Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái
Chương 197: . Nguyệt Minh Không Phát Giác
Thiên Mệnh Phản Phái
29/11/2021
"Không nghĩ tới Xích Linh cô nương tín nhiệm ta như vậy, thật sự làm Cố mỗ vô cùng vinh hạnh." Cố Trường Ca cười, nụ cười mang theo thâm ý.
Sau đó, Xích Linh hóa thành một đạo thần hồng rời khỏi nơi này, đi tụ hợp cùng tộc nhân của nàng. Chuẩn bị chuyện Tiên Cổ đại lục mở ra.
Mà ý cười trên mặt Cố Trường Ca cũng thu liễm lại, về tới cung điện.
" Xích Linh truyền nhân Chu Tước nhất tộc?"
Cửa đại điện, Nguyệt Minh Không liếc mắt nhìn hắn thản nhiên nói.
Nàng đương nhiên nhận ra Xích Linh, ở kiếp trước nàng chính là hồng nhan tri kỉ bên cạnh Diệp Lăng.
Nhưng mà kiếp này vậy mà cùng Cố Trường Ca nói nói cười cười như thế, khiến nàng không khỏi kinh hãi thủ đoạn của Cố Trường Ca.
Diệp Lăng bây giờ mới bị hắn hãm hại, biến thành người gánh nồi thay, trốn chui trốn lủi khắp nơi , người người kêu đánh kêu giết, thậm chí cũng không dám khuôn mặt thật gặp người khác, không biết trốn ở nơi nào rồi.
Kết quả hiện tại hồng nhan tri kỉ tương lai của hắn lại đi cạnh Cố Trường Ca, tựa hồ còn đang bàn bạc cái gì.
Điều này khiến Nguyệt Minh Không cũng không biết nói gì.
Như thế xem ra, Xích Linh này đoán chừng cũng là một quân cờ bị Cố Trường Ca lợi dụng lừa gạt.
"Minh Không vậy mà nhận ra nàng."
Cố Trường Ca cười cười, đưa tay liền muốn ôm cái eo nhỏ nhắn của nàng, kết quả Nguyệt Minh Không lùi về sau một cái, nhẹ nhàng linh hoạt tránh đi.
Một đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, tỏ vẻ sẽ không cho hắn được như ý.
"Minh Không vẫn còn giận vi phu sao?"
Cố Trường Ca thở dài, dáng vẻ như đang nhức đầu nói, " từ tối hôm đó trở về sau, ngươi vẫn giận vi phu, bây giờ còn chưa nguôi giận sao?"
Không đề cập tới việc này còn tốt, nhắc đến việc này, trong mắt Nguyệt Minh Không liền hiện lên hàn quang.
Những ngày này nàng một mực phái người điều tra, nhưng liền không hề phát hiện ra nữ nhân tối hôm đó Cố Trường Ca đi gặp rốt cuộc là ai.
Tại cộng thêm gần đây bởi vì chuyện Diệp Lăng là người thừa kế cấm kỵ ma công, các nơi huyên náo xôn xao, nàng cũng không tra được cái gì.
Cho tới bây giờ, Nguyệt Minh Không cũng không biết Cố Trường Ca rốt cuộc dùng thủ đoạn gì, đem cái mũ người thừa kế ma công đội lên đầu Diệp Lăng.
"Ngươi không nói cho ta biết con hồ ly tinh hôm đó là ai, ngươi cũng đừng mơ đụng vào ta dù chỉ một chút."
Nguyệt Minh Không lạnh lùng nhìn Cố Trường Ca, không thấy nét mặt của hắn thay đổi chút nào.
"Chuyện nên để ngươi biết chắc chắn sẽ cho ngươi biết, không nên để ngươi biết, ngươi cũng đừng nghe ngóng làm gì. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cũng nhiều ngày như vậy, Minh Không không nghi ngờ vi phu sao?"
Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Cố Trường Ca dần dần biến mất, thần sắc hứng thú nhìn nàng.
Nguyệt Minh Không nghe vậy trong long không khỏi run lên, biết lời này của Cố Trường Ca là có ý gì.
Nhưng trên mặt nàng nhìn không ra mảy may dị thường hỏi , " hoài nghi ngươi cái gì?",
Cố Trường Ca lắc đầu, có chút tiếc nuối nói, " Ngươi thông minh như vậy, thì hẳn phải biết không nên giả vờ hồ đồ ở trước mặt ta."
Mắt phượng của Nguyệt Minh Không nhắm lại, đáy mắt hiện lên một tia cảnh giác, ngọc thủ giấu ở dưới áo bào, lặng lẽ nắm chặt một thanh đoản kiếm có phù văn sáng chói.
Nàng hiểu rất rõ Cố Trường Ca.
Thời điểm này, biểu hiện vượt điềm nhiên như không có việc gì, thì càng nói rõ vấn đề rất nghiêm trọng.
Đoạn thời gian này, nàng một mực đi theo bên người Cố Trường Ca, tất cả hành động của Cố Trường Ca nàng đều thấy rõ.
Cố Trường Ca có thể đem chiếc nồi người thừa kế ma công đội trên đầu Diệp Lăng , trong đó điểm mấu chốt chính là thi thể của Bạch Liệt còn có dấu vết của Thôn Tiên Ma Công.
Cỗ thi thể này bại lộ, mới gián tiếp xác nhận thân phận người thừa kế ma công của Diệp Lăng.
Mà Bạch Liệt rốt cuộc là chết như thế nào, điểm này Nguyệt Minh Không cũng rõ ràng hơn bất kì kẻ nào.
Đúng lúc ấy Cố Trường Ca còn rời khỏi viện lạc.
Nàng coi như một mực giả vờ hồ đồ, nhưng chuyện này quá mức rõ ràng, vừa nhìn liền biết.
Chỉ cần là người, lúc này đều có thể hiểu rõ những thứ này.
Cố Trường Ca hoặc là trực tiếp là người thừa kế ma công, hoặc là cùng người thừa kế ma công có liên quan.
Mà bất luận là loại nào, cũng dính đến bí mật lớn nhất của Cố Trường Ca.
Hết lần này tới lần khác nàng bởi vì là người trọng sinh, kỳ thật đã biết từ lâu bí mật này của Cố Trường Ca, bất quá nàng không có biểu lộ ra, một mực làm ra vẻ không biết bí mật này mà thôi.
Nhưng mà với tình hình hiện tại , Cố Trường Ca đã biết nàng biết bí mật của hắn, thân phận của hắn chính là người thừa kế ma công.
Mấy ngày này Cố Trường Ca không vạch trần nàng, rất có thể chỉ là muốn nhìn xem nàng có phản ứng gì mà thôi.
Thân phận người thừa kế ma công, tuyệt đối là bí mật lớn nhất của Cố Trường Ca, không cho phép bị người khác biết được.
Cho nên nói mấy ngày nay, nàng kỳ thật vẫn luôn trong tình trạng rất nguy hiểm.
Cố Trường Ca lúc nào cũng có thể hạ sát thủ với nàng, với tính cách của Cố Trường Ca mà nói, có thể không thèm để ý chút tình cảm ít ỏi giữa hai người.
Khác nhau chỉ là ở chỗ, Cố Trường Ca chọn lúc nào động thủ thôi.
Mà lúc này đây, nghe được lời này của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không nâng cao cảnh giác.
Bây giờ Đạo Thiên Tiên Cung là địa bàn của Cố Trường Ca, còn có một vị tùy tùng Đại Thánh Cảnh âm thầm bảo vệ hắn.
Cố Trường Ca muốn giết nàng vô cùng dễ dàng.
Nghĩ tới đây, đôi mắt phượng của Nguyệt Minh Không lạnh xuống, nhớ tới kết cục của mình trong đêm động phòng ở kiếp trước, loại cảm giác sát khí như có như không vô cùng quen thuộc.
Sau đó, Xích Linh hóa thành một đạo thần hồng rời khỏi nơi này, đi tụ hợp cùng tộc nhân của nàng. Chuẩn bị chuyện Tiên Cổ đại lục mở ra.
Mà ý cười trên mặt Cố Trường Ca cũng thu liễm lại, về tới cung điện.
" Xích Linh truyền nhân Chu Tước nhất tộc?"
Cửa đại điện, Nguyệt Minh Không liếc mắt nhìn hắn thản nhiên nói.
Nàng đương nhiên nhận ra Xích Linh, ở kiếp trước nàng chính là hồng nhan tri kỉ bên cạnh Diệp Lăng.
Nhưng mà kiếp này vậy mà cùng Cố Trường Ca nói nói cười cười như thế, khiến nàng không khỏi kinh hãi thủ đoạn của Cố Trường Ca.
Diệp Lăng bây giờ mới bị hắn hãm hại, biến thành người gánh nồi thay, trốn chui trốn lủi khắp nơi , người người kêu đánh kêu giết, thậm chí cũng không dám khuôn mặt thật gặp người khác, không biết trốn ở nơi nào rồi.
Kết quả hiện tại hồng nhan tri kỉ tương lai của hắn lại đi cạnh Cố Trường Ca, tựa hồ còn đang bàn bạc cái gì.
Điều này khiến Nguyệt Minh Không cũng không biết nói gì.
Như thế xem ra, Xích Linh này đoán chừng cũng là một quân cờ bị Cố Trường Ca lợi dụng lừa gạt.
"Minh Không vậy mà nhận ra nàng."
Cố Trường Ca cười cười, đưa tay liền muốn ôm cái eo nhỏ nhắn của nàng, kết quả Nguyệt Minh Không lùi về sau một cái, nhẹ nhàng linh hoạt tránh đi.
Một đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, tỏ vẻ sẽ không cho hắn được như ý.
"Minh Không vẫn còn giận vi phu sao?"
Cố Trường Ca thở dài, dáng vẻ như đang nhức đầu nói, " từ tối hôm đó trở về sau, ngươi vẫn giận vi phu, bây giờ còn chưa nguôi giận sao?"
Không đề cập tới việc này còn tốt, nhắc đến việc này, trong mắt Nguyệt Minh Không liền hiện lên hàn quang.
Những ngày này nàng một mực phái người điều tra, nhưng liền không hề phát hiện ra nữ nhân tối hôm đó Cố Trường Ca đi gặp rốt cuộc là ai.
Tại cộng thêm gần đây bởi vì chuyện Diệp Lăng là người thừa kế cấm kỵ ma công, các nơi huyên náo xôn xao, nàng cũng không tra được cái gì.
Cho tới bây giờ, Nguyệt Minh Không cũng không biết Cố Trường Ca rốt cuộc dùng thủ đoạn gì, đem cái mũ người thừa kế ma công đội lên đầu Diệp Lăng.
"Ngươi không nói cho ta biết con hồ ly tinh hôm đó là ai, ngươi cũng đừng mơ đụng vào ta dù chỉ một chút."
Nguyệt Minh Không lạnh lùng nhìn Cố Trường Ca, không thấy nét mặt của hắn thay đổi chút nào.
"Chuyện nên để ngươi biết chắc chắn sẽ cho ngươi biết, không nên để ngươi biết, ngươi cũng đừng nghe ngóng làm gì. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, cũng nhiều ngày như vậy, Minh Không không nghi ngờ vi phu sao?"
Nghe nói như thế, nụ cười trên mặt Cố Trường Ca dần dần biến mất, thần sắc hứng thú nhìn nàng.
Nguyệt Minh Không nghe vậy trong long không khỏi run lên, biết lời này của Cố Trường Ca là có ý gì.
Nhưng trên mặt nàng nhìn không ra mảy may dị thường hỏi , " hoài nghi ngươi cái gì?",
Cố Trường Ca lắc đầu, có chút tiếc nuối nói, " Ngươi thông minh như vậy, thì hẳn phải biết không nên giả vờ hồ đồ ở trước mặt ta."
Mắt phượng của Nguyệt Minh Không nhắm lại, đáy mắt hiện lên một tia cảnh giác, ngọc thủ giấu ở dưới áo bào, lặng lẽ nắm chặt một thanh đoản kiếm có phù văn sáng chói.
Nàng hiểu rất rõ Cố Trường Ca.
Thời điểm này, biểu hiện vượt điềm nhiên như không có việc gì, thì càng nói rõ vấn đề rất nghiêm trọng.
Đoạn thời gian này, nàng một mực đi theo bên người Cố Trường Ca, tất cả hành động của Cố Trường Ca nàng đều thấy rõ.
Cố Trường Ca có thể đem chiếc nồi người thừa kế ma công đội trên đầu Diệp Lăng , trong đó điểm mấu chốt chính là thi thể của Bạch Liệt còn có dấu vết của Thôn Tiên Ma Công.
Cỗ thi thể này bại lộ, mới gián tiếp xác nhận thân phận người thừa kế ma công của Diệp Lăng.
Mà Bạch Liệt rốt cuộc là chết như thế nào, điểm này Nguyệt Minh Không cũng rõ ràng hơn bất kì kẻ nào.
Đúng lúc ấy Cố Trường Ca còn rời khỏi viện lạc.
Nàng coi như một mực giả vờ hồ đồ, nhưng chuyện này quá mức rõ ràng, vừa nhìn liền biết.
Chỉ cần là người, lúc này đều có thể hiểu rõ những thứ này.
Cố Trường Ca hoặc là trực tiếp là người thừa kế ma công, hoặc là cùng người thừa kế ma công có liên quan.
Mà bất luận là loại nào, cũng dính đến bí mật lớn nhất của Cố Trường Ca.
Hết lần này tới lần khác nàng bởi vì là người trọng sinh, kỳ thật đã biết từ lâu bí mật này của Cố Trường Ca, bất quá nàng không có biểu lộ ra, một mực làm ra vẻ không biết bí mật này mà thôi.
Nhưng mà với tình hình hiện tại , Cố Trường Ca đã biết nàng biết bí mật của hắn, thân phận của hắn chính là người thừa kế ma công.
Mấy ngày này Cố Trường Ca không vạch trần nàng, rất có thể chỉ là muốn nhìn xem nàng có phản ứng gì mà thôi.
Thân phận người thừa kế ma công, tuyệt đối là bí mật lớn nhất của Cố Trường Ca, không cho phép bị người khác biết được.
Cho nên nói mấy ngày nay, nàng kỳ thật vẫn luôn trong tình trạng rất nguy hiểm.
Cố Trường Ca lúc nào cũng có thể hạ sát thủ với nàng, với tính cách của Cố Trường Ca mà nói, có thể không thèm để ý chút tình cảm ít ỏi giữa hai người.
Khác nhau chỉ là ở chỗ, Cố Trường Ca chọn lúc nào động thủ thôi.
Mà lúc này đây, nghe được lời này của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không nâng cao cảnh giác.
Bây giờ Đạo Thiên Tiên Cung là địa bàn của Cố Trường Ca, còn có một vị tùy tùng Đại Thánh Cảnh âm thầm bảo vệ hắn.
Cố Trường Ca muốn giết nàng vô cùng dễ dàng.
Nghĩ tới đây, đôi mắt phượng của Nguyệt Minh Không lạnh xuống, nhớ tới kết cục của mình trong đêm động phòng ở kiếp trước, loại cảm giác sát khí như có như không vô cùng quen thuộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.