Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn
Chương 30:
Vân Thụ
05/02/2024
Đáng tiếc, nàng đã đoán sai.
Nếu không có ở đây, thì chính là......
Ánh mắt Ngu Thù dạo động, nàng có hơi do dự.
Nhưng thời cơ không chờ đợi ai, khi lướt qua Cơ Dữ Ý, nàng quyết đoán vươn tay ra...
Sờ ngực hắn một cái.
Cơ Dữ Ý dễ dàng lấy lại được túi tiền, hắn còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, lập tức giống như bị điện giật nhận ra chuyện hoang đường vừa mới xảy ra.
Ngu Thù, nàng đánh vào ngực hắn!
Có lẽ do nàng không cẩn thận mới đánh trúng ngực hắn, nhưng nàng còn dùng sức đụng một cái! Phải biết rằng hắn đặt vật kia ở trong vạt áo...
Sắc mặt Cơ Dữ Ý dần dần thay đổi.
Tri giác của hắn còn chưa thoái hóa, hắn đương nhiên cảm nhận được bình lưu ly chứa Phược Tâm Tằm đã bị Ngu Thù đánh nát, có vài mảnh vỡ đâm đau da thịt hắn.
Lúc Phược Tâm Tằm bị đánh thức, nó cũng không chọn người để ký sinh.
Cách đó không xa, ánh mắt Ngu Thù như có như không quan sát phản ứng của hắn.
Cơ Dữ Ý hốt hoảng, không chỉ bởi vì tử cổ đang chui vào bên trong máu của thịt hắn, mà còn bởi vì ánh mắt dường như đã hiểu rõ mọi chuyện của nàng.
Chẳng lẽ nàng đã biết? Không thể nào! Tại sao nàng lại nhìn hắn như vậy?
Nàng...
Khi Cơ Dữ Ý lấy lại tinh thần, lưng của hắn đã dựa vào rào chắn. Hắn vô thức lui về phía sau, gương mặt nhìn như hoàn toàn vô hại của Ngu Thù dần dần hiện rõ ở phía trước.
Nàng đứng bên cạnh hắn, cố ý ngăn cản tầm mắt của khán giả ở dưới đài. Nàng khẽ cau mày, có hơi ghét bỏ lấy mẫu cổ Phược Tâm Tằm từ trong quần áo của hắn ra, đặt vào trong lòng bàn tay mình.
Trong lòng Cơ Dữ Ý rét lạnh, trở nên run sợ, hắn chưa bao giờ tin tưởng phán đoán của mình như thế.
Ngu Thù biết.
Nàng đã biết từ lâu.
Nàng biết được điều này từ đâu? Rốt cuộc nàng muốn làm gì? Nàng có phát hiện ra hắn sử dụng Phược Tâm Tằm để đối phó với Sư Vân Tịnh không?
Cơ Dữ Ý không thể suy nghĩ tiếp nữa.
Hắn bị tử cổ khống chế, sức mạnh toàn thân đang dần dần trôi đi, mà hướng nó chảy đi, chính là mẫu cổ trong cơ thể Ngu Thù.
Hắn há miệng ra, lại không thể nói nên lời. Chỉ có thể trơ mắt nhìn linh lực của Ngu Thù tăng vọt, tu vi của nàng phá vỡ bình cảnh Trúc Cơ, bước vào Kim Đan.
Mẹ kiếp, đó đều là linh lực của hắn!
Ngu Thù đúng là ăn cướp giữa ban ngày!
Lúc này, Cơ Dữ Ý cũng không thể không nhận thua, hắn lập tức tông vào rào chắn. Nếu hắn không nhận thua, chỉ e Triêu Thiên Tông sẽ phải mang một người khô trở về.
Ngu Thù không có ý định đuổi tận giết tuyệt, nàng thấy hắn chủ động bay về phía sau, hắn vừa rời xuống đất, nàng liền ngừng thúc giục mẫu cổ lại.
Nàng cảm nhận khí tức bên trong đan điền, phát hiện ra mình đã sắp Kim Đan.
Mặc dù linh lực của nàng có được nhờ Phược Tâm Tằm, nhưng nàng quả thực sắp sửa tiến giai. Có lẽ, đây chính là "phương pháp hợp lý" trong lời của hệ thống.
Thế nhưng thì ra "phương pháp hợp lý" cũng bao gồm những thứ bản thân đạt được à?
...Đây là loại phần thưởng lông cừu gì xuất hiện trên người dê thế?
Ngu Thù như có điều gì suy nghĩ.
Nếu không có ở đây, thì chính là......
Ánh mắt Ngu Thù dạo động, nàng có hơi do dự.
Nhưng thời cơ không chờ đợi ai, khi lướt qua Cơ Dữ Ý, nàng quyết đoán vươn tay ra...
Sờ ngực hắn một cái.
Cơ Dữ Ý dễ dàng lấy lại được túi tiền, hắn còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, lập tức giống như bị điện giật nhận ra chuyện hoang đường vừa mới xảy ra.
Ngu Thù, nàng đánh vào ngực hắn!
Có lẽ do nàng không cẩn thận mới đánh trúng ngực hắn, nhưng nàng còn dùng sức đụng một cái! Phải biết rằng hắn đặt vật kia ở trong vạt áo...
Sắc mặt Cơ Dữ Ý dần dần thay đổi.
Tri giác của hắn còn chưa thoái hóa, hắn đương nhiên cảm nhận được bình lưu ly chứa Phược Tâm Tằm đã bị Ngu Thù đánh nát, có vài mảnh vỡ đâm đau da thịt hắn.
Lúc Phược Tâm Tằm bị đánh thức, nó cũng không chọn người để ký sinh.
Cách đó không xa, ánh mắt Ngu Thù như có như không quan sát phản ứng của hắn.
Cơ Dữ Ý hốt hoảng, không chỉ bởi vì tử cổ đang chui vào bên trong máu của thịt hắn, mà còn bởi vì ánh mắt dường như đã hiểu rõ mọi chuyện của nàng.
Chẳng lẽ nàng đã biết? Không thể nào! Tại sao nàng lại nhìn hắn như vậy?
Nàng...
Khi Cơ Dữ Ý lấy lại tinh thần, lưng của hắn đã dựa vào rào chắn. Hắn vô thức lui về phía sau, gương mặt nhìn như hoàn toàn vô hại của Ngu Thù dần dần hiện rõ ở phía trước.
Nàng đứng bên cạnh hắn, cố ý ngăn cản tầm mắt của khán giả ở dưới đài. Nàng khẽ cau mày, có hơi ghét bỏ lấy mẫu cổ Phược Tâm Tằm từ trong quần áo của hắn ra, đặt vào trong lòng bàn tay mình.
Trong lòng Cơ Dữ Ý rét lạnh, trở nên run sợ, hắn chưa bao giờ tin tưởng phán đoán của mình như thế.
Ngu Thù biết.
Nàng đã biết từ lâu.
Nàng biết được điều này từ đâu? Rốt cuộc nàng muốn làm gì? Nàng có phát hiện ra hắn sử dụng Phược Tâm Tằm để đối phó với Sư Vân Tịnh không?
Cơ Dữ Ý không thể suy nghĩ tiếp nữa.
Hắn bị tử cổ khống chế, sức mạnh toàn thân đang dần dần trôi đi, mà hướng nó chảy đi, chính là mẫu cổ trong cơ thể Ngu Thù.
Hắn há miệng ra, lại không thể nói nên lời. Chỉ có thể trơ mắt nhìn linh lực của Ngu Thù tăng vọt, tu vi của nàng phá vỡ bình cảnh Trúc Cơ, bước vào Kim Đan.
Mẹ kiếp, đó đều là linh lực của hắn!
Ngu Thù đúng là ăn cướp giữa ban ngày!
Lúc này, Cơ Dữ Ý cũng không thể không nhận thua, hắn lập tức tông vào rào chắn. Nếu hắn không nhận thua, chỉ e Triêu Thiên Tông sẽ phải mang một người khô trở về.
Ngu Thù không có ý định đuổi tận giết tuyệt, nàng thấy hắn chủ động bay về phía sau, hắn vừa rời xuống đất, nàng liền ngừng thúc giục mẫu cổ lại.
Nàng cảm nhận khí tức bên trong đan điền, phát hiện ra mình đã sắp Kim Đan.
Mặc dù linh lực của nàng có được nhờ Phược Tâm Tằm, nhưng nàng quả thực sắp sửa tiến giai. Có lẽ, đây chính là "phương pháp hợp lý" trong lời của hệ thống.
Thế nhưng thì ra "phương pháp hợp lý" cũng bao gồm những thứ bản thân đạt được à?
...Đây là loại phần thưởng lông cừu gì xuất hiện trên người dê thế?
Ngu Thù như có điều gì suy nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.