Chương 608: Lần nữa đụng độ lôi kiếp
Thắng Kỷ
26/06/2015
Lúc này, Nhậm Kiệt với tốc độ cao nhất chạy về tung chân đá bay tên Độc Thiệt lão tổ kia, rồi cũng không thèm quan tâm đi đuổi giết nó, bởi vì giờ khắc này tình huống của lục thẩm đang hết sức nguy cấp. Cho tới bây giờ lục thẩm chưa từng vận chuyển, thậm chí cố ý áp chế huyết mạch Yêu tộc bản thân, phong ấn huyết mạch này. Sở dĩ lực lượng của nàng nhanh chóng tăng lên, cũng không phải chính nàng chủ động mượn huyết mạch này, mà bởi vì có người mưu hại nàng, làm cho nàng bị Cổ Vương hấp thu lực lượng, sau cùng Nhậm Kiệt đánh chết Cổ Vương trong cơ thể lục thẩm, đã giúp lục thẩm gián tiếp thu được chỗ tốt.
Mà hiện tại, lục thẩm trực tiếp dẫn động lực lượng này, hơn nữa còn là với một loại phương thức thiêu đốt sinh mạng, thiêu đốt huyết mạch thúc giục cổ lực lượng này, nên lực lượng sinh ra vô cùng kinh khủng vượt ra ngoài tưởng tượng. Mấu chốt là, thời điểm này mượn lực lượng thiêu đốt kia, lực lượng của lục thẩm đã đạt tới cực hạn, trong bầu trời mơ hồ có lôi kiếp lóe lên, đây là dấu hiệu sắp độ kiếp.
Cố tình sinh mạng của lục thẩm đã không còn dư lại bao nhiêu, ý thức cả người hầu như đều đã mất đi, hư ảnh Chu Tước sau lưng nàng do thiêu đốt huyết mạch tạo thành kia cũng đang sắp tiêu tán.
Phúc không đến hai lần, họa không chỉ một lần, cho nên lúc này Nhậm Kiệt vốn không có tâm tình để ý tới Độc Thiệt lão tổ kia.
- Tiểu Bảo! Ngăn lại con Độc Thiệt Điểu này, đừng để nó chạy mất! Lục thúc, nhanh lên rời nơi này, xuống phía dưới hỗ trợ, nơi này để ta xử lý! Nhậm Kiệt thời khắc này hai tay biến hóa, nhanh chóng nhốt đánh lực lượng vào trong cơ thể lục thẩm, không ngừng ngăn lại lực lượng đang tiếp tục thiêu đốt trên thân nàng, đồng thời cũng dẫn vào trong cơ thể lục thẩm một luồng tiên linh khí.
Có cổ tiên linh khí khổng lồ này, vốn huyết mạch Yêu tộc chỉ là thiêu đốt chiếm được thoải mái, trở nên càng thêm dồi dào sung túc, uy thế của thiên lôi càng dày đặc.
Hiện tại Nhậm Kiệt cũng thầm kêu khổ không thôi! Dùng tốc độ cao nhất chạy tới, không nghĩ rằng vẫn còn chậm một chút, vọt tới đây đã là cục diện thế này. Cố tình tình huống bây giờ nếu như không cung cấp lực lượng cho lục thẩm, nàng sẽ chết, mà dưới tình huống cung cấp lực lượng, lực lượng của nàng thúc giục đến cực hạn sẽ dẫn động lôi kiếp.
Dù sao nàng trực tiếp kích phát thiêu đốt huyết mạch Yêu tộc của mình, mà huyết mạch của nàng còn là huyết mạch Chu Tước, một trong tứ đại huyết mạch Thần tộc trong truyền thuyết của Yêu Thần Giáo. Nhậm Kiệt rất là bất đắc dĩ, cho dù dẫn tới lôi kiếp, cũng không thể để lục thẩm đoạn tuyệt sinh cơ, trước cung cấp lực lượng cho nàng, trước giúp lục thẩm duy trì sinh cơ, sau đó nghĩ biện pháp.
- Lại là con chim đê tiện ngươi này... "Ầm..." Cổ Tiểu Bảo được Nhậm Kiệt mang theo với tốc độ cao nhất chạy tới, đột nhiên lần nữa nhìn thấy Độc Thiệt Điểu, lập tức thân hình nó trở nên lớn, cao tới trăm trượng chộp thẳng tới Độc Thiệt lão tổ.
"Phốc..." Độc Thiệt lão tổ bị Vân Phượng Nhi dùng phương pháp đồng quy vu tận làm bị thương, sau đó bị Nhậm Kiệt tung chân đá bay ra ngoài, tổn thương cũng không nhẹ, phun ào ra một búng máu.
Sau đó liền thấy một bàn tay to lớn chụp xuống, thân thể nó cao lớn như thế, rất ít khi cảm nhận được loại uy hiếp này, nhưng hiện giờ Cổ Tiểu Bảo so với nó lớn hơn không ít, bàn tay chụp lấy nó.
- Một đám người điên, bổn lão tổ không chơi đùa với các ngươi nữa đâu... "Bá..." Vù một cái, nó định bay khỏi nơi này, bởi vì hiện tại đám người kia tên nào tên nấy đều điên cuồng.
Nhưng ngay sau đó, nó cảm nhận được không gian chung quanh chấn động, dường như có một lực lượng nào đó ảnh hưởng tới nó. Tuy rằng cũng né tránh ra ngoài mấy ngàn thước, nhưng hoàn toàn không thể thoát khỏi truy kích của Cổ Tiểu Bảo.
- A... Pháp Thần Cảnh! Người nào Pháp Thần Cảnh dám đối phó bổn lão tổ, ngươi không muốn sống chăng, ta sẽ diệt tông môn các ngươi! Bổn lão tổ nói được thì làm được, tốt nhất đừng cho bổn lão tổ đảo loạn... "Vèo..." Độc Thiệt lão tổ bị tình huống này dọa cho hoảng sợ, bởi vì nó cảm nhận được bên trong không gian có một lực lượng cường đại do thần hồn lực tạo thành, đang công vào làm ảnh hưởng không gian.
Điều này làm cho nó muốn dựa vào không gian tăng tốc cự ly ngắn, thậm chí vượt không gian cự ly ngắn né tránh đều bị ảnh hưởng, mà có thể thông qua thần hồn lực ảnh hưởng tới không gian, chỉ có Pháp Thần Cảnh mới có thể làm được.
Loại ảnh hưởng này, mặc dù chỉ là quấy nhiễu, nhưng cũng rất nghiêm trọng! Dù sao đối mặt với truy kích kinh khủng của Cổ Tiểu Bảo kia, nó cũng không có biện pháp từ từ tăng tốc bạo phát ra uy thế mạnh nhất rời đi, vượt không gian cự ly ngắn cũng bị thần hồn lực Pháp Thần Cảnh này quấy nhiễu, ưu thế của nó liền giảm xuống rất nhiều.
Độc Thiệt lão tổ bị uy hiếp, lại lần nữa muốn bỏ chạy, đáng tiếc kết quả như cũ không như ý, nó tức giận đến hét to oa oa.
Mà Nhậm Kiệt bên này, mấy người đang ở trên không trung cao vạn trượng, đã bao phủ trong u ám, sấm sét chớp lóe, chung quanh trăm dặm toàn bộ đều bị bao phủ trong đó.
Lục gia Nhậm Thiên Tung thấy Nhậm Kiệt trở về đây, kịp thời đá bay Độc Thiệt lão tổ kia, lại bắt đầu ra tay cứu chữa cho Vân Phượng Nhi, lục gia vốn đã tuyệt vọng liền có cảm giác như đã chết mà sống lại.
Tim của lão thiếu chút nữa đều vỡ nát! Tuy rằng tình huống lúc này vẫn còn nguy cấp, lôi kiếp phía trên này chính là lôi kiếp của lão tổ ngàn tuổi mới có thể dẫn phát. Thời điểm này đang nổi lên, mà lúc này Phượng nhi rõ ràng bị thương rất nặng, tình huống rất nguy hiểm.
- Kiệt nhi... Ngươi đi trợ giúp Thiên Long Quân đi! Ta ở chỗ này... Lần này, lục gia Nhậm Thiên Tung không có lập tức nghe lệnh Nhậm Kiệt rời đi, ngược lại thì muốn xông tới bên cạnh Vân Phượng Nhi.
Trong lòng lão đã chuẩn bị sẵn sàng, cùng chung với Vân Phượng Nhi, không quản sống chết.
Nhưng Nhậm Kiệt là con trai duy nhất của đại ca, là hy vọng của Nhậm gia, nếu như chỉ là cứu người, lão rất tin tưởng bản lĩnh của Nhậm Kiệt, bởi vì Vân Phượng Nhi có thể thanh tỉnh, Cổ Vương kia có thể bị luyện hóa, còn có Nhậm gia có thể có cục diện hôm nay... đều là công lao của Nhậm Kiệt.
Thế nhưng hiện giờ dù sao bên trên có lôi kiếp tạo thành, đó là lôi kiếp sinh ra dành cho lão tổ ngàn tuổi đánh sâu vào Pháp Thần Cảnh, vô số lão tổ ngàn tuổi hơn một ngàn năm khổ tu cũng không dám đối mặt, có thể tưởng tượng được có kinh khủng biết bao! Gần như là lực lượng hủy diệt, nên lần này lão không thể để Nhậm Kiệt mạo hiểm.
- Nghe đây, lục thúc! Ở thời điểm này ta không có thời gian nhiều lời với ngài, đây là mệnh lệnh của bổn gia chủ, không phải đùa với ngài. Còn có, tốt nhất ngài chớ tới gần, lôi kiếp không phải nhiều người là được, ngược lại sẽ tăng thêm uy lực, cái này hẳn ngài biết rõ! Giờ này ta đang ở trong lôi kiếp, ta có một chút nắm chắc, nếu ngài xông vào mọi người cùng chết!
Nhậm Kiệt thấy lục thúc không có đi xuống, ngược lại muốn xông tới, lập tức dùng thần hồn lực nghiêm khắc cảnh cáo.
Đùa gì thế, cục diện bây giờ đã đủ rối loạn, lục thúc muốn xông vào thì càng náo loạn, cục diện này mình thật sự đã có phần không khống chế được nữa rồi.
Hiện tại tuy rằng náo loạn, tuy rằng mâu thuẫn, nhưng mình cũng không phải chưa từng trải qua lôi kiếp, mà lôi kiếp của lục thẩm này so ra còn kém rất nhiều với lôi kiếp của Tiểu Bảo trước kia.
- Không phải... ngươi nhanh tránh ra... cái này... ta... Lúc này, lục gia Nhậm Thiên Tung cũng không biết làm gì nói gì cho phải, tuy rằng lão hiểu nhiều biết rộng, nhưng còn chưa có trải qua lôi kiếp lần nào, cũng không đặc biệt hiểu biết về lôi kiếp lắm.
- Ra ngoài cái rắm à! Đã tham dự vào, ta ra ngoài lôi kiếp cũng như nhau sẽ bao trùm ta, hiện tại là không có lựa chọn nào khác, ta chỉ phải chống đỡ mà thôi! Ngài đừng ở chỗ này làm ta phân tâm được không? Lập tức đi xuống giúp những người khác đi! Nhậm Thiên Tung nghe lệnh: bổn gia chủ lệnh cho ngài suất lĩnh Thiên Long Quân, đánh tan địch nhân. Hiện tại, lập tức... lập tức cút đi cho bổn gia chủ! Cho dù dùng thần hồn lực nhanh chóng trao đổi, nhưng dù sao cũng phân tâm; mấu chốt là Nhậm Kiệt không muốn dây dưa tiếp vấn đề này nữa, hắn thật sự sợ lục thúc không nhịn được tham dự vào!
Đây cũng không phải là chuyện tốt gì, nghe lục thúc nói biết ngay lão hiểu biết có hạn đối với lôi kiếp, Nhậm Kiệt không có nói cho lục gia Nhậm Thiên Tung biết thời khắc này chỉ cần bỏ qua đừng cứu lục thẩm là có thể ngừng lại thiên kiếp. Nếu như nói ra, Nhậm Kiệt tin chắc lục thúc sẽ ngăn cản mình cứu lục thẩm, mà nếu lục thẩm còn thanh tỉnh cũng sẽ không cho phép mình cứu.
Hai người họ thà rằng hy sinh tánh mạng của mình, cũng không để cho đứa cháu hắn mạo hiểm, cho nên Nhậm Kiệt thiện ý nói láo một lần, nói cho lục gia Nhậm Thiên Tung hắn đã không có lựa chọn nào khác, đồng thời dùng mệnh lệnh của gia chủ ép buộc lão.
Không có lựa chọn nào khác, lôi kiếp đã bao trùm...
Lục gia Nhậm Thiên Tung cũng có phần choáng váng, lão biết về lôi kiếp cũng chỉ là giới hạn trong nghe nói nghe đồn một vài thứ, góp nhặt một đôi câu một vài lời. Trên thực tế thế gian này có mấy người có thể độ lôi kiếp? Người vượt qua lôi kiếp còn ít hơn! Mà lúc độ kiếp, cũng không có người nào cho phép người khác ở một bên, cho nên không có người nào biết rõ tình huống cụ thể độ lôi kiếp.
Chỉ là biết, độ kiếp không thể so sánh với những chuyện khác, nếu như có người khác muốn giúp một tay, uy lực lôi kiếp sẽ trở nên mạnh hơn tương ứng, chỉ có thể tìm chết!
Lúc này vừa nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, lục gia Nhậm Thiên Tung cũng sững sờ, giờ phút này vị Tu La tắm máu gần như muốn nổ tung.
- A...
"Ầm..." Nhậm Thiên Tung nổi giận gầm lên một tiếng, rồi gần như điên cuồng phóng vọt xuống. Nhậm Kiệt đã nói như vậy, lão đau lòng tim như vỡ ra, lo lắng cho Vân Phượng Nhi, lo lắng cho Nhậm Kiệt, lại không làm được chuyện gì, chỉ có thể lao xuống phát tiết.
Rốt cục Lục thúc rời đi, Nhậm Kiệt cũng dồn toàn bộ tâm tư vào việc cứu lục thẩm. Nhậm Kiệt nhanh chóng lấy ra dược phẩm cho lục thẩm uống vào, nhưng vấn đề của lục thẩm hiện tại rất phiền toái, Nhậm Kiệt không thể không khống chế giảm lượng tiên linh khí rót vào, nhưng cho dù như thế, lực lượng lôi kiếp trên bầu trời cũng không ngừng ngưng tụ.
Nhậm Kiệt không nghĩ tới, mình lại lần nữa chạy về, liền gặp một vấn đề khó giải quyết như vậy.
Nếu như chỉ là lục thẩm phải độ lôi kiếp, hoặc chỉ là vấn đề huyết mạch của lục thẩm đều dễ giải quyết, cố tình hiện tại muốn cứu lục thẩm thì phải rót vào đại lượng lực lượng trợ giúp lục thẩm hoàn toàn nắm trong tay huyết mạch Chu Tước kia, nhưng hôm nay lục thẩm đã đạt tới điểm giới hạn, dẫn phát lôi kiếp, lục thẩm tự mình vẫn còn đang trong hôn mê...
"Chết tiệt, liều mạng!" Trước chuyện mâu thuẫn này, Nhậm Kiệt cũng không có do dự bao lâu, bởi vì hắn biết thời gian do dự không nhiều lắm. Trong nháy mắt liền tăng thêm tiên linh khí. Tiên linh khí vượt qua Ngọc Tinh, thế gian khó tìm, vốn là lục thẩm bởi vì thiêu đốt huyết mạch Chu Tước bản thân bị hao tổn, lúc này lực lượng huyết mạch Yêu tộc có tiên linh khí liền từ từ khôi phục tăng cường.
"Ầm... Ầm..." Kể từ đó, mây đen sấm chớp trên bầu trời càng tăng thêm kinh khủng, trong chớp mắt đã bao trùm chu vi trăm dặm.
Hơn nữa dường như cảm nhận được Nhậm Kiệt cũng ở một bên, uy lực lôi vân này không ngừng tăng cường, tuy rằng không kinh khủng bằng Cổ Tiểu Bảo lúc trước, nhưng cũng vô cùng dọa người.
Nhậm Kiệt khoát tay, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bị hao tổn vẫn phải lần nữa bày thành trận pháp, nhất là chủ kỳ đã bị Nhậm Kiệt nắm trong tay.
"Ầm..." Lúc này, đạo thiên lôi thứ nhất đánh xuống, Nhậm Kiệt trực tiếp điểm Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ra một cái. Thân thể hắn đã là Pháp Thần Cảnh, hơn nữa cũng trải qua lôi kiếp, nên dễ dàng đánh vỡ nát đạo lôi kiếp thứ nhất này.
Mà dường như bị khiêu khích, mây đen lần nữa trở nên dày đặc, lôi kiếp vận chuyển càng kinh khủng hơn, bầu trời dường như có vô số sấm sét chớp lóe ngưng tụ, từng tia chớp sấm sét ngưng tụ, trong nháy mắt hóa thành một luồng sét to bằng cái thùng nước đánh xuống.
Thay người khác chống lại lôi kiếp, là chuyện trong tu luyện giới này, cho tới bây giờ không ai dám đi thử, bởi vì lôi kiếp sẽ tăng thêm kinh khủng, cho nên ai cũng biết, lôi kiếp sẽ không bởi vì nhiều người mà chia sẻ, mà chỉ tăng thêm kinh khủng và cường hãn.
Thời khắc này Nhậm Kiệt liền thừa nhận lực lượng lôi kiếp kinh khủng gấp mấy lần so với người độ kiếp bình thường. Lần này, thân thể Nhậm Kiệt đều run lên, bị lôi kiếp đánh cho hắn cả người run rẩy, may mà hắn lợi dụng chủ kỳ của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ hấp thu bớt một lượng lớn lực lượng lôi kiếp.
- A ha... Đúng lúc này, Tiểu Lôi Long trước đó một mực không có khôi phục, nhưng ở trong sét đánh một lần nữa ngưng tụ, nhảy múa hí hững hưng phấn vọt ra, giương nanh múa vuốt điên cuồng tham lam hấp thu lực lượng lôi kiếp ở chung quanh.
- Ưm... Đúng lúc này, Vân Phượng Nhi sau khi Nhậm Kiệt liên tiếp chống lại hai đạo lôi kiếp kinh khủng, rốt cục tỉnh táo lại.
- A... Mới vừa một thanh tỉnh, Vân Phượng Nhi đã bị hết thảy cảnh tượng trước mắt dọa cho hoảng sợ ngây người.
"Trời ạ! Lôi kiếp ư? Mình dẫn động lôi kiếp ư? Mình lại đang đột phá vào Pháp Thần Cảnh ư? Nhưng vừa rồi là..."
- Kiệt nhi... Ngươi... ngươi tại sao lại ở chỗ này, mau đi ra... Mau... Đột nhiên, Vân Phượng Nhi nhìn thấy Nhậm Kiệt, lập tức sợ tới mức mặt hoa thất sắc. Bản thân nàng cái gì cũng không sợ, nhưng Nhậm Kiệt là cốt nhục duy nhất của đại ca, là hy vọng của Nhậm gia, hắn cũng được lục gia Nhậm Thiên Tung coi là trân bảo, tuyệt đối không cho phép hắn có bất kỳ tổn thất gì!
- Lục thẩm nhanh chóng điều chỉnh lực lượng của mình, hấp thu lực lượng huyết mạch Chu Tước đi! Ta không có khả năng ngăn chặn hoàn toàn lực lượng lôi kiếp này. Hơn nữa nếu ngăn chặn toàn bộ chỗ tốt đối với ngài cũng giảm đi, chỉ là ngài vừa rồi định đồng quy vu tận với con chim đê tiện kia, thiêu đốt huyết mạch của mình bị hao tổn nghiêm trọng, bây giờ muốn ngăn cản thiên kiếp rất khó, nhưng không trải qua được thiên kiếp rèn luyện thì khó có thể chân chính đi vào Pháp Thần Cảnh, không đi vào Pháp Thần Cảnh thiên kiếp chỉ sẽ càng mạnh thêm lên, hiện tại ta tận lực tranh thủ thời gian cho ngài! Thời khắc này Nhậm Kiệt cũng không thể làm gì hơn, chuyện lần này vốn là rất mâu thuẫn rất bất đắc dĩ.
Hiện tại cũng như thế, lục thẩm không trải qua lôi kiếp rèn luyện, không có biện pháp hoàn toàn đạt tới Pháp Thần Cảnh, mà nếu lục thẩm không đột phá thành công, thì lôi kiếp kia sẽ không ngừng tăng cường đánh xuống, chung quy mình sẽ có lúc không ngăn được.
- Này... ngươi thay ta cản lôi kiếp cái gì chứ? Ngươi mau mau rời đi... Vân Phượng Nhi lòng nóng như lửa đốt, hận không thể lập tức đánh Nhậm Kiệt bay đi.
- Nếu ngươi không đi, lục thẩm lập tức liền tự kết liễu mình! Nếu ngươi đi, lục thẩm tự mình toàn lực liều mạng một lần, cho dù không được cùng lắm thì lục thẩm lôi kéo theo con chim đê tiện kia cùng chết, nhưng bất kể như thế nào ngươi là gia chủ Nhậm gia, không thể để ngươi ở nơi này bồi tiếp lục thẩm, điều này là tuyệt đối không được, nếu như ngươi không đồng ý... Vân Phượng Nhi thấy Nhậm Kiệt hoàn toàn không có xu hướng định rời đi, lập tức nghiêm trọng nói quyết liệt, có thể một lần đối mặt với tử vong không tính vào đâu, nhưng lựa chọn lần nữa, Vân Phượng Nhi vì để cho Nhậm Kiệt không xảy ra nguy hiểm, lập tức làm ra một quyết định.
Nhậm Kiệt vừa thấy sắc mặt của lục thẩm kia liền biết ngay, nếu như mình tiếp tục im lặng không trả lời, lục thẩm sẽ lập tức tự kết liễu mình, hơn nữa sẽ không có mảy may do dự, như vậy mình có làm gì đêu vô dung.
- Chờ một chút lục thẩm, ta nghe lời ngài... ngài trước chờ ta... "Ầm..." Nhậm Kiệt hiện tại đã đầu lớn như cái đấu, với tài ăn nói của hắn chỉ cần cho hắn đủ thời gian, cũng không phải không có biện pháp thuyết phục lục thẩm, nhưng bây giờ hiển nhiên không phải chuyện như vậy. Bên này không đợi hắn nói hết câu, lại là một đạo thiên lôi còn to lớn hơn đánh xuống.
Lần này, Nhậm Kiệt vận chuyển trận pháp ngăn cản, nhưng thân thể thừa nhận phần lớn lực lượng, không nhịn được phun ra một búng máu. Đây cũng chính là hắn, đổi lại là lão tổ ngàn tuổi nào khác, đối mặt với loại lôi kiếp tăng cường rất nhiều lần như vậy, thì đã sớm bị đánh chết rồi...
Mà hiện tại, lục thẩm trực tiếp dẫn động lực lượng này, hơn nữa còn là với một loại phương thức thiêu đốt sinh mạng, thiêu đốt huyết mạch thúc giục cổ lực lượng này, nên lực lượng sinh ra vô cùng kinh khủng vượt ra ngoài tưởng tượng. Mấu chốt là, thời điểm này mượn lực lượng thiêu đốt kia, lực lượng của lục thẩm đã đạt tới cực hạn, trong bầu trời mơ hồ có lôi kiếp lóe lên, đây là dấu hiệu sắp độ kiếp.
Cố tình sinh mạng của lục thẩm đã không còn dư lại bao nhiêu, ý thức cả người hầu như đều đã mất đi, hư ảnh Chu Tước sau lưng nàng do thiêu đốt huyết mạch tạo thành kia cũng đang sắp tiêu tán.
Phúc không đến hai lần, họa không chỉ một lần, cho nên lúc này Nhậm Kiệt vốn không có tâm tình để ý tới Độc Thiệt lão tổ kia.
- Tiểu Bảo! Ngăn lại con Độc Thiệt Điểu này, đừng để nó chạy mất! Lục thúc, nhanh lên rời nơi này, xuống phía dưới hỗ trợ, nơi này để ta xử lý! Nhậm Kiệt thời khắc này hai tay biến hóa, nhanh chóng nhốt đánh lực lượng vào trong cơ thể lục thẩm, không ngừng ngăn lại lực lượng đang tiếp tục thiêu đốt trên thân nàng, đồng thời cũng dẫn vào trong cơ thể lục thẩm một luồng tiên linh khí.
Có cổ tiên linh khí khổng lồ này, vốn huyết mạch Yêu tộc chỉ là thiêu đốt chiếm được thoải mái, trở nên càng thêm dồi dào sung túc, uy thế của thiên lôi càng dày đặc.
Hiện tại Nhậm Kiệt cũng thầm kêu khổ không thôi! Dùng tốc độ cao nhất chạy tới, không nghĩ rằng vẫn còn chậm một chút, vọt tới đây đã là cục diện thế này. Cố tình tình huống bây giờ nếu như không cung cấp lực lượng cho lục thẩm, nàng sẽ chết, mà dưới tình huống cung cấp lực lượng, lực lượng của nàng thúc giục đến cực hạn sẽ dẫn động lôi kiếp.
Dù sao nàng trực tiếp kích phát thiêu đốt huyết mạch Yêu tộc của mình, mà huyết mạch của nàng còn là huyết mạch Chu Tước, một trong tứ đại huyết mạch Thần tộc trong truyền thuyết của Yêu Thần Giáo. Nhậm Kiệt rất là bất đắc dĩ, cho dù dẫn tới lôi kiếp, cũng không thể để lục thẩm đoạn tuyệt sinh cơ, trước cung cấp lực lượng cho nàng, trước giúp lục thẩm duy trì sinh cơ, sau đó nghĩ biện pháp.
- Lại là con chim đê tiện ngươi này... "Ầm..." Cổ Tiểu Bảo được Nhậm Kiệt mang theo với tốc độ cao nhất chạy tới, đột nhiên lần nữa nhìn thấy Độc Thiệt Điểu, lập tức thân hình nó trở nên lớn, cao tới trăm trượng chộp thẳng tới Độc Thiệt lão tổ.
"Phốc..." Độc Thiệt lão tổ bị Vân Phượng Nhi dùng phương pháp đồng quy vu tận làm bị thương, sau đó bị Nhậm Kiệt tung chân đá bay ra ngoài, tổn thương cũng không nhẹ, phun ào ra một búng máu.
Sau đó liền thấy một bàn tay to lớn chụp xuống, thân thể nó cao lớn như thế, rất ít khi cảm nhận được loại uy hiếp này, nhưng hiện giờ Cổ Tiểu Bảo so với nó lớn hơn không ít, bàn tay chụp lấy nó.
- Một đám người điên, bổn lão tổ không chơi đùa với các ngươi nữa đâu... "Bá..." Vù một cái, nó định bay khỏi nơi này, bởi vì hiện tại đám người kia tên nào tên nấy đều điên cuồng.
Nhưng ngay sau đó, nó cảm nhận được không gian chung quanh chấn động, dường như có một lực lượng nào đó ảnh hưởng tới nó. Tuy rằng cũng né tránh ra ngoài mấy ngàn thước, nhưng hoàn toàn không thể thoát khỏi truy kích của Cổ Tiểu Bảo.
- A... Pháp Thần Cảnh! Người nào Pháp Thần Cảnh dám đối phó bổn lão tổ, ngươi không muốn sống chăng, ta sẽ diệt tông môn các ngươi! Bổn lão tổ nói được thì làm được, tốt nhất đừng cho bổn lão tổ đảo loạn... "Vèo..." Độc Thiệt lão tổ bị tình huống này dọa cho hoảng sợ, bởi vì nó cảm nhận được bên trong không gian có một lực lượng cường đại do thần hồn lực tạo thành, đang công vào làm ảnh hưởng không gian.
Điều này làm cho nó muốn dựa vào không gian tăng tốc cự ly ngắn, thậm chí vượt không gian cự ly ngắn né tránh đều bị ảnh hưởng, mà có thể thông qua thần hồn lực ảnh hưởng tới không gian, chỉ có Pháp Thần Cảnh mới có thể làm được.
Loại ảnh hưởng này, mặc dù chỉ là quấy nhiễu, nhưng cũng rất nghiêm trọng! Dù sao đối mặt với truy kích kinh khủng của Cổ Tiểu Bảo kia, nó cũng không có biện pháp từ từ tăng tốc bạo phát ra uy thế mạnh nhất rời đi, vượt không gian cự ly ngắn cũng bị thần hồn lực Pháp Thần Cảnh này quấy nhiễu, ưu thế của nó liền giảm xuống rất nhiều.
Độc Thiệt lão tổ bị uy hiếp, lại lần nữa muốn bỏ chạy, đáng tiếc kết quả như cũ không như ý, nó tức giận đến hét to oa oa.
Mà Nhậm Kiệt bên này, mấy người đang ở trên không trung cao vạn trượng, đã bao phủ trong u ám, sấm sét chớp lóe, chung quanh trăm dặm toàn bộ đều bị bao phủ trong đó.
Lục gia Nhậm Thiên Tung thấy Nhậm Kiệt trở về đây, kịp thời đá bay Độc Thiệt lão tổ kia, lại bắt đầu ra tay cứu chữa cho Vân Phượng Nhi, lục gia vốn đã tuyệt vọng liền có cảm giác như đã chết mà sống lại.
Tim của lão thiếu chút nữa đều vỡ nát! Tuy rằng tình huống lúc này vẫn còn nguy cấp, lôi kiếp phía trên này chính là lôi kiếp của lão tổ ngàn tuổi mới có thể dẫn phát. Thời điểm này đang nổi lên, mà lúc này Phượng nhi rõ ràng bị thương rất nặng, tình huống rất nguy hiểm.
- Kiệt nhi... Ngươi đi trợ giúp Thiên Long Quân đi! Ta ở chỗ này... Lần này, lục gia Nhậm Thiên Tung không có lập tức nghe lệnh Nhậm Kiệt rời đi, ngược lại thì muốn xông tới bên cạnh Vân Phượng Nhi.
Trong lòng lão đã chuẩn bị sẵn sàng, cùng chung với Vân Phượng Nhi, không quản sống chết.
Nhưng Nhậm Kiệt là con trai duy nhất của đại ca, là hy vọng của Nhậm gia, nếu như chỉ là cứu người, lão rất tin tưởng bản lĩnh của Nhậm Kiệt, bởi vì Vân Phượng Nhi có thể thanh tỉnh, Cổ Vương kia có thể bị luyện hóa, còn có Nhậm gia có thể có cục diện hôm nay... đều là công lao của Nhậm Kiệt.
Thế nhưng hiện giờ dù sao bên trên có lôi kiếp tạo thành, đó là lôi kiếp sinh ra dành cho lão tổ ngàn tuổi đánh sâu vào Pháp Thần Cảnh, vô số lão tổ ngàn tuổi hơn một ngàn năm khổ tu cũng không dám đối mặt, có thể tưởng tượng được có kinh khủng biết bao! Gần như là lực lượng hủy diệt, nên lần này lão không thể để Nhậm Kiệt mạo hiểm.
- Nghe đây, lục thúc! Ở thời điểm này ta không có thời gian nhiều lời với ngài, đây là mệnh lệnh của bổn gia chủ, không phải đùa với ngài. Còn có, tốt nhất ngài chớ tới gần, lôi kiếp không phải nhiều người là được, ngược lại sẽ tăng thêm uy lực, cái này hẳn ngài biết rõ! Giờ này ta đang ở trong lôi kiếp, ta có một chút nắm chắc, nếu ngài xông vào mọi người cùng chết!
Nhậm Kiệt thấy lục thúc không có đi xuống, ngược lại muốn xông tới, lập tức dùng thần hồn lực nghiêm khắc cảnh cáo.
Đùa gì thế, cục diện bây giờ đã đủ rối loạn, lục thúc muốn xông vào thì càng náo loạn, cục diện này mình thật sự đã có phần không khống chế được nữa rồi.
Hiện tại tuy rằng náo loạn, tuy rằng mâu thuẫn, nhưng mình cũng không phải chưa từng trải qua lôi kiếp, mà lôi kiếp của lục thẩm này so ra còn kém rất nhiều với lôi kiếp của Tiểu Bảo trước kia.
- Không phải... ngươi nhanh tránh ra... cái này... ta... Lúc này, lục gia Nhậm Thiên Tung cũng không biết làm gì nói gì cho phải, tuy rằng lão hiểu nhiều biết rộng, nhưng còn chưa có trải qua lôi kiếp lần nào, cũng không đặc biệt hiểu biết về lôi kiếp lắm.
- Ra ngoài cái rắm à! Đã tham dự vào, ta ra ngoài lôi kiếp cũng như nhau sẽ bao trùm ta, hiện tại là không có lựa chọn nào khác, ta chỉ phải chống đỡ mà thôi! Ngài đừng ở chỗ này làm ta phân tâm được không? Lập tức đi xuống giúp những người khác đi! Nhậm Thiên Tung nghe lệnh: bổn gia chủ lệnh cho ngài suất lĩnh Thiên Long Quân, đánh tan địch nhân. Hiện tại, lập tức... lập tức cút đi cho bổn gia chủ! Cho dù dùng thần hồn lực nhanh chóng trao đổi, nhưng dù sao cũng phân tâm; mấu chốt là Nhậm Kiệt không muốn dây dưa tiếp vấn đề này nữa, hắn thật sự sợ lục thúc không nhịn được tham dự vào!
Đây cũng không phải là chuyện tốt gì, nghe lục thúc nói biết ngay lão hiểu biết có hạn đối với lôi kiếp, Nhậm Kiệt không có nói cho lục gia Nhậm Thiên Tung biết thời khắc này chỉ cần bỏ qua đừng cứu lục thẩm là có thể ngừng lại thiên kiếp. Nếu như nói ra, Nhậm Kiệt tin chắc lục thúc sẽ ngăn cản mình cứu lục thẩm, mà nếu lục thẩm còn thanh tỉnh cũng sẽ không cho phép mình cứu.
Hai người họ thà rằng hy sinh tánh mạng của mình, cũng không để cho đứa cháu hắn mạo hiểm, cho nên Nhậm Kiệt thiện ý nói láo một lần, nói cho lục gia Nhậm Thiên Tung hắn đã không có lựa chọn nào khác, đồng thời dùng mệnh lệnh của gia chủ ép buộc lão.
Không có lựa chọn nào khác, lôi kiếp đã bao trùm...
Lục gia Nhậm Thiên Tung cũng có phần choáng váng, lão biết về lôi kiếp cũng chỉ là giới hạn trong nghe nói nghe đồn một vài thứ, góp nhặt một đôi câu một vài lời. Trên thực tế thế gian này có mấy người có thể độ lôi kiếp? Người vượt qua lôi kiếp còn ít hơn! Mà lúc độ kiếp, cũng không có người nào cho phép người khác ở một bên, cho nên không có người nào biết rõ tình huống cụ thể độ lôi kiếp.
Chỉ là biết, độ kiếp không thể so sánh với những chuyện khác, nếu như có người khác muốn giúp một tay, uy lực lôi kiếp sẽ trở nên mạnh hơn tương ứng, chỉ có thể tìm chết!
Lúc này vừa nghe Nhậm Kiệt nói như vậy, lục gia Nhậm Thiên Tung cũng sững sờ, giờ phút này vị Tu La tắm máu gần như muốn nổ tung.
- A...
"Ầm..." Nhậm Thiên Tung nổi giận gầm lên một tiếng, rồi gần như điên cuồng phóng vọt xuống. Nhậm Kiệt đã nói như vậy, lão đau lòng tim như vỡ ra, lo lắng cho Vân Phượng Nhi, lo lắng cho Nhậm Kiệt, lại không làm được chuyện gì, chỉ có thể lao xuống phát tiết.
Rốt cục Lục thúc rời đi, Nhậm Kiệt cũng dồn toàn bộ tâm tư vào việc cứu lục thẩm. Nhậm Kiệt nhanh chóng lấy ra dược phẩm cho lục thẩm uống vào, nhưng vấn đề của lục thẩm hiện tại rất phiền toái, Nhậm Kiệt không thể không khống chế giảm lượng tiên linh khí rót vào, nhưng cho dù như thế, lực lượng lôi kiếp trên bầu trời cũng không ngừng ngưng tụ.
Nhậm Kiệt không nghĩ tới, mình lại lần nữa chạy về, liền gặp một vấn đề khó giải quyết như vậy.
Nếu như chỉ là lục thẩm phải độ lôi kiếp, hoặc chỉ là vấn đề huyết mạch của lục thẩm đều dễ giải quyết, cố tình hiện tại muốn cứu lục thẩm thì phải rót vào đại lượng lực lượng trợ giúp lục thẩm hoàn toàn nắm trong tay huyết mạch Chu Tước kia, nhưng hôm nay lục thẩm đã đạt tới điểm giới hạn, dẫn phát lôi kiếp, lục thẩm tự mình vẫn còn đang trong hôn mê...
"Chết tiệt, liều mạng!" Trước chuyện mâu thuẫn này, Nhậm Kiệt cũng không có do dự bao lâu, bởi vì hắn biết thời gian do dự không nhiều lắm. Trong nháy mắt liền tăng thêm tiên linh khí. Tiên linh khí vượt qua Ngọc Tinh, thế gian khó tìm, vốn là lục thẩm bởi vì thiêu đốt huyết mạch Chu Tước bản thân bị hao tổn, lúc này lực lượng huyết mạch Yêu tộc có tiên linh khí liền từ từ khôi phục tăng cường.
"Ầm... Ầm..." Kể từ đó, mây đen sấm chớp trên bầu trời càng tăng thêm kinh khủng, trong chớp mắt đã bao trùm chu vi trăm dặm.
Hơn nữa dường như cảm nhận được Nhậm Kiệt cũng ở một bên, uy lực lôi vân này không ngừng tăng cường, tuy rằng không kinh khủng bằng Cổ Tiểu Bảo lúc trước, nhưng cũng vô cùng dọa người.
Nhậm Kiệt khoát tay, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bị hao tổn vẫn phải lần nữa bày thành trận pháp, nhất là chủ kỳ đã bị Nhậm Kiệt nắm trong tay.
"Ầm..." Lúc này, đạo thiên lôi thứ nhất đánh xuống, Nhậm Kiệt trực tiếp điểm Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ ra một cái. Thân thể hắn đã là Pháp Thần Cảnh, hơn nữa cũng trải qua lôi kiếp, nên dễ dàng đánh vỡ nát đạo lôi kiếp thứ nhất này.
Mà dường như bị khiêu khích, mây đen lần nữa trở nên dày đặc, lôi kiếp vận chuyển càng kinh khủng hơn, bầu trời dường như có vô số sấm sét chớp lóe ngưng tụ, từng tia chớp sấm sét ngưng tụ, trong nháy mắt hóa thành một luồng sét to bằng cái thùng nước đánh xuống.
Thay người khác chống lại lôi kiếp, là chuyện trong tu luyện giới này, cho tới bây giờ không ai dám đi thử, bởi vì lôi kiếp sẽ tăng thêm kinh khủng, cho nên ai cũng biết, lôi kiếp sẽ không bởi vì nhiều người mà chia sẻ, mà chỉ tăng thêm kinh khủng và cường hãn.
Thời khắc này Nhậm Kiệt liền thừa nhận lực lượng lôi kiếp kinh khủng gấp mấy lần so với người độ kiếp bình thường. Lần này, thân thể Nhậm Kiệt đều run lên, bị lôi kiếp đánh cho hắn cả người run rẩy, may mà hắn lợi dụng chủ kỳ của Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ hấp thu bớt một lượng lớn lực lượng lôi kiếp.
- A ha... Đúng lúc này, Tiểu Lôi Long trước đó một mực không có khôi phục, nhưng ở trong sét đánh một lần nữa ngưng tụ, nhảy múa hí hững hưng phấn vọt ra, giương nanh múa vuốt điên cuồng tham lam hấp thu lực lượng lôi kiếp ở chung quanh.
- Ưm... Đúng lúc này, Vân Phượng Nhi sau khi Nhậm Kiệt liên tiếp chống lại hai đạo lôi kiếp kinh khủng, rốt cục tỉnh táo lại.
- A... Mới vừa một thanh tỉnh, Vân Phượng Nhi đã bị hết thảy cảnh tượng trước mắt dọa cho hoảng sợ ngây người.
"Trời ạ! Lôi kiếp ư? Mình dẫn động lôi kiếp ư? Mình lại đang đột phá vào Pháp Thần Cảnh ư? Nhưng vừa rồi là..."
- Kiệt nhi... Ngươi... ngươi tại sao lại ở chỗ này, mau đi ra... Mau... Đột nhiên, Vân Phượng Nhi nhìn thấy Nhậm Kiệt, lập tức sợ tới mức mặt hoa thất sắc. Bản thân nàng cái gì cũng không sợ, nhưng Nhậm Kiệt là cốt nhục duy nhất của đại ca, là hy vọng của Nhậm gia, hắn cũng được lục gia Nhậm Thiên Tung coi là trân bảo, tuyệt đối không cho phép hắn có bất kỳ tổn thất gì!
- Lục thẩm nhanh chóng điều chỉnh lực lượng của mình, hấp thu lực lượng huyết mạch Chu Tước đi! Ta không có khả năng ngăn chặn hoàn toàn lực lượng lôi kiếp này. Hơn nữa nếu ngăn chặn toàn bộ chỗ tốt đối với ngài cũng giảm đi, chỉ là ngài vừa rồi định đồng quy vu tận với con chim đê tiện kia, thiêu đốt huyết mạch của mình bị hao tổn nghiêm trọng, bây giờ muốn ngăn cản thiên kiếp rất khó, nhưng không trải qua được thiên kiếp rèn luyện thì khó có thể chân chính đi vào Pháp Thần Cảnh, không đi vào Pháp Thần Cảnh thiên kiếp chỉ sẽ càng mạnh thêm lên, hiện tại ta tận lực tranh thủ thời gian cho ngài! Thời khắc này Nhậm Kiệt cũng không thể làm gì hơn, chuyện lần này vốn là rất mâu thuẫn rất bất đắc dĩ.
Hiện tại cũng như thế, lục thẩm không trải qua lôi kiếp rèn luyện, không có biện pháp hoàn toàn đạt tới Pháp Thần Cảnh, mà nếu lục thẩm không đột phá thành công, thì lôi kiếp kia sẽ không ngừng tăng cường đánh xuống, chung quy mình sẽ có lúc không ngăn được.
- Này... ngươi thay ta cản lôi kiếp cái gì chứ? Ngươi mau mau rời đi... Vân Phượng Nhi lòng nóng như lửa đốt, hận không thể lập tức đánh Nhậm Kiệt bay đi.
- Nếu ngươi không đi, lục thẩm lập tức liền tự kết liễu mình! Nếu ngươi đi, lục thẩm tự mình toàn lực liều mạng một lần, cho dù không được cùng lắm thì lục thẩm lôi kéo theo con chim đê tiện kia cùng chết, nhưng bất kể như thế nào ngươi là gia chủ Nhậm gia, không thể để ngươi ở nơi này bồi tiếp lục thẩm, điều này là tuyệt đối không được, nếu như ngươi không đồng ý... Vân Phượng Nhi thấy Nhậm Kiệt hoàn toàn không có xu hướng định rời đi, lập tức nghiêm trọng nói quyết liệt, có thể một lần đối mặt với tử vong không tính vào đâu, nhưng lựa chọn lần nữa, Vân Phượng Nhi vì để cho Nhậm Kiệt không xảy ra nguy hiểm, lập tức làm ra một quyết định.
Nhậm Kiệt vừa thấy sắc mặt của lục thẩm kia liền biết ngay, nếu như mình tiếp tục im lặng không trả lời, lục thẩm sẽ lập tức tự kết liễu mình, hơn nữa sẽ không có mảy may do dự, như vậy mình có làm gì đêu vô dung.
- Chờ một chút lục thẩm, ta nghe lời ngài... ngài trước chờ ta... "Ầm..." Nhậm Kiệt hiện tại đã đầu lớn như cái đấu, với tài ăn nói của hắn chỉ cần cho hắn đủ thời gian, cũng không phải không có biện pháp thuyết phục lục thẩm, nhưng bây giờ hiển nhiên không phải chuyện như vậy. Bên này không đợi hắn nói hết câu, lại là một đạo thiên lôi còn to lớn hơn đánh xuống.
Lần này, Nhậm Kiệt vận chuyển trận pháp ngăn cản, nhưng thân thể thừa nhận phần lớn lực lượng, không nhịn được phun ra một búng máu. Đây cũng chính là hắn, đổi lại là lão tổ ngàn tuổi nào khác, đối mặt với loại lôi kiếp tăng cường rất nhiều lần như vậy, thì đã sớm bị đánh chết rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.