Ta Về Tiền Kiếp Gặp Người Thương
Chương 29: Cơm gia đình
Trịnh Thục Phương
26/06/2024
Sau khi từ thị vệ sở trở về hoàng cung, tôi dần dần đã quen với cuộc sống lẻ nơi này nên cảm thấy bớt nhàm chán hơn trước. Mấy hôm nay thị vệ sở đã hết công việc nên Đông Anh cũng nhàn rỗi hơn nên thường xuyên dành thời gian vào cung. Sáng sớm hôm nay, sau khi đến thỉnh an hoàng hậu, tôi chạy đến Ngự Uyển để hóng gió, trời đêm qua vừa mưa nên không khí mát mẻ vô cùng.
Lục công công, bái kiến công chúaMiễn lễ, công công mau đứng lên đi!Lục công công đứng dậy, lấy từ trong tay áo ra một gói giấy nhỏ nhỏ đưa cho tôi 2°
Đây là gì?Người mở ra xem đi!Bánh hoa mai sao? Sao hôm nay lão lại mang cho ta thế?
- Đây là của Quốc sư mang vào cho lão nô! Lão mang đến cho công chúa một cái cùng ăn đó mà!
Tôi bất giác nhoẻ miệng cười rồi trêu chọc lão một chút
Hôm nay Lục công công chia bánh hoa mai cho người khác thì đúng là chuyện hiếm gặp rồi!Người nói vậy cứ như lão tham ăn lắm vậy!Lão không tham ăn nhưng lão giấu để ăn một mình thôi! CCông chúa...Tôi trêu chọc lão một chút rồi cũng bảo lão ngồi xuống cùng ăn, vẫn là bẻ đôi cái bánh rồi chia cho lão một nửa
Công chúa, hôm nay nguyên soái không vào cung sao ạ?Huynh ấy đã đến chỗ hoàng thượng rồi! Hình như là có việc gì đó quan trọng lắm! ®Chắc là chuyện hôn sự của công chúa và ngài ấy đấy ạ!Lục công công, ta cũng không biết phải nói như thế nào nữa! Có đôi lúc ta thật sự rất sợ bước vào mối hôn sự này!Nguyên soái không yêu thương người sao?Không...không, huynh ấy rất yêu thương ta!Vậy người sợ điều gì?
- Ta chỉ sợ đây chỉ là nhất thời huynh ấy chưa có được ta nên mới yêu thương như thể... sau này khi đã thành thân rồi thì cũng sẽ giống các hoàng huynh của ta...cũng sẽ tam thê tứ thiếp như thế! •_
Tôi chau mày lo lắng, Lục công công bên cạnh chỉ mỉm cười nhẹ rồi lắc đầu
Công chúa bé bỏng của lão nô ơi! Nếu nguyên soái có cái gan đó thì lão đây sẽ hi sinh cái thân già này để bảo vệ người mà! Đám thê thiếp kia sẽ chẳng bắt nạt được người đâu ạ! ®Haizzz thôi bỏ đi, ta về cung Liên Ngọc đây! Nghiễm Nhi, chúng ta đi thôi!Tôi và Nghiễm Nhi quay về cung Liên Ngọc, vừa bước vào cửa đã thấy Đông Anh ngồi ở noãn cát từ bao giờ. Nam nhân này vốn rất biết cách làm tôi yên tâm, kì thực cảm thấy không giống như người dễ thay lòng đổi dạ nhưng bản tính của nữ nhân vẫn luôn lo sợ những sự thay đổi trong chuyện tình yêu cũng rất khó thay đổi
Nàng về rồi sao?Huynh đến từ khi nào? Chờ ta có lâu không?Ta từ chỗ hoàng thượng về đây cũng đã khá lâu rồi! Mau ngồi xuống đi, xem ta mang gì cho nàng!
Tôi ngồi xuống ghế đầu, Đông Anh mang ra một hộp toàn thức ăn để trên bàn, thơm phức
Là thức ăn? Sao hôm nay huynh lại mang thức ăn đến đây?Đây là mấy món ngon ta nhờ người trong phủ làm mang đến! Ta thấy nàng ăn thức ăn trong cung đã ngán rồi nên cố tình mang một ít thức ăn của gia đình bình thường đến cho nàng thử! 2Mấy món ăn Đông Anh mang đến đều được bày trí đơn giản hơn trong cung rất nhiều, cũng không phải là những món ăn được làm từ những nguyên liệu đắc đỏ, chỉ là rau thịt bình thường nhưng lại làm tôi cảm thấy thích thú hơn hẳn
Huynh cùng ăn với ta được không?Cùng ăn sao? Chút nữa ta ăn sau cũng được mà!Cơm nhà thì phải là hai người cùng ăn chứ! Một mình ta ăn thì đầu gọi là cơm nhà được!Nhưng mà...Huynh nhiều lời quá! Nghiễm Nhi, em lấy thêm chén đũa đến đây!Tôi kéo Đông Anh ngồi xuống bên cạnh, Nghiễm Nhi mang chén đũa đến đặt xuống chỗ huynh ấy đang ngồi. Tôi cũng nhanh tay xới một chén cơm cho huynh ấy, cảm giác cứ lâng lâng hạnh phúc, vẻ mặt huynh ấy cũng vui vẻ đến không thể giấu được 2
- Nàng thử món này đi đây là trứng chiên! Trong cung cũng ít khi nàng được ăn món này!
Cũng phải, trong cung chỉ toàn mấy món sơn hào hải vị, hiếm khi được ăn đến. Hôm nay nhìn thấy cũng có chút không thể kìm lòng
Đây là rau cải rổ xào dầu hào! Nàng ăn nhiều vào!Ngon quá...huynh cũng ăn đi!Tôi gắp một miếng thức ăn bỏ vào chén của huynh ấy
Huynh ăn đi!Tối nay ngoài thành đã treo đèn để đón thất tịch rồi! Nàng có muốn ra ngoài xem không?Đi đi...ta muốn đi! Nhưng mà không muốn đi quá phô trương đông người!Ta đã xin hoàng thượng tối nay đưa nàng đi xem đèn hoa rồi! Nên không cần nhiều người đâu! Hai người một ngựa là được!Thật sao?Mau ăn nhanh rồi chuẩn bị rồi chúng ta cùng đi!
Tôi cố gắng ăn thật nhanh để chuẩn bị cho chuyến đi tối nay, ăn nhanh nên chẳng để ý thức ăn dính trên mặt lúc nào không hay. Đông Anh đưa tay lấy hạt cơm trên mặt tôi xuống liền cười ôn nhu
Nàng vẫn như trẻ con vậy! Cơm dính trên mặt kia kìa!Trẻ con thì sao chứ?Trẻ con thì đáng yêu! Lần đầu tiên từ khi tôi xuyên không về đây mới có cảm giác được bỏ qua lễ nghi mà ngồi ăn cơm gia đình, được ăn thức ăn của các gia đình bình thường cùng với người trong lòng lại vui vẻ đến thế. Thì ra món ăn trong cung ngon đến mấy nhưng tâm trạng không tốt thì cũng không ngon bằng cơm canh đạm bạc nhà thường dân. Lễ nghi trong cung lại gò bó con người đến chán, nếu có phu quân ta chỉ mong có thể cùng ngồi ăn cơm đạm bạc như thế này thay cho các món sơn hào hải vị của ngự trù mang đến cũng đủ vui rồi
Lục công công, bái kiến công chúaMiễn lễ, công công mau đứng lên đi!Lục công công đứng dậy, lấy từ trong tay áo ra một gói giấy nhỏ nhỏ đưa cho tôi 2°
Đây là gì?Người mở ra xem đi!Bánh hoa mai sao? Sao hôm nay lão lại mang cho ta thế?
- Đây là của Quốc sư mang vào cho lão nô! Lão mang đến cho công chúa một cái cùng ăn đó mà!
Tôi bất giác nhoẻ miệng cười rồi trêu chọc lão một chút
Hôm nay Lục công công chia bánh hoa mai cho người khác thì đúng là chuyện hiếm gặp rồi!Người nói vậy cứ như lão tham ăn lắm vậy!Lão không tham ăn nhưng lão giấu để ăn một mình thôi! CCông chúa...Tôi trêu chọc lão một chút rồi cũng bảo lão ngồi xuống cùng ăn, vẫn là bẻ đôi cái bánh rồi chia cho lão một nửa
Công chúa, hôm nay nguyên soái không vào cung sao ạ?Huynh ấy đã đến chỗ hoàng thượng rồi! Hình như là có việc gì đó quan trọng lắm! ®Chắc là chuyện hôn sự của công chúa và ngài ấy đấy ạ!Lục công công, ta cũng không biết phải nói như thế nào nữa! Có đôi lúc ta thật sự rất sợ bước vào mối hôn sự này!Nguyên soái không yêu thương người sao?Không...không, huynh ấy rất yêu thương ta!Vậy người sợ điều gì?
- Ta chỉ sợ đây chỉ là nhất thời huynh ấy chưa có được ta nên mới yêu thương như thể... sau này khi đã thành thân rồi thì cũng sẽ giống các hoàng huynh của ta...cũng sẽ tam thê tứ thiếp như thế! •_
Tôi chau mày lo lắng, Lục công công bên cạnh chỉ mỉm cười nhẹ rồi lắc đầu
Công chúa bé bỏng của lão nô ơi! Nếu nguyên soái có cái gan đó thì lão đây sẽ hi sinh cái thân già này để bảo vệ người mà! Đám thê thiếp kia sẽ chẳng bắt nạt được người đâu ạ! ®Haizzz thôi bỏ đi, ta về cung Liên Ngọc đây! Nghiễm Nhi, chúng ta đi thôi!Tôi và Nghiễm Nhi quay về cung Liên Ngọc, vừa bước vào cửa đã thấy Đông Anh ngồi ở noãn cát từ bao giờ. Nam nhân này vốn rất biết cách làm tôi yên tâm, kì thực cảm thấy không giống như người dễ thay lòng đổi dạ nhưng bản tính của nữ nhân vẫn luôn lo sợ những sự thay đổi trong chuyện tình yêu cũng rất khó thay đổi
Nàng về rồi sao?Huynh đến từ khi nào? Chờ ta có lâu không?Ta từ chỗ hoàng thượng về đây cũng đã khá lâu rồi! Mau ngồi xuống đi, xem ta mang gì cho nàng!
Tôi ngồi xuống ghế đầu, Đông Anh mang ra một hộp toàn thức ăn để trên bàn, thơm phức
Là thức ăn? Sao hôm nay huynh lại mang thức ăn đến đây?Đây là mấy món ngon ta nhờ người trong phủ làm mang đến! Ta thấy nàng ăn thức ăn trong cung đã ngán rồi nên cố tình mang một ít thức ăn của gia đình bình thường đến cho nàng thử! 2Mấy món ăn Đông Anh mang đến đều được bày trí đơn giản hơn trong cung rất nhiều, cũng không phải là những món ăn được làm từ những nguyên liệu đắc đỏ, chỉ là rau thịt bình thường nhưng lại làm tôi cảm thấy thích thú hơn hẳn
Huynh cùng ăn với ta được không?Cùng ăn sao? Chút nữa ta ăn sau cũng được mà!Cơm nhà thì phải là hai người cùng ăn chứ! Một mình ta ăn thì đầu gọi là cơm nhà được!Nhưng mà...Huynh nhiều lời quá! Nghiễm Nhi, em lấy thêm chén đũa đến đây!Tôi kéo Đông Anh ngồi xuống bên cạnh, Nghiễm Nhi mang chén đũa đến đặt xuống chỗ huynh ấy đang ngồi. Tôi cũng nhanh tay xới một chén cơm cho huynh ấy, cảm giác cứ lâng lâng hạnh phúc, vẻ mặt huynh ấy cũng vui vẻ đến không thể giấu được 2
- Nàng thử món này đi đây là trứng chiên! Trong cung cũng ít khi nàng được ăn món này!
Cũng phải, trong cung chỉ toàn mấy món sơn hào hải vị, hiếm khi được ăn đến. Hôm nay nhìn thấy cũng có chút không thể kìm lòng
Đây là rau cải rổ xào dầu hào! Nàng ăn nhiều vào!Ngon quá...huynh cũng ăn đi!Tôi gắp một miếng thức ăn bỏ vào chén của huynh ấy
Huynh ăn đi!Tối nay ngoài thành đã treo đèn để đón thất tịch rồi! Nàng có muốn ra ngoài xem không?Đi đi...ta muốn đi! Nhưng mà không muốn đi quá phô trương đông người!Ta đã xin hoàng thượng tối nay đưa nàng đi xem đèn hoa rồi! Nên không cần nhiều người đâu! Hai người một ngựa là được!Thật sao?Mau ăn nhanh rồi chuẩn bị rồi chúng ta cùng đi!
Tôi cố gắng ăn thật nhanh để chuẩn bị cho chuyến đi tối nay, ăn nhanh nên chẳng để ý thức ăn dính trên mặt lúc nào không hay. Đông Anh đưa tay lấy hạt cơm trên mặt tôi xuống liền cười ôn nhu
Nàng vẫn như trẻ con vậy! Cơm dính trên mặt kia kìa!Trẻ con thì sao chứ?Trẻ con thì đáng yêu! Lần đầu tiên từ khi tôi xuyên không về đây mới có cảm giác được bỏ qua lễ nghi mà ngồi ăn cơm gia đình, được ăn thức ăn của các gia đình bình thường cùng với người trong lòng lại vui vẻ đến thế. Thì ra món ăn trong cung ngon đến mấy nhưng tâm trạng không tốt thì cũng không ngon bằng cơm canh đạm bạc nhà thường dân. Lễ nghi trong cung lại gò bó con người đến chán, nếu có phu quân ta chỉ mong có thể cùng ngồi ăn cơm đạm bạc như thế này thay cho các món sơn hào hải vị của ngự trù mang đến cũng đủ vui rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.