Chương 60: Diện kiến +
Doãnsưhuynh
02/12/2019
Lý Tinh nắm lấy ngọc thủ của nàng, lúc đầu Lưu Diệu có chút phản kháng
nhưng nàng đã quyết định ở bên cạnh hắn nên cuối cùng buôn xui để đối
phương tùy ý nắm lấy tay ngọc, hai người bắt đầu tâm sự Lý Tinh nói cho
nàng biết về một số chuyện như Âm dương phù, thần lô đỉnh, tam giới
tháp… bây giờ Lưu Diệu mới biết bản thân nàng đã sớm rơi vào tay đối
phương, hắn tốn nhiều công sức như vậy chỉ là muốn nàng tự nguyện đi
theo bên cạnh mà thôi.
Mấy ngày tiếp theo Lý Tinh vẫn tiếp tục luyện đan, cảm giác của hắn với thần lô đỉnh ngày càng chính xác hiện tại phần lớn đan dược đều đạt đến thượng phẩm, Cửu dương thần công cũng tiến thêm được một bước tuy chưa nhìn thấy được bất diệt chân hỏa nhưng có thể sử dụng một ít hỏa khí bên ngoài, chỉ có long tinh là hơi khó chơi từ khi cảnh giới của hắn vượt qua Vũ tỷ thì mỗi tuần chỉ leo lên giường nàng được một lần.
- Đại dâm tặc người không thể nhẹ một chút sao ?
- Không thể trách ta được, ai bảo Tố nhi xinh đẹp động lòng người như vậy.
Lục Tố Tố trừng mắt nhìn hắn, gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, trong lòng không ngừng chửi rủa tên đang nằm phía trên mình, mỗi lần hắn đều mạnh bạo như vậy, thứ bên dưới lại to tới mức đáng hận.
- Có phải người bị Vũ tỷ đá xuống giường nên mới tới tìm ta không ?
- Con người của ta đẹp trai tiêu soái, phong lưu anh tuấn, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở là sao có thể bị đá xuống giường.
Thật ra sao khi hắn hấp thu long tinh thì chạy ngay đến chỗ của Vũ tỷ đúng lúc nàng đang bế quan nên hắn mới đi tìm nha đầu này, đúng là tiện nghi cho nàng.
- Không biết mắc cỡ… ư…
Lục Tố Tố oán hận nhìn hắn mỗi lần hắn chạy tới cửa đều bị nàng đuổi đi nhưng khi bị hắn chạm vào cơ thể, ngửi dược khí tức của đối phương cả người liền mềm nhũn để hắn tùy ý làm loạn, hơn nữa nàng bị trúng âm dương phù sâu trong linh hồn luôn tồn tại một nỗi kính sợ với hắn nên không có khả năng phản kháng.
- Ân… ta muốn lên trên… ư…
- Tiểu Tố Tố muốn cưỡi ngựa sao ?
Lục Tố Tố nhìn ánh mắt khinh thường của hắn liền cắn răng gật đầu, lần trước nàng chỉ cưỡi được một lúc thì đã ngã ngựa, toàn thân hư thoát nhưng tên kia lại không để nàng xuống hại nàng thảm không thể tả cuối cùng nàng phải đồng ý lần sao sẽ mở cửa đón hắn vào thì hắn mới tha cho nàng.
Lý Tinh ôm lấy eo nàng cả người hắn nằm xuống để nàng ngồi lên người, một tay hắn nắm lấy ngọc phong mới nhú, tay còn lại xoa nắn kiều đồn căng mộng.
- Cưỡi chết người.
Lục nha đầu hét lên một tiếng thân thể liên tục nhấp nhô lên xuống như đang cởi ngựa, hai tay nàng chống lên ngực hắn miệng không ngừng la hét.
- Cho người chết… cho người chừa…ư…
- Nếu người chịu được nữa canh giờ lần sao ta sẽ không tới đây nữa.
- Đây là người nói không được nuốt lời.
- Nhất ngôn cửu đỉnh.
Một lúc sao tiểu nha đầu hét lên một tiến, cả người đổ gục xuống, thân thể không ngừng co rút.
- Ân… đừng động… ư…
Tuy nàng đã tới cao trào nhưng Lý Tinh vẫn tiếp tục hoạt động, bây giờ nàng đang nằm trên người hắn hoàn toàn không có điểm tựa.
- Ư… ngừng… ngừng lại… ta không được… a… á…
- Nếu ta ngừng lại lần sao người phải đền gấp đôi.
- Ân…
Lý Tinh nhìn nàng gật đầu chịu trận liền ngừng lại, hai tay liên tục vuốt ve ngọc thể giúp nàng tận hưởng tư vị cao trào.
- Người lại ăn hiếp ta.
Giọng nói của nàng vô lực giống như đang làm nũng, mỗi lần cùng hắn đại chiến nàng đều là người chịu thiệt.
- Là người muốn lên trên liên quan gì đến ta.
- Hừ rõ ràng là người ăn hiếp ta.
- Người đã nói như vậy nếu ta không ăn hiếp người đúng là oan uổn.
Lý Tinh nói xong lại tiếp tục động, tiểu nha đầu chưa kịp nghỉ ngơi lại bị hắn tàn phá liền hết lên.
- Á… người… người đừng động…
Nàng nhìn nam nhân trước mặt không để ý đến mình, hai mắt đỏ lên bộ dáng vô cùng ủy khuất.
- Chủ nhân Tố Tố biết sai rồi… ư… người đừng động nữa…
- Nếu đã làm sai thì phải bị trừng phạt.
- Chủ nhân tha cho Tố Tố lần này được không ?
- Không được.
Lục Tố Tố nhìn vẻ mặt của hắn biết không có hi vọng liền dùng hết sức bò dậy sao đó nằm úp lên giường, nâng kiều đồn lên cao.
- Lần này tiểu Tố Tố muốn bao nhiêu cái đây ?
- Ba… ba cái.
- Bao nhiêu ?
Lý Tinh giống như không nghe nàng nói, hắn lại tiếp tục hỏi.
- 5 cái.
- Không được, ít nhất cũng phải 50 cái.
Hắn vừa nói xong bàn tay to lớn lại vỗ lên kiều đồn của nàng, tuy tiểu nha đầu chỉ mới 17 tuổi nhưng kiều đồn phát triển vô cùng hoãn mỹ.
- Á… nhẹ… nhẹ một chột chút…
- Không được nếu không dùng lực bọn chúng sẽ không lớn.
Lục Tố Tố nghe hắn nói hận đến nghiến răng, bên dưới của nàng như thế nào ai cần hắn quan tâm.
- Ân… ưm…
Hai người quần nhau một lúc cuối cùng Lý Tinh cũng trúc hết dương khí vào bên trong cơ thể nàng, tiểu nha đầu lập tức vận công hấp thu, dương khí của hắn chính là vật đại bổ, bên trong mang theo bất diệt chân hỏa giúp nàng thiêu đốt tạp chất, thanh tấy cơ thể ngay cả độc đan cũng được bài trừ hơn nữa còn có long khí giúp nàng tăng cường thể chất so với thể chất của tu sĩ bình thường mạnh hơn đến mấy lần.
Hôm sao Chu lão đầu gọi hắn đến đan viện, khi hắn tiến vào đã thấy một đám lão đầu ngồi bên trong, ngay cả sư phụ của hắn cũng được sếp vào một bên, ánh mắt hắn nhìn lão đầu đang ngồi chỗ cao nhất, bộ dáng không khác gì một lão nhân bình thường nhưng khi đứng trước mặt lão cảm giác giống như đứng trước một ngọn núi lớn không thấy đỉnh.
- Lý Tinh mau bái kiến Trình tông sư.
Chu Cửu thấy đệ tử của mình vẫn ngây người liền lên tiếng nhắc nhỡ.
- Đệ tử Lý Tinh bái kiến tiền bối.
Hắn nghe Chu Cửu nói trong long khẽ rung lên, trên đại lục người được gọi là tông sư đều đột phá phàm nhân bước vào địa cấp, như vậy lão đầu trước mặt chính là một vị địa cấp đan sư.
Lão đầu khẽ mở mắt đánh giá Lý Tinh, ánh mắt lão vừa đảo qua mọi người trong phòng đều cảm giác không gì có thể giấu được lão.
- Nghe bọn họ nói người là thiên tài luyện đan?
- Tiểu bối chỉ biết được chút ít.
- Có thể cho lão đầu này mở mang tầm mắt một chút không?
- Tiền bối quá lời, được tiền bối chỉ điểm chính là mai mắn của tiểu bối.
Ngoài mặt Lý Tinh vẫn trao đổi với lão nhưng trong lòng lại lén tâm sự với hai gia hỏa khí linh, khi hắn nhắc tới lão đầu trước mặt là đan sư địa cấp thì đỉnh linh chỉ ném lại một câu sao đó rời đi.
- Không đủ thành đạo.
- Người giỏi.
Lý Tinh sớm biết tên này bá đạo nhưng không ngờ lại đạt đến trình độ như vậy, phải biết địa cấp đan sư chính là tồn tại vô thượng cho dù Ưng vương giáo cũng không có một người, trên địa cấp đan sư còn có thiên cấp đan sư những thần nhân này rất ít khi lộ diện thẩm chí mọi người còn không biết bọn họ có tồn tại hay không.
- Tiểu tử yên tâm đi, cho dù thiên cấp đan sư có chạy tới cũng không nhìn ra được thần lô đỉnh.
Tháp linh trấn an hắn một tiếng sao đó cũng rời đi.
Lý Tinh lấy ra thần lô đỉnh, ánh mắt lén nhìn lão đầu một cái phát hiện không có gì khác thường liền bắt đầu luyện đan, hai tay hắn liên tục di chuyển, động tác vô cùng thuần thục như hành vân lưu thủy, một lúc sao từ trong thần lô đỉnh bay ra mấy viên đan dược, Lý Tinh lập tức bỏ vào bình ngọc sao đó mang cho lão đầu xem.
- Có thể cho lão phu xem đan đỉnh của người không?
- Đan đỉnh?
- Đan dược người luyện vô cùng tốt phần lớn đều đạt đến thượng phẩm không cần xem xét.
Mấy lão đầu ngồi bên cạnh đều bội phục, chỉ cần liếc sơ qua đã biết phẩm cấp đan dược chỉ có địa cấp đan sư mới làm được.
Mấy ngày tiếp theo Lý Tinh vẫn tiếp tục luyện đan, cảm giác của hắn với thần lô đỉnh ngày càng chính xác hiện tại phần lớn đan dược đều đạt đến thượng phẩm, Cửu dương thần công cũng tiến thêm được một bước tuy chưa nhìn thấy được bất diệt chân hỏa nhưng có thể sử dụng một ít hỏa khí bên ngoài, chỉ có long tinh là hơi khó chơi từ khi cảnh giới của hắn vượt qua Vũ tỷ thì mỗi tuần chỉ leo lên giường nàng được một lần.
- Đại dâm tặc người không thể nhẹ một chút sao ?
- Không thể trách ta được, ai bảo Tố nhi xinh đẹp động lòng người như vậy.
Lục Tố Tố trừng mắt nhìn hắn, gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, trong lòng không ngừng chửi rủa tên đang nằm phía trên mình, mỗi lần hắn đều mạnh bạo như vậy, thứ bên dưới lại to tới mức đáng hận.
- Có phải người bị Vũ tỷ đá xuống giường nên mới tới tìm ta không ?
- Con người của ta đẹp trai tiêu soái, phong lưu anh tuấn, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở là sao có thể bị đá xuống giường.
Thật ra sao khi hắn hấp thu long tinh thì chạy ngay đến chỗ của Vũ tỷ đúng lúc nàng đang bế quan nên hắn mới đi tìm nha đầu này, đúng là tiện nghi cho nàng.
- Không biết mắc cỡ… ư…
Lục Tố Tố oán hận nhìn hắn mỗi lần hắn chạy tới cửa đều bị nàng đuổi đi nhưng khi bị hắn chạm vào cơ thể, ngửi dược khí tức của đối phương cả người liền mềm nhũn để hắn tùy ý làm loạn, hơn nữa nàng bị trúng âm dương phù sâu trong linh hồn luôn tồn tại một nỗi kính sợ với hắn nên không có khả năng phản kháng.
- Ân… ta muốn lên trên… ư…
- Tiểu Tố Tố muốn cưỡi ngựa sao ?
Lục Tố Tố nhìn ánh mắt khinh thường của hắn liền cắn răng gật đầu, lần trước nàng chỉ cưỡi được một lúc thì đã ngã ngựa, toàn thân hư thoát nhưng tên kia lại không để nàng xuống hại nàng thảm không thể tả cuối cùng nàng phải đồng ý lần sao sẽ mở cửa đón hắn vào thì hắn mới tha cho nàng.
Lý Tinh ôm lấy eo nàng cả người hắn nằm xuống để nàng ngồi lên người, một tay hắn nắm lấy ngọc phong mới nhú, tay còn lại xoa nắn kiều đồn căng mộng.
- Cưỡi chết người.
Lục nha đầu hét lên một tiếng thân thể liên tục nhấp nhô lên xuống như đang cởi ngựa, hai tay nàng chống lên ngực hắn miệng không ngừng la hét.
- Cho người chết… cho người chừa…ư…
- Nếu người chịu được nữa canh giờ lần sao ta sẽ không tới đây nữa.
- Đây là người nói không được nuốt lời.
- Nhất ngôn cửu đỉnh.
Một lúc sao tiểu nha đầu hét lên một tiến, cả người đổ gục xuống, thân thể không ngừng co rút.
- Ân… đừng động… ư…
Tuy nàng đã tới cao trào nhưng Lý Tinh vẫn tiếp tục hoạt động, bây giờ nàng đang nằm trên người hắn hoàn toàn không có điểm tựa.
- Ư… ngừng… ngừng lại… ta không được… a… á…
- Nếu ta ngừng lại lần sao người phải đền gấp đôi.
- Ân…
Lý Tinh nhìn nàng gật đầu chịu trận liền ngừng lại, hai tay liên tục vuốt ve ngọc thể giúp nàng tận hưởng tư vị cao trào.
- Người lại ăn hiếp ta.
Giọng nói của nàng vô lực giống như đang làm nũng, mỗi lần cùng hắn đại chiến nàng đều là người chịu thiệt.
- Là người muốn lên trên liên quan gì đến ta.
- Hừ rõ ràng là người ăn hiếp ta.
- Người đã nói như vậy nếu ta không ăn hiếp người đúng là oan uổn.
Lý Tinh nói xong lại tiếp tục động, tiểu nha đầu chưa kịp nghỉ ngơi lại bị hắn tàn phá liền hết lên.
- Á… người… người đừng động…
Nàng nhìn nam nhân trước mặt không để ý đến mình, hai mắt đỏ lên bộ dáng vô cùng ủy khuất.
- Chủ nhân Tố Tố biết sai rồi… ư… người đừng động nữa…
- Nếu đã làm sai thì phải bị trừng phạt.
- Chủ nhân tha cho Tố Tố lần này được không ?
- Không được.
Lục Tố Tố nhìn vẻ mặt của hắn biết không có hi vọng liền dùng hết sức bò dậy sao đó nằm úp lên giường, nâng kiều đồn lên cao.
- Lần này tiểu Tố Tố muốn bao nhiêu cái đây ?
- Ba… ba cái.
- Bao nhiêu ?
Lý Tinh giống như không nghe nàng nói, hắn lại tiếp tục hỏi.
- 5 cái.
- Không được, ít nhất cũng phải 50 cái.
Hắn vừa nói xong bàn tay to lớn lại vỗ lên kiều đồn của nàng, tuy tiểu nha đầu chỉ mới 17 tuổi nhưng kiều đồn phát triển vô cùng hoãn mỹ.
- Á… nhẹ… nhẹ một chột chút…
- Không được nếu không dùng lực bọn chúng sẽ không lớn.
Lục Tố Tố nghe hắn nói hận đến nghiến răng, bên dưới của nàng như thế nào ai cần hắn quan tâm.
- Ân… ưm…
Hai người quần nhau một lúc cuối cùng Lý Tinh cũng trúc hết dương khí vào bên trong cơ thể nàng, tiểu nha đầu lập tức vận công hấp thu, dương khí của hắn chính là vật đại bổ, bên trong mang theo bất diệt chân hỏa giúp nàng thiêu đốt tạp chất, thanh tấy cơ thể ngay cả độc đan cũng được bài trừ hơn nữa còn có long khí giúp nàng tăng cường thể chất so với thể chất của tu sĩ bình thường mạnh hơn đến mấy lần.
Hôm sao Chu lão đầu gọi hắn đến đan viện, khi hắn tiến vào đã thấy một đám lão đầu ngồi bên trong, ngay cả sư phụ của hắn cũng được sếp vào một bên, ánh mắt hắn nhìn lão đầu đang ngồi chỗ cao nhất, bộ dáng không khác gì một lão nhân bình thường nhưng khi đứng trước mặt lão cảm giác giống như đứng trước một ngọn núi lớn không thấy đỉnh.
- Lý Tinh mau bái kiến Trình tông sư.
Chu Cửu thấy đệ tử của mình vẫn ngây người liền lên tiếng nhắc nhỡ.
- Đệ tử Lý Tinh bái kiến tiền bối.
Hắn nghe Chu Cửu nói trong long khẽ rung lên, trên đại lục người được gọi là tông sư đều đột phá phàm nhân bước vào địa cấp, như vậy lão đầu trước mặt chính là một vị địa cấp đan sư.
Lão đầu khẽ mở mắt đánh giá Lý Tinh, ánh mắt lão vừa đảo qua mọi người trong phòng đều cảm giác không gì có thể giấu được lão.
- Nghe bọn họ nói người là thiên tài luyện đan?
- Tiểu bối chỉ biết được chút ít.
- Có thể cho lão đầu này mở mang tầm mắt một chút không?
- Tiền bối quá lời, được tiền bối chỉ điểm chính là mai mắn của tiểu bối.
Ngoài mặt Lý Tinh vẫn trao đổi với lão nhưng trong lòng lại lén tâm sự với hai gia hỏa khí linh, khi hắn nhắc tới lão đầu trước mặt là đan sư địa cấp thì đỉnh linh chỉ ném lại một câu sao đó rời đi.
- Không đủ thành đạo.
- Người giỏi.
Lý Tinh sớm biết tên này bá đạo nhưng không ngờ lại đạt đến trình độ như vậy, phải biết địa cấp đan sư chính là tồn tại vô thượng cho dù Ưng vương giáo cũng không có một người, trên địa cấp đan sư còn có thiên cấp đan sư những thần nhân này rất ít khi lộ diện thẩm chí mọi người còn không biết bọn họ có tồn tại hay không.
- Tiểu tử yên tâm đi, cho dù thiên cấp đan sư có chạy tới cũng không nhìn ra được thần lô đỉnh.
Tháp linh trấn an hắn một tiếng sao đó cũng rời đi.
Lý Tinh lấy ra thần lô đỉnh, ánh mắt lén nhìn lão đầu một cái phát hiện không có gì khác thường liền bắt đầu luyện đan, hai tay hắn liên tục di chuyển, động tác vô cùng thuần thục như hành vân lưu thủy, một lúc sao từ trong thần lô đỉnh bay ra mấy viên đan dược, Lý Tinh lập tức bỏ vào bình ngọc sao đó mang cho lão đầu xem.
- Có thể cho lão phu xem đan đỉnh của người không?
- Đan đỉnh?
- Đan dược người luyện vô cùng tốt phần lớn đều đạt đến thượng phẩm không cần xem xét.
Mấy lão đầu ngồi bên cạnh đều bội phục, chỉ cần liếc sơ qua đã biết phẩm cấp đan dược chỉ có địa cấp đan sư mới làm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.