Chương 1: Dễ Thương Quyến Rũ Trước Mặt Ta (1)
Lục Cá Hồ Lô
20/11/2022
Có người nói rằng vẻ đẹp là vũ khí lớn nhất của một nữ nhân.
Lần đầu tiên nghe thấy những câu nói này, Cố Thanh Phong xì mũi coi thường, cho đến giờ phút này, khi hắn nhìn thấy nữ nhân bị nhốt trong ngục trước mặt, hắn đã tin rồi.
Đó là kiểu nữ nhân như thế nào chứ?
Nàng ta xinh đẹp không có gì có thể so sánh được, kiểu mỹ nữ này căn bản không có cách nào có thể diễn tả bằng lời, dường như một mình nàng ta tập hợp hết mọi ân sủng của ông trời.
Một nữ nhân, nếu như có được vẻ đẹp như vậy, quả thực còn đáng sợ hơn so với tất cả vũ khí trong thiên hạ.
Bởi vì dựa vào vẻ đẹp như thế này, thì trên đời này không có thứ gì mà không chiếm được, không có người nào mà không có được.
Thậm chí cũng sẽ không phạm sai lầm, bởi vì không có ai sẽ nghĩ rằng nàng ta sai cả.
Dung mạo như vậy, liếc mắt một cái, rất đáng giá để nhìn ngắm cả đời.
Một câu nói mà nam nhân thường nói sau khi nhìn thấy mỹ nữ: Nếu có thể cùng nữ tử như thế này cầm đèn nói chuyện một đêm, cho dù có chết ngay tức khắc cũng đáng.
Nhưng những lời này đổi lại trên người vị nữ tử này lại không thích hợp.
Hẳn đã đổi thành câu khác, nếu như có thể nhìn thấy nụ cười chúm chím của nàng, cho dù có chết ngay tức khắc cũng đáng.
Nhưng rất không may, hiện tại Cố Thanh Phong đã nhìn thấy nụ cười của nàng.
“Đại nhân, có thể thả tiểu nữ ra ngoài được không?”
Trong nhà giam u ám, một nữ tử xinh đẹp không có gì có thể sánh đang mỉm cười nói.
Nụ cười của nàng mang theo ma lực kỳ dị nào đó, tản ra một làn sóng vô hình, lặng yên không một tiếng động xâm nhập vào trong tâm trí của Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong há miệng, rất muốn nói nhưng không thể, nhưng không biết vì sao, nhìn thấy nụ cười chúm chím của nữ tử kia, chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô, dù một chữ cũng chữ từng nói ra.
"Tiểu nữ thật sự không phải là yêu ma, là Trấn Ma Ti các ngài nhầm lẫn rồi, mong ngài có thể giơ cao đánh khẽ, thả tiểu nữ ra ngoài."
Nữ nhân đột nhiên nói với vẻ mặt thương tâm.
Cố Thanh Phong không khỏi đau lòng một trận, đột nhiên rất muốn thả nữ tử ra, nhưng hắn cố nén được.
Dù sao Cố Thanh Phong suy cho cùng cũng là một người xuyên không, mỹ nữ PS trên mạng sao mà chưa từng nhìn thấy chứ, mặc dù cũng không có nữ tử xinh đẹp trong nhà giam, nhưng điều này không thể nghi ngờ tăng lên sức đề kháng của Cố Thanh Phong rất nhiều đối với mị thuật. Vì thế hắn rất nhanh đã tỉnh táo lại, hắn biết rõ, vị nữ tử trước mắt đang bị nhốt trong lao này là một con yêu ma hung tàn tà ác, diện mạo nàng ta lúc nảy chẳng qua chỉ là giả tượng nàng ta biến hoá huyền ảo để lừa gạt hắn.
Đã từng có nhiều vị đồng liêu của Trấn Ma Ti bị lừa, mở cửa lao ra bị hút khô máu mà chết, bản thân tuyệt đối không thể bước theo vết xe đổ của bọn họ.
Nghĩ như vậy, Cố Thanh Phong đột nhiên hung hăng cắn đầu lưỡi, sau đó ánh mắt lập tức khôi phục lại vẻ trấn tĩnh, lớn tiếng quát tháo: "Yêu nghiệt to gan, ta liếc mắt một cái đã nhìn ra ngươi không phải là người, chỉ là mị thuật, cũng dám múa rìu qua mắt thợ?”
Đối mặt với Cố Thanh Phong đang quát tháo, ai ngờ nữ tử lại không nói một lời nào, hoa lệ xoay người một cái, sau khi quay người lại lần nữa, diện mạo đột nhiên có thay đổi lớn!
Lại biến thành một vị mỹ nữ xinh đẹp như nảy, nhưng vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt.
Nữ tử lần này, mặt như băng lạnh, làn da trắng như tuyết, khí chất ngời ngời, có phong thái đúng như một vị nữ vương.
Nữ tử ngửa cái cổ trắng nõn, cao ngạo phân phó: "Nam nhân, ta ra lệnh cho ngươi, lập tức mở cửa cho ta.”
Mẹ kiếp!
Da đầu Cố Thanh Phong trong nháy mắt tê dại, đây là mềm không được thì cứng rắn à?
Trong lời nói của nữ tử ẩn chứa ma lực kỳ dị nào đó, làm cho Cố Thanh Phong không tự chủ được muốn nghe theo mệnh lệnh của nàng ta.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Cố Thanh Phong thật sự dâng lên một cơn xúc động muốn mở cửa lao.
"Không được không được, ta không thể bị lừa, Cố Thanh Phong ngươi phải bình tĩnh! Bình tĩnh!!!
Ngẫm nghĩ lại đây là chỗ nào, đây là ngục Trấn Ma chuyên môn giam giữ yêu ma trong Trấn Ma Ti, nơi này đều là yêu ma, không phải người! Nàng ta đang nói dối ngươi, ngươi sẽ chết khi ngươi mở cửa lao cho nàng ta!
Ngươi là một người xuyên không, tương lai còn muốn thành tiên làm tổ, tuyệt đối không thể nằm xuống ở chỗ này, xoay người, nhanh chóng xoay người, đừng nhìn nàng ta!”
Cố Thanh Phong nhỏ giọng lẩm bẩm vài câu như thế, ngay lập tức dựa vào nghị lực cực lớn, đột ngột xoay người đưa lưng về phía nữ tử.
“Phù phù phù!”
Cố Thanh Phong xoay người lại thở hổn hển từng hơi từng hơi.
"Chết tiệt! Nhìn một phòng giam vậy mà cũng nguy hiểm như vậy, thế giới này thật sự là đáng sợ.”
Lần đầu tiên nghe thấy những câu nói này, Cố Thanh Phong xì mũi coi thường, cho đến giờ phút này, khi hắn nhìn thấy nữ nhân bị nhốt trong ngục trước mặt, hắn đã tin rồi.
Đó là kiểu nữ nhân như thế nào chứ?
Nàng ta xinh đẹp không có gì có thể so sánh được, kiểu mỹ nữ này căn bản không có cách nào có thể diễn tả bằng lời, dường như một mình nàng ta tập hợp hết mọi ân sủng của ông trời.
Một nữ nhân, nếu như có được vẻ đẹp như vậy, quả thực còn đáng sợ hơn so với tất cả vũ khí trong thiên hạ.
Bởi vì dựa vào vẻ đẹp như thế này, thì trên đời này không có thứ gì mà không chiếm được, không có người nào mà không có được.
Thậm chí cũng sẽ không phạm sai lầm, bởi vì không có ai sẽ nghĩ rằng nàng ta sai cả.
Dung mạo như vậy, liếc mắt một cái, rất đáng giá để nhìn ngắm cả đời.
Một câu nói mà nam nhân thường nói sau khi nhìn thấy mỹ nữ: Nếu có thể cùng nữ tử như thế này cầm đèn nói chuyện một đêm, cho dù có chết ngay tức khắc cũng đáng.
Nhưng những lời này đổi lại trên người vị nữ tử này lại không thích hợp.
Hẳn đã đổi thành câu khác, nếu như có thể nhìn thấy nụ cười chúm chím của nàng, cho dù có chết ngay tức khắc cũng đáng.
Nhưng rất không may, hiện tại Cố Thanh Phong đã nhìn thấy nụ cười của nàng.
“Đại nhân, có thể thả tiểu nữ ra ngoài được không?”
Trong nhà giam u ám, một nữ tử xinh đẹp không có gì có thể sánh đang mỉm cười nói.
Nụ cười của nàng mang theo ma lực kỳ dị nào đó, tản ra một làn sóng vô hình, lặng yên không một tiếng động xâm nhập vào trong tâm trí của Cố Thanh Phong.
Cố Thanh Phong há miệng, rất muốn nói nhưng không thể, nhưng không biết vì sao, nhìn thấy nụ cười chúm chím của nữ tử kia, chỉ cảm thấy miệng lưỡi khô, dù một chữ cũng chữ từng nói ra.
"Tiểu nữ thật sự không phải là yêu ma, là Trấn Ma Ti các ngài nhầm lẫn rồi, mong ngài có thể giơ cao đánh khẽ, thả tiểu nữ ra ngoài."
Nữ nhân đột nhiên nói với vẻ mặt thương tâm.
Cố Thanh Phong không khỏi đau lòng một trận, đột nhiên rất muốn thả nữ tử ra, nhưng hắn cố nén được.
Dù sao Cố Thanh Phong suy cho cùng cũng là một người xuyên không, mỹ nữ PS trên mạng sao mà chưa từng nhìn thấy chứ, mặc dù cũng không có nữ tử xinh đẹp trong nhà giam, nhưng điều này không thể nghi ngờ tăng lên sức đề kháng của Cố Thanh Phong rất nhiều đối với mị thuật. Vì thế hắn rất nhanh đã tỉnh táo lại, hắn biết rõ, vị nữ tử trước mắt đang bị nhốt trong lao này là một con yêu ma hung tàn tà ác, diện mạo nàng ta lúc nảy chẳng qua chỉ là giả tượng nàng ta biến hoá huyền ảo để lừa gạt hắn.
Đã từng có nhiều vị đồng liêu của Trấn Ma Ti bị lừa, mở cửa lao ra bị hút khô máu mà chết, bản thân tuyệt đối không thể bước theo vết xe đổ của bọn họ.
Nghĩ như vậy, Cố Thanh Phong đột nhiên hung hăng cắn đầu lưỡi, sau đó ánh mắt lập tức khôi phục lại vẻ trấn tĩnh, lớn tiếng quát tháo: "Yêu nghiệt to gan, ta liếc mắt một cái đã nhìn ra ngươi không phải là người, chỉ là mị thuật, cũng dám múa rìu qua mắt thợ?”
Đối mặt với Cố Thanh Phong đang quát tháo, ai ngờ nữ tử lại không nói một lời nào, hoa lệ xoay người một cái, sau khi quay người lại lần nữa, diện mạo đột nhiên có thay đổi lớn!
Lại biến thành một vị mỹ nữ xinh đẹp như nảy, nhưng vẻ đẹp hoàn toàn khác biệt.
Nữ tử lần này, mặt như băng lạnh, làn da trắng như tuyết, khí chất ngời ngời, có phong thái đúng như một vị nữ vương.
Nữ tử ngửa cái cổ trắng nõn, cao ngạo phân phó: "Nam nhân, ta ra lệnh cho ngươi, lập tức mở cửa cho ta.”
Mẹ kiếp!
Da đầu Cố Thanh Phong trong nháy mắt tê dại, đây là mềm không được thì cứng rắn à?
Trong lời nói của nữ tử ẩn chứa ma lực kỳ dị nào đó, làm cho Cố Thanh Phong không tự chủ được muốn nghe theo mệnh lệnh của nàng ta.
Trong khoảnh khắc đó, trong lòng Cố Thanh Phong thật sự dâng lên một cơn xúc động muốn mở cửa lao.
"Không được không được, ta không thể bị lừa, Cố Thanh Phong ngươi phải bình tĩnh! Bình tĩnh!!!
Ngẫm nghĩ lại đây là chỗ nào, đây là ngục Trấn Ma chuyên môn giam giữ yêu ma trong Trấn Ma Ti, nơi này đều là yêu ma, không phải người! Nàng ta đang nói dối ngươi, ngươi sẽ chết khi ngươi mở cửa lao cho nàng ta!
Ngươi là một người xuyên không, tương lai còn muốn thành tiên làm tổ, tuyệt đối không thể nằm xuống ở chỗ này, xoay người, nhanh chóng xoay người, đừng nhìn nàng ta!”
Cố Thanh Phong nhỏ giọng lẩm bẩm vài câu như thế, ngay lập tức dựa vào nghị lực cực lớn, đột ngột xoay người đưa lưng về phía nữ tử.
“Phù phù phù!”
Cố Thanh Phong xoay người lại thở hổn hển từng hơi từng hơi.
"Chết tiệt! Nhìn một phòng giam vậy mà cũng nguy hiểm như vậy, thế giới này thật sự là đáng sợ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.