Chương 55: Âm dương phạt
Doãnsưhuynh
27/11/2019
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn ánh mắt của hắn lòng nàng khẽ rung lên, gương mặt lạnh lùng cố trấn tĩnh như không có chuyện gì sảy ra.
- Nguyệt Ngôn sư tỷ sao mặt của tỷ lại căng thẳng vậy ?
- Ta sợ có người phát hiện.
- Thật sao ? ta thích nữ nhân thành thật còn đối với nữ nhân không thành thật ta sẽ trừng phạt đến khi bọn họ thành thật thì thôi.
Lý Tinh đi tới sao lưng nàng bàn tay khẽ chạm bức tường trước mặt, khi hắn vừa chạm vào liền bị đánh bật trở ra, trên tường đúng là có trận pháp che đậy.
- Lúc đầu ta chỉ muốn lấy đi một phần nhưng bây giờ ta muốn một nữa nơi đây.
- Đừng… xin người…
- Ở đây có nhiều thứ như thế này nếu không lấy đi đúng là đáng tiếc.
- Không được, chỉ cần người bỏ qua cho Ưng vương giáo từ nay về sao ta sẽ nghe theo lời của người, chỉ cần người nói ta sẽ làm theo.
- Nếu ta không bỏ qua thì sao ?
Lý Tinh lạnh nhạt nhìn nàng, hắn ghét nhất là bị người khác uy hiếp.
- Ầm…
Lâm Nguyệt Ngôn quỳ trước mặt hắn ánh mắt cầu xin nhìn Lý Tinh.
- Chủ nhân xin người bỏ qua cho Ưng vương giáo.
Chúng nữ đang tìm báo vật cũng ngừng lại ánh mắt mờ mịt nhìn sang chỗ Lý Tinh.
- Tiểu Lý có chuyện gì sao ?
Liễu Huân Vũ là người đầu tiên lên tiếng, ở đây nàng là nữ nhân có ảnh hưởng lớn nhất đối với hắn.
- Không có gì chỉ là có người không thành thật nếu như đệ không trị tội chỉ sợ bọn họ đã quên mình đang ở đâu.
Chúng nữ xung quanh nghe hắn nói ánh mắt đều trở nên phức tạp, tuy bình thường hắn đều cười nói với các nàng nhưng thực chất hắn không cần làm như vậy, linh hồn của các nàng đều nằm trong tay hắn mỗi một ý nghĩ của hắn đều có thể kết thúc sinh mệnh các nàng.
- Vũ tỷ xin tỷ bỏ qua cho Ưng vương giáo.
Lâm Nguyệt Ngôn hướng Liễu Huân Vũ cầu xin, nàng biết đây là hi vọng cuối cùng của mình.
- Ta…
Liễu Huân Vũ khó xử nhìn Nguyệt Ngôn nếu như lựa chọn nàng chắc chắn sẽ theo Lý Tinh, đối với nàng hắn quan trọng hơn bất cứ thứ gì trên đời.
- Nguyệt Ngôn xin lỗi muội, ta không giúp được.
- Ầm…
Đúng lúc này Vân Phi cũng quỳ bên cạnh Nguyệt Ngôn, ánh mắt cầu xin nhìn Lý Tinh.
- Chủ nhân xin người bỏ qua cho Ưng vương giáo.
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn nữ nhân đang quỳ bên cạnh trong lòng vô cùng phức tạp, nàng không ngờ Vân Phi lại giúp mình.
- Nếu Vân Phi sư tỷ đã cầu xin, lần này ta sẽ bỏ qua cho Ưng vương giáo nhưng mà hai người phải chịu âm dương phạt ba ngày.
Lý Tinh vừa dứt lời sắc mặt hai nàng đều trở nên tái nhợt, chúng nữ xung quanh đều lùi lại, âm dương phạt đối với các nàng là chuyện kinh khủng nhất trên đời, so với chết đi còn kinh khủng hơn vạn lần.
- Ta… ta đồng ý.
Vân Phi cắn răng gật đầu, lần này nàng giúp Ưng vương giáo sao khi nàng ra đi sẽ nhẹ nhàn hơn.
- Ta đồng ý.
Lý Tinh tiến lại chỗ bước tường dùng chân thị chi nhãn quan sát trận pháp.
- Tiền bối có cách nào phá trận không ?
Tuy hắn có bất diệt chân hỏa để phá trận nhưng nếu tạo ra động tĩnh quá lớn sẽ ảnh hưởng đến người bên ngoài.
Tháp linh chưa lên tiếng thì đỉnh linh đã bay tới trước mặt hắn.
- Người không đủ trình, đi gọi 4 nha đầu kim đan cảnh lại đây.
Lý Tinh liếc nhìn tiểu đỉnh một cái sao đó đi gọi Ám Dạ, Ám Nguyệt, Vân Phi, Nguyệt Ngôn tới.
Thần lô đỉnh lơ lửng trên không bắt đầu tỏa sáng, khí tức đám người Ám Dạ điên cuồng tăng lên chỉ một lúc sao toàn bộ đều đạt tới nguyên anh cảnh, 4 người làm quen với sức mạnh một lúc sao đó bắt đầu phá trận.
- Người có thể đi vào.
Đỉnh linh vừa dứt lời trận pháp bên ngoài cũng biến mất, trước mặt mọi người xuất hiện một cánh cửa màu đen, Lý Tinh bước tới đẩy cửa tiếng vào.
- Đây mới thực sự là bảo khố.
Phía sao cánh cửa là một căn phòng nhỏ chỉ bằng 1/10 bên ngoài, bên trong chỉ có 4 kệ lớn cùng mấy chiếc gương đặt ở góc phòng.
- Là công pháp huyền cấp.
Lý Tinh cầm một quyển công pháp lên xem sao đó đặt lại chỗ củ, đối với công pháp hắn không có hứng thú, công pháp bên trong tam giới tháp đã đủ cho hắn dùng suốt đời.
Kệ tiếp theo chứa đầy đủ các loại binh khí đều là huyền cấp chỉ là không có linh khí, kệ kế tiếp chứa đầy đan dược thấp nhất là huyền cấp, bên dưới còn có một số đan phương, kệ cuối cùng chứa kì trân dị bảo, linh dược…
- Đáng tiếc không có linh dược sống.
Lý Tinh cầm lấy một cái hộp gỗ mở ra, ngây lập tức một luồn khí thế bá đạo ập đến làm hai chân hắn mềm nhũn cũng may còn có Cửu long bá thể quyết chống đỡ.
- Đây là nội đan, huyền cấp nội đan.
Nội đan chỉ có huyền thú trở lên mới có, trong một trăm con huyền thú chỉ có vài con là có nội đan, chỉ có yêu thú sinh ra nội đan mới có thể bước vào cảnh giới cao hơn, cũng như trong 100 tên nguyên anh cảnh chỉ có vài tên bước vào hóa thần.
- Không biết tiểu lang có nội đan không ?
Tiểu lang chính là lang vương hắn thu phục được theo lí thì yêu vương sẽ sinh ra nội đan, chúng nữ nghe hắn nói hai mắt trở nên đề phòng, nhất là Liễu Huân Vũ ánh mắt tràn đầy u oán nhìn Lý Tinh, từ khi tiểu lang tiến vào thần lô đỉnh thì chúng nữ liền bị vẻ đáng yêu của tiểu tử này hút hồn, hoàn toàn không có sức kháng cự.
Lý Tinh mở xong mấy chiếc hộp trên kệ sao đó tới mấy chiếc gương trong phòng, hắn vừa mở gương đầu tiên ra nguyên khí trong phòng liên tục tăng lên.
- Địa cấp linh dược, thứ tốt.
Bên trong mỗi gương đều là những thứ có giá trị cho dù là nguyên anh cảnh cũng đỏ mắt, sao khi nhìn qua vài lần Lý Tinh chỉ thu lấy vài thứ hắn cần.
- Các nàng mỗi người chỉ được chọn một món, chọn xong liền rời đi.
Trong lúc chúng nữ chọn đồ, Lý Tinh tiến ra bên ngoài thu lấy một phần bảo khố, lần này thu hoạch vô cùng phong phú trước khi hắn bước vào kim đan không cần phải lo chuyện nguyên thạch.
Sao khi chúng nữ lựa chọn xong, Lâm Nguyệt Ngôn mang mọi người ra ngoài, khi tới chỗ hắc y nhân, ánh mắt của lão chỉ liếc qua vài lần sao đó để nàng rời đi.
Lâm Nguyệt Ngôn trở về phòng mình liền tiến vào thần lô đỉnh, lúc này mọi người đang đứng thành một hàng nghiêm chỉnh, Lý Tinh ngồi ở chủ tọa trước mặt hắn là Vân Phi.
- Vân Phi.
Lâm Nguyệt Ngôn vừa nhìn thấy Vân Phi lập tức chạy tới đỡ lấy nàng, hai tay nàng vừa chạm vào đối phương liền giật ngược trở lại.
- Âm dương phạt.
Vân Phi nằm trên đất sắc mặt tái nhợt không còn một giọt máu, hai tay ôm lấy bản thân, cơ thể nàng như bị chia làm hai nữa, một bên nóng như lửa một bên lạnh như băng vô cùng quỷ dị.
- Chủ nhân xin người tha cho Vân Phi, Nguyệt Ngôn xin được chịu phạt thay nàng.
- Không cần vội người cũng có phần.
Lý Tinh vừa nói xong, ấn kí trên ngực Lâm Nguyệt Ngôn phát sáng, hai luồn chân khí từ bên trong tuôn ra chiếm lấy cơ thể của nàng.
- Á…
Âm dương phạt đáng sợ nhất không phải ở chỗ tra tấn thân thể mà ở linh hồn, âm dương chân khí sẽ tiến sâu vào bên trong giày vò linh hồn của đối phương cảm giác vô cùng khốn khổ muốn sống không được muốn chết không xong hơn nữa âm dương chân khí sẽ tăng dần lên, ngày thứ hai sẽ gấp đôi ngày thứ nhất, tương truyền từng có một vị vô thượng thần nữ bị âm dương phạt cũng không chịu quá 10 ngày.
Liễu Huân Vũ nhìn Lý Tinh lạnh nhạt ngồi bên cạnh trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi, một ngày nào đó nam nhân trước mặt nàng có thể biến thành một đại ma đầu hay không ?
- Nguyệt Ngôn sư tỷ sao mặt của tỷ lại căng thẳng vậy ?
- Ta sợ có người phát hiện.
- Thật sao ? ta thích nữ nhân thành thật còn đối với nữ nhân không thành thật ta sẽ trừng phạt đến khi bọn họ thành thật thì thôi.
Lý Tinh đi tới sao lưng nàng bàn tay khẽ chạm bức tường trước mặt, khi hắn vừa chạm vào liền bị đánh bật trở ra, trên tường đúng là có trận pháp che đậy.
- Lúc đầu ta chỉ muốn lấy đi một phần nhưng bây giờ ta muốn một nữa nơi đây.
- Đừng… xin người…
- Ở đây có nhiều thứ như thế này nếu không lấy đi đúng là đáng tiếc.
- Không được, chỉ cần người bỏ qua cho Ưng vương giáo từ nay về sao ta sẽ nghe theo lời của người, chỉ cần người nói ta sẽ làm theo.
- Nếu ta không bỏ qua thì sao ?
Lý Tinh lạnh nhạt nhìn nàng, hắn ghét nhất là bị người khác uy hiếp.
- Ầm…
Lâm Nguyệt Ngôn quỳ trước mặt hắn ánh mắt cầu xin nhìn Lý Tinh.
- Chủ nhân xin người bỏ qua cho Ưng vương giáo.
Chúng nữ đang tìm báo vật cũng ngừng lại ánh mắt mờ mịt nhìn sang chỗ Lý Tinh.
- Tiểu Lý có chuyện gì sao ?
Liễu Huân Vũ là người đầu tiên lên tiếng, ở đây nàng là nữ nhân có ảnh hưởng lớn nhất đối với hắn.
- Không có gì chỉ là có người không thành thật nếu như đệ không trị tội chỉ sợ bọn họ đã quên mình đang ở đâu.
Chúng nữ xung quanh nghe hắn nói ánh mắt đều trở nên phức tạp, tuy bình thường hắn đều cười nói với các nàng nhưng thực chất hắn không cần làm như vậy, linh hồn của các nàng đều nằm trong tay hắn mỗi một ý nghĩ của hắn đều có thể kết thúc sinh mệnh các nàng.
- Vũ tỷ xin tỷ bỏ qua cho Ưng vương giáo.
Lâm Nguyệt Ngôn hướng Liễu Huân Vũ cầu xin, nàng biết đây là hi vọng cuối cùng của mình.
- Ta…
Liễu Huân Vũ khó xử nhìn Nguyệt Ngôn nếu như lựa chọn nàng chắc chắn sẽ theo Lý Tinh, đối với nàng hắn quan trọng hơn bất cứ thứ gì trên đời.
- Nguyệt Ngôn xin lỗi muội, ta không giúp được.
- Ầm…
Đúng lúc này Vân Phi cũng quỳ bên cạnh Nguyệt Ngôn, ánh mắt cầu xin nhìn Lý Tinh.
- Chủ nhân xin người bỏ qua cho Ưng vương giáo.
Lâm Nguyệt Ngôn nhìn nữ nhân đang quỳ bên cạnh trong lòng vô cùng phức tạp, nàng không ngờ Vân Phi lại giúp mình.
- Nếu Vân Phi sư tỷ đã cầu xin, lần này ta sẽ bỏ qua cho Ưng vương giáo nhưng mà hai người phải chịu âm dương phạt ba ngày.
Lý Tinh vừa dứt lời sắc mặt hai nàng đều trở nên tái nhợt, chúng nữ xung quanh đều lùi lại, âm dương phạt đối với các nàng là chuyện kinh khủng nhất trên đời, so với chết đi còn kinh khủng hơn vạn lần.
- Ta… ta đồng ý.
Vân Phi cắn răng gật đầu, lần này nàng giúp Ưng vương giáo sao khi nàng ra đi sẽ nhẹ nhàn hơn.
- Ta đồng ý.
Lý Tinh tiến lại chỗ bước tường dùng chân thị chi nhãn quan sát trận pháp.
- Tiền bối có cách nào phá trận không ?
Tuy hắn có bất diệt chân hỏa để phá trận nhưng nếu tạo ra động tĩnh quá lớn sẽ ảnh hưởng đến người bên ngoài.
Tháp linh chưa lên tiếng thì đỉnh linh đã bay tới trước mặt hắn.
- Người không đủ trình, đi gọi 4 nha đầu kim đan cảnh lại đây.
Lý Tinh liếc nhìn tiểu đỉnh một cái sao đó đi gọi Ám Dạ, Ám Nguyệt, Vân Phi, Nguyệt Ngôn tới.
Thần lô đỉnh lơ lửng trên không bắt đầu tỏa sáng, khí tức đám người Ám Dạ điên cuồng tăng lên chỉ một lúc sao toàn bộ đều đạt tới nguyên anh cảnh, 4 người làm quen với sức mạnh một lúc sao đó bắt đầu phá trận.
- Người có thể đi vào.
Đỉnh linh vừa dứt lời trận pháp bên ngoài cũng biến mất, trước mặt mọi người xuất hiện một cánh cửa màu đen, Lý Tinh bước tới đẩy cửa tiếng vào.
- Đây mới thực sự là bảo khố.
Phía sao cánh cửa là một căn phòng nhỏ chỉ bằng 1/10 bên ngoài, bên trong chỉ có 4 kệ lớn cùng mấy chiếc gương đặt ở góc phòng.
- Là công pháp huyền cấp.
Lý Tinh cầm một quyển công pháp lên xem sao đó đặt lại chỗ củ, đối với công pháp hắn không có hứng thú, công pháp bên trong tam giới tháp đã đủ cho hắn dùng suốt đời.
Kệ tiếp theo chứa đầy đủ các loại binh khí đều là huyền cấp chỉ là không có linh khí, kệ kế tiếp chứa đầy đan dược thấp nhất là huyền cấp, bên dưới còn có một số đan phương, kệ cuối cùng chứa kì trân dị bảo, linh dược…
- Đáng tiếc không có linh dược sống.
Lý Tinh cầm lấy một cái hộp gỗ mở ra, ngây lập tức một luồn khí thế bá đạo ập đến làm hai chân hắn mềm nhũn cũng may còn có Cửu long bá thể quyết chống đỡ.
- Đây là nội đan, huyền cấp nội đan.
Nội đan chỉ có huyền thú trở lên mới có, trong một trăm con huyền thú chỉ có vài con là có nội đan, chỉ có yêu thú sinh ra nội đan mới có thể bước vào cảnh giới cao hơn, cũng như trong 100 tên nguyên anh cảnh chỉ có vài tên bước vào hóa thần.
- Không biết tiểu lang có nội đan không ?
Tiểu lang chính là lang vương hắn thu phục được theo lí thì yêu vương sẽ sinh ra nội đan, chúng nữ nghe hắn nói hai mắt trở nên đề phòng, nhất là Liễu Huân Vũ ánh mắt tràn đầy u oán nhìn Lý Tinh, từ khi tiểu lang tiến vào thần lô đỉnh thì chúng nữ liền bị vẻ đáng yêu của tiểu tử này hút hồn, hoàn toàn không có sức kháng cự.
Lý Tinh mở xong mấy chiếc hộp trên kệ sao đó tới mấy chiếc gương trong phòng, hắn vừa mở gương đầu tiên ra nguyên khí trong phòng liên tục tăng lên.
- Địa cấp linh dược, thứ tốt.
Bên trong mỗi gương đều là những thứ có giá trị cho dù là nguyên anh cảnh cũng đỏ mắt, sao khi nhìn qua vài lần Lý Tinh chỉ thu lấy vài thứ hắn cần.
- Các nàng mỗi người chỉ được chọn một món, chọn xong liền rời đi.
Trong lúc chúng nữ chọn đồ, Lý Tinh tiến ra bên ngoài thu lấy một phần bảo khố, lần này thu hoạch vô cùng phong phú trước khi hắn bước vào kim đan không cần phải lo chuyện nguyên thạch.
Sao khi chúng nữ lựa chọn xong, Lâm Nguyệt Ngôn mang mọi người ra ngoài, khi tới chỗ hắc y nhân, ánh mắt của lão chỉ liếc qua vài lần sao đó để nàng rời đi.
Lâm Nguyệt Ngôn trở về phòng mình liền tiến vào thần lô đỉnh, lúc này mọi người đang đứng thành một hàng nghiêm chỉnh, Lý Tinh ngồi ở chủ tọa trước mặt hắn là Vân Phi.
- Vân Phi.
Lâm Nguyệt Ngôn vừa nhìn thấy Vân Phi lập tức chạy tới đỡ lấy nàng, hai tay nàng vừa chạm vào đối phương liền giật ngược trở lại.
- Âm dương phạt.
Vân Phi nằm trên đất sắc mặt tái nhợt không còn một giọt máu, hai tay ôm lấy bản thân, cơ thể nàng như bị chia làm hai nữa, một bên nóng như lửa một bên lạnh như băng vô cùng quỷ dị.
- Chủ nhân xin người tha cho Vân Phi, Nguyệt Ngôn xin được chịu phạt thay nàng.
- Không cần vội người cũng có phần.
Lý Tinh vừa nói xong, ấn kí trên ngực Lâm Nguyệt Ngôn phát sáng, hai luồn chân khí từ bên trong tuôn ra chiếm lấy cơ thể của nàng.
- Á…
Âm dương phạt đáng sợ nhất không phải ở chỗ tra tấn thân thể mà ở linh hồn, âm dương chân khí sẽ tiến sâu vào bên trong giày vò linh hồn của đối phương cảm giác vô cùng khốn khổ muốn sống không được muốn chết không xong hơn nữa âm dương chân khí sẽ tăng dần lên, ngày thứ hai sẽ gấp đôi ngày thứ nhất, tương truyền từng có một vị vô thượng thần nữ bị âm dương phạt cũng không chịu quá 10 ngày.
Liễu Huân Vũ nhìn Lý Tinh lạnh nhạt ngồi bên cạnh trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi, một ngày nào đó nam nhân trước mặt nàng có thể biến thành một đại ma đầu hay không ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.