Ta Trở Về Sau Khi Bị Dâng Cho Nước Địch
Chương 1
Thập Nguyệt Thập Lục
18/06/2024
01
Trấn Bắc Hầu phu nhân mắc bệnh nặng, các danh y trong kinh thành đều bó tay.
Diệp Dung phi khóc lóc cầu xin Hoàng đế dán hoàng bảng, chiêu mộ thánh y cứu mạng mẫu thân của nàng.
Ta gỡ hoàng bảng trên phố và bị đưa đến Hầu phủ.
Đi qua rất nhiều viện tử và hành lang, ta thấy Diệp phu nhân đang nằm thoi thóp trên giường.
"Cô nương, ngươi có can đảm gỡ hoàng bảng, chắc hẳn là có lòng tin có thể chữa khỏi bệnh cho phu nhân của ta.
"Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh cho phu nhân, ngươi muốn gì ta cũng đồng ý."
Trấn Bắc Hầu ngồi bên giường bệnh nói.
Ta cẩn thận xem xét tình hình của Diệp phu nhân, sau đó lấy ra một gói bách độc tán:
"Lấy một bát nước ấm để uống thuốc, ngày mai sẽ có chuyển biến tốt.
"Còn về phần thù lao, đợi chữa khỏi bệnh rồi hãy nói."
Trấn Bắc Hầu muốn nói lại thôi, ta biết, hắn sợ ta ngay tại chỗ đòi tăng giá.
"Hầu gia yên tâm, Tống Từ Y không ham tiền bạc, ta chỉ cầu danh tiếng."
Tối hôm đó ta ở lại Hầu phủ, sáng sớm hôm sau, có người đến mời ta: "Tống đại phu mau đến xem, phu nhân tỉnh rồi, có thể nói chuyện rồi, bây giờ nói khát nước, muốn uống nước."
Vừa vào phòng ngủ, Trấn Bắc Hầu đã chờ sẵn.
"Tống đại phu đúng là thần y, phu nhân hôn mê hơn mười ngày, giờ cuối cùng cũng tỉnh rồi. Chỉ không biết tiếp theo nên điều dưỡng như thế nào?"
Ta cầm bút viết một tờ đơn thuốc: "Theo đơn thuốc này mà sắc thuốc, uống thêm bảy tám ngày nữa là sẽ khỏi hẳn."
"Tốt, tốt, tốt." Trấn Bắc Hầu cẩn thận cất đơn thuốc, sai người đi lấy thêm thuốc, lại hỏi: "Không biết nên cảm tạ Tống đại phu như thế nào."
Ta cười nói:
"Ta đã nói, ta chỉ cầu danh tiếng.
"Ta muốn làm viện sử ở Thái y viện."
Sắc mặt Trấn Bắc Hầu cứng đờ, nữ tử làm nghề y ở Đại Chu rất ít, huống chi là một nữ tử muốn làm viện sử, quả thực rất khó.
“Hầu gia chỉ cần đưa ta vào Thái y viện là được, ta tự có bản lĩnh để leo lên.”
"Đợi ta vào cung, sau này thân thể của Dung phi nương nương sẽ do ta chăm sóc. Dung phi vào cung cũng đã bốn năm rồi nhỉ? Được sủng ái không ít, vị phân không thấp nhưng vẫn chưa có thai, Hầu gia không sốt ruột sao?"
Giao tiếp với người như Trấn Bắc Hầu, phải bày tỏ rõ ràng lợi ích của mối quan hệ.
Người hữu dụng, mới có thể khiến hắn bỏ tâm tư.
Quả nhiên, sắc mặt Trấn Bắc Hầu dịu lại: "Được, ta sẽ nghĩ cách đưa ngươi vào cung."
Trở về phòng khách, ta cất nốt hai gói "Bách độc tán" còn lại, trong lòng âm thầm tính toán.
Một gói đổi một viên gạch gõ cửa, không lỗ.
Trấn Bắc Hầu phu nhân mắc bệnh nặng, các danh y trong kinh thành đều bó tay.
Diệp Dung phi khóc lóc cầu xin Hoàng đế dán hoàng bảng, chiêu mộ thánh y cứu mạng mẫu thân của nàng.
Ta gỡ hoàng bảng trên phố và bị đưa đến Hầu phủ.
Đi qua rất nhiều viện tử và hành lang, ta thấy Diệp phu nhân đang nằm thoi thóp trên giường.
"Cô nương, ngươi có can đảm gỡ hoàng bảng, chắc hẳn là có lòng tin có thể chữa khỏi bệnh cho phu nhân của ta.
"Chỉ cần có thể chữa khỏi bệnh cho phu nhân, ngươi muốn gì ta cũng đồng ý."
Trấn Bắc Hầu ngồi bên giường bệnh nói.
Ta cẩn thận xem xét tình hình của Diệp phu nhân, sau đó lấy ra một gói bách độc tán:
"Lấy một bát nước ấm để uống thuốc, ngày mai sẽ có chuyển biến tốt.
"Còn về phần thù lao, đợi chữa khỏi bệnh rồi hãy nói."
Trấn Bắc Hầu muốn nói lại thôi, ta biết, hắn sợ ta ngay tại chỗ đòi tăng giá.
"Hầu gia yên tâm, Tống Từ Y không ham tiền bạc, ta chỉ cầu danh tiếng."
Tối hôm đó ta ở lại Hầu phủ, sáng sớm hôm sau, có người đến mời ta: "Tống đại phu mau đến xem, phu nhân tỉnh rồi, có thể nói chuyện rồi, bây giờ nói khát nước, muốn uống nước."
Vừa vào phòng ngủ, Trấn Bắc Hầu đã chờ sẵn.
"Tống đại phu đúng là thần y, phu nhân hôn mê hơn mười ngày, giờ cuối cùng cũng tỉnh rồi. Chỉ không biết tiếp theo nên điều dưỡng như thế nào?"
Ta cầm bút viết một tờ đơn thuốc: "Theo đơn thuốc này mà sắc thuốc, uống thêm bảy tám ngày nữa là sẽ khỏi hẳn."
"Tốt, tốt, tốt." Trấn Bắc Hầu cẩn thận cất đơn thuốc, sai người đi lấy thêm thuốc, lại hỏi: "Không biết nên cảm tạ Tống đại phu như thế nào."
Ta cười nói:
"Ta đã nói, ta chỉ cầu danh tiếng.
"Ta muốn làm viện sử ở Thái y viện."
Sắc mặt Trấn Bắc Hầu cứng đờ, nữ tử làm nghề y ở Đại Chu rất ít, huống chi là một nữ tử muốn làm viện sử, quả thực rất khó.
“Hầu gia chỉ cần đưa ta vào Thái y viện là được, ta tự có bản lĩnh để leo lên.”
"Đợi ta vào cung, sau này thân thể của Dung phi nương nương sẽ do ta chăm sóc. Dung phi vào cung cũng đã bốn năm rồi nhỉ? Được sủng ái không ít, vị phân không thấp nhưng vẫn chưa có thai, Hầu gia không sốt ruột sao?"
Giao tiếp với người như Trấn Bắc Hầu, phải bày tỏ rõ ràng lợi ích của mối quan hệ.
Người hữu dụng, mới có thể khiến hắn bỏ tâm tư.
Quả nhiên, sắc mặt Trấn Bắc Hầu dịu lại: "Được, ta sẽ nghĩ cách đưa ngươi vào cung."
Trở về phòng khách, ta cất nốt hai gói "Bách độc tán" còn lại, trong lòng âm thầm tính toán.
Một gói đổi một viên gạch gõ cửa, không lỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.