Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái
Chương 137: . Sát Tâm Dao Động
Thiên Mệnh Phản Phái
23/11/2021
Đại trưởng lão tốt xấu gì cũng không phải người thường, rất nhanh đã áp chế lửa giận xuống, nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, phẫn nộ ngược lại cười nói:" ngươi không nói thì thôi, đã nói vậy thì, lão phu nhất định phải dạy dỗ Tiên Nhi đến nơi đến chốn để nàng có thể tuỳ tiện trấn áp ngươi!"
"Nếu nàng không làm được, lão phu từ nhiệm chức Đại trưởng lão, ngay cả việc lập ngươi làm truyền nhân cũng không phải là không thể."
Lập được lời thề này khiến Cố Trường Ca cũng có chút bất ngờ.
Đương nhiên, trên mặt hắn vẫn là nụ cười hời hợt, không để ý:"Đại trưởng lão đã nói như vậy, vậy ta cũng yên lòng, ta cũng thực chờ mong một ngày như vậy."
"Trường Ca không quấy rầy nữa, xin cáo từ trước."
Nói xong, hắn mỉm cười, liếc mắt nhìn Cố Tiên Nhi, rồi hóa thành một đạo thần hồng rời khỏi nơi này.
Tới phong khinh vân đạm, mà đi cũng phong khinh vân đạm.
Về phần đắc tội đại trưởng lão, Cố Trường Ca hắn còn để tâm điều này?
Ngay lúc đó, trong đầu của hắn vang lên thanh âm nhắc nhở của hệ thống.
"Đinh, khí vận chi nữ Cố Tiên Nhi sát tâm dao động, khí vận điểm thêm 800, thiên mệnh giá trị thêm bốn ngàn."
Bước đầu tiên này, rốt cùng cũng có hiệu quả.
Trên đỉnh núi, gió núi thổi qua, mây mù cuồn cuộn, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút trầm mặc.
Cố Tiên Nhi cúi đầu, cũng không nói chuyện.
Nhất thời lòng nàng loạn như ma.
Mục đích của Cố Trường Ca nàng cũng biết, chính là chọc giận đại trưởng lão, hắn nói ra những lời này chính là để đại trưởng lão càng thêm dụng tâm dạy bảo nàng.
Hiện tại nàng là thật không hiểu rõ Cố Trường Ca.
Đại trưởng lão càng thêm nghiêm túc dốc lòng dạy bảo nàng, việc này đối với Cố Trường Ca mà nói, không phải là một chuyện xấu sao?
Vì sao hắn còn muốn làm tốn công làm việc không có kết quả?
Là muốn đền bù thua thiệt trong những năm gần cho nàng sao?
Hay là có mưu đồ khác?
Trong lòng Cố Tiên Nhi rất phức tạp, hoàn toàn không nghĩ ra, nhìn không thấu dụng ý của Cố Trường Ca.
Rốt cục, đại trưởng lão thở dài một hơi, ánh mắt phức tạp mà nhìn Cố Tiên Nhi nói:" Không nghĩ tới lão phu cũng có lúc bị người khác mưu hại, tên Cố Trường Ca có thể đi đến một bước như ngày hôm nay, cũng không phải là không có đạo lý riêng."
"Vị trí đỉnh phong của thiên hạ này sau này, chắc hẳn sẽ có một chỗ của hắn."
Lời này nếu như truyền ra ngoài, ắt hẳn sẽ gây nên sóng gió lớn.
Đại trưởng lão chưa từng đánh giá một ai như vậy cả?
Hơn nữa còn với ngữ khí khẳng định như vậy nữa, thật không dám tưởng tượng.
Cố Tiên Nhi nghe vậy cúi đầu không nói lời nào, nàng cũng không biết lúc này nên nói cái gì.
Nàng lòng loạn vô cùng.
Hồi tưởng lại ngày hôm đó nàng nhìn thấy Cố Trường Ca ở trước sơn môn, hắn tựa hồ không có chút ác ý nào với nàng.
Đây hết thảy kỳ thật là vì hắn muốn đền bù?
"Tiên Nhi không cần lo lắng, lão phu đã dám nói như thế, đương nhiên sẽ làm được, tên tiểu bối Cố Trường Ca này thật sự là làm lão phu tức chết, những việc hắn làm đâu chỉ dùng câu ma khí ngập trời có thể hình dung. . ."
Đại trưởng lão thấy Cố Tiên Nhi không nói lời nào, cũng bình tĩnh lại, lắc lắc đầu nói.
"Sư tôn, ngài nói Cố Trường Ca hắn vì sao muốn che giấu ma tính, có phải còn cất giấu bí mật gì không?"
Lúc này, Cố Tiên Nhi bỗng nhiên dò hỏi, vẻ mặt hoang mang.
Đây cũng là điều mà Cố Trường Ca giấu diếm, hắn giấu rất kĩ.
Điểm này, Cố Tiên Nhi cũng là bỗng nhiên mới nghĩ tới.
"Người có ma tính trời sinh, do nhiều loại duyên cớ tạo thành, điều này lão phu cũng không rõ, chỉ có điều đây là bí mật mà Cố Trường Ca hắn một mực ẩn giấu, nếu ngươi muốn biết thì phải tự mình hỏi hắn."
Nghe vậy, đại trưởng lão nói, ma tính trời sinh cũng không hiếm thấy, có khả năng là ma hồn trời sinh, cũng có thể là nương theo Tiên Thiên ma khí vân vân.
Hắn cũng chỉ có thể phát giác được Cố Trường Ca đang ẩn giấu ma tính.
Nhưng vì sao thì còn phải dò xét thêm mới biết được.
Hắn cũng không hứng thú với điều này, bây giờ hắn chỉ muốn dạy bảo Cố Tiên Nhi cho tốt, khiến Cố Trường Ca hối hận vì những lời hắn đã nói hôm nay.
"Đa tạ sư tôn, ta đã biết." Cố Tiên Nhi gật gật đầu, có cảm giác như hiểu ra gì đó.
"Ma tính ảnh hưởng sâu rộng, những hành vi việc làm của Cố Trường Ca có khả năng lớn là bị ảnh hưởng từ ma tính này của hắn, nếu không phải do ma tính, lão phu thu hắn làm đồ đệ cũng không phải là không có khả năng."
Lúc này, đại trưởng lão thở dài nói, cảm thấy ma tính đã hoàn toàn phá hủy một mầm mống tốt.
Sau khi trở lại cung điện, Cố Trường Ca lại vội vàng làm việc khác.
Hắn trước tiên suy nghĩ bước kế tiếp phải đi thế nào, việc đắc tội đại trưởng lão đã sớm bị hắn quăng ra sau đầu.
Trên người Cố Tiên Nhi, hắn bày nhiều thủ đoạn như vậy, lấy sự thông minh của nàng chắc hẳn sẽ không nhịn được muốn điều tra "Chân tướng năm đó"
Sau đó phải làm thế nào, "Chân tướng năm đó" thế nào, Cố Trường Ca đã sắp xếp kế hoạch gần như ổn thỏa rồi, cho nên hắn để việc của Cố Tiên Nhi qua một bên.
"Cho nên việc bên Tiên Lộ nên đưa vào danh sách quan trọng. . ."
Cố Trường Ca không khỏi híp mắt.
Dựa theo ký ức lúc trước của hắn, chỗ sâu nhất trong Đạo Thiên Tiên Cung, ẩn giấu Tiên Lộ biến mất năm đó.
Bên trong Tiên lộ có một cơ duyên vô thượng mà hắn vẫn muốn có.
Cái cơ duyên vô thượng này dựa theo tính toán thời gian, cũng sắp xuất thế rồi, trước đó hắn vẫn muốn đoạt được thân phận truyền nhân, chính là cơ duyên vô thượng này.
"Nói vậy thì ta cũng nên dung hợp mầm mống thế giới lại thôi, đến lúc đó kết hợp với hư không thiên phú của ta nữa, có lẽ có thể thần không biết quỷ không hay đi vào, sau đó đục nước béo cò."
Cố Trường Ca nghĩ đến đây liền mở giao diện thuộc tính ra, lấy ra ba hạt giống mầm mống thế giới.
Trong lúc Cố Trường Ca đang cân nhắc những chuyện này.
Vô Lượng Thiên Ngoại của Đạo Thiên Tiên Cung, một cỗ xe đen Kim Phượng được chín con Thần Hoàng hung thú kéo đang chạy nhanh đến nơi này.
Nguyệt Minh Không mặc một thân sa y màu trắng ngồi ngay ngắn bên trong, dung mạo như họa, búi tóc thanh loa, đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Lông mày như dài nhỏ lá liễu, một đôi mắt phượng trầm tĩnh lộ ra vẻ thâm thúy.
Giờ phút này, nàng xoa mi tâm giữa hàng chân mày, lộ ra chút mỏi mệt.
"Phu quân tốt của ta a, đối phó ngươi thật đúng là khó. . ."
"Nếu nàng không làm được, lão phu từ nhiệm chức Đại trưởng lão, ngay cả việc lập ngươi làm truyền nhân cũng không phải là không thể."
Lập được lời thề này khiến Cố Trường Ca cũng có chút bất ngờ.
Đương nhiên, trên mặt hắn vẫn là nụ cười hời hợt, không để ý:"Đại trưởng lão đã nói như vậy, vậy ta cũng yên lòng, ta cũng thực chờ mong một ngày như vậy."
"Trường Ca không quấy rầy nữa, xin cáo từ trước."
Nói xong, hắn mỉm cười, liếc mắt nhìn Cố Tiên Nhi, rồi hóa thành một đạo thần hồng rời khỏi nơi này.
Tới phong khinh vân đạm, mà đi cũng phong khinh vân đạm.
Về phần đắc tội đại trưởng lão, Cố Trường Ca hắn còn để tâm điều này?
Ngay lúc đó, trong đầu của hắn vang lên thanh âm nhắc nhở của hệ thống.
"Đinh, khí vận chi nữ Cố Tiên Nhi sát tâm dao động, khí vận điểm thêm 800, thiên mệnh giá trị thêm bốn ngàn."
Bước đầu tiên này, rốt cùng cũng có hiệu quả.
Trên đỉnh núi, gió núi thổi qua, mây mù cuồn cuộn, trong lúc nhất thời bầu không khí có chút trầm mặc.
Cố Tiên Nhi cúi đầu, cũng không nói chuyện.
Nhất thời lòng nàng loạn như ma.
Mục đích của Cố Trường Ca nàng cũng biết, chính là chọc giận đại trưởng lão, hắn nói ra những lời này chính là để đại trưởng lão càng thêm dụng tâm dạy bảo nàng.
Hiện tại nàng là thật không hiểu rõ Cố Trường Ca.
Đại trưởng lão càng thêm nghiêm túc dốc lòng dạy bảo nàng, việc này đối với Cố Trường Ca mà nói, không phải là một chuyện xấu sao?
Vì sao hắn còn muốn làm tốn công làm việc không có kết quả?
Là muốn đền bù thua thiệt trong những năm gần cho nàng sao?
Hay là có mưu đồ khác?
Trong lòng Cố Tiên Nhi rất phức tạp, hoàn toàn không nghĩ ra, nhìn không thấu dụng ý của Cố Trường Ca.
Rốt cục, đại trưởng lão thở dài một hơi, ánh mắt phức tạp mà nhìn Cố Tiên Nhi nói:" Không nghĩ tới lão phu cũng có lúc bị người khác mưu hại, tên Cố Trường Ca có thể đi đến một bước như ngày hôm nay, cũng không phải là không có đạo lý riêng."
"Vị trí đỉnh phong của thiên hạ này sau này, chắc hẳn sẽ có một chỗ của hắn."
Lời này nếu như truyền ra ngoài, ắt hẳn sẽ gây nên sóng gió lớn.
Đại trưởng lão chưa từng đánh giá một ai như vậy cả?
Hơn nữa còn với ngữ khí khẳng định như vậy nữa, thật không dám tưởng tượng.
Cố Tiên Nhi nghe vậy cúi đầu không nói lời nào, nàng cũng không biết lúc này nên nói cái gì.
Nàng lòng loạn vô cùng.
Hồi tưởng lại ngày hôm đó nàng nhìn thấy Cố Trường Ca ở trước sơn môn, hắn tựa hồ không có chút ác ý nào với nàng.
Đây hết thảy kỳ thật là vì hắn muốn đền bù?
"Tiên Nhi không cần lo lắng, lão phu đã dám nói như thế, đương nhiên sẽ làm được, tên tiểu bối Cố Trường Ca này thật sự là làm lão phu tức chết, những việc hắn làm đâu chỉ dùng câu ma khí ngập trời có thể hình dung. . ."
Đại trưởng lão thấy Cố Tiên Nhi không nói lời nào, cũng bình tĩnh lại, lắc lắc đầu nói.
"Sư tôn, ngài nói Cố Trường Ca hắn vì sao muốn che giấu ma tính, có phải còn cất giấu bí mật gì không?"
Lúc này, Cố Tiên Nhi bỗng nhiên dò hỏi, vẻ mặt hoang mang.
Đây cũng là điều mà Cố Trường Ca giấu diếm, hắn giấu rất kĩ.
Điểm này, Cố Tiên Nhi cũng là bỗng nhiên mới nghĩ tới.
"Người có ma tính trời sinh, do nhiều loại duyên cớ tạo thành, điều này lão phu cũng không rõ, chỉ có điều đây là bí mật mà Cố Trường Ca hắn một mực ẩn giấu, nếu ngươi muốn biết thì phải tự mình hỏi hắn."
Nghe vậy, đại trưởng lão nói, ma tính trời sinh cũng không hiếm thấy, có khả năng là ma hồn trời sinh, cũng có thể là nương theo Tiên Thiên ma khí vân vân.
Hắn cũng chỉ có thể phát giác được Cố Trường Ca đang ẩn giấu ma tính.
Nhưng vì sao thì còn phải dò xét thêm mới biết được.
Hắn cũng không hứng thú với điều này, bây giờ hắn chỉ muốn dạy bảo Cố Tiên Nhi cho tốt, khiến Cố Trường Ca hối hận vì những lời hắn đã nói hôm nay.
"Đa tạ sư tôn, ta đã biết." Cố Tiên Nhi gật gật đầu, có cảm giác như hiểu ra gì đó.
"Ma tính ảnh hưởng sâu rộng, những hành vi việc làm của Cố Trường Ca có khả năng lớn là bị ảnh hưởng từ ma tính này của hắn, nếu không phải do ma tính, lão phu thu hắn làm đồ đệ cũng không phải là không có khả năng."
Lúc này, đại trưởng lão thở dài nói, cảm thấy ma tính đã hoàn toàn phá hủy một mầm mống tốt.
Sau khi trở lại cung điện, Cố Trường Ca lại vội vàng làm việc khác.
Hắn trước tiên suy nghĩ bước kế tiếp phải đi thế nào, việc đắc tội đại trưởng lão đã sớm bị hắn quăng ra sau đầu.
Trên người Cố Tiên Nhi, hắn bày nhiều thủ đoạn như vậy, lấy sự thông minh của nàng chắc hẳn sẽ không nhịn được muốn điều tra "Chân tướng năm đó"
Sau đó phải làm thế nào, "Chân tướng năm đó" thế nào, Cố Trường Ca đã sắp xếp kế hoạch gần như ổn thỏa rồi, cho nên hắn để việc của Cố Tiên Nhi qua một bên.
"Cho nên việc bên Tiên Lộ nên đưa vào danh sách quan trọng. . ."
Cố Trường Ca không khỏi híp mắt.
Dựa theo ký ức lúc trước của hắn, chỗ sâu nhất trong Đạo Thiên Tiên Cung, ẩn giấu Tiên Lộ biến mất năm đó.
Bên trong Tiên lộ có một cơ duyên vô thượng mà hắn vẫn muốn có.
Cái cơ duyên vô thượng này dựa theo tính toán thời gian, cũng sắp xuất thế rồi, trước đó hắn vẫn muốn đoạt được thân phận truyền nhân, chính là cơ duyên vô thượng này.
"Nói vậy thì ta cũng nên dung hợp mầm mống thế giới lại thôi, đến lúc đó kết hợp với hư không thiên phú của ta nữa, có lẽ có thể thần không biết quỷ không hay đi vào, sau đó đục nước béo cò."
Cố Trường Ca nghĩ đến đây liền mở giao diện thuộc tính ra, lấy ra ba hạt giống mầm mống thế giới.
Trong lúc Cố Trường Ca đang cân nhắc những chuyện này.
Vô Lượng Thiên Ngoại của Đạo Thiên Tiên Cung, một cỗ xe đen Kim Phượng được chín con Thần Hoàng hung thú kéo đang chạy nhanh đến nơi này.
Nguyệt Minh Không mặc một thân sa y màu trắng ngồi ngay ngắn bên trong, dung mạo như họa, búi tóc thanh loa, đẹp đến mức kinh tâm động phách.
Lông mày như dài nhỏ lá liễu, một đôi mắt phượng trầm tĩnh lộ ra vẻ thâm thúy.
Giờ phút này, nàng xoa mi tâm giữa hàng chân mày, lộ ra chút mỏi mệt.
"Phu quân tốt của ta a, đối phó ngươi thật đúng là khó. . ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.