Chương 483: Một mình vây diệt một tông môn
Thắng Kỷ
14/06/2015
Không phải là Văn Thi Ngữ đoán được, mà là lúc này nàng nhìn thấy làm người ta không thể tin nổi, cả đời khó quên. Nhậm Kiệt không chút do dự thúc đẩy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bố trí thành trận pháp vây khốn Thiên Thủy Tông, bùng nổ uy thế khủng bố.
Ầm ầm...
Tiếng nổ khủng bố, rồng ngâm vang lên, sau đó Hỏa Long, Thủy Long lao ra, lập tức xông vào bên trong Thiên Thủy Tông.
Chỉ chớp mắt, bên trong Thiên Thủy Tông có ngọn lửa thiêu đốt, nước lớn ồ ạt, một bên là lửa, một bên là nước.
- Xảy ra chuyện gì, là ai, dám cả gan tập kích Thiên Thủy Tông ta?
- Sao lại như thế, sao đại trận hộ tông không có phản ứng?
- A.... Cứu ta!
- Có kẻ tập kích, mau bẩm báo tông chủ, mau!
Thiên Thủy Tông lập tức rối loạn, tử thương vô số. Hôm nay Hỏa Long, Thủy Long được Nhậm Kiệt không ngừng tẩm bổ, rèn luyện, đã có được thực lực Thái Cực Cảnh, hôm nay xông vào trong càng thêm hung hãn như hai con thần thú.
Người Thiên Thủy Tông làm sao cũng không hiểu nổi, đại trận hộ tông lại không có chút phản ứng, có người không hô một tiếng đã ra tay, thật là quá độc ác.
Có bao giờ xảy ra chuyện như thế, trực tiếp đánh lên lên tông môn, còn không nói một câu đánh vào bên trong, dù cho Đông Hoang cũng chưa từng có chuyện này.
Bên trên Thiên Thủy Tông đánh kinh thiên động địa, nước lửa, tiếng hét vang dội bầu trời.
- Xảy ra chuyện gì, có người công kích Thiên Thủy Tông, trời ạ, không thể nào.
- Hơn nữa làm sao một hơi đánh vào bên trong, đại trận phòng ngự của bọn họ đâu?
- Thật khủng bố, chẳng lẽ là lão tổ ngàn tuổi đến đây, hay là Pháp Thần chí cao vô thượng tự mình ra tay, quá sức khủng bố.
- Không phải là người đeo mặt nạ cười đó chứ, hắn...hắn điên rồi sao, hắn thật dám làm vậy, hắn....
Người trong Thủy Thiên Nhất Sắc Thành đều ngây dại, mọi người nhìn bên trên, bởi vì động tĩnh quá lớn. Mọi người vô cùng khiếp sợ, không thể tưởng tượng được lại xảy ra chuyện như thế. Chỉ có tiểu nhị vừa hồi thần lại, liền há to miệng ngây ra đó.
Đừng nói bọn họ, lúc này Văn Thi Ngữ cũng im lặng.
Đi theo đến Thiên Thủy Tông, Nhậm Kiệt một mình vào Thủy Thiên Nhất Sắc Thành, đi ra liền trực tiếp xuống tay với tông môn hùng mạnh. Tuy rằng Thiên Thủy Tông không bằng Cửu Âm Tông, nhưng dù sao cũng là một cái tông môn hùng mạnh.
Người này thật là điên, rốt cuộc trong đầu hắn nghĩ gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Hắn muốn làm gì, chẳng lẽ hắn muốn một mình đối phó cả tông môn hay sao, thật là quá điên cuồng.
Đáng tiếc Văn Thi Ngữ không có cơ hội nói, chiến đấu đã đến mức thảm thiết, nàng chỉ có thể ngây người ở một bên.
Lúc này Nhậm Kiệt vẫn cảm nhận được dấu ấn thần hồn trong người Cổ Tiểu Bảo rung động, nói rõ Cổ Tiểu Bảo đang ở cận kề cái chết. Nhậm Kiệt không cách nào làm từ từ như cứu Văn Thi Ngữ, tình huống không giống.
Vốn hắn không có cảm giác gì với Thiên Thủy Tông, tuy rằng lúc trước từng chém giết với Thủy Chí Bằng, Thủy Phi Tường, nhưng chuyện này quá thường gặp ở Đông Hoang, Nhậm Kiệt cũng không có tâm tình để ý bọn họ.
Nhưng bây giờ vì Cổ Tiểu Bảo, Nhậm Kiệt không thể không làm thế. Nếu đã làm, vậy thì làm lớn. Lúc này nếu để bọn họ biết mục tiêu của mình là Cổ Tiểu Bảo, chỉ sợ sẽ càng thêm nguy hiểm, hơn nữa bọn họ còn có thể bắt Cổ Tiểu Bảo đem ra uy hiếp, tóm lại càng thêm rắc rối.
Chuyện lúc trước, cộng thêm Cổ Tiểu Bảo lần này, đã là kẻ thù lẫn nhau, vậy không có gì mà nói nữa.
Vậy trực tiếp ra tay, một tông môn thì sao, lúc trước mình rảnh rỗi nghiên cứu trận pháp tông môn bọn họ, động tay chân rất nhiều bên trong, cho nên hắn bất ngờ ra tay mà đại trận hộ tông không có phản ứng. Hôm nay, Nhậm Kiệt muốn một mình đối phó Thiên Thủy Tông.
Đột nhiên tập kích, không chút do dự, trực tiếp ra tay.
- Ha ha.... Thiên Thủy Tông, Thủy Chí Bằng, Thủy Phi Tường, các ngươi không giết được bổn tôn, bổn tôn trở về tính sổ các ngươi, dám liên hợp người giết bổn tôn, hôm nay bổn tôn sẽ diệt Thiên Thủy Tông ngươi.
Lúc này, tiếng nói kiêu ngạo vang dội cả Thiên Thủy Tông.
- Có người muốn diệt Thiên Thủy Tông, không phải chứ?
- Thiên Thủy Tông tồn tại mấy ngàn năm, là người nào?
- Người này tự xưng bổn tôn, rốt cuộc là ai, không phải là Thiên Thủy Tông đắc tội tồn tại chí cao vô thượng đó chứ?
- Mặc kệ, mau rời Thủy Thiên Nhất Sắc Thành, đừng có một hồi đánh lên lại là chúng ta gặp tai ương...
Thủy Thiên Nhất Sắc Thành liền sôi trào, không ít người hưng phấn xì xào, có người thông minh liền mau chạy đi xa rồi tính.
- Mau đi thông báo tông chủ, thông báo lão tổ....
- Không khởi động được đại trận hộ tông, mau nghĩ cách...
- A...
So với bên dưới, bên trong Thiên Thủy Tông bị hai con Thủy Long, Hỏa Long tập kích đã trở nên thảm thiết.
- Là ai ngông cuồng, dám nói diệt Thiên Thủy Tông ta. Oành!
Lúc này, một đạo kiếm khí lóe lên, Thủy Hạo Miểu xuất hiện, trực tiếp đón đỡ Hỏa Long. Tuy rằng ngăn cản được Hỏa Long, nhưng hắn cũng bị đánh bay mấy trăm thước, không thể tin nổi nhìn Hỏa Long kia.
Vù vù vù...
Đột nhiên tập kích, Thiên Thủy Tông tử thương nặng nề, nhưng lúc này Thiên Thủy Tông cũng thể hiện ra sự lợi hại của tông môn, Âm Dương Cảnh dương hồn hùng mạnh liên tục xuất hiện, liên thủ chống đỡ Thủy Long, cộng thêm Thủy Hạo Miểu xuất hiện liền muổn ổn định thế cục.
- Tự lo cho mình.
Nhậm Kiệt nói một câu với Văn Thi Ngữ, tiếp theo lao vào trong.
Nhậm Kiệt công kích Thiên Thủy Tông, là bởi hắn biết rõ, lúc trước Thủy Trạch Xuyên bị giết, toàn bộ cao thủ trận pháp Thiên Thủy Tông chết trong động phủ Trường Hồng đạo nhân, hôm nay bọn họ không cách nào mượn ưu thế trận pháp, pháp bảo Định Thủy Bảo Châu bị mình nhét vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, Thủy Phi Tường bị thương nhất định chưa khôi phục.
Dưới tình huống này, Thiên Thủy Tông bộc phát ra thực lực tuyệt đối không bằng một phần ba bình thường, tổn thất nặng nề, không thể dùng trận pháp, nhưng dù sao đối phương cũng là một tông môn.
Cho nên Nhậm Kiệt đột nhiên tập kích, đánh chết không ít người, quả nhiên Thủy Phi Tường không lập tức đi ra, Nhậm Kiệt càng thêm không do dự, tự mình xông vào trong, một quyền đánh về phía Thủy Hạo Miểu.
Thái Cực Cảnh ở Thiên Thủy Tông có hạn, giết một cái, mình sẽ thêm một phần nắm chắc, thừa lúc Thủy Phi Tường chưa ra, không giết còn chờ bao giờ.
- Cái... Oành...
Bỗng nhiên cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ đánh tới, Thủy Hạo Miểu cả kinh thất sắc, vừa đụng với Hỏa Long, đã làm hắn khó ứng phó được, đột nhiên xuất hiện tình huống, tay trái vận chuyển pháp bảo ngăn cản Hỏa Long, tay phải vội vàng vận chuyển màng nước ngăn cản.
Đáng tiếc hắn không thật sự cảm nhận được uy lực đánh tới, ầm một cái, lớp nước có thể ngăn cản một chiêu toàn lực của Thái Cực Cảnh tầng bốn năm, trực tiếp nổ tung.
Không xong! Thủy Hạo Miểu thầm hô, bản thân hắn biết rõ lực phòng ngự màng nước này, nhưng bị đối phương một chiêu xuyên thấu, đáng tiếc lúc này hắn bị giáp công, không kịp có phản ứng khác.
Bùm...
Một quyền, thừa dịp Thủy Hạo Miểu phân tâm, Nhậm Kiệt một quyền đánh xuyên Thủy Hạo Miểu, sau đó Hỏa Long nhào tới cắn nuốt.
- A...
Thủy Hạo Miểu hét thảm, thần hồn cũng không có chỗ trốn.
Thân thể bị Nhậm Kiệt đánh xuyên, thần hồn liền bị Hỏa Long bao phủ, trong tiếng hét thảm, Thủy Hạo Miểu mới nhìn rõ kẻ đánh xuyên qua mình, đeo mặt nạ cười... mặt nạ cười...
Đó không phải người mà lão tổ đã nói sao, nhưng người này không đạt đến Thái Cực Cảnh, chỉ là cấp bậc Vương giả, lại là Tông sư trận pháp cao cấp, trận pháp yêu nghiệt khủng bố, nhưng vừa rồi hắn không phải dùng uy lực trận pháp.
Thẳng đến cuối cùng thần hồn của Thủy Hạo Miểu bị Hỏa Long hủy diệt hoàn toàn, cũng không hiểu nổi, tại sao lại thế này, hắn làm sao chỉ dựa vào thân thể đã đánh xuyên qua mình.
Hơn nữa, tên này thật dám đánh lên Thiên Thủy Tông, hắn... rốt cuộc hắn nghĩ gì...
Bất ngờ ra tay trọng thương Thiên Thủy Tông, sau đó một hơi giết Thủy Hạo Miểu, lại giết một Thái Cực Cảnh, Nhậm Kiệt mới thở ra một hơi. Đại trận Thiên Thủy Tông bị mình nắm giữ, bọn họ đã tổn thất hai Thái Cực Cảnh, cộng thêm tất cả cao thủ trận pháp, đã không còn khả năng thúc đẩy đại trận hộ tông nữa.
Như vậy áp lực lên mình cũng giảm bớt, nhưng Nhậm Kiệt không dám coi thường, vội thúc đẩy trận pháp, bùng nổ lực lượng càng thêm khủng bố quét ngang Thiên Thủy Tông.
Nháy mắt, Thiên Thủy Tông vô cùng hùng mạnh, nắm giữ 10 vạn dặm xung quanh, liền bị tổn thất nặng nề. Nhậm Kiệt tự mình ra tay liên tiếp tiêu diệt cấp bậc Vương giả, với cường độ thân thể Thái Cực Cảnh tầng thứ tám, lực thần hồn lão tổ ngàn tuổi, phối hợp trận pháp hiện tại.
Tựa như ở trong sân nhà mình, uy lực trận pháp hỗ trợ, những người này không thể ngăn cản.
Thiên Thủy Tông tiếng giết rung trời, trận pháp to lớn bao phủ, tuy rằng Văn Thi Ngữ ở vòng ngoài, nhưng Nhậm Kiệt vẫn đưa nào vào trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, tránh cho xảy ra chuyện mà không đến kịp.
Cho nên Văn Thi Ngữ có thể thấy rõ mọi chuyện trong trận pháp, lúc này sắc mặt cứng ngắc, ánh mắt đờ ra.
Người ngây như phỗng, nàng không thể ngờ người này hung hãn đến cỡ này.
Hắn... hắn thật một mình không hề cố kỵ đánh vào một tông môn, thậm chí còn là chém giết áp đảo.
Bản thân hắn chưa đạt đến Thái Cực Cảnh, đây... đây là chuyện gì?
Cho dù truyền thuyết thượng cổ cũng chưa từng có chuyện như vậy, nghịch thiên, dùng nghịch thiên còn chưa đủ hình dung, hắn muốn làm gì, thật là quá mức rồi.
Uy lực trận pháp của hắn quá khủng bố, đại trận quả thật như thành sân nhà của hắn, thật khó tin. Tiếp theo Văn Thi Ngữ nghe được không ít người nói chuyện, đều nói về người đeo mặt nạ cười. Tuy rằng Văn Thi Ngữ không biết trước đó bọn họ có ân oán gì, nhưng nàng khẳng định, người này tuyệt đối không phải vì chuyện đó.
Nhưng đã không trọng yếu, Văn Thi Ngữ đã không dám nghĩ mục đích của hắn là gì, chỉ là nhìn hắn bây giờ, Văn Thi Ngữ thót tim, đây là tông môn hùng mạnh, có lão tổ trấn giữ...
- A! Ngươi dám, tiểu tử mặt nạ cười, ngươi muốn chết. Oành!
Lúc này, tiếng rống giận đỉnh điểm vang dội ngàn dặm, tông môn gần như sụp đổ, tử thương vô số, cuối cùng Thủy Phi Tường xuất hiện.
Nhìn Thiên Thủy Tông lúc này gần như bị hủy diệt, phát hiện những người thực lực mạnh không còn lại bao nhiêu, Thiên Thủy Tông lớn như thế... vậy mà không còn bao nhiêu người, Thủy Phi Tường làm sao không giận được.
Đánh chết hắn cũng không ngờ, tên đeo mặt nạ cười này dám đánh lên Thiên Thủy Tông, điên rồi....
Vừa rồi hắn đến lúc mấu chốt, nhận được tin tức cũng chỉ chậm trễ một chút, nhưng không ngờ bên ngoài đã như thế này.
Ầm ầm...
Tiếng nổ khủng bố, rồng ngâm vang lên, sau đó Hỏa Long, Thủy Long lao ra, lập tức xông vào bên trong Thiên Thủy Tông.
Chỉ chớp mắt, bên trong Thiên Thủy Tông có ngọn lửa thiêu đốt, nước lớn ồ ạt, một bên là lửa, một bên là nước.
- Xảy ra chuyện gì, là ai, dám cả gan tập kích Thiên Thủy Tông ta?
- Sao lại như thế, sao đại trận hộ tông không có phản ứng?
- A.... Cứu ta!
- Có kẻ tập kích, mau bẩm báo tông chủ, mau!
Thiên Thủy Tông lập tức rối loạn, tử thương vô số. Hôm nay Hỏa Long, Thủy Long được Nhậm Kiệt không ngừng tẩm bổ, rèn luyện, đã có được thực lực Thái Cực Cảnh, hôm nay xông vào trong càng thêm hung hãn như hai con thần thú.
Người Thiên Thủy Tông làm sao cũng không hiểu nổi, đại trận hộ tông lại không có chút phản ứng, có người không hô một tiếng đã ra tay, thật là quá độc ác.
Có bao giờ xảy ra chuyện như thế, trực tiếp đánh lên lên tông môn, còn không nói một câu đánh vào bên trong, dù cho Đông Hoang cũng chưa từng có chuyện này.
Bên trên Thiên Thủy Tông đánh kinh thiên động địa, nước lửa, tiếng hét vang dội bầu trời.
- Xảy ra chuyện gì, có người công kích Thiên Thủy Tông, trời ạ, không thể nào.
- Hơn nữa làm sao một hơi đánh vào bên trong, đại trận phòng ngự của bọn họ đâu?
- Thật khủng bố, chẳng lẽ là lão tổ ngàn tuổi đến đây, hay là Pháp Thần chí cao vô thượng tự mình ra tay, quá sức khủng bố.
- Không phải là người đeo mặt nạ cười đó chứ, hắn...hắn điên rồi sao, hắn thật dám làm vậy, hắn....
Người trong Thủy Thiên Nhất Sắc Thành đều ngây dại, mọi người nhìn bên trên, bởi vì động tĩnh quá lớn. Mọi người vô cùng khiếp sợ, không thể tưởng tượng được lại xảy ra chuyện như thế. Chỉ có tiểu nhị vừa hồi thần lại, liền há to miệng ngây ra đó.
Đừng nói bọn họ, lúc này Văn Thi Ngữ cũng im lặng.
Đi theo đến Thiên Thủy Tông, Nhậm Kiệt một mình vào Thủy Thiên Nhất Sắc Thành, đi ra liền trực tiếp xuống tay với tông môn hùng mạnh. Tuy rằng Thiên Thủy Tông không bằng Cửu Âm Tông, nhưng dù sao cũng là một cái tông môn hùng mạnh.
Người này thật là điên, rốt cuộc trong đầu hắn nghĩ gì, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Hắn muốn làm gì, chẳng lẽ hắn muốn một mình đối phó cả tông môn hay sao, thật là quá điên cuồng.
Đáng tiếc Văn Thi Ngữ không có cơ hội nói, chiến đấu đã đến mức thảm thiết, nàng chỉ có thể ngây người ở một bên.
Lúc này Nhậm Kiệt vẫn cảm nhận được dấu ấn thần hồn trong người Cổ Tiểu Bảo rung động, nói rõ Cổ Tiểu Bảo đang ở cận kề cái chết. Nhậm Kiệt không cách nào làm từ từ như cứu Văn Thi Ngữ, tình huống không giống.
Vốn hắn không có cảm giác gì với Thiên Thủy Tông, tuy rằng lúc trước từng chém giết với Thủy Chí Bằng, Thủy Phi Tường, nhưng chuyện này quá thường gặp ở Đông Hoang, Nhậm Kiệt cũng không có tâm tình để ý bọn họ.
Nhưng bây giờ vì Cổ Tiểu Bảo, Nhậm Kiệt không thể không làm thế. Nếu đã làm, vậy thì làm lớn. Lúc này nếu để bọn họ biết mục tiêu của mình là Cổ Tiểu Bảo, chỉ sợ sẽ càng thêm nguy hiểm, hơn nữa bọn họ còn có thể bắt Cổ Tiểu Bảo đem ra uy hiếp, tóm lại càng thêm rắc rối.
Chuyện lúc trước, cộng thêm Cổ Tiểu Bảo lần này, đã là kẻ thù lẫn nhau, vậy không có gì mà nói nữa.
Vậy trực tiếp ra tay, một tông môn thì sao, lúc trước mình rảnh rỗi nghiên cứu trận pháp tông môn bọn họ, động tay chân rất nhiều bên trong, cho nên hắn bất ngờ ra tay mà đại trận hộ tông không có phản ứng. Hôm nay, Nhậm Kiệt muốn một mình đối phó Thiên Thủy Tông.
Đột nhiên tập kích, không chút do dự, trực tiếp ra tay.
- Ha ha.... Thiên Thủy Tông, Thủy Chí Bằng, Thủy Phi Tường, các ngươi không giết được bổn tôn, bổn tôn trở về tính sổ các ngươi, dám liên hợp người giết bổn tôn, hôm nay bổn tôn sẽ diệt Thiên Thủy Tông ngươi.
Lúc này, tiếng nói kiêu ngạo vang dội cả Thiên Thủy Tông.
- Có người muốn diệt Thiên Thủy Tông, không phải chứ?
- Thiên Thủy Tông tồn tại mấy ngàn năm, là người nào?
- Người này tự xưng bổn tôn, rốt cuộc là ai, không phải là Thiên Thủy Tông đắc tội tồn tại chí cao vô thượng đó chứ?
- Mặc kệ, mau rời Thủy Thiên Nhất Sắc Thành, đừng có một hồi đánh lên lại là chúng ta gặp tai ương...
Thủy Thiên Nhất Sắc Thành liền sôi trào, không ít người hưng phấn xì xào, có người thông minh liền mau chạy đi xa rồi tính.
- Mau đi thông báo tông chủ, thông báo lão tổ....
- Không khởi động được đại trận hộ tông, mau nghĩ cách...
- A...
So với bên dưới, bên trong Thiên Thủy Tông bị hai con Thủy Long, Hỏa Long tập kích đã trở nên thảm thiết.
- Là ai ngông cuồng, dám nói diệt Thiên Thủy Tông ta. Oành!
Lúc này, một đạo kiếm khí lóe lên, Thủy Hạo Miểu xuất hiện, trực tiếp đón đỡ Hỏa Long. Tuy rằng ngăn cản được Hỏa Long, nhưng hắn cũng bị đánh bay mấy trăm thước, không thể tin nổi nhìn Hỏa Long kia.
Vù vù vù...
Đột nhiên tập kích, Thiên Thủy Tông tử thương nặng nề, nhưng lúc này Thiên Thủy Tông cũng thể hiện ra sự lợi hại của tông môn, Âm Dương Cảnh dương hồn hùng mạnh liên tục xuất hiện, liên thủ chống đỡ Thủy Long, cộng thêm Thủy Hạo Miểu xuất hiện liền muổn ổn định thế cục.
- Tự lo cho mình.
Nhậm Kiệt nói một câu với Văn Thi Ngữ, tiếp theo lao vào trong.
Nhậm Kiệt công kích Thiên Thủy Tông, là bởi hắn biết rõ, lúc trước Thủy Trạch Xuyên bị giết, toàn bộ cao thủ trận pháp Thiên Thủy Tông chết trong động phủ Trường Hồng đạo nhân, hôm nay bọn họ không cách nào mượn ưu thế trận pháp, pháp bảo Định Thủy Bảo Châu bị mình nhét vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, Thủy Phi Tường bị thương nhất định chưa khôi phục.
Dưới tình huống này, Thiên Thủy Tông bộc phát ra thực lực tuyệt đối không bằng một phần ba bình thường, tổn thất nặng nề, không thể dùng trận pháp, nhưng dù sao đối phương cũng là một tông môn.
Cho nên Nhậm Kiệt đột nhiên tập kích, đánh chết không ít người, quả nhiên Thủy Phi Tường không lập tức đi ra, Nhậm Kiệt càng thêm không do dự, tự mình xông vào trong, một quyền đánh về phía Thủy Hạo Miểu.
Thái Cực Cảnh ở Thiên Thủy Tông có hạn, giết một cái, mình sẽ thêm một phần nắm chắc, thừa lúc Thủy Phi Tường chưa ra, không giết còn chờ bao giờ.
- Cái... Oành...
Bỗng nhiên cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ đánh tới, Thủy Hạo Miểu cả kinh thất sắc, vừa đụng với Hỏa Long, đã làm hắn khó ứng phó được, đột nhiên xuất hiện tình huống, tay trái vận chuyển pháp bảo ngăn cản Hỏa Long, tay phải vội vàng vận chuyển màng nước ngăn cản.
Đáng tiếc hắn không thật sự cảm nhận được uy lực đánh tới, ầm một cái, lớp nước có thể ngăn cản một chiêu toàn lực của Thái Cực Cảnh tầng bốn năm, trực tiếp nổ tung.
Không xong! Thủy Hạo Miểu thầm hô, bản thân hắn biết rõ lực phòng ngự màng nước này, nhưng bị đối phương một chiêu xuyên thấu, đáng tiếc lúc này hắn bị giáp công, không kịp có phản ứng khác.
Bùm...
Một quyền, thừa dịp Thủy Hạo Miểu phân tâm, Nhậm Kiệt một quyền đánh xuyên Thủy Hạo Miểu, sau đó Hỏa Long nhào tới cắn nuốt.
- A...
Thủy Hạo Miểu hét thảm, thần hồn cũng không có chỗ trốn.
Thân thể bị Nhậm Kiệt đánh xuyên, thần hồn liền bị Hỏa Long bao phủ, trong tiếng hét thảm, Thủy Hạo Miểu mới nhìn rõ kẻ đánh xuyên qua mình, đeo mặt nạ cười... mặt nạ cười...
Đó không phải người mà lão tổ đã nói sao, nhưng người này không đạt đến Thái Cực Cảnh, chỉ là cấp bậc Vương giả, lại là Tông sư trận pháp cao cấp, trận pháp yêu nghiệt khủng bố, nhưng vừa rồi hắn không phải dùng uy lực trận pháp.
Thẳng đến cuối cùng thần hồn của Thủy Hạo Miểu bị Hỏa Long hủy diệt hoàn toàn, cũng không hiểu nổi, tại sao lại thế này, hắn làm sao chỉ dựa vào thân thể đã đánh xuyên qua mình.
Hơn nữa, tên này thật dám đánh lên Thiên Thủy Tông, hắn... rốt cuộc hắn nghĩ gì...
Bất ngờ ra tay trọng thương Thiên Thủy Tông, sau đó một hơi giết Thủy Hạo Miểu, lại giết một Thái Cực Cảnh, Nhậm Kiệt mới thở ra một hơi. Đại trận Thiên Thủy Tông bị mình nắm giữ, bọn họ đã tổn thất hai Thái Cực Cảnh, cộng thêm tất cả cao thủ trận pháp, đã không còn khả năng thúc đẩy đại trận hộ tông nữa.
Như vậy áp lực lên mình cũng giảm bớt, nhưng Nhậm Kiệt không dám coi thường, vội thúc đẩy trận pháp, bùng nổ lực lượng càng thêm khủng bố quét ngang Thiên Thủy Tông.
Nháy mắt, Thiên Thủy Tông vô cùng hùng mạnh, nắm giữ 10 vạn dặm xung quanh, liền bị tổn thất nặng nề. Nhậm Kiệt tự mình ra tay liên tiếp tiêu diệt cấp bậc Vương giả, với cường độ thân thể Thái Cực Cảnh tầng thứ tám, lực thần hồn lão tổ ngàn tuổi, phối hợp trận pháp hiện tại.
Tựa như ở trong sân nhà mình, uy lực trận pháp hỗ trợ, những người này không thể ngăn cản.
Thiên Thủy Tông tiếng giết rung trời, trận pháp to lớn bao phủ, tuy rằng Văn Thi Ngữ ở vòng ngoài, nhưng Nhậm Kiệt vẫn đưa nào vào trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, tránh cho xảy ra chuyện mà không đến kịp.
Cho nên Văn Thi Ngữ có thể thấy rõ mọi chuyện trong trận pháp, lúc này sắc mặt cứng ngắc, ánh mắt đờ ra.
Người ngây như phỗng, nàng không thể ngờ người này hung hãn đến cỡ này.
Hắn... hắn thật một mình không hề cố kỵ đánh vào một tông môn, thậm chí còn là chém giết áp đảo.
Bản thân hắn chưa đạt đến Thái Cực Cảnh, đây... đây là chuyện gì?
Cho dù truyền thuyết thượng cổ cũng chưa từng có chuyện như vậy, nghịch thiên, dùng nghịch thiên còn chưa đủ hình dung, hắn muốn làm gì, thật là quá mức rồi.
Uy lực trận pháp của hắn quá khủng bố, đại trận quả thật như thành sân nhà của hắn, thật khó tin. Tiếp theo Văn Thi Ngữ nghe được không ít người nói chuyện, đều nói về người đeo mặt nạ cười. Tuy rằng Văn Thi Ngữ không biết trước đó bọn họ có ân oán gì, nhưng nàng khẳng định, người này tuyệt đối không phải vì chuyện đó.
Nhưng đã không trọng yếu, Văn Thi Ngữ đã không dám nghĩ mục đích của hắn là gì, chỉ là nhìn hắn bây giờ, Văn Thi Ngữ thót tim, đây là tông môn hùng mạnh, có lão tổ trấn giữ...
- A! Ngươi dám, tiểu tử mặt nạ cười, ngươi muốn chết. Oành!
Lúc này, tiếng rống giận đỉnh điểm vang dội ngàn dặm, tông môn gần như sụp đổ, tử thương vô số, cuối cùng Thủy Phi Tường xuất hiện.
Nhìn Thiên Thủy Tông lúc này gần như bị hủy diệt, phát hiện những người thực lực mạnh không còn lại bao nhiêu, Thiên Thủy Tông lớn như thế... vậy mà không còn bao nhiêu người, Thủy Phi Tường làm sao không giận được.
Đánh chết hắn cũng không ngờ, tên đeo mặt nạ cười này dám đánh lên Thiên Thủy Tông, điên rồi....
Vừa rồi hắn đến lúc mấu chốt, nhận được tin tức cũng chỉ chậm trễ một chút, nhưng không ngờ bên ngoài đã như thế này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.