Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 130: . Cố Trường Ca Cường Đại

Thiên Mệnh Phản Phái

22/11/2021

"Phốc!"

Một cước Cố Trường Ca giẫm xuống, trực tiếp khiến sắc mặt Sở Vô Cực tái xanh đến cực hạn, vô cùng khuất nhục cùng phẫn nộ.

Nhưng hắn không còn cách nào khác, ngay cả át chủ bài cường đại nhất cũng dùng rồi nhưng vẫn không phải là đối thủ của Cố Trường Ca.

Chỉ sợ dù là một chưởng tùy ý đánh ra cũng buộc hắn phải tốn một cái giá rất lớn để chống cự!

Sự cường đại và kinh khủng của Cố Trường Ca xem như hôm nay hắn rốt cục cảm nhận được, giờ khắc này, hắn có cảm giác vô cùng bực bội và không cam lòng.

Nhất là Cố Trường Ca còn nói lại một câu này, ngươi thì được xem là cái thá gì?

Thái độ kinh thường và không để ý này càng làm cho hắn cảm thấy khó chịu nhất!

Mà các đỉnh núi ở tứ phía, sau một hồi yên lặng, hiện tại rốt cục náo động cả lên.

Trận chiến đấu này bắt đầu rất nhanh, thế nhưng kết thúc cũng nhanh.

Rất nhiều người cảm thấy Sở Vô Cực thân là Đại Sở hoàng tử, lại là chí tôn trẻ tuổi, nhiều tài năng.

Coi như không địch lại Cố Trường Ca nhưng cũng phải đấu một hồi, mấy chục chiêu khó phân cao thấp.

Nhưng tuyệt không nghĩ tới hắn lại không có chút chút sức chống đỡ nào.

Đúng, chính là chẳng mảy may có sức chống cự.

Từ đầu tới đuôi, luôn bị nghiền ép, dù cuối cùng có thi triển át chủ bài, cũng bị tiện tay trấn áp.

Lúc này, rất nhiều đệ tử không tự giác rùng mình một cái, thân là chí tôn trẻ tuổi Sở Vô Cực đối mặt Cố Trường Ca cũng như thế, vậy thì bọn hắn thì thế nào?

"Không hổ là người đánh vỡ kỷ lục mười vạn năm qua của Đạo Thiên Tiên Cung, thực lực như thế, quá kinh khủng, dễ dàng nghiền ép một vị chân truyền khác, mà ta cảm thấy cho dù Sở chân truyền có đột phá đến Phong Vương cảnh, trong tình huống tu vi ở mức thấp hơn, nhưng hắn cũng không phải là đối thủ của Cố chân truyền. . ."

"Đúng vậy a, dù sao Cố chân truyền vẫn luôn phong khinh vân đạm, bộ dáng ung dung không vội vàng, ai biết được hắn còn bài tẩy gì."

Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc thiên nữ Doãn Mi nghe đám đệ tử ở bên cạnh nói chuyện, khuôn mặt dưới khăn che mặt, trong lúc lơ đãng lộ ra một nụ cười tùy ý.

Át chủ bài?

Át chủ bài của Cố Trường Ca, chỉ sợ những người nhìn thấy đều đã chết.

Đoán chừng người còn sống được cũng chỉ có một mình nàng.

Cố Trường Ca tuyệt đối là kẻ có tâm tư, lòng dạ, thủ đoạn các phương diện khác đều nguy hiểm nhất mà nàng từng gặp.



"Tên Cố Trường Ca này đã không phải là người mà chúng ta có thể địch nổi, trách không được sao Kim Trụ lại chọn bế quan, hẳn là sớm đã nhìn ra điểm này. . ."

"Từ nay về sau, trừ phi tu vi lần nữa đột phá, nếu không nhìn thấy Cố Trường Ca, chúng ta vẫn nên lựa chọn tránh lui a ."

Hai vị chân truyền đệ tử Điền Dương cùng Tăng Thiên Nguyên, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là sự sợ hãi và không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó, bọn hắn chọn yên lặng rời khỏi đám người còn đang đứng đó.

Chí tôn trẻ tuổi đương nhiên cũng tồn tại ý niệm muốn tranh giành nhưng điều đó không có nghĩa là bọn hắn ngốc, dù sao cảnh giới của Cố Trường Ca đã đến Phong Vương trung kỳ.

Bọn hắn làm sao tranh?

Còn tranh cái gì?

Không ít đệ tử cùng trưởng lão chú ý tới bọn hắn, cũng là lắc đầu không nói, chỉ sợ từ hôm nay về sau, toàn bộ Đạo Thiên Tiên Cung coi như không lập truyền nhân, nhưng nhìn thấy Cố Trường Ca bọn hắn cũng phải đi đường vòng.

"Tiên Nhi, vi huynh ra tay giúp ngươi giáo huấn tên khốn này, ngươi có thấy cảm động không?"

Lúc này Cố Trường Ca nhìn về phía Cố Tiên Nhi còn có chút ngu ngơ, không khỏi cười khẽ hỏi.

Dưới chân đồng thời dùng sức, một cước đạp vào lồng ngực của Sở Vô Cực, phốc một tiếng, máu tươi phun trào, lập tức khiến hắn kêu lên một tiếng đau đớn, ngất đi.

Giết khẳng định là giết không được.

Trước mặt mọi người, Sở Vô Cực thân là Đại Sở tiên triều hoàng tử, chắc chắn sẽ có người ngăn cản.

Cố Trường Ca cũng không có ý định rước lấy một thân máu tanh, hắn ra tay với Sở Vô Cực, cũng chỉ là để các trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên Cung biết, chỉ cần hắn Cố Trường Ca còn ở đây một ngày, những người còn lại sẽ không có tư cách làm truyền nhân.

Điều này coi như bọn hắn không đề cập tới, Cố Trường Ca cũng sẽ khiến bọn hắn biết đến.

Những năm này, chư vị trưởng lão đối với hắn có nhiều đề phòng, ngay cả đại trưởng lão cũng vậy, Cố Trường Ca sao có thể không biết.

Đương nhiên, hắn biết nhưng cũng không thèm để ý.

Trước khi bái nhập Đạo Thiên Tiên Cung, hắn sớm đã đoán được cục diện như vậy.

Lúc đầu Cố Tiên Nhi thấy Cố Trường Ca ra tay giáo huấn tên Sở Vô Cực khiến nàng khó chịu này một trận, lúc nàng còn không muốn thừa nhận có bị cảm động một chút.

Nhưng nghe được câu nói mang theo ngữ khí trêu chọc này của hắn, cảm xúc kia lập tức tan thành mây khói, trên mặt lại hiện lên vẻ mặt băng lãnh đầy thù hận.

"Việc của ta, không cần ngươi để ý tới."

Cố Tiên Nhi không chút khách khí nào với Cố Trường Ca, bởi vì cùng hắn cũng không có gì tốt để khách khí.



Nàng không có vung tay nện vào mặt của hắn đã là cật lực khống chế rồi.

"Ngươi có phải đã quên lời vi huynh nói trước đó rồi không?"

Cố Trường Ca thể hiện một bộ thần sắc như "Ngươi làm ta quá là thất vọng", căn bản không thèm để ý bộ dáng như hận không thể cắn chết hắn kia của Cố Tiên Nhi.

Luận vô sỉ, hắn căn bản không thua ai.

"Lời gì?"

Cố Tiên Nhi lạnh băng nói.

"Ta ức hiếp ngươi có thể, người khác ức hiếp ngươi thì không được."

Vẻ mặt của Cố Trường Ca có chút ý vị sâu xa:"Cái tên Sở Vô Cực này chắc đến tám phần mười là muốn đem chuyện ngươi xông vào Đạo Thiên Lộ làm trò cười, điều kiện để lão già đại trưởng lão kia thu ngươi làm đồ đề là đánh vỡ kỷ lục của vi huynh a?"

"Cái tên Sở Vô Cực này tính toán không tệ, không chỉ muốn nhìn thấy ngươi làm trò cười mà còn truyền ra tin tức, khiến toàn bộ người trong tông chạy đến."

"Lòng dạ nham hiểm!"

"Muội muội của Cố Trường Ca ta, sao có thể để hắn khi dễ như vậy? Muốn ức hiếp ngươi cũng chỉ có thể là ta, hắn thì là cái thá gì."

Hắn vừa nói vẻ mặt càng thêm phần lạnh lẽo, nghe được lời này Cố Tiên Nhi như cảm thấy nhiệt độ xung quanh dần hạ xuống, nhịn không được có chút sợ run cả người.

Răng rắc!

Sau đó, âm thanh như bị gãy xương thanh thúy vang lên.

Đôi mắt đẹp của nàng không khỏi có chút trừng một cái.

Chỉ thấy Cố Trường Ca như không có việc gì một cước đạp xuống, ngay lập tức tên Sở Vô Cực vốn đã ngất đi lại phát ra âm thanh thống khổ thảm thiết, xương tay của hắn bị Cố Trường Ca đạp gãy.

Mà trên mặt Cố Trường Ca vẫn là một bộ dáng xem thường như trước, tựa chỉ đang đạp một con kiến dưới chân vậy.

"Tiên Nhi, nhớ kỹ câu nói này, về sau cũng đừng quên."

Cố Trường Ca nhìn bộ dáng có chút ngu ngơ của nàng, mỉm cười:"Ngươi không phải muốn vào Đạo Thiên Lộ sao? Vi huynh rất chờ mong biểu hiện của ngươi. Chắc hẳn đi đến vị trí của vi huynh năm đó đối với ngươi mà nói không khó lắm."

Dù sao dựa theo tình tiết bình thường mà nói, tên Sở Vô Cực này lòng có ý xấu, bị Cố Tiên Nhi phát hiện.

Sau đó sinh lòng ác độc, ý đồ dựa vào chuyện đi lên Đạo Thiên Lộ của Cố Tiên Nhi để chế giễu nàng, thuận tiện đem toàn tông dẫn tới, nhìn nàng làm trò cười.

Cuối cùng khẳng định là Cố Tiên Nhi biểu hiện sự cường thế vả mặt tất cả mọi người, thuận tiện cũng vả cho người ca ca này như hắn mấy cái bạt tai vào mặt, thừa cơ tuyên bố khiêu chiến hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook