Ta Trồng Rừng Mai Đợi Một Ngày Người Quay Lại

Chương 6:

Đông Tảo

23/07/2021

Cuộc tuyển chọn phi tần cho đại hoàng tử đã bắt đầu diễn ra.Mọi thiếu nữ xinh đẹp mĩ miều và có gia thế tốt đã nhập cung.Người trực tiếp đứng ra tuyển chọn là triệu phi và hoàng hậu.Nhưng hoàng hậu sức khỏe không ổn định nên giao toàn quyền phụ trách cho triệu phi.

Triệu phi luôn rất nhiệt tình với các nữ tú nhưng dường như đại hoàng tử luôn lạnh nhạt với chuyện này thậm chí còn tỏ thái độ chán ghét với các nữ tú được chọn.

Thay vì để ý xem ai là thê tử của mình thì đại hoàng tử lại luôn tìm cách quấn lấy thừa tướng.Ngày nào đám nô tỳ trong cung cũng thấy bóng dáng của vị điện hạ kia lởn vởn quanh phủ thừa tướng.

Tại phủ thừa tướng.

Taehyung ngồi một chỗ vẻ mặt ghen ghét nhìn yoongi đang cầm tay hoseok để giúp cậu luyện chữ.Thấy yoongi chẳng thèm để ý đến mình,cậu giả đò liếc nhìn tờ giấy hoseok viết tặc lưỡi một cái:

“Chữ đệ thật xấu quá đi mất.Học bao lâu cũng chẳng tiến bộ nổi đúng là phí công người dạy.”

Hoseok nghe vậy đỏ mặt hơi xấu hổ rồi buồn rầu nhìn vào tờ giấy:

“Xin lỗi lần sau đệ sẽ cố gắng hơn.”

Yoongi thấy bộ mặt buồn bã của hoseok trông hơi đáng thương.Y lườm Taehyung một cái rồi xoa đầu hoseok an ủi:

“Con mới chỉ là đứa trẻ 10 tuổi thôi.Thời gian trưởng thành của con còn nhiều rồi sẽ có tiến bộ thôi.”

Quả nhiên hoseok nghe lời nói này xong tâm trạng vui lên hẳn.Cậu mỉm cười nhìn yoongi.

Taehyung khó chịu hất cái đầu hoseok ra khỏi bàn tay yoongi.Bực bội nói:

“Người xoa đầu nó làm gì.Đã làm không tốt còn đòi khen thưởng.So với đứa nhóc yếu kém này ta giỏi hơn nhiều.”

Yoongi bất lực với tính cách trẻ con này của Taehyung.Đứa trẻ này làm cái gì cũng tốt,học cái gì cũng tiếp thu rất nhanh nhưng mà cái tính tình cả giận,khó chiều thì không thể nào sửa nổi.

Hoseok học được một lúc thì được người cung hoàng hậu gọi để chuyển sang học môn khác.Yoongi tiễn cháu mình về sau đó trở lại thư phòng.Y trông thấy vẻ mặt hờn dỗi của Taehyung thở dài hỏi:



“Ngài lại làm sao nữa?”

“Người có biết chuyện mẫu hậu tuyển thê tử cho ta không?”

“Ta biết.”

“Vậy tại sao người không ngăn cẳn?”

So với giọng điệu tức tối của Taehyung thì Yoongi lại bình thản đọc sách,giọng nói điềm đạm:

“Thành gia lập thất là chuyện tốt.Có một người thê tử để bầu bạn ngài sẽ đỡ cô đơn hơn.”

“Ta không cần thê tử nào cả.Ta có người là đủ rồi.”

Yoongi nhíu mày.Chán nản phản biện:

“Đừng bướng bỉnh nữa.Ta không phải những nàng tiểu thư xinh đẹp động lòng người đó.”

Taehyung lấy ra trong túi một bông hoa mai rồi cài lên tóc Yoongi.Cử chỉ vuốt tóc y rất nhẹ nhàng cùng lời thì thầm chắc nịch:

“Người chỉ cần là nam nhân làm rung động lòng ta là đủ rồi còn lòng người cứ để mặc họ đi.”

Mặt yoongi thoáng chốc đỏ lên.Y cầm cuốn sách trong tay đập vào đầu Taehyung một cái,thẹn quá hóa giận nói:

“Xàm ngôn.”

“Sao với tên kia được người xoa đầu dịu dàng thế mà đến ta lại bị đập một phát vậy.”



Yoongi vội vàng đứng dậy.Như trốn tránh sự bối rối của mình.Y cất bước thật nhanh.

Taehyung thấy thế cũng đứng dậy nói vọng theo:

“Này cái đồ thiên vị đi đâu đấy?Người phải ở đây dạy ta biết chứ?Ê!!!!Này!!!!”

Yoongi chạy một mạch không quay lại.Cuối cùng y cũng cắt đuôi được Taehyung.

Yoongi thở một hơi.Y đuối sức ngồi xuống chiếc xích đu được treo trên một cái cây lâu năm.Đang cố gắng bình tĩnh lại thì từ đâu vang lên một tiếng gảy cầm thật mềm mại và tinh tế.

Yoongi ngẩng mặt lên nhìn.Bên đằng xa,xuất hiện một bóng dáng của một thiếu niên.Cậu mặc một bộ y phục đỏ rực,khuôn mặt diễm lệ,ngón tay lướt chậm rãi trên từng dây đàn.Một khung cảnh đẹp tuyệt hòa cùng với không khí tươi mát của thiên nhiên.

Yoongi vô thức tiến đến gần cậu thiếu niên kia.Người đang đánh đàn để ý có người đến thì dừng tiếng đàn.Ngẩng mặt lên nhìn yoongi mỉm cười:

“Vị công tử này nghe trộm là không tốt đâu.”

Yoongi bật cười.Chắc do y không hay ra ngoài nên người này không nhận ra y là thừa tướng:

“Thất lễ rồi.Nhưng xin hỏi quý danh của công tử được không?”

“Tại sao lại muốn biết quý danh của ta.”

“Khúc nhạc công tử đánh rất hay.Ta chỉ tò mò người đánh ra được cảm xúc thăng hoa khi nãy là ai thôi mà.”

“Thì ra là người yêu âm nhạc.”

Người thiếu niên kia hòa nhã mở lời như một câu nói giới thiệu để kết bạn,giao du:

“Ta là cầm sư mới đến dạy đàn cho nhị hoàng tử.Tên của ta là park jimin.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Trồng Rừng Mai Đợi Một Ngày Người Quay Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook