Chương 82: . Kế Hoạch Giết Ngược Lại Kẻ Địch
Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
14/06/2021
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
----------------------------
An Lâm nhìn tọa độ Thanh Hà Kiếm Tiên gửi tới, chỗ đó chỉ cách hắn chừng mười mấy ki lô mét thôi.
Nhưng mà, kẻ địch là một Ma Vương lại thêm hai Huyết Vương lận đó.
Với thực lực của hắn, nhiều lắm chỉ đánh thắng được nửa Ma Vương.
Còn dư lại hai người rưỡi, chẳng lẽ giao cho Thanh Hà Kiếm Tiên sao?
An Lâm ngẫm nghĩ một lúc, vẫn quyết định nên âm thầm quan sát thử tình hình coi thế nào đã, với để xem các đạo hữu trong nhóm sẽ trả lời thế nào nữa.
Cơ mà hắn cũng không rảnh, một bên theo dõi tin nhắn trong nhóm, một bên đi dần về toạ độ Thanh Hà Kiếm Tiên gửi, để có gì còn kịp thời cứu người.
Thanh Trúc Tử: "Thanh hà tiền bối, tôi mới có Đạo Chi Thể cấp bảy, cấp bậc chiến đấu cao thế này vãn bối không chen vào nổi, lòng muốn giúp nhưng sức lại không đủ."
Hắc Linh Chân Nhân: "Như trên, tôi mới có Đạo Chi Thể cấp chín, không đánh lại ai hết, Thanh Hà tiền bối, cố lên nhé!"
Xích Hồng Kiếm Tiên: "Thanh Hà đạo hữu, tông môn của tôi cũng đang đề phòng Ma tộc tấn công, tôi thật sự không đi giúp anh được, cố lên nhé!"
Chúa Cứu Thế: "Thanh Hà, tôi còn đang ở Mỹ, không tới cứu anh được cố lên nhé!"
Tham Vân Đạo Nhân: "Tôi đang ở núi Long Hổ mở đại hội tiêu diệt Ma tộc!"
Thanh Hà Kiếm Tiên đọc tới đây, thấy tim mình đau quá: "... Ma vương đang đuổi theo ngay sau lưng tôi, các người không đi tiêu diệt mà còn ở đó mở họp đại hội tiêu diệt Ma tộc à?"
Tham Vân Đạo Nhân: "Nhưng Ma Đế đâu có ở đó."
Thanh Hà Kiếm Tiên: "..."
An Lâm: "..."
Hắn bỗng thấy siêu siêu đồng tình với Thanh Hà Kiếm Tiên luôn, xem ra các vị đạo hữu trong nhóm tính quán triệt tới cùng cái câu "Thanh Hà Kiếm Tiên lên đường bình an" rồi!
Thanh Hà Kiếm Tiên thấy hình như mình tham gia nhóm chat tu tiên giả rồi.
Hồng Hồ Tiên: "Thanh Hà, gửi toạ độ định vị qua đây, tôi đi giúp anh!"
An Lâm thấy tin nhắn này thì sửng người ra, Hồng Hồ Tiên tu sĩ Dục Linh kì giữa trong nhóm, bình thường cô luôn lặn rất sau, chưa bao giờ ngoi lên nói chuyện gì trong nhóm cả.
Hắn cũng chỉ từng nghe Điền Linh Linh nhắc về người này, không ngờ bây giờ Hồng Hồ Tiên lại chủ động ngoi lên trong nhóm để giúp người thế này.
Thanh Hà Kiếm Tiên ngay lập tức gửi một toạ độ vào nhóm.
Hồng Hồ Tiên nhanh chóng nhắn tiếp: "Được, vậy chờ tôi chút! Nếu úp ngược thành công, tôi muốn thi thể của Huyết Vương!"
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Không thành vấn đề."
Ngay sau khi Hồng Hồ Tiên xuất hiện, mọi người trong đàn đều ngoi lên nói chuyện.
Tĩnh Tâm Tiên Tử: "Mỹ nữ cứu anh hùng, đúng là tình yêu đích thật!"
Mộc Ngưu Đạo nhân: "Tình yêu đích thật+1."
Lưu Ly Chân Nhân: "Tình yêu đích thật+2."
...
Thiên Linh Linh: "Cả hai nên kết hôn ngay đi!"
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Tôi tính rồi, ngày mai là ngày tốt đó."
Mộng Âm Tiên Tử: " Hoa Âm Tông của chúng tôi ấy à, phong cảnh đẹp như tranh, hoa nở khắp chốn, là nơi lý tưởng để tổ chức đám cưới đó."
Chúa Cứu Thế: "Hôn lễ hở? Tôi cũng phải dự, tôi bay từ Mỹ về ngay đây!"
...
Cứ như vậy, đám tu sĩ trong nhóm đều ngoi hết cả lên, đề tài trong nhóm tiếp tục chạy xa cả vạn dặm.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "..."
Hồng Hồ Tiên: "..."
Hồng Hồ Tiên không muốn ngoi lên trong nhóm chat nói chuyện, chính vì cô thấy trong nhóm có nguyên một đám người bệnh kinh niên, họ thường xuyên có thể biến một đề tài nghiêm túc thành một đề tài khác chẳng hề liên quan gì tới đề tài nghiêm túc kia cả.
Nếu cô mà cũng ngoi lên nhóm nói chuyện với đám này hoài, chắc sớm muộn gì cũng điên theo luôn quá!
Có Hồng Hồ Tiên tham gia, sức mạnh của hai bên đã kéo gần lại hơn.
An Lâm nghĩ, có lẽ trận chiến này hắn sẽ giúp được gì, vì thế gõ tin nhắn vào nhóm.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Thanh Hà Kiếm Tiên, vừa hay tôi cũng đang ở gần đó, tôi sẽ qua giúp ông nhé!"
Hắn vừa nhắn xong, cả đám tu sĩ đã nhào vô nhắn trả lời.
Thiên Linh Linh: "Đạo sĩ rởm, tôi khuyên cậu rút lại cái tin nhắn đó mau lên đi."
Nguyên Tử Đạn Tiên Tử: "Oa oa, cái bóng đèn mới chói mắt làm sao!"
Lưu Ly Chân Nhân: "An Lâm đạo hữu, cậu phải học cách tác hợp đôi lứa người ta chứ..."
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Ha ha, tôi đoán chắc Thanh Hà Kiếm Tiên muốn bóp chết An Lâm đạo hữu luôn quá nhỉ?"
...
An Lâm nhìn mớ bình luận mượn lời nói làm vũ khí kia, thiệt muốn khóc thật lớn luôn.
Mẹ nó, chuyện gì đang xảy ra thế này?
Hắn chỉ muốn đi giúp sức mà thôi, sao lại thành tội đồ thế kia?
Đúng lúc này, Thanh Hà Kiếm Tiên lại nhắn tin tới.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "An Lâm đạo hữu, đừng nghe đám bệnh thần kinh đó nói bừa. Thực lực của cậu không tệ, có thể tới giúp. Nhưng chốc nữa khi chiến đấu, nên chờ Hồng Hồ Tiên đến rồi chúng ta cùng nhau chiến đấu."
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Tôi biết rồi!"
An Lâm thân là tu sĩ có thực lực gần với cường giả kì Dục Linh nhất trên Tiên Bảng, thực lực của hắn nếu so với những thiên tài Đạo Chi Thể cấp mười khác, đã xem như thuộc nhóm đứng đầu.
Nếu chỉ so về sức chiến đấu, hắn đã có thể sánh ngang với những người yếu nhất ở kì Dục Tiên.
Cho nên nếu đánh nhau với Ma Vương cấp bậc là Dục Linh kì đầu, cho dù đánh không thắng, hắn cũng sẽ không dễ dàng bị đánh bại.
Chính bởi vì như thế, hắn mới định đi giúp Thanh Hà Kiếm Tiên.
Mười mấy phút sau, An Lâm chạy tới một một ngọn núi lớn.
Hắn nhìn toạ độ di động Thanh Hà Kiếm Tiên gửi vào nhóm.
Khoảng cách giữa toạ độ của hắn và Thanh Hà Kiếm Tiên chỉ còn chưa tới mười ki lô mét. Không những thế toạ độ của Thanh Hà Kiếm Tiên còn đang di chuyển tới vị trí của hắn.
Toạ độ di động của Hồng Hồ Tiên cũng thể hiện cô đang ở một hướng khác, tăng tốc chạy về phía này.
Má ơi! Không phải trùng hợp tới vậy đó chứ, ai nấy đều chạy tới đây tụ họp hết à?
Mặt An Lâm tối sầm, vội vàng ẩn giấu khí tức, tìm một tảng đá lớn lách người núp vào...
Đằng xa trên bầu trời, một bóng đen đang chay về phía này.
Hắn mặc một bộ đạo bào màu xanh bay bay, chân đạp trên phi kiếm, vẽ nên một đường mây trắng xẹt ngang qua bầu trời.
Thứ duy nhất làm hỏng bối cảnh chính là hắn đang cầm di động trong tay, không ngừng gõ chữ.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Hồng Hồ Tiên đạo hữu, chuẩn bị sẵn sàng chưa? Chúng ta vừa gặp mặt sẽ lập tức đánh ngược lại chúng ngay!"
Hồng Hồ Tiên: "Đã biết!"
An Lâm nhìn về hướng khác trên không trung, Hồng Hồ Tiên đang ở cách hắn chưa tới một ki lô mét, nhưng sao hắn không nhìn thấy cô ấy?
Chẳng lẽ... cô ấy chạy bộ tới đây à?
An Lâm bỗng nhiên ngộ ra, đúng rồi, nếu bay tới sẽ bị Ma Vương và Huyết Vương phát hiện ngay, tới lúc đó muốn đánh ngược lại cũng đâu còn hiệu quả nữa.
Năm luồng khí tức cực kì mạnh đang dần tụ hội lại chỗ này...
Không lâu sau, An Lâm nhìn thấy một cô gái dáng người cao gầy yểu điệu đi băng xuyên qua cây rừng, tốc độ cực kì nhanh.
Mái tóc đen của cô bay bay trong gió, tay cầm một cây cung dài màu đỏ, buộc một dải lụa dài màu máu quanh vòng eo, sau lưng lại còn có ba cái đuôi màu đỏ lắc lư, trong cực kì thú vị.
An Lâm nhìn thấy bóng Hồng Hồ Tiên, mặt đầy ngạc nhiên, chẳng lẽ Hồng Hồ Tiên là hồ ly thật?
Vậy không phải là thuộc về chủng loại Yêu Vương à, sao lại vào được nhóm chat của tu sĩ loài người?
Hắn lắc đầu, vứt nghi hoặc trong lòng sang bên, cả người bắt đầu đề phòng.
Hồng Hồ Tiên và Thanh Hà Kiếm Tiên tụ lại cùng một chỗ.
Tới chỗ này Thanh Hà Kiếm Tiên cố ý đi chậm lại, để kẻ địch có thể đuổi kịp mình.
"Vèo!"
Phi kiếm đang nằm dưới chân Thanh Hà Kiếm Tiên bỗng nhiên bay lên tay ông, toàn thân ông bộc phát ra khí thế tận trời, kiếm thế như lũ toả ra, ngay giây tiếp theo ông xoay người vung tay chém ra một kiếm!
Một đường kiếm màu xanh như dòng sông dài vắt ngang trời, mang theo uy thế đáng sợ, chém thẳng về phía Ma Vương đứng trước nhất.
Ma Vương Ngạo Mạn thấy Thanh Hà Kiếm Tiên không trốn ngược lại còn phản công, hoảng sợ, vội vàng dùng tới thần thông hộ pháp, từ hư không dựng một mặt tường đồng chắn trước người mình.
"Rầm uỳnh!"
Ánh kiếm nổ tung, uy thế lớn tới mức làm nổ cả tường đồng, đâm vào người Ma Vương Ngạo Mạn, làm hắn bay ngược ra sau, ói ra một bụm máu tươi.
Ma Vương Ngạo Mạn tuy bị thương, nhưng trên mặt vẫn hiện ra nụ cười dữ tợn: "Nếu mày đã tính chống trả, thì đừng mơ chạy thoát thân nữa!"
Rầm uỳnh!
Vào lúc này, hai bóng máu cũng đã đuổi tới!
Hồng Hồ Tiên đứng lại tại chỗ, kéo căng cánh cung thành hình bán nguyệt.
Thiên địa nguyên khí bắt đầu tụ tập về phía cô, tạo thành một ngọn lửa vô tận.
Sau đó, ngọn lửa bắt đầu hội tụ về phía dây cung, cuối cùng ngưng tụ thành một mũi tên lửa!
"Vèo!"
Mũi tên lửa xé rách không khí, mang theo uy thế đáng sợ bắn về phía Ma Vương Ngạo Mạn.
Ma Vương Ngạo Mạn vừa mới bị Thanh Hà Kiếm Tiên đánh bị thương, đợi khi hắn nhìn thấy mũi tên lửa thì mọi chuyện đã thành ra quá muộn.
Mũi tên xuyên qua người hắn, bắt đầu đốt cháy thân thể hắn.
"Á!"
Ma Vương Ngạo Mạn kêu thảm thiết một tiếng, rơi xuống đất.
"Fack! Có mai phục kìa!"
Trên bầu trời, hai bóng máu thấy vậy tức giận, một bóng máu sà về phía Thanh Hà Kiếm Tiên, mặt bóng khác lại lao tới chỗ Hồng Hồ Tiên!
Trên gương mặt xinh đẹp của Hồng Hồ Tiên hiện lên vẻ vui mừng, cô quay đầu nhìn An Lâm đang nấp sau tảng đá, chỉ về hướng Ma Vương Ngạo Mạn vừa rơi xuống.
An Lâm tự tin gật đầu, lấy tay ra hiệu Ok.
Sau khi phân chia xong, Hồng Hồ Tiên bắt đầu nhằm về phía bóng máu nọ.
An Lâm cũng cười hì hì, chạy như bay về chỗ Ma Vương Ngạo Mạn rơi xuống.
Dịch: Tiếu Giai Nhân
----------------------------
An Lâm nhìn tọa độ Thanh Hà Kiếm Tiên gửi tới, chỗ đó chỉ cách hắn chừng mười mấy ki lô mét thôi.
Nhưng mà, kẻ địch là một Ma Vương lại thêm hai Huyết Vương lận đó.
Với thực lực của hắn, nhiều lắm chỉ đánh thắng được nửa Ma Vương.
Còn dư lại hai người rưỡi, chẳng lẽ giao cho Thanh Hà Kiếm Tiên sao?
An Lâm ngẫm nghĩ một lúc, vẫn quyết định nên âm thầm quan sát thử tình hình coi thế nào đã, với để xem các đạo hữu trong nhóm sẽ trả lời thế nào nữa.
Cơ mà hắn cũng không rảnh, một bên theo dõi tin nhắn trong nhóm, một bên đi dần về toạ độ Thanh Hà Kiếm Tiên gửi, để có gì còn kịp thời cứu người.
Thanh Trúc Tử: "Thanh hà tiền bối, tôi mới có Đạo Chi Thể cấp bảy, cấp bậc chiến đấu cao thế này vãn bối không chen vào nổi, lòng muốn giúp nhưng sức lại không đủ."
Hắc Linh Chân Nhân: "Như trên, tôi mới có Đạo Chi Thể cấp chín, không đánh lại ai hết, Thanh Hà tiền bối, cố lên nhé!"
Xích Hồng Kiếm Tiên: "Thanh Hà đạo hữu, tông môn của tôi cũng đang đề phòng Ma tộc tấn công, tôi thật sự không đi giúp anh được, cố lên nhé!"
Chúa Cứu Thế: "Thanh Hà, tôi còn đang ở Mỹ, không tới cứu anh được cố lên nhé!"
Tham Vân Đạo Nhân: "Tôi đang ở núi Long Hổ mở đại hội tiêu diệt Ma tộc!"
Thanh Hà Kiếm Tiên đọc tới đây, thấy tim mình đau quá: "... Ma vương đang đuổi theo ngay sau lưng tôi, các người không đi tiêu diệt mà còn ở đó mở họp đại hội tiêu diệt Ma tộc à?"
Tham Vân Đạo Nhân: "Nhưng Ma Đế đâu có ở đó."
Thanh Hà Kiếm Tiên: "..."
An Lâm: "..."
Hắn bỗng thấy siêu siêu đồng tình với Thanh Hà Kiếm Tiên luôn, xem ra các vị đạo hữu trong nhóm tính quán triệt tới cùng cái câu "Thanh Hà Kiếm Tiên lên đường bình an" rồi!
Thanh Hà Kiếm Tiên thấy hình như mình tham gia nhóm chat tu tiên giả rồi.
Hồng Hồ Tiên: "Thanh Hà, gửi toạ độ định vị qua đây, tôi đi giúp anh!"
An Lâm thấy tin nhắn này thì sửng người ra, Hồng Hồ Tiên tu sĩ Dục Linh kì giữa trong nhóm, bình thường cô luôn lặn rất sau, chưa bao giờ ngoi lên nói chuyện gì trong nhóm cả.
Hắn cũng chỉ từng nghe Điền Linh Linh nhắc về người này, không ngờ bây giờ Hồng Hồ Tiên lại chủ động ngoi lên trong nhóm để giúp người thế này.
Thanh Hà Kiếm Tiên ngay lập tức gửi một toạ độ vào nhóm.
Hồng Hồ Tiên nhanh chóng nhắn tiếp: "Được, vậy chờ tôi chút! Nếu úp ngược thành công, tôi muốn thi thể của Huyết Vương!"
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Không thành vấn đề."
Ngay sau khi Hồng Hồ Tiên xuất hiện, mọi người trong đàn đều ngoi lên nói chuyện.
Tĩnh Tâm Tiên Tử: "Mỹ nữ cứu anh hùng, đúng là tình yêu đích thật!"
Mộc Ngưu Đạo nhân: "Tình yêu đích thật+1."
Lưu Ly Chân Nhân: "Tình yêu đích thật+2."
...
Thiên Linh Linh: "Cả hai nên kết hôn ngay đi!"
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Tôi tính rồi, ngày mai là ngày tốt đó."
Mộng Âm Tiên Tử: " Hoa Âm Tông của chúng tôi ấy à, phong cảnh đẹp như tranh, hoa nở khắp chốn, là nơi lý tưởng để tổ chức đám cưới đó."
Chúa Cứu Thế: "Hôn lễ hở? Tôi cũng phải dự, tôi bay từ Mỹ về ngay đây!"
...
Cứ như vậy, đám tu sĩ trong nhóm đều ngoi hết cả lên, đề tài trong nhóm tiếp tục chạy xa cả vạn dặm.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "..."
Hồng Hồ Tiên: "..."
Hồng Hồ Tiên không muốn ngoi lên trong nhóm chat nói chuyện, chính vì cô thấy trong nhóm có nguyên một đám người bệnh kinh niên, họ thường xuyên có thể biến một đề tài nghiêm túc thành một đề tài khác chẳng hề liên quan gì tới đề tài nghiêm túc kia cả.
Nếu cô mà cũng ngoi lên nhóm nói chuyện với đám này hoài, chắc sớm muộn gì cũng điên theo luôn quá!
Có Hồng Hồ Tiên tham gia, sức mạnh của hai bên đã kéo gần lại hơn.
An Lâm nghĩ, có lẽ trận chiến này hắn sẽ giúp được gì, vì thế gõ tin nhắn vào nhóm.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Thanh Hà Kiếm Tiên, vừa hay tôi cũng đang ở gần đó, tôi sẽ qua giúp ông nhé!"
Hắn vừa nhắn xong, cả đám tu sĩ đã nhào vô nhắn trả lời.
Thiên Linh Linh: "Đạo sĩ rởm, tôi khuyên cậu rút lại cái tin nhắn đó mau lên đi."
Nguyên Tử Đạn Tiên Tử: "Oa oa, cái bóng đèn mới chói mắt làm sao!"
Lưu Ly Chân Nhân: "An Lâm đạo hữu, cậu phải học cách tác hợp đôi lứa người ta chứ..."
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Ha ha, tôi đoán chắc Thanh Hà Kiếm Tiên muốn bóp chết An Lâm đạo hữu luôn quá nhỉ?"
...
An Lâm nhìn mớ bình luận mượn lời nói làm vũ khí kia, thiệt muốn khóc thật lớn luôn.
Mẹ nó, chuyện gì đang xảy ra thế này?
Hắn chỉ muốn đi giúp sức mà thôi, sao lại thành tội đồ thế kia?
Đúng lúc này, Thanh Hà Kiếm Tiên lại nhắn tin tới.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "An Lâm đạo hữu, đừng nghe đám bệnh thần kinh đó nói bừa. Thực lực của cậu không tệ, có thể tới giúp. Nhưng chốc nữa khi chiến đấu, nên chờ Hồng Hồ Tiên đến rồi chúng ta cùng nhau chiến đấu."
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Tôi biết rồi!"
An Lâm thân là tu sĩ có thực lực gần với cường giả kì Dục Linh nhất trên Tiên Bảng, thực lực của hắn nếu so với những thiên tài Đạo Chi Thể cấp mười khác, đã xem như thuộc nhóm đứng đầu.
Nếu chỉ so về sức chiến đấu, hắn đã có thể sánh ngang với những người yếu nhất ở kì Dục Tiên.
Cho nên nếu đánh nhau với Ma Vương cấp bậc là Dục Linh kì đầu, cho dù đánh không thắng, hắn cũng sẽ không dễ dàng bị đánh bại.
Chính bởi vì như thế, hắn mới định đi giúp Thanh Hà Kiếm Tiên.
Mười mấy phút sau, An Lâm chạy tới một một ngọn núi lớn.
Hắn nhìn toạ độ di động Thanh Hà Kiếm Tiên gửi vào nhóm.
Khoảng cách giữa toạ độ của hắn và Thanh Hà Kiếm Tiên chỉ còn chưa tới mười ki lô mét. Không những thế toạ độ của Thanh Hà Kiếm Tiên còn đang di chuyển tới vị trí của hắn.
Toạ độ di động của Hồng Hồ Tiên cũng thể hiện cô đang ở một hướng khác, tăng tốc chạy về phía này.
Má ơi! Không phải trùng hợp tới vậy đó chứ, ai nấy đều chạy tới đây tụ họp hết à?
Mặt An Lâm tối sầm, vội vàng ẩn giấu khí tức, tìm một tảng đá lớn lách người núp vào...
Đằng xa trên bầu trời, một bóng đen đang chay về phía này.
Hắn mặc một bộ đạo bào màu xanh bay bay, chân đạp trên phi kiếm, vẽ nên một đường mây trắng xẹt ngang qua bầu trời.
Thứ duy nhất làm hỏng bối cảnh chính là hắn đang cầm di động trong tay, không ngừng gõ chữ.
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Hồng Hồ Tiên đạo hữu, chuẩn bị sẵn sàng chưa? Chúng ta vừa gặp mặt sẽ lập tức đánh ngược lại chúng ngay!"
Hồng Hồ Tiên: "Đã biết!"
An Lâm nhìn về hướng khác trên không trung, Hồng Hồ Tiên đang ở cách hắn chưa tới một ki lô mét, nhưng sao hắn không nhìn thấy cô ấy?
Chẳng lẽ... cô ấy chạy bộ tới đây à?
An Lâm bỗng nhiên ngộ ra, đúng rồi, nếu bay tới sẽ bị Ma Vương và Huyết Vương phát hiện ngay, tới lúc đó muốn đánh ngược lại cũng đâu còn hiệu quả nữa.
Năm luồng khí tức cực kì mạnh đang dần tụ hội lại chỗ này...
Không lâu sau, An Lâm nhìn thấy một cô gái dáng người cao gầy yểu điệu đi băng xuyên qua cây rừng, tốc độ cực kì nhanh.
Mái tóc đen của cô bay bay trong gió, tay cầm một cây cung dài màu đỏ, buộc một dải lụa dài màu máu quanh vòng eo, sau lưng lại còn có ba cái đuôi màu đỏ lắc lư, trong cực kì thú vị.
An Lâm nhìn thấy bóng Hồng Hồ Tiên, mặt đầy ngạc nhiên, chẳng lẽ Hồng Hồ Tiên là hồ ly thật?
Vậy không phải là thuộc về chủng loại Yêu Vương à, sao lại vào được nhóm chat của tu sĩ loài người?
Hắn lắc đầu, vứt nghi hoặc trong lòng sang bên, cả người bắt đầu đề phòng.
Hồng Hồ Tiên và Thanh Hà Kiếm Tiên tụ lại cùng một chỗ.
Tới chỗ này Thanh Hà Kiếm Tiên cố ý đi chậm lại, để kẻ địch có thể đuổi kịp mình.
"Vèo!"
Phi kiếm đang nằm dưới chân Thanh Hà Kiếm Tiên bỗng nhiên bay lên tay ông, toàn thân ông bộc phát ra khí thế tận trời, kiếm thế như lũ toả ra, ngay giây tiếp theo ông xoay người vung tay chém ra một kiếm!
Một đường kiếm màu xanh như dòng sông dài vắt ngang trời, mang theo uy thế đáng sợ, chém thẳng về phía Ma Vương đứng trước nhất.
Ma Vương Ngạo Mạn thấy Thanh Hà Kiếm Tiên không trốn ngược lại còn phản công, hoảng sợ, vội vàng dùng tới thần thông hộ pháp, từ hư không dựng một mặt tường đồng chắn trước người mình.
"Rầm uỳnh!"
Ánh kiếm nổ tung, uy thế lớn tới mức làm nổ cả tường đồng, đâm vào người Ma Vương Ngạo Mạn, làm hắn bay ngược ra sau, ói ra một bụm máu tươi.
Ma Vương Ngạo Mạn tuy bị thương, nhưng trên mặt vẫn hiện ra nụ cười dữ tợn: "Nếu mày đã tính chống trả, thì đừng mơ chạy thoát thân nữa!"
Rầm uỳnh!
Vào lúc này, hai bóng máu cũng đã đuổi tới!
Hồng Hồ Tiên đứng lại tại chỗ, kéo căng cánh cung thành hình bán nguyệt.
Thiên địa nguyên khí bắt đầu tụ tập về phía cô, tạo thành một ngọn lửa vô tận.
Sau đó, ngọn lửa bắt đầu hội tụ về phía dây cung, cuối cùng ngưng tụ thành một mũi tên lửa!
"Vèo!"
Mũi tên lửa xé rách không khí, mang theo uy thế đáng sợ bắn về phía Ma Vương Ngạo Mạn.
Ma Vương Ngạo Mạn vừa mới bị Thanh Hà Kiếm Tiên đánh bị thương, đợi khi hắn nhìn thấy mũi tên lửa thì mọi chuyện đã thành ra quá muộn.
Mũi tên xuyên qua người hắn, bắt đầu đốt cháy thân thể hắn.
"Á!"
Ma Vương Ngạo Mạn kêu thảm thiết một tiếng, rơi xuống đất.
"Fack! Có mai phục kìa!"
Trên bầu trời, hai bóng máu thấy vậy tức giận, một bóng máu sà về phía Thanh Hà Kiếm Tiên, mặt bóng khác lại lao tới chỗ Hồng Hồ Tiên!
Trên gương mặt xinh đẹp của Hồng Hồ Tiên hiện lên vẻ vui mừng, cô quay đầu nhìn An Lâm đang nấp sau tảng đá, chỉ về hướng Ma Vương Ngạo Mạn vừa rơi xuống.
An Lâm tự tin gật đầu, lấy tay ra hiệu Ok.
Sau khi phân chia xong, Hồng Hồ Tiên bắt đầu nhằm về phía bóng máu nọ.
An Lâm cũng cười hì hì, chạy như bay về chỗ Ma Vương Ngạo Mạn rơi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.