Ta Tu Tiên Bằng Kỹ Năng Bị Động
Chương 25: Sự thật đằng sau
Bạch Sam Nhiễm Huyết
18/03/2022
edit by WING
***
Nhìn vào tín vật trước mắt, Chu Phụng cảm thấy quen thuộc bất ngờ.
Dường như trên Hùng Đảm cũng có một tín vật như vậy.
Nếu cầm tín vật này, chẳng phải là trực tiếp gia nhập phe của Triệu Vũ?
Thông qua thẩm vấn Hùng Đảm, Chu Phụng cũng có một chút hiểu biết đối với nội môn.
Nội môn so với ngoại môn, không chỉ nhiều phe phái hơn.
Vì cướp đoạt tài nguyên tu hành, nội môn rất nhiều người trực tiếp lựa chọn ôm đoàn, thành lập các loại tổ chức hội.
Xem ra khu vực của hắn chính là địa bàn của Phi Ưng Hội.
Lúc trước Hùng Đảm cũng nên đạt được tín vật này, cuối cùng lựa chọn gia nhập Phi Ưng Hội.
Hoặc là nói khu vực này của hắn cho nên người thành công Dẫn Khí đều sẽ gia nhập Phi Ưng Hội.
Nhưng rõ ràng là, Chu Phụng không có khả năng gia nhập Phi Ưng Hội.
Phải biết hành động của hắn, chính là trực tiếp đối nghịch với Triệu Vũ, hai người tuy rằng chưa từng gặp mặt.
Nhưng thù oán có thể nói là không chết không thôi.
Để cho hắn gia nhập Phi Ưng Hội chẳng phải là dê vào miệng hổ?
- Biết rồi!
Chu Phụng yên lặng thu hồi lệnh bài và tín vật.
Xem ra chỉ có thể giấu tín vật! Hắn ở trong lòng âm thầm tính toán.
.....
Nội môn! Cái này từ mấy tháng trước Chu Phụng đã nghe thấy.
Tại thời điểm này, cuối cùng hắn đã sẵn sàng để đi vào nội môn.
Quá trình vào nội môn rất đơn giản, chỉ cần đi qua cửa khẩu sườn núi là được.
Tại cửa khẩu chỉ cần cung cấp lệnh bài là có thể vượt qua.
Khi hắn đi qua cửa khẩu, nhân viên canh gác cửa khẩu nhìn thấy hắn không có tín vật gì cả, cũng kinh ngạc nhìn hắn một cái.
Sau đó, trực tiếp cho đi, cũng không gây khó dễ hay bất cứ điều gì.
- Đây có phải là nội môn không?
Qua những bậc thang ngắn ngủi, Chu Phụng cuối cùng cũng đi tới nội môn.
Kinh ngạc, ngạc nhiên, bất ngờ và những cảm xúc khác bây giờ tất cả đều được hiển thị trên khuôn mặt.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt quá trí tưởng tượng của hắn.
Một lượng lớn các khu phức hợp phong cách cổ xưa, đường phố đi lại, trông giống như một thị trấn cổ xưa.
Sau khi cảm nhận được bầu không khí áp lực của ngoại môn, khi nhìn thấy cảnh này, hắn không thể không cảm thấy thư giãn toàn thân.
Đây là nội môn? Cạnh tranh rất khốc liệt nội môn?
Cái này nhìn thế nào cũng không giống a! Chuyện gì đang xảy ra?
Ôm nghi vấn như vậy, Chu Phụng là đi về phía trung tâm thị trấn.
Bởi vì trung ương nhất của trấn, hẳn là văn phòng do tông môn thành lập, tất cả đệ tử ngoại môn đi lên đều phải đi văn phòng báo cáo.
Trên đường đi, Chu Phụng phát hiện ra rằng nhiều người trong thị trấn này chỉ có cảnh giới Đoán Thể.
Thậm chí còn có một chút người căn bản không có tu luyện.
- Không phải nói nội môn rất tàn khốc sao? Điều này.....
Chu Phụng vô cùng kinh ngạc nhìn tất cả những chuyện này, mà hắn cũng bị ánh mắt kinh ngạc của không ít người vây xem.
- Người này dường như là từ dưới Luyện Cổ Quật đi lên!
- Có vẻ như vậy! Nhưng tại sao không ai dẫn?
- Không rõ ràng! Người từ phía dưới Luyện Cổ Quật đi lên hẳn là đều sẽ có tín vật đi!
- ......
Luyện Cổ Quật? Không phải ta đi lên từ ngoại môn sao?
Đây chính là nội môn? Tại sao nó giống như một thị trấn? Những đệ tử nội môn đâu?
Có phải vì ta không có tín vật?
Vô số câu hỏi xuất hiện trong tâm trí, hắn cần một lời giải thích.
Không lâu sau, hắn đã đến văn phòng trung tâm của thị trấn.
- Từ ngoại môn đi lên? Lấy ra kệnh bài và tín vật!
Chu Phụng tuân theo lấy ra lệnh bài, chỉ là lại không lấy ra tín vật.
- Không có tín vật! Chỉ có lệnh bài!
Người của văn phòng lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
- Không có tín vật? Ngươi suy nghĩ cẩn thận lại là có hay không!
- Thực sự không có tín vật!
Chu Phụng đương nhiên không có khả năng lấy ra tín vật Phi Ưng Hội, hắn cũng không muốn cứng đối cứng với Triệu Vũ nhanh như vậy.
Bây giờ hắn cần thời gian để phát triển.
Hắn mới tiến vào Dẫn Khí cảnh, căn bản sẽ không có bất kỳ công pháp, thủ đoạn nào, thậm chí một ít kiến thức thông thường cũng không có.
Dưới loại tình huống này, chống lại một đệ tử nội môn bước nhanh vào Linh Đài cảnh.
Căn bản là một chút phần thắng cũng không có, hắn mới không dê vào miệng hổ đâu!
- Thú vị! Vậy mà không có, như vậy thì không có! Nơi này chỉ là trấn nhỏ phàm nhân do tông môn quản sự, lát nữa sẽ có người dẫn ngươi lên núi!
- Đi cùng ngươi còn có không ít người, ngươi ở đây chờ một hồi đi!
Người của văn phòng nói ngắn gọn một chút, để Chu Phụng ở một bên chờ đợi.
- Ta muốn hỏi một vài câu hỏi, không biết có thể?
Chu Phụng trực tiếp lấy ra một quả Huyết Đan, đặt ở trước mặt người này.
Sau khi người của văn phòng nhìn thấy Huyết Đan, đôi mắt sáng lên lập tức.
Sau đó, hắn đã học được rất nhiều thông tin.
Ví dụ như ngoại môn vì sao lại bị biến thành Luyện Cổ Quật.
Cái gì quỷ ngoại môn! Cái gọi là ngoại môn chỉ là một cách nói dễ nghe, trên thực tế ngoại môn chính là một cái Luyện Cổ Quật.
Đây luyện chính là Nhục Cổ!
Chu Phụng nằm mơ cũng không nghĩ tới, lúc trước hắn tự tay cho ăn qua Nhục Cổ, nguyên liệu chủ yếu của thức ăn chính là những đệ tử ngoại môn như bọn họ.
Đúng vậy! Ngươi không nghe nhầm!
Tuy rằng Nhục Cổ có thể cắn nuốt bất cứ thứ gì, nhưng nếu muốn làm cho Nhục Cổ phát triển nhanh.
Thức ăn tốt nhất thực sự là con người!
Hơn nữa còn là người đã tu luyện qua, trong đó thịt người của Đoán Thể cửu trọng cho ăn hiệu quả tốt nhất.
Ngoại môn cái gì! Cái gì ngoại môn đệ tử, thật ra đều chỉ là thức ăn chăn nuôi.
Ngoại môn chính là một trang trại chăn nuôi cỡ lớn, đệ tử ngoại môn ai nấy đều xem như thức ăn di động.
Chu Phụng cuối cùng cũng hiểu được! Vì sao người của Lĩnh Công điện mỗi lần hắn lĩnh Huyết Đan, đều có bộ dáng nhìn người chết.
Vì sao công pháp có thể tu hành cơ bản không có, Kim Cương Đại Lực Quyền đã xem như pháp môn tu hành tốt nhất rồi.
Còn có những đệ tử đóng quân kia trong mắt cũng căn bản không để ý đến những đệ tử ngoại môn như bọn họ.
Luôn luôn là một bộ dạng thiếu kiên nhẫn.
- Đúng rồi! Lão Vạn nhất định biết cái gì!
Chu Phụng đột nhiên tỉnh ngộ, không phải nói đệ tử ngoại môn đều chỉ có thời gian tu luyện ba năm sao?
Chỉ cần ba năm trôi qua, ngươi sẽ bị tông môn thu hồi.
Nhưng lão Vạn thoạt nhìn tuổi cũng không còn nhỏ, vì sao còn có thể ở lại ngoại môn?
Thì ra cái gọi là thời gian ba năm này, chỉ nhằm vào những loại thức ăn như Chu Phụng.
Nếu không có đột phá vào cảnh giới Dẫn Khí, chỉ có thể trở thành thức ăn chăn nuôi.
Loại cổ trùng như Thị Huyết Cổ có thể làm cho người ta tùy ý đột phá đến Đoán Thể cửu trọng, làm sao có thể tùy ý cho người ta gieo trồng.
Tất cả chỉ để nuôi thức ăn?
Lúc trước Chu Phụng biết một ít chuyện không hợp lý, giờ thoáng cái có thể giải thích thông suốt.
Bởi vì tất cả các đệ tử bên ngoài, chỉ sống trong một lời nói dối.
Vì sao Hùng Đảm đột phá trở thành đệ tử nội môn, không có trở về ngoại môn tìm hắn gây phiền toái.
Hiển nhiên là không muốn trở lại ngoại môn địa ngục.
Tất cả những điều này, tất cả làm cho hắn lạnh gáy.
Nơi cung ứng đệ tử chân chính của Tam Cổ môn, thật ra là thành lập các trấn nhỏ phàm nhân ở sườn núi.
Những trấn nhỏ phàm nhân này có rất nhiều người, hơn nữa trong sự khống chế của Tam Cổ môn sinh hoạt vô số thế hệ.
Đối với Cổ Trùng càng là vô cùng hiểu rõ, có được cơ sở tu luyện nhất định, đồng thời cũng rất đồng cảm đối với Tam Cổ môn.
***
Nhìn vào tín vật trước mắt, Chu Phụng cảm thấy quen thuộc bất ngờ.
Dường như trên Hùng Đảm cũng có một tín vật như vậy.
Nếu cầm tín vật này, chẳng phải là trực tiếp gia nhập phe của Triệu Vũ?
Thông qua thẩm vấn Hùng Đảm, Chu Phụng cũng có một chút hiểu biết đối với nội môn.
Nội môn so với ngoại môn, không chỉ nhiều phe phái hơn.
Vì cướp đoạt tài nguyên tu hành, nội môn rất nhiều người trực tiếp lựa chọn ôm đoàn, thành lập các loại tổ chức hội.
Xem ra khu vực của hắn chính là địa bàn của Phi Ưng Hội.
Lúc trước Hùng Đảm cũng nên đạt được tín vật này, cuối cùng lựa chọn gia nhập Phi Ưng Hội.
Hoặc là nói khu vực này của hắn cho nên người thành công Dẫn Khí đều sẽ gia nhập Phi Ưng Hội.
Nhưng rõ ràng là, Chu Phụng không có khả năng gia nhập Phi Ưng Hội.
Phải biết hành động của hắn, chính là trực tiếp đối nghịch với Triệu Vũ, hai người tuy rằng chưa từng gặp mặt.
Nhưng thù oán có thể nói là không chết không thôi.
Để cho hắn gia nhập Phi Ưng Hội chẳng phải là dê vào miệng hổ?
- Biết rồi!
Chu Phụng yên lặng thu hồi lệnh bài và tín vật.
Xem ra chỉ có thể giấu tín vật! Hắn ở trong lòng âm thầm tính toán.
.....
Nội môn! Cái này từ mấy tháng trước Chu Phụng đã nghe thấy.
Tại thời điểm này, cuối cùng hắn đã sẵn sàng để đi vào nội môn.
Quá trình vào nội môn rất đơn giản, chỉ cần đi qua cửa khẩu sườn núi là được.
Tại cửa khẩu chỉ cần cung cấp lệnh bài là có thể vượt qua.
Khi hắn đi qua cửa khẩu, nhân viên canh gác cửa khẩu nhìn thấy hắn không có tín vật gì cả, cũng kinh ngạc nhìn hắn một cái.
Sau đó, trực tiếp cho đi, cũng không gây khó dễ hay bất cứ điều gì.
- Đây có phải là nội môn không?
Qua những bậc thang ngắn ngủi, Chu Phụng cuối cùng cũng đi tới nội môn.
Kinh ngạc, ngạc nhiên, bất ngờ và những cảm xúc khác bây giờ tất cả đều được hiển thị trên khuôn mặt.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt quá trí tưởng tượng của hắn.
Một lượng lớn các khu phức hợp phong cách cổ xưa, đường phố đi lại, trông giống như một thị trấn cổ xưa.
Sau khi cảm nhận được bầu không khí áp lực của ngoại môn, khi nhìn thấy cảnh này, hắn không thể không cảm thấy thư giãn toàn thân.
Đây là nội môn? Cạnh tranh rất khốc liệt nội môn?
Cái này nhìn thế nào cũng không giống a! Chuyện gì đang xảy ra?
Ôm nghi vấn như vậy, Chu Phụng là đi về phía trung tâm thị trấn.
Bởi vì trung ương nhất của trấn, hẳn là văn phòng do tông môn thành lập, tất cả đệ tử ngoại môn đi lên đều phải đi văn phòng báo cáo.
Trên đường đi, Chu Phụng phát hiện ra rằng nhiều người trong thị trấn này chỉ có cảnh giới Đoán Thể.
Thậm chí còn có một chút người căn bản không có tu luyện.
- Không phải nói nội môn rất tàn khốc sao? Điều này.....
Chu Phụng vô cùng kinh ngạc nhìn tất cả những chuyện này, mà hắn cũng bị ánh mắt kinh ngạc của không ít người vây xem.
- Người này dường như là từ dưới Luyện Cổ Quật đi lên!
- Có vẻ như vậy! Nhưng tại sao không ai dẫn?
- Không rõ ràng! Người từ phía dưới Luyện Cổ Quật đi lên hẳn là đều sẽ có tín vật đi!
- ......
Luyện Cổ Quật? Không phải ta đi lên từ ngoại môn sao?
Đây chính là nội môn? Tại sao nó giống như một thị trấn? Những đệ tử nội môn đâu?
Có phải vì ta không có tín vật?
Vô số câu hỏi xuất hiện trong tâm trí, hắn cần một lời giải thích.
Không lâu sau, hắn đã đến văn phòng trung tâm của thị trấn.
- Từ ngoại môn đi lên? Lấy ra kệnh bài và tín vật!
Chu Phụng tuân theo lấy ra lệnh bài, chỉ là lại không lấy ra tín vật.
- Không có tín vật! Chỉ có lệnh bài!
Người của văn phòng lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn.
- Không có tín vật? Ngươi suy nghĩ cẩn thận lại là có hay không!
- Thực sự không có tín vật!
Chu Phụng đương nhiên không có khả năng lấy ra tín vật Phi Ưng Hội, hắn cũng không muốn cứng đối cứng với Triệu Vũ nhanh như vậy.
Bây giờ hắn cần thời gian để phát triển.
Hắn mới tiến vào Dẫn Khí cảnh, căn bản sẽ không có bất kỳ công pháp, thủ đoạn nào, thậm chí một ít kiến thức thông thường cũng không có.
Dưới loại tình huống này, chống lại một đệ tử nội môn bước nhanh vào Linh Đài cảnh.
Căn bản là một chút phần thắng cũng không có, hắn mới không dê vào miệng hổ đâu!
- Thú vị! Vậy mà không có, như vậy thì không có! Nơi này chỉ là trấn nhỏ phàm nhân do tông môn quản sự, lát nữa sẽ có người dẫn ngươi lên núi!
- Đi cùng ngươi còn có không ít người, ngươi ở đây chờ một hồi đi!
Người của văn phòng nói ngắn gọn một chút, để Chu Phụng ở một bên chờ đợi.
- Ta muốn hỏi một vài câu hỏi, không biết có thể?
Chu Phụng trực tiếp lấy ra một quả Huyết Đan, đặt ở trước mặt người này.
Sau khi người của văn phòng nhìn thấy Huyết Đan, đôi mắt sáng lên lập tức.
Sau đó, hắn đã học được rất nhiều thông tin.
Ví dụ như ngoại môn vì sao lại bị biến thành Luyện Cổ Quật.
Cái gì quỷ ngoại môn! Cái gọi là ngoại môn chỉ là một cách nói dễ nghe, trên thực tế ngoại môn chính là một cái Luyện Cổ Quật.
Đây luyện chính là Nhục Cổ!
Chu Phụng nằm mơ cũng không nghĩ tới, lúc trước hắn tự tay cho ăn qua Nhục Cổ, nguyên liệu chủ yếu của thức ăn chính là những đệ tử ngoại môn như bọn họ.
Đúng vậy! Ngươi không nghe nhầm!
Tuy rằng Nhục Cổ có thể cắn nuốt bất cứ thứ gì, nhưng nếu muốn làm cho Nhục Cổ phát triển nhanh.
Thức ăn tốt nhất thực sự là con người!
Hơn nữa còn là người đã tu luyện qua, trong đó thịt người của Đoán Thể cửu trọng cho ăn hiệu quả tốt nhất.
Ngoại môn cái gì! Cái gì ngoại môn đệ tử, thật ra đều chỉ là thức ăn chăn nuôi.
Ngoại môn chính là một trang trại chăn nuôi cỡ lớn, đệ tử ngoại môn ai nấy đều xem như thức ăn di động.
Chu Phụng cuối cùng cũng hiểu được! Vì sao người của Lĩnh Công điện mỗi lần hắn lĩnh Huyết Đan, đều có bộ dáng nhìn người chết.
Vì sao công pháp có thể tu hành cơ bản không có, Kim Cương Đại Lực Quyền đã xem như pháp môn tu hành tốt nhất rồi.
Còn có những đệ tử đóng quân kia trong mắt cũng căn bản không để ý đến những đệ tử ngoại môn như bọn họ.
Luôn luôn là một bộ dạng thiếu kiên nhẫn.
- Đúng rồi! Lão Vạn nhất định biết cái gì!
Chu Phụng đột nhiên tỉnh ngộ, không phải nói đệ tử ngoại môn đều chỉ có thời gian tu luyện ba năm sao?
Chỉ cần ba năm trôi qua, ngươi sẽ bị tông môn thu hồi.
Nhưng lão Vạn thoạt nhìn tuổi cũng không còn nhỏ, vì sao còn có thể ở lại ngoại môn?
Thì ra cái gọi là thời gian ba năm này, chỉ nhằm vào những loại thức ăn như Chu Phụng.
Nếu không có đột phá vào cảnh giới Dẫn Khí, chỉ có thể trở thành thức ăn chăn nuôi.
Loại cổ trùng như Thị Huyết Cổ có thể làm cho người ta tùy ý đột phá đến Đoán Thể cửu trọng, làm sao có thể tùy ý cho người ta gieo trồng.
Tất cả chỉ để nuôi thức ăn?
Lúc trước Chu Phụng biết một ít chuyện không hợp lý, giờ thoáng cái có thể giải thích thông suốt.
Bởi vì tất cả các đệ tử bên ngoài, chỉ sống trong một lời nói dối.
Vì sao Hùng Đảm đột phá trở thành đệ tử nội môn, không có trở về ngoại môn tìm hắn gây phiền toái.
Hiển nhiên là không muốn trở lại ngoại môn địa ngục.
Tất cả những điều này, tất cả làm cho hắn lạnh gáy.
Nơi cung ứng đệ tử chân chính của Tam Cổ môn, thật ra là thành lập các trấn nhỏ phàm nhân ở sườn núi.
Những trấn nhỏ phàm nhân này có rất nhiều người, hơn nữa trong sự khống chế của Tam Cổ môn sinh hoạt vô số thế hệ.
Đối với Cổ Trùng càng là vô cùng hiểu rõ, có được cơ sở tu luyện nhất định, đồng thời cũng rất đồng cảm đối với Tam Cổ môn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.