Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 80: Anh Biết Võ Công Đấy!
buntieuthu
09/07/2020
“Mới quen sao, cụ thể là bao lâu?” Thảo Ly vô cùng hiếu kỳ, không kịp chờ đợi hỏi.
“Đúng đó, quen bao lâu mà có thể tặng cho chiếc xe quý giá như vậy?” Các bạn lúc này cũng xì xào, trông chờ câu trả lời của Hoàng Việt.
“À...ừm... đại khái là 1 tháng đi!” Hoàng Việt gãi gãi đầu nói.
“...”
Cạn lời, tất cả mọi người cạn lời rồi, quen 1 tháng mà tặng con xe 3 tỷ, rốt cuộc Hoàng Việt có mị lực như thế nào vậy, hay là hắn quen đại gia, mà tên này là gay, nhìn trúng nhan sắc của Hoàng Việt sao.
Lúc này, Kiều Linh đã hoàn toàn tin tưởng Hoàng Việt rồi, bạn trai cô quả thật là rất giỏi a, nhưng anh ta hẳn là còn có nhiều bí mật chưa cho mình biết, nhưng cô cũng không tiện hỏi, cô tin đến một lúc nào đó thích hợp, bạn trai của mình nhất định sẽ nói cho mình.
Mà thật sự tuy cô coi anh ta như “bạn trai”, và cô cũng cảm thấy anh ta cũng coi mình như “bạn gái”, nhưng cả hai vẫn chưa xác định mối quan hệ, ừm... có lẽ nên tiến dần từng bước thì tốt hơn, chuyện này thì mình không nên chủ động mở lời.
“Này Việt, bộ mày là người trong giang hồ rồi sao?” Hoàng Tuấn lúc này cũng thắc mắc, không ngờ người bạn thân của mình bây giờ lại biến hóa nhiều như vậy.
“Ừm, mọi người giữ bí mật giùm mình nhé, chuyện mình là người trong giang hồ đừng nói cho ai biết!” Hoàng Việt nói to, hắn cũng không muốn các thầy cô trong trường nghĩ rằng mình đi vào con đường xấu.
“Ok ok!”
“Được!”
Các bạn học hẳn là không ai từ chối, hiện tại ai cũng muốn tạo quan hệ gần gũi hơn với Hoàng Việt, sau ngày hôm nay hẳn là không thấy tên Hữu Phú đi học nữa rồi, Hoàng Việt nếu không có bất ngờ gì lớn sẽ là người chủ sự của cả lớp 12A1.
Bữa tiệc diễn ra trong không khí ấm cúng, dĩ nhiên tiền của bữa ăn này không thành vấn đề, giờ đây phần lớn cổ phần của nhà hàng này đã thuộc về Hoàng Việt, cho dù hắn không thanh toán cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Khoảng hơn 9h tối, bữa tiệc cũng coi như là hạ màn, các bạn học cùng nhau ra về, chuẩn bị cho buổi học vào sáng mai, Kiều Linh ra ngoài cổng nhà hàng chờ Hoàng Việt lấy xe, sau đó hai người rời đi trong ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ của các bạn học.
Trước khi đi, tên Hoàng Tuấn còn không quên xin Hoàng Việt sau này cho hắn thử mượn xe chạy, Hoàng Việt chỉ cười, hiển nhiên là hắn cũng sẽ không từ chối làm người trước mừng hết lớn.
Đi trên đường, Hoàng Việt định chở Kiều Linh về nhà thì lại nghe Kiều Linh ngồi sau xe nói:
“Anh chở em đi dạo chơi thành phố được không, dù sao ba mẹ em hôm nay đã cho em về trễ, mình cũng nên thả lỏng một buổi chứ, hihi!”
Nghe lời nói ngọt ngào của người mình thương, Hoàng Việt liền đáp: “Tất nhiên là được, đây có thể tính là một buổi hẹn hò không, hắc hắc!”
“Xí, anh hư lắm!” Kiều Linh lấy tay nhéo má Hoàng Việt, làm Hoàng Việt cũng có chút tức cười, nhưng tiếp theo sau đó là lời nói đầy ngạc nhiên của Kiều Linh:
“Sao da anh cứng thế?”
“À... nếu anh nói anh biết võ công, em tin không?”
“Võ công ư, karate hay taekwondo?”
“À không, cao siêu hơn, Thái Cực Quyền, Thiết Bố Sam!” Hoàng Việt cười hì hì.
“Thái Cực Quyền thì em biết, còn Thiết Bố Sam là gì, chưa nghe bao giờ nha!” Kiều Linh đầy nghi hoặc.
“À, đó là một môn ngoại công của Thiếu Lâm, khi luyện đến đại thành thân thể sẽ giống như mình đồng da sắt!”
“Anh nói cứ như phim kiếm hiệp vậy... Hì hì... Thế anh thích Trương Vô Kỵ hay Vi Tiểu Bảo?”
“Tất nhiên là Vi Tiểu Bảo, ha ha ha!”
“Hừ, anh mà giống Vi Tiểu Bảo là chết với em! Ghét, không nói với anh nữa!”
“Khà khà...” Hoàng Việt nắm chặt lấy tay cô, không biết ngày sau sẽ ra sao nhưng hiện tại thì hắn chỉ cần một mình cô bên cạnh mình là đủ.
Xe chạy bon bon trên đường, thu hút ánh mắt chú ý của tất cả mọi người, chàng trai thì đẹp trai như hot boy hàn quốc, cô gái thì xinh đẹp mặn mà như nữ minh tinh, cả hai lúc này đều không đội mũ bảo hiểm nhưng cũng không có người cảnh sát giao thông nào dám ngăn lại, không phải sao, vừa nhìn chiếc xe này là biết không phải hạng dễ trêu rồi, dù bọn họ cũng rất muốn bắt lại để ăn chút tiền, nhưng cái giá phải trả hẳn là sẽ đắt gấp bội.
Kiều Linh một mặt đầy thỏa mãn ôm chặt Hoàng Việt, như lời hát trong bài Xe Đạp lúc trước, như muốn nói rằng “Sẽ bên người mãi mãi”.
Sau khi chở Kiều Linh đi lượn vòng trung tâm thành phố, ngắm cảnh phố thị đèn màu, lúc này đã đến gần 10 giờ rưỡi, hắn cũng phải chở Kiều Linh về nhà sớm, dù gì thì Hoàng Việt vẫn muốn gây ấn tượng tốt cho ba mẹ vợ của mình sau này.
Xe dừng lại trước nhà Kiều Linh, lúc này cô vẫn còn có chút quyến luyến không muốn rời, phải nói là cơ thể của bạn trai mình đầy mùi nam tính, cộng với cơ bụng săn chắc làm khi cô sờ có thể cảm nhận được rõ ràng từng múi thịt, thật sự cô rất muốn chạm vào bên trong để thử xem thế nào nhưng vẫn còn đó chút ngại ngần.
Trước khi vào nhà, cô còn không quên trao lên má Hoàng Việt một nụ hôn, làm người sau khuôn mặt rạng rỡ hẳn lên, cảm nhận được một chút hơi ấm từ đôi tay đối phương, Hoàng Việt như không muốn buông, nhưng cũng không muốn làm cô khó xử.
“Mai gặp lại! Em ngủ ngon”
“Mai gặp lại! Anh ngủ ngon” Hai người vui vẻ chào nhau, Hoàng Việt tiếp đó liền đội vào mũ bảo hiểm, phóng thẳng về nhà.
Lần này hắn quyết định không giấu chiếc xe này với gia đình mình nữa, dù gì chuyện này cũng rất nhanh sẽ được truyền ra, tất nhiên là những thông tin bí mật thì mọi người cũng không dám hó hé, vả lại hắn cũng nên báo cho gia đình mình biết một số chuyện, tỷ như hắn đã gia nhập vào giang hồ.
Không ngoài dự đoán của Hoàng Việt, sau khi hắn chạy xe về nhà thì gia đình hắn vẫn đang chờ, trông thấy Hoàng Việt đi con xe oách như vậy về nhà thì bé Na ngoác mồm đến muốn rớt cả cằm, phản ứng của ba mẹ hắn cũng không kém là mấy, ai nấy đều một mặt cực kỳ kinh ngạc.
“Anh Hai, xe đẹp quá, anh hai lấy ở đâu ra vậy!”
“Ti, con lấy xe này ở đâu ra đây, chiếc xe đạp kia đâu?”
“À, con đổi chiếc xe đạp lấy chiếc này rồi...” Hoàng Việt cười khoái trá nói.
Ba mẹ hắn cũng biết là hắn nói xạo, vội nói: “Đừng đùa nữa, nói thật cho ba biết, hay là con lại đi bán hoa lan lấy tiền mua mô tô rồi!”
“Không phải đâu ba, là bạn con tặng, mọi người vào nhà đi, rồi con sẽ nói hết tất cả!”
“Anh hai quá ghê, hihihi, được tặng một con xe oách như vầy luôn!” Bé Na rất hồn nhiên, tất nhiên là cô không hề nghi ngờ lời nói của anh trai mình.
Hoàng Việt xuống xe, đẩy vào nhà, gạt chân chống sau đó bước vào sảnh, ba mẹ hắn lúc này đều đang trông chờ, không biết Hoàng Việt sẽ cho bọn họ câu trả lời như thế nào đây.
“Ti, con mau nói đi, rốt cuộc chiếc xe này là sao?” Mẹ Hoàng Việt vội hỏi.
“Ba mẹ còn nhớ anh Vinh mặt thẹo chứ?”
“Nhớ, không phải con đã làm hòa với hắn rồi sao?”
“Đúng vậy, nhờ có anh Vinh mà con quen biết được một bang phái mạnh nhất quận Tân Bình này!”
“Chẳng lẽ, con nhập bọn với bọn họ, được tặng chiếc xe này?” Ba Hoàng Việt cũng khá lo, không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu đây.
“Ba mẹ yên tâm, bọn họ đều là người trong giang hồ nhưng cũng không phải dân ăn trộm ăn cướp đầu đường xó chợ, đại ca của bang phái này đối xử với con rất tốt, con quen được con trai ông ta, được cậu ấy xem trọng và tặng cho chiếc xe này!”
Ba Hoàng Việt nghe thế, trong lòng dấy lên vô vàn nghi vấn, vội hỏi:
“Con có gì mà để cho cậu ta xem trọng con như vậy?”
“Ba mẹ tin không, bây giờ con đã là một cao thủ võ lâm, võ công đầy mình!” Hoàng Việt cười hắc hắc.
“Nhưng mà giới giang hồ rất phức tạp, con đừng nên giao du với bọn họ nữa, chuyện quan trọng nhất vẫn là phải học cho thật tốt, được không con?” Mẹ Hoàng Việt lúc này càng lo hơn, không có bữa ăn trưa nào miễn phí, người ta tặng cho con mình cái này thì nhất định sẽ đòi hỏi lại cái khác.
Bé Na thì không nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy anh trai mình rất ngầu, vào giang hồ thì càng tốt chứ sao, để xem sau này còn có ai dám bắt nạt cô nữa.
“Ba mẹ yên tâm, con hứa với ba mẹ sẽ giữ thảnh tích học tập thật tốt, vả lại con cũng sẽ tìm cách tự bảo vệ mình, sẽ không có chuyện gì đâu, ba mẹ đừng lo!” Hoàng Việt trấn an, ba mẹ hắn cũng không nói gì thêm, con trai mình cũng đã lớn, hôm nay đã là 18 tuổi ,đã đủ tuổi trưởng thành, có thể chịu trách nhiệm vì hành động của mình, bọn họ nên ủng hộ thay vì chê trách.
“Được rồi, con lên lầu ngủ đây, ba mẹ, bé Na ngủ ngon!”
“Anh hai ngủ ngon! Hihi!”
Hoàng Việt lên phòng, hôm nay hắn đã nhận được hai món quà, một là một chiếc hộp to từ Hoàng Tuấn, còn lại là một hộp nhỏ màu hồng từ Kiều Linh, hắn rất muốn mở ra xem Kiều Linh tặng cho mình thứ gì.
“Đúng đó, quen bao lâu mà có thể tặng cho chiếc xe quý giá như vậy?” Các bạn lúc này cũng xì xào, trông chờ câu trả lời của Hoàng Việt.
“À...ừm... đại khái là 1 tháng đi!” Hoàng Việt gãi gãi đầu nói.
“...”
Cạn lời, tất cả mọi người cạn lời rồi, quen 1 tháng mà tặng con xe 3 tỷ, rốt cuộc Hoàng Việt có mị lực như thế nào vậy, hay là hắn quen đại gia, mà tên này là gay, nhìn trúng nhan sắc của Hoàng Việt sao.
Lúc này, Kiều Linh đã hoàn toàn tin tưởng Hoàng Việt rồi, bạn trai cô quả thật là rất giỏi a, nhưng anh ta hẳn là còn có nhiều bí mật chưa cho mình biết, nhưng cô cũng không tiện hỏi, cô tin đến một lúc nào đó thích hợp, bạn trai của mình nhất định sẽ nói cho mình.
Mà thật sự tuy cô coi anh ta như “bạn trai”, và cô cũng cảm thấy anh ta cũng coi mình như “bạn gái”, nhưng cả hai vẫn chưa xác định mối quan hệ, ừm... có lẽ nên tiến dần từng bước thì tốt hơn, chuyện này thì mình không nên chủ động mở lời.
“Này Việt, bộ mày là người trong giang hồ rồi sao?” Hoàng Tuấn lúc này cũng thắc mắc, không ngờ người bạn thân của mình bây giờ lại biến hóa nhiều như vậy.
“Ừm, mọi người giữ bí mật giùm mình nhé, chuyện mình là người trong giang hồ đừng nói cho ai biết!” Hoàng Việt nói to, hắn cũng không muốn các thầy cô trong trường nghĩ rằng mình đi vào con đường xấu.
“Ok ok!”
“Được!”
Các bạn học hẳn là không ai từ chối, hiện tại ai cũng muốn tạo quan hệ gần gũi hơn với Hoàng Việt, sau ngày hôm nay hẳn là không thấy tên Hữu Phú đi học nữa rồi, Hoàng Việt nếu không có bất ngờ gì lớn sẽ là người chủ sự của cả lớp 12A1.
Bữa tiệc diễn ra trong không khí ấm cúng, dĩ nhiên tiền của bữa ăn này không thành vấn đề, giờ đây phần lớn cổ phần của nhà hàng này đã thuộc về Hoàng Việt, cho dù hắn không thanh toán cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Khoảng hơn 9h tối, bữa tiệc cũng coi như là hạ màn, các bạn học cùng nhau ra về, chuẩn bị cho buổi học vào sáng mai, Kiều Linh ra ngoài cổng nhà hàng chờ Hoàng Việt lấy xe, sau đó hai người rời đi trong ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ của các bạn học.
Trước khi đi, tên Hoàng Tuấn còn không quên xin Hoàng Việt sau này cho hắn thử mượn xe chạy, Hoàng Việt chỉ cười, hiển nhiên là hắn cũng sẽ không từ chối làm người trước mừng hết lớn.
Đi trên đường, Hoàng Việt định chở Kiều Linh về nhà thì lại nghe Kiều Linh ngồi sau xe nói:
“Anh chở em đi dạo chơi thành phố được không, dù sao ba mẹ em hôm nay đã cho em về trễ, mình cũng nên thả lỏng một buổi chứ, hihi!”
Nghe lời nói ngọt ngào của người mình thương, Hoàng Việt liền đáp: “Tất nhiên là được, đây có thể tính là một buổi hẹn hò không, hắc hắc!”
“Xí, anh hư lắm!” Kiều Linh lấy tay nhéo má Hoàng Việt, làm Hoàng Việt cũng có chút tức cười, nhưng tiếp theo sau đó là lời nói đầy ngạc nhiên của Kiều Linh:
“Sao da anh cứng thế?”
“À... nếu anh nói anh biết võ công, em tin không?”
“Võ công ư, karate hay taekwondo?”
“À không, cao siêu hơn, Thái Cực Quyền, Thiết Bố Sam!” Hoàng Việt cười hì hì.
“Thái Cực Quyền thì em biết, còn Thiết Bố Sam là gì, chưa nghe bao giờ nha!” Kiều Linh đầy nghi hoặc.
“À, đó là một môn ngoại công của Thiếu Lâm, khi luyện đến đại thành thân thể sẽ giống như mình đồng da sắt!”
“Anh nói cứ như phim kiếm hiệp vậy... Hì hì... Thế anh thích Trương Vô Kỵ hay Vi Tiểu Bảo?”
“Tất nhiên là Vi Tiểu Bảo, ha ha ha!”
“Hừ, anh mà giống Vi Tiểu Bảo là chết với em! Ghét, không nói với anh nữa!”
“Khà khà...” Hoàng Việt nắm chặt lấy tay cô, không biết ngày sau sẽ ra sao nhưng hiện tại thì hắn chỉ cần một mình cô bên cạnh mình là đủ.
Xe chạy bon bon trên đường, thu hút ánh mắt chú ý của tất cả mọi người, chàng trai thì đẹp trai như hot boy hàn quốc, cô gái thì xinh đẹp mặn mà như nữ minh tinh, cả hai lúc này đều không đội mũ bảo hiểm nhưng cũng không có người cảnh sát giao thông nào dám ngăn lại, không phải sao, vừa nhìn chiếc xe này là biết không phải hạng dễ trêu rồi, dù bọn họ cũng rất muốn bắt lại để ăn chút tiền, nhưng cái giá phải trả hẳn là sẽ đắt gấp bội.
Kiều Linh một mặt đầy thỏa mãn ôm chặt Hoàng Việt, như lời hát trong bài Xe Đạp lúc trước, như muốn nói rằng “Sẽ bên người mãi mãi”.
Sau khi chở Kiều Linh đi lượn vòng trung tâm thành phố, ngắm cảnh phố thị đèn màu, lúc này đã đến gần 10 giờ rưỡi, hắn cũng phải chở Kiều Linh về nhà sớm, dù gì thì Hoàng Việt vẫn muốn gây ấn tượng tốt cho ba mẹ vợ của mình sau này.
Xe dừng lại trước nhà Kiều Linh, lúc này cô vẫn còn có chút quyến luyến không muốn rời, phải nói là cơ thể của bạn trai mình đầy mùi nam tính, cộng với cơ bụng săn chắc làm khi cô sờ có thể cảm nhận được rõ ràng từng múi thịt, thật sự cô rất muốn chạm vào bên trong để thử xem thế nào nhưng vẫn còn đó chút ngại ngần.
Trước khi vào nhà, cô còn không quên trao lên má Hoàng Việt một nụ hôn, làm người sau khuôn mặt rạng rỡ hẳn lên, cảm nhận được một chút hơi ấm từ đôi tay đối phương, Hoàng Việt như không muốn buông, nhưng cũng không muốn làm cô khó xử.
“Mai gặp lại! Em ngủ ngon”
“Mai gặp lại! Anh ngủ ngon” Hai người vui vẻ chào nhau, Hoàng Việt tiếp đó liền đội vào mũ bảo hiểm, phóng thẳng về nhà.
Lần này hắn quyết định không giấu chiếc xe này với gia đình mình nữa, dù gì chuyện này cũng rất nhanh sẽ được truyền ra, tất nhiên là những thông tin bí mật thì mọi người cũng không dám hó hé, vả lại hắn cũng nên báo cho gia đình mình biết một số chuyện, tỷ như hắn đã gia nhập vào giang hồ.
Không ngoài dự đoán của Hoàng Việt, sau khi hắn chạy xe về nhà thì gia đình hắn vẫn đang chờ, trông thấy Hoàng Việt đi con xe oách như vậy về nhà thì bé Na ngoác mồm đến muốn rớt cả cằm, phản ứng của ba mẹ hắn cũng không kém là mấy, ai nấy đều một mặt cực kỳ kinh ngạc.
“Anh Hai, xe đẹp quá, anh hai lấy ở đâu ra vậy!”
“Ti, con lấy xe này ở đâu ra đây, chiếc xe đạp kia đâu?”
“À, con đổi chiếc xe đạp lấy chiếc này rồi...” Hoàng Việt cười khoái trá nói.
Ba mẹ hắn cũng biết là hắn nói xạo, vội nói: “Đừng đùa nữa, nói thật cho ba biết, hay là con lại đi bán hoa lan lấy tiền mua mô tô rồi!”
“Không phải đâu ba, là bạn con tặng, mọi người vào nhà đi, rồi con sẽ nói hết tất cả!”
“Anh hai quá ghê, hihihi, được tặng một con xe oách như vầy luôn!” Bé Na rất hồn nhiên, tất nhiên là cô không hề nghi ngờ lời nói của anh trai mình.
Hoàng Việt xuống xe, đẩy vào nhà, gạt chân chống sau đó bước vào sảnh, ba mẹ hắn lúc này đều đang trông chờ, không biết Hoàng Việt sẽ cho bọn họ câu trả lời như thế nào đây.
“Ti, con mau nói đi, rốt cuộc chiếc xe này là sao?” Mẹ Hoàng Việt vội hỏi.
“Ba mẹ còn nhớ anh Vinh mặt thẹo chứ?”
“Nhớ, không phải con đã làm hòa với hắn rồi sao?”
“Đúng vậy, nhờ có anh Vinh mà con quen biết được một bang phái mạnh nhất quận Tân Bình này!”
“Chẳng lẽ, con nhập bọn với bọn họ, được tặng chiếc xe này?” Ba Hoàng Việt cũng khá lo, không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu đây.
“Ba mẹ yên tâm, bọn họ đều là người trong giang hồ nhưng cũng không phải dân ăn trộm ăn cướp đầu đường xó chợ, đại ca của bang phái này đối xử với con rất tốt, con quen được con trai ông ta, được cậu ấy xem trọng và tặng cho chiếc xe này!”
Ba Hoàng Việt nghe thế, trong lòng dấy lên vô vàn nghi vấn, vội hỏi:
“Con có gì mà để cho cậu ta xem trọng con như vậy?”
“Ba mẹ tin không, bây giờ con đã là một cao thủ võ lâm, võ công đầy mình!” Hoàng Việt cười hắc hắc.
“Nhưng mà giới giang hồ rất phức tạp, con đừng nên giao du với bọn họ nữa, chuyện quan trọng nhất vẫn là phải học cho thật tốt, được không con?” Mẹ Hoàng Việt lúc này càng lo hơn, không có bữa ăn trưa nào miễn phí, người ta tặng cho con mình cái này thì nhất định sẽ đòi hỏi lại cái khác.
Bé Na thì không nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy anh trai mình rất ngầu, vào giang hồ thì càng tốt chứ sao, để xem sau này còn có ai dám bắt nạt cô nữa.
“Ba mẹ yên tâm, con hứa với ba mẹ sẽ giữ thảnh tích học tập thật tốt, vả lại con cũng sẽ tìm cách tự bảo vệ mình, sẽ không có chuyện gì đâu, ba mẹ đừng lo!” Hoàng Việt trấn an, ba mẹ hắn cũng không nói gì thêm, con trai mình cũng đã lớn, hôm nay đã là 18 tuổi ,đã đủ tuổi trưởng thành, có thể chịu trách nhiệm vì hành động của mình, bọn họ nên ủng hộ thay vì chê trách.
“Được rồi, con lên lầu ngủ đây, ba mẹ, bé Na ngủ ngon!”
“Anh hai ngủ ngon! Hihi!”
Hoàng Việt lên phòng, hôm nay hắn đã nhận được hai món quà, một là một chiếc hộp to từ Hoàng Tuấn, còn lại là một hộp nhỏ màu hồng từ Kiều Linh, hắn rất muốn mở ra xem Kiều Linh tặng cho mình thứ gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.