Chương 93: Thiên hương lâu
Doãnsưhuynh
05/01/2020
Mạc Nguyên còn tưởng vị sư thúc này dùng được hóa ra cũng không hơn gì hắn.
- Sư thúc đứng đây đợi một chút để đệ tử nghĩ xem có cách nào vào bên trong không.
Bình thường chỉ cần dùng thân phận chân truyền đệ tử của hắn là đã được vào nhưng hôm nay không ngờ vệ thành cũng đến cho dù sư phụ của hắn tới cũng chưa chắc vào được.
Lý Tinh đứng nhìn một lúc bắt đầu cảm thấy nhàm chán, ánh mắt vô tình chuyển tới đám người đang tiến vào Thiên Hương lâu, đám người này chỉ có hơn 10 tên nhưng khí thế vô cùng khoa trương dẫn đầu là một tên bạch y nam tử.
- Là nữ ? bát phẩm linh căn.
Không ngờ vừa mới tới đế thành đã gặp được con hàng cực phẩm, nhất định phải tìm cách thu phục tên bán nam bán nữ này mới được.
- Chỉ cần có tín vật là có thể vào được sao ?
- Đúng vậy.
Mạc Nguyên vừa gật đầu đã thấy Lý Tinh phóng tới chỗ đám người vệ thành sao đó lấy ra mấy khối nguyên thạch đưa cho đối phương.
- Mấy vị đại ca sao hôm nay lại rãnh rỗi đến đây vậy ?
- Không phải chuyện của người.
- Nghe nói tối nay có Nguyệt Ảnh tiên tử xuất hiện không biết có đúng không ?
- Cho dù có tiên tử giáng trần thì cũng không có chỗ cho người xem, mau đi đi, đừng làm phiền bọn ta.
- Dạ dạ tiểu đệ đi liền.
Lý Tinh quay lại bên cạnh Mạc Nguyên sao đó ném cho hắn mấy cái kim bài.
- Nhiêu đây đủ chưa ?
Mạc Nguyên cầm mấy tấm kim bài trong tay, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lý Tinh.
- Sư thúc mấy thứ này làm sao người có được ? không lẽ người trộm của mấy tên vệ thành ?
- Đây gọi là mượn trong im lặng, hiểu không? ta thấy mấy tấm kim bài này kì lạ nên mới mượn nhìn một chút.
- Vậy người có phát hiện chỗ nào kì lạ không ?
- Chỉ là mấy tấm kim bài bình thường không có gì đặt biệt, người mang trả lại cho bọn chúng đi.
- Đệ tử tuân lệnh.
Mạc Nguyên gật đầu đem kim bài trả lại cho mấy tên vệ thành, Lý Tinh lấy ra một cái mặt nạ mang vào sao đó đi theo sao.
Mấy tên vệ thành nhìn thấy một tên mang mặt nạ đi tới, đang muốn ngăn lại thì thấy hai tấm kim bài xuất hiện trước mặt, tên vệ thành nhận lấy kim bài sao đó rời đi.
- Đại ca không ngăn bọn họ lại sao ?
- Không cần.
Khách mời hôm này đều là đại nhân vật của đế thành cho dù xuất hiện mấy tên không bình thường cũng là một chuyện bình thường.
Lý Tinh vừa vào bên trong liền tháo chiếc mặt nạ, ánh mắt sáng rực đảo một vòng xung quanh.
- Đúng là một nơi thú vị.
Bên trong Thiên Hương lâu là một không gian rộng lớn còn lớn hơn phòng đấu giá của Vạn bảo các, mỗi một góc trong phòng được bài trí vô cùng xa sỉ, bảo thạch gắn khắp nơi chỉ ngồi đếm cũng mất hơn nữa canh giờ.
- Bọn chúng đi đâu vậy ?
Lý Tinh dùng ánh mắt ngây thơ nhìn một cặp nam nữ đang nắm tay bước vào phòng.
- Nơi này chia làm hai khu vực, trước mặt sư thúc là nơi giao lưu tình cảm còn trên lầu là nơi thăng hoa tình cảm.
Mạc Nguyên đảo mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt hưng phấn như cá gặp nước.
- Sư thúc hay là người qua bên kia ngồi nghỉ một chút đi đợi đệ tử tìm được tin tức của Nguyệt Ảnh tiên tử sẽ lập tức thông báo cho người.
- Nhanh lên một chút.
- Tuân lệnh.
Lý Tinh nhìn Mạc Nguyên chạy đi, khóe miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt tà dị liếc nhìn xung quanh, nữ nhân nơi này đều là cực phẩm, dáng người cực chuẩn ngực nở eo thon, chân dài mông bự, y phục nữ kín nữa hở chỗ cần che thì không che chỗ không cần che thì cũng không cần che.
- Đúng là một nơi tốt để giao lưu tình cảm.
Lúc này Thiên Hương lâu đã chật kín người, không khí vô cùng náo nhiệt, hôm nay tam hoàng tử một trong hai vị song vương đế thành mở tiệc, đệ nhất danh kỹ Nguyệt Ảnh tiên tử cũng xuất hiện đúng là một dịp mai hiếm có, hầu hết nhân tài, thiên kiêu đế thành đều được mời tới tham gia có thể nói một nữa tương lai của Huyền thiên đế quốc đều đang ở đây.
Trong lúc mọi người đang giao lưu tình cảm thì một đoàn 5 người từ bên ngoài tiến vào bộ dáng ngẩn mặt lên trời nhìn đời vô đối, dẫn đầu là một nữ tử xinh xắn, hoạt bát bên cạnh nàng là 4 tên nam tử cao to lực lưỡng, mỗi người mang một thanh đại đao, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
- Oa thật nhiều người a.
Nữ tử hưng phấn hét lên một tiếng xong thẳng vào đám đông.
- Quận chúa cẩn thận.
Tứ đại thị vệ lập tức đuổi theo, mấy tên cản đường đều bị ném qua một bên, mọi người xung quanh nhìn thấy liền lùi lại giữ khoảng cách với nữ nhân này.
- Đúng là xui xẻo, tại sao nữ nhân này lại vào được? không phải Thiên Hương lâu không cho nữ nhân bên ngoài vào sao?
- Hết cách, ai bảo nàng có một phụ thân lợi hại ngay cả hoàng cung cũng có thể tự do ra vào, Thiên Hương lâu thì tính là gì.
Nữ tử chạy nhảy một lúc thì ngừng lại, ánh mắt bất mãn nhìn 4 tên đại hán đang đuổi theo.
- Sao các người vẫn còn ở đây?
- Thuộc hạ phụng lệnh bảo vệ quận chúa.
- Ta không cần các người bảo vệ nếu các người còn dám đi theo thì ta sẽ nói với phụ thân tống các người ra tiền doanh.
- Thật sao?
Tứ đại thị vệ vừa nghe nàng nói hai mắt rực sáng, cả bốn người tạo thành một hình vuông bao quanh nàng, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy tên xung quanh.
- Các người… tức chết ta mà.
Tiền doanh nằm gần biên giới giữa hai đế quốc thường xuyên sảy ra chiến đấu với nhau, mỗi ngày đều có vài ngàn người không rõ sống chết nơi này còn nguy hiểm hơn tuyệt địa nhưng nàng không ngờ mấy tên này vừa nghe nói đến lại hưng phấn như vậy.
- Thanh Lăng sao muội lại đến chỗ này ?
Lục Thanh Lăng nghe có người gọi tên mình liền ngẩn đầu, ánh mắt linh hoạt liên tục liếc nhìn xung quanh cuối cùng dừng lại trên người một bạch y nam tử.
- Thích ca ca…
Nàng hưng phấn kêu lên một tiếng sao đó chạy lại ôm lấy bạch y nam tử.
- Thích ca ca có người muốn ăn hiếp Thanh Lăng của huynh.
- Vậy sao ? không ngờ trong đế thành vẫn còn vài tên nam nhân.
Mấy thanh niên đứng bên cạnh sắc mặt thở nên đen thui nhưng lại không dám phản đối, tên bạch y này còn nguy hiểm hơn tiểu nha đầu kia.
- Thích ca ca ngay cả huynh cũng ức hiếp muội.
Lục Thanh Lăng ngẩn đầu nhìn nam nhân mình ôm, đôi mắt ẩn nước vô cùng đáng thương.
- Thanh Lăng đáng yêu như vậy ta làm sao nỡ ức hiếp muội.
- Thật sao ? Vậy huynh mau đuổi mấy tên này đi đi.
Bạch y thanh niên liếc nhìn tứ đại thị vệ, ánh mắt sắc bén như một thanh bảo kiếm.
- Thanh Lăng đã có ta bảo vệ, các người có thể đi.
Tứ đại thị vệ nhìn nhau, vẻ mặt thoáng do dự.
- Thuộc hạ chỉ phụng lệnh làm việc.
- Vậy ta ra lệnh cho các người lập tức rút lui.
Bạch y thanh niên nhìn tứ đại thị vệ vẫn đứng yên, vẻ mặt dần mất kiên nhẫn.
- Có phải các người muốn kháng quân lệnh không ?
- Thuộc hạ không dám.
Lục Thanh Lăng nhìn tứ đại thị vệ rời đi, đôi mắt xinh đẹp sùng bái nhìn bạch y thanh niên.
- Thích ca ca thật lợi hại a.
Tuy nàng thường quát mắng mấy tên to con kia nhưng nàng biết rõ thực lực của mấy tên này vô cùng lợi hại ngay cả phụ thân nàng cũng lên tiếng khen ngợi.
Bạch y thanh niên kéo nàng tới một góc phòng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn tiểu nữ nhân bên cạnh.
- Muội không nên đến đây, nơi này không hợp với muội.
- Muội cũng không muốn đến nơi này nhưng mà tam ca lại chọn nơi này tổ chức tiệt nên muội không thể không tới.
- Sư thúc đứng đây đợi một chút để đệ tử nghĩ xem có cách nào vào bên trong không.
Bình thường chỉ cần dùng thân phận chân truyền đệ tử của hắn là đã được vào nhưng hôm nay không ngờ vệ thành cũng đến cho dù sư phụ của hắn tới cũng chưa chắc vào được.
Lý Tinh đứng nhìn một lúc bắt đầu cảm thấy nhàm chán, ánh mắt vô tình chuyển tới đám người đang tiến vào Thiên Hương lâu, đám người này chỉ có hơn 10 tên nhưng khí thế vô cùng khoa trương dẫn đầu là một tên bạch y nam tử.
- Là nữ ? bát phẩm linh căn.
Không ngờ vừa mới tới đế thành đã gặp được con hàng cực phẩm, nhất định phải tìm cách thu phục tên bán nam bán nữ này mới được.
- Chỉ cần có tín vật là có thể vào được sao ?
- Đúng vậy.
Mạc Nguyên vừa gật đầu đã thấy Lý Tinh phóng tới chỗ đám người vệ thành sao đó lấy ra mấy khối nguyên thạch đưa cho đối phương.
- Mấy vị đại ca sao hôm nay lại rãnh rỗi đến đây vậy ?
- Không phải chuyện của người.
- Nghe nói tối nay có Nguyệt Ảnh tiên tử xuất hiện không biết có đúng không ?
- Cho dù có tiên tử giáng trần thì cũng không có chỗ cho người xem, mau đi đi, đừng làm phiền bọn ta.
- Dạ dạ tiểu đệ đi liền.
Lý Tinh quay lại bên cạnh Mạc Nguyên sao đó ném cho hắn mấy cái kim bài.
- Nhiêu đây đủ chưa ?
Mạc Nguyên cầm mấy tấm kim bài trong tay, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lý Tinh.
- Sư thúc mấy thứ này làm sao người có được ? không lẽ người trộm của mấy tên vệ thành ?
- Đây gọi là mượn trong im lặng, hiểu không? ta thấy mấy tấm kim bài này kì lạ nên mới mượn nhìn một chút.
- Vậy người có phát hiện chỗ nào kì lạ không ?
- Chỉ là mấy tấm kim bài bình thường không có gì đặt biệt, người mang trả lại cho bọn chúng đi.
- Đệ tử tuân lệnh.
Mạc Nguyên gật đầu đem kim bài trả lại cho mấy tên vệ thành, Lý Tinh lấy ra một cái mặt nạ mang vào sao đó đi theo sao.
Mấy tên vệ thành nhìn thấy một tên mang mặt nạ đi tới, đang muốn ngăn lại thì thấy hai tấm kim bài xuất hiện trước mặt, tên vệ thành nhận lấy kim bài sao đó rời đi.
- Đại ca không ngăn bọn họ lại sao ?
- Không cần.
Khách mời hôm này đều là đại nhân vật của đế thành cho dù xuất hiện mấy tên không bình thường cũng là một chuyện bình thường.
Lý Tinh vừa vào bên trong liền tháo chiếc mặt nạ, ánh mắt sáng rực đảo một vòng xung quanh.
- Đúng là một nơi thú vị.
Bên trong Thiên Hương lâu là một không gian rộng lớn còn lớn hơn phòng đấu giá của Vạn bảo các, mỗi một góc trong phòng được bài trí vô cùng xa sỉ, bảo thạch gắn khắp nơi chỉ ngồi đếm cũng mất hơn nữa canh giờ.
- Bọn chúng đi đâu vậy ?
Lý Tinh dùng ánh mắt ngây thơ nhìn một cặp nam nữ đang nắm tay bước vào phòng.
- Nơi này chia làm hai khu vực, trước mặt sư thúc là nơi giao lưu tình cảm còn trên lầu là nơi thăng hoa tình cảm.
Mạc Nguyên đảo mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt hưng phấn như cá gặp nước.
- Sư thúc hay là người qua bên kia ngồi nghỉ một chút đi đợi đệ tử tìm được tin tức của Nguyệt Ảnh tiên tử sẽ lập tức thông báo cho người.
- Nhanh lên một chút.
- Tuân lệnh.
Lý Tinh nhìn Mạc Nguyên chạy đi, khóe miệng khẽ nhếch lên, ánh mắt tà dị liếc nhìn xung quanh, nữ nhân nơi này đều là cực phẩm, dáng người cực chuẩn ngực nở eo thon, chân dài mông bự, y phục nữ kín nữa hở chỗ cần che thì không che chỗ không cần che thì cũng không cần che.
- Đúng là một nơi tốt để giao lưu tình cảm.
Lúc này Thiên Hương lâu đã chật kín người, không khí vô cùng náo nhiệt, hôm nay tam hoàng tử một trong hai vị song vương đế thành mở tiệc, đệ nhất danh kỹ Nguyệt Ảnh tiên tử cũng xuất hiện đúng là một dịp mai hiếm có, hầu hết nhân tài, thiên kiêu đế thành đều được mời tới tham gia có thể nói một nữa tương lai của Huyền thiên đế quốc đều đang ở đây.
Trong lúc mọi người đang giao lưu tình cảm thì một đoàn 5 người từ bên ngoài tiến vào bộ dáng ngẩn mặt lên trời nhìn đời vô đối, dẫn đầu là một nữ tử xinh xắn, hoạt bát bên cạnh nàng là 4 tên nam tử cao to lực lưỡng, mỗi người mang một thanh đại đao, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.
- Oa thật nhiều người a.
Nữ tử hưng phấn hét lên một tiếng xong thẳng vào đám đông.
- Quận chúa cẩn thận.
Tứ đại thị vệ lập tức đuổi theo, mấy tên cản đường đều bị ném qua một bên, mọi người xung quanh nhìn thấy liền lùi lại giữ khoảng cách với nữ nhân này.
- Đúng là xui xẻo, tại sao nữ nhân này lại vào được? không phải Thiên Hương lâu không cho nữ nhân bên ngoài vào sao?
- Hết cách, ai bảo nàng có một phụ thân lợi hại ngay cả hoàng cung cũng có thể tự do ra vào, Thiên Hương lâu thì tính là gì.
Nữ tử chạy nhảy một lúc thì ngừng lại, ánh mắt bất mãn nhìn 4 tên đại hán đang đuổi theo.
- Sao các người vẫn còn ở đây?
- Thuộc hạ phụng lệnh bảo vệ quận chúa.
- Ta không cần các người bảo vệ nếu các người còn dám đi theo thì ta sẽ nói với phụ thân tống các người ra tiền doanh.
- Thật sao?
Tứ đại thị vệ vừa nghe nàng nói hai mắt rực sáng, cả bốn người tạo thành một hình vuông bao quanh nàng, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy tên xung quanh.
- Các người… tức chết ta mà.
Tiền doanh nằm gần biên giới giữa hai đế quốc thường xuyên sảy ra chiến đấu với nhau, mỗi ngày đều có vài ngàn người không rõ sống chết nơi này còn nguy hiểm hơn tuyệt địa nhưng nàng không ngờ mấy tên này vừa nghe nói đến lại hưng phấn như vậy.
- Thanh Lăng sao muội lại đến chỗ này ?
Lục Thanh Lăng nghe có người gọi tên mình liền ngẩn đầu, ánh mắt linh hoạt liên tục liếc nhìn xung quanh cuối cùng dừng lại trên người một bạch y nam tử.
- Thích ca ca…
Nàng hưng phấn kêu lên một tiếng sao đó chạy lại ôm lấy bạch y nam tử.
- Thích ca ca có người muốn ăn hiếp Thanh Lăng của huynh.
- Vậy sao ? không ngờ trong đế thành vẫn còn vài tên nam nhân.
Mấy thanh niên đứng bên cạnh sắc mặt thở nên đen thui nhưng lại không dám phản đối, tên bạch y này còn nguy hiểm hơn tiểu nha đầu kia.
- Thích ca ca ngay cả huynh cũng ức hiếp muội.
Lục Thanh Lăng ngẩn đầu nhìn nam nhân mình ôm, đôi mắt ẩn nước vô cùng đáng thương.
- Thanh Lăng đáng yêu như vậy ta làm sao nỡ ức hiếp muội.
- Thật sao ? Vậy huynh mau đuổi mấy tên này đi đi.
Bạch y thanh niên liếc nhìn tứ đại thị vệ, ánh mắt sắc bén như một thanh bảo kiếm.
- Thanh Lăng đã có ta bảo vệ, các người có thể đi.
Tứ đại thị vệ nhìn nhau, vẻ mặt thoáng do dự.
- Thuộc hạ chỉ phụng lệnh làm việc.
- Vậy ta ra lệnh cho các người lập tức rút lui.
Bạch y thanh niên nhìn tứ đại thị vệ vẫn đứng yên, vẻ mặt dần mất kiên nhẫn.
- Có phải các người muốn kháng quân lệnh không ?
- Thuộc hạ không dám.
Lục Thanh Lăng nhìn tứ đại thị vệ rời đi, đôi mắt xinh đẹp sùng bái nhìn bạch y thanh niên.
- Thích ca ca thật lợi hại a.
Tuy nàng thường quát mắng mấy tên to con kia nhưng nàng biết rõ thực lực của mấy tên này vô cùng lợi hại ngay cả phụ thân nàng cũng lên tiếng khen ngợi.
Bạch y thanh niên kéo nàng tới một góc phòng, ánh mắt nghiêm nghị nhìn tiểu nữ nhân bên cạnh.
- Muội không nên đến đây, nơi này không hợp với muội.
- Muội cũng không muốn đến nơi này nhưng mà tam ca lại chọn nơi này tổ chức tiệt nên muội không thể không tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.