Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 135: Nấu Ăn Cho Cả Nhà

buntieuthu

09/07/2020

>

Hôm sau, Hoàng Việt đi sớm đến Võ Quán, hắn muốn lĩnh giáo một chút thực lực của trưởng võ sư Hoàng Công Danh, xem thử kỹ năng Vovinam cấp Tông Sư của mình so với một võ sư Hồng Đai năm gạch thì ai trên ai dưới.

Vừa thấy Hoàng Việt đến, các võ sư liền chạy tới chào hỏi, hiện nay mọi người đã xem Hoàng Việt như một người cùng một cấp bậc, cho dù cậu ta vẫn đeo màu đai màu vàng.

Thầy Hoàng là người nhiệt tình nhất, không hề phiền lòng về việc Hoàng Việt đánh bại ông, liền nói: “Hôm nay để thầy Danh chỉ bảo cho cậu, tôi không có gì để dạy cho cậu nữa!”

“Thưa thầy, em còn kém lắm!” Hoàng Việt gãi gãi đầu.

“Nào, tôi và em cùng lên đài!” Thầy Danh nói.

Hoàng Việt cùng thầy Danh vừa bước lên đài, sau đó thầy Danh làm ra thủ thế mời, Hoàng Việt bắt đầu lao lên tấn công, ban đầu hắn chỉ dùng những cú đá thăm dò, quả thật thầy Danh phản ứng rất nhanh, không hổ là võ sư có cảnh giới Minh Kính trung kỳ cao giai, nhưng Hoàng Việt cũng không hề thua kém, thậm chí còn bức ông ta lùi lại mấy lần.

“Khá lắm!” Thầy Danh hô, sau đó bắt đầu tấn công như vũ bão.

Hoàng Việt cũng liên tục phòng thủ, hắn đỡ các đòn đánh của thầy Danh nhẹ như lông hồng, trong các đòn đỡ của hắn, tuy tính chất vẫn là Vovinam nhưng vẫn mang bóng dáng của Thái Cực Quyền ở trong đó.

“Dừng...” Thầy Danh hô.

“Sao vậy thầy?”

“Em dùng võ gì vậy?”

“Vovinam kết hợp với Thái Cực Quyền thưa thầy!”

“Em còn biết Thái Cực Quyền nữa sao, nhất nghệ tinh nhất thân vinh, học nhiều môn võ quá không tốt đâu nha, tốt nhất nên chuyên tâm tu luyện một môn võ đến đại thành, nếu phân tâm sẽ mang tới rất nhiều ảnh hưởng!” Thầy Danh lắc đầu ngao ngán, ai chả biết biết nhiều môn võ thì tốt hơn, nhưng không tinh thông cái nào thì cũng bằng thừa.

“Vâng, thưa thầy, em sẽ cố gắng thành thạo cả hai môn võ!”



“Được rồi, đó là quyết định của em, thôi dừng ở đây đi, tôi không thắng được em!” Thầy Danh nói, cũng không có vẻ bất ngờ, ông đã biết chàng thiếu niên này sở hữu chân tài thực học.

“Em lại đây, tôi có chuyện muốn nói với em!” Thầy Danh bước xuống đài, sau đó gọi Hoàng Việt lại.

“Có chuyện gì thưa thầy?” Hoàng Việt thắc mắc không biết thầy Danh muốn nói gì với mình đây.

“Thực lực của em hoàn toàn có thể vào được Top 5, nhưng muốn tranh đoạt ngôi vô địch, em phải chú ý hai đối thủ!” Thầy Danh nghiêm nghị nói.

“Đối thủ nào thưa thầy!” Hoàng Việt được dấy lên hứng thú, còn có người mạnh hơn thầy Danh ở giải đấu võ này sao?

“Một là tên đệ tử Trình Dương của tên chưởng môn Nam Huỳnh Đạo Huỳnh Tuấn Kiệt, tên Huỳnh Tuấn Kiệt này nghe đồn có môn võ truyền điện công phu, tuy vậy cũng chưa ai chứng thực được tính xác thực của nó, thầy có coi clip trên youtube thì thấy hắn chạm vào ai người đó liền bị điện giật lăn lộn trên đất, đáng sợ lắm, đáng sợ lắm!”

Hoàng Việt nghe vậy liền hết hồn, chẳng lẽ tên này là Dị Năng Giả Lôi Thuộc Tính sao, như vậy thì đáng gờm lắm a, Lôi luôn là thuộc tính có sát thương mạnh nhất.

“Còn người sau là ai?” Hoàng Việt tò mò hỏi tiếp.

“Người sau thì đáng sợ hơn, tên này quả thật là nhân trung long phượng, hắn còn mạnh hơn Quốc Thiên của Võ Quán chúng ta, đã từng đạt giải 5 cuộc thi võ thuật dành cho thanh thiếu niên Quốc Tế, hắn có cảnh giới Minh Kính hậu kỳ sơ giai, tinh thông võ thuật nhiều môn phái, nhưng hắn rành nhất là môn võ Vịnh Xuân Quyền, nghe đồn chỉ thua kém cao thủ lừng danh Diệp Vấn ở thế kỷ trước, đối đầu đối thủ này, tốt nhất là cậu nên nhận thua ngay, vì hắn ra tay rất tàn bạo, rất nhiều người đã gãy tay gãy xương vì dám đối đấu với hắn!”

“Thật sao?” Hoàng Việt nghe mà nóng máu, xem ra tên này cũng là một tên ngoan độc a, nhưng sau đó hắn nói tiếp:

“Bộ thi đấu cho phép đả thương nguy hiểm sao, không có luật lệ hạn chế sao?”

“Hừ, cậu chưa thi đấu bao giờ nên chưa biết, thi đấu vốn không có nhiều hạn chế như cậu nghĩ, một phần là do khán giả thích xem những trận chiến ác liệt hơn, có như vậy mới thu hút được nguồn quảng cáo mạnh, kinh tế rất quan trọng trong võ học, các loại dược liệu nào có rẻ tiền!”

Thầy Danh chần chờ một chút, sau đó nói: “Thầy sẽ giới thiệu em với chưởng môn phái Vovinam chúng ta, thầy Văn Minh, thầy Văn Minh là Bạch Đai duy nhất, cũng là người mạnh nhất của Vovinam phái hiện tại, thầy ấy sẽ huấn luyện cho em nhằm đạt được thành tích cao nhất trong giải đấu này, đem về vinh quang cho Vovinam phái, và dành lấy một suất tham dự kỳ thi võ đạo Quốc Tế diễn ra vào 4 tháng sau!”

“Vâng, vậy em cám ơn thầy nhiều!” Hoàng Việt vui mừng, chưởng môn của môn phái ư, không biết sẽ có cảnh giới gì đây a, ít nhất chắc cũng phải là Ám Kình sơ kỳ đi!

Sau đó, thầy Danh phổ biến cho Hoàng Việt một ít thông tin về kỳ thi đấu võ, sau khi chắc chắn hắn đã nắm bắt được toàn bộ, mới cho phép hắn ra về, còn hẹn hắn vào 3 ngày sau quay lại Võ Quán, thầy sẽ dẫn hắn qua nhà chưởng môn Văn Minh, ở đó hắn nhất định sẽ học được những bài học thú vị.

Hôm sau, trên lớp Hoàng Việt, lại phát bài kiểm tra một tiết một số môn, lúc này thì mọi người không chút nghi ngờ về học lực của Hiểu My là số 1 lớp 12A1 nữa rồi, khi mà Hoàng Việt toàn 9.5 điểm, còn Kiều Linh thì cũng chỉ ngang bằng với Hiểu My mà thôi.



Trường học cũng đón một thầy giáo nhậm chức Phó Hiệu Trưởng mới từ trường khác chuyển về, người này trông có vẻ cũng rất đường hoàng, không giống như tên Bảo kia, rất được lòng các thầy cô giáo.

Một tuần nữa là nghỉ tết rồi, các bạn học rất mong chờ a! Tuy vậy không phải nghỉ tết là sẽ luôn luôn rảnh rỗi do là các thầy cô cũng giao bài tập về nhà nhiều lắm á!

Mấy ngày hôm nay, Hoàng Việt cũng đã coi trận banh giữa Iran và Việt Nam, không ngoài dự liệu của hắn, Việt Nam thua hoàn toàn, tỷ số là 2-0, khi mà các cầu thủ Iran đều có cảnh giới Minh Kính hậu kỳ, haiz, xem ra Việt Nam muốn bước lên ngôi vô địch World Cup mà thiếu hắn thì không được, ở giải này chỉ cần vào được tứ kết cũng đã là thành công rất lớn rồi.

Hôm nay, Hoàng Việt quyết định sẽ trổ tài nấu nướng làm bữa ăn cho gia đình, khà khà, nếu ba mẹ và em gái mình được ăn món ăn do mình nấu hẳn là sẽ cực kỳ thỏa mãn a!

Nghĩ là làm, sau khi đi học về, hắn liền ra chợ mua nguyên vật liệu, còn về món ăn ư, những món đơn giản thôi, như Cà ri gà, Cà chua xào trứng, thịt kho trứng, canh khổ qua, ừm, nhiêu đó thôi...

Mang mấy bọc nguyên vật liệu lớn về nhà, ba mẹ hắn thấy hắn mua nhiều đồ nấu ăn như vậy thì bất ngờ lắm, liền hỏi:

“Con mua làm gì đây?”

“Con nấu cho ba mẹ và bé Na ăn một bữa!” Hoàng Việt cười hì hì.

“Cái gì, con mà biết nấu ăn sao? Mặt trời mọc ở hướng Tây à?” Mẹ hắn liền cười haha, bấy lâu nay bà vẫn lo chuyện bếp núc, nào để đứa con trai động tay vào.

“Con làm mà, ba mẹ ăn không thì bảo?” Hoàng Việt bĩu môi.

“Ha ha, được rồi, con trai nấu thì dở cỡ nào ba mẹ cũng phải ăn, được đó, kêu bé Na vào bếp phụ con, ba mẹ phải bán phở!”

“Vâng, ba mẹ, bé Na ơiiii!” Hoàng Việt hô lên trên lầu.

“Gì vậy anh hai!” Bé Na vội vàng chạy xuống.

“Giúp anh vào bếp rửa vật liệu!”

“Hì hì...” Bé Na và Hoàng Việt cùng lăn vào bếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook