Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn
Chương 39:
Vân Thụ
05/02/2024
Vì thế, Sư Vân Tịnh lại được đưa về Đệ Tam Phong.
Đương nhiên, Đệ Tam Phong lại càng không có cách nào, trong lòng khẳng định chắc chắn là đám y tu kia rảnh rỗi sinh nông nổi, thế là lại đưa Sư Vân Tịnh tới Đệ Lục Phong.
Cứ thế mấy lần như vậy, Đệ Tam Phong và Đệ Lục Phong đều vô cùng bất mãn đối phương.
Vi Sinh Cố chê bọn họ quá mức ồn ào, hắn phất tay lên, sắp xếp Sư Vân Tịnh ở trong biệt viện, mặc hắn sống chết có số, tự mình tỉnh lại.
Qua mấy lần xóc nảy liên tục, tóc tai Sư Vân Tịnh trở nên tán loạn, y phục xốc xếch, cả người chật vật như thật sự bị đánh một trận.
Ngu Thù biết được vị trí của Sư Vân Tịnh, lúc nàng ngự kiếm đến biệt viện, thì nghe thấy tiếng hai người trong phòng đang nhiệt tình trò chuyện với nhau.
Trong đó có một giọng nữ không thể tin được nói: "Trời ạ, hắn thật sự bị tiểu sư muội của mình đánh à? Nàng ra tay quả thật tàn nhẫn, thật độc ác!"
Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng khác, khó phân biệt là nam hay nữ vang lên: "Thật không ngờ, chúng ta rời khỏi tông môn chưa tới nửa tháng, tiểu sư muội đã tiến bố nhanh tới thế, trong khi đại sư huynh lại trở nên sa ngã như vậy. Chỉ e Đệ Tam Phong sắp có sự thay đổi lật trời."
Ngu Thù đẩy cửa ra, quả nhiên thấy một nam một nữ đang đứng ở trong phòng.
Hai người nhảy lên nhảy xuống, quan sát tỉ mỉ Sư Vân Tịnh.
Bọn họ vừa nhìn, lại vừa không ngừng tán gẫu, tất cả đều là những câu nói nhàm chán.
Thần sắc Ngu Thù phức tạp.
Lại nói tiếp, hai người này cũng là người trong sư môn của nàng.
Nam tu mặc pháp y màu vàng nhạt, buộc tóc đuôi ngựa cao, dáng vẻ tuấn tú kia chính là nhị sư huynh của nàng.
Tên của nhị sư huynh là Triển Sơ Bạch.
Bình thường, tác phong của hắn hiên ngang lỗi lạc, cương nhu kết hợp, cộng thêm gương mặt anh tuấn điên đảo chúng sinh, đã nhiều năm liên tục nhân được danh hiệu "Nam tu được chào đón nhất Côn Luân Ngọc Kinh".
Trong khi Ngu Thù và những người khác trong sư môn đều biết được một bí mật của nhị sư huynh.
Thực ra, nam tu được chào đón nhất Côn Luân Ngọc Kinh này là một nữ nhân.
Tên thật của Triển Sơ Bạch là Hách Liên Nguyệt.
Hách Liên thị là dòng chính của Phong Hỏa giáo ở Bắc Châu. Phong Hỏa Giáo ở Bắc Châu vô cùng phức tạp, thế lực bề bộn, công pháp mà bọn họ tu luyện cũng tương tự với ma tu, là ma giáo điển hình trong mắt tiên môn.
Còn "Hách Liên Nguyệt", chính là phương danh của thánh nữ trong giáo bọn họ.
Sau khi điều tra rõ thân phận thật sự của Triển Sơ Bạch, mọi người đã cố giấu tin tức này đi.
Nguyên nhân thứ nhất, lúc đó Triển Sơ Bạch đã nhập tông được 5 năm, nhưng rất lâu sau đó mới bị phát hiện, điều này chứng tỏ cơ chế ở Côn Luân có nhiều sơ hở, nói ra quả thực không hề dễ nghe.
Nguyên nhân thứ hai, mọi người còn chưa biết mục đích Triển Sơ Bạch trà trộn trong tiên môn là gì. Bọn họ muốn chờ cơ hội, một lưới bắt sạch thế lực ở sau lưng nàng.
Nguyên nhân thứ ba, Vi Sinh Cố cảm thấy xử lý việc này quá mức phiền phức, trong khi hắn cũng hoàn toàn không để ý tới.
Đương nhiên, Đệ Tam Phong lại càng không có cách nào, trong lòng khẳng định chắc chắn là đám y tu kia rảnh rỗi sinh nông nổi, thế là lại đưa Sư Vân Tịnh tới Đệ Lục Phong.
Cứ thế mấy lần như vậy, Đệ Tam Phong và Đệ Lục Phong đều vô cùng bất mãn đối phương.
Vi Sinh Cố chê bọn họ quá mức ồn ào, hắn phất tay lên, sắp xếp Sư Vân Tịnh ở trong biệt viện, mặc hắn sống chết có số, tự mình tỉnh lại.
Qua mấy lần xóc nảy liên tục, tóc tai Sư Vân Tịnh trở nên tán loạn, y phục xốc xếch, cả người chật vật như thật sự bị đánh một trận.
Ngu Thù biết được vị trí của Sư Vân Tịnh, lúc nàng ngự kiếm đến biệt viện, thì nghe thấy tiếng hai người trong phòng đang nhiệt tình trò chuyện với nhau.
Trong đó có một giọng nữ không thể tin được nói: "Trời ạ, hắn thật sự bị tiểu sư muội của mình đánh à? Nàng ra tay quả thật tàn nhẫn, thật độc ác!"
Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng khác, khó phân biệt là nam hay nữ vang lên: "Thật không ngờ, chúng ta rời khỏi tông môn chưa tới nửa tháng, tiểu sư muội đã tiến bố nhanh tới thế, trong khi đại sư huynh lại trở nên sa ngã như vậy. Chỉ e Đệ Tam Phong sắp có sự thay đổi lật trời."
Ngu Thù đẩy cửa ra, quả nhiên thấy một nam một nữ đang đứng ở trong phòng.
Hai người nhảy lên nhảy xuống, quan sát tỉ mỉ Sư Vân Tịnh.
Bọn họ vừa nhìn, lại vừa không ngừng tán gẫu, tất cả đều là những câu nói nhàm chán.
Thần sắc Ngu Thù phức tạp.
Lại nói tiếp, hai người này cũng là người trong sư môn của nàng.
Nam tu mặc pháp y màu vàng nhạt, buộc tóc đuôi ngựa cao, dáng vẻ tuấn tú kia chính là nhị sư huynh của nàng.
Tên của nhị sư huynh là Triển Sơ Bạch.
Bình thường, tác phong của hắn hiên ngang lỗi lạc, cương nhu kết hợp, cộng thêm gương mặt anh tuấn điên đảo chúng sinh, đã nhiều năm liên tục nhân được danh hiệu "Nam tu được chào đón nhất Côn Luân Ngọc Kinh".
Trong khi Ngu Thù và những người khác trong sư môn đều biết được một bí mật của nhị sư huynh.
Thực ra, nam tu được chào đón nhất Côn Luân Ngọc Kinh này là một nữ nhân.
Tên thật của Triển Sơ Bạch là Hách Liên Nguyệt.
Hách Liên thị là dòng chính của Phong Hỏa giáo ở Bắc Châu. Phong Hỏa Giáo ở Bắc Châu vô cùng phức tạp, thế lực bề bộn, công pháp mà bọn họ tu luyện cũng tương tự với ma tu, là ma giáo điển hình trong mắt tiên môn.
Còn "Hách Liên Nguyệt", chính là phương danh của thánh nữ trong giáo bọn họ.
Sau khi điều tra rõ thân phận thật sự của Triển Sơ Bạch, mọi người đã cố giấu tin tức này đi.
Nguyên nhân thứ nhất, lúc đó Triển Sơ Bạch đã nhập tông được 5 năm, nhưng rất lâu sau đó mới bị phát hiện, điều này chứng tỏ cơ chế ở Côn Luân có nhiều sơ hở, nói ra quả thực không hề dễ nghe.
Nguyên nhân thứ hai, mọi người còn chưa biết mục đích Triển Sơ Bạch trà trộn trong tiên môn là gì. Bọn họ muốn chờ cơ hội, một lưới bắt sạch thế lực ở sau lưng nàng.
Nguyên nhân thứ ba, Vi Sinh Cố cảm thấy xử lý việc này quá mức phiền phức, trong khi hắn cũng hoàn toàn không để ý tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.