Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch)
Chương 20: Ta Không Phá Sản, Sau Khi Chết Tiền Để Cho Ai Xài
Chiến Thiên Ngân
07/10/2023
Lạc Vô Danh thuận miệng giải thích.
"Sư công, Tinh Cực Tông chúng ta mạnh không?"
"Sư công, ngươi là cảnh giới gì, tông môn chúng ta ngay cả yêu thú thay đi bộ cũng không có sao?"
"Sư công, có phải tông môn chúng ta quá nghèo hay không, có muốn ta trợ giúp một chút hay không?"
"Sư công, có phải những sư huynh đệ của ta ở Tinh Cực Tông đều sắp ăn không no hay không."
Nghe Diệp Phong líu lo không ngừng, rốt cục Lạc Vô Danh bộc phát, hét lớn: "Đủ rồi, ngươi mau im miệng đi, tông môn chúng ta rất giàu, mạnh!"
Ban đêm giáng lâm.
Lạc Vô Danh dẫn theo Diệp Phong nghỉ ngơi ở một tòa thành trấn lân cận, chuẩn bị sáng sớm ngày mai tiếp tục đi đường.
Nằm ở trên giường trong phòng khách, Diệp Phong tự lẩm bẩm: "Cũng không biết sản phẩm bại gia ngày mai là cái gì, muốn kiếm một ngàn điểm phá sản đúng là không dễ dàng."
Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Phong cũng dần dần đi vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, lập tức tra nhìn bảng thuộc tính.
Tên: Diệp Phong.
Tuổi tác: Mười tám.
Cảnh giới: Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Thể chất: Phàm thể.
Võ kỹ: Không.
Thần thông: Không.
Vật phẩm: Không.
Điểm phá sản: Ba ngàn năm trăm mười.
Sản phẩm bại gia hôm nay: Thượng phẩm linh thạch *100000.
"Lần này, sản phẩm bại gia lại là thượng phẩm linh thạch, cũng may chỉ có mười vạn miếng, xử lý hẳn không phiền phức lắm."
Nhìn thấy sản phẩm bại gia hôm nay, trong đầu Diệp Phong đã có cách như thế nào để hao sạch, tuyệt đối đơn giản thô bạo.
"Hệ thống, mua sắm bình võ kỹ, chỉ định võ kỹ Nhân cấp thượng phẩm, không cần biết mở bao nhiêu cái, mở đến khi ra mới thôi."
Huyền Thiên đại lục, cho dù là công pháp hay là võ kỹ đều chia làm Thiên cấp, Địa cấp và Nhân cấp, đồng thời mỗi cấp còn chia ra hạ phẩm, trung phẩm với thượng phẩm.
Căn cứ bình võ kỹ giới thiệu, tỉ lệ chín mươi phần trăm có thể chỉ định mở ra võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm, tỉ lệ tám mươi phần trăm có thể mở ra võ kỹ Nhân cấp trung phẩm, cứ thế mà suy ra, công pháp cũng là như thế.
Đối với võ kỹ Nhân cấp thượng phẩm, tỉ lệ cao tới bảy mươi phần trăm, tương đương với chỉ định mở tam phẩm linh thảo.
"Đinh! Tiêu hao một trăm điểm phá sản, chúc mừng túc chủ nhận được võ kỹ Nhân cấp thượng phẩm Hỏa Long Quyền."
Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, tất cả thông tin của Hỏa Long Quyền đều hiện lên trong đầu Diệp Phong.
"Hỏa Long Quyền?"
"Cần linh khí thuộc tính Hỏa mới có thể thi triển!"
"Nhưng ta không có Hỏa Linh Căn, tìm đâu ra linh khí thuộc tính Hỏa?"
Ngẩn ra, Diệp Phong nghĩ, sau đó một luồng linh khí gia trì đến tay phải, trong nháy mắt hỏa linh khí nóng bỏng hoàn toàn bao trùm tay phải.
? ? ?
Tâm niệm vừa động, hỏa linh khí nóng bỏng hóa thành thủy linh khí trong nháy mắt, cảm giác mát mẻ tràn ngập toàn bộ tay phải.
Kim linh khí cực kỳ sắc bén!
Băng linh khí vô cùng rét lạnh!
Mộc linh khí tràn ngập sức sống!
Thổ linh khí cực kỳ hùng hậu!
Phong linh khí tật đãng như gió!
Diệp Phong không ngừng chuyển hóa thuộc tính linh khí, không thể tin được mình không có chút linh căn nào nhưng lại có thể chuyển hóa linh lực thuần túy trong Linh Hải trong cơ thể thành linh khí từng thuộc tính.
"Không bằng thử Hỏa Long Quyền trước?"
Không giải thích rõ được, Diệp Phong cũng lười suy nghĩ tiếp, bây giờ hắn rất muốn thử xem võ kỹ Hỏa Long Quyền vừa mới lấy được.
"Diệp Phong, mau dậy xuống lầu ăn điểm tâm, sau đó chúng ta còn phải tiếp tục đi đường."
Đúng lúc này, giọng Lạc Vô Danh vang lên ngoài cửa.
"Đến rồi!"
Diệp Phong lên tiếng, tạm thời bỏ chuyện thử Hỏa Long Quyền, mặc quần áo tử tế, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi cửa phòng, đi xuống dưới lầu.
Nửa giờ sau.
Ăn uống no đủ, Lạc Vô Danh tế ra phi kiếm, dẫn theo Diệp Phong tiếp tục đi tới Tinh Cực Tông.
Hả?
Không lâu lắm, Lạc Vô Danh chợt thấy trong hai tay Diệp Phong xuất hiện mấy viên thượng phẩm linh thạch, khiến cho hắn nghi hoặc không thôi, không biết đối phương lấy thượng phẩm linh thạch ra để làm gì.
Mà khi Lạc Vô Danh nhìn thấy tiện tay Diệp Phong ném thượng phẩm linh thạch trong hai tay ra ngoài thì choáng váng.
Người đưa phúc lợi từ trên không, thiên hàng hoành tài?
Nhìn thấy Diệp Phong không thu liễm, ngược lại còn liên tục không ngừng ném, khóe miệng Lạc Vô Danh cũng không nhịn được co quắp, mặc dù hắn thân là tông chủ Vô Cực Tông, còn là một cường giả Độ Kiếp Cảnh bát trọng, chút thượng phẩm linh thạch ấy hắn cũng sẽ để ý lắm, nhưng mà nhìn phá của như vậy hắn không nhịn được!
Thuần túy là phá sản!
"Diệp Phong, mặc dù không biết tất cả trong tay ngươi có bao nhiêu linh thạch và đồ tốt, nhưng cũng không thể phá của như thế, chờ đến khi có một ngày ngươi không còn gì nữa, đến lúc đó ngươi có tỉnh ngộ cũng trễ rồi, hiểu chưa?"
Hít một hơi thật sâu, Lạc Vô Danh cũng cố nén nổi giận, khuyên bảo.
"Sư công, vậy ngài biết người sống một đời, đau khổ nhất là chuyện gì không?"
Nghe Lạc Vô Danh thuyết phục, Diệp Phong trực tiếp hỏi ngược một câu.
"Mỗi người đều có cuộc sống của mình, cho nên chuyện đau khổ nhất của mỗi người cũng không giống nhau."
"Chuyên tu kiếm đạo, kiếm si, đau khổ nhất hẳn là lúc sắp chết không thể lĩnh ngộ được chân lý của kiếm!"
"Chuyên tu đan đạo Luyện Đan Sư, đau khổ nhất hẳn là lúc sắp chết không có luyện chế ra đan dược đủ để cho mình lưu danh sử sách!"
"Chuyên tu trận đạo Trận Pháp Sư, đau khổ nhất hẳn là lúc sắp chết không có sáng tạo ra trận pháp mạnh nhất trong lý tưởng của mình!"
"Rất rất nhiều, cho dù mấy chuyện ta nói cũng rất phiến diện."
Nghe Diệp Phong hỏi lại, Lạc Vô Danh cực kỳ nghiêm túc trả lời.
"Sư công, tình huống của người khác ta không biết, nhưng chuyện ta đau khổ nhất chính là ta chết nhưng tiền còn chưa xài hết."
Nói xong, Diệp Phong lại ném thượng phẩm linh thạch, vô số thượng phẩm linh thạch giống như Thiên Nữ Tán Hoa không ngừng bị Diệp Phong ném ra, phải nói là ngang tàng!
"Cái này, tên phá của này!"
Lúc này, Lạc Vô Danh đã tức đến nói không ra lời, dứt khoát không để ý nữa, hắn muốn xem xem rốt cuộc Diệp Phong sẽ ném tới khi nào.
Tới gần chạng vạng tối!
"Sư công, Tinh Cực Tông chúng ta mạnh không?"
"Sư công, ngươi là cảnh giới gì, tông môn chúng ta ngay cả yêu thú thay đi bộ cũng không có sao?"
"Sư công, có phải tông môn chúng ta quá nghèo hay không, có muốn ta trợ giúp một chút hay không?"
"Sư công, có phải những sư huynh đệ của ta ở Tinh Cực Tông đều sắp ăn không no hay không."
Nghe Diệp Phong líu lo không ngừng, rốt cục Lạc Vô Danh bộc phát, hét lớn: "Đủ rồi, ngươi mau im miệng đi, tông môn chúng ta rất giàu, mạnh!"
Ban đêm giáng lâm.
Lạc Vô Danh dẫn theo Diệp Phong nghỉ ngơi ở một tòa thành trấn lân cận, chuẩn bị sáng sớm ngày mai tiếp tục đi đường.
Nằm ở trên giường trong phòng khách, Diệp Phong tự lẩm bẩm: "Cũng không biết sản phẩm bại gia ngày mai là cái gì, muốn kiếm một ngàn điểm phá sản đúng là không dễ dàng."
Nghĩ đi nghĩ lại, Diệp Phong cũng dần dần đi vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, lập tức tra nhìn bảng thuộc tính.
Tên: Diệp Phong.
Tuổi tác: Mười tám.
Cảnh giới: Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong.
Thể chất: Phàm thể.
Võ kỹ: Không.
Thần thông: Không.
Vật phẩm: Không.
Điểm phá sản: Ba ngàn năm trăm mười.
Sản phẩm bại gia hôm nay: Thượng phẩm linh thạch *100000.
"Lần này, sản phẩm bại gia lại là thượng phẩm linh thạch, cũng may chỉ có mười vạn miếng, xử lý hẳn không phiền phức lắm."
Nhìn thấy sản phẩm bại gia hôm nay, trong đầu Diệp Phong đã có cách như thế nào để hao sạch, tuyệt đối đơn giản thô bạo.
"Hệ thống, mua sắm bình võ kỹ, chỉ định võ kỹ Nhân cấp thượng phẩm, không cần biết mở bao nhiêu cái, mở đến khi ra mới thôi."
Huyền Thiên đại lục, cho dù là công pháp hay là võ kỹ đều chia làm Thiên cấp, Địa cấp và Nhân cấp, đồng thời mỗi cấp còn chia ra hạ phẩm, trung phẩm với thượng phẩm.
Căn cứ bình võ kỹ giới thiệu, tỉ lệ chín mươi phần trăm có thể chỉ định mở ra võ kỹ Nhân cấp hạ phẩm, tỉ lệ tám mươi phần trăm có thể mở ra võ kỹ Nhân cấp trung phẩm, cứ thế mà suy ra, công pháp cũng là như thế.
Đối với võ kỹ Nhân cấp thượng phẩm, tỉ lệ cao tới bảy mươi phần trăm, tương đương với chỉ định mở tam phẩm linh thảo.
"Đinh! Tiêu hao một trăm điểm phá sản, chúc mừng túc chủ nhận được võ kỹ Nhân cấp thượng phẩm Hỏa Long Quyền."
Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, tất cả thông tin của Hỏa Long Quyền đều hiện lên trong đầu Diệp Phong.
"Hỏa Long Quyền?"
"Cần linh khí thuộc tính Hỏa mới có thể thi triển!"
"Nhưng ta không có Hỏa Linh Căn, tìm đâu ra linh khí thuộc tính Hỏa?"
Ngẩn ra, Diệp Phong nghĩ, sau đó một luồng linh khí gia trì đến tay phải, trong nháy mắt hỏa linh khí nóng bỏng hoàn toàn bao trùm tay phải.
? ? ?
Tâm niệm vừa động, hỏa linh khí nóng bỏng hóa thành thủy linh khí trong nháy mắt, cảm giác mát mẻ tràn ngập toàn bộ tay phải.
Kim linh khí cực kỳ sắc bén!
Băng linh khí vô cùng rét lạnh!
Mộc linh khí tràn ngập sức sống!
Thổ linh khí cực kỳ hùng hậu!
Phong linh khí tật đãng như gió!
Diệp Phong không ngừng chuyển hóa thuộc tính linh khí, không thể tin được mình không có chút linh căn nào nhưng lại có thể chuyển hóa linh lực thuần túy trong Linh Hải trong cơ thể thành linh khí từng thuộc tính.
"Không bằng thử Hỏa Long Quyền trước?"
Không giải thích rõ được, Diệp Phong cũng lười suy nghĩ tiếp, bây giờ hắn rất muốn thử xem võ kỹ Hỏa Long Quyền vừa mới lấy được.
"Diệp Phong, mau dậy xuống lầu ăn điểm tâm, sau đó chúng ta còn phải tiếp tục đi đường."
Đúng lúc này, giọng Lạc Vô Danh vang lên ngoài cửa.
"Đến rồi!"
Diệp Phong lên tiếng, tạm thời bỏ chuyện thử Hỏa Long Quyền, mặc quần áo tử tế, sau đó nhanh chóng đi ra khỏi cửa phòng, đi xuống dưới lầu.
Nửa giờ sau.
Ăn uống no đủ, Lạc Vô Danh tế ra phi kiếm, dẫn theo Diệp Phong tiếp tục đi tới Tinh Cực Tông.
Hả?
Không lâu lắm, Lạc Vô Danh chợt thấy trong hai tay Diệp Phong xuất hiện mấy viên thượng phẩm linh thạch, khiến cho hắn nghi hoặc không thôi, không biết đối phương lấy thượng phẩm linh thạch ra để làm gì.
Mà khi Lạc Vô Danh nhìn thấy tiện tay Diệp Phong ném thượng phẩm linh thạch trong hai tay ra ngoài thì choáng váng.
Người đưa phúc lợi từ trên không, thiên hàng hoành tài?
Nhìn thấy Diệp Phong không thu liễm, ngược lại còn liên tục không ngừng ném, khóe miệng Lạc Vô Danh cũng không nhịn được co quắp, mặc dù hắn thân là tông chủ Vô Cực Tông, còn là một cường giả Độ Kiếp Cảnh bát trọng, chút thượng phẩm linh thạch ấy hắn cũng sẽ để ý lắm, nhưng mà nhìn phá của như vậy hắn không nhịn được!
Thuần túy là phá sản!
"Diệp Phong, mặc dù không biết tất cả trong tay ngươi có bao nhiêu linh thạch và đồ tốt, nhưng cũng không thể phá của như thế, chờ đến khi có một ngày ngươi không còn gì nữa, đến lúc đó ngươi có tỉnh ngộ cũng trễ rồi, hiểu chưa?"
Hít một hơi thật sâu, Lạc Vô Danh cũng cố nén nổi giận, khuyên bảo.
"Sư công, vậy ngài biết người sống một đời, đau khổ nhất là chuyện gì không?"
Nghe Lạc Vô Danh thuyết phục, Diệp Phong trực tiếp hỏi ngược một câu.
"Mỗi người đều có cuộc sống của mình, cho nên chuyện đau khổ nhất của mỗi người cũng không giống nhau."
"Chuyên tu kiếm đạo, kiếm si, đau khổ nhất hẳn là lúc sắp chết không thể lĩnh ngộ được chân lý của kiếm!"
"Chuyên tu đan đạo Luyện Đan Sư, đau khổ nhất hẳn là lúc sắp chết không có luyện chế ra đan dược đủ để cho mình lưu danh sử sách!"
"Chuyên tu trận đạo Trận Pháp Sư, đau khổ nhất hẳn là lúc sắp chết không có sáng tạo ra trận pháp mạnh nhất trong lý tưởng của mình!"
"Rất rất nhiều, cho dù mấy chuyện ta nói cũng rất phiến diện."
Nghe Diệp Phong hỏi lại, Lạc Vô Danh cực kỳ nghiêm túc trả lời.
"Sư công, tình huống của người khác ta không biết, nhưng chuyện ta đau khổ nhất chính là ta chết nhưng tiền còn chưa xài hết."
Nói xong, Diệp Phong lại ném thượng phẩm linh thạch, vô số thượng phẩm linh thạch giống như Thiên Nữ Tán Hoa không ngừng bị Diệp Phong ném ra, phải nói là ngang tàng!
"Cái này, tên phá của này!"
Lúc này, Lạc Vô Danh đã tức đến nói không ra lời, dứt khoát không để ý nữa, hắn muốn xem xem rốt cuộc Diệp Phong sẽ ném tới khi nào.
Tới gần chạng vạng tối!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.