Chương 25: Các Hạ Có Thể Tự Sát Không
Lục Cá Hồ Lô
30/11/2022
"Không quan tâm được nhiều như vậy, đi ra ngoài trước rồi nói sau."
Thủ lĩnh thị vệ vội vàng mang theo thuộc hạ, che chở Tư Vi lao ra khỏi miếu Sơn Thần.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Ánh mắt của Bạch Cốt thượng nhân hướng về phía này, không khỏi nhướng mày, không rõ vì sao bầy cương thi của mình lại buông tha cho những người này.
Ngay sau đó, điều làm cho y khiếp sợ còn đang ở phía sau.
Một bóng người tản ra kim quang lại chậm rãi từ trong bầy cương thi đi ra!
Hắn bước đi thoải mái thong thả, hoàn toàn không để ý đến tất cả đám cương thi đang cắn xé, cứ như vậy từng bước từng bước đi ra.
Vô số cương thi tranh nhau nhào tới trên người hắn, lại không ngừng bị kim quang hộ thể bắn ra.
Mà bóng người này chính là Cố Thanh Phong!
Đám thị vệ khiếp sợ, cảnh tượng xuất hiện trước mắt hoàn toàn vượt qua sự lý giải của bọn họ.
"Làm sao ... Làm sao có thể như thế được? "Thủ lĩnh thị vệ trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Thanh Phong kim quang lấp lánh giống như thiên thần hạ phàm, vẻ mặt không thể tin được.
Tư Vi nhấp nháy đôi mắt xinh đẹp, nhìn chăm chú Cố Thanh Phong.
Hình lão bị thương ngã trên mặt đất nhìn thấy một cảnh tượng này cũng không khỏi hít sâu một hơi, thân là cường giả Cương Khí cảnh, mặc dù có tự tin có thể đối phó được với những cương thi này, nhưng tuyệt đối không làm được thoải mái như vậy, giống như không có việc gì tùy ý để cương thi công kích, bản thân lại không chút thương tổn nào.
Giờ khắc này, cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra Cố Thanh Phong bất phàm như thế nào.
Hình lão đột nhiên nảy sinh hy vọng, ông ta vẫn luôn cho rằng Cố Thanh Phong chính là một vị võ giả Tụ Khí tầng ba, ai mà ngờ tới bản thân đã nhìn nhầm?
Tụ Khí tầng ba cũng không làm được như vậy.
Điều đó có nghĩa là gì?
Chứng tỏ Tụ Khí tầng ba chỉ là vỏ bọc che dấu của hắn mà thôi, mà loại vỏ bọc này lại có thể gạt được Cương Khí cảnh này của ông ta, vậy chẳng phải nói người này tu vi vượt xa mình sao? Cũng hoặc là có bí pháp.
“Tiểu tử, ngươi là ai?” Bạch Cốt thượng nhân nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Phong.
Chủ yếu một thân kim quang này của Cố Thanh Phong thật sự là quá chói mắt, muốn không chú ý cũng khó.
Cố Thanh Phong giống như một vị hoàng đế đi vi hành trong nhân gian, đám cương thi phía sau giống như những người hầu của hắn đang đuổi theo.
Hắn nhẹ nhàng giương mắt nhìn Bạch Cốt thượng nhân, thản nhiên nói: "Ta chỉ là một vị lữ khách bình thường, trên đường đi được vị cô nương này dùng thịt nướng khoản đãi, để làm quà đáp lễ lại, cho nên đặc biệt mời ngươi chịu chết đi, không biết các hạ có thể tự sát được hay không? Như thế cũng tiết kiệm cho ta rất nhiều phiền phức.”
Lời này vừa nói ra, xung quanh yên tĩnh!
Những lời nói bá đạo được nói ra bằng giọng điệu bình thản, làm cho tất cả mọi người ở đây đều bị sốc nặng.
Đến tột cùng là tự tin thế nào, thực lực ra sao, mới có thể nói ra loại lời này mời ngươi chịu chết với một vị cường giả Cương Khí Cảnh còn là Ngân Giáp Thi?
Mọi người đã nói không rõ được bản thân đang suy nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Hơn nữa thủ lĩnh thị vệ trước đó khinh thường Cố Thanh Phong, tâm trạng lúc này lúc nắng lúc mưa không ổn định.
Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là cao nhân?
Chỉ có tâm trạng của Tư Vi khác hoàn toàn với tất cả mọi người, có thể thân là con gái, điểm chú ý của nàng ấy không phải những lời nói bá đạo thế nào của Cố Thanh Phong, mà là câu nhận được sự khoản đãi của cô nương, làm quà đáp lễ...
Làm cho Tư Vi không biết tại sao, trong lòng cảm thấy nổi lên một chút gợn sóng.
Từ xưa mỹ nhân đều yêu anh hùng, đặc biệt càng yêu anh hùng vì mình hăng hái đứng ra…
"Bảo ta tự sát?" Bạch Cốt thượng nhân giận quá thành cười: "Ngươi nghĩ ngươi đang nói chuyện với ạ? Bản tôn chính là người đứng đầu trong tứ đại hộ pháp của Huyết Ma giáo, là người thiên hạ đệ nhất Tiên Thiên tông sư!
Ngươi là cái thá gì? Không biết trời cao đất dày cũng phải có mức độ thôi!"
Nói đoạn, Bạch Cốt thượng nhân nén giận xuất thủ, chỉ thấy y vươn bàn tay phải ra, cương khí trên bàn tay ngưng tụ lại, không khí trong vòng bán kính ba thước trong nháy mắt bị đánh bay ra, trong bàn tay của Bạch Cốt thượng nhân dường như có một lốc xoáy không khí cấp tốc chuyển động, áp suất dữ dội.
Sau đó y tung ra một chưởng!
Một chưởng mang theo tức giận này đúng là long trời lở đất.
Đột nhiên như thể từ trong hư không xuất hiện một làn sóng hung tợn ập đến, khiến cho đất sụp đá đổ, làn sóng dữ dội quét qua mạnh đến nỗi lật tung cả bốn phía lên.
Uy thế của một chưởng này không khỏi khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi kịch liệt, giống như trời sập vậy.
Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Bạch Cốt thượng nhân ra tay toàn lực, người đệ nhất của tông sư, Cương Khí cảnh đỉnh phong, đúng thật là không phải khoác lác.
Thủ lĩnh thị vệ vội vàng mang theo thuộc hạ, che chở Tư Vi lao ra khỏi miếu Sơn Thần.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Ánh mắt của Bạch Cốt thượng nhân hướng về phía này, không khỏi nhướng mày, không rõ vì sao bầy cương thi của mình lại buông tha cho những người này.
Ngay sau đó, điều làm cho y khiếp sợ còn đang ở phía sau.
Một bóng người tản ra kim quang lại chậm rãi từ trong bầy cương thi đi ra!
Hắn bước đi thoải mái thong thả, hoàn toàn không để ý đến tất cả đám cương thi đang cắn xé, cứ như vậy từng bước từng bước đi ra.
Vô số cương thi tranh nhau nhào tới trên người hắn, lại không ngừng bị kim quang hộ thể bắn ra.
Mà bóng người này chính là Cố Thanh Phong!
Đám thị vệ khiếp sợ, cảnh tượng xuất hiện trước mắt hoàn toàn vượt qua sự lý giải của bọn họ.
"Làm sao ... Làm sao có thể như thế được? "Thủ lĩnh thị vệ trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Thanh Phong kim quang lấp lánh giống như thiên thần hạ phàm, vẻ mặt không thể tin được.
Tư Vi nhấp nháy đôi mắt xinh đẹp, nhìn chăm chú Cố Thanh Phong.
Hình lão bị thương ngã trên mặt đất nhìn thấy một cảnh tượng này cũng không khỏi hít sâu một hơi, thân là cường giả Cương Khí cảnh, mặc dù có tự tin có thể đối phó được với những cương thi này, nhưng tuyệt đối không làm được thoải mái như vậy, giống như không có việc gì tùy ý để cương thi công kích, bản thân lại không chút thương tổn nào.
Giờ khắc này, cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra Cố Thanh Phong bất phàm như thế nào.
Hình lão đột nhiên nảy sinh hy vọng, ông ta vẫn luôn cho rằng Cố Thanh Phong chính là một vị võ giả Tụ Khí tầng ba, ai mà ngờ tới bản thân đã nhìn nhầm?
Tụ Khí tầng ba cũng không làm được như vậy.
Điều đó có nghĩa là gì?
Chứng tỏ Tụ Khí tầng ba chỉ là vỏ bọc che dấu của hắn mà thôi, mà loại vỏ bọc này lại có thể gạt được Cương Khí cảnh này của ông ta, vậy chẳng phải nói người này tu vi vượt xa mình sao? Cũng hoặc là có bí pháp.
“Tiểu tử, ngươi là ai?” Bạch Cốt thượng nhân nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Phong.
Chủ yếu một thân kim quang này của Cố Thanh Phong thật sự là quá chói mắt, muốn không chú ý cũng khó.
Cố Thanh Phong giống như một vị hoàng đế đi vi hành trong nhân gian, đám cương thi phía sau giống như những người hầu của hắn đang đuổi theo.
Hắn nhẹ nhàng giương mắt nhìn Bạch Cốt thượng nhân, thản nhiên nói: "Ta chỉ là một vị lữ khách bình thường, trên đường đi được vị cô nương này dùng thịt nướng khoản đãi, để làm quà đáp lễ lại, cho nên đặc biệt mời ngươi chịu chết đi, không biết các hạ có thể tự sát được hay không? Như thế cũng tiết kiệm cho ta rất nhiều phiền phức.”
Lời này vừa nói ra, xung quanh yên tĩnh!
Những lời nói bá đạo được nói ra bằng giọng điệu bình thản, làm cho tất cả mọi người ở đây đều bị sốc nặng.
Đến tột cùng là tự tin thế nào, thực lực ra sao, mới có thể nói ra loại lời này mời ngươi chịu chết với một vị cường giả Cương Khí Cảnh còn là Ngân Giáp Thi?
Mọi người đã nói không rõ được bản thân đang suy nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Hơn nữa thủ lĩnh thị vệ trước đó khinh thường Cố Thanh Phong, tâm trạng lúc này lúc nắng lúc mưa không ổn định.
Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là cao nhân?
Chỉ có tâm trạng của Tư Vi khác hoàn toàn với tất cả mọi người, có thể thân là con gái, điểm chú ý của nàng ấy không phải những lời nói bá đạo thế nào của Cố Thanh Phong, mà là câu nhận được sự khoản đãi của cô nương, làm quà đáp lễ...
Làm cho Tư Vi không biết tại sao, trong lòng cảm thấy nổi lên một chút gợn sóng.
Từ xưa mỹ nhân đều yêu anh hùng, đặc biệt càng yêu anh hùng vì mình hăng hái đứng ra…
"Bảo ta tự sát?" Bạch Cốt thượng nhân giận quá thành cười: "Ngươi nghĩ ngươi đang nói chuyện với ạ? Bản tôn chính là người đứng đầu trong tứ đại hộ pháp của Huyết Ma giáo, là người thiên hạ đệ nhất Tiên Thiên tông sư!
Ngươi là cái thá gì? Không biết trời cao đất dày cũng phải có mức độ thôi!"
Nói đoạn, Bạch Cốt thượng nhân nén giận xuất thủ, chỉ thấy y vươn bàn tay phải ra, cương khí trên bàn tay ngưng tụ lại, không khí trong vòng bán kính ba thước trong nháy mắt bị đánh bay ra, trong bàn tay của Bạch Cốt thượng nhân dường như có một lốc xoáy không khí cấp tốc chuyển động, áp suất dữ dội.
Sau đó y tung ra một chưởng!
Một chưởng mang theo tức giận này đúng là long trời lở đất.
Đột nhiên như thể từ trong hư không xuất hiện một làn sóng hung tợn ập đến, khiến cho đất sụp đá đổ, làn sóng dữ dội quét qua mạnh đến nỗi lật tung cả bốn phía lên.
Uy thế của một chưởng này không khỏi khiến cho sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi kịch liệt, giống như trời sập vậy.
Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy Bạch Cốt thượng nhân ra tay toàn lực, người đệ nhất của tông sư, Cương Khí cảnh đỉnh phong, đúng thật là không phải khoác lác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.