Chương 87: Trịnh Thiên Quân
Doãnsưhuynh
29/12/2019
Mạc Nguyên nói xong liền dùng ánh mắt thâm ý nhìn Lý Tinh.
- Sư đệ có thể nhìn ra lai lịch của ta chắc thân phận cũng không đơn giản.
Lý Tinh không trả lời trực tiếp ném ngọc bài của hắn cho Mạc Nguyên.
- Liễu Đồng? hình như ta đã nghe tên này ở đâu thì phải.
- Có phải ở chỗ sư phụ của người không ?
- Đúng rồi, sư tổ hình như gọi là Liễu Đồng á… người…
- Không sai ta chính là sư thúc mới nhập môn của người.
Mạc Nguyên chợt nhớ ra sư phụ hắn từng nói mấy hôm trước sư tổ vừa mới thu một tên đệ tử còn bảo hắn khi nào rãnh rỗi nên đến thỉnh an.
- Thì ra là sư thúc hề hề… không ngờ lại gặp người ở chỗ này, người đến đây để đọc thư tịch sao ?
- Bớt nhảm, người còn chưa nói cho ta biết tại sao lại sợ nữ nhân kia như vậy ?
- Người nói nữ nhân nào ?
Lý Tinh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Mạc Nguyên chỉ muốn đấm hắn một cái.
- Người không nhớ thì thôi, ta sẽ đi tìm sư phụ của người hỏi.
- A đệ tử nhớ ra rồi, nàng ta không những là đệ tử của Tống chấp sự mà còn là công chúa của hoàng triều nào đó.
- Chỉ có nhiêu đây thôi sao ?
- Đệ tử chỉ biết được nhiêu đây.
Mạc Nguyên thành thật trả lời, lai lịch của mỗi đệ tử đều được thánh cung bảo vệ muốn biết cũng không dễ.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt khó xử của Mạc Nguyên cũng không tiếp tục ép hỏi, ánh mắt nhìn sang thủy tinh thạch.
- Thứ này dùng như thế nào ?
- Cái này rất đơn giản…
Mạc Nguyên biết sắc tâm của vị sư thúc này không thua gì hắn nếu có thể lôi xuống nước sao này hắn sẽ có thêm một tấm bùa hộ mạng.
Sao khi nghe một lúc Lý Tinh đã biết được cách sử dụng thủy tinh thạch, khá giống với gương phản chiếu nhưng lại có thể phản chiếu hình ảnh theo đường cong trong phạm vi ngắn.
Lý Tinh suy nghĩ một chút quyết định lấy ra mấy viên lưu ảnh thạch đưa cho đối phương.
- Ta còn đại sự phải giải quyết, có gì thú vị lưu vào đây cho ta.
- Đệ tử tuân lệnh, sư thúc đi thong thả.
Lý Tinh đi được một đoạn đột nhiên xoay người.
- Người còn nơi nào thú vị không ?
- Còn, còn rất nhiều.
- E hèm, ta chỉ vừa tới đây nên chưa quen đường nên muốn nhờ người dẫn đi tham quan vài nơi.
- Sư thúc yên tâm chuyện này giao cho đệ tử.
Mạc Nguyên lập tức đáp ứng, hắn biết vài nơi rất tốt nhưng không được phép tiến vào nếu như có sư thúc đi theo thì là chuyện khác.
Sao khi đảo thêm vài vòng trong đan cung nhưng không có gì thú vị, Lý Tinh quyết định trở về phòng luyện chế đan dược.
Thần lô đỉnh lơ lửng trên không tỏa ra từng tia hỏa sắc ánh sáng, Lý Tinh lấy ra xích hồn quả cẩn thận tách một miếng nhỏ ném vào bên trong, với khả năng hiện tại của hắn không thể nào luyện chế được địa cấp linh dược như xích hồn quả nhưng hắn nắm giữ một tia hỏa khí của bất diệt chân hỏa nên vẫn có cơ hội.
Lý Tinh lấy thêm hai gốc huyền cấp dược liệu mà hắn thu được bên trong đan phòng chia làm 10 phần dùng để luyện 10 lò xích hồn đan, hắn lấy một phần ném vào thần lô đỉnh sao đó ngồi một bên chờ đợi.
Một lúc sao từ bên trong thần lô đỉnh bay ra 6 viên đan dược, Lý Tinh lập tức thu vào bình.
- Khá tốt, 5 viên phế phẩm 1 viên không thành phẩm.
Lần đầu luyện huyền cấp đan dược chỉ cần thu được cặn dược cũng xem như là thiên tài, hắn luyện ra 6 viên phế dược có thể nói là thiên tài trong thiên tài.
Lý Tinh tiếp tục ném linh dược vào bên trong thần lô đỉnh, lần này hắn quyết định luyện huyền cấp hạ phẩm kim nguyên đan để gia tăng tỷ lệ thành công sao đó sẽ quay lại luyện xích hồn đan.
Trong lúc Lý Tinh luyện đan thì bên ngoài mở tiệc ăn mừng, thánh tử Trịnh Thiên Quân sao một thời gian bế quan cuối cùng cũng hoàn toàn tiến vào địa nguyên cảnh.
Bên trong phủ thánh tử lúc này vô cùng náo nhiệt, toàn bộ nhân vật lớn của Vô cực cung, Huyền Nguyên đế quốc cùng mấy hoàng triều lân cận đều cho người đến chúc mừng.
- Thiên Quân huynh chúc mừng, chúc mừng.
Lúc này một đoàn người từ bên ngoài tiến vào, dẫn đầu là một thanh niên hoàng bào.
- Lục huynh.
Trịnh Thiên Quân đích thân tiến ra tiếp đón.
- Hôm nay chỉ có Lục huynh đến sao ?
- Sao vậy ? chê ít sao ?
- Lục huynh tự mình đến chính là vinh hạnh của Thiên Quân, mời vào.
Người bên trong vừa nhìn thấy thanh niên hoàng bào đều lui sang một bên, thái độ vô cùng cung kính.
- Không ngờ tam hoàng tử lại tự mình đến.
- Chuyện này là tất nhiên, một trong hai vị song vương đột phá người kia tất nhiên phải đến chúc mừng.
- Nghe nói tam hoàng tử cũng chuẩn bị đột phá địa nguyên kì.
- Như vậy không phải sẽ phá kỉ lục của thánh tử sao ? tam hoàng tử trẻ hơn thánh tử đến 2 tuổi.
Mọi người nhìn hai vị Huyền thiên song vương đi phía trước, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, bọn họ tự nhận là thiên tài nhưng nếu so với hai người trước mặt chẳng khác nào ngoại môn so với chân truyền đệ tử.
- Lục huynh đại hoàng tử không đến sao ?
- Đại ca vừa tiến vào tổ lăng cũng không biết lúc nào mới trở ra.
Hai mắt Trịnh Thiên Quân khẽ biến, đại hoàng tử tiến vào tổ lăng như vậy hoàng vị hơn phân nữa đã có chủ.
Lục Kiếm Hoa vừa tiến vào thì bên ngoài lại có khách quý tìm đến, lần này là đại mỹ nhân.
- Thánh nữ đến...
Toàn bộ phủ thánh tử trở nên náo động, phần lớn đều nhìn ra bên ngoài đại môn nơi đó có một mỹ nhân che mặt đang tiến vào, bên cạnh nàng còn có hai mỹ nữ, một người lạnh lùng như băng, một người lung linh hoạt bát nhưng ánh mắt của mọi người đều tập trung vào nữ nhân ở giữa.
Tuy nàng mang khăng che mặt nhưng dáng người lung linh, khí tức thánh khiết như một vị nữ thần không một nữ tử nào có thể so sánh.
- Tích Vân, ta còn tưởng nàng không đến.
Trịnh Thiên Quân lập tức xuất hiện trước mặt tam nữ, Lục Kiếm Hoa cũng đứng bên cạnh.
- Thánh nữ đã lâu không gặp.
- Hai vị song vương muốn cùng Tích Vân sư tỷ đứng đây trò chuyện sao ?
Nữ nhân hoạt bát đứng bên cạnh khẽ mở lời, giọng nói vô cùng đáng yêu.
- Chu tiên tử nói phải là ta không đúng, mời ba vị mỹ nhân vào trong.
Trịnh Thiên Quân vừa nói xong bên ngoài đại môn lại có một giọng nói truyền đến.
- Thiên Quân ca ca, huynh gấp như vậy làm gì ? chẳng lẽ không muốn gặp muội sao ?
Mọi người lập tức nhìn ra bên ngoài, sắc mặt đại biến như gặp phải thiên thú đỉnh phong, ngay cả Trịnh Thiên Quân cũng chỉ nỡ một nụ cười miễn cưỡng còn Lục Kiếm Hoa đã không thấy bóng dáng.
- Lạc sư muội không phải muội đang bế quan sao ?
- Người ta vừa nghe nói huynh đột phá liền xuất quan đến chúc mừng, không ngờ huynh lại không để ý đến ta.
Hắc y nữ tử tuy mang khăn che mặt nhưng giọng nói đầy ủy khuất, giống như vừa bị Trịnh Thiên Quân ức hiếp.
Trịnh Thiên Quân đột nhiên cảm nhận vài ánh mắt hung hăng hướng về phía mình thầm kêu không ổn nhưng hắn chưa kịp ra tay đã thấy bạch quang lóe lên, vài tia địch ý kia đều biến mất.
- Tích Vân đa tạ.
Bạch y thánh nữ khẽ gật đầu sao đó tiến vào bên trong, hắc y nữ tử hừ lạnh một tiếng lập tức đuổi theo.
- Sư đệ có thể nhìn ra lai lịch của ta chắc thân phận cũng không đơn giản.
Lý Tinh không trả lời trực tiếp ném ngọc bài của hắn cho Mạc Nguyên.
- Liễu Đồng? hình như ta đã nghe tên này ở đâu thì phải.
- Có phải ở chỗ sư phụ của người không ?
- Đúng rồi, sư tổ hình như gọi là Liễu Đồng á… người…
- Không sai ta chính là sư thúc mới nhập môn của người.
Mạc Nguyên chợt nhớ ra sư phụ hắn từng nói mấy hôm trước sư tổ vừa mới thu một tên đệ tử còn bảo hắn khi nào rãnh rỗi nên đến thỉnh an.
- Thì ra là sư thúc hề hề… không ngờ lại gặp người ở chỗ này, người đến đây để đọc thư tịch sao ?
- Bớt nhảm, người còn chưa nói cho ta biết tại sao lại sợ nữ nhân kia như vậy ?
- Người nói nữ nhân nào ?
Lý Tinh nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Mạc Nguyên chỉ muốn đấm hắn một cái.
- Người không nhớ thì thôi, ta sẽ đi tìm sư phụ của người hỏi.
- A đệ tử nhớ ra rồi, nàng ta không những là đệ tử của Tống chấp sự mà còn là công chúa của hoàng triều nào đó.
- Chỉ có nhiêu đây thôi sao ?
- Đệ tử chỉ biết được nhiêu đây.
Mạc Nguyên thành thật trả lời, lai lịch của mỗi đệ tử đều được thánh cung bảo vệ muốn biết cũng không dễ.
Lý Tinh nhìn vẻ mặt khó xử của Mạc Nguyên cũng không tiếp tục ép hỏi, ánh mắt nhìn sang thủy tinh thạch.
- Thứ này dùng như thế nào ?
- Cái này rất đơn giản…
Mạc Nguyên biết sắc tâm của vị sư thúc này không thua gì hắn nếu có thể lôi xuống nước sao này hắn sẽ có thêm một tấm bùa hộ mạng.
Sao khi nghe một lúc Lý Tinh đã biết được cách sử dụng thủy tinh thạch, khá giống với gương phản chiếu nhưng lại có thể phản chiếu hình ảnh theo đường cong trong phạm vi ngắn.
Lý Tinh suy nghĩ một chút quyết định lấy ra mấy viên lưu ảnh thạch đưa cho đối phương.
- Ta còn đại sự phải giải quyết, có gì thú vị lưu vào đây cho ta.
- Đệ tử tuân lệnh, sư thúc đi thong thả.
Lý Tinh đi được một đoạn đột nhiên xoay người.
- Người còn nơi nào thú vị không ?
- Còn, còn rất nhiều.
- E hèm, ta chỉ vừa tới đây nên chưa quen đường nên muốn nhờ người dẫn đi tham quan vài nơi.
- Sư thúc yên tâm chuyện này giao cho đệ tử.
Mạc Nguyên lập tức đáp ứng, hắn biết vài nơi rất tốt nhưng không được phép tiến vào nếu như có sư thúc đi theo thì là chuyện khác.
Sao khi đảo thêm vài vòng trong đan cung nhưng không có gì thú vị, Lý Tinh quyết định trở về phòng luyện chế đan dược.
Thần lô đỉnh lơ lửng trên không tỏa ra từng tia hỏa sắc ánh sáng, Lý Tinh lấy ra xích hồn quả cẩn thận tách một miếng nhỏ ném vào bên trong, với khả năng hiện tại của hắn không thể nào luyện chế được địa cấp linh dược như xích hồn quả nhưng hắn nắm giữ một tia hỏa khí của bất diệt chân hỏa nên vẫn có cơ hội.
Lý Tinh lấy thêm hai gốc huyền cấp dược liệu mà hắn thu được bên trong đan phòng chia làm 10 phần dùng để luyện 10 lò xích hồn đan, hắn lấy một phần ném vào thần lô đỉnh sao đó ngồi một bên chờ đợi.
Một lúc sao từ bên trong thần lô đỉnh bay ra 6 viên đan dược, Lý Tinh lập tức thu vào bình.
- Khá tốt, 5 viên phế phẩm 1 viên không thành phẩm.
Lần đầu luyện huyền cấp đan dược chỉ cần thu được cặn dược cũng xem như là thiên tài, hắn luyện ra 6 viên phế dược có thể nói là thiên tài trong thiên tài.
Lý Tinh tiếp tục ném linh dược vào bên trong thần lô đỉnh, lần này hắn quyết định luyện huyền cấp hạ phẩm kim nguyên đan để gia tăng tỷ lệ thành công sao đó sẽ quay lại luyện xích hồn đan.
Trong lúc Lý Tinh luyện đan thì bên ngoài mở tiệc ăn mừng, thánh tử Trịnh Thiên Quân sao một thời gian bế quan cuối cùng cũng hoàn toàn tiến vào địa nguyên cảnh.
Bên trong phủ thánh tử lúc này vô cùng náo nhiệt, toàn bộ nhân vật lớn của Vô cực cung, Huyền Nguyên đế quốc cùng mấy hoàng triều lân cận đều cho người đến chúc mừng.
- Thiên Quân huynh chúc mừng, chúc mừng.
Lúc này một đoàn người từ bên ngoài tiến vào, dẫn đầu là một thanh niên hoàng bào.
- Lục huynh.
Trịnh Thiên Quân đích thân tiến ra tiếp đón.
- Hôm nay chỉ có Lục huynh đến sao ?
- Sao vậy ? chê ít sao ?
- Lục huynh tự mình đến chính là vinh hạnh của Thiên Quân, mời vào.
Người bên trong vừa nhìn thấy thanh niên hoàng bào đều lui sang một bên, thái độ vô cùng cung kính.
- Không ngờ tam hoàng tử lại tự mình đến.
- Chuyện này là tất nhiên, một trong hai vị song vương đột phá người kia tất nhiên phải đến chúc mừng.
- Nghe nói tam hoàng tử cũng chuẩn bị đột phá địa nguyên kì.
- Như vậy không phải sẽ phá kỉ lục của thánh tử sao ? tam hoàng tử trẻ hơn thánh tử đến 2 tuổi.
Mọi người nhìn hai vị Huyền thiên song vương đi phía trước, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ, bọn họ tự nhận là thiên tài nhưng nếu so với hai người trước mặt chẳng khác nào ngoại môn so với chân truyền đệ tử.
- Lục huynh đại hoàng tử không đến sao ?
- Đại ca vừa tiến vào tổ lăng cũng không biết lúc nào mới trở ra.
Hai mắt Trịnh Thiên Quân khẽ biến, đại hoàng tử tiến vào tổ lăng như vậy hoàng vị hơn phân nữa đã có chủ.
Lục Kiếm Hoa vừa tiến vào thì bên ngoài lại có khách quý tìm đến, lần này là đại mỹ nhân.
- Thánh nữ đến...
Toàn bộ phủ thánh tử trở nên náo động, phần lớn đều nhìn ra bên ngoài đại môn nơi đó có một mỹ nhân che mặt đang tiến vào, bên cạnh nàng còn có hai mỹ nữ, một người lạnh lùng như băng, một người lung linh hoạt bát nhưng ánh mắt của mọi người đều tập trung vào nữ nhân ở giữa.
Tuy nàng mang khăng che mặt nhưng dáng người lung linh, khí tức thánh khiết như một vị nữ thần không một nữ tử nào có thể so sánh.
- Tích Vân, ta còn tưởng nàng không đến.
Trịnh Thiên Quân lập tức xuất hiện trước mặt tam nữ, Lục Kiếm Hoa cũng đứng bên cạnh.
- Thánh nữ đã lâu không gặp.
- Hai vị song vương muốn cùng Tích Vân sư tỷ đứng đây trò chuyện sao ?
Nữ nhân hoạt bát đứng bên cạnh khẽ mở lời, giọng nói vô cùng đáng yêu.
- Chu tiên tử nói phải là ta không đúng, mời ba vị mỹ nhân vào trong.
Trịnh Thiên Quân vừa nói xong bên ngoài đại môn lại có một giọng nói truyền đến.
- Thiên Quân ca ca, huynh gấp như vậy làm gì ? chẳng lẽ không muốn gặp muội sao ?
Mọi người lập tức nhìn ra bên ngoài, sắc mặt đại biến như gặp phải thiên thú đỉnh phong, ngay cả Trịnh Thiên Quân cũng chỉ nỡ một nụ cười miễn cưỡng còn Lục Kiếm Hoa đã không thấy bóng dáng.
- Lạc sư muội không phải muội đang bế quan sao ?
- Người ta vừa nghe nói huynh đột phá liền xuất quan đến chúc mừng, không ngờ huynh lại không để ý đến ta.
Hắc y nữ tử tuy mang khăn che mặt nhưng giọng nói đầy ủy khuất, giống như vừa bị Trịnh Thiên Quân ức hiếp.
Trịnh Thiên Quân đột nhiên cảm nhận vài ánh mắt hung hăng hướng về phía mình thầm kêu không ổn nhưng hắn chưa kịp ra tay đã thấy bạch quang lóe lên, vài tia địch ý kia đều biến mất.
- Tích Vân đa tạ.
Bạch y thánh nữ khẽ gật đầu sao đó tiến vào bên trong, hắc y nữ tử hừ lạnh một tiếng lập tức đuổi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.