Tà Thiếu Dược Vương

Chương 111: Linh khí tuyệt phẩm, Cửu Tự Sát Ấn

Thắng Kỷ

13/05/2015

"Đây là..." Nhậm Kiệt vừa thấy thứ này lập tức cũng cả kinh. Không thể nào, lần này vui mừng cũng quá lớn đi!

Hộp ngọc vốn chỉ lớn bằng bàn tay, vật chứa bên trong cũng không lớn, là một cái ấn nhỏ ở trong đó. Chỉ là vừa mở hộp ra liền cảm nhận được một loại sát khí vô biên. Nhậm Kiệt cũng không khỏi khẽ nhíu mày, đồng thời phát hiện thứ này dường như là một loại có linh tính. Chỉ là thời khắc này sát khí phóng ra từ trong hộp, lại không thể kém so với sát khí của sát thủ liều mạng với mình lúc cuối cùng vừa rồi kia, thậm chí còn mạnh hơn một chút.

Hoàn toàn không có người thúc giục mà đã như thế, đây là vật gì?

Tuy nhiên nghe lời nói đó của mập mạp, Nhậm Kiệt cũng bất đắt dĩ cười khổ, tên này thật là tùy tiện hết thuốc chữa, đi vào lo lắng thương thế của mình, cũng biết có sát thủ ám sát mình, còn hoài nghi Phương Kỳ cái gì, nhưng lại không có hỏi qua mình sát thủ này rốt cuộc ai thuê đến đây, có biết hay không chuyện gì xảy ra. Thậm chí trong chiếc nhẫn này có nhiều thứ mang dấu hiệu ấn ký Tàn Hồn như vậy, nàng bởi vì hưng phấn, vui vẻ cũng không có chú ý tới, bây giờ lại bởi vì cái ấn nhỏ trong hộp ngọc này một ngụm nói ra tên sát thủ này là người của tổ chức Tàn Hồn, điều này làm cho Nhậm Kiệt cũng cảm thấy dở khóc dở cười.

Đồng thời cũng làm cho Nhậm Kiệt rất bất ngờ, bởi vì Nhậm Kiệt cũng là từ lão nhân mặt cười mới biết tình huống của Tàn Hồn. Lão nhân mặt cười đã nói, Tàn Hồn này không tầm thường, người biết cũng không nhiều.

Hơn nữa lần này vui mừng ngoài ý muốn lớn như vậy, chỉ riêng linh ngọc ở bên trong đã có giá trị gần 2000 vạn, đừng nói chi là còn có nhiều dược liệu như vậy. Còn vật trong hộp ngọc này tuy rằng Nhậm Kiệt vẫn không thể hoàn toàn nhìn thấu, nhưng chỉ nhìn thoáng qua hắn đã khẳng định, thứ này phải là Linh khí tuyệt phẩm.

Linh khí tuyệt phẩm, đó là bảo bối đủ để trấn áp số mệnh cho một đại gia tộc mấy trăm năm, mà mập mạp đang cầm cái ấn nhỏ Linh khí tuyệt phẩm này, đột nhiên lại buồn bực, đau khổ kêu lên, còn thông qua vật này trực tiếp hô lên Tàn Hồn... Điều này đúng là có hứng thú!

- Đây chính là bảo bối, nếu ta không nhìn lầm hẳn là Linh khí tuyệt phẩm thì phải. Mau đưa cho ta xem thử! Lần này chúng ta phát đạt rồi! So sánh vật này với những thứ linh ngọc cùng dược liệu kia chỉ là thêm vào cho đủ số. Trước kia nghe nói tới Linh khí tuyệt phẩm, thật ra còn là lần đầu tiên nhìn thấy, mau đưa cho ta xem một chút! Lần trước Nhậm Kiệt hỏi tới, lão nhân mặt cười cũng không nói nhiều, lúc này nghe mập mạp nói, Nhậm Kiệt phát hiện hắn cũng biết không ít. Tuy nhiên Nhậm Kiệt hiểu rất rõ về mập mạp, hắn không có hỏi thẳng vào vấn đề, mà làm bộ như không biết, làm như chiếm được một loại bảo bối quá vui mừng kêu mập mạp đưa Linh khí tuyệt phẩm đó cho hắn xem.

- Phiếu cơm lão đại này! Đây là Linh khí tuyệt phẩm không giả, nhưng vật này chính là khoai lang phỏng tay, là lá bùa đòi mạng!

- Không thể nào! Đây là chiến lợi phẩm của chúng ta, quản nó là cái gì đều thuộc về chúng ta! Nhậm Kiệt tiếp tục làm bộ như không hiểu nói, một bộ dáng nôn nóng muốn nhìn xem.

Nhậm Kiệt càng có thái độ như vậy mập mạp càng nóng nảy, vừa rồi vẻ mừng như điên, vẻ kích động trên mặt hắn đều biến mất, lại thấy hắn thận trọng nhìn chung quanh rồi nhanh chóng đóng lại nắp hộp, sau đó thu vào trong nhẫn trữ vật.

- Mập mạp ngươi làm gì vậy? Ta còn chưa xem mà!? Nhậm Kiệt làm một bộ dáng nóng nảy, hưng phấn, kích động nhìn Linh khí tuyệt phẩm.

- Xem cái gì mà xem! Mập mạp nhìn quanh, hạ thấp giọng như gian tặc, giơ tay lên ra hiệu nhỏ giọng: - Phù! Phiếu cơm lão đại, ngươi nói nhỏ một chút đi! Vật này nếu bại lộ thì nguy to! Đây cũng không phải là Linh khí tuyệt phẩm tầm thường, thứ này kêu là Cửu Tự Sát Ấn, là vinh dự cao nhất của chữ Nhân trong tổ chức Tàn Hồn Cửu Sát. Nó không chỉ đơn giản là Linh khí tuyệt phẩm, mà là tượng trưng mạnh nhất của Cửu Sát chữ Nhân, người nhận được Cửu Tự Sát Ấn này chính là sát thủ mạnh nhất của chữ Nhân trong Cửu Sát, đồng thời cũng tương đương với nắm giữ Cửu Sát chữ Nhân!

- Cái gì Cửu Sát chữ Nhân, mặc kệ nó, có quan hệ gì với bổn gia chủ chứ! Nhậm Kiệt cau mày, như cũ không thèm để ý nói.

- Quan hệ lớn đó! Mập mạp nóng nảy hạ giọng, tiến tới bên cạnh Nhậm Kiệt giải thích: - Tàn Hồn là một tồn tại vô cùng thần bí, phi thường cường đại! Nghe nói bọn họ chia ra là: Thiên, Địa, Nhân ba bộ phận. Chữ Thiên ta không rõ lắm, cấp bậc chữ Địa chính là lớp cao tầng Tàn Hồn, là nhân vật phụ trách chuyện Âm Dương Cảnh và trên Âm Dương Cảnh. Mà bình thường người khác biết đều là tầng dưới chót của Tàn Hồn, cũng là chữ Nhân. Mà cấp bậc Tàn Hồn chữ Nhân này thì chia làm Cửu Sát chữ Nhân, cái gọi là Cửu Sát chữ Nhân vừa là một loại cấp bậc trong nội bộ của họ, cũng là một loại đánh giá của bọn họ đối với mục tiêu!

- Sát thứ chín mạnh nhất của Cửu Sát chữ Nhân chính là đại biểu có thể ám sát bất kỳ mục tiêu là người dưới Âm Dương Cảnh. Nội bộ Cửu Sát chữ Nhân cũng có các loại tranh đấu, sát thủ cấp cao nhất của Cửu Sát chữ Nhân mới có thể nhận được Cửu Tự Sát Ấn này. Cái Cửu Tự Sát Ấn này chẳng những là Linh khí tuyệt phẩm, còn là tín vật đại biểu cho Cửu Sát chữ Nhân của Tàn Hồn. Tàn Hồn rất cường đại, cường đại đến mức bọn họ hoàn toàn không cần để ý người khác thấy bọn họ thế nào, bọn họ chỉ làm dựa theo quy tắc hành sự của mình. Sát thủ bọn họ huấn luyện đều là nhân vật vô địch ở cùng cảnh giới, vượt cấp ám sát đều là chuyện nhỏ. Cho nên nếu như ám sát thất bại bọn họ sẽ không theo đuổi không bỏ. Điều đó nói rõ ngươi có lực lượng càng mạnh, nếu như người thuê muốn tiếp tục giết chết ngươi, bọn họ sẽ phải ra giá tiền cao hơn, thuê sát thủ càng cường đại hơn!



- Cho nên ngươi giết chết sát thủ của bọn họ không sao, nhưng Sát Ấn chữ Nhân này thì khác, đây là vinh dự cao nhất cùng tượng trưng cho Tàn Hồn Cửu Sát chữ Nhân, bình thường đều ở trong tay Vương giả Sát thứ chín mạnh nhất của Cửu Sát chữ Nhân. Trừ phi Vương giả này chết đi hoặc là hắn đã đi vào tầng thứ cao hơn từ chức, mới có một nhóm người mới cạnh tranh Sát Ấn chữ Nhân này... Này... Chờ một chút... Mập mạp nói tới đây, đột nhiên dường như nhớ tới điều gì, lần nữa từ trong nhẫn trữ vật lấy ra cái hộp, quan sát cẩn thận chữ viết và phong ấn bên trên cái hộp.

- Ái da! Mập mạp vỗ mạnh đầu một cái, nói: - Quả nhiên là như vậy, những thứ này rõ ràng là phần thưởng tranh mạnh nhất chữ Nhân của Vương giả Sát thứ chín trong Tàn Hồn Cửu Sát chữ Nhân, không trách được chỉnh tề như vậy, nhưng thứ này tại sao lại ở trên người của một Sát thứ sáu chứ?

Nhậm Kiệt thuận thế làm, không có hỏi một câu gì lại nghe được nhiều tin tức trước đây từ lão nhân mặt cười cũng không hỏi ra được. Nhìn thấy lúc này mập mạp mới chú ý tới cái này, Nhậm Kiệt cũng là một trận hết chỗ nói rồi, tên này thật đúng là không biết cẩn thận là gì.

- Đừng quản tới nữa, chúng ta mau mau thu dọn đồ đạc lập tức rời khỏi chỗ này... Mập mạp suy nghĩ dường như có hơi nhức đầu, nhưng sau đó lắc lắc đầu, nhanh chóng thu lại vật vừa lấy ra rồi muốn rời đi.

- Tàn Hồn, Cửu Sát chữ Nhân, Cửu Sát Vương giả, còn có biên chế cái gì chữ Địa, chữ Thiên cao hơn... ngươi đúng là biết quá nhiều về Tàn Hồn này! Mập mạp! Là tự mình cung khai, hay là để cho ta nghiêm hình bức cung đây?! Thấy mập mạp không tiếp tục nói nữa, ngược lại muốn rời đi, cuối cùng Nhậm Kiệt mở miệng.

- Ái chà... Biết cái gì chứ? Chỉ là biết một chút chuyện về tổ chức sát thủ này mà thôi! Chuyện đó... lúc này không phải là lúc thảo luận, chúng ta tốt hơn là trước rời khỏi chỗ này đi... Mập mạp lập tức định đổi chủ đề, còn muốn mau mau rời đi.

- Không nói đúng không? Có tin hay không ta trực tiếp cho người trói ngươi lại, sau đó đặt trên đầu ngươi cái gì ngươi nói là Cửu Tự Sát Ấn kia, sau đó dắt đi dạo phố thị chúng! Để xem ngươi có nói hay không.

- Oái! Phiếu cơm lão đại! Ngươi đâu có đối đãi với tiểu đệ chân thành nhất như vậy đúng không? Phiếu cơm lão đại! Ta thật không phải nói đùa, chúng ta mau mau...

- Ngừng! Nhậm Kiệt quát chặn mập mạp, rồi nói: - Ta xem bộ dáng ngươi này không giống như là sợ Tàn Hồn, ngược lại dường như là sợ bị người phát hiện! Từ khi chúng ta bắt đầu quen biết ta chưa từng tìm hiểu thân thế của ngươi, ngươi không muốn nói ta chắc chắn sẽ không hỏi. Về phần cái gì Cửu Tự Sát Ấn này ngươi cũng không cần lo lắng. Ngươi cho rằng nếu tên sát thủ này biết trong này có những thứ này, hắn còn có thể mang theo tới giết ta sao? Hiển nhiên hắn cũng không có mở ra nhìn thấy vật này, cho nên ngươi hoàn toàn không cần lo lắng!

Ừm, cũng đúng! Mập mạp ngẫm nghĩ cảm giác Nhậm Kiệt nói đúng là rất có đạo lý, sau đó tâm tình cũng hơi buông lỏng một chút, biết bởi vì mình lo lắng mới có hơi nóng vội, lúc này mới phát hiện Nhậm Kiệt đang chăm chú nhìn hắn.

- Hiện tại ngươi có thể tùy tiện nói một chút chuyện có thể nói ra rồi chứ? Cho dù không có xảy ra một màn lúc Nhậm Kiệt vừa mới sống lại nhìn thấy kia, Nhậm Kiệt chung sống lâu ngày cùng mập mạp như vậy, cũng biết trên người hắn có rất nhiều bí mật không muốn người khác biết, hắn cũng không phải người bình thường đơn giản như vậy. Nhưng người chung sống với người, cũng không phải các thứ đều phải tìm hiểu rõ ràng, nhất là chuyện riêng tư, bí mật của người khác.

Mỗi người đều có bí mật riêng không muốn nói, cũng giống như mình hiện tại, không thể nói cho người khác biết chuyện đời trước của mình ở địa cầu, nhưng điều này cũng không đại biểu mọi người không thể trở thành bằng hữu, trở thành huynh đệ, trở thành...

Bất kể là mình hay là mập mạp, giấu ở trong lòng bí mật chỉ thuộc về mình không làm thương hại người khác lại không muốn nói ra, Nhậm Kiệt cho rằng cũng không nên tìm hiểu, nghiên cứu sâu làm gì.

- Hà hà... Nhậm Kiệt nói ra lời này, cộng thêm ánh mắt nhìn vào mình, lập tức mập mạp có một loại cảm giác bị xem thấu, cả người rất không được tự nhiên, thế nhưng trong lòng lại ấm áp, bởi vì Nhậm Kiệt nói rất rõ ràng, hắn chỉ muốn hỏi một chút chuyện mập mạp có thể nói ra, điều này làm cho trong lòng mập mạp rất là cảm động.

- Trước kia ta biết một người, hắn... hắn thật ra không phải người xấu, nhưng hắn từng gia nhập tổ chức Tàn Hồn, đồng thời không tới hai năm đã trở thành nhân vật đứng đầu nhất trong Cửu Sát chữ Nhân, còn tham gia tranh đoạt Vương giả Cửu Sát chữ Nhân. Thậm chí ngay cả Cửu Tự Sát Ấn này đều bị hắn đoạt được! Chẳng qua là sau đó có người phát hiện thân phận của hắn, là thuộc về một thế lực cường đại khác, cho nên lúc đó còn triển khai đuổi giết hắn. Tuy nhiên cuối cùng bởi vì thế lực sau lưng của hai bên ra mặt can thiệp, hắn giao ra Cửu Tự Sát Ấn này, từ đó về sau thay đổi thân phận mới coi như chấm dứt chuyện này!



- Người này quen biết với ta, cho nên ta mới biết được một ít chuyện trong Tàn Hồn! Phiếu cơm lão đại, chẳng lẽ ngươi hoài nghi ta có quan hệ với tổ chức sát thủ hay sao? Mập mạp nói, bộ dáng hết sức lo lắng.

Nhưng rất rõ ràng, Nhậm Kiệt cảm nhận được câu nói sau cùng của mập mạp kia là cố ý chuyển dời tầm mắt, hoặc là nói hắn ở dưới ánh mắt của mình nói những lời này có nhiều điều còn che giấu, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy không thoải mái, cho nên cuối cùng mới nói một câu như vậy muốn đổi đề tài và tránh... ánh mắt của mình.

"Biết mà!" Nhậm Kiệt cười thầm trong lòng: "Con bà nó! Tên khốn mập mạp này! Quan hệ bình thường mà có thể nói cho ngươi biết loại chuyện như vậy ư?"

Trạng thái của lão nhân mặt cười khi nhắc tới Tàn Hồn, Nhậm Kiệt còn nhớ rất rõ, mà mập mạp nói thế lực sau lưng người này có thể can thiệp với Tàn Hồn, rồi chỉ cần trả lại Cửu Tự Sát Ấn là coi như xong... có thể tưởng tượng thế lực sau lưng này cường đại đến mức nào.

Mà mập mạp liếc mắt liền nhận ra ngay, thì rõ ràng trước đây hắn đã từng thấy qua Cửu Tự Sát Ấn này.

Mơ hồ Nhậm Kiệt nghĩ tới một vài thứ, một vài khả năng, tuy nhiên hắn cũng không có nghĩ sâu, bởi vì điều đó cũng không trọng yếu, hắn cũng không muốn nghĩ nhiều, điều nên biết dĩ nhiên sẽ biết.

- Nếu vật này có quan hệ sâu sắc với Tàn Hồn như vậy, thì tạm thời chúng ta trước cũng đừng động tới, ít nhất trước phải có biện pháp an toàn, không thể bởi vì động tới thứ này mà bị người tìm tới cửa. Đúng rồi! Kiểm tra tiếp xem trong túi trữ vật kia có thứ gì?!. Nhậm Kiệt vừa nói, vừa nhìn cái túi trữ vật cuối cùng còn lại, cũng là túi trữ vật của sát thủ.

Mập mạp lập tức kiểm tra một chút, các thứ trong túi này cũng không ít, nhưng rất hỗn tạp: nào là Dược phẩm hạ phẩm thậm chí hai viên Bảo Mệnh Linh Đan trung phẩm, còn có hơn 100 vạn ngọc phiếu, cùng với linh ngọc giá trị hơn 200 vạn tiền ngọc; còn lại là những thứ linh tinh không có hữu dụng gì lắm.

Mập mạp vừa kiểm tra vừa tán gẫu với Nhậm Kiệt. Kết quà tiền tài trên người sát thủ loại bình thường này cũng không nhiều lắm, trừ phi dừng lại ở một cảnh giới quá lâu, bằng không bọn họ đều sẽ dùng hết tài nguyên vào trên tu luyện. Tên này coi như còn có không ít thứ. Nhìn thấy dược phẩm của hắn chuẩn bị, Nhậm Kiệt và mập mạp cũng trước tiên kịp phản ứng, hắn hẳn là rất nhanh sẽ đột phá Thần Thông Cảnh, đáng tiếc những thứ này hiện tại lại tiện nghi cho Nhậm Kiệt và mập mạp.

- Nếu muốn trốn tránh Tàn Hồn, quan sát tình huống, vậy có nên cho người lấy lại thi thể tên sát thủ kia hay không?

Mập mạp cẩn thận thu cất các thứ trong người xong, vẫn chưa yên tâm nhìn trước nhìn sau, sợ bị người khác nhìn ra. Nhậm Kiệt thấy thế liền nói cho hắn biết: Thân mình hắn cho dù có giấu mấy chục cái hộp cũng sẽ không lộ ra ngoài, đổi lấy mập mạp lườm một cái trắng mắt. Tuy nhiên sau đó mập mạp lại nghĩ tới tên sát thủ vừa rồi kia.

- Sai rồi! Nhậm Kiệt nhìn mập mạp nói: - Càng che giấu càng có vấn đề, bọn họ nhận danh đơn muốn giết ta, làm sao có thể không biết chuyện này! Sát thủ có đi không trở về khẳng định bọn họ đã biết xảy ra chuyện, lúc này chúng ta có giả dạng chuyện gì cũng không có, ngươi nói vậy là bình thường sao? Không có chuyện người ta cũng nghĩ tới có chuyện! Cho nên hiện tại chẳng những phải làm ầm ĩ, mà còn phải làm cho chuyện lớn hơn nữa. Như vầy đi! Ngươi cho người thông báo với Mặc Hồng để hắn phối hợp, ta nhớ ở phụ cận Yêu Thú Thâm Uyên có Linh Đan sư cao cấp gì đó rất lợi hại, hãy nói cho người khác biết ta bị thương nặng phải đi tìm người cứu chữa, sau đó bảo Mặc Hồng phối hợp làm cho náo động một chút!

- Sẽ có người tin sao?

- Quản làm gì bọn họ tin hay không tin! Ra ngoài săn thú cũng được, ra ngoài tìm người chữa bệnh cứu mạng cũng được. Đến lúc đó tin tức bay đầy trời, tin hay không là chuyện của bọn họ. Tóm lại, vừa lúc dùng cớ này để tạo áp lực một chút với các trưởng lão kia, đỡ phải bọn họ cả ngày nhàn rỗi không chuyện gì làm cứ làm phiền ta, không làm chính sự. Đến lúc đó cũng có thể làm cho bọn họ sảng khoái một chút, không phải bọn họ luôn muốn thay thế vị trí quản lý gia tộc của bổn gia chủ sao, vậy hãy để cho bọn họ gánh chịu một chút trách nhiệm của gia tộc đi! Chúng ta bên này cũng có thể giúp lục thúc một phen. Tuy rằng như vậy sẽ khiến Hoàng đế cùng mấy đại gia tộc kia rất tức giận!

- Không sai! Đám người kia cả ngày không làm một chút chính sự gì...

Một phen vui mừng, nhưng vật kia không thể không cất giấu cẩn thận, bất tri bất giác bên ngoài trời đã sáng. Đang lúc mập mạp trò chuyện vui vẻ cùng Nhậm Kiệt, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân đều nhịp và thanh âm nói chuyện, sau đó chợt nghe một tiếng hừ tức giận, rồi cửa bị đẩy mạnh ra, Đồng Cường mặc áo giáp dẫn người vội vã lo lắng phóng vọt vào...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Thiếu Dược Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook