Chương 61: . Nhờ Thêm Ngoại Viện Giúp Đỡ
Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
14/06/2021
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Giải quyết xong hai con ác quỷ cấp tướng, còn tuỳ tiện đánh chạy một ma vương không rõ thực lực, vụ án ở thôn Hoàng Khê xem như tạm thời giải quyết được nửa phần đầu.
Sáng sớm hôm sau, người dân trong thôn Hoàng Khê tỉnh lại, cảm thấy thân thể thả lỏng thoải mái hơn nhiều.
Lúc ra ngoài hít thở, cảm giác cứ như không khí tươi mới hơn hẳn vậy.
Thôn trưởng Vương Đông cũng có cảm giác tương tự, ông thấy người mình thoải mái hơn hẳn.
Rõ ràng vụ án còn chưa được phá, sao ông lại có cảm giác này nhỉ?
Chẳng biết tại sao, ông lại nhớ tới hai người An Lâm và Điền Linh Linh.
Ông nhớ lại hình như cô gái từng gọi thanh niên là "đạo sĩ rởm", đạo sĩ không phải thường hay hàng yêu trừ ma à?
Nhớ tới hành động tối qua của cả hai, trong lòng thôn trưởng Vương chợt hiện lên một suy đoán.
"Vụ án này vốn đã rất kì lạ, chẳng lẽ chuyện này thật ra là do yêu ma tác quái, hai người đó là do chính phủ phái tới bắt quỷ? Nếu không thì sao họ lại làm việc kì quái tới vậy..."
Suy đoán này rất vớ vẩn, nhưng Vương Đông không cách nào xoá suy nghĩ này khỏi đầu mình được.
Đáng tiếc là, An Lâm và Điền Linh Linh đã rời khỏi thôn Hoàng Khê, những suy đoán của ông cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Điền Linh Linh báo cáo lại kết quả của nhiệm vụ lần này cho lực lượng tác chiến đặc biệt của quốc gia.
Những chuyện tiếp theo sau họ không cần phải lo nữa, chính phủ sẽ có cơ quan tương ứng phụ trách xử lý.
Trở về khách sạn, An Lâm gọi cả hoàng San San, Hứa Tiểu Lan cùng Hiên Viên Thành đến.
Năm người vòng quanh một cái bàn, cẩn thận quan sát một bó tơ nhện to đặt trên mặt bàn.
"Không sai, bó tơ này đích thật là tơ Tuyết vương, thứ này có thể bám vào người ma quỷ, thông qua ma quỷ hấp thụ sức sống của con người." Hoàng San San hý hoáy với bó tơ nhện một lúc, mới mở miệng nói.
"Tơ Tuyết vương là loại tơ đặc biệt chỉ có Yêu Vương nhện trăm mắt mới có, nó cũng là con yêu quái mà giới tu sĩ chúng tôi truy nã từ rất lâu."
"Nhiệm vụ lần này của chúng ta ngoại trừ việc gia cố thêm phóng ấn cho tháp Toả Yêu, thì còn thêm một việc nữa là tiêu diệt Yêu Vương. Con Yêu Vương cần tiêu diệt đó chắc hẳn là con nhện trăm mắt này nhỉ?" Hai mắt Điền Linh Linh sáng rỡ, cô mở miệng nói.
"Nhện trăm mắt là Yêu Vương thường sinh sống gần tháp Toả Yêu, chúng tôi từng bỏ thời gian rất dài để tra tìm nó, nhưng vì nó di chuyển quá bí ẩn, nên tu sĩ bọn tôi gặp rất nhiều khó khăn trong việc bắt giết nó."
"Giờ có bó tơ nhện này, chúng ta có thế mượn dùng khí tức trên đó, tra ra phương hướng đại khái của nhện trăm mắt!" Hoàng San San hơi kích động nói.
Hiên Viên Thành nhìn bó tơ trên bàn, mặt đầy nghi ngờ: "Nếu là vậy, sự xuất hiện của gã Ma Vương Trí Tuệ càng thêm lạ thường, nếu không có hắn, sợ là cả bó tơ nhện này trông thế nào An Lâm cũng không biết nữa là. Tôi cứ thấy như gã ma vương đó đang muốn mượn tay chúng ta để tiêu diệt con nhện trăm mắt kia vậy."
Lúc này Hứa Tiểu Lan cũng mở miệng nói thêm: "Bằng không thì đây chỉ là một cái bẫy, hắn ta muốn dẫn chúng ta tới chỗ nhện trăm mắt, rồi nhân đó tiêu diệt chúng ta."
An Lâm nhớ lại vẻ mặt làm lố của Ma Vương Trí Tuệ, cũng gật đầu đồng ý: "Trong chuyện này đúng là có vấn đề thật, thân phận tiên sứ của chúng ta chưa bị bại lộ, vậy cái bẫy mà gã ma vương kia cố công dựng lên chắc là để nhằm vào tu sĩ trong nước..."
Ma Vương Trí Tuệ chắc chắn không ngờ rằng, diễn xuất của mình lại khiến mọi người nghi ngờ nhiều tới vậy.
Hắn giật cái giải Giải Mâm Xôi vàng của giới diễn viên là cái chắc rồi đó.
Sau khi bàn bạc thảo luận kỹ càng với nhau.
Mọi người nhất trí cho ra kết luận chung:
Mặc dù bắt Yêu Vương nhện trăm mắt có nguy hiểm đó, nhưng đồng thời cũng là cơ hội hiếm có, mà cơ hội này họ không thể bỏ qua được.
Cho nên, vì đảm bảo an toàn, họ quyết định tìm thêm người giúp đỡ!
Chính vì thế, An Lâm mở ra nhóm chat liên hợp tu sĩ toàn thế giới bảo vệ trái đất.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Chào các vị tiền bối!"
Mộc Ngưu Đạo Nhân: "Ha ha, chào An đạo hữu, lâu lắm rồi mới thấy cậu ngoi lên đây đó!"
An Lâm nhìn tin nhắn này, khoé miệng co rút vài cái.
Lâu gì mà lâu? Mới có hai ngày thôi được không?
Chỉ có loại người ngày nào không ngoi lên là ngày đó khó chịu như Mộc Ngưu Đạo Nhân mới thấy lâu thôi, ok?
Lưu Ly Chân Nhân: "An đạo hữu có việc gì à? Không ngại thì cứ nói ra đi."
Hì, An Lâm thích mấy người hiểu chuyện này nhất, nói chuyện với họ rất thoải mái!
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Ha ha, đúng là có chuyện thật, chuyện này phải nhờ mọi người giúp đỡ rồi. Nó có liên quan tới nhiệm vụ tôi nhận lần này ấy mà."
Mộng Âm Tiên Tử: "An đạo hữu cứ nói đi, để bọn tôi nghe thử xem lần này cậu đã gặp rắc rối gì."
Mộng Âm Tiên Tử vừa lên tiếng, cũng có không ít đạo hữu khác trong nhóm nhắn lại.
Hiển nhiên họ đều rất có hứng thú với chuyện An Lâm sắp nói.
An Lâm thấy mọi người trong nhóm đều tỏ ra hứng thú, thở phào một tiếng, xem ra các tiền bối trong nhóm cũng rất nhiệt tình.
Vì thế, hắn tỉ mỉ kể lại chuyện mình chuẩn bị dẫn người đi tiêu diệt Yêu Vương nhện trăm mắt, cũng kể lại chuyện xảy ra ở thôn Hoàng Khê cho mọi người nghe.
Về phần mức độ nguy hiểm trong nhiệm vụ lần này, vậy hãy để cho các tu sĩ trong nhóm tự đoán.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Mọi chuyện đại khái là như vậy, tôi sẽ không để các tiền bối làm công không đâu, ai tham gia nhiệm vụ lần này, tôi cũng sẽ lấy linh thạch để làm tiền công."
An Lâm có hỏi thăm Điền Linh Linh rồi, linh thạch ở giới tu tiên trên trái đất là đơn vị tiền tệ lưu thông có mệnh giá cao nhất.
Cho dù là với đám lão già cảnh giới cao thâm, đó cũng là một thứ cực kì hấp dẫn.
Nói cho cùng hắn cũng là đội trưởng của nhiệm vụ lần này, hắn cũng tự hiểu là phải dựa vào bản thân để tìm thêm người giúp đỡ.
Quả nhiên, nhắc tới linh thạch, không ít tu sĩ trong nhóm đều ló mặt, không khí lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Kim Ngọc Tử: "Không biết An đạo hữu yêu muốn tuyển tu sĩ thuộc cấp bậc nào?"
Tiêu diệt Yêu Vương không phải tu sĩ nào cũng tham gia được, nhất là khi nó còn có nguy hiểm tiềm tàng thế này.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Cần mười đạo hữu cấp bậc ít nhất là Đạo Chi Thể cấp mười, các tiền bối kỳ Dục Linh thì bao nhiêu cũng được, còn về tiền công linh thạch, tôi không rõ lắm, các tiền bối cứ tự ra giá!"
An Lâm có hơi chột dạ vuốt cái nhẫn không gian của mình, trong này có hơn ba mươi nghìn linh thạch, chắc đủ xài nhỉ.
Điền Linh Linh từng nói với hắn, trong nhóm chỉ có tám tiền bối kì Dục Linh.
Họ đều là những trưởng lão hoặc chưởng môn của các đại tiên tông, bình thường đều rất bận rộn.
Bởi vậy, An Lâm mới đám mạnh miệng nói tới bao nhiêu tiền bối kỳ Dục Linh hắn cũng sẽ nhận.
So với An Lâm đang cực kì lo lắng, Hiên Viên Thành và Hứa Tiểu Lan chỉ lo ngồi một bên cắn hạt dưa...
Hắn bỗng thấy hối hận quá, ài, làm đội trưởng thiệt cực khổ...
Biết trước vậy hắn đã không lấy le đứng ra gánh hết làm gì, ngồi một bên rút linh thạch ra trả tiền công như hai đứa nhà giàu này là được rồi.
Vừa nghe An Lâm bảo để họ tự ra giá, đám người trong nhóm chat càng thêm nhiệt tình.
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "An đạo hữu, cảnh giới của tôi là Đạo Chi Thể cấp mười, chỉ cần cho tôi năm mươi viên linh thạch, tôi sẽ đi giúp cậu ngay!"
An Lâm thấy tin nhắn này thì ngẩn ra luôn.
Giá mời một tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười ra giúp sức rẻ tới vậy hở?
Năm mươi viên linh thạch? Giá hữu nghị đấy hở?
Đúng lúc này, Lưu Ly Chân Nhân lên tiếng: "Không được!"
An Lâm biết ngay mà, chắc chắn sẽ có người nhảy ra phản đối thôi.
Chứ báo giá rẻ vậy, không chọc giận mấy tu sĩ khác mới là lạ, phải chừa đường cho người ta báo giá nữa chứ.
Lưu Ly Chân Nhân nói chen vào: "Thần Toán Tử, anh đang rao giá trên trời với An đạo hữu đấy à? Tiền công của tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười chỉ có hai mươi viên linh thạch, không được lấy nhiều hơn!"
Nguyên Tử Đạn Tiên Tử phụ họa: "Phải đó, Thần Toán Tử, anh muốn linh thạch muốn tới điên luôn rồi hở!"
Mộng Âm Tiên Tử: "Năm mươi viên linh thạch, sao anh không đi cướp đi, có hiểu cho tâm trạng của An Lâm đạo hữu không vậy?"
An Lâm xem mà sững người tại chỗ.
WTF! Các người có hiểu cho tâm trạng của tôi không vậy? Tôi cảm thấy rất hạnh phúc đó!
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Xin lỗi An đạo hữu, là tôi ra giá trên trời, hai mươi viên linh thạch là đủ rồi, tôi đăng ký nhé!"
An Lâm thật muốn nói, kì thật ông không cần xin lỗi đâu...
Đúng lúc này, Chúa Cứu Thế đã rất lâu rồi chưa xuất hiện cũng lên tiếng: "Tôi là tu sĩ kỳ Dục Linh, chỉ cần một trăm viên linh thạch, tôi sẽ đi với An Lâm tiểu hữu một chuyến, vừa hay có thể thử vũ khí mới của tôi luôn..."
An Lâm trừng mắt thiệt to, mặt đầy vẻ không dám tin.
Mợ ơi, một trăm viên linh thạch là mời được tu sĩ kỳ Dục Linh tới giúp rồi á?
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Đồng giá một trăm viên linh thạch, tính thêm tôi nữa!"
An Lâm: "..."
...
...
Cứ như vậy, An Lâm vốn tưởng là mình sẽ phải cắt không ít thịt, tới cuối cùng chỉ tốn có năm trăm viên linh thạch, đã thành công mời tới ba tu sĩ kì Dục Linh và mười tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười...
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, cảm giác vô cùng khó tả.
Thế giới này bị làm sao vậy?
Là hắn quá giàu có dư dả, hay là tu sĩ của thế giới này nghèo rớt mồng tơi vậy?
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Giải quyết xong hai con ác quỷ cấp tướng, còn tuỳ tiện đánh chạy một ma vương không rõ thực lực, vụ án ở thôn Hoàng Khê xem như tạm thời giải quyết được nửa phần đầu.
Sáng sớm hôm sau, người dân trong thôn Hoàng Khê tỉnh lại, cảm thấy thân thể thả lỏng thoải mái hơn nhiều.
Lúc ra ngoài hít thở, cảm giác cứ như không khí tươi mới hơn hẳn vậy.
Thôn trưởng Vương Đông cũng có cảm giác tương tự, ông thấy người mình thoải mái hơn hẳn.
Rõ ràng vụ án còn chưa được phá, sao ông lại có cảm giác này nhỉ?
Chẳng biết tại sao, ông lại nhớ tới hai người An Lâm và Điền Linh Linh.
Ông nhớ lại hình như cô gái từng gọi thanh niên là "đạo sĩ rởm", đạo sĩ không phải thường hay hàng yêu trừ ma à?
Nhớ tới hành động tối qua của cả hai, trong lòng thôn trưởng Vương chợt hiện lên một suy đoán.
"Vụ án này vốn đã rất kì lạ, chẳng lẽ chuyện này thật ra là do yêu ma tác quái, hai người đó là do chính phủ phái tới bắt quỷ? Nếu không thì sao họ lại làm việc kì quái tới vậy..."
Suy đoán này rất vớ vẩn, nhưng Vương Đông không cách nào xoá suy nghĩ này khỏi đầu mình được.
Đáng tiếc là, An Lâm và Điền Linh Linh đã rời khỏi thôn Hoàng Khê, những suy đoán của ông cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Điền Linh Linh báo cáo lại kết quả của nhiệm vụ lần này cho lực lượng tác chiến đặc biệt của quốc gia.
Những chuyện tiếp theo sau họ không cần phải lo nữa, chính phủ sẽ có cơ quan tương ứng phụ trách xử lý.
Trở về khách sạn, An Lâm gọi cả hoàng San San, Hứa Tiểu Lan cùng Hiên Viên Thành đến.
Năm người vòng quanh một cái bàn, cẩn thận quan sát một bó tơ nhện to đặt trên mặt bàn.
"Không sai, bó tơ này đích thật là tơ Tuyết vương, thứ này có thể bám vào người ma quỷ, thông qua ma quỷ hấp thụ sức sống của con người." Hoàng San San hý hoáy với bó tơ nhện một lúc, mới mở miệng nói.
"Tơ Tuyết vương là loại tơ đặc biệt chỉ có Yêu Vương nhện trăm mắt mới có, nó cũng là con yêu quái mà giới tu sĩ chúng tôi truy nã từ rất lâu."
"Nhiệm vụ lần này của chúng ta ngoại trừ việc gia cố thêm phóng ấn cho tháp Toả Yêu, thì còn thêm một việc nữa là tiêu diệt Yêu Vương. Con Yêu Vương cần tiêu diệt đó chắc hẳn là con nhện trăm mắt này nhỉ?" Hai mắt Điền Linh Linh sáng rỡ, cô mở miệng nói.
"Nhện trăm mắt là Yêu Vương thường sinh sống gần tháp Toả Yêu, chúng tôi từng bỏ thời gian rất dài để tra tìm nó, nhưng vì nó di chuyển quá bí ẩn, nên tu sĩ bọn tôi gặp rất nhiều khó khăn trong việc bắt giết nó."
"Giờ có bó tơ nhện này, chúng ta có thế mượn dùng khí tức trên đó, tra ra phương hướng đại khái của nhện trăm mắt!" Hoàng San San hơi kích động nói.
Hiên Viên Thành nhìn bó tơ trên bàn, mặt đầy nghi ngờ: "Nếu là vậy, sự xuất hiện của gã Ma Vương Trí Tuệ càng thêm lạ thường, nếu không có hắn, sợ là cả bó tơ nhện này trông thế nào An Lâm cũng không biết nữa là. Tôi cứ thấy như gã ma vương đó đang muốn mượn tay chúng ta để tiêu diệt con nhện trăm mắt kia vậy."
Lúc này Hứa Tiểu Lan cũng mở miệng nói thêm: "Bằng không thì đây chỉ là một cái bẫy, hắn ta muốn dẫn chúng ta tới chỗ nhện trăm mắt, rồi nhân đó tiêu diệt chúng ta."
An Lâm nhớ lại vẻ mặt làm lố của Ma Vương Trí Tuệ, cũng gật đầu đồng ý: "Trong chuyện này đúng là có vấn đề thật, thân phận tiên sứ của chúng ta chưa bị bại lộ, vậy cái bẫy mà gã ma vương kia cố công dựng lên chắc là để nhằm vào tu sĩ trong nước..."
Ma Vương Trí Tuệ chắc chắn không ngờ rằng, diễn xuất của mình lại khiến mọi người nghi ngờ nhiều tới vậy.
Hắn giật cái giải Giải Mâm Xôi vàng của giới diễn viên là cái chắc rồi đó.
Sau khi bàn bạc thảo luận kỹ càng với nhau.
Mọi người nhất trí cho ra kết luận chung:
Mặc dù bắt Yêu Vương nhện trăm mắt có nguy hiểm đó, nhưng đồng thời cũng là cơ hội hiếm có, mà cơ hội này họ không thể bỏ qua được.
Cho nên, vì đảm bảo an toàn, họ quyết định tìm thêm người giúp đỡ!
Chính vì thế, An Lâm mở ra nhóm chat liên hợp tu sĩ toàn thế giới bảo vệ trái đất.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Chào các vị tiền bối!"
Mộc Ngưu Đạo Nhân: "Ha ha, chào An đạo hữu, lâu lắm rồi mới thấy cậu ngoi lên đây đó!"
An Lâm nhìn tin nhắn này, khoé miệng co rút vài cái.
Lâu gì mà lâu? Mới có hai ngày thôi được không?
Chỉ có loại người ngày nào không ngoi lên là ngày đó khó chịu như Mộc Ngưu Đạo Nhân mới thấy lâu thôi, ok?
Lưu Ly Chân Nhân: "An đạo hữu có việc gì à? Không ngại thì cứ nói ra đi."
Hì, An Lâm thích mấy người hiểu chuyện này nhất, nói chuyện với họ rất thoải mái!
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Ha ha, đúng là có chuyện thật, chuyện này phải nhờ mọi người giúp đỡ rồi. Nó có liên quan tới nhiệm vụ tôi nhận lần này ấy mà."
Mộng Âm Tiên Tử: "An đạo hữu cứ nói đi, để bọn tôi nghe thử xem lần này cậu đã gặp rắc rối gì."
Mộng Âm Tiên Tử vừa lên tiếng, cũng có không ít đạo hữu khác trong nhóm nhắn lại.
Hiển nhiên họ đều rất có hứng thú với chuyện An Lâm sắp nói.
An Lâm thấy mọi người trong nhóm đều tỏ ra hứng thú, thở phào một tiếng, xem ra các tiền bối trong nhóm cũng rất nhiệt tình.
Vì thế, hắn tỉ mỉ kể lại chuyện mình chuẩn bị dẫn người đi tiêu diệt Yêu Vương nhện trăm mắt, cũng kể lại chuyện xảy ra ở thôn Hoàng Khê cho mọi người nghe.
Về phần mức độ nguy hiểm trong nhiệm vụ lần này, vậy hãy để cho các tu sĩ trong nhóm tự đoán.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Mọi chuyện đại khái là như vậy, tôi sẽ không để các tiền bối làm công không đâu, ai tham gia nhiệm vụ lần này, tôi cũng sẽ lấy linh thạch để làm tiền công."
An Lâm có hỏi thăm Điền Linh Linh rồi, linh thạch ở giới tu tiên trên trái đất là đơn vị tiền tệ lưu thông có mệnh giá cao nhất.
Cho dù là với đám lão già cảnh giới cao thâm, đó cũng là một thứ cực kì hấp dẫn.
Nói cho cùng hắn cũng là đội trưởng của nhiệm vụ lần này, hắn cũng tự hiểu là phải dựa vào bản thân để tìm thêm người giúp đỡ.
Quả nhiên, nhắc tới linh thạch, không ít tu sĩ trong nhóm đều ló mặt, không khí lập tức náo nhiệt hẳn lên.
Kim Ngọc Tử: "Không biết An đạo hữu yêu muốn tuyển tu sĩ thuộc cấp bậc nào?"
Tiêu diệt Yêu Vương không phải tu sĩ nào cũng tham gia được, nhất là khi nó còn có nguy hiểm tiềm tàng thế này.
Đạo sĩ rởm Tiểu An: "Cần mười đạo hữu cấp bậc ít nhất là Đạo Chi Thể cấp mười, các tiền bối kỳ Dục Linh thì bao nhiêu cũng được, còn về tiền công linh thạch, tôi không rõ lắm, các tiền bối cứ tự ra giá!"
An Lâm có hơi chột dạ vuốt cái nhẫn không gian của mình, trong này có hơn ba mươi nghìn linh thạch, chắc đủ xài nhỉ.
Điền Linh Linh từng nói với hắn, trong nhóm chỉ có tám tiền bối kì Dục Linh.
Họ đều là những trưởng lão hoặc chưởng môn của các đại tiên tông, bình thường đều rất bận rộn.
Bởi vậy, An Lâm mới đám mạnh miệng nói tới bao nhiêu tiền bối kỳ Dục Linh hắn cũng sẽ nhận.
So với An Lâm đang cực kì lo lắng, Hiên Viên Thành và Hứa Tiểu Lan chỉ lo ngồi một bên cắn hạt dưa...
Hắn bỗng thấy hối hận quá, ài, làm đội trưởng thiệt cực khổ...
Biết trước vậy hắn đã không lấy le đứng ra gánh hết làm gì, ngồi một bên rút linh thạch ra trả tiền công như hai đứa nhà giàu này là được rồi.
Vừa nghe An Lâm bảo để họ tự ra giá, đám người trong nhóm chat càng thêm nhiệt tình.
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "An đạo hữu, cảnh giới của tôi là Đạo Chi Thể cấp mười, chỉ cần cho tôi năm mươi viên linh thạch, tôi sẽ đi giúp cậu ngay!"
An Lâm thấy tin nhắn này thì ngẩn ra luôn.
Giá mời một tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười ra giúp sức rẻ tới vậy hở?
Năm mươi viên linh thạch? Giá hữu nghị đấy hở?
Đúng lúc này, Lưu Ly Chân Nhân lên tiếng: "Không được!"
An Lâm biết ngay mà, chắc chắn sẽ có người nhảy ra phản đối thôi.
Chứ báo giá rẻ vậy, không chọc giận mấy tu sĩ khác mới là lạ, phải chừa đường cho người ta báo giá nữa chứ.
Lưu Ly Chân Nhân nói chen vào: "Thần Toán Tử, anh đang rao giá trên trời với An đạo hữu đấy à? Tiền công của tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười chỉ có hai mươi viên linh thạch, không được lấy nhiều hơn!"
Nguyên Tử Đạn Tiên Tử phụ họa: "Phải đó, Thần Toán Tử, anh muốn linh thạch muốn tới điên luôn rồi hở!"
Mộng Âm Tiên Tử: "Năm mươi viên linh thạch, sao anh không đi cướp đi, có hiểu cho tâm trạng của An Lâm đạo hữu không vậy?"
An Lâm xem mà sững người tại chỗ.
WTF! Các người có hiểu cho tâm trạng của tôi không vậy? Tôi cảm thấy rất hạnh phúc đó!
Thần Toán Tử bách phát bách trúng: "Xin lỗi An đạo hữu, là tôi ra giá trên trời, hai mươi viên linh thạch là đủ rồi, tôi đăng ký nhé!"
An Lâm thật muốn nói, kì thật ông không cần xin lỗi đâu...
Đúng lúc này, Chúa Cứu Thế đã rất lâu rồi chưa xuất hiện cũng lên tiếng: "Tôi là tu sĩ kỳ Dục Linh, chỉ cần một trăm viên linh thạch, tôi sẽ đi với An Lâm tiểu hữu một chuyến, vừa hay có thể thử vũ khí mới của tôi luôn..."
An Lâm trừng mắt thiệt to, mặt đầy vẻ không dám tin.
Mợ ơi, một trăm viên linh thạch là mời được tu sĩ kỳ Dục Linh tới giúp rồi á?
Thanh Hà Kiếm Tiên: "Đồng giá một trăm viên linh thạch, tính thêm tôi nữa!"
An Lâm: "..."
...
...
Cứ như vậy, An Lâm vốn tưởng là mình sẽ phải cắt không ít thịt, tới cuối cùng chỉ tốn có năm trăm viên linh thạch, đã thành công mời tới ba tu sĩ kì Dục Linh và mười tu sĩ Đạo Chi Thể cấp mười...
Hắn ngẩng đầu nhìn trời, cảm giác vô cùng khó tả.
Thế giới này bị làm sao vậy?
Là hắn quá giàu có dư dả, hay là tu sĩ của thế giới này nghèo rớt mồng tơi vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.