chỉ cần sớm có phòng bị, bố trí lên mấy tầng cấm chế, hoặc là trực tiếp tế ra Tiên Khí, liền có thể chặn lại giữa đường.



Có thể thấy được tình cảnh này, khóe miệng Lạc Hồng khẽ nhếch lên, kiếm chỉ bên cạnh đầu xoay chuyển một cái, một cột sáng liền bắn nhanh ra.

Nhưng mà, cột sáng này không phải màu vàng, mà là màu trắng thuần, hơn nữa khí tức cũng như có thực không, lộ ra vẻ thần bí phi thường.

Tốc độ của cột sáng màu trắng cực nhanh, chớp mắt đã đánh lên màn hào quang hộ thể do Tư Mã Lỗi ngưng tụ ra. Nhưng thủ đoạn của Đại La trước mặt y lại yếu ớt không chịu nổi.

Không dừng lại chút nào, cột sáng màu trắng xuyên qua toàn bộ mười hai hộ thể quang tráo của Tư Mã Lỗi, trực tiếp đánh trúng đan điền của y.

Không tổn thương đến huyết nhục của hắn, cột sáng cuối cùng hung hăng đánh trúng Nguyên Anh của Tư Mã Lỗi.

Trong nháy mắt, Tư Mã Lỗi cảm thấy lực lượng pháp tắc trong Nguyên Anh của mình đang nhanh chóng hòa tan biến mất. Hình thái Nguyên Anh lập tức không ổn định lại, sau một khắc sẽ tan rã vỡ nát.

“Không!”

Trong lúc nguy cấp này, Tư Mã Lỗi bộc phát ra toàn bộ tiềm lực, đúng là không hề cố kỵ mà dẫn động đại đạo chi lực.

Dị tượng đất hoang đột nhiên giáng xuống, thân thể Tư Mã Lỗi lập tức biến thành một đống bùn đất, nhưng lần này hắn lại không còn cơ hội phục hồi như cũ, bởi vì những bùn đất kia vừa mới xuất hiện, liền dung nhập vào trong dị tượng.

Bất quá, trong những bùn đất kia cũng xen lẫn đạo đạo bạch quang.

Hóa ra, vào giây phút sống chết cuối cùng, Tư Mã Lỗi đã bỏ qua thân thể của mình, dời đi Thái Sơ thần quang mà Lạc Hồng bắn ra khỏi Nguyên Anh của mình, nhờ đó bảo vệ được một mạng!

“Đạo hữu, cứu mạng!”

Dị tượng ở đại địa hoang vu chỉ xuất hiện chưa đến một hơi thở, liền nhanh chóng biến mất, tại chỗ chỉ còn lại một Nguyên Anh màu vàng ôm bình gốm.

Hắn không chút do dự, thân hình lóe lên gấp độn về phía Ngũ Tiên lão tổ, còn hô to cứu mạng.

Lạc Hồng thấy thế hai mắt nhíu lại, thầm nghĩ thất sách.

Hắn hiểu biết về tu sĩ Đại La vẫn quá ít, cũng không biết đối phương còn có thủ đoạn bảo mệnh dùng toàn lực dẫn dắt đại đạo này, thế cho nên hắn tỉ mỉ mưu đồ một kích tất sát không thể có hiệu quả.

Nguyên Anh Tư Mã Lỗi muốn làm gì Lạc Hồng rất rõ ràng, đơn giản chính là tái diễn một màn trong hang đá Dục Hải kia.

Cho nên, Lạc Hồng cũng lập tức cảm nhận được tâm tình của Chiếu Cốt Chân Nhân lúc ấy, vung Phá Thiên Thương muốn cho hắn một kích trí mạng!

Nhưng ngũ tiên lão tổ sở dĩ có thể ngồi vững Điếu Ngư Đài, là bởi vì cảm thấy mình có thể nắm giữ được thế cục.

Nhưng giữa lúc thỏ lên thỏ xuống, Tư Mã Lỗi vốn còn đang đánh nhau với Lạc Hồng suýt chút nữa đã ngã xuống, hắn đương nhiên không thể ngồi yên mặc kệ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Tại Phàm Nhân Khoa Học Tu Tiên (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook