Ta! Tiểu Thuyết Nhân Vật Phản Diện
Chương 30: Hắn rất lợi hại!
Ngã Tưởng Cật Tây Qua
06/03/2020
Diệp Phi hành động!
Trong cửa hàng có hết thảy bốn tên cướp.
Bốn tên cướp này cũng rất giảo hoạt, bọn chúng đều phân chia nhau ra, hai người canh giữ ở quầy hàng, hai người khác, một trông coi quầy thu ngân, tên lão đại thì cầm tự chế súng lục.
Những đồ trang sức này, giá trị ít nhất cũng mấy trăm vạn.
Bọn cướp tham lam lại hung ác, nhanh chóng vơ vét hết trang sức.
Người trong tiệm sắc mặt trắng bệch, bị dọa cho phát sợ. Mấy nhân viên làm việc tại quầy, run lẩy bẩy, thậm chí khóc ròng ròng.
Đúng lúc, tiệm vàng bên trong còn có một vị phu nhân trẻ tuổi, mang theo một bé gái chừng năm, sáu tuổi.
Tiểu nữ hài rất là đáng yêu, nhưng hiển nhiên bị một màn này dọa sợ, nhịn không được oa oa khóc lớn.
Tiểu nữ hài tiếng khóc rất lớn, mẹ của bé vội bịt miệng con gái lại, để tránh kinh động bọn cướp, nhưng lại trễ một bước.
Tên cầm đầu bị làm phiền bởi tiếng khóc, hắn mắt lộ ra hung ác, quát: "Khóc cái gì khóc, lại khóc lão tử đem ngươi bắt lại!"
Tiểu nữ hài tiếng khóc càng lớn, nước mắt chảy ròng ròng.
Tên đầu trọc ánh mắt càng hung tợn hơn, đưa tay muốn nắm tiểu nữ hài!
Diệp Phi đúng lúc này xuất thủ!
Mục tiêu của hắn chính là tên đầu trọc cầm đầu bọn cướp.
Dù sao tên đầu trọc trên tay có súng lục tự chế, khó đối phó nhất.
Tại phút giây Diệp Phi ra tay hành động, một bóng người xinh đẹp cũng theo đó xuất hiện, chính là Mộc Tử Câm!
Mộc Tử Câm thân hình uyển chuyển, động tác mười phần linh xảo, nàng cơ hồ cùng Diệp Phi đồng thời hành động. Vừa rồi nhìn thấy Diệp Phi xuất thủ, Mộc Tử Câm cũng là nao nao, nhưng động tác lại không ngừng.
Diệp Phi ra tay trước một bước so với Mộc Tử Câm xông vào tiệm vàng.
Diệp Phi hành động cực tốc, trong nháy mắt liền vọt tới bên trong tiệm vàng.
Bốn tên cướp đều bị giật mình!
Đây là tình huống gì? Lại có thể có người không sợ chết?
Bọn cướp ngây người một lúc, Diệp Phi đã nhanh chóng chớp lấy tời cơ vọt tới trước quầy tiệm vàng!
Mộc Tử Câm lúc này cũng vọt tới bên trong tiệm vàng, Mộc Tử Câm không nói hai lời, nàng trước tiên đối phó với hai tên cướp canh giữ trước cửa tiệm vàng.
Mộc Tử Câm linh hoạt tung một cước đá.
Trong không khí phát ra một tiếng nổ vang, Mộc Tử Câm một chân tung cước đá thẳng vào bụng tên cướp
Một cước này tốc độ cực nhanh, mà cũng vô cùng mạnh mẽ.
Mộc Tử Câm học võ thuật rất lợi hại, nàng am hiểu mấy loại quyền pháp, cước pháp, thực lực xác thực không thể coi thường.
Một cước này đá ra, trực tiếp đá trúng dạ dày tên cướp, chỉ nghe hắn hét thảm một tiếng, sau đó ôm bụng trực tiếp ngã xuống mặt đất, hai mắt trắng dã, cơ hồ ngất.
Đừng nhìn Mộc Tử Câm bề ngoài thanh lệ động lòng người, nhưng khi động thủ thì vô cùng nghiêm túc.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, một tên cướp ngã xuống đất kêu thảm.
Ngay sau đó, một tên khác tiếp tục ngã xuống.
Khác những tên khác, tên cướp cuối cùng đã kịp phản ứng, gặp phải cọng rơm cứng, nghĩ không ra trước mắt nữ nhân xinh đẹp này có thể lợi hại đến vậy, tên cướp mắt lộ ra hung ác, hắn khua thiết chùy tay trong tay, hung hăng lao về phía nàng !
Mộc Tử Câm phản ứng rất nhanh, nàng nghiêng người sang, nhượng một chùy.
Ngay sau đó nàng đưa tay kéo một phát, bắt cánh tay tên cướp, khẽ chụp!
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng xương vỡ vụn thanh thúy vang tiếng.
Là tiếng xương cánh tay bị bẻ gãy!
Tên cướp tiếng kêu rên liên hồi, lớn tiếng kêu, vô cùng thê thảm.
Mộc Tử Câm giải quyết hai tên cướp ngoài cửa một cách nhẹ nhàng, đôi mắt đẹp không khỏi nhìn về phía Diệp Phi.
Vừa rồi nàng muốn ra tay, nhưng có người nhanh hơn nàng một bước, chính là Diệp Phi.
Mộc Tử Câm trong lòng nổi sóng, nghĩ không ra Diệp Phi vậy mà cũng biết võ, hơn nữa nhìn qua có thể thấy, hắn võ thuật mức độ không thấp.
Lúc này Diệp Phi cũng nhẹ nhàng giải quyết xong một tên cướp, hắn trực tiếp đối mặt với tên đầu trọc bọn cướp.
Đầu trọc hoảng loạn.
Cửa tiệm vàng mới vừa rồi còn nằm trong lòng bàn tay, nhưng bây giờ lại nghịch chuyển tình thế!
Trước mắt một nam một nữ này đến cùng nhau, rốt cục là lai lịch gì?
Đặc chủng binh sao?
Tên thủ lĩnh bọn cướp vừa hãi vừa sợ, nắm chặt trong tay súng lục tự chế, lớn tiếng nói: "Ngươi. . ."
Tên cướp muốn nói một câu —— 'Các ngươi không được nhúc nhích, còn cử động ta liền nổ súng' !
Ai ngờ mới nói ra chữ 'Ngươi', Diệp Phi đã động thủ trước.
Diệp Phi nhảy lên, trực tiếp đá vào mu bàn tay hắn, tên cướp bị đau, trong nháy mắt tuột tay.
Diệp Phi nhanh chóng chụp lấy khẩu súng.
Khẩu súng rơi vào tay Diệp Phi, hắn động tác không ngừng, một chân đá ra, lần này mục tiêu là hạ thể tên đầu trọc.
Bành!
Chỉ nghe một tiếng tiếng vang trầm trầm.
Đầu trọc phát ra một tiếng nghẹn kêu rên, bưng bít lấy hạ bộ, đau đến không muốn sống, hắn kêu thảm đến không nổi.
Bốn tên cướp tất cả đều ngã xuống đất, bị Diệp Phi liên thủ với Mộc Tử Câm chế phục.
Hiện trường tiệm vàng bên trong khách nhân cùng nhân viên cửa hàng đều ngẩn ngơ, bời vì tình huống hết thảy phát sinh quá đột ngột, ngay sau đó bọn họ đều sống sót sau tai nạn vui sướng bao trùm.
"Không có. . . Không có việc gì! Quá tốt ô. . ."
"Hù chết ta, thật hù chết ta. . ."
"Cái này. . . Hai người kia là ai a, bọn họ hảo lợi hại. . ."
Sống sót sau tai nạn vui sướng bao phủ tất cả mọi người, những người này đều sợ không thôi, cảm kích nhìn lấy Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm.
Mà Diệp Phi thì ôm lấy tiểu nữ hài mới vừa rồi bị hoảng sợ khóc, đem tiểu nữ hài giao cho mẹ của nhóc, cười nói: "Không có việc gì, các ngươi yên tâm đi."
Diệp Phi khóe môi nở nụ cười, phối hợp với mị lực của hắn bây giờ, nhất thời khiến tiệm vàng mọi người bên trong đối Diệp Phi hảo cảm tăng nhiều.
"Đinh, chúc mừng ký chủ đoạn tuyệt được kỳ ngộ nhân vật chính Trần Lạc, khen thưởng điểm kinh nghiệm ."
Lập tức, bên tai Diệp Phi lại truyền tới âm thanh hệ thống nhắc nhở!
Trong cửa hàng có hết thảy bốn tên cướp.
Bốn tên cướp này cũng rất giảo hoạt, bọn chúng đều phân chia nhau ra, hai người canh giữ ở quầy hàng, hai người khác, một trông coi quầy thu ngân, tên lão đại thì cầm tự chế súng lục.
Những đồ trang sức này, giá trị ít nhất cũng mấy trăm vạn.
Bọn cướp tham lam lại hung ác, nhanh chóng vơ vét hết trang sức.
Người trong tiệm sắc mặt trắng bệch, bị dọa cho phát sợ. Mấy nhân viên làm việc tại quầy, run lẩy bẩy, thậm chí khóc ròng ròng.
Đúng lúc, tiệm vàng bên trong còn có một vị phu nhân trẻ tuổi, mang theo một bé gái chừng năm, sáu tuổi.
Tiểu nữ hài rất là đáng yêu, nhưng hiển nhiên bị một màn này dọa sợ, nhịn không được oa oa khóc lớn.
Tiểu nữ hài tiếng khóc rất lớn, mẹ của bé vội bịt miệng con gái lại, để tránh kinh động bọn cướp, nhưng lại trễ một bước.
Tên cầm đầu bị làm phiền bởi tiếng khóc, hắn mắt lộ ra hung ác, quát: "Khóc cái gì khóc, lại khóc lão tử đem ngươi bắt lại!"
Tiểu nữ hài tiếng khóc càng lớn, nước mắt chảy ròng ròng.
Tên đầu trọc ánh mắt càng hung tợn hơn, đưa tay muốn nắm tiểu nữ hài!
Diệp Phi đúng lúc này xuất thủ!
Mục tiêu của hắn chính là tên đầu trọc cầm đầu bọn cướp.
Dù sao tên đầu trọc trên tay có súng lục tự chế, khó đối phó nhất.
Tại phút giây Diệp Phi ra tay hành động, một bóng người xinh đẹp cũng theo đó xuất hiện, chính là Mộc Tử Câm!
Mộc Tử Câm thân hình uyển chuyển, động tác mười phần linh xảo, nàng cơ hồ cùng Diệp Phi đồng thời hành động. Vừa rồi nhìn thấy Diệp Phi xuất thủ, Mộc Tử Câm cũng là nao nao, nhưng động tác lại không ngừng.
Diệp Phi ra tay trước một bước so với Mộc Tử Câm xông vào tiệm vàng.
Diệp Phi hành động cực tốc, trong nháy mắt liền vọt tới bên trong tiệm vàng.
Bốn tên cướp đều bị giật mình!
Đây là tình huống gì? Lại có thể có người không sợ chết?
Bọn cướp ngây người một lúc, Diệp Phi đã nhanh chóng chớp lấy tời cơ vọt tới trước quầy tiệm vàng!
Mộc Tử Câm lúc này cũng vọt tới bên trong tiệm vàng, Mộc Tử Câm không nói hai lời, nàng trước tiên đối phó với hai tên cướp canh giữ trước cửa tiệm vàng.
Mộc Tử Câm linh hoạt tung một cước đá.
Trong không khí phát ra một tiếng nổ vang, Mộc Tử Câm một chân tung cước đá thẳng vào bụng tên cướp
Một cước này tốc độ cực nhanh, mà cũng vô cùng mạnh mẽ.
Mộc Tử Câm học võ thuật rất lợi hại, nàng am hiểu mấy loại quyền pháp, cước pháp, thực lực xác thực không thể coi thường.
Một cước này đá ra, trực tiếp đá trúng dạ dày tên cướp, chỉ nghe hắn hét thảm một tiếng, sau đó ôm bụng trực tiếp ngã xuống mặt đất, hai mắt trắng dã, cơ hồ ngất.
Đừng nhìn Mộc Tử Câm bề ngoài thanh lệ động lòng người, nhưng khi động thủ thì vô cùng nghiêm túc.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, một tên cướp ngã xuống đất kêu thảm.
Ngay sau đó, một tên khác tiếp tục ngã xuống.
Khác những tên khác, tên cướp cuối cùng đã kịp phản ứng, gặp phải cọng rơm cứng, nghĩ không ra trước mắt nữ nhân xinh đẹp này có thể lợi hại đến vậy, tên cướp mắt lộ ra hung ác, hắn khua thiết chùy tay trong tay, hung hăng lao về phía nàng !
Mộc Tử Câm phản ứng rất nhanh, nàng nghiêng người sang, nhượng một chùy.
Ngay sau đó nàng đưa tay kéo một phát, bắt cánh tay tên cướp, khẽ chụp!
Răng rắc!
Chỉ nghe một tiếng xương vỡ vụn thanh thúy vang tiếng.
Là tiếng xương cánh tay bị bẻ gãy!
Tên cướp tiếng kêu rên liên hồi, lớn tiếng kêu, vô cùng thê thảm.
Mộc Tử Câm giải quyết hai tên cướp ngoài cửa một cách nhẹ nhàng, đôi mắt đẹp không khỏi nhìn về phía Diệp Phi.
Vừa rồi nàng muốn ra tay, nhưng có người nhanh hơn nàng một bước, chính là Diệp Phi.
Mộc Tử Câm trong lòng nổi sóng, nghĩ không ra Diệp Phi vậy mà cũng biết võ, hơn nữa nhìn qua có thể thấy, hắn võ thuật mức độ không thấp.
Lúc này Diệp Phi cũng nhẹ nhàng giải quyết xong một tên cướp, hắn trực tiếp đối mặt với tên đầu trọc bọn cướp.
Đầu trọc hoảng loạn.
Cửa tiệm vàng mới vừa rồi còn nằm trong lòng bàn tay, nhưng bây giờ lại nghịch chuyển tình thế!
Trước mắt một nam một nữ này đến cùng nhau, rốt cục là lai lịch gì?
Đặc chủng binh sao?
Tên thủ lĩnh bọn cướp vừa hãi vừa sợ, nắm chặt trong tay súng lục tự chế, lớn tiếng nói: "Ngươi. . ."
Tên cướp muốn nói một câu —— 'Các ngươi không được nhúc nhích, còn cử động ta liền nổ súng' !
Ai ngờ mới nói ra chữ 'Ngươi', Diệp Phi đã động thủ trước.
Diệp Phi nhảy lên, trực tiếp đá vào mu bàn tay hắn, tên cướp bị đau, trong nháy mắt tuột tay.
Diệp Phi nhanh chóng chụp lấy khẩu súng.
Khẩu súng rơi vào tay Diệp Phi, hắn động tác không ngừng, một chân đá ra, lần này mục tiêu là hạ thể tên đầu trọc.
Bành!
Chỉ nghe một tiếng tiếng vang trầm trầm.
Đầu trọc phát ra một tiếng nghẹn kêu rên, bưng bít lấy hạ bộ, đau đến không muốn sống, hắn kêu thảm đến không nổi.
Bốn tên cướp tất cả đều ngã xuống đất, bị Diệp Phi liên thủ với Mộc Tử Câm chế phục.
Hiện trường tiệm vàng bên trong khách nhân cùng nhân viên cửa hàng đều ngẩn ngơ, bời vì tình huống hết thảy phát sinh quá đột ngột, ngay sau đó bọn họ đều sống sót sau tai nạn vui sướng bao trùm.
"Không có. . . Không có việc gì! Quá tốt ô. . ."
"Hù chết ta, thật hù chết ta. . ."
"Cái này. . . Hai người kia là ai a, bọn họ hảo lợi hại. . ."
Sống sót sau tai nạn vui sướng bao phủ tất cả mọi người, những người này đều sợ không thôi, cảm kích nhìn lấy Diệp Phi cùng Mộc Tử Câm.
Mà Diệp Phi thì ôm lấy tiểu nữ hài mới vừa rồi bị hoảng sợ khóc, đem tiểu nữ hài giao cho mẹ của nhóc, cười nói: "Không có việc gì, các ngươi yên tâm đi."
Diệp Phi khóe môi nở nụ cười, phối hợp với mị lực của hắn bây giờ, nhất thời khiến tiệm vàng mọi người bên trong đối Diệp Phi hảo cảm tăng nhiều.
"Đinh, chúc mừng ký chủ đoạn tuyệt được kỳ ngộ nhân vật chính Trần Lạc, khen thưởng điểm kinh nghiệm ."
Lập tức, bên tai Diệp Phi lại truyền tới âm thanh hệ thống nhắc nhở!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.