Ta Thăng Cấp Trong Thời Đại Tu Tiên
Chương 72: Huyết Liên Tử
An Nhân Đạo Tiên
20/12/2021
Trong khi Tiểu Vân hắn nhẹ nhàng đi ăn uống thì vị hồng y nữ tử kia lại không như thế. Nàng vừa trở về cũng
không có nghỉ ngơi gì cả liền dùng linh lực phi thăng lên một đỉnh núi.
Đỉnh núi này đúng với nghĩa chạm vào mây, ở nơi đây linh khí nồng đậm
tới mức chỉ cần hít thở cũng cảm nhận thấy.
Đỉnh núi này cũng không có gì đặc biệt nhưng chỉ có một người sở hữu nó cũng là chủ nhân của động phủ duy nhất ở đây. Người đó đương nhiên là Hồng Yêu Lâu lâu chủ đời này.
Hồng y nữ tử nàng vừa tới thì chủ nhân trong hang động cũng cảm ứng được nhưng người bên trong lại không có động tác gì. Hai nàng đối với nhau đã quá mức quen thuộc liền không lo đối phương kia xuất hiện giờ này làm hại.
Hồng y nữ tử nàng tiếp xuống đất nhẹ tựa lông hồng, nếu có người ở đây nhìn tới ai sẽ không bảo nàng là tiên nữ đây ?
“Có việc gì sao ?” Hồng y nữ tử nàng chưa kịp đi thêm bước vào liền thấy có truyền âm tới.
Chỉ trong giây lát nàng liền hồi đáp : “Sư tỷ có việc quan trọng liên quan tới Hồng Yên Lâu công pháp.”
Câu nói vừa dứt liền thấy cánh cửa động phủ bật mở ra. Từ bên trong bước ra một nữ tử xinh đẹp không kém phần với vị hồng y nữ tử này. Nàng khoác trên mình một bộ y phục màu đỏ càng làm tôn lên nước da trắng hồng.
Nếu hồng y nữ tử vẻ đẹp có chút nhẹ nhàng còn hơi một chút buồn do đôi mắt thì vị này lại mang vẻ đẹp xuất chúng cực kỳ mê người mà nhìn còn có chút như vẻ đẹp thành thục.
“Bích Hồng, chuyện ngươi nói là chuyện gì ?”
Bích Hồng nàng nhìn lại chỉ cười nhẹ liền tới bàn đá ngay cạnh đó ngồi xuống trước. Dù sao chuyện này kể ra sớm hay muộn cũng không có gì khác nhau. Thấy Bích Hồng nàng ung dung ngồi xuống Huyết Liên Tử nàng cũng liền tới bàn đó ngồi xuống rót trà mới mở đầu câu chuyện.
“Nay ta dẫn người tới Hồng Yên Cốc tham ngộ công pháp liền gặp một người rất kì lạ, hắn tư chất thật sự là đỉnh tiêm.”
Nghe Bích Hồng nàng nói vậy Huyết Liên Tử không khỏi cảm thán “ồ” ra một tiếng, từ lúc hai nàng thành danh đã không còn nghe Bích Hồng khen ai nữa rồi. Vậy mà hôm nay vừa mở miệng lại là khen một người.
“Là một trong ba thiên kiêu thế hệ này sao ?” Hồng Yên Cốc chuyện dẫn người nàng cũng biết, chính nàng là người phân phó công việc cho Bích Hồng thì sao không biết được a.
Ba chữ “ba thiên kiêu” vang lên thì Bích Hồng nàng chỉ cười một cái nhẹ, mà nụ cười này có chút khinh thường. Cái gọi là thiên kiêu còn chả bằng một phần của cậu ta đây. Bích Hồng nàng dù không nói ra câu này nhưng nhìn nét mặt của nàng thì Huyết Liên Tử nàng cũng có đáp án.
Thế hệ này thì ba thiên kiêu có mặt ở đây đúng là người nổi trội xuất sắc nhất. Thế mà bây giờ còn có thể xuất hiện một nhân vật cùng trang lứa còn xuất sắc hơn sao ?
“Là ai ? Tông môn nào ? Muội đã hỏi chưa ?” Huyết Liên Tử nàng cũng nhấc lên không ít hứng thú với người này. Dù chưa biết đầu đuôi câu chuyện nhưng chỉ cần nhìn biểu hiện của Bích Hồng vui vẻ khi nghĩ đến người đó thì Huyết Liên Tử nàng cũng thật tò mò.
Đối với câu hỏi này Bích Hồng nàng liền lắc đầu đáp : “Chưa rõ ràng, ta chỉ biết hắn đi đến cùng Thanh Long sứ giả. Mà Thanh Long sứ giả còn tình nguyện hộ pháp cho hắn.”
“Ồ.” Thanh Long sứ giả nhân vật này trong giới ai cũng biết, vậy mà bây giờ Thanh Long sứ giả lại tình nguyện hộ pháp cho một người...điều này nếu truyền ra bên ngoài không dẫn tới nhiều phản ứng ngạc nhiên mới là lạ. Huyết Liên Tử nàng ngoài mặt chỉ ồ một tiếng nhưng trong lòng cũng là không ít ngạc nhiên đi kèm.
“Hắn bản lĩnh ra sao a?” Loanh quanh luẩn quẩn nãy giờ vẫn phải quay về chủ đề chính, Huyết Liên Tử nàng muốn biết người này rốt cuộc lợi hại đến mức nào mà Thanh Long sứ giả hộ pháp, Bích Hồng sư muội không ngớt lời khen.
Nghĩ nghĩ một chút Bích Hồng nàng mới trả lời : “Hắn a, hắn bản lĩnh ta cũng không rõ nhưng hắn là người lĩnh ngộ một lần bốn mươi tám chiêu trên đá kia.”
Câu nói rơi xuống thời gian như ngưng đọng lại, Huyết Liên Tử nàng đang cầm chén trà nóng uống cũng không để ý hơi nóng đang thẳng vào dung mạo nàng. Nàng có chút như không tin tưởng những lời mình vừa nghe được. Nếu những lời này là từ một người khác nàng chắc chắn đây là bịa đặt. Nhưng đây lại là của Bích Hồng mà Bích Hồng nàng còn là người chứng kiến a. Chẳng nhẽ có chút nhầm lẫn gì ở đây sao ?
“Thật là bốn mươi tám chiêu ?” Huyết Liên Tử đôi mặt chợt như nhíu lại hỏi. Thật sẽ có kinh khủng bậc này tư chất sao ? Một lần bốn mươi tám chiêu để lại trên đó ? Dù lộ ra có chút xấu hổ nhưng nàng bây giờ cũng chỉ đang dừng lại ở chiêu bốn mươi bảy mà thôi, mặc dù nàng đã cảm ngộ rất nhiều năm trời.
Lí do không cảm ngộ được chiêu bốn tám liền dễ nói đó chính là chiêu này độ khó lớn thật lớn, chính nàng đã suy nghĩ ba năm cũng chưa có cảm nhận được nó. Mà nàng công pháp chủ tu cũng không phải công pháp này nên không đi quá chuyên sâu. Lí do cuối cùng là từ bốn mươi bảy chiêu kia nàng còn diễn hóa ra rất nhiều chiêu thức nữa.
Huyết Liên Tử nàng có rất nhiều lí do để nói về sự chưa cảm nhận được hai chiêu cuối của mình nhưng mà khi nàng nghe có người một lần cảm ngộ được bốn mươi tám chiêu thì những lí do đó nàng cảm giác có chút vô nghĩa.
“Hoàn toàn là thật, hắn cảm ngộ xong bốn mươi tám chiêu còn dùng chiêu bốn mươi tám hóa giải một ám tiễn trở về cát bụi.” Bích Hồng nàng liền chắc chắn trả lời. Sự việc đó là nàng tận mắt thấy liền không thể sai được.
Huyết Liên Tử nàng nghe được lời khẳng định càng là có chút không biết nói gì. Vị này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lợi hại đến mức này a ?
“Hắn là một thiếu niên thật sao ? Sẽ không phải là một lão quái giả danh đi.” Huyết Liên Tử nàng như vẫn không chấp nhận nổi sự thật này liền hỏi thêm.
“Không phải lão quái giả danh, hắn thật chỉ là một thanh niên đôi mươi mà thôi, ta từng cảm nhận qua hắn thọ nguyên đúng là chỉ tầm đó. Mà hắn hắn thọ nguyên còn so chúng ta đáng sợ nhiều lắm.”
Nghe Bích Hồng nàng nói hết thì Huyết Liên Tử càng có chút sầu vô cớ. Nàng không nói gì thêm mà chỉ lặng uống nước trà. Huyết Liên Tử nàng không nói gì thì Bích Hồng nàng cũng im lặng.
Thời gian dần trôi qua năm phút Huyết Liên Tử nàng mới nói : “Ta cùng ngươi xuống núi một chuyến, nhất định phải xem hắn là nhân vật nào. Nếu có thể liền bỏ ra chi phí nhất định mời hắn giúp chúng ta hoàn thiện lại công pháp này.”
Lời đề nghị này đưa ra liền được Bích Hồng nàng chấp thuận. Nàng lên đây cũng không phải chỉ báo cáo tình hình cho Huyết Liên Tử mà còn để Huyết Liên Tử cùng nàng đi tìm người này. Mặc dù nói tìm một người trong một đại lâu không khó nhưng đại lâu lớn như vậy sao tìm nổi a?
Mà danh sách người ở trong đại lâu chính là Huyết Liên Tử giữ, tìm đến nàng liền là cách tìm người nhanh nhất.
Đạt được quyết định chung thì cả hai người đều nhanh chóng rời đi đỉnh núi tiến tới đại lâu kia.
Đỉnh núi này cũng không có gì đặc biệt nhưng chỉ có một người sở hữu nó cũng là chủ nhân của động phủ duy nhất ở đây. Người đó đương nhiên là Hồng Yêu Lâu lâu chủ đời này.
Hồng y nữ tử nàng vừa tới thì chủ nhân trong hang động cũng cảm ứng được nhưng người bên trong lại không có động tác gì. Hai nàng đối với nhau đã quá mức quen thuộc liền không lo đối phương kia xuất hiện giờ này làm hại.
Hồng y nữ tử nàng tiếp xuống đất nhẹ tựa lông hồng, nếu có người ở đây nhìn tới ai sẽ không bảo nàng là tiên nữ đây ?
“Có việc gì sao ?” Hồng y nữ tử nàng chưa kịp đi thêm bước vào liền thấy có truyền âm tới.
Chỉ trong giây lát nàng liền hồi đáp : “Sư tỷ có việc quan trọng liên quan tới Hồng Yên Lâu công pháp.”
Câu nói vừa dứt liền thấy cánh cửa động phủ bật mở ra. Từ bên trong bước ra một nữ tử xinh đẹp không kém phần với vị hồng y nữ tử này. Nàng khoác trên mình một bộ y phục màu đỏ càng làm tôn lên nước da trắng hồng.
Nếu hồng y nữ tử vẻ đẹp có chút nhẹ nhàng còn hơi một chút buồn do đôi mắt thì vị này lại mang vẻ đẹp xuất chúng cực kỳ mê người mà nhìn còn có chút như vẻ đẹp thành thục.
“Bích Hồng, chuyện ngươi nói là chuyện gì ?”
Bích Hồng nàng nhìn lại chỉ cười nhẹ liền tới bàn đá ngay cạnh đó ngồi xuống trước. Dù sao chuyện này kể ra sớm hay muộn cũng không có gì khác nhau. Thấy Bích Hồng nàng ung dung ngồi xuống Huyết Liên Tử nàng cũng liền tới bàn đó ngồi xuống rót trà mới mở đầu câu chuyện.
“Nay ta dẫn người tới Hồng Yên Cốc tham ngộ công pháp liền gặp một người rất kì lạ, hắn tư chất thật sự là đỉnh tiêm.”
Nghe Bích Hồng nàng nói vậy Huyết Liên Tử không khỏi cảm thán “ồ” ra một tiếng, từ lúc hai nàng thành danh đã không còn nghe Bích Hồng khen ai nữa rồi. Vậy mà hôm nay vừa mở miệng lại là khen một người.
“Là một trong ba thiên kiêu thế hệ này sao ?” Hồng Yên Cốc chuyện dẫn người nàng cũng biết, chính nàng là người phân phó công việc cho Bích Hồng thì sao không biết được a.
Ba chữ “ba thiên kiêu” vang lên thì Bích Hồng nàng chỉ cười một cái nhẹ, mà nụ cười này có chút khinh thường. Cái gọi là thiên kiêu còn chả bằng một phần của cậu ta đây. Bích Hồng nàng dù không nói ra câu này nhưng nhìn nét mặt của nàng thì Huyết Liên Tử nàng cũng có đáp án.
Thế hệ này thì ba thiên kiêu có mặt ở đây đúng là người nổi trội xuất sắc nhất. Thế mà bây giờ còn có thể xuất hiện một nhân vật cùng trang lứa còn xuất sắc hơn sao ?
“Là ai ? Tông môn nào ? Muội đã hỏi chưa ?” Huyết Liên Tử nàng cũng nhấc lên không ít hứng thú với người này. Dù chưa biết đầu đuôi câu chuyện nhưng chỉ cần nhìn biểu hiện của Bích Hồng vui vẻ khi nghĩ đến người đó thì Huyết Liên Tử nàng cũng thật tò mò.
Đối với câu hỏi này Bích Hồng nàng liền lắc đầu đáp : “Chưa rõ ràng, ta chỉ biết hắn đi đến cùng Thanh Long sứ giả. Mà Thanh Long sứ giả còn tình nguyện hộ pháp cho hắn.”
“Ồ.” Thanh Long sứ giả nhân vật này trong giới ai cũng biết, vậy mà bây giờ Thanh Long sứ giả lại tình nguyện hộ pháp cho một người...điều này nếu truyền ra bên ngoài không dẫn tới nhiều phản ứng ngạc nhiên mới là lạ. Huyết Liên Tử nàng ngoài mặt chỉ ồ một tiếng nhưng trong lòng cũng là không ít ngạc nhiên đi kèm.
“Hắn bản lĩnh ra sao a?” Loanh quanh luẩn quẩn nãy giờ vẫn phải quay về chủ đề chính, Huyết Liên Tử nàng muốn biết người này rốt cuộc lợi hại đến mức nào mà Thanh Long sứ giả hộ pháp, Bích Hồng sư muội không ngớt lời khen.
Nghĩ nghĩ một chút Bích Hồng nàng mới trả lời : “Hắn a, hắn bản lĩnh ta cũng không rõ nhưng hắn là người lĩnh ngộ một lần bốn mươi tám chiêu trên đá kia.”
Câu nói rơi xuống thời gian như ngưng đọng lại, Huyết Liên Tử nàng đang cầm chén trà nóng uống cũng không để ý hơi nóng đang thẳng vào dung mạo nàng. Nàng có chút như không tin tưởng những lời mình vừa nghe được. Nếu những lời này là từ một người khác nàng chắc chắn đây là bịa đặt. Nhưng đây lại là của Bích Hồng mà Bích Hồng nàng còn là người chứng kiến a. Chẳng nhẽ có chút nhầm lẫn gì ở đây sao ?
“Thật là bốn mươi tám chiêu ?” Huyết Liên Tử đôi mặt chợt như nhíu lại hỏi. Thật sẽ có kinh khủng bậc này tư chất sao ? Một lần bốn mươi tám chiêu để lại trên đó ? Dù lộ ra có chút xấu hổ nhưng nàng bây giờ cũng chỉ đang dừng lại ở chiêu bốn mươi bảy mà thôi, mặc dù nàng đã cảm ngộ rất nhiều năm trời.
Lí do không cảm ngộ được chiêu bốn tám liền dễ nói đó chính là chiêu này độ khó lớn thật lớn, chính nàng đã suy nghĩ ba năm cũng chưa có cảm nhận được nó. Mà nàng công pháp chủ tu cũng không phải công pháp này nên không đi quá chuyên sâu. Lí do cuối cùng là từ bốn mươi bảy chiêu kia nàng còn diễn hóa ra rất nhiều chiêu thức nữa.
Huyết Liên Tử nàng có rất nhiều lí do để nói về sự chưa cảm nhận được hai chiêu cuối của mình nhưng mà khi nàng nghe có người một lần cảm ngộ được bốn mươi tám chiêu thì những lí do đó nàng cảm giác có chút vô nghĩa.
“Hoàn toàn là thật, hắn cảm ngộ xong bốn mươi tám chiêu còn dùng chiêu bốn mươi tám hóa giải một ám tiễn trở về cát bụi.” Bích Hồng nàng liền chắc chắn trả lời. Sự việc đó là nàng tận mắt thấy liền không thể sai được.
Huyết Liên Tử nàng nghe được lời khẳng định càng là có chút không biết nói gì. Vị này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lợi hại đến mức này a ?
“Hắn là một thiếu niên thật sao ? Sẽ không phải là một lão quái giả danh đi.” Huyết Liên Tử nàng như vẫn không chấp nhận nổi sự thật này liền hỏi thêm.
“Không phải lão quái giả danh, hắn thật chỉ là một thanh niên đôi mươi mà thôi, ta từng cảm nhận qua hắn thọ nguyên đúng là chỉ tầm đó. Mà hắn hắn thọ nguyên còn so chúng ta đáng sợ nhiều lắm.”
Nghe Bích Hồng nàng nói hết thì Huyết Liên Tử càng có chút sầu vô cớ. Nàng không nói gì thêm mà chỉ lặng uống nước trà. Huyết Liên Tử nàng không nói gì thì Bích Hồng nàng cũng im lặng.
Thời gian dần trôi qua năm phút Huyết Liên Tử nàng mới nói : “Ta cùng ngươi xuống núi một chuyến, nhất định phải xem hắn là nhân vật nào. Nếu có thể liền bỏ ra chi phí nhất định mời hắn giúp chúng ta hoàn thiện lại công pháp này.”
Lời đề nghị này đưa ra liền được Bích Hồng nàng chấp thuận. Nàng lên đây cũng không phải chỉ báo cáo tình hình cho Huyết Liên Tử mà còn để Huyết Liên Tử cùng nàng đi tìm người này. Mặc dù nói tìm một người trong một đại lâu không khó nhưng đại lâu lớn như vậy sao tìm nổi a?
Mà danh sách người ở trong đại lâu chính là Huyết Liên Tử giữ, tìm đến nàng liền là cách tìm người nhanh nhất.
Đạt được quyết định chung thì cả hai người đều nhanh chóng rời đi đỉnh núi tiến tới đại lâu kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.