Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 221: Kỳ Đà Cản Mũi
buntieuthu
09/07/2020
Hôm sau, Hoàng Việt không đến trường, tối hôm qua hắn đã qua nhà Hiểu My nhờ cô đưa thuốc ngủ cho Kiều Linh, hẳn là Kiều Linh cũng sẽ không giận hắn tới mức không uống nó đi, hắn cho rằng cô giận hắn thì ít mà là cảm thấy mình nhỏ bé thì nhiều, đúng là như vậy, đứng trước một người toàn năng như Hoàng Việt, một người mà có thể lấy ra một thứ có giá trị lớn hơn bất kỳ thứ gì trên thế giới này, làm sao một cô gái 18 tuổi có thể không cảm thấy mặc cảm chứ.
Cho là cô ta có thể nói Hoàng Việt gian lận mới có thể đạt được thành công đi, nhưng ai nói có được hệ thống không phải là do thực lực, nên nhớ vận khí chính là một loại thực lực à...
Sáng hôm đó, Hoàng Việt lập tức dịch dung thành một bộ dáng bình thường, đi đến sòng bài quận 8, hắn đã hỏi chi tiết Hải Đường công tử về sòng bài này rồi, nên không có bao nhiêu bỡ ngỡ, Hoàng Việt mang theo 500 triệu, do là lần đầu tới, Hoàng Việt vừa bước vào cổng thì phải trải qua kiểm tra, xem ngoài mang tiền ra thì còn mang gì khác không, sau khi chắc chắn Hoàng Việt không có gì đáng nghi rồi thì hắn mới được vào.
Đáng lẽ ra, một sòng bài không thể nào làm ăn công khai ban ngày ban mặt như vậy được, nhưng quan hệ của dân giang hồ rất rộng, đa phần tiền trong những sòng bài này có một phần sẽ chảy vào túi những quan chức, những tên thanh tra, do đó bọn hắn vờ như không kiểm tra thấy, trừ khi có cấp cao yêu cầu đích thân đến nới nào đó chứ nếu không thì khó mà dẹp những sòng bài tự phát này được.
Hoàng Việt vừa vào sòng bài không được bao lâu, đang đánh ăn được 200 triệu, hắn cảm thấy có vài người khách bước vào, nhìn cước bộ những người này, Hoàng Việt biết họ đều là cao thủ cảnh giới Minh Kính trung kỳ, xem ra là đàn em của Tiểu Năm Cam đến đây thăm dò đây.
Khoảng 15 phút sau, Tiểu Năm Cam đích thân bước vào sòng bài, hắn một mặt tức tối, có lẽ đã nghe đám đàn em báo rằng Hải Đường công tử vẫn chưa tới, thằng nhóc này tại sao lại cảnh giác đến vậy, chả lẽ có cao nhân chỉ điểm, hay là Hoàng Việt nói cho nó rồi.
Hoàng Việt đang định tìm cách rút súng ra bắn chết Tiểu Năm Cam rồi chạy luôn, bây giờ hắn đã có cảnh giới Minh Kính hậu kỳ trung giai, cho dù bọn đàn em của Tiểu Năm Cam có chạy nhanh cỡ nào đi chăng nữa thì không thể nào đuổi kịp hắn được, hắn đã để chiếc xe Agusta ở trong Linh Điền Không Gian rồi, chỉ cần chạy đến một nơi vắng vẻ, có thể triệu hồi ra và chuồn luôn, còn trong trường hợp xấu nhất, thì hắn sẽ trốn vào Linh Điền Không Gian, nói chung muốn tóm hắn là điều không thể đấy!
Đang định xử lý, bỗng nhiên, Hoàng Việt hoảng hốt.
Đúng, không sai, là hoảng hốt.
Hắn nhìn thấy một người đàn ông trung niên, người này xăm xổ khắp người, mặt mũi cương nghị, cả người toát ra một cỗ khí tràng như có như không, nhìn người này còn mang một khí thế đáng sợ hơn cả tên Nam trọc, không chỉ hơn một hai lần mà là gấp hàng chục lần, hắn chưa từng gặp một người nào đáng sợ như thế, sợ rằng ngay cả chưởng môn phái Vovinam thầy Nguyễn Văn Minh cũng khó mà tạo thành uy thế như thế đi.
“Sơn Rồng Xanh sao?” Hoàng Việt lẩm bẩm trong lòng, hắn đã nghe anh Nhân cá chép kể về Sơn Rồng Xanh, tên này xăm hình một con Rồng Xanh ở trước ngực, không biết có phải là rồng trắng mắt xanh không nhưng Hoàng Việt không thể nào thấy được do hôm nay hắn mặc một chiếc áo thun trắng.
Nhưng người này đi cùng với Tiểu Năm Cam, không phải ba hắn thì không ai khác rồi, có điều Hoàng Việt cảm thấy nhìn mặt mũi Sơn Rồng Xanh và Tiểu Năm Cam không quá giống nhau, hay là Tiểu Năm Cam giống mẹ thì hắn không biết nữa.
“Đúng là kỳ đà cản mũi!” Hoàng Việt chép miệng, lần trước cũng vì Sơn Rồng Xanh mà tên Tiểu Năm Cam thoát một kiếp, hôm nay tên Sơn Rồng Xanh đến đây làm gì, một tên nhãi nhép như Hải Đường công tử có thể khiến hắn phải đích thân đi xử lý sao?
Thật ra, Hoàng Việt không biết là hôm nay Sơn Rồng Xanh có sự vụ ở quận 8, hắn phải gặp mặt trùm giang hồ quận 8 là tên Uyên bóng, tên này nghe đồn thuộc giới tính thứ 3, mà cũng không ai xác thực được, chỉ là những người gặp hắn thì biết hắn rất ẻo lả, chắc có lẽ là hắn tiện đường nên tới đây xem con mình xử lý Hải Đường công tử luôn đi.
“Không có à!” Sơn Rồng Xanh quát to, làm cả đám khách nhân ai nấy hoảng hồn, giọng nói của tên này quả là như hổ gầm, vừa nghe đã biết không phải thuộc về hạng người đơn giản.
“Ba, đi thôi!” Tiểu Năm Cam khá tiếc nuối, nhưng hắn cũng không quá bực bội, Hải Đường công tử chỉ là tép riu, sở dĩ hắn muốn đến đây là muốn bắt Hải Đường công tử để uy hiếp Hoàng Việt, nhưng không được thì thôi vậy, dạo gần đây hắn nghe được một tin rất thú vị, và cũng đã nghĩ ra kế sách tiếp theo để xử lý thằng nhóc này, dù gì trong suy nghĩ của hắn, Hoàng Việt có ba đầu sáu tay thì cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn được.
Hoàng Việt cũng chờ một lát rồi rời đi sòng bài, hắn cũng đã ăn được 250 triệu, coi như chuyến này đi không uổng công, 250 triệu này Hoàng Việt dự tính sẽ để đó làm từ thiện, dạo gần đây khẩu trang tăng giá rất cao, hắn sẽ nhờ người mua chừng mấy chục ngàn hộp, sau đó phát miễn phí cho người dân, dù gì vắc xin Corona vẫn chưa thể lượng sản, tốt nhất là phòng ngừa vẫn hơn.
Với những võ giả như Hoàng Việt, việc nhiễm bệnh là không thể nào, sức đề kháng của các tế bào trong cơ thể Hoàng Việt rất mạnh, dù cho bệnh cực nặng như ung thư cũng không thể chịu nổi sức miễn dịch của cơ thể những người như bọn hắn, vì vậy mà người ta rất chuộng luyện võ, trên đời ai mà chả muốn sống lâu, nếu như bây giờ mà Hoàng Việt phải chết đi, hắn sẽ vô cùng không cam tâm, mà cuộc sống của Hoàng Việt kể từ khi có hệ thống đã được dự đoán trước là không thể bình phàm, nếu hắn không là bá chủ Địa Cầu thì sẽ bị hệ thống tiêu diệt, nên cho dù con đường này là ngàn cân treo sợi tóc, có khó khăn cỡ nào đi chăng nữa thì hắn cũng tiến lên, mà thật sự thì cho dù không có nhiệm vụ hệ thống làm áp lực, Hoàng Việt cũng sẽ lựa chọn đương đầu với thử thách, đã không có cơ hội thì thôi, cơ hội đã có mà mình không nắm bắt thì làm gì xứng với hai chữ nam nhân chứ!
Giữa tuần sau, Hoàng Việt và Hiểu My sẽ có buổi chụp ảnh cho tờ báo kênh 14, hai người Nam Vương và Nữ Vương sẽ chụp chung và được đăng lên tạp chí trang bìa báo giấy và báo mạng, vốn dĩ Hoàng Việt không tính đi, vì sợ sẽ có nhiều nguy hiểm nhưng hắn sẽ yêu cầu chụp ở quận Tân Bình, nếu hắn không đi thì Hiểu My sẽ rất buồn, lại thêm nếu hắn không đi mà để Hiểu My đi một mình thì rất có thể cô sẽ bị bắt cóc.
Đem trong mình tâm trạng tiếc nuối đi về nhà, hôm nay xem ra Tiểu Năm Cam lại thoát nữa rồi, đúng là tên này sống dai như con gián, Hoàng Việt ghét nhất là con gián trên đời này vì nó rất hôi, mà thôi, nghĩ đến là buồn nôn rồi, xem ra tối nay mình phải tìm Hiểu My vậy, tuy rằng mượn một người để quên một người thì có tàn nhẫn với Hiểu My, hai người Hoàng Việt và Kiều Linh cũng chỉ mới tách ra, nhưng Hoàng Việt thật không chịu nổi sự cô đơn, Kiều Linh cũng đã không trả lời tin nhắn messenger của hắn nữa, tuy rằng cô không hủy kết bạn với Hoàng Việt nhưng thực sự như vậy còn làm hắn đau lòng hơn à...
Cho là cô ta có thể nói Hoàng Việt gian lận mới có thể đạt được thành công đi, nhưng ai nói có được hệ thống không phải là do thực lực, nên nhớ vận khí chính là một loại thực lực à...
Sáng hôm đó, Hoàng Việt lập tức dịch dung thành một bộ dáng bình thường, đi đến sòng bài quận 8, hắn đã hỏi chi tiết Hải Đường công tử về sòng bài này rồi, nên không có bao nhiêu bỡ ngỡ, Hoàng Việt mang theo 500 triệu, do là lần đầu tới, Hoàng Việt vừa bước vào cổng thì phải trải qua kiểm tra, xem ngoài mang tiền ra thì còn mang gì khác không, sau khi chắc chắn Hoàng Việt không có gì đáng nghi rồi thì hắn mới được vào.
Đáng lẽ ra, một sòng bài không thể nào làm ăn công khai ban ngày ban mặt như vậy được, nhưng quan hệ của dân giang hồ rất rộng, đa phần tiền trong những sòng bài này có một phần sẽ chảy vào túi những quan chức, những tên thanh tra, do đó bọn hắn vờ như không kiểm tra thấy, trừ khi có cấp cao yêu cầu đích thân đến nới nào đó chứ nếu không thì khó mà dẹp những sòng bài tự phát này được.
Hoàng Việt vừa vào sòng bài không được bao lâu, đang đánh ăn được 200 triệu, hắn cảm thấy có vài người khách bước vào, nhìn cước bộ những người này, Hoàng Việt biết họ đều là cao thủ cảnh giới Minh Kính trung kỳ, xem ra là đàn em của Tiểu Năm Cam đến đây thăm dò đây.
Khoảng 15 phút sau, Tiểu Năm Cam đích thân bước vào sòng bài, hắn một mặt tức tối, có lẽ đã nghe đám đàn em báo rằng Hải Đường công tử vẫn chưa tới, thằng nhóc này tại sao lại cảnh giác đến vậy, chả lẽ có cao nhân chỉ điểm, hay là Hoàng Việt nói cho nó rồi.
Hoàng Việt đang định tìm cách rút súng ra bắn chết Tiểu Năm Cam rồi chạy luôn, bây giờ hắn đã có cảnh giới Minh Kính hậu kỳ trung giai, cho dù bọn đàn em của Tiểu Năm Cam có chạy nhanh cỡ nào đi chăng nữa thì không thể nào đuổi kịp hắn được, hắn đã để chiếc xe Agusta ở trong Linh Điền Không Gian rồi, chỉ cần chạy đến một nơi vắng vẻ, có thể triệu hồi ra và chuồn luôn, còn trong trường hợp xấu nhất, thì hắn sẽ trốn vào Linh Điền Không Gian, nói chung muốn tóm hắn là điều không thể đấy!
Đang định xử lý, bỗng nhiên, Hoàng Việt hoảng hốt.
Đúng, không sai, là hoảng hốt.
Hắn nhìn thấy một người đàn ông trung niên, người này xăm xổ khắp người, mặt mũi cương nghị, cả người toát ra một cỗ khí tràng như có như không, nhìn người này còn mang một khí thế đáng sợ hơn cả tên Nam trọc, không chỉ hơn một hai lần mà là gấp hàng chục lần, hắn chưa từng gặp một người nào đáng sợ như thế, sợ rằng ngay cả chưởng môn phái Vovinam thầy Nguyễn Văn Minh cũng khó mà tạo thành uy thế như thế đi.
“Sơn Rồng Xanh sao?” Hoàng Việt lẩm bẩm trong lòng, hắn đã nghe anh Nhân cá chép kể về Sơn Rồng Xanh, tên này xăm hình một con Rồng Xanh ở trước ngực, không biết có phải là rồng trắng mắt xanh không nhưng Hoàng Việt không thể nào thấy được do hôm nay hắn mặc một chiếc áo thun trắng.
Nhưng người này đi cùng với Tiểu Năm Cam, không phải ba hắn thì không ai khác rồi, có điều Hoàng Việt cảm thấy nhìn mặt mũi Sơn Rồng Xanh và Tiểu Năm Cam không quá giống nhau, hay là Tiểu Năm Cam giống mẹ thì hắn không biết nữa.
“Đúng là kỳ đà cản mũi!” Hoàng Việt chép miệng, lần trước cũng vì Sơn Rồng Xanh mà tên Tiểu Năm Cam thoát một kiếp, hôm nay tên Sơn Rồng Xanh đến đây làm gì, một tên nhãi nhép như Hải Đường công tử có thể khiến hắn phải đích thân đi xử lý sao?
Thật ra, Hoàng Việt không biết là hôm nay Sơn Rồng Xanh có sự vụ ở quận 8, hắn phải gặp mặt trùm giang hồ quận 8 là tên Uyên bóng, tên này nghe đồn thuộc giới tính thứ 3, mà cũng không ai xác thực được, chỉ là những người gặp hắn thì biết hắn rất ẻo lả, chắc có lẽ là hắn tiện đường nên tới đây xem con mình xử lý Hải Đường công tử luôn đi.
“Không có à!” Sơn Rồng Xanh quát to, làm cả đám khách nhân ai nấy hoảng hồn, giọng nói của tên này quả là như hổ gầm, vừa nghe đã biết không phải thuộc về hạng người đơn giản.
“Ba, đi thôi!” Tiểu Năm Cam khá tiếc nuối, nhưng hắn cũng không quá bực bội, Hải Đường công tử chỉ là tép riu, sở dĩ hắn muốn đến đây là muốn bắt Hải Đường công tử để uy hiếp Hoàng Việt, nhưng không được thì thôi vậy, dạo gần đây hắn nghe được một tin rất thú vị, và cũng đã nghĩ ra kế sách tiếp theo để xử lý thằng nhóc này, dù gì trong suy nghĩ của hắn, Hoàng Việt có ba đầu sáu tay thì cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay hắn được.
Hoàng Việt cũng chờ một lát rồi rời đi sòng bài, hắn cũng đã ăn được 250 triệu, coi như chuyến này đi không uổng công, 250 triệu này Hoàng Việt dự tính sẽ để đó làm từ thiện, dạo gần đây khẩu trang tăng giá rất cao, hắn sẽ nhờ người mua chừng mấy chục ngàn hộp, sau đó phát miễn phí cho người dân, dù gì vắc xin Corona vẫn chưa thể lượng sản, tốt nhất là phòng ngừa vẫn hơn.
Với những võ giả như Hoàng Việt, việc nhiễm bệnh là không thể nào, sức đề kháng của các tế bào trong cơ thể Hoàng Việt rất mạnh, dù cho bệnh cực nặng như ung thư cũng không thể chịu nổi sức miễn dịch của cơ thể những người như bọn hắn, vì vậy mà người ta rất chuộng luyện võ, trên đời ai mà chả muốn sống lâu, nếu như bây giờ mà Hoàng Việt phải chết đi, hắn sẽ vô cùng không cam tâm, mà cuộc sống của Hoàng Việt kể từ khi có hệ thống đã được dự đoán trước là không thể bình phàm, nếu hắn không là bá chủ Địa Cầu thì sẽ bị hệ thống tiêu diệt, nên cho dù con đường này là ngàn cân treo sợi tóc, có khó khăn cỡ nào đi chăng nữa thì hắn cũng tiến lên, mà thật sự thì cho dù không có nhiệm vụ hệ thống làm áp lực, Hoàng Việt cũng sẽ lựa chọn đương đầu với thử thách, đã không có cơ hội thì thôi, cơ hội đã có mà mình không nắm bắt thì làm gì xứng với hai chữ nam nhân chứ!
Giữa tuần sau, Hoàng Việt và Hiểu My sẽ có buổi chụp ảnh cho tờ báo kênh 14, hai người Nam Vương và Nữ Vương sẽ chụp chung và được đăng lên tạp chí trang bìa báo giấy và báo mạng, vốn dĩ Hoàng Việt không tính đi, vì sợ sẽ có nhiều nguy hiểm nhưng hắn sẽ yêu cầu chụp ở quận Tân Bình, nếu hắn không đi thì Hiểu My sẽ rất buồn, lại thêm nếu hắn không đi mà để Hiểu My đi một mình thì rất có thể cô sẽ bị bắt cóc.
Đem trong mình tâm trạng tiếc nuối đi về nhà, hôm nay xem ra Tiểu Năm Cam lại thoát nữa rồi, đúng là tên này sống dai như con gián, Hoàng Việt ghét nhất là con gián trên đời này vì nó rất hôi, mà thôi, nghĩ đến là buồn nôn rồi, xem ra tối nay mình phải tìm Hiểu My vậy, tuy rằng mượn một người để quên một người thì có tàn nhẫn với Hiểu My, hai người Hoàng Việt và Kiều Linh cũng chỉ mới tách ra, nhưng Hoàng Việt thật không chịu nổi sự cô đơn, Kiều Linh cũng đã không trả lời tin nhắn messenger của hắn nữa, tuy rằng cô không hủy kết bạn với Hoàng Việt nhưng thực sự như vậy còn làm hắn đau lòng hơn à...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.