Chương 123: . Thí Luyện Ngũ Hành
Minh Nguyệt Địa Thượng Sương
14/06/2021
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Toàn bộ vách tường và sàn nhà của lối thông đạo, đều được chế tạo bởi những vật liệu kim loại đen nhánh.
An Lâm Loại chưa bao giờ thấy loại vật liệu này, có điều nhìn đen như vậy có lẽ là rất cứng.
"Ừm, đi vào lối rẽ kia, Tiểu Sửu, chiếu sang hai bên một chút đi."
An Lâm nhìn thấy hai đầu lối thông tối đen đạo tách biệt, liền nói.
Tiểu Sửu nghe vậy nhìn về phía hai bên, dưới ánh sáng rọi xuống của đôi mắt, mọi người phát hiện hai bên đều có một cái cửa lớn màu đỏ sậm, chặn lại lối đi.
"Hay là chúng ta chia nhau ra hành động?" Lạc Tử Bình mở miệng nói.
"Cậu ngốc à! Không hiểu quy luật người đông sức mạnh sao? Có bao nhiêu tu sĩ cũng tin là chia nhau hành động và rồi bị tiêu diệt từng nhóm." Miêu Điềm trợn mắt nhìn Lạc Tử Bình, khinh bỉ nói.
Lạc Tử Bình: "..."
"Vậy chúng ta cùng đi đường phía bên này đi." An Lâm chỉ về con đường bên phải.
Mọi người không có ý kiến, dù sao cũng là hai chọn một, hai bên cũng đều có cửa chặn, cũng chẳng thấy có gì khác nhau.
Đi tới trước cửa, cánh cửa tự động mở ra...
Lại là tấm màn ánh sáng màu xanh lam kiểu cũ, không nhìn thấy được cảnh tượng bên trong.
An Lâm nắm chặt cục gạch và trường kiếm, dẫn đầu chậm rãi đi xuyên qua màn ánh sáng này.
Không thể không nói, cái cảm giác không nhìn thấy bên trong là như thế nào thật sự khiến cho người ta vô cùng căng thẳng.
Thị giác thay đổi, một mùi máu tươi thoang thoảng, đi kèm là một mùi vô cùng kỳ lạ truyền tới.
"Ọe..."
"Đây là cái mùi gì vậy, buồn nôn quá!"
An Lâm không chịu nổi, đồng đội phía sau hắn cũng lần lượt tiến đến, tất cả cùng nôn vài tiếng nôn khan.
Ở nơi này có ánh đèn màu xanh lục, không gian tràn ngập mùi kỳ lạ, mặt đất phủ kín những đốm màu đỏ sẫm, đủ thể loại sự vật kỳ dị, khiến cho người ta không khỏi nhíu mày.
Khoảng không gian này rất lớn, có hàng trăm cái ống thủy tinh hình trụ, bên trong có ngâm một chất lỏng màu đỏ.
Từng con nhân thú được ngâm trong đó, không biết là đang chìm vào giấc ngủ say hay là đã chết.
Ở đây có người toàn thân được bao trùm bởi vảy màu xanh, có người phía sau có một đôi cánh chỉ còn xương, có người sau lưng có cái đuôi thằn lằn, còn có người đầu đã biến thành đầu thú dữ, nhìn rất dữ tợn kỳ dị.
"Phòng thí nghiệm huyết mạch dung hợp..."
Tôn Thắng Liên nhìn thấy một hàng chữ trên vách tường, mở miệng thì thầm.
Huyết mạch dung hợp?
Nghe thấy những lời này, ánh mắt mọi người nhìn đang về phía những ống thủy tinh cũng hơi thay đổi.
"Huyết mạch của người và dị thú cùng nhau dung hòa cải tạo sao?" Tông Vĩnh Đạo cau mày, âm giọng nói dần dần lạnh xuống.
An Lâm nhìn thấy những thân thể người không ra người thú không ra thú, trong mắt có chút thương hại.
Cho dù khoa học kỹ thuật có phát triển thì những loại thí nghiệm hắc ám này cũng không biến mất, nói không chừng loại tham vọng nào đó sẽ càng mãnh liệt hơn.
Mọi người đi vòng quanh ngắm nghía căn phòng thí nghiệm này một vòng, ngoại trừ vô số hình ảnh cơ thể khác nhau thì không còn phát hiện đặc biệt gì.
"Đi thôi, chúng ta đi tới gian mật thất."
An Lâm lắc đầu, dẫn đầu đi về phía cánh cửa dẫn tới căn mật thất khác.
Sở nghiên cứu Tử Tinh số 88 rộng bao nhiêu?
Điều này không ai có thể biết được.
Tôn Thắng Liên của hoàng tộc Thanh Mộc đến từ Tử Tinh châu tiết lộ một chút, diện tích hai khu di tích sở nghiên cứu mà bọn họ đang khai thác lớn hơn cả thành Định An.
Nếu như vậy, sở nghiên cứu số 88 này chắc chắn sẽ không nhỏ rồi.
Sau khi mọi người đi về phía gian mật thất khác, ánh sáng màu xanh lục trong phòng thí nghiệm huyết mạch dung hợp từ từ chuyển thành màu đỏ, cùng lúc đó, dịch lỏng bên trong ống thủy tinh, bắt đầu xuất hiện những bọt khí li ti...
Khôn gian môi trường của gian mật thất thứ hai so với gian thứ nhất thì tốt hơn nhiều, đây là một căn phòng y dược.
Tạm thời cứ gọi là phòng y dược đi, bốn phía xung quanh có rất nhiều ngăn tủ đã mờ, bên trong khóa có đủ loại dược liệu, còn có một số chất lỏng có đủ loại màu sắc.
An Lâm đi tới, một lần nữa thử đem cái tủ cùng với đồ vật để vào trong nhẫn không gian, nhưng rất đáng tiếc, hắn lại thất bại.
Tiểu Sửu thậm chí còn cầm Ngân Bổng hung hăng đập vào ngăn tủ.
Nhưng ngăn tủ vẫn không nhúc nhích chút nào, ngược lại chính hắn lại bị đẩy lùi ra vài mét.
Đối với những đồ vật chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào này, mọi người đều rất thất vọng.
An Lâm thở dài một hơi, tiếp tục đi về phía trước, lúc này lại có hai cánh cửa dẫn tới hai nơi khác nhau.
Lúc này hắn lựa chọn bên trái môn, bởi vì thông thường những thứ quan trọng, đều ở vị trí trung tâm di tích, như vậy xác suất gặp được đồ tốt sẽ cao hơn một chút.
Sau đó, bọn họ thật sự gặp được đồ tốt.
Một mỹ nữ mặc y phục trắng bay bay trong gió!
"Hoan nghênh các thí luyện giả đến với sân thí luyện Ngũ hành." Vị mỹ nữ áo trắng này cất tiếng nói với giọng chan đầy tình cảm.
Đám người An Lâm đều vô cùng sững sờ nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện ra có điều bất thường.
Mỹ nữ áo trắng này do ánh sáng từ thân thể mờ áo tạo thành, không phải là người thật.
"Xin tự giới thiệu, tôi tên Bạch Lăng, là hiện thân của đầu não sở nghiên cứu này."
"Thí luyện Ngũ hành cần ít nhất là năm người, đi đến năm bộ phận kết nối Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, là có thể thông qua thí luyện."
"Theo thống kê người thí luyện trước giờ, lần thí luyện này tỉ lệ sống sót là 75%, thuận lợi thông qua có thể có xác suất thu nhận được ngũ hành truyền thừa. Có tiếp nhận thí luyện hay không?"
Ánh mắt Bạch Lăng chăm chú nhìn An Lâm, rất dễ nhận thấy cô có một vài năng lực phân biệt cơ bản.
Truyền thừa là phải dựa vào thí luyện để lấy được?
Chẳng lẽ không phải là ở một nơi hẻo lánh nào đó tìm thấy một tảng đá, sau đó có bí tịch viết trên đó sao?
An Lâm tuy rằng hơi thất vọng nhưng vẫn nhìn về phía các thanh viên còn lại.
Từ trong nét mặt của các đội viên, hắn đã biết đáp án, gật đầu nói: "Bắt đầu thí luyện đi."
Bạch Lăng nghe vậy liền cười một tiếng, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ sân thí luyện bắt đầu chấn động.
Ngay sau đó, năm hướng xuất hiện năng lượng dao động mạnh mẽ.
Đó là năm khu vực hoàn toàn khác nhau, lửa lớn ngút trời, sóng dữ cuồn cuộn, rễ cây ngoằn ngoèo, rừng kiếm biển đao, đất đá tán loạn.
"Điểm cuối của năm khu vực có một quả cầu hình tròn, lúc mà truyền được nguyên khí vào trong quả cầu đó thì thí luyện lần này có thể thông qua." Bạch Lăng tiếp tục nói.
Sau khi bàn bạc, cuối cùng đưa ra quyết định An Lâm đến khu vực Thủy, Tiểu Sửu đến khu vực Hỏa, Tôn Thắng Liên đến khu vực Kim, Lạc Tử Bình đến khu vực Thổ, Miêu Điềm và Tông Vĩnh Đạo đến khu vực Mộc.
An Lâm đi đến trước khu vực Thủy, khu vực này chỉ dài khoảng mấy trăm mét, nửa đoạn trước là sóng biển dữ dội, nửa đoạn sau là băng đá dày đặc.
Thoạt nhìn không phải quá khó nhưng là hắn vẫn không dám xem thường, cẩn thận tiến về phía trướctừng bước từng bước một.
Ầm ầm!
Sóng dữ mang theo sức mạnh ngàn cân đánh tới, va đập vào người hắn, khiến toàn thân hắn chấn động, liên tục lùi về phía sau.
Sức mạnh thật đáng sợ... Tuy nhiên An Lâm vẫn có thể chịu đượcmức độ này, thế nhưng hắn lại đang lo lắng cho các đội viên đang ở cảnh giới Đạo Chi Thể.
Tiểu Sửu đối mặt với lửa lớn ngút trời mặc dù nóng rực khó chịu, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, tăng tốc phóng về điểm cuối.
Nơi Tôn Thắng Liên xông vào chính là một rừng kiếm biển đao, đao kiếm sắc bén xẹt qua từng đường từng đường quỹ đạo chết người, chém về phía cô, từng chuôi kiếm dài dựng thẳng lên lơ lửng trên không trung, hóa thành thanh kiếm bay quấn quanh người cô.
Mặc dù cô tinh thông kiếm pháp, thân pháp cao siêu, thế nhưng muốn tiến lên vẫn phải gặp không ít khó khăn.
Lạc Tử Bình có một môn công pháp đúc thân, toàn thân vô cùng rắn chắc, đối diện với không gian toàn đá bay, đều không hề né tránh, không ngừng xông về phía trước, giống như một cỗ xe tăng bằng thịt.
So với những khó khăn của Tôn Thắng Liên và Lạc Tử Bình thì nhóm hai người Miêu Điềm và Tông Vĩnh Ngôn lại dễ dàng đến khó hiểu.
Tông Vĩnh Ngôn cùng lúc gia tăng thêm thuật pháp bay giữa không trung của hai người, kiểu bay này không linh hoạt, có thể nói là đấu đá lung tung, ngay cả rẽ ngoặt cũng không được, thế nhưng thắng ở chỗ tốc độ nhanh!
Hai người đột nhiên bay lên không trung, lao về phía trước, rễ cây trên mặt đất lúc này mới bắt đầu phản ứng, quấn lên không trung.
Lúc này, vòi rồng cuồn cuộn cùng bánh xetạo thành một lưới phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, giống như một cái máy nghiền, bay tới nghiền nát đám rễ cây.
"Lạch tạch." Hai người đáp xuống mặt đất, lập tức chạy về phía quả cầu!
"Vù vù... khu vực Mộc hoàn thành."
Tiểu Sửu xuyên qua biển lửa, khởi động quả cầu.
"Khu vực Hỏa hoàn thành."
An Lâm lấy kiếm chém vỡ băng đá đầy trời, đưa nguyên khí vào quả cầu.
"Khu vực Thủy hoàn thành."
Toàn thân Lạc Tử Bình nhiều chỗ sưng đỏ, còn có chỗ chảy ra máu tươi, nhưng dù sao vẫn xông được vào khu vực Thổ, khởi động quả cầu.
Tôn Thắng Liên là người cuối cùng khởi động quả cầu, cánh tay của cô bị rạch một vết, lộ ra làn da trắng nõn, miệng vết thương còn chảy máu tươi.
Năm quả cầu cùng lúc được truyền nguyên khí vào, đột nhiên, sân thí luyện chấn động mạnh mẽ.
Một âm thanh giống như tiếng máy móc, vang lên trong sân: "Thí luyện hoàn thành!"
Ngay sau đó, mọi người thấy trước mắt tối sầm lại.
Một lát sau, bọn họ được đưa đến một không gian bốn phía trắng xóa không có một đồ vật nào.
Ở giữa không gian có một quả cầu màu đen, đang bay lơ lửng.
Không gian truyền tống? Tại sao lại nhanh như vậy?
An Lâm bị kỹ thuật khoa học đen tối này dọa giật nảy mình.
Lúc hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, một cảm giác như đã từng nhìn thấy nổi lên trong đầu hắn khiến tâm trí hắn càng thêm hoảng loạn.
Lúc này, bóng dáng của Bạch Lăng lại hiện lên một lần nữa:
"Hoan nghênh đi đến không gian đầu não, sau đây bắt đầu tiến hành nghi thức truyền thừa."
Dịch: Tiếu Giai Nhân
Toàn bộ vách tường và sàn nhà của lối thông đạo, đều được chế tạo bởi những vật liệu kim loại đen nhánh.
An Lâm Loại chưa bao giờ thấy loại vật liệu này, có điều nhìn đen như vậy có lẽ là rất cứng.
"Ừm, đi vào lối rẽ kia, Tiểu Sửu, chiếu sang hai bên một chút đi."
An Lâm nhìn thấy hai đầu lối thông tối đen đạo tách biệt, liền nói.
Tiểu Sửu nghe vậy nhìn về phía hai bên, dưới ánh sáng rọi xuống của đôi mắt, mọi người phát hiện hai bên đều có một cái cửa lớn màu đỏ sậm, chặn lại lối đi.
"Hay là chúng ta chia nhau ra hành động?" Lạc Tử Bình mở miệng nói.
"Cậu ngốc à! Không hiểu quy luật người đông sức mạnh sao? Có bao nhiêu tu sĩ cũng tin là chia nhau hành động và rồi bị tiêu diệt từng nhóm." Miêu Điềm trợn mắt nhìn Lạc Tử Bình, khinh bỉ nói.
Lạc Tử Bình: "..."
"Vậy chúng ta cùng đi đường phía bên này đi." An Lâm chỉ về con đường bên phải.
Mọi người không có ý kiến, dù sao cũng là hai chọn một, hai bên cũng đều có cửa chặn, cũng chẳng thấy có gì khác nhau.
Đi tới trước cửa, cánh cửa tự động mở ra...
Lại là tấm màn ánh sáng màu xanh lam kiểu cũ, không nhìn thấy được cảnh tượng bên trong.
An Lâm nắm chặt cục gạch và trường kiếm, dẫn đầu chậm rãi đi xuyên qua màn ánh sáng này.
Không thể không nói, cái cảm giác không nhìn thấy bên trong là như thế nào thật sự khiến cho người ta vô cùng căng thẳng.
Thị giác thay đổi, một mùi máu tươi thoang thoảng, đi kèm là một mùi vô cùng kỳ lạ truyền tới.
"Ọe..."
"Đây là cái mùi gì vậy, buồn nôn quá!"
An Lâm không chịu nổi, đồng đội phía sau hắn cũng lần lượt tiến đến, tất cả cùng nôn vài tiếng nôn khan.
Ở nơi này có ánh đèn màu xanh lục, không gian tràn ngập mùi kỳ lạ, mặt đất phủ kín những đốm màu đỏ sẫm, đủ thể loại sự vật kỳ dị, khiến cho người ta không khỏi nhíu mày.
Khoảng không gian này rất lớn, có hàng trăm cái ống thủy tinh hình trụ, bên trong có ngâm một chất lỏng màu đỏ.
Từng con nhân thú được ngâm trong đó, không biết là đang chìm vào giấc ngủ say hay là đã chết.
Ở đây có người toàn thân được bao trùm bởi vảy màu xanh, có người phía sau có một đôi cánh chỉ còn xương, có người sau lưng có cái đuôi thằn lằn, còn có người đầu đã biến thành đầu thú dữ, nhìn rất dữ tợn kỳ dị.
"Phòng thí nghiệm huyết mạch dung hợp..."
Tôn Thắng Liên nhìn thấy một hàng chữ trên vách tường, mở miệng thì thầm.
Huyết mạch dung hợp?
Nghe thấy những lời này, ánh mắt mọi người nhìn đang về phía những ống thủy tinh cũng hơi thay đổi.
"Huyết mạch của người và dị thú cùng nhau dung hòa cải tạo sao?" Tông Vĩnh Đạo cau mày, âm giọng nói dần dần lạnh xuống.
An Lâm nhìn thấy những thân thể người không ra người thú không ra thú, trong mắt có chút thương hại.
Cho dù khoa học kỹ thuật có phát triển thì những loại thí nghiệm hắc ám này cũng không biến mất, nói không chừng loại tham vọng nào đó sẽ càng mãnh liệt hơn.
Mọi người đi vòng quanh ngắm nghía căn phòng thí nghiệm này một vòng, ngoại trừ vô số hình ảnh cơ thể khác nhau thì không còn phát hiện đặc biệt gì.
"Đi thôi, chúng ta đi tới gian mật thất."
An Lâm lắc đầu, dẫn đầu đi về phía cánh cửa dẫn tới căn mật thất khác.
Sở nghiên cứu Tử Tinh số 88 rộng bao nhiêu?
Điều này không ai có thể biết được.
Tôn Thắng Liên của hoàng tộc Thanh Mộc đến từ Tử Tinh châu tiết lộ một chút, diện tích hai khu di tích sở nghiên cứu mà bọn họ đang khai thác lớn hơn cả thành Định An.
Nếu như vậy, sở nghiên cứu số 88 này chắc chắn sẽ không nhỏ rồi.
Sau khi mọi người đi về phía gian mật thất khác, ánh sáng màu xanh lục trong phòng thí nghiệm huyết mạch dung hợp từ từ chuyển thành màu đỏ, cùng lúc đó, dịch lỏng bên trong ống thủy tinh, bắt đầu xuất hiện những bọt khí li ti...
Khôn gian môi trường của gian mật thất thứ hai so với gian thứ nhất thì tốt hơn nhiều, đây là một căn phòng y dược.
Tạm thời cứ gọi là phòng y dược đi, bốn phía xung quanh có rất nhiều ngăn tủ đã mờ, bên trong khóa có đủ loại dược liệu, còn có một số chất lỏng có đủ loại màu sắc.
An Lâm đi tới, một lần nữa thử đem cái tủ cùng với đồ vật để vào trong nhẫn không gian, nhưng rất đáng tiếc, hắn lại thất bại.
Tiểu Sửu thậm chí còn cầm Ngân Bổng hung hăng đập vào ngăn tủ.
Nhưng ngăn tủ vẫn không nhúc nhích chút nào, ngược lại chính hắn lại bị đẩy lùi ra vài mét.
Đối với những đồ vật chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào này, mọi người đều rất thất vọng.
An Lâm thở dài một hơi, tiếp tục đi về phía trước, lúc này lại có hai cánh cửa dẫn tới hai nơi khác nhau.
Lúc này hắn lựa chọn bên trái môn, bởi vì thông thường những thứ quan trọng, đều ở vị trí trung tâm di tích, như vậy xác suất gặp được đồ tốt sẽ cao hơn một chút.
Sau đó, bọn họ thật sự gặp được đồ tốt.
Một mỹ nữ mặc y phục trắng bay bay trong gió!
"Hoan nghênh các thí luyện giả đến với sân thí luyện Ngũ hành." Vị mỹ nữ áo trắng này cất tiếng nói với giọng chan đầy tình cảm.
Đám người An Lâm đều vô cùng sững sờ nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện ra có điều bất thường.
Mỹ nữ áo trắng này do ánh sáng từ thân thể mờ áo tạo thành, không phải là người thật.
"Xin tự giới thiệu, tôi tên Bạch Lăng, là hiện thân của đầu não sở nghiên cứu này."
"Thí luyện Ngũ hành cần ít nhất là năm người, đi đến năm bộ phận kết nối Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, là có thể thông qua thí luyện."
"Theo thống kê người thí luyện trước giờ, lần thí luyện này tỉ lệ sống sót là 75%, thuận lợi thông qua có thể có xác suất thu nhận được ngũ hành truyền thừa. Có tiếp nhận thí luyện hay không?"
Ánh mắt Bạch Lăng chăm chú nhìn An Lâm, rất dễ nhận thấy cô có một vài năng lực phân biệt cơ bản.
Truyền thừa là phải dựa vào thí luyện để lấy được?
Chẳng lẽ không phải là ở một nơi hẻo lánh nào đó tìm thấy một tảng đá, sau đó có bí tịch viết trên đó sao?
An Lâm tuy rằng hơi thất vọng nhưng vẫn nhìn về phía các thanh viên còn lại.
Từ trong nét mặt của các đội viên, hắn đã biết đáp án, gật đầu nói: "Bắt đầu thí luyện đi."
Bạch Lăng nghe vậy liền cười một tiếng, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ sân thí luyện bắt đầu chấn động.
Ngay sau đó, năm hướng xuất hiện năng lượng dao động mạnh mẽ.
Đó là năm khu vực hoàn toàn khác nhau, lửa lớn ngút trời, sóng dữ cuồn cuộn, rễ cây ngoằn ngoèo, rừng kiếm biển đao, đất đá tán loạn.
"Điểm cuối của năm khu vực có một quả cầu hình tròn, lúc mà truyền được nguyên khí vào trong quả cầu đó thì thí luyện lần này có thể thông qua." Bạch Lăng tiếp tục nói.
Sau khi bàn bạc, cuối cùng đưa ra quyết định An Lâm đến khu vực Thủy, Tiểu Sửu đến khu vực Hỏa, Tôn Thắng Liên đến khu vực Kim, Lạc Tử Bình đến khu vực Thổ, Miêu Điềm và Tông Vĩnh Đạo đến khu vực Mộc.
An Lâm đi đến trước khu vực Thủy, khu vực này chỉ dài khoảng mấy trăm mét, nửa đoạn trước là sóng biển dữ dội, nửa đoạn sau là băng đá dày đặc.
Thoạt nhìn không phải quá khó nhưng là hắn vẫn không dám xem thường, cẩn thận tiến về phía trướctừng bước từng bước một.
Ầm ầm!
Sóng dữ mang theo sức mạnh ngàn cân đánh tới, va đập vào người hắn, khiến toàn thân hắn chấn động, liên tục lùi về phía sau.
Sức mạnh thật đáng sợ... Tuy nhiên An Lâm vẫn có thể chịu đượcmức độ này, thế nhưng hắn lại đang lo lắng cho các đội viên đang ở cảnh giới Đạo Chi Thể.
Tiểu Sửu đối mặt với lửa lớn ngút trời mặc dù nóng rực khó chịu, nhưng cũng không nguy hiểm đến tính mạng, tăng tốc phóng về điểm cuối.
Nơi Tôn Thắng Liên xông vào chính là một rừng kiếm biển đao, đao kiếm sắc bén xẹt qua từng đường từng đường quỹ đạo chết người, chém về phía cô, từng chuôi kiếm dài dựng thẳng lên lơ lửng trên không trung, hóa thành thanh kiếm bay quấn quanh người cô.
Mặc dù cô tinh thông kiếm pháp, thân pháp cao siêu, thế nhưng muốn tiến lên vẫn phải gặp không ít khó khăn.
Lạc Tử Bình có một môn công pháp đúc thân, toàn thân vô cùng rắn chắc, đối diện với không gian toàn đá bay, đều không hề né tránh, không ngừng xông về phía trước, giống như một cỗ xe tăng bằng thịt.
So với những khó khăn của Tôn Thắng Liên và Lạc Tử Bình thì nhóm hai người Miêu Điềm và Tông Vĩnh Ngôn lại dễ dàng đến khó hiểu.
Tông Vĩnh Ngôn cùng lúc gia tăng thêm thuật pháp bay giữa không trung của hai người, kiểu bay này không linh hoạt, có thể nói là đấu đá lung tung, ngay cả rẽ ngoặt cũng không được, thế nhưng thắng ở chỗ tốc độ nhanh!
Hai người đột nhiên bay lên không trung, lao về phía trước, rễ cây trên mặt đất lúc này mới bắt đầu phản ứng, quấn lên không trung.
Lúc này, vòi rồng cuồn cuộn cùng bánh xetạo thành một lưới phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, giống như một cái máy nghiền, bay tới nghiền nát đám rễ cây.
"Lạch tạch." Hai người đáp xuống mặt đất, lập tức chạy về phía quả cầu!
"Vù vù... khu vực Mộc hoàn thành."
Tiểu Sửu xuyên qua biển lửa, khởi động quả cầu.
"Khu vực Hỏa hoàn thành."
An Lâm lấy kiếm chém vỡ băng đá đầy trời, đưa nguyên khí vào quả cầu.
"Khu vực Thủy hoàn thành."
Toàn thân Lạc Tử Bình nhiều chỗ sưng đỏ, còn có chỗ chảy ra máu tươi, nhưng dù sao vẫn xông được vào khu vực Thổ, khởi động quả cầu.
Tôn Thắng Liên là người cuối cùng khởi động quả cầu, cánh tay của cô bị rạch một vết, lộ ra làn da trắng nõn, miệng vết thương còn chảy máu tươi.
Năm quả cầu cùng lúc được truyền nguyên khí vào, đột nhiên, sân thí luyện chấn động mạnh mẽ.
Một âm thanh giống như tiếng máy móc, vang lên trong sân: "Thí luyện hoàn thành!"
Ngay sau đó, mọi người thấy trước mắt tối sầm lại.
Một lát sau, bọn họ được đưa đến một không gian bốn phía trắng xóa không có một đồ vật nào.
Ở giữa không gian có một quả cầu màu đen, đang bay lơ lửng.
Không gian truyền tống? Tại sao lại nhanh như vậy?
An Lâm bị kỹ thuật khoa học đen tối này dọa giật nảy mình.
Lúc hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, một cảm giác như đã từng nhìn thấy nổi lên trong đầu hắn khiến tâm trí hắn càng thêm hoảng loạn.
Lúc này, bóng dáng của Bạch Lăng lại hiện lên một lần nữa:
"Hoan nghênh đi đến không gian đầu não, sau đây bắt đầu tiến hành nghi thức truyền thừa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.