Chương 67: . Kết Cục Bi Thảm Của Ma Vương
Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
14/06/2021
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
------------------------
Tâm trạng của An Lâm hết sức phức tạp, lấy năm viên linh thạch ra, sau đó thu 'Kiếm pháp cơ bản bí truyền bách khoa toàn thư' vào nhẫn không gian.
Hắn phải thừa nhận, môn kiếm pháp cơ bản bí truyền này thật sự rất hợp với hắn! Tháo gỡ mối nguy cấp của hắn!
"Ầm ầm!''
Tiếng gầm rú đáng sợ truyền từ bầu trời tới, An Lâm ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy đầu lâu màu đỏ huyết khí ngút trời đang bị Tham Vân Đạo Nhân vươn tay chụp lấy.
Ma Vương Thống Khổ có liên quan đến hoạt động pháp bảo của hắn, pháp bảo bị phá, hắn cũng phun ra một ngụm máu đen.
Thanh Hà Kiếm Tiên thủ thế chuẩn bị nhân cơ hội tấn công, lập tức kiếm khí ngút trời, mũi kiếm mang theo uy lực kinh người đâm xuống theo trường kiếm, giống như dòng sông treo ngược trời đất, cuộn trào mãnh liệt.
"Không!'' Ma Vương Thống Khổ để lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, nhìn thấy mũi kiếm đáng sợ này, nhưng lại không nghĩ ra cách nào chống đỡ được.
Gần như trong nháy mắt, cơ thể của Ma Vương Thống Khổ đã bị mũi kiếm xuyên qua, sinh mệnh tiêu tan.
. . .
Ma Vương Thống Khổ thua trận, khiến cho hai Ma vương còn lại sợ hãi, đợi lúc Tham Vân Đạo Nhân và Thanh Hà Kiếm Tiên cũng gia nhập trận chiến với họ, bọn họ còn đường sống ư?
Cứ như vậy, hai Ma vương còn lại bắt đầu liều mạng.
Ma Vương Nổi Giận sử dụng bí thuật tiêu hao sinh mệnh, khiến sức mạnh của bản thân tăng lên trong thời gian ngắn, hai cánh tay ma quỷ càng trở nên to lớn hơn người thường, có vẻ vô cùng dữ tợn.
Tốc độ của hắn cực nhanh, giống như mãnh hổ xông về phía Chúa Cứu Thế.
Chúa Cứu Thế dùng kiếm laser chém Ma Vương Nổi Giận, ai ngờ Ma Vương Nổi Giận không hề tránh né, mà trực tiếp quào nanh vuốt ma quỷ về phía trước.
Sau khi nanh vuốt ma quỷ gặp phải uy lực dũng mãnh của kiếm laser, tay quỷ của Ma Vương Nổi Giận lập tức bị xé nát thành hai mảnh, nhưng Chúa Cứu Thế lại thầm nghĩ không ổn.
Tay của Ma Vương Nổi Giận cứ vồ về phía người hắn, hắn chỉ có thể cố gắng thu kiếm đỡ đòn.
"Ầm ầm!'' Chúa Cứu Thế bị một chưởng đánh bay.
Sức mạnh to lớn xé rách thân thể của hắn, cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi.
Ma Vương Nổi Giận không truy cứu, mà dùng hết sức mạnh còn lại bỏ chạy thật xa.
Cảnh tượng này đều bị Tham Vân Đạo Nhân và Thanh Hà Kiếm Tiên nhìn thấy, hai người lập tức đuổi theo.
Về phía Hiên Viên Thành ở bên này, bọn họ phát hiện vốn Hiên Viên Thành không cần đến sự giúp đỡ của họ, nên cũng mặc kệ rồi.
. . .
Ma Vương Hiểm Độc cảm thấy hắn sắp điên rồi.
Hắn vận dụng bí thuật mạnh mẽ tăng tu vi lên, liều mạng muốn bỏ chạy, cuối cùng vẫn bị Hiên Viên Thành ngăn lại dễ dàng.
Trước đây hắn còn thấy may mắn, kẻ ngăn hắn chỉ là một tu sĩ dục linh sơ kỳ, cơ hội trốn thoát rất lớn.
Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện ra, vị tu sĩ này mới là kẻ mạnh nhất trong đám người!
Ma Vương Hiểm Độc sử dụng bí thuật, tự đánh giá thì mạnh hơn một tu sĩ dục linh trung kỳ, nhưng lại không đòi được chút lợi ích nào từ chỗ Hiên Viên Thành.
Hiên Viên Thành ngăn cản hắn lần này qua lần khác, đều có thể dùng trường kiếm tạo thành nhiều vết thương trên người hắn, nhưng lại không hề nổi lên sát ý, ý đồ vô cùng rõ ràng, người này không chỉ muốn ngăn cản hắn, còn muốn bắt sống hắn nữa.
Trong chiếu đấu, bắt sống còn khó hơn so với đánh chết.
Bởi vì đánh chết chỉ cần bùng nổ toàn bộ sức mạnh để đánh cho người chết ta sống rồi, còn bắt sống phải có tay nghề thành thạo, nắm chắc độ mạnh yếu của địch mới làm được.
Ma Vương Hiểm Độc có nằm mơ cũng không ngờ hắn lại có ngày bị một tu sĩ dục linh sơ kỳ bắt sống.
"Vèo!'' Trong lưới kiếm, phát ra một luồng ánh sáng trắng.
Ma Vương Hiểm Độc bị kiếm khí bức lui, ngực đã có thêm một vết thương do kiếm.
Trên người hắn chồng chất vết thương, máu đen phủ khắp da thịt.
Hiên Viên Thành vẫn quần màu trắng phấp phới như trước, bộ dạng không nhiễm bụi trần.
"Đã là lần thứ 35, còn muốn tiếp tục ư?'' Hiên Viên Thành nhìn Ma Vương Hiểm Độc chịu vết kiếm thứ 35, thản nhiên mở miệng nói.
"Tôi chém chết cậu!'' Ma Vương Hiểm Độc giận dữ, mang theo kiếm lớn chém về phía Hiên Viên Thành, mũi kiếm chém ra mang theo khí đen ngút trời.
Hiên Viên Thành cũng xuất ra một kiếm.
Hai mũi kiếm va vào nhau, phát ra tiếng nổ động trời, nặng lượng quét qua bốn phía, hình thành gió lốc lớn, đều nhổ tận gốc cây cối trên mặt đất.
Ma Vương Hiểm Độc còn chưa kịp dùng đến chiêu thứ hai, một mũi kiếm đã nhanh chóng lướt đến, chém vào cơ thể hắn, khiến máu tươi tung tóe.
"Lần thứ 36.'' Hiên Viên Thành thản nhiên mở miệng.
Ma Vương Hiểm Độc: ". . .''
Cuộc chiến ở một chỗ khác, Ma Vương Nổi Giận dùng bí thuật mạnh mẽ tăng tu vi lên, đã bỏ chạy được gần mười cây số.
Nhưng người đuổi theo phía sau càng ngày càng gần hắn.
"Ha ha, muốn so tốc độ bay với lão đạo sao, cậu vẫn còn non lắm.'' Tham Vân Đạo Nhân khẽ vuốt bộ râu bạc trắng phất phơ, trên mặt hiện rõ thần sắc đùa cợt.
Ông đạp một bước lên mây trắng, tốc độ rất nhanh, thậm chí bỏ lại âm chướng, khiến người ở sau bùng nổ một trận âm thanh.
Tham Vân Đạo Nhân tập hợp mây mù, có thể lợi dụng không khí xung quanh để tăng tốc độ tối đa, nếu so với tu sĩ cùng cảnh giới trên phương diện tốc độ bay thì cũng nhanh hơn không ít.
Cảnh giới của Ma Vương Nổi Giận không thể sánh bằng ông ta, sao có thể chạy thoát ra khỏi lòng bàn tay của ông được.
"Đứng lại cho ta!'' Bàn tay của Tham Vân Đạo Nhân đánh một chưởng lên không trung, mây mù bắt đầu thành hình trong trời đất, trước mặt Ma Vương Nổi Giận xuất hiện một bàn tay mây rất to, mang theo khí thế dời non lấp biển nhào về phía Ma Vương.
Ma Vương Nổi Giận không kịp giảm tốc độ, một khi giảm tốc độ thì sẽ không trốn thoát.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể vươn móng vuốt ma quỷ có ý muốn xé rách bàn tay mây to lớn.
"Ầm ầm!''
Sức mạnh từ bàn tay mây to lớn nổ tung, khiến Ma Vương Nổi Giận suýt hộc máu.
Hắn đã xem nhẹ uy lực của bàn tay này, trong đó ẩn chứa năng lượng, nhưng lại trực tiếp phá vỡ thần thông hộ thể của hắn, đánh sâu vào thân thể hắn.
Lúc này, Tham Vân Đạo Nhân đã đuổi theo.
Ma Vương Nổi Giận trốn cũng không thoát, hai mắt đỏ lừ: "Tôi liều mạng với ông!''
Toàn thân hắn bộc phát khí thế kinh người, thân mình giống như viên đạn nhắm về phía Tham Vân Đạo Nhân, hai bàn tay quỷ ẩn chứa sức mạnh rất lớn, chộp về phía ngực của Tham Vân Đạo Nhân!
Tham Vân Đạo Nhân dựng thẳng chân mày, quát to: "Dâm tặc! Tay của cậu đánh vào đâu đó?''
Nói xong thì đánh ra mười tám chưởng mây, bàn tay mây màu trắng mang theo khí thế cuồn cuộn đánh về phía Ma Vương Nổi Giận.
"Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!''
Ma Vương Nổi Giận bị đánh bay, khí thế trong mây càng lúc càng giống ung nhọt, dính vào cơ thể hắn, không ngừng phân giải sức mạnh của hắn.
Hắn vô cùng bực mình, bị đuổi theo đánh thì thôi, sao còn bị mắng là dâm tặc, hắn phóng đãng như vậy từ khi nào hả?
Ma Vương Nổi Giận bỗng không chịu nổi, hét lớn một tiếng, vươn tay quỷ tối đen, đánh về phía ngực của Tham Vân Đạo Nhân!
Tham Vân Đạo Nhân lại tức giận: "Dâm tặc! Tay cậu còn dám chạm vào đây ư?''
Ầm ầm!
Một đám mây trắng chém xuống, Ma Vương Nổi Giận hộc máu lui về phía sau.
Đây là một kích mạnh nhất của Tham Vân Đạo Nhân, không chỉ có sát thương ghê gớm, mà còn hấp thụ nguyên khí trong cơ thể kẻ bị thương, sau khi Ma Vương Nổi Giận bị đánh trúng, lập tức cảm thấy vô lực.
Đúng lúc này, Thanh Hà Kiếm Tiên vừa khéo chạy đến, ra tay đúng thời điểm, vung một kiếm to lớn chém xuống.
Màu xanh trên mũi kiếm rạch ngang hư không đã bổ cơ thể Ma Vương Nổi Giận ra hai mảnh!
Thanh Hà Kiếm Tiên cầm trường kiếm, đứng thẳng đón gió, gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười đắc ý.
Ra tay đúng thời điểm chém chết kẻ địch, ở phương diện này hắn luôn làm rất tốt.
. . .
Trận chiến giữa Hiên Viên Thành và Ma Vương Hiểm Độc cũng đã kết thúc.
Toàn thân Ma Vương Hiểm Độc đều là vết thương do kiếm, hơi thở càng lúc càng mỏng manh, rõ ràng đã bị Hiên Viên Thành giày vò gần chết, lại không có chút hi vọng trốn thoát.
Hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng, cuối cùng rút kiếm kề cổ, hét lớn:
"Cho dù tôi chết, cũng sẽ không để mấy người bắt được!''
Nói xong, hắn muốn tự sát.
Nhưng đúng lúc này, trên miệng vết thương của hắn bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều phù chú màu trắng, hoàn toàn giam cầm cơ thể hắn.
Loại giam cầm này vô cùng mạnh mẽ, năng lượng càng lúc càng sinh sôi, sẽ không phụ thuộc vào thời gian mà suy yếu.
Hiên Viên Thành nhìn Ma Vương Hiểm Độc, lắc đầu: "Thật đáng tiếc, anh còn không có quyền lựa chọn cái chết.''
"Những vết thương tôi chém lên người anh, là kiếm pháp Thiên Tỏa Thương Khóa.''
"Vết kiếm càng nhiều, lực phong ấn càng mạnh, anh bị tôi chém bảy bảy bốn chiến vết kiếm, cho dù là tu sĩ dục linh hậu kỳ cũng không có cách nào thoát khỏi giam cầm!''
Nói xong, Hiên Viên Thành tự tin cười, tiếp tục nói: "Cho nên, chúc mừng anh Ma Vương Hiểm Độc, anh đã bị bắt sống!''
Dịch: Tiếu Giai Nhân
------------------------
Tâm trạng của An Lâm hết sức phức tạp, lấy năm viên linh thạch ra, sau đó thu 'Kiếm pháp cơ bản bí truyền bách khoa toàn thư' vào nhẫn không gian.
Hắn phải thừa nhận, môn kiếm pháp cơ bản bí truyền này thật sự rất hợp với hắn! Tháo gỡ mối nguy cấp của hắn!
"Ầm ầm!''
Tiếng gầm rú đáng sợ truyền từ bầu trời tới, An Lâm ngẩng đầu lên nhìn.
Chỉ thấy đầu lâu màu đỏ huyết khí ngút trời đang bị Tham Vân Đạo Nhân vươn tay chụp lấy.
Ma Vương Thống Khổ có liên quan đến hoạt động pháp bảo của hắn, pháp bảo bị phá, hắn cũng phun ra một ngụm máu đen.
Thanh Hà Kiếm Tiên thủ thế chuẩn bị nhân cơ hội tấn công, lập tức kiếm khí ngút trời, mũi kiếm mang theo uy lực kinh người đâm xuống theo trường kiếm, giống như dòng sông treo ngược trời đất, cuộn trào mãnh liệt.
"Không!'' Ma Vương Thống Khổ để lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng, nhìn thấy mũi kiếm đáng sợ này, nhưng lại không nghĩ ra cách nào chống đỡ được.
Gần như trong nháy mắt, cơ thể của Ma Vương Thống Khổ đã bị mũi kiếm xuyên qua, sinh mệnh tiêu tan.
. . .
Ma Vương Thống Khổ thua trận, khiến cho hai Ma vương còn lại sợ hãi, đợi lúc Tham Vân Đạo Nhân và Thanh Hà Kiếm Tiên cũng gia nhập trận chiến với họ, bọn họ còn đường sống ư?
Cứ như vậy, hai Ma vương còn lại bắt đầu liều mạng.
Ma Vương Nổi Giận sử dụng bí thuật tiêu hao sinh mệnh, khiến sức mạnh của bản thân tăng lên trong thời gian ngắn, hai cánh tay ma quỷ càng trở nên to lớn hơn người thường, có vẻ vô cùng dữ tợn.
Tốc độ của hắn cực nhanh, giống như mãnh hổ xông về phía Chúa Cứu Thế.
Chúa Cứu Thế dùng kiếm laser chém Ma Vương Nổi Giận, ai ngờ Ma Vương Nổi Giận không hề tránh né, mà trực tiếp quào nanh vuốt ma quỷ về phía trước.
Sau khi nanh vuốt ma quỷ gặp phải uy lực dũng mãnh của kiếm laser, tay quỷ của Ma Vương Nổi Giận lập tức bị xé nát thành hai mảnh, nhưng Chúa Cứu Thế lại thầm nghĩ không ổn.
Tay của Ma Vương Nổi Giận cứ vồ về phía người hắn, hắn chỉ có thể cố gắng thu kiếm đỡ đòn.
"Ầm ầm!'' Chúa Cứu Thế bị một chưởng đánh bay.
Sức mạnh to lớn xé rách thân thể của hắn, cuối cùng phun ra một ngụm máu tươi.
Ma Vương Nổi Giận không truy cứu, mà dùng hết sức mạnh còn lại bỏ chạy thật xa.
Cảnh tượng này đều bị Tham Vân Đạo Nhân và Thanh Hà Kiếm Tiên nhìn thấy, hai người lập tức đuổi theo.
Về phía Hiên Viên Thành ở bên này, bọn họ phát hiện vốn Hiên Viên Thành không cần đến sự giúp đỡ của họ, nên cũng mặc kệ rồi.
. . .
Ma Vương Hiểm Độc cảm thấy hắn sắp điên rồi.
Hắn vận dụng bí thuật mạnh mẽ tăng tu vi lên, liều mạng muốn bỏ chạy, cuối cùng vẫn bị Hiên Viên Thành ngăn lại dễ dàng.
Trước đây hắn còn thấy may mắn, kẻ ngăn hắn chỉ là một tu sĩ dục linh sơ kỳ, cơ hội trốn thoát rất lớn.
Nhưng bây giờ hắn mới phát hiện ra, vị tu sĩ này mới là kẻ mạnh nhất trong đám người!
Ma Vương Hiểm Độc sử dụng bí thuật, tự đánh giá thì mạnh hơn một tu sĩ dục linh trung kỳ, nhưng lại không đòi được chút lợi ích nào từ chỗ Hiên Viên Thành.
Hiên Viên Thành ngăn cản hắn lần này qua lần khác, đều có thể dùng trường kiếm tạo thành nhiều vết thương trên người hắn, nhưng lại không hề nổi lên sát ý, ý đồ vô cùng rõ ràng, người này không chỉ muốn ngăn cản hắn, còn muốn bắt sống hắn nữa.
Trong chiếu đấu, bắt sống còn khó hơn so với đánh chết.
Bởi vì đánh chết chỉ cần bùng nổ toàn bộ sức mạnh để đánh cho người chết ta sống rồi, còn bắt sống phải có tay nghề thành thạo, nắm chắc độ mạnh yếu của địch mới làm được.
Ma Vương Hiểm Độc có nằm mơ cũng không ngờ hắn lại có ngày bị một tu sĩ dục linh sơ kỳ bắt sống.
"Vèo!'' Trong lưới kiếm, phát ra một luồng ánh sáng trắng.
Ma Vương Hiểm Độc bị kiếm khí bức lui, ngực đã có thêm một vết thương do kiếm.
Trên người hắn chồng chất vết thương, máu đen phủ khắp da thịt.
Hiên Viên Thành vẫn quần màu trắng phấp phới như trước, bộ dạng không nhiễm bụi trần.
"Đã là lần thứ 35, còn muốn tiếp tục ư?'' Hiên Viên Thành nhìn Ma Vương Hiểm Độc chịu vết kiếm thứ 35, thản nhiên mở miệng nói.
"Tôi chém chết cậu!'' Ma Vương Hiểm Độc giận dữ, mang theo kiếm lớn chém về phía Hiên Viên Thành, mũi kiếm chém ra mang theo khí đen ngút trời.
Hiên Viên Thành cũng xuất ra một kiếm.
Hai mũi kiếm va vào nhau, phát ra tiếng nổ động trời, nặng lượng quét qua bốn phía, hình thành gió lốc lớn, đều nhổ tận gốc cây cối trên mặt đất.
Ma Vương Hiểm Độc còn chưa kịp dùng đến chiêu thứ hai, một mũi kiếm đã nhanh chóng lướt đến, chém vào cơ thể hắn, khiến máu tươi tung tóe.
"Lần thứ 36.'' Hiên Viên Thành thản nhiên mở miệng.
Ma Vương Hiểm Độc: ". . .''
Cuộc chiến ở một chỗ khác, Ma Vương Nổi Giận dùng bí thuật mạnh mẽ tăng tu vi lên, đã bỏ chạy được gần mười cây số.
Nhưng người đuổi theo phía sau càng ngày càng gần hắn.
"Ha ha, muốn so tốc độ bay với lão đạo sao, cậu vẫn còn non lắm.'' Tham Vân Đạo Nhân khẽ vuốt bộ râu bạc trắng phất phơ, trên mặt hiện rõ thần sắc đùa cợt.
Ông đạp một bước lên mây trắng, tốc độ rất nhanh, thậm chí bỏ lại âm chướng, khiến người ở sau bùng nổ một trận âm thanh.
Tham Vân Đạo Nhân tập hợp mây mù, có thể lợi dụng không khí xung quanh để tăng tốc độ tối đa, nếu so với tu sĩ cùng cảnh giới trên phương diện tốc độ bay thì cũng nhanh hơn không ít.
Cảnh giới của Ma Vương Nổi Giận không thể sánh bằng ông ta, sao có thể chạy thoát ra khỏi lòng bàn tay của ông được.
"Đứng lại cho ta!'' Bàn tay của Tham Vân Đạo Nhân đánh một chưởng lên không trung, mây mù bắt đầu thành hình trong trời đất, trước mặt Ma Vương Nổi Giận xuất hiện một bàn tay mây rất to, mang theo khí thế dời non lấp biển nhào về phía Ma Vương.
Ma Vương Nổi Giận không kịp giảm tốc độ, một khi giảm tốc độ thì sẽ không trốn thoát.
Bởi vậy, hắn chỉ có thể vươn móng vuốt ma quỷ có ý muốn xé rách bàn tay mây to lớn.
"Ầm ầm!''
Sức mạnh từ bàn tay mây to lớn nổ tung, khiến Ma Vương Nổi Giận suýt hộc máu.
Hắn đã xem nhẹ uy lực của bàn tay này, trong đó ẩn chứa năng lượng, nhưng lại trực tiếp phá vỡ thần thông hộ thể của hắn, đánh sâu vào thân thể hắn.
Lúc này, Tham Vân Đạo Nhân đã đuổi theo.
Ma Vương Nổi Giận trốn cũng không thoát, hai mắt đỏ lừ: "Tôi liều mạng với ông!''
Toàn thân hắn bộc phát khí thế kinh người, thân mình giống như viên đạn nhắm về phía Tham Vân Đạo Nhân, hai bàn tay quỷ ẩn chứa sức mạnh rất lớn, chộp về phía ngực của Tham Vân Đạo Nhân!
Tham Vân Đạo Nhân dựng thẳng chân mày, quát to: "Dâm tặc! Tay của cậu đánh vào đâu đó?''
Nói xong thì đánh ra mười tám chưởng mây, bàn tay mây màu trắng mang theo khí thế cuồn cuộn đánh về phía Ma Vương Nổi Giận.
"Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!''
Ma Vương Nổi Giận bị đánh bay, khí thế trong mây càng lúc càng giống ung nhọt, dính vào cơ thể hắn, không ngừng phân giải sức mạnh của hắn.
Hắn vô cùng bực mình, bị đuổi theo đánh thì thôi, sao còn bị mắng là dâm tặc, hắn phóng đãng như vậy từ khi nào hả?
Ma Vương Nổi Giận bỗng không chịu nổi, hét lớn một tiếng, vươn tay quỷ tối đen, đánh về phía ngực của Tham Vân Đạo Nhân!
Tham Vân Đạo Nhân lại tức giận: "Dâm tặc! Tay cậu còn dám chạm vào đây ư?''
Ầm ầm!
Một đám mây trắng chém xuống, Ma Vương Nổi Giận hộc máu lui về phía sau.
Đây là một kích mạnh nhất của Tham Vân Đạo Nhân, không chỉ có sát thương ghê gớm, mà còn hấp thụ nguyên khí trong cơ thể kẻ bị thương, sau khi Ma Vương Nổi Giận bị đánh trúng, lập tức cảm thấy vô lực.
Đúng lúc này, Thanh Hà Kiếm Tiên vừa khéo chạy đến, ra tay đúng thời điểm, vung một kiếm to lớn chém xuống.
Màu xanh trên mũi kiếm rạch ngang hư không đã bổ cơ thể Ma Vương Nổi Giận ra hai mảnh!
Thanh Hà Kiếm Tiên cầm trường kiếm, đứng thẳng đón gió, gương mặt tuấn tú mang theo nụ cười đắc ý.
Ra tay đúng thời điểm chém chết kẻ địch, ở phương diện này hắn luôn làm rất tốt.
. . .
Trận chiến giữa Hiên Viên Thành và Ma Vương Hiểm Độc cũng đã kết thúc.
Toàn thân Ma Vương Hiểm Độc đều là vết thương do kiếm, hơi thở càng lúc càng mỏng manh, rõ ràng đã bị Hiên Viên Thành giày vò gần chết, lại không có chút hi vọng trốn thoát.
Hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng, cuối cùng rút kiếm kề cổ, hét lớn:
"Cho dù tôi chết, cũng sẽ không để mấy người bắt được!''
Nói xong, hắn muốn tự sát.
Nhưng đúng lúc này, trên miệng vết thương của hắn bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều phù chú màu trắng, hoàn toàn giam cầm cơ thể hắn.
Loại giam cầm này vô cùng mạnh mẽ, năng lượng càng lúc càng sinh sôi, sẽ không phụ thuộc vào thời gian mà suy yếu.
Hiên Viên Thành nhìn Ma Vương Hiểm Độc, lắc đầu: "Thật đáng tiếc, anh còn không có quyền lựa chọn cái chết.''
"Những vết thương tôi chém lên người anh, là kiếm pháp Thiên Tỏa Thương Khóa.''
"Vết kiếm càng nhiều, lực phong ấn càng mạnh, anh bị tôi chém bảy bảy bốn chiến vết kiếm, cho dù là tu sĩ dục linh hậu kỳ cũng không có cách nào thoát khỏi giam cầm!''
Nói xong, Hiên Viên Thành tự tin cười, tiếp tục nói: "Cho nên, chúc mừng anh Ma Vương Hiểm Độc, anh đã bị bắt sống!''
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.