Chương 97: Chặn đánh
Doãnsưhuynh
08/01/2020
Trịnh Thiên Quân như vừa mới nhớ ra chuyện gì đó ánh mắt nhìn Lý Tinh sáng
thêm vài phần, ngay cả Lục Kiếm Hoa hờ hững đứng bên cạnh cũng thay đổi
thái độ.
- Tiểu vương nghe nói thánh cung vừa tìm được một thiên tài đan đạo luyện đan như luyện võ không biết có phải là vị huynh đệ này không?
- Hoàng tử quá lời, chỉ là một chút tài mọn mà thôi.
Lục Kiếm Hoa quan sát Lý Tinh vài lần, mấy ngày trước đại hoàng huynh nhận được tin tức thánh cung xuất hiện đan mệnh lập tức ra lệnh cho hắn bằng mọi cách phải thu phục nếu không được lập tức loại bỏ.
- Nếu đã là đồng môn của thánh tử cũng là huynh đệ của tiểu vương, mọi người mau lên lầu đừng để tiên tử đợi.
Lý Tinh nghe tới hai chữ lên lầu trong lòng cảm giác là lạ nhưng vì cái mạng nhỏ của hắn có lạ cũng phải xong vào.
Sao khi náo loạn kết thúc, bửa tiệt lại tiếp tục diễn ra, lạc hoa cổ khúc lần nữa ngân lên làm lòng người say đắm.
Bên trong một góc phòng, tiểu nữ nhân lo lắng nhìn bạch y nam tử bên cạnh.
- Thích ca ca tên tiểu tử kia có quan hệ với thánh tử, chúng ta làm sao bắt được hắn.
Nàng nói xong lại dùng ánh mắt hung hăng nhìn tên gian tặc trên lầu nếu như ánh mắt có thể giết người thì giờ này Lý Tinh đã đầu thai mấy lần.
- Sẽ có cơ hội.
- Lỡ như để tam ca biết huynh động thủ với thánh tử như vậy sẽ không tốt.
- Chỉ đánh một chút sẽ không sao.
- À.
Lục Thanh Lăng nghĩ đến cảnh tên gian tặc kia quỳ dưới chân nàng cầu xin, vẻ mặt hưng phấn đến ửng đỏ.
- Hừ dám lừa bổn cô nương là thánh tử cũng đánh.
Hai canh giờ sao, đại tiệt kết thúc từng người lần lượt rời đi, Trịnh Thiên Quân nhìn qua hai tên sư đệ bên cạnh.
- Hai vị sư đệ có chuyện gì sao?
- Bọn đệ chợt nhớ ra còn một số chuyện cần giải quyết.
- Có cần huynh giúp không?
- Không… không cần.
Trước khi bọn họ rời thánh cung đã gặp mấy tên hộ vệ nếu bây giờ đi chung với thánh tử nhất định sẽ bị nghi ngờ.
- Đứng lại.
Hai người vừa rời Thiên Hương lâu thì bị một đám người chặn lại, Lý Tinh nhìn mấy tên trước mặt cảm giác có chút quen quen, hình như là mới gặp ở đâu thì phải.
- Mấy vị đại ca có chuyện gì sao hề hề...
- Có người muốn gặp hai người.
Lý Tinh đang muốn thi triển khả năng giao tiếp thiên tài của mình thì bị Mạc Nguyên kéo lại.
- Có chuyện gì?
- Sư thúc còn nhớ hai vị cô nương lúc nãy không?
- Ai?
- Hai người ngồi bên cạnh sư thúc lúc con tìm thấy người đó.
- Nhớ rồi.
Khi đó hắn còn một chút nữa là lừa được hai mỹ nữ không ngờ lại bị tên này phá ngang.
- Chẳng lẽ đám người này là do hai nữ nhân đó phái tới?
- Đúng vậy, kí hiệu trên y phục của họ chính là của Thích gia quân.
Mạc Nguyên nhìn đám người trước mặt ánh mắt lóe lên vẻ kiên kị, Thích gia quân được mệnh danh là thần quân từ khi thành lập đến giờ chưa từng thất bại.
- Thích gia quân? Lợi hại lắm sao?
- Rất lợi hại, Thích gia quân do đích thân binh mã đại nguyên soái thống lĩnh tuy chỉ vài ngàn người nhưng đã từng càng quét mấy vạn quân địch.
Lý Tinh ghe đến đây vẻ mặt có chút căng.
- Hôm nay là ngày gì mà hên dữ vậy nè.
Đầu tiên là bị tên kế bên lừa vào động sao đó lại bị một tên nào đó ám sát, bây giờ lại đụng phải thần quân không biết lát nữa về có bị chó cắn hay không.
- Hai nữ nhân lúc nãy là người của Thích gia?
- Không phải, chỉ có bạch y thanh niên là người của Thích gia còn tiểu nha đầu kia là người của phủ thân vương.
- Đù, còn có người của thân vương phủ? Lão tử có nên chạy vào hoàng cung chọc thêm một cái cho đủ bộ không?
Chỉ mới đi chơi có một đêm mà mấy đại thế lực của đế thành đều bị hắn sờ qua hết.
- Tên bạch y đó lai lịch thế nào?
- Nàng là nữ nhi duy nhất của Thích đại soái tên Thích Cầm Dương.
- Thích Cầm Dương?
Lý Tinh khẽ nhíu mày, cái tên này hình như hơi bị thiếu nếu như thêm một chữ ở phía sao nữa sẽ có ý nghĩa nhân văn hơn.
- Phụ thân của nàng là Thích Chiến cũng chính là đệ nhất đại nguyên soái trong tay nắm giữ hơn 1/3 binh mã đế quốc.
- Thích Chiến? tên nghe bá dữ.
Mạc Nguyên gật gật đầu.
- Lão này rất bá, lão còn có một nhi tử tên là Thích Đông, nghe nói tài năng của tên này không thua gì đại hoàng tử.
- Thích Đông? Tên nghe thốn vãi.
Trong lúc Lý Tinh còn đang suy nghĩ về mấy cái tên nhà họ Thích thì một giọng nói tràn đầy hưng phấn từ sao lưng truyền đến.
- Tiểu tặc thúi để xem lần này người chạy đi đâu?
Thần quân đang bao vây đám người Lý Tinh tách ra mở đường cho bạch y nam tử, Lục Thanh Lăng tiến vào.
- Hai vị mỹ nữ tìm tại hạ có chuyện gì không?
Lục Thanh Lăng khẽ vuốt đoạn tóc nhỏ, vẻ mặt gian manh nhìn Lý Tinh.
- Tiểu nữ nghe nói Lý công tử là thiên tài vạn năm khó gặp, tiền vô cố nhân hậu vô lai dã nên cố ý đến đây thỉnh giáo.
- Tại hạ đang có chuyện gấp chỉ sợ không tiện.
Cuối cùng hắn cũng biết vì sao hai nữ nhân này lại ngồi một mình, thà chọc tiểu nhân đừng chọc nữ nhân nhất là nữ nhân vừa xinh đẹp vừa giống tiểu nhân thì càng không nên động vào.
Lục Thanh Lăng sớm biết hắn sẽ từ chối, nàng mỉm cười chỉ mười mấy tên thần quân bên cạnh.
- Mấy tên này vừa nghe được đại danh của công tử lập tức chạy đến, bọn họ chỉ muốn công tử chỉ điểm vài chiêu chắc là sẽ không tốn nhiều thời gian của công tử.
Lý Tinh nhìn mười mấy tên hung thần bên cạnh, sớm biết bị bọn này chặn đường thì lúc nãy đã quá giang tên thánh tử kia về thánh cung cho dù có bị sư phụ phát hiện bất quá chỉ là tội tự ý rời cung so với bị mười mấy tên SM thì chẳng thấm vào đâu.
- Lục… Lục quận chúa có thể nể mặt gia phụ mà bỏ qua chuyện này được không?
Mạc Nguyên biết chuyện hôm nay không còn cách giấu liền ló mặt cầu xin.
- Mạc thiếu chủ sao người lại ở đây?
Lục Thanh Lăng mở to mắt nhìn Mạc Nguyên giống như vừa mới phát hiện ra hắn.
- Không phải người đang bế quan trong Vô cực cung sao?
- Ta… ta nhớ nhà nên xin nghỉ vài hôm.
- Vậy người mau về đi đừng để Mạc lão tiền bối lo lắng.
- Hả ?
Mạc Nguyên tưởng mình nghe nhầm liền hỏi lại.
- Lục quận chúa cho ta đi ?
- Mạc thiếu chủ có hiếu như vậy Thanh Lăng làm sao dám ngăn.
- Đa tạ quận chúa.
Mạc Nguyên vừa đi được hai bước thì bị mấy tên thần quân cản lại, nha đầu này làm sao có thể hiền như vậy được.
- Quận chúa chuyện này là thế nào ? không phải người đã đồng ý để ta đi sao ?
- Người có thể đi nhưng tên kia phải ở lại.
Mạc Nguyên nhìn theo hướng nàng chỉ thấy vị sư thúc kia cũng đang định đi theo.
- Ặc, sư thúc đi theo con làm gì ?
- Ta mang người rời đi thì phải đích thân mang người trở lại nếu người xảy ra chuyện gì làm sao ta có thể ăn nói với sư phụ người.
- Tiểu vương nghe nói thánh cung vừa tìm được một thiên tài đan đạo luyện đan như luyện võ không biết có phải là vị huynh đệ này không?
- Hoàng tử quá lời, chỉ là một chút tài mọn mà thôi.
Lục Kiếm Hoa quan sát Lý Tinh vài lần, mấy ngày trước đại hoàng huynh nhận được tin tức thánh cung xuất hiện đan mệnh lập tức ra lệnh cho hắn bằng mọi cách phải thu phục nếu không được lập tức loại bỏ.
- Nếu đã là đồng môn của thánh tử cũng là huynh đệ của tiểu vương, mọi người mau lên lầu đừng để tiên tử đợi.
Lý Tinh nghe tới hai chữ lên lầu trong lòng cảm giác là lạ nhưng vì cái mạng nhỏ của hắn có lạ cũng phải xong vào.
Sao khi náo loạn kết thúc, bửa tiệt lại tiếp tục diễn ra, lạc hoa cổ khúc lần nữa ngân lên làm lòng người say đắm.
Bên trong một góc phòng, tiểu nữ nhân lo lắng nhìn bạch y nam tử bên cạnh.
- Thích ca ca tên tiểu tử kia có quan hệ với thánh tử, chúng ta làm sao bắt được hắn.
Nàng nói xong lại dùng ánh mắt hung hăng nhìn tên gian tặc trên lầu nếu như ánh mắt có thể giết người thì giờ này Lý Tinh đã đầu thai mấy lần.
- Sẽ có cơ hội.
- Lỡ như để tam ca biết huynh động thủ với thánh tử như vậy sẽ không tốt.
- Chỉ đánh một chút sẽ không sao.
- À.
Lục Thanh Lăng nghĩ đến cảnh tên gian tặc kia quỳ dưới chân nàng cầu xin, vẻ mặt hưng phấn đến ửng đỏ.
- Hừ dám lừa bổn cô nương là thánh tử cũng đánh.
Hai canh giờ sao, đại tiệt kết thúc từng người lần lượt rời đi, Trịnh Thiên Quân nhìn qua hai tên sư đệ bên cạnh.
- Hai vị sư đệ có chuyện gì sao?
- Bọn đệ chợt nhớ ra còn một số chuyện cần giải quyết.
- Có cần huynh giúp không?
- Không… không cần.
Trước khi bọn họ rời thánh cung đã gặp mấy tên hộ vệ nếu bây giờ đi chung với thánh tử nhất định sẽ bị nghi ngờ.
- Đứng lại.
Hai người vừa rời Thiên Hương lâu thì bị một đám người chặn lại, Lý Tinh nhìn mấy tên trước mặt cảm giác có chút quen quen, hình như là mới gặp ở đâu thì phải.
- Mấy vị đại ca có chuyện gì sao hề hề...
- Có người muốn gặp hai người.
Lý Tinh đang muốn thi triển khả năng giao tiếp thiên tài của mình thì bị Mạc Nguyên kéo lại.
- Có chuyện gì?
- Sư thúc còn nhớ hai vị cô nương lúc nãy không?
- Ai?
- Hai người ngồi bên cạnh sư thúc lúc con tìm thấy người đó.
- Nhớ rồi.
Khi đó hắn còn một chút nữa là lừa được hai mỹ nữ không ngờ lại bị tên này phá ngang.
- Chẳng lẽ đám người này là do hai nữ nhân đó phái tới?
- Đúng vậy, kí hiệu trên y phục của họ chính là của Thích gia quân.
Mạc Nguyên nhìn đám người trước mặt ánh mắt lóe lên vẻ kiên kị, Thích gia quân được mệnh danh là thần quân từ khi thành lập đến giờ chưa từng thất bại.
- Thích gia quân? Lợi hại lắm sao?
- Rất lợi hại, Thích gia quân do đích thân binh mã đại nguyên soái thống lĩnh tuy chỉ vài ngàn người nhưng đã từng càng quét mấy vạn quân địch.
Lý Tinh ghe đến đây vẻ mặt có chút căng.
- Hôm nay là ngày gì mà hên dữ vậy nè.
Đầu tiên là bị tên kế bên lừa vào động sao đó lại bị một tên nào đó ám sát, bây giờ lại đụng phải thần quân không biết lát nữa về có bị chó cắn hay không.
- Hai nữ nhân lúc nãy là người của Thích gia?
- Không phải, chỉ có bạch y thanh niên là người của Thích gia còn tiểu nha đầu kia là người của phủ thân vương.
- Đù, còn có người của thân vương phủ? Lão tử có nên chạy vào hoàng cung chọc thêm một cái cho đủ bộ không?
Chỉ mới đi chơi có một đêm mà mấy đại thế lực của đế thành đều bị hắn sờ qua hết.
- Tên bạch y đó lai lịch thế nào?
- Nàng là nữ nhi duy nhất của Thích đại soái tên Thích Cầm Dương.
- Thích Cầm Dương?
Lý Tinh khẽ nhíu mày, cái tên này hình như hơi bị thiếu nếu như thêm một chữ ở phía sao nữa sẽ có ý nghĩa nhân văn hơn.
- Phụ thân của nàng là Thích Chiến cũng chính là đệ nhất đại nguyên soái trong tay nắm giữ hơn 1/3 binh mã đế quốc.
- Thích Chiến? tên nghe bá dữ.
Mạc Nguyên gật gật đầu.
- Lão này rất bá, lão còn có một nhi tử tên là Thích Đông, nghe nói tài năng của tên này không thua gì đại hoàng tử.
- Thích Đông? Tên nghe thốn vãi.
Trong lúc Lý Tinh còn đang suy nghĩ về mấy cái tên nhà họ Thích thì một giọng nói tràn đầy hưng phấn từ sao lưng truyền đến.
- Tiểu tặc thúi để xem lần này người chạy đi đâu?
Thần quân đang bao vây đám người Lý Tinh tách ra mở đường cho bạch y nam tử, Lục Thanh Lăng tiến vào.
- Hai vị mỹ nữ tìm tại hạ có chuyện gì không?
Lục Thanh Lăng khẽ vuốt đoạn tóc nhỏ, vẻ mặt gian manh nhìn Lý Tinh.
- Tiểu nữ nghe nói Lý công tử là thiên tài vạn năm khó gặp, tiền vô cố nhân hậu vô lai dã nên cố ý đến đây thỉnh giáo.
- Tại hạ đang có chuyện gấp chỉ sợ không tiện.
Cuối cùng hắn cũng biết vì sao hai nữ nhân này lại ngồi một mình, thà chọc tiểu nhân đừng chọc nữ nhân nhất là nữ nhân vừa xinh đẹp vừa giống tiểu nhân thì càng không nên động vào.
Lục Thanh Lăng sớm biết hắn sẽ từ chối, nàng mỉm cười chỉ mười mấy tên thần quân bên cạnh.
- Mấy tên này vừa nghe được đại danh của công tử lập tức chạy đến, bọn họ chỉ muốn công tử chỉ điểm vài chiêu chắc là sẽ không tốn nhiều thời gian của công tử.
Lý Tinh nhìn mười mấy tên hung thần bên cạnh, sớm biết bị bọn này chặn đường thì lúc nãy đã quá giang tên thánh tử kia về thánh cung cho dù có bị sư phụ phát hiện bất quá chỉ là tội tự ý rời cung so với bị mười mấy tên SM thì chẳng thấm vào đâu.
- Lục… Lục quận chúa có thể nể mặt gia phụ mà bỏ qua chuyện này được không?
Mạc Nguyên biết chuyện hôm nay không còn cách giấu liền ló mặt cầu xin.
- Mạc thiếu chủ sao người lại ở đây?
Lục Thanh Lăng mở to mắt nhìn Mạc Nguyên giống như vừa mới phát hiện ra hắn.
- Không phải người đang bế quan trong Vô cực cung sao?
- Ta… ta nhớ nhà nên xin nghỉ vài hôm.
- Vậy người mau về đi đừng để Mạc lão tiền bối lo lắng.
- Hả ?
Mạc Nguyên tưởng mình nghe nhầm liền hỏi lại.
- Lục quận chúa cho ta đi ?
- Mạc thiếu chủ có hiếu như vậy Thanh Lăng làm sao dám ngăn.
- Đa tạ quận chúa.
Mạc Nguyên vừa đi được hai bước thì bị mấy tên thần quân cản lại, nha đầu này làm sao có thể hiền như vậy được.
- Quận chúa chuyện này là thế nào ? không phải người đã đồng ý để ta đi sao ?
- Người có thể đi nhưng tên kia phải ở lại.
Mạc Nguyên nhìn theo hướng nàng chỉ thấy vị sư thúc kia cũng đang định đi theo.
- Ặc, sư thúc đi theo con làm gì ?
- Ta mang người rời đi thì phải đích thân mang người trở lại nếu người xảy ra chuyện gì làm sao ta có thể ăn nói với sư phụ người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.