Chương 162: . Những Người Đẹp Xâm Lăng
Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
14/06/2021
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Tuyết rơi ở Vạn Linh Tiên tông.
Bông tuyết màu trắng từ tầng mây trên trời rơi xuống.
Ánh sáng hoàng hôn chiếu vào bông tuyết trong suốt, dát lên nó một lớp viền màu vàng.
Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi nhìn bông tuyết đó, không ngừng ngạc nhiên.
Thời tiết lúc này, còn chưa tới mùa tuyết rơi, trở trời cũng nhanh quá rồi.
An Lâm cũng cảm thấy không hiểu, lúc trước thời tiết vẫn rất tốt, bầu trời quang đãng, sao bỗng nhiên lại có tuyết rơi.
Hơn nữa hắn cảm thấy có chút kỳ lạ, xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh.
Đúng lúc này, đám mây màu đỏ sậm trên bầu trời bất ngờ khởi động, hơi thở đè nén vô cùng đáng sợ từ đám mây truyền xuống, An Lâm cảm thấy nghẹt thở, khi đối mặt với sức mạnh vĩ đại cảm giác hít thở không thông xâm nhập toàn thân.
Loại cảm giác này. . . Giống như khi đối diện với Ám Dạ Chân Vương lúc trước vậy!
"Thật là sức mạnh đáng sợ. . . Có chuyện gì vậy?''
An Lâm ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, vừa khéo tầng mây chậm rãi vỡ ra, một cái đầu chim băng cao hơn trăm trượng giống như mũi kiếm lộ ra, lao về phía đỉnh núi Thiên Hà Phong.
"Yêu nữ to gan! Dám xông vào Vạn Linh Tiên tông, muốn chết!'' Tiếng hét như kình lôi nổ tung.
Đỉnh núi Thiên Hà Phong, có hơn mười luồng hơi thở vô cùng lớn mạnh bắt đầu bùng nổ, từng luồng tiên pháp vô cùng rực rỡ xông về phía chim băng.
Ầm ầm! Công kích lớn mạnh khiến chim băng cao trăm trượng bị xé rách dập nát.
Nhưng mọi ngươi còn chưa kịp thở phào thì chín đầu rồng băng dài mấy trăm trượng bắt đầu phá tầng mây, mang theo long uy vô thượng cuồn cuộn lao xuống phía dưới.
Rồng băng che lấp mặt trời, phía sau bọn chúng, từng sợi dây thừng màu vàng kéo theo một vương tọa hàn băng.
Trên vương tọa có một người cầm thần trượng màu trắng, hai mắt nhắm chặt, một cô gái xinh đẹp.
Phía sau cô ta có mấy trăm cô gái tóc bạc cầm binh khí trong tay, đứng thẳng nghiêm nghị, hơi thở lớn mạnh cuồn cuộn.
An Lâm nhìn thấy cảnh này, chân có chút run rẩy.
Cảnh tượng này, chẳng lẽ là muốn tổ chức quân đội tấn công Vạn Linh Tiên tông? Dù có ra sao, rõ ràng là hắn sẽ không nhúng tay vào cuộc chiến đâu, lúc này đang nghĩ nên chạy trốn đường nào.
Đúng lúc này.
Các đỉnh núi khác có vô số cường giả ngự kiếm đến, xem ra trận đại chiến này hết sức căng thẳng.
Giữa những người này, có mấy vị có hơi thở vô cùng khủng khiếp, bọn họ đều là phong chủ của Ngũ Đại Chủ Phong, mỗi người đều đạt cảnh giới Phản Hư hoàn toàn.
Thiên Hợp Phong, lão giả râu tóc bạc trừng hai mắt hỗn loạn, đạp không mà tới, phía sau mang theo một đám mây lớn.
Địa Linh Phong, người đàn ông trung niên toàn thân da ngăm đen xé không mà đến, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh Thiên Hà.
Các nữ đệ tử là của Thải Vân Phong, cô gái xinh đẹp thân khác hồng bào, chân đạp Kim Viêm Phi Xà phát ra ánh hồng ngập trời, mỗi lần chuyển động đều vượt qua mấy trăm trượng, dường như chỉ trong tích tắc đã nhanh chóng tới đây.
Tông môn Đệ Nhất Cao Phong, Thương Khung Phong, một chàng trai thân mặc áo bào trắng nho nhã bồng bềnh, sau đó hóa thân thành kiếm lớn màu trắng, tiếng gầm của kiếm như rồng gào Cửu Thiên.
Trên Thiên Hà Phong, một ông lão có hơi thở thong dong ngẩng đầu lên, nhìn về phía vương tọa hàn băng trên bầu trời, từ tốn nói: "Đại Tế Ti Tuyết Thần, không ngờ bây giờ cô còn dòm ngó tháp Trấn Ma Băng Sương, thực sự coi Vạn Linh Tiên tông ta như chốn không người rồi à?''
Trên vương tọa hàn băng, cô gái tóc trắng mở hai mắt ra.
Hai mắt của cô màu vàng óng, uy nghiêm vô thượng bắt đầu bao phủ trời đất, khiến vạn vật cúi đầu xưng thần.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Tông chủ Hiên Viên Luân đã bị Nữ đế kiềm chế, Thái Thượng Trưởng Lão Thiên Vũ Quân lại đang trong thời điểm bế quan cuối cùng, cho dù là tháp Trấn Ma bị cướp, hắn cũng không có khả năng xuất quan. Cho nên. . . Vạn Tiên Tông các người không phải như chốn không người rồi ư?''
"Làm càn!'' Giữa trời đất truyền đến tiếng đàn ông hét lớn.
Ngay sau đó, một luồng kiếm quang màu trắng xẹt ngang chân trời, ẩn chứa kiếm uy vô biên, bất ngờ chém về phía chín đầu rồng băng.
Ầm ầm! Kiếm khí khuấy động không gian, biến vùng trời trở thành một khoảng trắng xóa, chiếu sáng cả hoàng hôn.
Phong chủ Thương Khung Phong ra tay rồi!
Trên bầu trời truyền đến tiếng rồng lớn rít gào, vô số lưỡi đao băng, gió táp quét ngang trời đất.
Ngay cả tuyết rơi đầy trời, cũng hóa thành lưỡi đao băng trí mạng, bắt đầu lao về phía các đệ tử Thiên Hà Phong.
Trời đất xơ xác tiêu điều!
Các cô gái tóc dài màu bạc trên trời đáp xuống, gương mặt của bọn họ xinh đẹp tuyệt trần, dáng người yểu điệu, mỗi người đều có sức mạnh của Kỳ Dục Linh hoặc là cảnh giới Hóa Thần.
An Lâm thấy đại chiến sắp bắt đầu bùng nổ, không chút do dự cưỡi gạch đen, thoát khỏi Thiên Hà Phong!
Loại chiến đấu cao cấp này, chỉ một cô gái tóc bạc không tên đã có thể giết chết hắn.
Ngay khi hắn nhảy lên gạch đen, thì phát hiện chàng trai tóc bạc gặp lúc trước, đang dạo bước chậm rãi trên đường núi quanh co.
Thấy đây là chàng trai đã tặng hắn bông hoa lúc trước, bây giờ mới nói: "Bạn hữu, phía trước đánh nhau rất khủng khiếp, anh còn đi qua làm gì? ?"
Nếu thật sự muốn tham chiến, nhất định sẽ ngự kiếm bay đến, nếu ngay cả ngự kiếm cũng không có, vậy còn đi chiến đấu làm gì, đi đến bên kia, tuyết rơi đầy trời cũng có thể giết chết hắn.
Chàng trai tóc bạc nhìn thấy An Lâm, cười nhẹ: "Không sao, tôi chỉ đi qua tự nổ tung, phụ trách việc khiến tháp Trấn Ma của Vạn Linh Tiên tông nổ tung.''
An Lâm khẽ nhếch miệng, vẻ mặt ngây dại.
Một dự cảm vô cùng đáng sợ dâng lên trong lòng hắn, không. . . Chuyện này đã không còn là suy đoán, bởi vì nhìn qua chàng trai tóc bạc này không giống như đang nói chơi!
"Khụ khụ. . Người anh em, anh làm việc của anh, tôi đi trước. . . " An Lâm run rẩy khóe miệng, vô cùng thấp thỏm mở miệng nói.
Ngay khi hắn cưỡi gạch bay lên thì phía sau lại truyền đến giọng nói của chàng trai tóc bạc: "Chờ một chút.''
Cơ thể An Lâm dừng lại, ngoan ngoãn chờ.
Hắn không dám không dừng, phần tử khủng bố phục trách thực hiện nhiệm vụ quan trọng là tự phát nổ, ít nhất cũng phải có chút năng lực, hắn vẫn nên ngoan ngão nghe lời.
An Lâm run rẩy quay đầu lại, lúng túng mở miêng: "Ông anh. . . Còn có chuyện gì sao?''
"Cảm ơn đã quan tâm.'' Chàng trai tóc bạc gật đầu nghiêm túc với An Lâm.
An Lâm: ". . . "
"Không cần cảm ơn, thật ra. . . Sống sót không tốt ư, vì sao phải tự phát nổ.'' An Lâm cảm thấy dường như kẻ địch này rất có thiện ý, vì thế muốn làm chút chuyện mình đủ khả năng làm.
Chàng trai tóc bạc lắc đầu: "Sống đúng là tốt, nhưng tôi cũng không phải đang sống thật sự.''
Hắn cúi đầu lịch sự với An Lâm, sau đó tiếp tục lên đỉnh núi.
An Lâm không ở lại, bắt đầu cưỡi gạch bay khỏi Thiên Hà Phong.
Trên bầu trời có năng lượng khủng khiếp khiến hắn sắp không thở nổi.
Ngẩng đầu nhìn lại, có thể loáng thoáng nhìn thấy ở trong không trung xa xa, cô gái được gọi là Đại Tế Ti Tuyết Thần, sức mạnh vô cùng đáng sợ, một người độc chiến ba vị phong chủ cảnh giới Phản Hư, vẫn không hề rơi vào thế yếu.
Bên cạnh cô ta, có hai cô gái hộ pháp, cũng là cảnh giới Phản Hư toàn phần, đang chiến đấu tới lui với hai phong chủ.
Đại trận hộ tông đã được kích hoạt, ánh sáng màu vàng bao phủ toàn bộ Vạn Linh Tiên Tông, bảo vệ các đệ tử trong tông môn.
Có ánh sáng vàng che chở, có thể khiến đệ tử tông môn nhanh chóng thay đổi nguyên khí trời đất, hơn nữa còn tăng cười hiệu quả phòng ngự của bọn họ, nâng cao trình độ chiến đấu của bọn họ.
Trận linh là một con Kỳ Lân màu vàng, đang triển khai cuộc chiến kinh thiên động địa với chín đầu rồng băng trên trời.
An Lâm biết cuộc chiến nhìn có vẻ đang giằng co này, rất có khả năng sẽ vì chàng trai tóc bạc tự phát nổ kia mà thay đổi.
Nhưng mà. . . Tin tức quan trọng quyết định thắng bại của cuộc chiến, vì sao lại nói cho một người là kẻ địch như hắn nghe?
An Lâm lắc đầu, mặc kệ trong đó có âm mưu gì, hắn quyết định vẫn phải nói chuyện này với Hiên Viên Thành, chậm nữa sẽ không kịp.
Nghĩ như vậy, hắn lập tức cầm lấy bùa truyền âm, liên lạc với Hiên Viên Thành.
Bùa truyền âm vừa kết nối, đã truyền đến âm thanh chiến đấu ồn ào.
An Lâm còn chưa nói chuyện, giọng nói của Hiên Viên Thành đã vang lên.
"A lô, An Lâm, bây giờ Tuyết Nữ xâm nhập, vì an toàn, cậu nhanh chóng chạy khỏi Vạn Linh Tiên tông đi!''
"Anh Thành, trước tiên nghe tôi nói đã, có một chàng trai tóc bạc muốn ở trên Thiên Hà Phong. . . "
"Ầm ầm!''
Tiếng nổ mạnh truyền từ bùa truyền âm tới, sau đó không còn tiếng gì nữa. . .
Khóe miệng An Lâm co giật: "Phải cẩu huyết như vậy mới được ư?''
Hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Hà Phong, nơi đó có vô số tiên pháp rực rỡ, so với ánh hoàng hôn ở chân trời còn đẹp hơn rất nhiều, nhưng đây là cái đẹp chết chóc đó.
Phải đi sao?
Nhớ tới lời nói của Hiên Viên Thành trong bùa truyền âm, An Lâm cắn răng một cái, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết, cuối cùng quyết định cưỡi gạch bay về phía Thiên Hà Phong.
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Tuyết rơi ở Vạn Linh Tiên tông.
Bông tuyết màu trắng từ tầng mây trên trời rơi xuống.
Ánh sáng hoàng hôn chiếu vào bông tuyết trong suốt, dát lên nó một lớp viền màu vàng.
Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi nhìn bông tuyết đó, không ngừng ngạc nhiên.
Thời tiết lúc này, còn chưa tới mùa tuyết rơi, trở trời cũng nhanh quá rồi.
An Lâm cũng cảm thấy không hiểu, lúc trước thời tiết vẫn rất tốt, bầu trời quang đãng, sao bỗng nhiên lại có tuyết rơi.
Hơn nữa hắn cảm thấy có chút kỳ lạ, xung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh.
Đúng lúc này, đám mây màu đỏ sậm trên bầu trời bất ngờ khởi động, hơi thở đè nén vô cùng đáng sợ từ đám mây truyền xuống, An Lâm cảm thấy nghẹt thở, khi đối mặt với sức mạnh vĩ đại cảm giác hít thở không thông xâm nhập toàn thân.
Loại cảm giác này. . . Giống như khi đối diện với Ám Dạ Chân Vương lúc trước vậy!
"Thật là sức mạnh đáng sợ. . . Có chuyện gì vậy?''
An Lâm ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, vừa khéo tầng mây chậm rãi vỡ ra, một cái đầu chim băng cao hơn trăm trượng giống như mũi kiếm lộ ra, lao về phía đỉnh núi Thiên Hà Phong.
"Yêu nữ to gan! Dám xông vào Vạn Linh Tiên tông, muốn chết!'' Tiếng hét như kình lôi nổ tung.
Đỉnh núi Thiên Hà Phong, có hơn mười luồng hơi thở vô cùng lớn mạnh bắt đầu bùng nổ, từng luồng tiên pháp vô cùng rực rỡ xông về phía chim băng.
Ầm ầm! Công kích lớn mạnh khiến chim băng cao trăm trượng bị xé rách dập nát.
Nhưng mọi ngươi còn chưa kịp thở phào thì chín đầu rồng băng dài mấy trăm trượng bắt đầu phá tầng mây, mang theo long uy vô thượng cuồn cuộn lao xuống phía dưới.
Rồng băng che lấp mặt trời, phía sau bọn chúng, từng sợi dây thừng màu vàng kéo theo một vương tọa hàn băng.
Trên vương tọa có một người cầm thần trượng màu trắng, hai mắt nhắm chặt, một cô gái xinh đẹp.
Phía sau cô ta có mấy trăm cô gái tóc bạc cầm binh khí trong tay, đứng thẳng nghiêm nghị, hơi thở lớn mạnh cuồn cuộn.
An Lâm nhìn thấy cảnh này, chân có chút run rẩy.
Cảnh tượng này, chẳng lẽ là muốn tổ chức quân đội tấn công Vạn Linh Tiên tông? Dù có ra sao, rõ ràng là hắn sẽ không nhúng tay vào cuộc chiến đâu, lúc này đang nghĩ nên chạy trốn đường nào.
Đúng lúc này.
Các đỉnh núi khác có vô số cường giả ngự kiếm đến, xem ra trận đại chiến này hết sức căng thẳng.
Giữa những người này, có mấy vị có hơi thở vô cùng khủng khiếp, bọn họ đều là phong chủ của Ngũ Đại Chủ Phong, mỗi người đều đạt cảnh giới Phản Hư hoàn toàn.
Thiên Hợp Phong, lão giả râu tóc bạc trừng hai mắt hỗn loạn, đạp không mà tới, phía sau mang theo một đám mây lớn.
Địa Linh Phong, người đàn ông trung niên toàn thân da ngăm đen xé không mà đến, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh Thiên Hà.
Các nữ đệ tử là của Thải Vân Phong, cô gái xinh đẹp thân khác hồng bào, chân đạp Kim Viêm Phi Xà phát ra ánh hồng ngập trời, mỗi lần chuyển động đều vượt qua mấy trăm trượng, dường như chỉ trong tích tắc đã nhanh chóng tới đây.
Tông môn Đệ Nhất Cao Phong, Thương Khung Phong, một chàng trai thân mặc áo bào trắng nho nhã bồng bềnh, sau đó hóa thân thành kiếm lớn màu trắng, tiếng gầm của kiếm như rồng gào Cửu Thiên.
Trên Thiên Hà Phong, một ông lão có hơi thở thong dong ngẩng đầu lên, nhìn về phía vương tọa hàn băng trên bầu trời, từ tốn nói: "Đại Tế Ti Tuyết Thần, không ngờ bây giờ cô còn dòm ngó tháp Trấn Ma Băng Sương, thực sự coi Vạn Linh Tiên tông ta như chốn không người rồi à?''
Trên vương tọa hàn băng, cô gái tóc trắng mở hai mắt ra.
Hai mắt của cô màu vàng óng, uy nghiêm vô thượng bắt đầu bao phủ trời đất, khiến vạn vật cúi đầu xưng thần.
Giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Tông chủ Hiên Viên Luân đã bị Nữ đế kiềm chế, Thái Thượng Trưởng Lão Thiên Vũ Quân lại đang trong thời điểm bế quan cuối cùng, cho dù là tháp Trấn Ma bị cướp, hắn cũng không có khả năng xuất quan. Cho nên. . . Vạn Tiên Tông các người không phải như chốn không người rồi ư?''
"Làm càn!'' Giữa trời đất truyền đến tiếng đàn ông hét lớn.
Ngay sau đó, một luồng kiếm quang màu trắng xẹt ngang chân trời, ẩn chứa kiếm uy vô biên, bất ngờ chém về phía chín đầu rồng băng.
Ầm ầm! Kiếm khí khuấy động không gian, biến vùng trời trở thành một khoảng trắng xóa, chiếu sáng cả hoàng hôn.
Phong chủ Thương Khung Phong ra tay rồi!
Trên bầu trời truyền đến tiếng rồng lớn rít gào, vô số lưỡi đao băng, gió táp quét ngang trời đất.
Ngay cả tuyết rơi đầy trời, cũng hóa thành lưỡi đao băng trí mạng, bắt đầu lao về phía các đệ tử Thiên Hà Phong.
Trời đất xơ xác tiêu điều!
Các cô gái tóc dài màu bạc trên trời đáp xuống, gương mặt của bọn họ xinh đẹp tuyệt trần, dáng người yểu điệu, mỗi người đều có sức mạnh của Kỳ Dục Linh hoặc là cảnh giới Hóa Thần.
An Lâm thấy đại chiến sắp bắt đầu bùng nổ, không chút do dự cưỡi gạch đen, thoát khỏi Thiên Hà Phong!
Loại chiến đấu cao cấp này, chỉ một cô gái tóc bạc không tên đã có thể giết chết hắn.
Ngay khi hắn nhảy lên gạch đen, thì phát hiện chàng trai tóc bạc gặp lúc trước, đang dạo bước chậm rãi trên đường núi quanh co.
Thấy đây là chàng trai đã tặng hắn bông hoa lúc trước, bây giờ mới nói: "Bạn hữu, phía trước đánh nhau rất khủng khiếp, anh còn đi qua làm gì? ?"
Nếu thật sự muốn tham chiến, nhất định sẽ ngự kiếm bay đến, nếu ngay cả ngự kiếm cũng không có, vậy còn đi chiến đấu làm gì, đi đến bên kia, tuyết rơi đầy trời cũng có thể giết chết hắn.
Chàng trai tóc bạc nhìn thấy An Lâm, cười nhẹ: "Không sao, tôi chỉ đi qua tự nổ tung, phụ trách việc khiến tháp Trấn Ma của Vạn Linh Tiên tông nổ tung.''
An Lâm khẽ nhếch miệng, vẻ mặt ngây dại.
Một dự cảm vô cùng đáng sợ dâng lên trong lòng hắn, không. . . Chuyện này đã không còn là suy đoán, bởi vì nhìn qua chàng trai tóc bạc này không giống như đang nói chơi!
"Khụ khụ. . Người anh em, anh làm việc của anh, tôi đi trước. . . " An Lâm run rẩy khóe miệng, vô cùng thấp thỏm mở miệng nói.
Ngay khi hắn cưỡi gạch bay lên thì phía sau lại truyền đến giọng nói của chàng trai tóc bạc: "Chờ một chút.''
Cơ thể An Lâm dừng lại, ngoan ngoãn chờ.
Hắn không dám không dừng, phần tử khủng bố phục trách thực hiện nhiệm vụ quan trọng là tự phát nổ, ít nhất cũng phải có chút năng lực, hắn vẫn nên ngoan ngão nghe lời.
An Lâm run rẩy quay đầu lại, lúng túng mở miêng: "Ông anh. . . Còn có chuyện gì sao?''
"Cảm ơn đã quan tâm.'' Chàng trai tóc bạc gật đầu nghiêm túc với An Lâm.
An Lâm: ". . . "
"Không cần cảm ơn, thật ra. . . Sống sót không tốt ư, vì sao phải tự phát nổ.'' An Lâm cảm thấy dường như kẻ địch này rất có thiện ý, vì thế muốn làm chút chuyện mình đủ khả năng làm.
Chàng trai tóc bạc lắc đầu: "Sống đúng là tốt, nhưng tôi cũng không phải đang sống thật sự.''
Hắn cúi đầu lịch sự với An Lâm, sau đó tiếp tục lên đỉnh núi.
An Lâm không ở lại, bắt đầu cưỡi gạch bay khỏi Thiên Hà Phong.
Trên bầu trời có năng lượng khủng khiếp khiến hắn sắp không thở nổi.
Ngẩng đầu nhìn lại, có thể loáng thoáng nhìn thấy ở trong không trung xa xa, cô gái được gọi là Đại Tế Ti Tuyết Thần, sức mạnh vô cùng đáng sợ, một người độc chiến ba vị phong chủ cảnh giới Phản Hư, vẫn không hề rơi vào thế yếu.
Bên cạnh cô ta, có hai cô gái hộ pháp, cũng là cảnh giới Phản Hư toàn phần, đang chiến đấu tới lui với hai phong chủ.
Đại trận hộ tông đã được kích hoạt, ánh sáng màu vàng bao phủ toàn bộ Vạn Linh Tiên Tông, bảo vệ các đệ tử trong tông môn.
Có ánh sáng vàng che chở, có thể khiến đệ tử tông môn nhanh chóng thay đổi nguyên khí trời đất, hơn nữa còn tăng cười hiệu quả phòng ngự của bọn họ, nâng cao trình độ chiến đấu của bọn họ.
Trận linh là một con Kỳ Lân màu vàng, đang triển khai cuộc chiến kinh thiên động địa với chín đầu rồng băng trên trời.
An Lâm biết cuộc chiến nhìn có vẻ đang giằng co này, rất có khả năng sẽ vì chàng trai tóc bạc tự phát nổ kia mà thay đổi.
Nhưng mà. . . Tin tức quan trọng quyết định thắng bại của cuộc chiến, vì sao lại nói cho một người là kẻ địch như hắn nghe?
An Lâm lắc đầu, mặc kệ trong đó có âm mưu gì, hắn quyết định vẫn phải nói chuyện này với Hiên Viên Thành, chậm nữa sẽ không kịp.
Nghĩ như vậy, hắn lập tức cầm lấy bùa truyền âm, liên lạc với Hiên Viên Thành.
Bùa truyền âm vừa kết nối, đã truyền đến âm thanh chiến đấu ồn ào.
An Lâm còn chưa nói chuyện, giọng nói của Hiên Viên Thành đã vang lên.
"A lô, An Lâm, bây giờ Tuyết Nữ xâm nhập, vì an toàn, cậu nhanh chóng chạy khỏi Vạn Linh Tiên tông đi!''
"Anh Thành, trước tiên nghe tôi nói đã, có một chàng trai tóc bạc muốn ở trên Thiên Hà Phong. . . "
"Ầm ầm!''
Tiếng nổ mạnh truyền từ bùa truyền âm tới, sau đó không còn tiếng gì nữa. . .
Khóe miệng An Lâm co giật: "Phải cẩu huyết như vậy mới được ư?''
Hắn quay đầu nhìn về phía Thiên Hà Phong, nơi đó có vô số tiên pháp rực rỡ, so với ánh hoàng hôn ở chân trời còn đẹp hơn rất nhiều, nhưng đây là cái đẹp chết chóc đó.
Phải đi sao?
Nhớ tới lời nói của Hiên Viên Thành trong bùa truyền âm, An Lâm cắn răng một cái, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết, cuối cùng quyết định cưỡi gạch bay về phía Thiên Hà Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.