Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái
Chương 126: . Đạo Thiên Tiên Lộ
Thiên Mệnh Phản Phái
22/11/2021
Thân hình Sở Vô Cực cao ngất, một thân kim giáp thần y, trên khuôn mặt hiển hiện nụ cười, là một bộ dáng khiến cho người khác rất có cảm tình.
Lúc đến đỉnh núi, ánh mắt đầu tiên của hắn đã chú ý đến Cố Tiên Nhi, trong mắt hiện lên vẻ kinh diễm chợt lóe rồi biến mất.
Nhờ vào sự giáo dưỡng và tâm cơ thâm trầm nên hắn cũng không lộ ra bất cứ thần sắc khác thường nào.
Hắn đã thấy qua rất nhiều nữ tử thiên tư quốc sắc, nhưng vẫn không tránh khỏi kinh ngạc trong nháy mắt.
"Gặp qua trưởng lão."
Hắn hướng về phía đại trưởng lão cười cười nói.
Trong toàn bộ Đạo Thiên Tiên cung có rất ít người biết được rằng, Sở Vô Cực chính là đồ tôn của đại trưởng lão.
Bởi vì phụ thân của Sở Vô Cực cũng chính là hoàng chủ đại sở tiên triều, từng là đệ tử của đại trưởng lão, nhưng bởi vì thân phận đặc thù nên không có cách nào trở thành đệ tử nhập thất được.
Việc này cũng chỉ có mấy người biết đến.
"Sở Vô Cực tới, cũng vừa hay." đại trưởng lão khẽ vuốt cằm, thái độ của hắn với Sở Vô Cực cũng coi như tạm ổn.
Đối với tất cả trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên cung mà nói.
Bất kể là đối nhân xử thế, thiên phú tu hành, từ bất cứ phương diện nào mà nói, Sở Vô Cực đều rất trầm ổn ưu tú, khiến người ta khó tìm ra tỳ vết.
Hơn nữa hắn cũng không có mục đích như Cố Trường Ca.
Trong số đệ tử chân truyền của Đạo Thiên Tiên cung hiện tại, cũng chỉ có Sở Vô Cực mới có thể chống lại với Cố Trường Ca mà thôi.
Không ít trưởng lão rất coi trọng hắn, cảm thấy Sở Vô Cực có thể gánh nổi trọng trách này, không giống tên Cố Trường Ca có tâm tư không thuần khiết kia.
Cố Tiên Nhi liếc mắt quan sát Sở Vô Cực, dù sao cũng là một chí tôn trẻ tuổi có thể chống lại Cố Trường Ca, nàng không tránh khỏi có chút hiếu kỳ.
Một thân hoàng giả khí độ, giữa khí thế như rồng như hổ còn ẩn chứa một khí tức trầm ổn, tu vi sâu không lường được, khiến nàng không thể cảm nhận được rõ ràng.
"Vị này chính là tiểu sư muội đang rất nổi tiếng gần đây a!?"
"Quả nhiên lời đồn không sai, thần cốt tiên tư, phong thái xuất chúng."
Sở Vô Cực lộ ra nụ cười, chắp tay nói với Cố Tiên Nhi.
"Gặp qua Vô Cực sư huynh."
Cố Tiên Nhi gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, chỉ có điều nàng không rõ mục đích tên Sở Vô Cực này đối tốt với nàng là gì.
Nàng mới đến, ngay cả đại trưởng lão cũng chưa nói sẽ thu nàng làm đồ đệ.
Địa vị của nàng ở Đạo Thiên Tiên cung thậm chí cũng không bằng một đệ tử bình thường.
Theo lý mà nói, Sở Vô Cực sao lại đến lấy lòng nàng?
Chẳng lẽ là do Cố Trường Ca?
Đối thủ của đối thủ chính là bằng hữu.
"Vừa nãy ta còn đang nghĩ nên tìm ai để đưa Tiên Nhi đi đến Đạo Thiên Lộ, Sở Vô Cực ngươi tới thật đúng lúc, vậy ngươi đưa Tiên Nhi đi vào đi!"
Lúc này, đại trưởng lão lạnh nhạt mở miệng nói.
"Đạo Thiên Lộ?"
"Xem ra tiểu sư muội thật là chí khí ngút trời a, chỉ có điều Đạo Thiên Lộ rất nguy hiểm, nếu như cậy mạnh chống đỡ, rất có thể tạo thành một thương tổn không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể tổn thương đến đạo tâm, cảnh giới đình chỉ."
"Tiểu sư muội nên suy nghĩ cẩn thận."
Sở Vô Cực có chút sững sờ, hắn đến đây kỳ thực là vì Cố Tiên Nhi, trước đây hắn có dò thăm tin tức của nàng.
Không chút khách sáo mà nói, trong tay Cố Tiên Nhi đang nắm giữ chứng cứ khiến Cố gia mất mặt.
Đến lúc đó, công bố chuyện này cho mọi người thì Trường Sinh Cố gia chắc chắn sẽ bị rất nhiều thế lực trên thượng giới giễu cợt, mất hết thể diện, trở thành trò cười.
Một lão hoàng tổ của đại sở tiên triều trước đây bị người của Trường Sinh Cố gia đả thương, điều này khiến hắn không có hảo cảm gì với Trường Sinh Cố gia.
Đương nhiên hắn cũng muốn nhìn thấy cục diện này.
Chỉ có điều ở trước mặt đại trưởng lão, đương nhiên vẫn phải làm ra bộ dáng như vì muốn tốt cho Cố Tiên Nhi.
Đại trưởng lão liếc mắt nhìn hắn, trong lòng khẽ lắc đầu, cũng không nói chuyện.
Ánh mắt Cố Tiên Nhi bình tĩnh nói:"Việc này ta nắm chắc, cũng không nhọc lòng Vô Cực sư huynh lo lắng."
Nghe vậy, vẻ mặt bên ngoài của Sở Vô Cực như không để ý, bộ dáng sang sảng.
Nhưng trong lòng lại giễu cợt, cũng rất tò mò, vị niết bàn chí tôn trẻ tuổi này rốt cuộc có thể đi được bước nào không, lấy đâu ra tự tin như vậy?
"Tốt, sư huynh ta mỏi mắt mong chờ."
Sở Vô Cực nói, sau đó hóa thành một dải cầu vồng, đi trước Cố Tiên Nhi dẫn đường đến chỗ Đạo Thiên Lộ.
Cố Tiên Nhi cũng đuổi kịp ngay sau hắn.
Nàng luôn có cảm giác tên Sở Vô Cực này còn có mục đích khác, trực giác của nàng mấy năm này đều rất chính xác.
"Chủ nhân!"
Rất nhanh sau đó, một đám tùy tùng của Sở Vô Cực xuất hiện trước mặt hắn, Cố Tiên Nhi liếc mắt nhìn, có chút kinh ngạc.
"Đi Đạo Thiên Lộ."
Sở Vô Cực phân phó nói.
Đồng thời hắn cũng không quên quay đầu về phía Cố Tiên Nhi thở dài, mang theo vẻ tiếc hận và chút trơ trẽn nói:"Tiểu sư muội, kỳ thực ta có thể hiểu được quyết định của muội, thủ đoạn của tên Cố Trường Ca này thực độc ác. Làm ra những chuyện khiến lòng người giá lạnh, hoàn toàn không giống việc mà một người ca ca có thể làm ra, không bằng cầm thú chắc cũng chỉ như thế này..."
Cố Tiên Nhi đi sau lưng hắn nghe được những lời này, chân mày không khỏi nhíu lại, không nói lời nào.
Tuy biết rõ đối phương đang mắng Cố Trường Ca, nhưng không biết vì sao, nàng lại có cảm giác khó chịu.
Cố Trường Ca xác thực đối xử với nàng rất quá đáng nhưng cũng không phải hạng người mà một tên tiểu nhân nói xấu người khác sau lưng như hắn có thể so sánh được.
Tuy rằng thủ đoạn của Cố Trường ca rất tàn nhẫn vô tình nhưng vẫn quang minh chính đại hơn hắn.
Hơn nữa đó là việc của nàng và Cố Trường Ca, nàng không muốn để người khác nhúng tay vào.
"Vô Cực sư huynh ngươi vẫn nên chuyên tâm dẫn đường đi, không ngờ được thân là một đệ tử chân truyền như ngươi lại ở sau lưng người khác nói những lời này..." Cố Tiên Nhi khuôn mặt bình tĩnh nói.
Ý chính là, ngươi có bản lĩnh thì đứng trước mặt người ta mà nói, nói với ta có tác dụng gì.
Lúc đến đỉnh núi, ánh mắt đầu tiên của hắn đã chú ý đến Cố Tiên Nhi, trong mắt hiện lên vẻ kinh diễm chợt lóe rồi biến mất.
Nhờ vào sự giáo dưỡng và tâm cơ thâm trầm nên hắn cũng không lộ ra bất cứ thần sắc khác thường nào.
Hắn đã thấy qua rất nhiều nữ tử thiên tư quốc sắc, nhưng vẫn không tránh khỏi kinh ngạc trong nháy mắt.
"Gặp qua trưởng lão."
Hắn hướng về phía đại trưởng lão cười cười nói.
Trong toàn bộ Đạo Thiên Tiên cung có rất ít người biết được rằng, Sở Vô Cực chính là đồ tôn của đại trưởng lão.
Bởi vì phụ thân của Sở Vô Cực cũng chính là hoàng chủ đại sở tiên triều, từng là đệ tử của đại trưởng lão, nhưng bởi vì thân phận đặc thù nên không có cách nào trở thành đệ tử nhập thất được.
Việc này cũng chỉ có mấy người biết đến.
"Sở Vô Cực tới, cũng vừa hay." đại trưởng lão khẽ vuốt cằm, thái độ của hắn với Sở Vô Cực cũng coi như tạm ổn.
Đối với tất cả trưởng lão trong Đạo Thiên Tiên cung mà nói.
Bất kể là đối nhân xử thế, thiên phú tu hành, từ bất cứ phương diện nào mà nói, Sở Vô Cực đều rất trầm ổn ưu tú, khiến người ta khó tìm ra tỳ vết.
Hơn nữa hắn cũng không có mục đích như Cố Trường Ca.
Trong số đệ tử chân truyền của Đạo Thiên Tiên cung hiện tại, cũng chỉ có Sở Vô Cực mới có thể chống lại với Cố Trường Ca mà thôi.
Không ít trưởng lão rất coi trọng hắn, cảm thấy Sở Vô Cực có thể gánh nổi trọng trách này, không giống tên Cố Trường Ca có tâm tư không thuần khiết kia.
Cố Tiên Nhi liếc mắt quan sát Sở Vô Cực, dù sao cũng là một chí tôn trẻ tuổi có thể chống lại Cố Trường Ca, nàng không tránh khỏi có chút hiếu kỳ.
Một thân hoàng giả khí độ, giữa khí thế như rồng như hổ còn ẩn chứa một khí tức trầm ổn, tu vi sâu không lường được, khiến nàng không thể cảm nhận được rõ ràng.
"Vị này chính là tiểu sư muội đang rất nổi tiếng gần đây a!?"
"Quả nhiên lời đồn không sai, thần cốt tiên tư, phong thái xuất chúng."
Sở Vô Cực lộ ra nụ cười, chắp tay nói với Cố Tiên Nhi.
"Gặp qua Vô Cực sư huynh."
Cố Tiên Nhi gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh, chỉ có điều nàng không rõ mục đích tên Sở Vô Cực này đối tốt với nàng là gì.
Nàng mới đến, ngay cả đại trưởng lão cũng chưa nói sẽ thu nàng làm đồ đệ.
Địa vị của nàng ở Đạo Thiên Tiên cung thậm chí cũng không bằng một đệ tử bình thường.
Theo lý mà nói, Sở Vô Cực sao lại đến lấy lòng nàng?
Chẳng lẽ là do Cố Trường Ca?
Đối thủ của đối thủ chính là bằng hữu.
"Vừa nãy ta còn đang nghĩ nên tìm ai để đưa Tiên Nhi đi đến Đạo Thiên Lộ, Sở Vô Cực ngươi tới thật đúng lúc, vậy ngươi đưa Tiên Nhi đi vào đi!"
Lúc này, đại trưởng lão lạnh nhạt mở miệng nói.
"Đạo Thiên Lộ?"
"Xem ra tiểu sư muội thật là chí khí ngút trời a, chỉ có điều Đạo Thiên Lộ rất nguy hiểm, nếu như cậy mạnh chống đỡ, rất có thể tạo thành một thương tổn không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể tổn thương đến đạo tâm, cảnh giới đình chỉ."
"Tiểu sư muội nên suy nghĩ cẩn thận."
Sở Vô Cực có chút sững sờ, hắn đến đây kỳ thực là vì Cố Tiên Nhi, trước đây hắn có dò thăm tin tức của nàng.
Không chút khách sáo mà nói, trong tay Cố Tiên Nhi đang nắm giữ chứng cứ khiến Cố gia mất mặt.
Đến lúc đó, công bố chuyện này cho mọi người thì Trường Sinh Cố gia chắc chắn sẽ bị rất nhiều thế lực trên thượng giới giễu cợt, mất hết thể diện, trở thành trò cười.
Một lão hoàng tổ của đại sở tiên triều trước đây bị người của Trường Sinh Cố gia đả thương, điều này khiến hắn không có hảo cảm gì với Trường Sinh Cố gia.
Đương nhiên hắn cũng muốn nhìn thấy cục diện này.
Chỉ có điều ở trước mặt đại trưởng lão, đương nhiên vẫn phải làm ra bộ dáng như vì muốn tốt cho Cố Tiên Nhi.
Đại trưởng lão liếc mắt nhìn hắn, trong lòng khẽ lắc đầu, cũng không nói chuyện.
Ánh mắt Cố Tiên Nhi bình tĩnh nói:"Việc này ta nắm chắc, cũng không nhọc lòng Vô Cực sư huynh lo lắng."
Nghe vậy, vẻ mặt bên ngoài của Sở Vô Cực như không để ý, bộ dáng sang sảng.
Nhưng trong lòng lại giễu cợt, cũng rất tò mò, vị niết bàn chí tôn trẻ tuổi này rốt cuộc có thể đi được bước nào không, lấy đâu ra tự tin như vậy?
"Tốt, sư huynh ta mỏi mắt mong chờ."
Sở Vô Cực nói, sau đó hóa thành một dải cầu vồng, đi trước Cố Tiên Nhi dẫn đường đến chỗ Đạo Thiên Lộ.
Cố Tiên Nhi cũng đuổi kịp ngay sau hắn.
Nàng luôn có cảm giác tên Sở Vô Cực này còn có mục đích khác, trực giác của nàng mấy năm này đều rất chính xác.
"Chủ nhân!"
Rất nhanh sau đó, một đám tùy tùng của Sở Vô Cực xuất hiện trước mặt hắn, Cố Tiên Nhi liếc mắt nhìn, có chút kinh ngạc.
"Đi Đạo Thiên Lộ."
Sở Vô Cực phân phó nói.
Đồng thời hắn cũng không quên quay đầu về phía Cố Tiên Nhi thở dài, mang theo vẻ tiếc hận và chút trơ trẽn nói:"Tiểu sư muội, kỳ thực ta có thể hiểu được quyết định của muội, thủ đoạn của tên Cố Trường Ca này thực độc ác. Làm ra những chuyện khiến lòng người giá lạnh, hoàn toàn không giống việc mà một người ca ca có thể làm ra, không bằng cầm thú chắc cũng chỉ như thế này..."
Cố Tiên Nhi đi sau lưng hắn nghe được những lời này, chân mày không khỏi nhíu lại, không nói lời nào.
Tuy biết rõ đối phương đang mắng Cố Trường Ca, nhưng không biết vì sao, nàng lại có cảm giác khó chịu.
Cố Trường Ca xác thực đối xử với nàng rất quá đáng nhưng cũng không phải hạng người mà một tên tiểu nhân nói xấu người khác sau lưng như hắn có thể so sánh được.
Tuy rằng thủ đoạn của Cố Trường ca rất tàn nhẫn vô tình nhưng vẫn quang minh chính đại hơn hắn.
Hơn nữa đó là việc của nàng và Cố Trường Ca, nàng không muốn để người khác nhúng tay vào.
"Vô Cực sư huynh ngươi vẫn nên chuyên tâm dẫn đường đi, không ngờ được thân là một đệ tử chân truyền như ngươi lại ở sau lưng người khác nói những lời này..." Cố Tiên Nhi khuôn mặt bình tĩnh nói.
Ý chính là, ngươi có bản lĩnh thì đứng trước mặt người ta mà nói, nói với ta có tác dụng gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.