Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái
Chương 120: . Huynh Muội Chạm Mặt
Thiên Mệnh Phản Phái
21/11/2021
Gần thị phường là một cảnh tĩnh mịch.
Tất cả tu sĩ thấy cảnh này đều kinh hãi, toàn thân lạnh toát.
Không cẩn nói
Đây chính xác là chuyện lớn rồi.
Thân là đệ đệ của đệ tử chân truyền khác của Đạo Thiên Tiên Cung, Kim Vũ lại hống hách hoành hành ngang ngược quen rồi, bình thường chẳng ai dám trêu trọc hắn.
Thế nhưng hôm nay lại bị Cố Trường Ca dùng một chưởng đánh cho suýt chết, chỉ đành dùng pháp khí để bảo vệ nguyên thần rồi bỏ chạy.
Có Trường Ca vừa mới quay về Đạo Thiên Tiên Cung đã tạo ra chấn động lớn như vậy, hơn nữa ca ca của Kim Vũ là Kim Trụ chắc chắn sẽ không để yên,
Mối quan hệ giữa hắn và Cố Trường Ca, trước đó đã rất khó để đối phó, sau khi xảy ra chuyện hôm nay còn có thể giải quyết được sao?
Hơn nữa vừa rồi đã có kẻ hữu tâm chú ý tới tu vi của Cố Trường Ca, mắt mở to, liền run rẩy: “Một chưởng đập chết cường giả Hư Thần Cảnh, hơn nữa khí tức vừa rồi rất khá, Cố trân chuyền có lẽ đã đột phá được Phong Vương Cảnh rồi chăng?”
“Chậc! Hắn mới có được bao nhiêu tuổi chứ, tốc độ tu hành đã nhanh như vậy rồi, nếu như ta nhớ không nhầm, gần đây hình như không có khí tức của vị chí tôn trẻ tuổi nào đột phá được Phong Vương Cảnh.”
Tu sĩ ở bên cạnh lại một lần nữa kinh hoàng.
“Cũng có nghĩa là Cố Chân Truyền là chí tôn trẻ tuổi duy nhất đột phá được Phong Vương Cảnh?”
Dĩ nhiên chí tôn trẻ tuổi khác cũng có khả năng đã đột phá rồi, chỉ là không để truyền ra thông tin mà thôi.
Có điều, cho dù là xét theo phương diện nào, Cố Trường Ca cũng đều đủ để kinh thế, khí tức hiện giờ truyền ra, chắc chắn sẽ dấy lên một trận chấn động tại các phương.
Đoàng!
Còn lúc này, từng đạo lưu quang xuất hiện ở trong không trung, hóa thành thần vồng, cùng với điều đó là khí tức cường đại.
Đội chấp pháp của Đạo Thiên Tiên Cung xuất hiện rồi, có đến bảy tám người, chỉ có điều cũng chỉ dám đứng từ đằng xa, không dám lại gần.
Bọn họ đã biết được chuyện xảy ra ở đây, chính vì chuyện này mà họ mới xuất đầu lộ diện, cũng rất bối rối.
Nếu như không tới hỏi han, thực sự là đã tổn hại đến uy nghiêm và tính công minh của đội chấp pháp.
Thế nhưng họ không dám động vào Cố Trường Ca.
Mặt khác, Kim Vũ lại là đệ đệ của một đệ tử chân truyền khác, cũng không dễ để ăn nói.
Bọn họ khổ quá mà.
Lúc này, Cố Tiên Nhi đang ngây ra, cũng định thần lại.
Không ngờ Cố Trường Ca lại dùng ngữ khí thản nhiên nói ra những lời vô liêm xỉ như vậy.
Đặc biệt là vẻ mặt thờ ơ ở trên khuôn mặt hắn.
Giống như làm một chuyện nhỏ dễ như trở bàn tay vậy.
Cái gì mà chỉ có hắn được ức hiếp nàng chứ?
Người khác không được ức hiếp nàng?
Ý gì vậy? Coi nàng là thứ đồ chơi để ức hiếp sao?
Nàng tức phát điên lên, sắc mặt đỏ bừng, toàn thân phát run, không khỏi gào lên: “Cố Trường Ca, đồ vô liêm sỉ nhà ngươi.”
“Vô liêm sỉ sao? Ta bảo vệ muội muội của ta, như vậy là chuyện bất đạo sao?”
Cố Trường Ca vẫn dùng vẻ mặt thản nhiên lướt nhìn về phía nguyên thần của Kim Vũ đang bỏ trấn một cách thờ ơ.
Cố Tiên Nhi lạnh lùng nói, “ta không cần ngươi bảo vệ, rốt cuộc ngươi đến là có ý đồ gì?”
Nàng cũng không tin Cố Trường Ca sẽ tự nhiên vô cớ đối tốt với nàng.
Hắn chắc chắn là có ý đồ.
Chẳng qua là hiện giờ nàng nghĩ mãi chưa ra mà thôi.
“Ý đồ?”
Cố Trường Ca khẽ cười một tiếng, thờ ơ nói, “Ngươi cảm thấy ta có thể có ý đồ gì với ngươi? Hay là ta thấy áy náy với ngươi, muốn bù đắp lại chăng?”
“Dĩ nhiên, cũng có thể là ta muốn thấy bộ dạng ngươi hận ta mà không làm gì được.”
Nói tới đây, mặt hắn lộ vẻ giễu cợt.
“Trong lòng hổ thẹn sao? Người như ngươi, vốn chẳng có được tâm trạng đó. Ngươi cứ đợi đấy, cho dù ngươi không giết ta, sớm muộn ta cũng sẽ trả lại đau khổ năm đó mà ta phải nếm trải cho ngươi.”
Nghe tới đây, trong lòng Cố Tiên Nhi càng thêm tức giận, sắp bùng nổ đến nơi rồi, chỉ đành kìm nén, lạnh lùng nói.
Chẳng thèm tỏ thái độ tốt với Cố Trường Ca.
Mấy năm nay, mỗi ngày trong đầu nàng đều xuất hiện cảnh tượng lúc đó, những đau khổ này, Cố Trường Ca sao có thể thấu nổi.
Nếu xin lỗi có thể giải quyết vấn đề, vậy thì thế gian này làm gì có thù hận.
Cho dù Cố Trường Ca có nói xin lỗi nàng cũng không chấp nhận, những lời nói qua loa này sao có thể tác dụng với nàng.
“Giờ là ta lại muốn giết ngươi…”
Nghe thấy vậy, ý cười của Cố Trường Ca cũng biến mất mà bật ra tiếng cười mỉa mai.
Dĩ nhiên lời này chỉ là để hù dọa nàng chút thôi.
Khoan đừng nói có thể làm được hay không? Cho dù có thể làm được, cũng không thực tế.
Sau đó hắn cũng không quan tâm Cố Tiên Nhi nữa mà liền quay lại vào trong xe kéo.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Cố Tiên Nhi trắng bệch, nàng sẽ không hoài nghi sát ý của Cố Trường Ca, dù sao thì bản thân nàng cũng muốn giết hắn.
Thế nhưng vì sao Cố Trường Ca lại không động thủ chứ?
Hiện giờ hắn ở dưới chân của Đạo Thiên Tiên Cung, thế nhưng không hề kiêng nể, ra tay với đệ tử đồng tông, không hề lưu tình với nàng.
Vẫn câu đó, lẽ nào là hắn dọa nàng sao?
“Cố Trường Ca, giờ ngươi không giết ta, sớm muộn ngươi sẽ hối hận.”
Sau đó, Cố Tiên Nhi lạnh nói với Cố Trường Ca đang chuẩn bị rời đi, bàn tay xiết chặt lại, rất nhiều phù văn đang ẩn hiện trong tay, khí tức nhanh chóng bình ổn.
Dù sao thi nàng vẫn cần phải tiến nhập vào Đạo Thiên Tiên Cung, nếu như không phải do nhiều nguyên nhân nàng thực sự không muốn chạm mặt với Cố Trường Ca.
Vừa rồi tư thế Cố Trường Ca tiện tay giơ ra cũng khiến cho nàng có cảm giác khó thở.
Ngay đến cả Hư Thần Cảnh cũng đều bị hắn tùy tiện giết chết.
Thực lực của hắn mấy năm nay không biết làm thế nào đã đạt đến trình độ này, đã không thể dùng từ thâm sâu khó lường để hình dung nữa.
Tất cả tu sĩ thấy cảnh này đều kinh hãi, toàn thân lạnh toát.
Không cẩn nói
Đây chính xác là chuyện lớn rồi.
Thân là đệ đệ của đệ tử chân truyền khác của Đạo Thiên Tiên Cung, Kim Vũ lại hống hách hoành hành ngang ngược quen rồi, bình thường chẳng ai dám trêu trọc hắn.
Thế nhưng hôm nay lại bị Cố Trường Ca dùng một chưởng đánh cho suýt chết, chỉ đành dùng pháp khí để bảo vệ nguyên thần rồi bỏ chạy.
Có Trường Ca vừa mới quay về Đạo Thiên Tiên Cung đã tạo ra chấn động lớn như vậy, hơn nữa ca ca của Kim Vũ là Kim Trụ chắc chắn sẽ không để yên,
Mối quan hệ giữa hắn và Cố Trường Ca, trước đó đã rất khó để đối phó, sau khi xảy ra chuyện hôm nay còn có thể giải quyết được sao?
Hơn nữa vừa rồi đã có kẻ hữu tâm chú ý tới tu vi của Cố Trường Ca, mắt mở to, liền run rẩy: “Một chưởng đập chết cường giả Hư Thần Cảnh, hơn nữa khí tức vừa rồi rất khá, Cố trân chuyền có lẽ đã đột phá được Phong Vương Cảnh rồi chăng?”
“Chậc! Hắn mới có được bao nhiêu tuổi chứ, tốc độ tu hành đã nhanh như vậy rồi, nếu như ta nhớ không nhầm, gần đây hình như không có khí tức của vị chí tôn trẻ tuổi nào đột phá được Phong Vương Cảnh.”
Tu sĩ ở bên cạnh lại một lần nữa kinh hoàng.
“Cũng có nghĩa là Cố Chân Truyền là chí tôn trẻ tuổi duy nhất đột phá được Phong Vương Cảnh?”
Dĩ nhiên chí tôn trẻ tuổi khác cũng có khả năng đã đột phá rồi, chỉ là không để truyền ra thông tin mà thôi.
Có điều, cho dù là xét theo phương diện nào, Cố Trường Ca cũng đều đủ để kinh thế, khí tức hiện giờ truyền ra, chắc chắn sẽ dấy lên một trận chấn động tại các phương.
Đoàng!
Còn lúc này, từng đạo lưu quang xuất hiện ở trong không trung, hóa thành thần vồng, cùng với điều đó là khí tức cường đại.
Đội chấp pháp của Đạo Thiên Tiên Cung xuất hiện rồi, có đến bảy tám người, chỉ có điều cũng chỉ dám đứng từ đằng xa, không dám lại gần.
Bọn họ đã biết được chuyện xảy ra ở đây, chính vì chuyện này mà họ mới xuất đầu lộ diện, cũng rất bối rối.
Nếu như không tới hỏi han, thực sự là đã tổn hại đến uy nghiêm và tính công minh của đội chấp pháp.
Thế nhưng họ không dám động vào Cố Trường Ca.
Mặt khác, Kim Vũ lại là đệ đệ của một đệ tử chân truyền khác, cũng không dễ để ăn nói.
Bọn họ khổ quá mà.
Lúc này, Cố Tiên Nhi đang ngây ra, cũng định thần lại.
Không ngờ Cố Trường Ca lại dùng ngữ khí thản nhiên nói ra những lời vô liêm xỉ như vậy.
Đặc biệt là vẻ mặt thờ ơ ở trên khuôn mặt hắn.
Giống như làm một chuyện nhỏ dễ như trở bàn tay vậy.
Cái gì mà chỉ có hắn được ức hiếp nàng chứ?
Người khác không được ức hiếp nàng?
Ý gì vậy? Coi nàng là thứ đồ chơi để ức hiếp sao?
Nàng tức phát điên lên, sắc mặt đỏ bừng, toàn thân phát run, không khỏi gào lên: “Cố Trường Ca, đồ vô liêm sỉ nhà ngươi.”
“Vô liêm sỉ sao? Ta bảo vệ muội muội của ta, như vậy là chuyện bất đạo sao?”
Cố Trường Ca vẫn dùng vẻ mặt thản nhiên lướt nhìn về phía nguyên thần của Kim Vũ đang bỏ trấn một cách thờ ơ.
Cố Tiên Nhi lạnh lùng nói, “ta không cần ngươi bảo vệ, rốt cuộc ngươi đến là có ý đồ gì?”
Nàng cũng không tin Cố Trường Ca sẽ tự nhiên vô cớ đối tốt với nàng.
Hắn chắc chắn là có ý đồ.
Chẳng qua là hiện giờ nàng nghĩ mãi chưa ra mà thôi.
“Ý đồ?”
Cố Trường Ca khẽ cười một tiếng, thờ ơ nói, “Ngươi cảm thấy ta có thể có ý đồ gì với ngươi? Hay là ta thấy áy náy với ngươi, muốn bù đắp lại chăng?”
“Dĩ nhiên, cũng có thể là ta muốn thấy bộ dạng ngươi hận ta mà không làm gì được.”
Nói tới đây, mặt hắn lộ vẻ giễu cợt.
“Trong lòng hổ thẹn sao? Người như ngươi, vốn chẳng có được tâm trạng đó. Ngươi cứ đợi đấy, cho dù ngươi không giết ta, sớm muộn ta cũng sẽ trả lại đau khổ năm đó mà ta phải nếm trải cho ngươi.”
Nghe tới đây, trong lòng Cố Tiên Nhi càng thêm tức giận, sắp bùng nổ đến nơi rồi, chỉ đành kìm nén, lạnh lùng nói.
Chẳng thèm tỏ thái độ tốt với Cố Trường Ca.
Mấy năm nay, mỗi ngày trong đầu nàng đều xuất hiện cảnh tượng lúc đó, những đau khổ này, Cố Trường Ca sao có thể thấu nổi.
Nếu xin lỗi có thể giải quyết vấn đề, vậy thì thế gian này làm gì có thù hận.
Cho dù Cố Trường Ca có nói xin lỗi nàng cũng không chấp nhận, những lời nói qua loa này sao có thể tác dụng với nàng.
“Giờ là ta lại muốn giết ngươi…”
Nghe thấy vậy, ý cười của Cố Trường Ca cũng biến mất mà bật ra tiếng cười mỉa mai.
Dĩ nhiên lời này chỉ là để hù dọa nàng chút thôi.
Khoan đừng nói có thể làm được hay không? Cho dù có thể làm được, cũng không thực tế.
Sau đó hắn cũng không quan tâm Cố Tiên Nhi nữa mà liền quay lại vào trong xe kéo.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Cố Tiên Nhi trắng bệch, nàng sẽ không hoài nghi sát ý của Cố Trường Ca, dù sao thì bản thân nàng cũng muốn giết hắn.
Thế nhưng vì sao Cố Trường Ca lại không động thủ chứ?
Hiện giờ hắn ở dưới chân của Đạo Thiên Tiên Cung, thế nhưng không hề kiêng nể, ra tay với đệ tử đồng tông, không hề lưu tình với nàng.
Vẫn câu đó, lẽ nào là hắn dọa nàng sao?
“Cố Trường Ca, giờ ngươi không giết ta, sớm muộn ngươi sẽ hối hận.”
Sau đó, Cố Tiên Nhi lạnh nói với Cố Trường Ca đang chuẩn bị rời đi, bàn tay xiết chặt lại, rất nhiều phù văn đang ẩn hiện trong tay, khí tức nhanh chóng bình ổn.
Dù sao thi nàng vẫn cần phải tiến nhập vào Đạo Thiên Tiên Cung, nếu như không phải do nhiều nguyên nhân nàng thực sự không muốn chạm mặt với Cố Trường Ca.
Vừa rồi tư thế Cố Trường Ca tiện tay giơ ra cũng khiến cho nàng có cảm giác khó thở.
Ngay đến cả Hư Thần Cảnh cũng đều bị hắn tùy tiện giết chết.
Thực lực của hắn mấy năm nay không biết làm thế nào đã đạt đến trình độ này, đã không thể dùng từ thâm sâu khó lường để hình dung nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.