Tà Thiếu Dược Vương

Chương 549: Nhậm Kiệt đại triển thần uy, giết giết giết! !

Thắng Kỷ

20/06/2015

Có mấy tên thực lực mạnh nhằm vào ba người Nhậm Kiệt, Tề Thiên và Văn Thi Ngữ, 7, 8 tên Âm Dương Cảnh thì giết tới Hổ Hổ và vượn trắng, trong đó có hai tên là Âm Dương Cảnh âm hồn đỉnh phong.

Vì phong thưởng mà đám người này điên cuồng, ai ai cũng muốn vinh hoa phú quý về mình.

Bọn họ công kích không tồi, chỉ tiếc người bọn chúng đối mặt lại là Nhậm Kiệt.

- Chà chà... Hổ Hổ đột nhiên hóa thành một đạo ánh sáng đỏ, trong nháy mắt vọt lên, móng vuốt huy động mấy cái, mấy tên Âm Dương Cảnh lập tức mất mạng.

Mà mấy tên đi đối phó vượn trắng cũng rất thảm, hai tiểu tử này đã khôi phục tu vi dương hồn, tuy không đạt tới đỉnh phong, nhưng sau khi tu luyện Phật Đà Niết Bách Trọng Sinh, uy thế lại mạnh hơn. Sau khi thu nhỏ thân hình, tốc độ vọt tăng, lại được Tề Thiên dạy nhiều chiến pháp, được rèn luyện, cho nên công kích vô cùng quỷ dị. Chỉ thấy bạch quang chớp động, vậy mà trực tiếp xuyên qua trái tim mấy tên tu luyện kia.

- Đến đúng lúc lắm. Bổn đại gia rất thích. Đột nhiên Tề Thiên rống lớn lên, một quyền đánh tới trận pháp mấy tên binh sĩ vừa mới ngưng tụ ra, mạnh mẽ công kích hai tên tướng quân chủ lực.

- Oanh... Hai tên này bị đấm cho vỡ vụn, Tề Thiên một mạch đánh ra trăm quyền, trực tiếp đánh nát đại trận, đem người bên trong diệt sạch.

Văn Thi Ngữ thì ưu nhã mờ ảo, kiếm trong tay quét ra, một lần xuyên qua trận thế mấy trăm người.

- Dám xông vào đại doanh ta. Chết đi... Đúng lúc này, một tên đại tướng quân rống lớn lên. Mượn trận thế do hơn ngàn người tạo thành, uy thế đạt tới cấp bậc Vương giả, hắn đằng đằng sát khí đánh tới.

- Chiến Bát Phương. Võ kỹ trụ cốt nhất tác chiến trên chiến trường dành cho Thần Thông Cảnh được Nhậm Kiệt thi triển ra.

Uy áp, huyết khí, sát khí phát ra tới Vương giả cũng phải sợ, nhưng tên đại tướng quân kia ở trong mắt Nhậm Kiệt dường như không tồn tại vậy.

Hắn vừa tới gần, lời còn chưa nói hết, nắm đấm của Nhậm Kiệt đã xuyên qua người hắn, thế công không giảm, thoi quyền tiếp tục đánh chết mười mấy người phía sau hắn nữa.

Nhậm Kiệt cất bước bước ra, một bước một quyền, mỗi bước giảo sát mười mấy tên địch nhân.

- Này...Này sao có thể? Trên mình Thủy Giao Long, đám người Hải Lượng không khỏi giật mình.

Ở trên này không phải là Thái Cực Cảnh thì là thượng tầng của Thiên Hải Đế Quốc, chém giết mấy chục vạn người bọn họ đã từng thấy qua, nhưng mà nhìn Nhậm Kiệt ra tay, bọn họ không khỏi bị hù sợ.



Có lẽ đợt tấn công thứ nhất chưa chắc có thể giết chết hay bắt sống bọn họ, nhưng lại không nghĩ tới, mỗi người trong số bọn họ đều có thể phá mở được đại trận do nhiều người như vậy tạo ra.

Hơn nữa rõ ràng là đều nhìn ra nhược điểm của trận pháp, đánh thẳng vào nó, không nghĩ tới Nhậm Kiệt và Tề Thiên lại công kích bá đạo như vậy.

Đây còn là gia chủ quần là áo lụa sao? Phải nói là Sát Thần giết người như núi mới đúng.

Đám người Hải Lượng bị hù dọa, nhưng lại có người mừng thầm. Đó là Cửu Đầu Long Vương và Hắc Quả Phụ. Bọn họ động tâm với điều kiện Hải Lượng đưa ra, đám người kia nếu không giết được Nhậm Kiệt, vậy thì tới phiên bọn họ.

- Má nó, đây... Đang do dự có đi hay không đi cứu viện Nhậm Kiệt, nhìn cảnh tượng kia, Nhậm Thiên Hoành cũng trợn tròn mắt.

Mình không nhìn lầm chứ? Con trai đại ca...Má nó, húng dữ quá, cũng chỉ có lục đệ lúc nhập ma mới có sát khí mạnh như hắn, tiểu tử này...Sao lại vậy?

Đại hán theo cạnh hắn cũng thật hung hãn, tiểu cô nương Văn gia lại mạnh như vậy, ngay cả con mèo đỏ và hai con vượn trắng nho nhỏ kia cũng đều là thứ biến thái.

Nhậm Thiên Hoành cảm giác đầu óc có chút mơ hồ, đám người theo cạnh gia chủ thật kỳ quái.

- Bên này. Bằng mọi gia, dù phải tổn thất bao nhiêu cũng phải giết qua đó cho ta. Mở ra một đường máu. Thiết Huyết Chiến Kỵ nghe lệnh, giết..

Thiết Huyết Chiến Kỵ chỉ có hơn vạn người, nhưng đều được trang bị áo giáp linh khí, mỗi người lại có tu vi Thần Thông Cảnh, là chi kỵ binh tinh nhuệ nhất đại doanh Tây Bắc.

Thiết Huyết Chiến Kỵ vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã phá mở một đường máu dài mấy cây số.

- Chặn lại. Tuyệt đối không thể để cho bọn họ giết qua. Không được để hắn còn sống rời đi. Lập tức đối đãi bọn họ như cấp bậc Vương giả, không, Thái Cực Cảnh. Giết. Hải Lượng nổi giận gầm lên.

Lúc này, quanh Nhậm Kiệt ngàn thước đều trống rỗng, đám người Nhậm Kiệt hung mãnh tiến tới.

Đại quân đang khiếp sợ, nhưng nghe Hải Lượng hạ lệnh, lập tức ngưng tụ lại, 3 vạn thiết kỵ hành động, mười mấy vạn đại quân lập tức bố trí đại trận, phối hợp với trăm vạn đại quân tạo thành uy áp khủng bố, ngay cả không gian cũng dường như bị phong bế. Cho dù có Linh phù dịch chuyển cũng trốn không thoát.

- Lui... Nhậm Kiệt lập tức thông báo cho người của mình lui lại.

- Nhậm gia chủ. Khi nào thì ta có thể xuất thủ. Nhìn thấy Nhậm Kiệt dừng lại, Cổ Tiểu Bảo vội vã hỏi.



- Sẽ có cơ hội cho ngươi biểu hiện, hiện tại cứ chờ chút đi. Nhậm Kiệt nói xong lại nhìn về phía đám người Tề Thiên nói: - Đại trận này nếu toàn lực vận chuyển có thể bạo phát ra công kích Thái Cực Cảnh, cho nên các ngươi không toàn lực ứng phó thì rất nguy hiểm. Bây giờ chưa tiện, ta chống đỡ công kích mạnh nhất, còn các ngươi cứ canh tại chỗ.

Đám người Tề Thiên đều có lá bài tẩy, nhưng không thể sử dụng tùy tiện được, mà hắn cũng không ngại công kích này. Cho nên lập tức thay đổi chiến pháp.

Cả người nhoáng lên một cái, trực tiếp xông vào chỗ có công kích mạnh nhất trong đại quân địch.

- Oanh... Một quyền đánh ra, trực tiếp đánh tới tên tướng quân điều động lực lượng trận pháp. Nhìn thấy Nhậm Kiệt xông tới, tên tướng quân cười mỉa, thật không biết sống chết...

Chỉ tiếc hắn còn chưa cười xong đã bị thoi quyền của Nhậm Kiệt trực tiếp xuyên thấu thân thể, cả người nát bấy như tương. Nhậm Kiệt cũng không thi triển ra hết lá bài tẩy của mình, nhưng cũng có thể bại lộ một phần. Dù gì hôm nay cũng là chiến trường, hắn không thể làm nhục oai danh cha mình gây dựng bao năm nay được. Giết giết giết... Mặc dù là Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong, nhưng hắn lại bạo phát ra lực lượng còn kinh khủng hơn cả Thái Cực Cảnh bình thường, mạnh mẽ phá vỡ thế công mạnh nhất của đại quân.

Nhân cơ hội này, đám người Tề Thiên cũng xuất thủ, giết chết những người khác. Tuy không nhiều người lắm, nhưng mà cũng giống như một cơn lốc xoáy cuốn qua, đi tới đâu hủy diệt mọi vật tới đó.

- Không thể nào. . . Không thể nào... Nhìn Nhậm Kiệt đại triển thần uy như Chiến Thần giết vào trăm vạn đại quân, Hải Lượng lắp bắp kêu lên.

- Nhậm Kiệt, ngươi nhất định phải chết. Hải Lượng mắt nổi tơ máu, ánh mắt có chút điên cuồng quay sang nhìn hai người Cửu Đầu Long Vương và Hắc Quả Phụ.

- Bệ hạ! Hắn là gia chủ Nhậm gia, cho nên có lẽ có bí pháp giúp thân thể đạt tới Thái Cực Cảnh. Còn tự cho là đúng mang theo đám người kia, để thần đi giết chết bọn họ. Không đợi hai người Hắc Quả Phụ lên tiếng, một gã Thái Cực Cảnh xưng là Thanh Vân lão tổ đứng ra nói.

Được xưng là lão tổ liền đại biểu cho tu vi của họ đạt tới Thái Cực Cảnh tầng tám, tùy thời có thể đánh sâu vào lão tổ ngàn tuổi. Thanh Vân còn chưa đạt tới tu vi đó, nhưng lại dám tự xưng là lão tổ, nhưng mà khi đầu phục Thiên Hải Đế Quốc, Thanh Vân lão tổ cũng chỉ dám tự xưng là Thanh Vân mà thôi.

Thanh Vân lão tổ nhìn rất khí thế, cũng rất tiên phong đạo cốt, nhưng chỉ là Thái Cực Cảnh tầng thứ nhất 200 năm mà thôi. Đó cũng là đột phá nhờ vận khí.

Cũng nhờ lần vận khí đó mà cả tông của hắn bị diệt, hắn bị người ta truy sát cho nên mới đầu phục Hải Lượng. Hắn thấy thời cơ, lập tức đứng ra muốn lập công làm Vương, lại được thưởng Thiên Đan thượng phẩm, và Lăng Thiên Bảo Khí trung phẩm. Như vậy mới có thể đứng vững được ở Thiên Hải Đế Quốc.

Không đợi người khác khuyên can, hắn lập tức xông ra ngoài. - Chết tiệt. Tên vô sỉ này. Cửu Đầu Long Vương khó chịu mắng, dù sao hắn cũng còn có chút tôn nghiêm và uy nghiêm, mà người này lại không biết xấu hổ.

- Chỉ sợ chuyện không đơn giản như vậy đâu. Hắc Quả Phụ nhìn phía dưới nói, trong mắt lóe lên vẻ giảo hoạt, nàng kiến thức rộng rãi, mơ hồ cảm thấy không đúng.

Nhậm Kiệt chỉ sợ còn khó đối phó hơn, hơn nữa cũng không phải hắn có bệnh. Chỉ sợ lực lượng của hắn còn vượt qua cấp bậc Vương giả đấy. - Ha ha ha...Chỉ là một tên gia chủ nho nhỏ cũng dám kêu gào. Xem bổn lão tổ... bổn cung phụng làm sao thu thập ngươi đây... Thanh Vân vừa lao xuống, theo thói quen tự xưng lão tổ, nhưng nghĩ tới tình huống hiện tại, lập tức sửa lại, gã trực tiếp vọt tới Nhậm Kiệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tà Thiếu Dược Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook