Chương 557: Thiên Long Quân đang hành động
Thắng Kỷ
22/06/2015
Ở trong hang đá sâu trong lòng đất, bên cạnh còn có mạch nước ngầm chảy qua, bên trong đen thui.
Nơi này là hang động một con yêu thú cấp chín, Đan Diệu đã ở đây mấy ngày, nhìn Lão Gian nghĩ hết cách phá giải độc bị mình hạ. Thật ra bản thân Đan Diệu biết rõ nhất, dù hắn không dốc sức phá giải, vài ngày sau cũng sẽ dần khỏi.
Về phần hắn muốn phá giải, vậy thì quá khó, bởi vì dù dược vật không quý, nhưng móc ngoặc với nhau, có thể tạo thành mấy ngàn loại biến hóa. Trừ khi là Thái Cực Cảnh, bằng không căn bản khó có thể dùng lực lượng giải trừ.
Lúc này Đan Diệu bất đắc dĩ nhìn chỗ này, bên cạnh còn một thi thể yêu thú, nơi này có trận pháp phù văn dùng pháp bảo cùng không tiếc lãng phí Linh phù bố trí, mượn khí tức của yêu thú này, đúng là bố trí bí ẩn. Dù cho Thái Cực Cảnh đến gần, cũng khó phát hiện ra gì.
Nhưng mà Đan Diệu thật muốn nói một tiếng với Lão Gian đang tu luyện, tự cho là thông minh, đáng chết, má nó ngươi còn chậm trễ nữa, chết chắc rồi.
Mình bại lộ nhiều ngày như thế, thực tế có thể bình yên đến giờ, Đan Diệu cũng cảm thấy là kỳ tích, chẳng lẽ những người đó từ bỏ đuổi bắt, điều này không thể nào.
- A! Ầm ầm ầm! Lúc này, Lão Gian nhiều ngày qua một mực liều mạng thúc đẩy pháp lực phá giải dược lực, bùng nổ lực lượng, pháp lực bành trướng bùng nổ, thanh thế khủng bố.
Hồi lâu sau, Lão Gian mới thở hổn hển nhìn Đan Diệu, dùng một viên đan dược mới nói: - Quả nhiên lợi hại, lâu như thế mới phá hết, thật không biết tiểu nha đầu này có gì trọng yếu, được bên trên coi trọng như thế, nhưng đã không quan trọng nữa...
Lão Gian đắc ý nói, lúc này cuối cùng khổ sở phá giải được độc dược, có thể yên tâm lớn mất dẫn Đan Diệu đi ra, chỉ cần về tổng bộ Tàn Hồn, dựa vào mức độ coi trọng nha đầu này, con đường của mình sau này sẽ thông thoáng.
Nói rồi, đắc ý xách Đan Diệu lên, chuẩn bị đi.
Đệch!
Đan Diệu thật muốn động đậy, làm dấu tay mà phiếu cơm lão đại dạy cho.
Tuy rằng Lão Gian đã rất cẩn thận, còn dùng pháp bảo, trận pháp, phù văn cùng lực lượng khống chế khí tức, che giấu bí ẩn, tốc độ rất nhanh. Nhưng trong lòng Đan Diệu thầm kêu khổ, chẳng lẽ người này không rõ một bên muốn bắt mình là Đan Tiên Giáo hay sao?
Trong lòng thầm mắng cái tên gian trá bây giờ tự cho là đúng này, Đan Diệu lại bất đắc dĩ, bởi vì mặc kệ là bên nào, đều không phải là chuyện gì hay.
- Oành... Thì ra là ở đây, đứng lại cho ta... Lão Gian dẫn Đan Diệu nhanh chóng chạy đi, tuy rằng vẫn đi ngang trong lòng đất, nhưng có nhiều chỗ không tiện, vì vậy dần dần trồi lên. Nhưng không được bao lâu, liền nghe có tiếng quát lớn, một bóng người lao tới, chưa đến mà khí tức khủng bố ngưng tụ, trực tiếp khóa chặt xung quanh đè xuống.
"Không xong!" Lão Gian lập tức biết không ổn, thân mình quỷ dị né tránh công kích, mấy trăm thước quanh chỗ ban đầu ầm ầm sụp đổ, xuất hiện hố sâu không đáy.
Lại ngẩng lên, chỉ thấy trên bầu trời đã có thêm một người xuất hiện, chính là Hắc Nhất đi theo Hắc Đan lão tổ. Hắc Nhất tìm tòi khu vực này thật lâu, cuối cùng để hắn phát hiện hành tung của Lão Gian.
Vù vù... Lão Gian không rõ sao lại có Thái Cực Cảnh xuất hiện đuổi giết, hắn đã rất cẩn thận, căn bản không cho nha đầu này nói chuyện, thậm chí giam cầm cả thần thức, cũng khống chế khí tức, sao lại vẫn xảy ra chuyện. Kỳ lạ!
Nhưng lúc này đã không lo được, không dám dừng lại lâu, nhanh chóng thi triển thân pháp quỷ dị lao ra ngoài.
- Xem ngươi chạy đi đâu... Hắc Nhất nhanh chóng đuổi theo.
"Ôi!" Lúc này, trong lòng Đan Diệu thở dài. Bản thân nàng rõ ràng, ngoài cấp bậc như Huyễn Chân Tiên Ngọc, chỉ cần khí tức của mình lộ ra, phong ấn giam cầm khác không có mấy tác dụng.
Mặc dù Hắc Nhất là Thái Cực Cảnh tầng thứ hai, lực lượng rất mạnh, hơn cả Thái Cực Cảnh tầng ba. Nhưng Lão Gian này lại cáo già xảo quyệt, nhất là người trong Tàn Hồn, ám sát hộ mệnh đều chuyên nghiệp. Còn Hắc Nhất bởi vì còn chút cố kỵ, khó mà thi triển thủ đoạn tuyệt sát, cho nên dù phát hiện Lão Gian, không ngừng đuổi theo, nhất thời cũng khó đuổi kịp.
- Đáng ghét! Ầm! Liên tiếp không đuổi kịp Lão Gian, Hắc Nhất lập tức phản ứng, thông báo các sư đệ khác, mau chạy đến hỗ trợ bao vây tên xảo quyệt này.
****************
Đêm đen như mực, mặt đất vắng lặng, có điều hành tỉnh Tây Bắc đã hỗn loạn, hiện giờ không được yên bình. HIện tại hai hành tỉnh Tây Bắc, ngoài khu vực đặt đại doanh ra, còn lại đều rơi vào tay Thiên Hải Đế Quốc, chẳng qua còn chưa dốc lực tấn công các hành tỉnh lân cận.
Nhưng cũng đã phong tỏa lộ tuyến tới Thiên Hải Đế Quốc, có người tuần tra, lúc này có một đội kỵ binh nhanh chóng lướt qua trong bóng đêm, mỗi người không hề bị ảnh hưởng bởi bóng tối, nhìn ra xa xa.
Ở trên không trung, lại có một Âm Dương Cảnh đi theo, dùng thần thức không ngừng tra xét.
Có không ít đội tuần tra như thế ở Tây Bắc, chủ yếu đề phòng có đại quân điều động. Hiện tại Thiên Hải Đế Quốc có rất nhiều đội du kích như vậy, đại doanh Tây Bắc cũng không thiếu. Ở trong khu vực lớn, đội ngũ vài ngàn người rất bình thường, bọn họ tra xét tin tức, tựa như những râu xúc giác của đại quân.
Thiên Hải Đế Quốc vừa chịu thiệt, là bởi đám người Ngụy Lượng không để ý tiểu đội chỉ khoảng hai ba ngàn người kia.
Trong khi đội binh lính xem xét xung quanh, nhanh chóng lướt qua, ở ngay đằng sau bọn họ, có một đội quân như con rồng dài đang đi ngang qua. Thực tệ đội quân này không xa, nếu những người này quay đầu lại là có thể thấy.
Nhưng bọn họ vừa mới đi ngang qua, lại không ai chú ý, càng khủng bố hơn là cả một đại quân đi ngang, đợi một hồi có người lơ đãng quay lại nhìn, lại không thấy gì cả.
Đêm khuya tối đen, đội ngũ này như âm hôn quỷ mị, tốc độ kỵ binh khủng bố khó tin, lại không vang lên một tiếng. Mặt đất không có chấn động, âm thanh đều bị khống chế, toàn bộ người ngựa chỉnh tề, tốc độ lại khủng bố, 3 vạn đại quân khủng bố đến cỡ này, đã là chuyện khó tưởng tượng.
Mà bên trong bọn họ ngưng tụ một thể, nhanh chóng tiến tới, tuy rằng không đạt đến như cận vệ đội, hơn trăm người hợp thành một con chim lớn tăng tốc bay đi, chỉnh thể lại như rồng như rắn.
- Sảng khoái! Quá sảng khoái! Hoàn toàn phá hết đại quân cánh trái Thiên Hải Đế Quốc, quả thật sảng khoái! Lúc này, ở trong trung tâm đạo quân, Chiến Thiên Long như đầu rồng, dẫn đội quân nhanh chóng tiến lên.
Hắn căn bản không lo người khác nghe được, bởi vì bọn họ tạo thành đại trận, hơn nữa bản thân hắn cũng khống chế âm thanh, tuy rằng nói lớn, nhưng chỉ mấy người bên cạnh nghe được.
Mấu chốt không làm hắn lo, là ngoài hắn ra, trên bầu trời còn có Văn Mặc lão tổ, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo, lúc này bọn họ cũng dung nhập vào đại trận, uy lực tăng mạnh.
Hơn nữa lúc này cũng có lục gia Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi cũng thích cưỡi ngựa đến hội hợp, Thiên Long Quân lúc này chỉ có thể hình dung là khủng bố.
- Thật không ngờ nhanh như thế, vốn còn tưởng phải tiêu hao chút thời gian, kết quả không bao lâu, Hải Lượng bị đánh tan liền nổi giận, điều đi phần lớn tinh nhuệ tuyến tây Thiên Hải Đế Quốc. Như vậy, chuyện còn lại chỉ xem chúng ta. Lục gia Nhâm Thiên Tung nghĩ tới ban đầu khi nghe kế hoạch điên cường của Nhậm Kiệt liền rung động, từng bước đến hôm nay sắp ra tay, cũng vẫn chưa hồi thần lại, cho nên cũng cảm khái nói.
- Phá tuyến phòng ngự phía tây thì sao, đánh vào Thiên Hải Đế Quốc thì thế nào, Thiên Long Quân đã định là có thể hủy diệt tông môn, mặc kệ tông môn ngàn năm vạn năm gì, cứ diệt không sai, chẳng qua là dao mổ trâu đi giết gà. Lục đệ, ngươi cứ yên tâm với Thiên Long Quân, hiện tại ngươi chỉ là nhìn mặt ngoài, sẽ nhanh chóng thấy được Thiên Long Quân khủng bố. Đúng rồi, bên ngươi không có vấn đề chứ? Ban đầu Nhậm Kiệt bảo bọn họ chạy đến đây chờ đợi, không tham dự chiến đấu bên Tây Bắc Tây Nam, Chiến Thiên Long đã muốn điên. Trước kia vẫn chờ mãi, làm hắn muốn điên mất, bây giờ đến chiến trường còn đứng nhìn, đúng là lấy dao cùn cắt thịt, hành hạ chết người mà.
Cũng may sau đó gặp mặt lục gia Nhâm Thiên Tung, mới biết rõ kế hoạch điên cuồng của gia chủ an bài, trực tiếp dùng Thiên Long Quân phá phòng ngự tuyến tây Thiên Hải Đế Quốc, đánh vào bên trong. Đúng là kế hoạch to gan điên cuồng, làm cho Chiến Thiên Long hưng phấn. Lúc này nghe lời lục gia, hắn không hề lo lắng không hề sợ hãi, chỉ có tự tin cùng kích thích. Giết! Giết! Giết!
Cách xa chiến trường đã nhiều năm, bản thân mình dẫn Thiên Long Quân xuất hiện lần nữa, chỉ có hắn biết rõ Thiên Long Quân huấn luyện ra theo tiêu chuẩn của gia chủ mới khủng bố thế nào, cho nên mới tràn đầy tự tin mong chờ.
Đương nhiên, hắn biết rõ nếu mạnh mẽ trực diện tấn công phòng ngự tuyến tây là hành vi ngu xuẩn. Lúc Nhậm Kiệt an bài cũng cố ý hạ lệnh, nếu như không có cơ hội liền dừng lại nghĩ cách, Thiên Long Quân tuy rằng mạnh mẽ, nhưng không thể đi đánh tiêu hao, chỗ mạnh mẽ khủng bố của Thiên Long Quân phải dùng khi xông vào trong Thiên Hải Đế Quốc, như rồng xuống biển. Đến lúc đó, có Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi, Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo, năm người nhập vào Thiên Long Quân, vậy thật sự có thể bay lượn tùy thích bên trong Thiên Hải Đế Quốc.
- Yên tâm, khi còn đại ca đã an bài sẵn người, hơn 20 năm trước lúc phòng ngự tuyến tây còn chưa xây xong. Nhất là trong đó có một quý tộc Thiên Hải Đế Quốc bị đại ca hàng phục, an bài rất nhiều người chuyên trận pháp vào trong Thiên Hải Đế Quốc. Tuy rằng muốn toàn diện phá vỡ phòng ngự thì không được, nhưng bảo bọn họ nghĩ cách mở ra lỗ hổng, tạo cơ hội cho chúng ta xông vào thì không thành vấn đề. Nhậm Thiên Tung đi trước là vì an bài, khởi động những quân cờ chưa từng vận dụng suốt 20 năm qua.
Bọn họ vừa nói, đại quân vẫn đi tới, nghe Chiến Thiên Long tự tin, ý chí sôi trào có thể hủy diệt tông môn, trong lòng mọi người không khỏi run lên. Nhưng mà ngay cả Kiếm Vương Long Ngạo vẫn không ưa con trai, quay đầu nhìn 3 vạn đại quân, muốn quát mắng cũng phải nhịn xuống.
Trước khi hắn đột phá Thái Cực Cảnh cũng cố ý tới đấu với Thiên Long Quân một lần, chịu rất nhiều đau khổ, nhưng lúc này chân chính nhìn uy thế áp lực khi Thiên Long Quân hành quân, hắn mới biết tiểu tử khốn kiếp Chiến Thiên Long này thật không phải nói khoác, chỉ là người trong nhà luyện tập mà thôi. Bởi vì lúc này Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không dung nhập vào Thiên Long Quân, mới cảm nhận được Thiên Long Quân khủng bố cỡ nào.
Ngẫm lại cũng thấy khó tin, tiểu tử Nhậm Kiệt làm sao huấn luyện được quân đội thành thế này. Càng làm hắn khủng bố, là bản thân mình, Đan Vương, Văn Mặc lão tổ, thậm chí lục gia Nhâm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi gia nhập, giống như làm cho Thiên Long Quân đã rất mạnh rất hoàn chỉnh, lại càng thêm hoàn chỉnh hơn. Tựa như Thiên Long Quân vốn cần như thế, cần sát khí của lục gia Nhâm Thiên Tung, kiếm ý của mình...
Làm cho bây giờ hắn vẫn cảm thấy, mình như là vì Thiên Long Quân mà sinh, nguyên bản vốn là một phần trong tập thể này, chỉ là trước giờ chưa tìm được tổ chức.
Cảm giác này càng khiến hắn khủng bố, ngẫm lại cũng cảm thấy Nhậm Kiệt tà môn đỉnh điểm...
Nhưng nghe lời con trai nói, mặt ngoài hắn không đổi, nhưng trong lòng dấy lên sóng gió ngập trời. Hủy diệt tông môn, đứa nhỏ này nghĩ giống như mình, chẳng qua hắn biết dựa vào căn cơ cùng thiên phú của bọn họ, một người thì cố gắng thế nào cũng kd...
Hủy diệt tông môn, nếu quả thật có ngày đó, có chết không uổng. Lúc này Kiếm Vương Long Ngạo thông suốt kiếm ý, mơ hồ có xu thế tiến vào tầng kiếm ý sâu hơn.
****************
Đại doanh Tây Bắc lúc này chìm trong vui sướng, dù biết đây không phải thắng lợi sau cùng, nhưng đối với người đại doanh Tây Bắc bị vây công, đè nén lâu ngày, lúc này thật là sảng khoái, cho nên không chút kiêng kỵ ăn mừng.
Liên tiếp phá trăm vạn đại địch ở hai bên, chiến tích khủng bố như thế, ngay cả Minh Ngọc Hoàng Triều cũng hiếm thấy.
Có thể cảm nhận được áp lực đại doanh Tây Bắc một mình chống đỡ Thiên Hải Đế Quốc điên cuồng công kích, luôn trong căng thẳng, cho nên lúc này chúc mừng thả lỏng đều được Nhậm Kiệt đồng ý.
Có những trường hợp, Nhậm Kiệt cũng xuất hiện, gặp mặt tướng lãnh, quan viên văn võ, thậm chí người trong thành, tộc nhân, để ổn định lòng người, tăng cường lực ngưng tụ.
Những chỗ nên có gia chủ xuất hiện, Nhậm Kiệt lần lượt đến, cùng nhị thúc Nhậm Thiên Hoành dạo một vòng. Nhậm Kiệt bảo mọi người thoải mái ăn mừng, theo nhị thúc dẫn đi chỗ không gian trung tâm trận pháp đại doanh Tây Bắc.
Nơi này là hang động một con yêu thú cấp chín, Đan Diệu đã ở đây mấy ngày, nhìn Lão Gian nghĩ hết cách phá giải độc bị mình hạ. Thật ra bản thân Đan Diệu biết rõ nhất, dù hắn không dốc sức phá giải, vài ngày sau cũng sẽ dần khỏi.
Về phần hắn muốn phá giải, vậy thì quá khó, bởi vì dù dược vật không quý, nhưng móc ngoặc với nhau, có thể tạo thành mấy ngàn loại biến hóa. Trừ khi là Thái Cực Cảnh, bằng không căn bản khó có thể dùng lực lượng giải trừ.
Lúc này Đan Diệu bất đắc dĩ nhìn chỗ này, bên cạnh còn một thi thể yêu thú, nơi này có trận pháp phù văn dùng pháp bảo cùng không tiếc lãng phí Linh phù bố trí, mượn khí tức của yêu thú này, đúng là bố trí bí ẩn. Dù cho Thái Cực Cảnh đến gần, cũng khó phát hiện ra gì.
Nhưng mà Đan Diệu thật muốn nói một tiếng với Lão Gian đang tu luyện, tự cho là thông minh, đáng chết, má nó ngươi còn chậm trễ nữa, chết chắc rồi.
Mình bại lộ nhiều ngày như thế, thực tế có thể bình yên đến giờ, Đan Diệu cũng cảm thấy là kỳ tích, chẳng lẽ những người đó từ bỏ đuổi bắt, điều này không thể nào.
- A! Ầm ầm ầm! Lúc này, Lão Gian nhiều ngày qua một mực liều mạng thúc đẩy pháp lực phá giải dược lực, bùng nổ lực lượng, pháp lực bành trướng bùng nổ, thanh thế khủng bố.
Hồi lâu sau, Lão Gian mới thở hổn hển nhìn Đan Diệu, dùng một viên đan dược mới nói: - Quả nhiên lợi hại, lâu như thế mới phá hết, thật không biết tiểu nha đầu này có gì trọng yếu, được bên trên coi trọng như thế, nhưng đã không quan trọng nữa...
Lão Gian đắc ý nói, lúc này cuối cùng khổ sở phá giải được độc dược, có thể yên tâm lớn mất dẫn Đan Diệu đi ra, chỉ cần về tổng bộ Tàn Hồn, dựa vào mức độ coi trọng nha đầu này, con đường của mình sau này sẽ thông thoáng.
Nói rồi, đắc ý xách Đan Diệu lên, chuẩn bị đi.
Đệch!
Đan Diệu thật muốn động đậy, làm dấu tay mà phiếu cơm lão đại dạy cho.
Tuy rằng Lão Gian đã rất cẩn thận, còn dùng pháp bảo, trận pháp, phù văn cùng lực lượng khống chế khí tức, che giấu bí ẩn, tốc độ rất nhanh. Nhưng trong lòng Đan Diệu thầm kêu khổ, chẳng lẽ người này không rõ một bên muốn bắt mình là Đan Tiên Giáo hay sao?
Trong lòng thầm mắng cái tên gian trá bây giờ tự cho là đúng này, Đan Diệu lại bất đắc dĩ, bởi vì mặc kệ là bên nào, đều không phải là chuyện gì hay.
- Oành... Thì ra là ở đây, đứng lại cho ta... Lão Gian dẫn Đan Diệu nhanh chóng chạy đi, tuy rằng vẫn đi ngang trong lòng đất, nhưng có nhiều chỗ không tiện, vì vậy dần dần trồi lên. Nhưng không được bao lâu, liền nghe có tiếng quát lớn, một bóng người lao tới, chưa đến mà khí tức khủng bố ngưng tụ, trực tiếp khóa chặt xung quanh đè xuống.
"Không xong!" Lão Gian lập tức biết không ổn, thân mình quỷ dị né tránh công kích, mấy trăm thước quanh chỗ ban đầu ầm ầm sụp đổ, xuất hiện hố sâu không đáy.
Lại ngẩng lên, chỉ thấy trên bầu trời đã có thêm một người xuất hiện, chính là Hắc Nhất đi theo Hắc Đan lão tổ. Hắc Nhất tìm tòi khu vực này thật lâu, cuối cùng để hắn phát hiện hành tung của Lão Gian.
Vù vù... Lão Gian không rõ sao lại có Thái Cực Cảnh xuất hiện đuổi giết, hắn đã rất cẩn thận, căn bản không cho nha đầu này nói chuyện, thậm chí giam cầm cả thần thức, cũng khống chế khí tức, sao lại vẫn xảy ra chuyện. Kỳ lạ!
Nhưng lúc này đã không lo được, không dám dừng lại lâu, nhanh chóng thi triển thân pháp quỷ dị lao ra ngoài.
- Xem ngươi chạy đi đâu... Hắc Nhất nhanh chóng đuổi theo.
"Ôi!" Lúc này, trong lòng Đan Diệu thở dài. Bản thân nàng rõ ràng, ngoài cấp bậc như Huyễn Chân Tiên Ngọc, chỉ cần khí tức của mình lộ ra, phong ấn giam cầm khác không có mấy tác dụng.
Mặc dù Hắc Nhất là Thái Cực Cảnh tầng thứ hai, lực lượng rất mạnh, hơn cả Thái Cực Cảnh tầng ba. Nhưng Lão Gian này lại cáo già xảo quyệt, nhất là người trong Tàn Hồn, ám sát hộ mệnh đều chuyên nghiệp. Còn Hắc Nhất bởi vì còn chút cố kỵ, khó mà thi triển thủ đoạn tuyệt sát, cho nên dù phát hiện Lão Gian, không ngừng đuổi theo, nhất thời cũng khó đuổi kịp.
- Đáng ghét! Ầm! Liên tiếp không đuổi kịp Lão Gian, Hắc Nhất lập tức phản ứng, thông báo các sư đệ khác, mau chạy đến hỗ trợ bao vây tên xảo quyệt này.
****************
Đêm đen như mực, mặt đất vắng lặng, có điều hành tỉnh Tây Bắc đã hỗn loạn, hiện giờ không được yên bình. HIện tại hai hành tỉnh Tây Bắc, ngoài khu vực đặt đại doanh ra, còn lại đều rơi vào tay Thiên Hải Đế Quốc, chẳng qua còn chưa dốc lực tấn công các hành tỉnh lân cận.
Nhưng cũng đã phong tỏa lộ tuyến tới Thiên Hải Đế Quốc, có người tuần tra, lúc này có một đội kỵ binh nhanh chóng lướt qua trong bóng đêm, mỗi người không hề bị ảnh hưởng bởi bóng tối, nhìn ra xa xa.
Ở trên không trung, lại có một Âm Dương Cảnh đi theo, dùng thần thức không ngừng tra xét.
Có không ít đội tuần tra như thế ở Tây Bắc, chủ yếu đề phòng có đại quân điều động. Hiện tại Thiên Hải Đế Quốc có rất nhiều đội du kích như vậy, đại doanh Tây Bắc cũng không thiếu. Ở trong khu vực lớn, đội ngũ vài ngàn người rất bình thường, bọn họ tra xét tin tức, tựa như những râu xúc giác của đại quân.
Thiên Hải Đế Quốc vừa chịu thiệt, là bởi đám người Ngụy Lượng không để ý tiểu đội chỉ khoảng hai ba ngàn người kia.
Trong khi đội binh lính xem xét xung quanh, nhanh chóng lướt qua, ở ngay đằng sau bọn họ, có một đội quân như con rồng dài đang đi ngang qua. Thực tệ đội quân này không xa, nếu những người này quay đầu lại là có thể thấy.
Nhưng bọn họ vừa mới đi ngang qua, lại không ai chú ý, càng khủng bố hơn là cả một đại quân đi ngang, đợi một hồi có người lơ đãng quay lại nhìn, lại không thấy gì cả.
Đêm khuya tối đen, đội ngũ này như âm hôn quỷ mị, tốc độ kỵ binh khủng bố khó tin, lại không vang lên một tiếng. Mặt đất không có chấn động, âm thanh đều bị khống chế, toàn bộ người ngựa chỉnh tề, tốc độ lại khủng bố, 3 vạn đại quân khủng bố đến cỡ này, đã là chuyện khó tưởng tượng.
Mà bên trong bọn họ ngưng tụ một thể, nhanh chóng tiến tới, tuy rằng không đạt đến như cận vệ đội, hơn trăm người hợp thành một con chim lớn tăng tốc bay đi, chỉnh thể lại như rồng như rắn.
- Sảng khoái! Quá sảng khoái! Hoàn toàn phá hết đại quân cánh trái Thiên Hải Đế Quốc, quả thật sảng khoái! Lúc này, ở trong trung tâm đạo quân, Chiến Thiên Long như đầu rồng, dẫn đội quân nhanh chóng tiến lên.
Hắn căn bản không lo người khác nghe được, bởi vì bọn họ tạo thành đại trận, hơn nữa bản thân hắn cũng khống chế âm thanh, tuy rằng nói lớn, nhưng chỉ mấy người bên cạnh nghe được.
Mấu chốt không làm hắn lo, là ngoài hắn ra, trên bầu trời còn có Văn Mặc lão tổ, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo, lúc này bọn họ cũng dung nhập vào đại trận, uy lực tăng mạnh.
Hơn nữa lúc này cũng có lục gia Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi cũng thích cưỡi ngựa đến hội hợp, Thiên Long Quân lúc này chỉ có thể hình dung là khủng bố.
- Thật không ngờ nhanh như thế, vốn còn tưởng phải tiêu hao chút thời gian, kết quả không bao lâu, Hải Lượng bị đánh tan liền nổi giận, điều đi phần lớn tinh nhuệ tuyến tây Thiên Hải Đế Quốc. Như vậy, chuyện còn lại chỉ xem chúng ta. Lục gia Nhâm Thiên Tung nghĩ tới ban đầu khi nghe kế hoạch điên cường của Nhậm Kiệt liền rung động, từng bước đến hôm nay sắp ra tay, cũng vẫn chưa hồi thần lại, cho nên cũng cảm khái nói.
- Phá tuyến phòng ngự phía tây thì sao, đánh vào Thiên Hải Đế Quốc thì thế nào, Thiên Long Quân đã định là có thể hủy diệt tông môn, mặc kệ tông môn ngàn năm vạn năm gì, cứ diệt không sai, chẳng qua là dao mổ trâu đi giết gà. Lục đệ, ngươi cứ yên tâm với Thiên Long Quân, hiện tại ngươi chỉ là nhìn mặt ngoài, sẽ nhanh chóng thấy được Thiên Long Quân khủng bố. Đúng rồi, bên ngươi không có vấn đề chứ? Ban đầu Nhậm Kiệt bảo bọn họ chạy đến đây chờ đợi, không tham dự chiến đấu bên Tây Bắc Tây Nam, Chiến Thiên Long đã muốn điên. Trước kia vẫn chờ mãi, làm hắn muốn điên mất, bây giờ đến chiến trường còn đứng nhìn, đúng là lấy dao cùn cắt thịt, hành hạ chết người mà.
Cũng may sau đó gặp mặt lục gia Nhâm Thiên Tung, mới biết rõ kế hoạch điên cuồng của gia chủ an bài, trực tiếp dùng Thiên Long Quân phá phòng ngự tuyến tây Thiên Hải Đế Quốc, đánh vào bên trong. Đúng là kế hoạch to gan điên cuồng, làm cho Chiến Thiên Long hưng phấn. Lúc này nghe lời lục gia, hắn không hề lo lắng không hề sợ hãi, chỉ có tự tin cùng kích thích. Giết! Giết! Giết!
Cách xa chiến trường đã nhiều năm, bản thân mình dẫn Thiên Long Quân xuất hiện lần nữa, chỉ có hắn biết rõ Thiên Long Quân huấn luyện ra theo tiêu chuẩn của gia chủ mới khủng bố thế nào, cho nên mới tràn đầy tự tin mong chờ.
Đương nhiên, hắn biết rõ nếu mạnh mẽ trực diện tấn công phòng ngự tuyến tây là hành vi ngu xuẩn. Lúc Nhậm Kiệt an bài cũng cố ý hạ lệnh, nếu như không có cơ hội liền dừng lại nghĩ cách, Thiên Long Quân tuy rằng mạnh mẽ, nhưng không thể đi đánh tiêu hao, chỗ mạnh mẽ khủng bố của Thiên Long Quân phải dùng khi xông vào trong Thiên Hải Đế Quốc, như rồng xuống biển. Đến lúc đó, có Nhậm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi, Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo, năm người nhập vào Thiên Long Quân, vậy thật sự có thể bay lượn tùy thích bên trong Thiên Hải Đế Quốc.
- Yên tâm, khi còn đại ca đã an bài sẵn người, hơn 20 năm trước lúc phòng ngự tuyến tây còn chưa xây xong. Nhất là trong đó có một quý tộc Thiên Hải Đế Quốc bị đại ca hàng phục, an bài rất nhiều người chuyên trận pháp vào trong Thiên Hải Đế Quốc. Tuy rằng muốn toàn diện phá vỡ phòng ngự thì không được, nhưng bảo bọn họ nghĩ cách mở ra lỗ hổng, tạo cơ hội cho chúng ta xông vào thì không thành vấn đề. Nhậm Thiên Tung đi trước là vì an bài, khởi động những quân cờ chưa từng vận dụng suốt 20 năm qua.
Bọn họ vừa nói, đại quân vẫn đi tới, nghe Chiến Thiên Long tự tin, ý chí sôi trào có thể hủy diệt tông môn, trong lòng mọi người không khỏi run lên. Nhưng mà ngay cả Kiếm Vương Long Ngạo vẫn không ưa con trai, quay đầu nhìn 3 vạn đại quân, muốn quát mắng cũng phải nhịn xuống.
Trước khi hắn đột phá Thái Cực Cảnh cũng cố ý tới đấu với Thiên Long Quân một lần, chịu rất nhiều đau khổ, nhưng lúc này chân chính nhìn uy thế áp lực khi Thiên Long Quân hành quân, hắn mới biết tiểu tử khốn kiếp Chiến Thiên Long này thật không phải nói khoác, chỉ là người trong nhà luyện tập mà thôi. Bởi vì lúc này Văn Mặc, lão Đan Vương Ngọc Trường Không dung nhập vào Thiên Long Quân, mới cảm nhận được Thiên Long Quân khủng bố cỡ nào.
Ngẫm lại cũng thấy khó tin, tiểu tử Nhậm Kiệt làm sao huấn luyện được quân đội thành thế này. Càng làm hắn khủng bố, là bản thân mình, Đan Vương, Văn Mặc lão tổ, thậm chí lục gia Nhâm Thiên Tung, Vân Phượng Nhi gia nhập, giống như làm cho Thiên Long Quân đã rất mạnh rất hoàn chỉnh, lại càng thêm hoàn chỉnh hơn. Tựa như Thiên Long Quân vốn cần như thế, cần sát khí của lục gia Nhâm Thiên Tung, kiếm ý của mình...
Làm cho bây giờ hắn vẫn cảm thấy, mình như là vì Thiên Long Quân mà sinh, nguyên bản vốn là một phần trong tập thể này, chỉ là trước giờ chưa tìm được tổ chức.
Cảm giác này càng khiến hắn khủng bố, ngẫm lại cũng cảm thấy Nhậm Kiệt tà môn đỉnh điểm...
Nhưng nghe lời con trai nói, mặt ngoài hắn không đổi, nhưng trong lòng dấy lên sóng gió ngập trời. Hủy diệt tông môn, đứa nhỏ này nghĩ giống như mình, chẳng qua hắn biết dựa vào căn cơ cùng thiên phú của bọn họ, một người thì cố gắng thế nào cũng kd...
Hủy diệt tông môn, nếu quả thật có ngày đó, có chết không uổng. Lúc này Kiếm Vương Long Ngạo thông suốt kiếm ý, mơ hồ có xu thế tiến vào tầng kiếm ý sâu hơn.
****************
Đại doanh Tây Bắc lúc này chìm trong vui sướng, dù biết đây không phải thắng lợi sau cùng, nhưng đối với người đại doanh Tây Bắc bị vây công, đè nén lâu ngày, lúc này thật là sảng khoái, cho nên không chút kiêng kỵ ăn mừng.
Liên tiếp phá trăm vạn đại địch ở hai bên, chiến tích khủng bố như thế, ngay cả Minh Ngọc Hoàng Triều cũng hiếm thấy.
Có thể cảm nhận được áp lực đại doanh Tây Bắc một mình chống đỡ Thiên Hải Đế Quốc điên cuồng công kích, luôn trong căng thẳng, cho nên lúc này chúc mừng thả lỏng đều được Nhậm Kiệt đồng ý.
Có những trường hợp, Nhậm Kiệt cũng xuất hiện, gặp mặt tướng lãnh, quan viên văn võ, thậm chí người trong thành, tộc nhân, để ổn định lòng người, tăng cường lực ngưng tụ.
Những chỗ nên có gia chủ xuất hiện, Nhậm Kiệt lần lượt đến, cùng nhị thúc Nhậm Thiên Hoành dạo một vòng. Nhậm Kiệt bảo mọi người thoải mái ăn mừng, theo nhị thúc dẫn đi chỗ không gian trung tâm trận pháp đại doanh Tây Bắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.