Ta! Tiểu Thuyết Nhân Vật Phản Diện
Chương 8: Kinh động như gặp thiên nhân
Ngã Tưởng Cật Tây Qua
05/03/2020
Tô Khinh Trúc đích thực rất cảm kích Diệp Phi.
Diệp Phi nói: "Không cần phải khách khí, Tô Lão cũng là trưởng bối của ta, đó là điều ta đương nhiên nên làm."
Diệp Phi trong giọng ý tứ rất rõ ràng.
Hắn là đang cùng Tô Khinh Trúc phân rõ giới hạn, hắn cứu Tô Hiếu Khôn không phải là bởi vì Tô Khinh Trúc, đơn giản là Tô Hiếu Khôn cũng là trưởng bối của hắn, chỉ thế thôi.
Tô Khinh Trúc hiểu được hàm ý của Diệp Phi, nhếch miệng, nói: "Dù sao cũng đa tạ."
"Hoàng y tiên sinh đến!"
Lúc này, quản gia dẫn một người chạc 50 tuổi, hơi hói đầu chạy tới.
Người này chính là Hoàng y tiên sinh, hắn ăn mặc áo blue, tay mang theo một cái hộp cấp cứu, đi đến trước mặt mọi người.
Nhìn thấy Tô Hiếu Khôn lúc này trạng thái tinh thần không tệ, hắn không khỏi sững sờ: "Tô Lão, không phải mới nói ngài vừa té xỉu?"
Tô Hiếu Khôn được Diệp Phi châm cứu, sau đó lại uống thuốc, lúc này tinh thần trạng thái đã dần dần khôi phục.
Tô Hiếu Khôn nói: "Nhờ có Tiểu Phi, chính là hắn dùng châm cứu cứu ta."
"Diệp công tử biết châm cứu?" Hoàng y tiên sinh đương nhiên nhận ra Diệp Phi, tốt xấu là Yến Kinh nổi danh Diệp đại thiếu gia.
Diệp Phi cười cười: "Biết một chút."
Hoàng y tiên sinh vốn được xem như số một danh y ở Yến Kinh này, bởi vậy hắn đảm nhiệm vai trò là bác sĩ riêng của Tô Hiếu Khôn, không những như thế ở Yến Kinh này, hắn là một trong tứ vị danh y.
Hoàng y tiên sinh kinh ngạc vô cùng.
Châm cứu thế nhưng lại cần công phu rất lợi hại
Tô Hiếu Khôn lắc lắc đầu nói: "Tiểu Phi ngươi quá khiêm tốn,bộ xương già như ta nhãn lực vẫn là có, vừa rồi tài châm cứu của ngươi quả thực rất lợi hại."
Tô Hiếu Khôn tuy nhiên không biết y thuật, nhưng lại rất hiểu biết. Hắn đương nhiên biết rất rõ ràng Diệp Phi vừa rồi thể hiện ra y thuật cao minh đến mức nào.
Trên thực tế, Tô Hiếu Khôn mắc suy tim đã được một thời gian.
Bởi vì tuổi tác đã cao, cộng thêm suy tim nên rất khó trị liệu, cho nên hắn một mực không có động thủ thuật, áp dụng trị liệu bằng dược liệu.
Vừa rồi tình huống của hắn mười phần nguy hiểm, nếu không có Diệp Phi kịp thời xuất thủ, hậu quả khó mà lường được.
Hoàng y tiên sinh đã từng vì hắn châm cứu trị liệu, nhưng theo Tô Hiếu Khôn, Diệp Phi tài châm cứu còn cao minh hơn!
Thầy thuốc có được hay không, bệnh nhân có quyền lên tiếng nhất.
Hoàng y tiên sinh nghe Tô Hiếu Khôn nói như vậy, nhất thời nóng lòng không đợi được, mà nói: "Diệp công tử, không biết có thể phơi bày một ít thủ pháp châm cứu ngài vừa dùng khi nãy? Bỉ nhân muốn lĩnh giáo."
Hoàng y tiên sinh khách khí.
Diệp Phi thản nhiên nói: "Cũn được thôi."
Nói rồi, Diệp Phi liền xuất ra ngân châm.
"Diệp công tử liền lấy ta làm thí nghiệm đi." Hoàng y tiên sinh cười nói.
Diệp Phi gật đầu, hắn từ tốn, thần sắc vô cùng chuyên chú.
Diệp Phi nhanh chóng thi châm.
Chỉ thấy được Diệp Phi động tác uyển như nước chảy mây trôi, tựa như là một dạng hô hấp tự nhiên, vô cùng thuần thục.
Hắn nghiêm túc, chuyên nghiệp, quả quyết, trầm ổn.
Ngân châm đâm vào huyệt đạo về sau, Diệp Phi dùng thủ pháp khinh xoáy ngân châm đặc biệt, nhấc lên một tiết, kích thích huyệt đạo.
Diệp Phi thủ pháp vô cùng tinh chuẩn, hắn đâm vào du huyệt bên ngoài vai của Hoàng y tiên sinh , trên vai nơi cổ.
Hoàng y sinh chỉ cảm thấy vai nơi cổ có một dòng nước ấm phun trào, nương theo nơi Diệp Phi châm cứu, hắn bắp thịt phần vai cổ trở nên buông lỏng, rất là thoải mái dễ chịu.
Diệp Phi thi châm thủ pháp thành thạo, đâm vào huyệt đạo vô cùng tinh chuẩn , khiến cho người tán thưởng.
Quan trọng hơn là, phương pháp phương pháp của Diệp Phi rất đặc biệt, ngón tay hắn chuyển động, nhấc lên một tiết, thi châm sâu cạn không đồng nhất,.
Thủ pháp châm cứu này Hoàng y tiên sinh trước đây chưa từng gặp, tuyệt không phải thủ pháp châm cứu phổ thông!
Cái này thi châm thủ pháp, là do được một vị cao nhân truyền thừa, Hoàng y tiên sinh tâm lý ám đạo.
Hơn nữa Diệp Phi thi châm tốc độ, cho dù là Hoàng y tiên sinh đều tự than thở không bằng.
"Thủ pháp thi châm này. . ." Hoàng y sinh có chút ngạc nhiên, lại có chút kích động, chỉ cảm thấy mở rộng hai con mắt.
Hoàng y tiên sinh tài nghệ y thuật đã là tại Yến Kinh đại danh đỉnh đỉnh, Diệp gia công tử có thể. . .
Hoàng y tiên sinh cười khổ một tiếng, mà nói: "Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a. Diệp công tử thủ pháp châm cứu không biết truyền thừa từ vị cao nhân nào, thật sự là không thể tưởng tượng , khiến cho ta xấu hổ a."
Hoàng y sinh kinh động như gặp thiên nhân.
Cái này thủ pháp châm cứu tuyệt đối là đỉnh cao!
Nếu không có tận mắt nhìn thấy, Hoàng y tiên sinh làm sao cũng không thể tin được phương pháp châm cứu huyền diệu như thế, lại được một người trẻ tuổi nắm giữ.
Diệp Phi cười không nói.
Hoàng y tiên sinh liên tục cảm khái, nửa đùa nửa chân thành nói: "Nếu là Diệp công tử ngươi làm thầy thuốc, vậy ta chỉ sợ bát cơm đều muốn ném đi mất." Nói xong Hoàng y tiên sinh cũng cười rộ lên, Diệp là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Diệp thị, địa vị quá sức.., làm sao có thể qua làm thầy thuốc?
Diệp Phi nói: "Hoàng y tiên sinh ngươi cũng đừng thổi phồng ta."
Diệp Phi cũng biết, Hoàng y tiên sinh ngại thân phận của hắn nên đối với hắn rất cung kính, nhìn thấy Diệp Phi y thuật, cũng chủ động làm hắn vui lòng.
Hoàng y tiên sinh tên đầy đủ là Trung Lang, tại trong nguyên tác đã từng ghi bởi vì y thuật cùng nhân vật chính Trần Lạc là địch, nhưng cuối cùng bị Trần Lạc vượt mắt, cũng là khổ cực gia hỏa.
Hoàng y sinh cùng Trần Lạc không hợp nhau, nhưng nhưng bởi vì Diệp Phi y thuật cùng thân phận, ngược lại là đối với hắn vô cùng tôn kính.
"Bệnh của Tô lão có ngài giúp đỡ, ta cũng yên tâm." Hoàng y tiên sinh lại nói.
Hoàng y tiên sinh đối Diệp Phi đầy tôn sùng, Tô Hiếu Khôn cùng Tô Khinh Trúc càng thán phục y thuật của Diệp Phi .
Tô Hiếu Khôn đương nhiên lại là hướng Diệp Phi nói cám ơn liên tục.
Diệp Phi nói: "Chỉ là tiện tay mà thôi, Tô lão gia, không có việc gì ta trước hết xin cáo từ, hai ngày nữa lại tới thăm ngài."
"Cũng tốt, vất vả cho ngươi rồi." Tô Hiếu Khôn nói.
Diệp Phi khiêm tốn vài câu, chuẩn bị đứng dậy.
Diệp Phi đứng dậy chuẩn bị rời đi, Tô Khinh Trúc lại nói: "Chờ một chút, Diệp công tử, ta đưa ngươi ra ngoài đi."
Tô Khinh Trúc vậy mà chủ động muốn đưa Diệp Phi rời đi!
Diệp Phi trong lòng nhất động, gặp Tô Khinh Trúc muốn nói lại thôi, Tô Khinh Trúc tựa hồ cũng có chuyện cùng hắn nói.
Diệp Phi nói: "Không cần phải khách khí, Tô Lão cũng là trưởng bối của ta, đó là điều ta đương nhiên nên làm."
Diệp Phi trong giọng ý tứ rất rõ ràng.
Hắn là đang cùng Tô Khinh Trúc phân rõ giới hạn, hắn cứu Tô Hiếu Khôn không phải là bởi vì Tô Khinh Trúc, đơn giản là Tô Hiếu Khôn cũng là trưởng bối của hắn, chỉ thế thôi.
Tô Khinh Trúc hiểu được hàm ý của Diệp Phi, nhếch miệng, nói: "Dù sao cũng đa tạ."
"Hoàng y tiên sinh đến!"
Lúc này, quản gia dẫn một người chạc 50 tuổi, hơi hói đầu chạy tới.
Người này chính là Hoàng y tiên sinh, hắn ăn mặc áo blue, tay mang theo một cái hộp cấp cứu, đi đến trước mặt mọi người.
Nhìn thấy Tô Hiếu Khôn lúc này trạng thái tinh thần không tệ, hắn không khỏi sững sờ: "Tô Lão, không phải mới nói ngài vừa té xỉu?"
Tô Hiếu Khôn được Diệp Phi châm cứu, sau đó lại uống thuốc, lúc này tinh thần trạng thái đã dần dần khôi phục.
Tô Hiếu Khôn nói: "Nhờ có Tiểu Phi, chính là hắn dùng châm cứu cứu ta."
"Diệp công tử biết châm cứu?" Hoàng y tiên sinh đương nhiên nhận ra Diệp Phi, tốt xấu là Yến Kinh nổi danh Diệp đại thiếu gia.
Diệp Phi cười cười: "Biết một chút."
Hoàng y tiên sinh vốn được xem như số một danh y ở Yến Kinh này, bởi vậy hắn đảm nhiệm vai trò là bác sĩ riêng của Tô Hiếu Khôn, không những như thế ở Yến Kinh này, hắn là một trong tứ vị danh y.
Hoàng y tiên sinh kinh ngạc vô cùng.
Châm cứu thế nhưng lại cần công phu rất lợi hại
Tô Hiếu Khôn lắc lắc đầu nói: "Tiểu Phi ngươi quá khiêm tốn,bộ xương già như ta nhãn lực vẫn là có, vừa rồi tài châm cứu của ngươi quả thực rất lợi hại."
Tô Hiếu Khôn tuy nhiên không biết y thuật, nhưng lại rất hiểu biết. Hắn đương nhiên biết rất rõ ràng Diệp Phi vừa rồi thể hiện ra y thuật cao minh đến mức nào.
Trên thực tế, Tô Hiếu Khôn mắc suy tim đã được một thời gian.
Bởi vì tuổi tác đã cao, cộng thêm suy tim nên rất khó trị liệu, cho nên hắn một mực không có động thủ thuật, áp dụng trị liệu bằng dược liệu.
Vừa rồi tình huống của hắn mười phần nguy hiểm, nếu không có Diệp Phi kịp thời xuất thủ, hậu quả khó mà lường được.
Hoàng y tiên sinh đã từng vì hắn châm cứu trị liệu, nhưng theo Tô Hiếu Khôn, Diệp Phi tài châm cứu còn cao minh hơn!
Thầy thuốc có được hay không, bệnh nhân có quyền lên tiếng nhất.
Hoàng y tiên sinh nghe Tô Hiếu Khôn nói như vậy, nhất thời nóng lòng không đợi được, mà nói: "Diệp công tử, không biết có thể phơi bày một ít thủ pháp châm cứu ngài vừa dùng khi nãy? Bỉ nhân muốn lĩnh giáo."
Hoàng y tiên sinh khách khí.
Diệp Phi thản nhiên nói: "Cũn được thôi."
Nói rồi, Diệp Phi liền xuất ra ngân châm.
"Diệp công tử liền lấy ta làm thí nghiệm đi." Hoàng y tiên sinh cười nói.
Diệp Phi gật đầu, hắn từ tốn, thần sắc vô cùng chuyên chú.
Diệp Phi nhanh chóng thi châm.
Chỉ thấy được Diệp Phi động tác uyển như nước chảy mây trôi, tựa như là một dạng hô hấp tự nhiên, vô cùng thuần thục.
Hắn nghiêm túc, chuyên nghiệp, quả quyết, trầm ổn.
Ngân châm đâm vào huyệt đạo về sau, Diệp Phi dùng thủ pháp khinh xoáy ngân châm đặc biệt, nhấc lên một tiết, kích thích huyệt đạo.
Diệp Phi thủ pháp vô cùng tinh chuẩn, hắn đâm vào du huyệt bên ngoài vai của Hoàng y tiên sinh , trên vai nơi cổ.
Hoàng y sinh chỉ cảm thấy vai nơi cổ có một dòng nước ấm phun trào, nương theo nơi Diệp Phi châm cứu, hắn bắp thịt phần vai cổ trở nên buông lỏng, rất là thoải mái dễ chịu.
Diệp Phi thi châm thủ pháp thành thạo, đâm vào huyệt đạo vô cùng tinh chuẩn , khiến cho người tán thưởng.
Quan trọng hơn là, phương pháp phương pháp của Diệp Phi rất đặc biệt, ngón tay hắn chuyển động, nhấc lên một tiết, thi châm sâu cạn không đồng nhất,.
Thủ pháp châm cứu này Hoàng y tiên sinh trước đây chưa từng gặp, tuyệt không phải thủ pháp châm cứu phổ thông!
Cái này thi châm thủ pháp, là do được một vị cao nhân truyền thừa, Hoàng y tiên sinh tâm lý ám đạo.
Hơn nữa Diệp Phi thi châm tốc độ, cho dù là Hoàng y tiên sinh đều tự than thở không bằng.
"Thủ pháp thi châm này. . ." Hoàng y sinh có chút ngạc nhiên, lại có chút kích động, chỉ cảm thấy mở rộng hai con mắt.
Hoàng y tiên sinh tài nghệ y thuật đã là tại Yến Kinh đại danh đỉnh đỉnh, Diệp gia công tử có thể. . .
Hoàng y tiên sinh cười khổ một tiếng, mà nói: "Quả nhiên là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên a. Diệp công tử thủ pháp châm cứu không biết truyền thừa từ vị cao nhân nào, thật sự là không thể tưởng tượng , khiến cho ta xấu hổ a."
Hoàng y sinh kinh động như gặp thiên nhân.
Cái này thủ pháp châm cứu tuyệt đối là đỉnh cao!
Nếu không có tận mắt nhìn thấy, Hoàng y tiên sinh làm sao cũng không thể tin được phương pháp châm cứu huyền diệu như thế, lại được một người trẻ tuổi nắm giữ.
Diệp Phi cười không nói.
Hoàng y tiên sinh liên tục cảm khái, nửa đùa nửa chân thành nói: "Nếu là Diệp công tử ngươi làm thầy thuốc, vậy ta chỉ sợ bát cơm đều muốn ném đi mất." Nói xong Hoàng y tiên sinh cũng cười rộ lên, Diệp là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Diệp thị, địa vị quá sức.., làm sao có thể qua làm thầy thuốc?
Diệp Phi nói: "Hoàng y tiên sinh ngươi cũng đừng thổi phồng ta."
Diệp Phi cũng biết, Hoàng y tiên sinh ngại thân phận của hắn nên đối với hắn rất cung kính, nhìn thấy Diệp Phi y thuật, cũng chủ động làm hắn vui lòng.
Hoàng y tiên sinh tên đầy đủ là Trung Lang, tại trong nguyên tác đã từng ghi bởi vì y thuật cùng nhân vật chính Trần Lạc là địch, nhưng cuối cùng bị Trần Lạc vượt mắt, cũng là khổ cực gia hỏa.
Hoàng y sinh cùng Trần Lạc không hợp nhau, nhưng nhưng bởi vì Diệp Phi y thuật cùng thân phận, ngược lại là đối với hắn vô cùng tôn kính.
"Bệnh của Tô lão có ngài giúp đỡ, ta cũng yên tâm." Hoàng y tiên sinh lại nói.
Hoàng y tiên sinh đối Diệp Phi đầy tôn sùng, Tô Hiếu Khôn cùng Tô Khinh Trúc càng thán phục y thuật của Diệp Phi .
Tô Hiếu Khôn đương nhiên lại là hướng Diệp Phi nói cám ơn liên tục.
Diệp Phi nói: "Chỉ là tiện tay mà thôi, Tô lão gia, không có việc gì ta trước hết xin cáo từ, hai ngày nữa lại tới thăm ngài."
"Cũng tốt, vất vả cho ngươi rồi." Tô Hiếu Khôn nói.
Diệp Phi khiêm tốn vài câu, chuẩn bị đứng dậy.
Diệp Phi đứng dậy chuẩn bị rời đi, Tô Khinh Trúc lại nói: "Chờ một chút, Diệp công tử, ta đưa ngươi ra ngoài đi."
Tô Khinh Trúc vậy mà chủ động muốn đưa Diệp Phi rời đi!
Diệp Phi trong lòng nhất động, gặp Tô Khinh Trúc muốn nói lại thôi, Tô Khinh Trúc tựa hồ cũng có chuyện cùng hắn nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.