Chương 33: . Cuộc Chiến Của Cường Giả Trên Tiên Bảng
Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
14/06/2021
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
---------------------
Ngày cuối cùng của phần thi chiến đấu tự do, trên quảng trường Bạch Ngọc.
Hơn bốn mươi nghìn sinh viên, trên người ai nấy đều bị thương không ít thì nhẹ, tụ tập tới quảng trường.
Họ là những sinh viên đã thua cuộc trong hoạt động thi đấu lần này.
Một trận pháp chữa trị cực kì lớn, bao phủ toàn bộ quảng trường, đang toả ra hơi thở của sự sống cực kì mãnh liệt, không ngừng chữa trị cho các sinh viên bị thương.
Những sinh viên bị thương quá nặng, sẽ có thầy cô am hiểu các phép thuật liên quan tới y thuật phụ trách chữa thương cho họ.
Có thể nói, chỉ cần lúc truyền tống ra ngoài vẫn còn một hơi thở, vậy thì không cần lo mình sẽ chết trong hoạt động.
Các sinh viên tụ tập trên quảng trường Bạch Ngọc một là vì chữa thương, hai là vì muốn quan sát trận quyết chiến cuối cùng trong ngày thi đấu tự do lần này.
Có một màn hình thuỷ tinh dài cả trăm mét, bay lơ lửng trên khoảng không của quảng trường, nhưng giờ trên màn hình thuỷ tinh không chiếu bất kì hình ảnh gì.
Mặc dù như thế, không khí trên quảng trường vẫn vô cùng náo nhiệt, các sinh viên đã châu đầu ghé tai bàn tán rôm rả.
"Sao màn hình thuỷ tinh vẫn chưa chiếu gì hết vậy ta!"
"Đừng vội, chờ tới khi chỉ còn dư lại hai trăm sinh viên, màn hình thuỷ tinh sẽ bắt đầu trực tiếp các cảnh chiến đấu bên trong đó thôi, dựa theo kinh nghiệm trước đây của tôi, chắc chừng hai tiếng nữa sẽ bắt đầu."
"Hì hì, giờ kết giới đang dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng sẽ từ rừng Thiên Phong rộng cả trăm dặm rút về phạm vi ba dặm, tới lúc tình hình chiến đấu mới thật sự quyết liệt."
"Mấy cậu đoán xem ai sẽ là người đứng đầu Tiên Bảng lần này của trường chúng ta nhỉ?"
"Đương nhiên là Vương Huyền Chiến, vào năm ba anh ấy cũng đã là Dục Linh hậu kỳ, lại còn đứng đầu Tiên Bảng năm rồi. Giờ đã qua một năm, thực lực của anh ấy đương nhiên càng thêm khó lường, ngoại trừ anh ấy thì còn ai xứng nữa chứ?"
"Tôi thì nghĩ là Dương Trình Vũ, tu vi của anh ấy cũng là Dục Linh hậu kỳ, năm rồi đứng hàng thứ ba Tiên Bảng, lần trước anh ấy thua Vương Huyền Chiến, giờ anh ấy sắp tốt nghiệp rồi, biết đâu sẽ bùng nổ hết sức lần cuối để giành lấy vị trí đầu bảng."
"Hừ, tôi thì ngược lại, tôi nghĩ là vị trí đầu bảng sẽ thuộc về Liễu nữ thần, chiêu thức của cô ấy luôn biến hoá kì lạ, nói không chừng lần này cô ấy sẽ tạo nên kì tích!"
. . .
Đám học trò trên quảng trường Bạch Ngọc thì lo bàn tán rôm rả, còn trong rừng Thiên Phong, một trận chiến đầy mùi máu lại sắp diễn ra!
Trận pháp màu xanh lam dần dần co rút lại, đám sinh viên còn lại bắt đầu tụ tập dần về phía đỉnh Tiên Vương ở trung tâm khu rừng, đôi khi gặp được những sinh viên khác, cả hai sẽ ;ập tức bắt đầu một trận chiến mới.
Trên bầu trời, An Lâm đang cưỡi chó bay trên không, mặt mày rũ rượi.
Nội trong hôm nay hắn đã trải qua vài trận chiến lớn, đối thủ yếu nhất hắn từng gặp cũng là Đạo Chi Thể cấp mười, thậm chí đối thủ mạnh nhất còn là cường giả có tên trong Tiên Bảng.
Nếu không phải hắn dùng cách đánh một người một chó hợp lực thì chắc đã bị truyền tống về nhà từ lâu rồi.
An Lâm mở trang chủ hệ thống ra, từ sau khi hắn thăng cấp lên thành Đạo Chi Thể cấp chín, tab nhiệm vụ trong trang chủ hệ thống, bắt đầu trở nên khó nhằn hơn hẳn.
[Đạo Chi Thể cấp mười —— điều kiện đạt được: học được ba loại công pháp khác nhau từ hệ thống.]
Hiện giờ tab công pháp của An Lâm cũng đã thay đổi, thêm một mục công pháp Phong hệ có thể tu luyện.
[Phong Linh tầng thứ nhất —— điều kiện đạt được: nhảy xuống vực sâu vạn trượng một lần.]
Còn thêm bộ công pháp Lôi hệ trước đó nữa chứ, điều kiện đạt được là bị sét trời đánh một lần, vậy là vừa đủ ba bộ công pháp rồi đó.
Nói cách khác, nếu An Lâm có được ba cái mạng, là có thể đạt được điều kiện của hệ thống, đột phá tới Đạo Chi Thể cấp mười.
À, hệ thống còn có một bộ công pháp có thể tu luyện, là nằm trong tab "Tu thần".
[Thuật Thần Uy—— điều kiện đạt được: Được muôn người sùng bái.]
Cái điều kiện này, lấy tình hình trước mắt của An Lâm mà nói, thì đúng là khó hơn lên trời!
Nếu đổi thành "bị vạn người khinh bỉ", vậy hắn tin chắc là mình sẽ làm được.
Không thèm nghĩ tới chuyện hệ thống nữa, hắn nhìn xuống dưới đất, tiếp tục tìm kiếm con mồi.
"Uỳnh rầm".
Một bóng kiếm mang theo lửa cắt ngang bầu trời, nổ tung giữa không trung, năng lượng đáng sợ lan ra khắp bốn phía, uy thế cực kì đáng sợ.
"Dao động năng lượng mạnh quá, là cường giả Tiên Bảng đang đánh nhau, vả lại thứ tự chắc chắn không thấp đâu, chúng ta mau đi xem đi!"
An Lâm hồ hởi vỗ đầu Đại Bạch, bắt đầu cưỡi chó bay về hướng phát ra tiếng chiến đấu.
Hắn bay lại gần hơn chút, cuối cùng cũng nhìn thấy được hai người đang đánh nhau.
"Hứa Tiểu Lan!" An Lâm vừa trông thấy bóng người, đã cất tiếng gọi ngay.
Bóng dáng quen thuộc tới vậy, hắn liếc mắt cái là nhìn ra ngay.
Hứa Tiểu Lan là cao thủ dùng kiếm, trong trận chiến, kiếm pháp cao siêu và sức mạnh của thần mạch Thiên Hoàng phối hợp cực kì điêu luyện, giúp cô phát huy ra sức mạnh đáng sợ vượt bậc.
Ngọn lửa cực kì tinh thuần, cộng thêm trường kiếm múa may, khiến cô trong như một con phượng hoàng trên chín tầng trời, vừa xinh đẹp vừa cao quý nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ.
Hứa Tiểu Lan tuy rằng rất mạnh, nhưng đối thủ của cô cũng không hề kém, đó là một thanh niên tay cầm song kiếm, vóc người to cao.
Song kiếm trong tay được hắn múa may liên tục, hình thành một lưới kiếm kín không kẽ hở, chắn được hầu hết những đòn tấn công của Hứa Tiểu Lan.
Không chỉ như thế, người nọ còn có thể nhìn ra sơ hở trong đòn tấn công của Hứa Tiểu Lan, đưa ra cách phản đòn hiệu quả nhất.
Đây là một trận chiến ngang tay, cho dù Hứa Tiểu Lan có giành được chiến thắng, vậy cũng sẽ là thắng thảm, chắc chắn cô sẽ bị thương.
An Lâm rất buồn bực, vì hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn bạn tốt của mình thương, còn hắn thì chẳng giúp gì được cả.
"An Lâm, cậu mau nhìn đằng kia kìa!"
Đại Bạch đột nhiên lên tiếng, giọng còn mang theo vẻ hồ hởi.
An Lâm lấy lại tinh thần, nhìn xuống hướng Đại Bạch chỉ, ở đó, hắn nhìn thấy một bóng người.
Người nọ ẩn núp cực kì tốt, thu lại khí tức, hoà làm một với hoàn cảnh chung quanh.
Nếu không phải Đại Bạch nhìn từ trên cao, vả lại tầm mắt vượt xa người thường, thì đúng là không ai phát hiện ra được cả.
Người nọ đang im lặng nhìn chằm chằm trận chiến của Hứa Tiểu Lan, mục đích không cần nói cũng biết...
"Hay nhỉ, dám chơi trò đánh lén... không biết ông tổ đánh lén đang đứng ngay đây à?"
Mắt An Lâm sôi sục lửa giận, vốn nhìn thấy Hứa Tiểu Lan bị thương trong trận chiến này, hắn đã cực kì khó chịu rồi, vậy mà người này còn dám chơi trò mai phục, định ra tay với Hứa Tiểu đang bị thương à?
"Để gã nếm thử mùi vị bị một người một chó chúng ta đánh bại nào, gâu!"
Đại Bạch cũng mở miệng kêu gâu gâu, tỏ vẻ nóng lòng muốn thử.
Ở một chỗ khác, trên quảng trường Bạch Ngọc.
Màn hình thuỷ tinh khổng lồ bắt đầu xuất hiện hình ảnh, không khí trong quảng trường lập tức nóng lên!
Màn hình chia làm mười mấy ô nhỏ, mỗi một ô chiếu một trận chiến khác nhau.
"Mau nhìn kìa, là Dương Trình Vũ đánh với La Thành Long!"
"Có gì hay đâu chứ, người đứng thứ ba Tiên Bảng đánh với người đứng thứ ba mươi sáu, một giây là giải quyết được ngay rồi còn gì."
"Hờ, quả nhiên là thua rồi..."
Vừa dứt lời, đã thấy Dương Trình Vũ kết thúc trận chiến.
Mấy vạn sinh viên chia nhau ra nhìn những ô màn hình chiến đấu khác nhau, rôm rả bàn tán.
Bỗng có người chú ý tới một ô màn hình trong đó.
"Mọi người mau nhìn kìa, thanh niên cầm song kiếm đó không phải là Hùng Sa đứng hàng thứ hai mươi chín trong Tiên Bảng à, cô gái đang đánh với anh ta là ai, sao tôi thấy lạ mặt quá vậy!"
Lúc này, có sinh viên biết chuyện mở miệng đáp: "Cô ta hình như là sinh viên mới trong kì này, tên Hứa Tiểu Lan thì phải."
"Hoá ra là sinh viên mới nhập học!"
Trong quảng trường bỗng vang lên tiếng xì xào, vừa nhập học đã có thể đánh ngang tay với cường giả đứng hàng thứ hai mươi chín trong Tiên Bảng rồi.
Thực lực của cô so với đám sinh viên mới nhập học, ngoại trừ hai thiên tài kỳ Dục Linh ra, thì coi như đã thuộc hàng đầu!
Mọi người im lặng ghi nhớ thật kỹ cô gái mạnh mẽ lại cực kì xinh đẹp nọ, cô gái đó đã trở thành ngôi sao mới trong trường, trong vài năm tiếp theo, rất có thể cô ta sẽ đột phá tới kỳ Dục Linh.
Đúng lúc này, lại một ô màn hình chiến đấu nữa nhảy lên, xuất hiện trong màn hình, nó tỏ rõ đã có một trận chiến mới đang diễn ra.
Khi một cuộc chiến mới bắt đầu, nó luôn có thể hấp dẫn tầm mắt của đại đa số người.
Lúc này, có hơn vạn sinh viên nhìn qua.
Quảng trường vốn đang cực kì ồn ào, dần dần im phăng phắt.
Càng ngày càng nhiều sinh viên quay sang nhìn hình ảnh chiến đấu nọ, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt cực kì thú vị.
Có người sắc mặt quái lạ, có người mặt đầy hoảng sợ, có người thậm chí xoa mắt, ngờ là mình đã nhìn lầm.
Hình ảnh cuộc chiến cực kì lạ thường...
Chỉ thấy con chó cực to lông trắng muốt, đặt mông ngồi đè trên người cường giả Tiên Bảng, mặt lộ ra nụ cười kì dị.
Hai vuốt của nó, đè chặt hai tay của cường giả Tiên Bảng.
Cường giả Tiên Bảng bị đè xuống đất không nhúc nhích nổi, mặt đầy hoảng sợ.
Mà một thanh niên khác đứng bên cạnh, liên tục ra đòn, nắm tay của hắn như mưa rơi, điên cuồng đập lên mặt cường giả Tiên Bảng kia..
Dịch: Tiếu Giai Nhân
---------------------
Ngày cuối cùng của phần thi chiến đấu tự do, trên quảng trường Bạch Ngọc.
Hơn bốn mươi nghìn sinh viên, trên người ai nấy đều bị thương không ít thì nhẹ, tụ tập tới quảng trường.
Họ là những sinh viên đã thua cuộc trong hoạt động thi đấu lần này.
Một trận pháp chữa trị cực kì lớn, bao phủ toàn bộ quảng trường, đang toả ra hơi thở của sự sống cực kì mãnh liệt, không ngừng chữa trị cho các sinh viên bị thương.
Những sinh viên bị thương quá nặng, sẽ có thầy cô am hiểu các phép thuật liên quan tới y thuật phụ trách chữa thương cho họ.
Có thể nói, chỉ cần lúc truyền tống ra ngoài vẫn còn một hơi thở, vậy thì không cần lo mình sẽ chết trong hoạt động.
Các sinh viên tụ tập trên quảng trường Bạch Ngọc một là vì chữa thương, hai là vì muốn quan sát trận quyết chiến cuối cùng trong ngày thi đấu tự do lần này.
Có một màn hình thuỷ tinh dài cả trăm mét, bay lơ lửng trên khoảng không của quảng trường, nhưng giờ trên màn hình thuỷ tinh không chiếu bất kì hình ảnh gì.
Mặc dù như thế, không khí trên quảng trường vẫn vô cùng náo nhiệt, các sinh viên đã châu đầu ghé tai bàn tán rôm rả.
"Sao màn hình thuỷ tinh vẫn chưa chiếu gì hết vậy ta!"
"Đừng vội, chờ tới khi chỉ còn dư lại hai trăm sinh viên, màn hình thuỷ tinh sẽ bắt đầu trực tiếp các cảnh chiến đấu bên trong đó thôi, dựa theo kinh nghiệm trước đây của tôi, chắc chừng hai tiếng nữa sẽ bắt đầu."
"Hì hì, giờ kết giới đang dần dần thu nhỏ lại, cuối cùng sẽ từ rừng Thiên Phong rộng cả trăm dặm rút về phạm vi ba dặm, tới lúc tình hình chiến đấu mới thật sự quyết liệt."
"Mấy cậu đoán xem ai sẽ là người đứng đầu Tiên Bảng lần này của trường chúng ta nhỉ?"
"Đương nhiên là Vương Huyền Chiến, vào năm ba anh ấy cũng đã là Dục Linh hậu kỳ, lại còn đứng đầu Tiên Bảng năm rồi. Giờ đã qua một năm, thực lực của anh ấy đương nhiên càng thêm khó lường, ngoại trừ anh ấy thì còn ai xứng nữa chứ?"
"Tôi thì nghĩ là Dương Trình Vũ, tu vi của anh ấy cũng là Dục Linh hậu kỳ, năm rồi đứng hàng thứ ba Tiên Bảng, lần trước anh ấy thua Vương Huyền Chiến, giờ anh ấy sắp tốt nghiệp rồi, biết đâu sẽ bùng nổ hết sức lần cuối để giành lấy vị trí đầu bảng."
"Hừ, tôi thì ngược lại, tôi nghĩ là vị trí đầu bảng sẽ thuộc về Liễu nữ thần, chiêu thức của cô ấy luôn biến hoá kì lạ, nói không chừng lần này cô ấy sẽ tạo nên kì tích!"
. . .
Đám học trò trên quảng trường Bạch Ngọc thì lo bàn tán rôm rả, còn trong rừng Thiên Phong, một trận chiến đầy mùi máu lại sắp diễn ra!
Trận pháp màu xanh lam dần dần co rút lại, đám sinh viên còn lại bắt đầu tụ tập dần về phía đỉnh Tiên Vương ở trung tâm khu rừng, đôi khi gặp được những sinh viên khác, cả hai sẽ ;ập tức bắt đầu một trận chiến mới.
Trên bầu trời, An Lâm đang cưỡi chó bay trên không, mặt mày rũ rượi.
Nội trong hôm nay hắn đã trải qua vài trận chiến lớn, đối thủ yếu nhất hắn từng gặp cũng là Đạo Chi Thể cấp mười, thậm chí đối thủ mạnh nhất còn là cường giả có tên trong Tiên Bảng.
Nếu không phải hắn dùng cách đánh một người một chó hợp lực thì chắc đã bị truyền tống về nhà từ lâu rồi.
An Lâm mở trang chủ hệ thống ra, từ sau khi hắn thăng cấp lên thành Đạo Chi Thể cấp chín, tab nhiệm vụ trong trang chủ hệ thống, bắt đầu trở nên khó nhằn hơn hẳn.
[Đạo Chi Thể cấp mười —— điều kiện đạt được: học được ba loại công pháp khác nhau từ hệ thống.]
Hiện giờ tab công pháp của An Lâm cũng đã thay đổi, thêm một mục công pháp Phong hệ có thể tu luyện.
[Phong Linh tầng thứ nhất —— điều kiện đạt được: nhảy xuống vực sâu vạn trượng một lần.]
Còn thêm bộ công pháp Lôi hệ trước đó nữa chứ, điều kiện đạt được là bị sét trời đánh một lần, vậy là vừa đủ ba bộ công pháp rồi đó.
Nói cách khác, nếu An Lâm có được ba cái mạng, là có thể đạt được điều kiện của hệ thống, đột phá tới Đạo Chi Thể cấp mười.
À, hệ thống còn có một bộ công pháp có thể tu luyện, là nằm trong tab "Tu thần".
[Thuật Thần Uy—— điều kiện đạt được: Được muôn người sùng bái.]
Cái điều kiện này, lấy tình hình trước mắt của An Lâm mà nói, thì đúng là khó hơn lên trời!
Nếu đổi thành "bị vạn người khinh bỉ", vậy hắn tin chắc là mình sẽ làm được.
Không thèm nghĩ tới chuyện hệ thống nữa, hắn nhìn xuống dưới đất, tiếp tục tìm kiếm con mồi.
"Uỳnh rầm".
Một bóng kiếm mang theo lửa cắt ngang bầu trời, nổ tung giữa không trung, năng lượng đáng sợ lan ra khắp bốn phía, uy thế cực kì đáng sợ.
"Dao động năng lượng mạnh quá, là cường giả Tiên Bảng đang đánh nhau, vả lại thứ tự chắc chắn không thấp đâu, chúng ta mau đi xem đi!"
An Lâm hồ hởi vỗ đầu Đại Bạch, bắt đầu cưỡi chó bay về hướng phát ra tiếng chiến đấu.
Hắn bay lại gần hơn chút, cuối cùng cũng nhìn thấy được hai người đang đánh nhau.
"Hứa Tiểu Lan!" An Lâm vừa trông thấy bóng người, đã cất tiếng gọi ngay.
Bóng dáng quen thuộc tới vậy, hắn liếc mắt cái là nhìn ra ngay.
Hứa Tiểu Lan là cao thủ dùng kiếm, trong trận chiến, kiếm pháp cao siêu và sức mạnh của thần mạch Thiên Hoàng phối hợp cực kì điêu luyện, giúp cô phát huy ra sức mạnh đáng sợ vượt bậc.
Ngọn lửa cực kì tinh thuần, cộng thêm trường kiếm múa may, khiến cô trong như một con phượng hoàng trên chín tầng trời, vừa xinh đẹp vừa cao quý nhưng cũng vô cùng mạnh mẽ.
Hứa Tiểu Lan tuy rằng rất mạnh, nhưng đối thủ của cô cũng không hề kém, đó là một thanh niên tay cầm song kiếm, vóc người to cao.
Song kiếm trong tay được hắn múa may liên tục, hình thành một lưới kiếm kín không kẽ hở, chắn được hầu hết những đòn tấn công của Hứa Tiểu Lan.
Không chỉ như thế, người nọ còn có thể nhìn ra sơ hở trong đòn tấn công của Hứa Tiểu Lan, đưa ra cách phản đòn hiệu quả nhất.
Đây là một trận chiến ngang tay, cho dù Hứa Tiểu Lan có giành được chiến thắng, vậy cũng sẽ là thắng thảm, chắc chắn cô sẽ bị thương.
An Lâm rất buồn bực, vì hắn chỉ có thể trừng mắt nhìn bạn tốt của mình thương, còn hắn thì chẳng giúp gì được cả.
"An Lâm, cậu mau nhìn đằng kia kìa!"
Đại Bạch đột nhiên lên tiếng, giọng còn mang theo vẻ hồ hởi.
An Lâm lấy lại tinh thần, nhìn xuống hướng Đại Bạch chỉ, ở đó, hắn nhìn thấy một bóng người.
Người nọ ẩn núp cực kì tốt, thu lại khí tức, hoà làm một với hoàn cảnh chung quanh.
Nếu không phải Đại Bạch nhìn từ trên cao, vả lại tầm mắt vượt xa người thường, thì đúng là không ai phát hiện ra được cả.
Người nọ đang im lặng nhìn chằm chằm trận chiến của Hứa Tiểu Lan, mục đích không cần nói cũng biết...
"Hay nhỉ, dám chơi trò đánh lén... không biết ông tổ đánh lén đang đứng ngay đây à?"
Mắt An Lâm sôi sục lửa giận, vốn nhìn thấy Hứa Tiểu Lan bị thương trong trận chiến này, hắn đã cực kì khó chịu rồi, vậy mà người này còn dám chơi trò mai phục, định ra tay với Hứa Tiểu đang bị thương à?
"Để gã nếm thử mùi vị bị một người một chó chúng ta đánh bại nào, gâu!"
Đại Bạch cũng mở miệng kêu gâu gâu, tỏ vẻ nóng lòng muốn thử.
Ở một chỗ khác, trên quảng trường Bạch Ngọc.
Màn hình thuỷ tinh khổng lồ bắt đầu xuất hiện hình ảnh, không khí trong quảng trường lập tức nóng lên!
Màn hình chia làm mười mấy ô nhỏ, mỗi một ô chiếu một trận chiến khác nhau.
"Mau nhìn kìa, là Dương Trình Vũ đánh với La Thành Long!"
"Có gì hay đâu chứ, người đứng thứ ba Tiên Bảng đánh với người đứng thứ ba mươi sáu, một giây là giải quyết được ngay rồi còn gì."
"Hờ, quả nhiên là thua rồi..."
Vừa dứt lời, đã thấy Dương Trình Vũ kết thúc trận chiến.
Mấy vạn sinh viên chia nhau ra nhìn những ô màn hình chiến đấu khác nhau, rôm rả bàn tán.
Bỗng có người chú ý tới một ô màn hình trong đó.
"Mọi người mau nhìn kìa, thanh niên cầm song kiếm đó không phải là Hùng Sa đứng hàng thứ hai mươi chín trong Tiên Bảng à, cô gái đang đánh với anh ta là ai, sao tôi thấy lạ mặt quá vậy!"
Lúc này, có sinh viên biết chuyện mở miệng đáp: "Cô ta hình như là sinh viên mới trong kì này, tên Hứa Tiểu Lan thì phải."
"Hoá ra là sinh viên mới nhập học!"
Trong quảng trường bỗng vang lên tiếng xì xào, vừa nhập học đã có thể đánh ngang tay với cường giả đứng hàng thứ hai mươi chín trong Tiên Bảng rồi.
Thực lực của cô so với đám sinh viên mới nhập học, ngoại trừ hai thiên tài kỳ Dục Linh ra, thì coi như đã thuộc hàng đầu!
Mọi người im lặng ghi nhớ thật kỹ cô gái mạnh mẽ lại cực kì xinh đẹp nọ, cô gái đó đã trở thành ngôi sao mới trong trường, trong vài năm tiếp theo, rất có thể cô ta sẽ đột phá tới kỳ Dục Linh.
Đúng lúc này, lại một ô màn hình chiến đấu nữa nhảy lên, xuất hiện trong màn hình, nó tỏ rõ đã có một trận chiến mới đang diễn ra.
Khi một cuộc chiến mới bắt đầu, nó luôn có thể hấp dẫn tầm mắt của đại đa số người.
Lúc này, có hơn vạn sinh viên nhìn qua.
Quảng trường vốn đang cực kì ồn ào, dần dần im phăng phắt.
Càng ngày càng nhiều sinh viên quay sang nhìn hình ảnh chiến đấu nọ, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt cực kì thú vị.
Có người sắc mặt quái lạ, có người mặt đầy hoảng sợ, có người thậm chí xoa mắt, ngờ là mình đã nhìn lầm.
Hình ảnh cuộc chiến cực kì lạ thường...
Chỉ thấy con chó cực to lông trắng muốt, đặt mông ngồi đè trên người cường giả Tiên Bảng, mặt lộ ra nụ cười kì dị.
Hai vuốt của nó, đè chặt hai tay của cường giả Tiên Bảng.
Cường giả Tiên Bảng bị đè xuống đất không nhúc nhích nổi, mặt đầy hoảng sợ.
Mà một thanh niên khác đứng bên cạnh, liên tục ra đòn, nắm tay của hắn như mưa rơi, điên cuồng đập lên mặt cường giả Tiên Bảng kia..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.