Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn

Chương 44:

Vân Thụ

05/02/2024

Triển Sơ Bạch khép vạt áo lại, giơ tay lên vung đao xuống, thế là đã giải quyết xong hai tên tạp chủng không yên phận này.

Hai người bị chia thành bốn khối thịt, thủ pháp vô cùng thành thạo, được chân truyền từ sư tôn của mình.

Hắn xách một cái đầu lên, vừa định ném ra ngoài, chợt nghe thấy tiếng Sở Tranh Tranh đi ngang qua trước cửa phòng hắn, còn đang nói chuyện với một tên tạp vụ.

Triển Sơ Bạch lập tức dừng tay.

Lúc này, gương mặt hắn dính đầy máu, trông vô cùng tàn nhẫn, nguyên nhân điều này lại liên quan đến chuyện cá nhân riêng tư của hắn, không tiện tiết lộ với Sở Tranh Tranh.

Triển Sơ Bạch ném chiếc đầu xuống đất, lau máu trên tay, định lướt diễn đàn trên ngọc giản một lát để giết thời gian trong lúc chờ nàng rời đi.

Mặc dù đã từng là thánh nữ của Phong Hỏa giáo, nhưng hắn đã rời khỏi đó nhiều năm, sớm không còn là một tiểu cô nương không hiểu chuyện đời của năm đó nữa.

Đam mê hiện giờ của Triển Sơ Bạch đã bắt đầu chạy theo hướng vô cùng kỳ dị.

Hắn quan tâm đến chuyện chính sự của nhân gian, quan tâm tới các tin tức tài chính, kinh tế, quan tâm tới những tọa kỵ mới nhất của Tiên Môn. Hắn còn quan tâm tới sự hưng suy của Sử gia, quan tâm tới tất cả mỹ nữ trên đời, quan tâm tới tất cả những sở thích thuộc về nam nhân trung niên.

Thật ra, lúc mới bắt đầu, khi đó Triển Sơ Bạch chỉ vừa có được thân phận "nam tu", hắn chỉ giả vờ làm ra vẻ trên những phương diện này để tránh tai mắt người khác.



Nhưng ngày qua ngày, mọi chuyện dần dần trở thành thói quen. Cho tới bây giờ, hắn cũng không biết rốt cuộc những hành vi của mình có mấy phần là diễn trò, mấy phần là cảm xúc chân thật nữa.

Nhưng Triển Sơ Bạch có thể xác định được hai điều: Thứ nhất, những mỹ nhân mà hắn chú ý tới quả thực rất động lòng người. Thứ hai, hắn vốn là "nam nhân", thích ngắm mỹ nữ là một chuyện rất bình thường trong trời đất này!

Triển Sơ Bạch mở diễn đàn lên, hắn đang định tìm mấy bộ ảnh nghệ thuật của mỹ nữ để rửa mắt, lại không cẩn thận nhấn vào một liên kết quảng cáo.

Vị trí của liên kết này rất khuất, hắn không kịp tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngọc giản chủ động chuyển qua mấy giao diện, cuối cùng truy cập vào một diễn đàn tên là "Diễn đàn đồng nhân công cộng".

Hắn vừa định nhấn quay trở về, liền nhìn thấy tiêu đề [Nhân lúc ít người, đào ra một vài tin tức về phong chủ Vi Sinh Côn Luân Ngọc Kinh của chúng ta] nằm ngang ở ngay vị trí trung tâm.

Triển Sơ Bạch: "..."

Hắn hăng hái nhấn vào bài viết, lại nhìn thấy những bài quảng cáo thực phẩm chăm sóc sức khỏe tràn ngập màn hình, liền hô lớn đã bị mắc mưu!

Đúng lúc này, Triển Sơ Bạch nhìn thấy hai bình luận ở bên dưới.

[Tiểu Vương bán dưa chuyên nghiệp: Chủ thớt đặt tiêu đề thật vô lương tâm! Tuy nhiên, cũng nhờ có ngươi, nếu không ta sẽ bỏ lỡ bài viết ở bên cạnh.]

[Tiểu Vương bán dưa chuyên nghiệp: Nhiệt tình đề cử tất cả mọi người hãy đọc bài viết của Ái Điện Hiệp. Cuộc đời này mà không đọc bài viết của Ái Điện Hiệp, cũng giống như ngắm mỹ nhân nhưng lại chưa từng nhìn thấy Vi Sinh Cố, chứng tỏ trình độ mỹ học và tu dưỡng thẩm mỹ của ngươi sẽ dừng lại ở đây. Cảnh giới cả cuộc đời này của ngươi cũng sẽ kẹt lại ở đây, trải qua một cuộc đời thất bại.]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook