Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 174: Một cọc tâm sự

buntieuthu

09/07/2020

“Đại ca, em có một chuyện muốn nhờ đại ca!” Hoàng Việt khẽ nói, trong lòng hắn có một cọc tâm sự ấp ủ đã lâu, tuy rằng bây giờ hiện tại hắn hoàn toàn có thể giải quyết nhưng để anh Nhân ra mặt thì tốt hơn a.

“Có chuyện gì, em cứ nói đi!” Nhân cá chép thấy Hoàng Việt nhờ mình thì rất mừng, dĩ nhiên là không thể từ chối.

“Anh Vinh đó, em nghe nói anh ấy bị tan nhà nát cửa là do bọn giang hồ ở quê, vì vậy mới bước chân vào giang hồ, em muốn xin anh giúp cho anh Vinh trả thù!”

“Còn có chuyện này nữa à, anh vẫn chưa nghe thằng Vinh nói, được, em yên tâm, anh sẽ xử lý giúp nó!” Nhân cá chép lên tiếng đảm bảo, lúc này thì Hoàng Việt yên tâm rồi.

“Chút nữa anh sẽ cho người gắp viên đạn ra cho chú, đạn bắn tỉa mạnh lắm, xuyên qua áo chống đạn cũng là bình thường!” Nhân cá chép thầm hô may mắn, nếu như là hắn bị trúng đạn, có khi đã không cầm cự được với tên Nam trọc, ngày hôm nay sẽ lành ít dữ nhiều à...

“Vâng, đại ca!”

Đến trụ sở rồi, Hoàng Việt đi vào trong, trong này đã có một viên bác sĩ đứng đợi, sau đó ông ta giúp Hoàng Việt gắp viên đạn ra, sát trùng, trong lúc này ông ta cũng phải trầm trồ về độ cứng của da thịt Hoàng Việt, nếu bình thường người trúng đạn bắn tỉa cho dù có áo chống đạn cũng khó sống.

“Tốt rồi!”

Viên bác sĩ nói, Hoàng Việt trong lúc gắp đạn ra không hề kêu rên gì, làm ông ta cũng có chút bất ngờ, phải biết chàng trai này tuy trông khá phong trần nhưng cũng không thiếu phần non nớt, 20 tuổi là cao, định lực thật là đáng sợ...

Hoàng Việt sau đó quấn lại băng, mặc lại áo vào, dĩ nhiên hắn quấn rất kỹ, để người ngoài trông xem thì vẫn không khác gì bình thường, hắn cũng không muốn ba mẹ mình phải âu lo.

“Ba, sao rồi, mọi chuyện tốt chứ, con nghe nói thằng Việt trúng đạn!” Lúc này, công tử Hải Đường cũng chạy vào, có vẻ rất lo cho Hoàng Việt.

“Anh Đường, em không sao!” Hoàng Việt cười hề hề.



“Lần này may nhờ có thằng Việt, không có nó thì ba chết chắc!” Nhân cá chép cảm khái, sau đó ông nói tiếp: “Mày mà có một nửa bản lĩnh của thằng Việt thôi thì ba cũng được nhờ!”

Hải Đường công tử có chút tự ti, quả thật rất khó mà hắn được như Hoàng Việt, thằng em này tư chất rất cao lại thông minh, nếu như hắn đọc báo, biết được tin Hoàng Việt có IQ trên 200 điểm, còn được Havard đặc cách chiêu sinh nhưng thằng em mình lại từ chối thì hẳn hắn còn hoảng nữa...

Nhân cá chép nói rằng vào tuần sau, nhất định sẽ tổ chức lễ thăng chức cho Hoàng Việt, để mọi người biết rằng Hoàng Việt giờ đây đã là trưởng lão của bang, địa vị chỉ kém một mình hắn, dù là lời nói Hải Đường công tử trong bang phái cũng không có sức nặng bằng Hoàng Việt lúc này.

Nhân cá chép cũng dặn dò đám đàn em rằng chuyện ngày hôm nay phải giữ bí mật, dù gì việc hắn hồi phục chân trái càng ít người biết càng tốt, hắn cũng khá lo nếu như tên Sơn Rồng Xanh biết mình khôi phục chân trái sẽ làm ra hành động gì đây, may mà có khẩu súng đặc chế của Hoàng Việt, ít nhất mình còn có năng lực tự vệ.

Sau đó, Hoàng Việt dùng bữa với Nhân cá chép, người sau gọi đồ ăn trên GoFood, cả bang Hoàng Việt cùng ăn mừng ngày hôm nay tên Phong cùi và Phi đen chết, tên Nam trọc bị bắn lõm đầu, ha ha, đúng là một ngày vô cùng sảng khoái à!

“Tốt lắm tốt lắm! Bọn Nam trọc sau này sẽ co mình rút cổ lại, không dám quấy phá chúng ta nữa, ha ha ha!” Nhân cá chép cười to, cùng đám thành viên bang hội cụng ly.

“Anh Nhân, chuyện hôm nay rốt cuộc là ra sao, kể cho bọn em nghe với!”

“Được, chuyện là...” Mọi người đều chăm chú nghe Nhân cá chép kể từ đầu tới đuôi, quả thật chuyện rất ly kỳ, mọi người nghe mà không ngừng rùng mình.

“Lúc tao đang đánh với thằng Phong cùi và Phi đen, thằng Việt giao đấu với Dũng đại bàng!”

“Cái gì, thằng Dũng ra tay với cậu Việt sao?” Đám đàn em hoảng hốt, tên Trung be là người khiếp sợ nhất, phải biết hắn rất rõ về Dũng đại bàng a!

“Kết quả thế nào ba?” Hải Đường công tử hỏi vô.

“Thằng Việt cầm song đao, đánh thằng Dũng túi bụi, nó định rút súng ra thì may nhờ thằng Việt cản được, lúc đó bọn Phi đen và Phong cùi cũng rút súng ra luôn!”



Nhân cá chép lần lượt kể lại, mọi người nghe mà sợ, nhất là đến chỗ mà Nhân cá chép và Hoàng Việt chỉ có thể trốn chứ không thể bắn trúng bọn Phong cùi, nhưng việc Hoàng Việt từ xa đoán trúng đường đi của viên đạn mà bắn chặn lại này bọn họ nghe mà kinh hãi rồi, giống như trong phim vậy, tài bắn súng như vậy phải luyện tập đến năm nào tháng nào bọn họ mới có thể sở hữu đây???

“Việt, em quá tài!” Dũng chột nghe xong, không nhịn được than, mọi người cũng giơ lên một ngón tay cái, ai nấy đều bái phục Hoàng Việt rồi, hắn hoàn toàn xứng đáng ngồi lên chức trưởng lão, tiếc là Vinh mặt thẹo không có ở đây, nếu không khi biết được tin tức này hẳn hắn là người vui nhất.

Sau bữa ăn nhẹ, mọi người giải tán, Nhân cá chép cũng cần thời gian nghỉ ngơi, hôm nay phải nói là ông đã phải căng não ra, rất căng thẳng, dù gì cũng đã hơn 10 giờ tối, Hoàng Việt cũng lo nếu về trễ gia đình sẽ lo, nhưng hắn bị mất chiếc mô tô Kawasaki rồi a, nên đành mượn tạm của Hải Đường công tử con mô tô Agusta ở nhà Hải Đường công tử xài tạm.

Gia đình Hoàng Việt, ba mẹ hắn giờ phút này cũng nghĩ hắn chỉ đi chơi thôi, chắc lả Kiều Linh và Hiểu My, dù gì vẫn còn Tết, đi chơi trễ một chút cũng rất bình thường.

Hôm nay là ngày 11/2, sắp đến ngày 14/2 rồi, Hoàng Việt dự định sẽ cùng Kiều Linh đi chơi vào hôm đó, haiz, còn Hiểu My, chắc chắn cô ta sẽ rất ghen đây, nhưng biết làm sao được, nếu phải lựa chọn thì về tình cảm Hoàng Việt vẫn thích Kiều Linh hơn, nhưng còn vấn đề ham muốn thì hắn cảm thấy Hiểu My là số dzách.

Về đến nhà, ba mẹ hắn cũng thắc mắc tại sao hôm nay Hoàng Việt lại đi con xe mới về, thì hắn chỉ nói rằng hắn đổi xe với Hải Đường công tử, anh ta thích con xe kia của mình, ba mẹ hắn cũng không nghĩ gì nhiều, dù gì xe là người ta tặng cho con mình, cho dù có đòi lại thì cũng không thể trách người ta được, Hoàng Việt vào phòng thăm bé Na, thì thấy bé đang tích cực học tập đây, có lẽ muốn nhanh chóng nắm giữ hết kiến thức trung học phổ thông, để sau này sang Havard còn có cơ sở tốt.

Học phí du học Havard 1 năm rơi vào khoảng 1 tỷ đồng, kèm thêm chi phí sinh hoạt khoảng 500 triệu một năm nữa, nếu sinh hoạt tốt một chút thì cũng gần hai tỷ, Havard đài thọ 4 năm cũng tốn khoảng 8 tỷ đồng, tất nhiên Hoàng Việt không thiếu chút tiền đó nhưng nếu để gia đình biết mình có nhiều tiền như vậy thì cũng không hay...

Nằm lên giường, Hoàng Việt nhắn tin qua cho Kiều Linh: “Em, thứ 5 này em muốn đi đâu chơi?”

Kiều Linh cũng đang online, rất nhanh thì trả lời: “Hì hì, đi đâu vui vui á!”

“Vui vui sao, hay mình đi cầu ánh sao, hôm đó chắc chắn sẽ rất đông người!”

“Cầu ánh sao sao, cũng được, còn anh, anh thích đi đâu?”

“Anh á... thích đi vào tim em... ha ha!” Hoàng Việt cười khà khà, Kiều Linh sau khi nhận được tin cũng cười khúc khích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook