Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái
Chương 190: Suy nghĩ của Cố Tiên Nhi
Thiên Mệnh Phản Phái
28/11/2021
Mười mấy năm qua, mỗi một ngày cừu hận trong lòng nàng với Cố Trường Ca càng ngày càng tăng.
Hiện tại mặc dù không còn hận hắn như trước, nhưng niềm tin của nàng vẫn là đường đường chính chính đánh bại Cố Trường Ca báo mối thù năm đó, đem tất cả thống khổ mà nàng đã trải qua trả lại cho hắn.
Bây giờ Cố Trường Ca kém chút nữa bị nàng giết chết, cộng với hành động cùng lời nói trước đó của hắn, làm trong lòng Cố Tiên Nhi rất mờ mịt không hiểu.
Chuyện năm đó rốt cuộc ẩn giấu bí ẩn gì nàng không biết?
Cố Trường Ca năm đó vì sao muốn đào xương nàng , bây giờ lại muốn nàng cố gắng tu luyện để có thể báo thù hắn?
Thậm chí nàng từ đầu đến cuối không cảm nhận được sát ý của Cố Trường Ca.
Ngược lại bởi vì nàng ngày đó tràn đầy tự tin tiến đến khiêu chiến, kết quả bị hắn tuỳ tiện trấn áp, khiến Cố Trường Ca rất thất vọng.
Vì sao hắn lại thất vọng với mình? Là bởi vì mình không đủ mạnh, tu vi vẫn chưa đến nơi đến chốn sao?
Những ngày gần đây, những nghi hoặc này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Cố Tiên Nhi.
Nhưng hết lần này tới lần khác nàng không biết phải làm sao hỏi được Cố Trường Ca.
Dù sao hai người thế nhưng là sinh tử đại thù !
Mà gia hỏa Cố Trường Ca này, còn tuyên bố chỉ có hắn có thể ức hiếp mình, còn khi dễ nhiều lần.
Điều này khiến người có tính cách cao ngạo như Cố Tiên Nhi chịu không được, chớ nói chi là bỏ chút mặt mũi đến hỏi Cố Trường Ca.
"Xem ra các vị sư huynh sư đệ không định xuất thủ, vậy Trường Ca xin đa tạ."
Lúc này, thanh âm của Cố Trường Ca vang lên, kéo Cố Tiên Nhi ra khỏi suy nghĩ miên man.
Nàng bỗng nhiên có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ xinh của nàng không khỏi xiết chặt mép váy.
Bởi vì Cố Trường Ca nhìn về phía nàng.
Nàng càng cảm thấy khẩn trương, tưởng rằng Cố Trường Ca muốn nói chuyện cùng nàng, cũng bởi vì nàng còn chưa nghĩ ra làm sao mở miệng nói chuyện với hắn sau chuyện ngày hôm đó.
Nhưng đáy lòng mơ hồ lại có chút chờ mong.
Dù sao dựa theo những hành động trước đó của Cố Trường Ca .
Chủ động nói chuyện với nàng, hẳn là mang ý nghĩa Cố Trường Ca thật ra đã không thèm để ý đến chuyện ngày hôm đó?
Thực ra khoảng thời gian này không gặp được bản mặt khiến nàng chán ghét của Cố Trường Ca, Cố Tiên Nhi vẫn cảm thấy không quen.
Nàng ẩn ẩn cảm thấy, mình cũng không còn hận Cố Trường Ca như trước nữa.
Đúng, cừu hận hơi phai nhạt một chút xíu.
Lúc này, nàng nhìn thấy Cố Trường Ca đi về hướng nàng ngồi, khuôn mặt mang theo nụ cười anh tuấn, khiến cho người ta khó tìm ra khuyết điểm.
Nhưng mà, Cố Tiên Nhi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Cố Trường Ca cũng không nhìn về phía nàng, ánh mắt chẳng qua là quét qua nàng ở trong tất cả đệ tử chân truyền mà thôi.
"" Cố Tiên Nhi há hốc miệng, sững sờ tại chỗ, trong lòng chẳng hiểu sao có chút thất vọng.
"Đã vậy, truyền nhân chi vị này, hôm nay Cố mỗ xin được nhận lấy vậy."
Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, dứt lời trực tiếp thu hồi ánh mắt từ trên người Cố Tiên Nhi đi, tựa hồ không chú ý tới nàng.
Mà giọng nói của các vị chân truyền đệ tử cũng từ sau lưng hắn cùng nhau cung kính vang lên, "Chúc mừng Trường Ca sư huynh."
Nhìn thấy một màn này, Cố Tiên Nhi sửng sốt tại chỗ, trong lòng không khỏi có chút ngỡ ngàng.
Cố Trường Ca vì sao không để ý tới nàng?
Trong đầu Cố Tiên Nhi không khỏi ong ong ong, tất cả chân truyền đệ tử cũng đang chúc mừng Cố Trường Ca.
Nhưng chỉ có một mình nàng, đứng ngẩn người ở đó giống như bức tượng vậy .
Sau khi kịp phản ứng lại, Cố Tiên Nhi đưa mắt nhìn về phía Cố Trường Ca thấy thân ảnh của hắn đã đi tới tít bên kia rồi.
Hắn ngay cả nhìn nàng một cái cũng không thèm nhìn, đừng nói là nói chuyện với nàng, đương nhiên không giống ngày thường tiến đến trước mặt nàng biểu lộ thần sắc khiến người khác chán ghét, làm nàng tức điên lên.
Hiện tại Cố Tiên Nhi có chút lo được lo mất.
Theo đạo lý mà nói, Cố Trường Ca chủ động chịu một đao kia của nàng, cũng chịu đựng đủ thống khổ, xương cốt cũng đứt gãy rất nhiều, thậm chí kém chút nữa mất mạng.
Hắn đã trả lại một phần thống khổ mà mình đã chịu.
Mình còn muốn hắn làm gì nữa?
Dù sao thế gian này vốn không có ai sẽ thật lòng đối tốt với ai, Cố Trường Ca muốn đền bù lại những chuyện ác ngày xưa đã làm, vì thế cũng đã bỏ ra một cái giá lớn.
Hai người mặc dù không thể nói là đã thanh toán xong, nhưng kỳ thật cũng đã hóa giải không ít cừu hận.
Tộc nhân nhất mạch kia của nàng, đã được Cố Trường Ca phái người đón trở về, ngay cả tộc nhân bị giam giữ trong tộc cũng đã được thả ra.
Cố Trường Ca ngay từ đầu liền biểu lộ thiện ý với nàng, chỉ là nàng lúc ấy cảm thấy hắn luôn cao cao tại thượng, mang theo ánh mắt nhìn xuống tất thảy, có dụng ý khác, cho nên không tiếp nhận chút nào.
Các vị sư tôn từng dạy nàng, khi ra ngoài phải thật cẩn thận, cho nên nàng luôn ôm thái độ hoài nghi với mọi chuyện xung quanh.
Chính vì vậy mới dẫn đến nàng vô tình làm tổn thương Cố Trường Ca.
Cho nên hiện tại, nàng chỉ là không cam tâm mà thôi.
Bản thân bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, nhọc nhằn khổ sở tu luyện bấy lâu nay, giấu trong lòng cừu hận bao năm qua, sao có thể dễ dàng bị Cố Trường Ca hóa giải như vậy?
Nàng còn chưa đường đường chính chính chiến thắng Cố Trường Ca, hắn sao có thể ra vẻ ân oán đã giải quyết sạch sẽ rồi?
Còn coi nàng là người xa lạ, người qua đường, thậm chí ngay cả địch nhân cũng không bằng?
Nghĩ tới những điều này Cố Tiên Nhi không khỏi trầm mặc, trong lòng có chút lo được lo mất, vô cùng hoang mang.
Hiện tại mặc dù không còn hận hắn như trước, nhưng niềm tin của nàng vẫn là đường đường chính chính đánh bại Cố Trường Ca báo mối thù năm đó, đem tất cả thống khổ mà nàng đã trải qua trả lại cho hắn.
Bây giờ Cố Trường Ca kém chút nữa bị nàng giết chết, cộng với hành động cùng lời nói trước đó của hắn, làm trong lòng Cố Tiên Nhi rất mờ mịt không hiểu.
Chuyện năm đó rốt cuộc ẩn giấu bí ẩn gì nàng không biết?
Cố Trường Ca năm đó vì sao muốn đào xương nàng , bây giờ lại muốn nàng cố gắng tu luyện để có thể báo thù hắn?
Thậm chí nàng từ đầu đến cuối không cảm nhận được sát ý của Cố Trường Ca.
Ngược lại bởi vì nàng ngày đó tràn đầy tự tin tiến đến khiêu chiến, kết quả bị hắn tuỳ tiện trấn áp, khiến Cố Trường Ca rất thất vọng.
Vì sao hắn lại thất vọng với mình? Là bởi vì mình không đủ mạnh, tu vi vẫn chưa đến nơi đến chốn sao?
Những ngày gần đây, những nghi hoặc này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Cố Tiên Nhi.
Nhưng hết lần này tới lần khác nàng không biết phải làm sao hỏi được Cố Trường Ca.
Dù sao hai người thế nhưng là sinh tử đại thù !
Mà gia hỏa Cố Trường Ca này, còn tuyên bố chỉ có hắn có thể ức hiếp mình, còn khi dễ nhiều lần.
Điều này khiến người có tính cách cao ngạo như Cố Tiên Nhi chịu không được, chớ nói chi là bỏ chút mặt mũi đến hỏi Cố Trường Ca.
"Xem ra các vị sư huynh sư đệ không định xuất thủ, vậy Trường Ca xin đa tạ."
Lúc này, thanh âm của Cố Trường Ca vang lên, kéo Cố Tiên Nhi ra khỏi suy nghĩ miên man.
Nàng bỗng nhiên có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ xinh của nàng không khỏi xiết chặt mép váy.
Bởi vì Cố Trường Ca nhìn về phía nàng.
Nàng càng cảm thấy khẩn trương, tưởng rằng Cố Trường Ca muốn nói chuyện cùng nàng, cũng bởi vì nàng còn chưa nghĩ ra làm sao mở miệng nói chuyện với hắn sau chuyện ngày hôm đó.
Nhưng đáy lòng mơ hồ lại có chút chờ mong.
Dù sao dựa theo những hành động trước đó của Cố Trường Ca .
Chủ động nói chuyện với nàng, hẳn là mang ý nghĩa Cố Trường Ca thật ra đã không thèm để ý đến chuyện ngày hôm đó?
Thực ra khoảng thời gian này không gặp được bản mặt khiến nàng chán ghét của Cố Trường Ca, Cố Tiên Nhi vẫn cảm thấy không quen.
Nàng ẩn ẩn cảm thấy, mình cũng không còn hận Cố Trường Ca như trước nữa.
Đúng, cừu hận hơi phai nhạt một chút xíu.
Lúc này, nàng nhìn thấy Cố Trường Ca đi về hướng nàng ngồi, khuôn mặt mang theo nụ cười anh tuấn, khiến cho người ta khó tìm ra khuyết điểm.
Nhưng mà, Cố Tiên Nhi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Cố Trường Ca cũng không nhìn về phía nàng, ánh mắt chẳng qua là quét qua nàng ở trong tất cả đệ tử chân truyền mà thôi.
"" Cố Tiên Nhi há hốc miệng, sững sờ tại chỗ, trong lòng chẳng hiểu sao có chút thất vọng.
"Đã vậy, truyền nhân chi vị này, hôm nay Cố mỗ xin được nhận lấy vậy."
Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, dứt lời trực tiếp thu hồi ánh mắt từ trên người Cố Tiên Nhi đi, tựa hồ không chú ý tới nàng.
Mà giọng nói của các vị chân truyền đệ tử cũng từ sau lưng hắn cùng nhau cung kính vang lên, "Chúc mừng Trường Ca sư huynh."
Nhìn thấy một màn này, Cố Tiên Nhi sửng sốt tại chỗ, trong lòng không khỏi có chút ngỡ ngàng.
Cố Trường Ca vì sao không để ý tới nàng?
Trong đầu Cố Tiên Nhi không khỏi ong ong ong, tất cả chân truyền đệ tử cũng đang chúc mừng Cố Trường Ca.
Nhưng chỉ có một mình nàng, đứng ngẩn người ở đó giống như bức tượng vậy .
Sau khi kịp phản ứng lại, Cố Tiên Nhi đưa mắt nhìn về phía Cố Trường Ca thấy thân ảnh của hắn đã đi tới tít bên kia rồi.
Hắn ngay cả nhìn nàng một cái cũng không thèm nhìn, đừng nói là nói chuyện với nàng, đương nhiên không giống ngày thường tiến đến trước mặt nàng biểu lộ thần sắc khiến người khác chán ghét, làm nàng tức điên lên.
Hiện tại Cố Tiên Nhi có chút lo được lo mất.
Theo đạo lý mà nói, Cố Trường Ca chủ động chịu một đao kia của nàng, cũng chịu đựng đủ thống khổ, xương cốt cũng đứt gãy rất nhiều, thậm chí kém chút nữa mất mạng.
Hắn đã trả lại một phần thống khổ mà mình đã chịu.
Mình còn muốn hắn làm gì nữa?
Dù sao thế gian này vốn không có ai sẽ thật lòng đối tốt với ai, Cố Trường Ca muốn đền bù lại những chuyện ác ngày xưa đã làm, vì thế cũng đã bỏ ra một cái giá lớn.
Hai người mặc dù không thể nói là đã thanh toán xong, nhưng kỳ thật cũng đã hóa giải không ít cừu hận.
Tộc nhân nhất mạch kia của nàng, đã được Cố Trường Ca phái người đón trở về, ngay cả tộc nhân bị giam giữ trong tộc cũng đã được thả ra.
Cố Trường Ca ngay từ đầu liền biểu lộ thiện ý với nàng, chỉ là nàng lúc ấy cảm thấy hắn luôn cao cao tại thượng, mang theo ánh mắt nhìn xuống tất thảy, có dụng ý khác, cho nên không tiếp nhận chút nào.
Các vị sư tôn từng dạy nàng, khi ra ngoài phải thật cẩn thận, cho nên nàng luôn ôm thái độ hoài nghi với mọi chuyện xung quanh.
Chính vì vậy mới dẫn đến nàng vô tình làm tổn thương Cố Trường Ca.
Cho nên hiện tại, nàng chỉ là không cam tâm mà thôi.
Bản thân bỏ ra nhiều cố gắng như vậy, nhọc nhằn khổ sở tu luyện bấy lâu nay, giấu trong lòng cừu hận bao năm qua, sao có thể dễ dàng bị Cố Trường Ca hóa giải như vậy?
Nàng còn chưa đường đường chính chính chiến thắng Cố Trường Ca, hắn sao có thể ra vẻ ân oán đã giải quyết sạch sẽ rồi?
Còn coi nàng là người xa lạ, người qua đường, thậm chí ngay cả địch nhân cũng không bằng?
Nghĩ tới những điều này Cố Tiên Nhi không khỏi trầm mặc, trong lòng có chút lo được lo mất, vô cùng hoang mang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.