Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn
Chương 16:
Vân Thụ
05/02/2024
Trời ơi! Ai đó cứu lấy hắn với!
Cơ Dữ Ý gần như muốn ngất xỉu.
Nhưng vì để có thể mau chóng tiến vào phân đoạn bình phẩm, làm cho Suất Vân Phù khó xử, Cơ Dữ Ý vẫn cố gắng chống đỡ, đưa ruột già nhét vào trong miệng.
Ọe, ọe!
Hắn bắt đầu tìm kiếm chiếc khăn tay.
Đáng tiếc khăn tay đã sớm bị các giám khảo khác lấy sạch. Cơ Dữ Ý nôn cũng không thể, nuốt xuống cũng không xong, ngồi tại chỗ suýt nữa hít thở không thông.
Cuối cùng, hắn nuốt miếng ruột già còn giữ lại "hương vị ban đầu" xuống.
Cùng với những thành phần vô nhân đạo trong đó.
Cơ Dữ Ý: ".."
Hắn suy yếu mở miệng: "Tiểu Suất tuyển thủ, tha thứ cho ta không có cách nào thăng cấp cho ngươi! Mặc dù Cửu Chuyển Đại Tràng này giữ lại hương vị nguyên bản, nhưng…"
Cơ Dữ Ý nói rất nhiều, từ trù nghệ của Suất Vân Phù, đến thái độ của hắn, rồi đến mặt nạ màu bạc trắng cổ quái của hắn, trong lời nói thể hiện từ trên xuống dưới của Suất Vân Phù không đáng một đồng.
Suất Vân Phù không tức giận.
Nhìn khuôn mặt tái xanh của Cơ Dữ Ý, hắn thậm chí còn có chút muốn cười.
Thực Tu tiền bối thấy thế, thay hắn cười ra tiếng trước: "Ta còn tự hỏi vì sao, hóa ra là như thế! Nhưng ngươi không sợ bị loại bỏ sao?"
Suất Vân Phù đáp: "Khi ta đưa ra quyết định liền biết sẽ bị loại. nhưng đã không quan trọng nữa rồi."
"Trù vương tranh bá không quan trọng, Cơ Dữ Ý cũng không quan trọng." Suất Vân Phù cười nói: "Cơ Dữ Ý còn đang cố gắng giữ lại sự thù hận của hắn đối với ta, mà ta sẽ có được quang minh vô hạn."
Thực Tu tiền bối vui mừng vô cùng.
Hắn cho rằng Suất Vân Phù đã nghĩ thông suốt rồi, quyết định vứt bỏ thù hận cũ, nghênh đón cuộc sống mới, lại xem nhẹ đáy mắt của thiếu niên lóe lên một tia sáng giảo hoạt.
Lòng bàn tay cầm Cao Thanh Lưu Ảnh Thạch của hắn lặng lẽ nắm chặt lại.
Mấy ngày sau, Suất Vân Phù gửi ảnh ghi lại hình Cơ Dữ Ý ăn đại tràng có vị nguyên bản đến cho , cũng vì thế mà viết nên một bài thơ.
"Chọn lấy ruột già lợn, thản nhiên ăn như tiên đan.
Trong đó có vị chân thật, khao khát nhớ lại đến quên lời."
Sau đó, cảnh tượng này trở thành hồi ức của một thế hệ, danh họa khó có thể tiêu tan…
[Cơ Tiên Quân ăn đồ dơ bẩn.
Các vị độc giả ở Nguyên vị diện đọc xong toàn bộ quá trình [Cơ Dữ Ý ăn đồ dơ bẩn]: "…"
A a a a a!
Ái Điện Hiệp, ngươi là loại quỷ dữ gì vậy! có ai viết văn như ngươi không?
Bọn họ rất chấn động, rồi lại khó có thể kiềm chế được cảm xúc ban đầu, lưu [Sau Khi Từ Bỏ Nhập Ma Ta Trở Thành Mỹ Thực Gia] vào bộ sưu tầm.
Còn không quên gọi bạn bè cùng nhau thưởng thức bức họa nổi tiếng này.
- Quyết không buông tha cho bất kỳ một đôi mắt chưa bị đầu độc nào!
Dưới sự nhiệt tình không biết xuất phát từ tâm tính gì của độc giả, nhiệt độ của [Sau Khi Từ Bỏ Nhập Ma Ta Trở Thành Mỹ Thực Gia] bắt đầu nhanh chóng tăng lên.
Mọi người nhao nhao để lại lời nhắn, bày tỏ sự ngưỡng mộ với hành động vĩ đại của nhân vật chính Tiểu Suất, cũng tò mò về sự phát triển kế tiếp.
Cơ Dữ Ý gần như muốn ngất xỉu.
Nhưng vì để có thể mau chóng tiến vào phân đoạn bình phẩm, làm cho Suất Vân Phù khó xử, Cơ Dữ Ý vẫn cố gắng chống đỡ, đưa ruột già nhét vào trong miệng.
Ọe, ọe!
Hắn bắt đầu tìm kiếm chiếc khăn tay.
Đáng tiếc khăn tay đã sớm bị các giám khảo khác lấy sạch. Cơ Dữ Ý nôn cũng không thể, nuốt xuống cũng không xong, ngồi tại chỗ suýt nữa hít thở không thông.
Cuối cùng, hắn nuốt miếng ruột già còn giữ lại "hương vị ban đầu" xuống.
Cùng với những thành phần vô nhân đạo trong đó.
Cơ Dữ Ý: ".."
Hắn suy yếu mở miệng: "Tiểu Suất tuyển thủ, tha thứ cho ta không có cách nào thăng cấp cho ngươi! Mặc dù Cửu Chuyển Đại Tràng này giữ lại hương vị nguyên bản, nhưng…"
Cơ Dữ Ý nói rất nhiều, từ trù nghệ của Suất Vân Phù, đến thái độ của hắn, rồi đến mặt nạ màu bạc trắng cổ quái của hắn, trong lời nói thể hiện từ trên xuống dưới của Suất Vân Phù không đáng một đồng.
Suất Vân Phù không tức giận.
Nhìn khuôn mặt tái xanh của Cơ Dữ Ý, hắn thậm chí còn có chút muốn cười.
Thực Tu tiền bối thấy thế, thay hắn cười ra tiếng trước: "Ta còn tự hỏi vì sao, hóa ra là như thế! Nhưng ngươi không sợ bị loại bỏ sao?"
Suất Vân Phù đáp: "Khi ta đưa ra quyết định liền biết sẽ bị loại. nhưng đã không quan trọng nữa rồi."
"Trù vương tranh bá không quan trọng, Cơ Dữ Ý cũng không quan trọng." Suất Vân Phù cười nói: "Cơ Dữ Ý còn đang cố gắng giữ lại sự thù hận của hắn đối với ta, mà ta sẽ có được quang minh vô hạn."
Thực Tu tiền bối vui mừng vô cùng.
Hắn cho rằng Suất Vân Phù đã nghĩ thông suốt rồi, quyết định vứt bỏ thù hận cũ, nghênh đón cuộc sống mới, lại xem nhẹ đáy mắt của thiếu niên lóe lên một tia sáng giảo hoạt.
Lòng bàn tay cầm Cao Thanh Lưu Ảnh Thạch của hắn lặng lẽ nắm chặt lại.
Mấy ngày sau, Suất Vân Phù gửi ảnh ghi lại hình Cơ Dữ Ý ăn đại tràng có vị nguyên bản đến cho , cũng vì thế mà viết nên một bài thơ.
"Chọn lấy ruột già lợn, thản nhiên ăn như tiên đan.
Trong đó có vị chân thật, khao khát nhớ lại đến quên lời."
Sau đó, cảnh tượng này trở thành hồi ức của một thế hệ, danh họa khó có thể tiêu tan…
[Cơ Tiên Quân ăn đồ dơ bẩn.
Các vị độc giả ở Nguyên vị diện đọc xong toàn bộ quá trình [Cơ Dữ Ý ăn đồ dơ bẩn]: "…"
A a a a a!
Ái Điện Hiệp, ngươi là loại quỷ dữ gì vậy! có ai viết văn như ngươi không?
Bọn họ rất chấn động, rồi lại khó có thể kiềm chế được cảm xúc ban đầu, lưu [Sau Khi Từ Bỏ Nhập Ma Ta Trở Thành Mỹ Thực Gia] vào bộ sưu tầm.
Còn không quên gọi bạn bè cùng nhau thưởng thức bức họa nổi tiếng này.
- Quyết không buông tha cho bất kỳ một đôi mắt chưa bị đầu độc nào!
Dưới sự nhiệt tình không biết xuất phát từ tâm tính gì của độc giả, nhiệt độ của [Sau Khi Từ Bỏ Nhập Ma Ta Trở Thành Mỹ Thực Gia] bắt đầu nhanh chóng tăng lên.
Mọi người nhao nhao để lại lời nhắn, bày tỏ sự ngưỡng mộ với hành động vĩ đại của nhân vật chính Tiểu Suất, cũng tò mò về sự phát triển kế tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.