Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân
Chương 105: Ngày Thi Đầu Tiên
buntieuthu
09/07/2020
>
Sáng sớm, Hoàng Việt lấy xe chạy nhanh qua nhà Kiều Linh, đến rước cô, sau đó cả hai cùng đi đến trường học, hôm nay Hoàng Việt không mang cặp đi học, thậm chí là còn không mang máy tính, hắn chỉ mang một cây bút máy cùng một cây bút chì, một cục tẩy để khoanh bài trắc nghiệm.
Hoàng Việt cũng đã học cách tính nhẩm, hắn tính rất nhanh, coi đó như là để rèn luyện trí não của mình, từ đơn giản đến phức tạp đối với hắn đều không phải là chuyện khó
.
Kiều Linh thoải mái ôm lấy eo Hoàng Việt, cảm nhận vòng bụng săn chắc làm cô đôi lúc cứ nhéo nhéo vào khiến Hoàng Việt chỉ biết cười trừ.
Đến lớp, tất cả bạn học đều đã tập trung trước cửa, lớp 12A1 của Hoàng Việt sẽ thi riêng nên không cần chuyển phòng thi khác, chỉ là sắp xếp lại chỗ ngồi mà thôi, môn thi đầu tiên sẽ là môn Toán, ngay tiết đầu.
“Các em đem hết tài liệu bỏ vào cặp trên bục chưa, nếu thầy kiểm tra thấy có mang tài liệu sẽ bị đình chỉ thi đó nha!” Thầy giáo coi thi một mặt nghiêm nghị, tuy vậy ông cũng không nghĩ tới chuyện học sinh lớp chuyên có thể mang phao hay quay cóp.
“Tốt, không có ai phải không, thầy phát bài đây!” Sau khi tiếng chuông báo hiệu giờ kiểm tra đến, người thầy này liền phát bài cho dãy đầu, sau đó các bạn học sinh chuyền xuống cho nhau.
“Được rồi, các em bắt đầu làm bài, thời gian là 90 phút!”
Hoàng Việt lúc này đang nhìn xem đề bài, đối với hắn cũng không phải là khó nhưng với các học sinh khác thì không biết được, do là thi trắc nghiệm nên chỉ thi trong 90 phút mà thôi, với 50 câu hỏi có nghĩa là mỗi câu hỏi chỉ có hơn 1 phút rưỡi để làm, hắn lập tức đáp đề như gió bão, nhưng có điều, Hoàng Việt cũng không dự định lấy điểm tuyệt đối, hắn quyết định nhường cho Kiều Linh, không phải vì hắn xem thường cô, mà là hắn muốn Kiều Linh đạt thành tích hạng 1 trong các học bạ của trường.
Đôi lúc Hoàng Việt cũng tự hỏi, nếu Kiều Linh đi du học ở đại học Havard thì hắn sẽ thế nào, nhưng hắn nghĩ mình có thể thuyết phục được cô ở lại, mà hắn thì chắc chắn sẽ không đi, nên hẳn là suất học bổng này sẽ được nhường cho một học sinh xuất sắc khác đi.
Chỉ tốn khoảng 10 phút, Hoàng Việt đã hoàn thành việc đáp đề, tiếp đó hắn liền vận chuyển tâm pháp Luyện Khí Quyết, bắt đầu tĩnh tâm tu luyện.
“Hừ, đề gì mà khó dữ vậy trời!”
“Câu này làm làm sao đây!”
Nhưng Hoàng Việt lại không được như ý nguyện, hắn và các bạn học sinh khác bị phân tâm bởi một giọng nói, Hoàng Việt quay ra đằng sau nhìn thì đó không ai khác ngoài cô nàng Hiểu My, xem ra thành tích học tập của cô gái này không quá tốt a! Vả lại cô ta cũng kì thật, người khác đang tập trung làm bài mà cô ta cứ lẩm ba lẩm bẩm, thầy giáo trông thi liền ho nhẹ một tiếng, ra hiệu cho Hiểu My im lặng.
Hiểu My bĩu môi, sau đó liền tập trung làm bài, nhưng cô cứ vò đầu bứt tai mãi, Hoàng Việt nhìn mà cười hì hì, làm người sau có vẻ càng tức tối hơn.
Sau 90 phút, thầy giáo ra hiệu cho các em học sinh dừng bút, sau khi nộp bài, Hoàng Việt và mọi người cùng ra chơi, Kiều Linh trước tiên là chạy lại hỏi cậu: “Anh, làm bài được hết chứ?”
“Ừm, cũng gần hết đi!” Hoàng Việt bình thản nói.
“Em làm được hết đó, ha ha, xem ra lần này anh thua em rồi!” Kiều Linh cười khoái chí.
“Hai cậu làm giỏi thế, mình chỉ làm được chín phần mười thôi!” Lúc này Minh Anh cũng chạy tới chen giọng.
“9 phần 10 còn la, tớ làm được có 7 phần đây này!” Hiểu My cực kỳ xấu hổ, hừ, xem ra lần này cô đứng hàng kém nhất lớp rồi a.
“Thôi, cùng xuống căn tin ăn mì đi, tớ đói lắm rồi!” Minh Anh đề nghị.
“Ok!” Mọi người cùng đi xuống căn tin, dĩ nhiên Ngọc Minh và Thảo Ly cũng lũi thũi theo sau, sau khi gọi vài ly nước uống, mọi người liền bàn tán rôm rả về đề thi lần này.
“Tớ thấy câu hình không gian lần này khó phết, hình lăng trụ vốn không phải sở trường của tớ!”
“Ừm... mình cũng vậy”
“...”
“À, khi nào thì có kết quả nhỉ?” Hiểu My hỏi.
“Sau khi thi hai ngày, trường mình chấm thi nhanh lắm!”
‘Ừm... vậy cũng tốt!”
Ngày thi cử đầu tiên thoáng chốc liền qua, trong những ngày này, không khí của trường học tràn đầy áp lực, Hoàng Việt cũng gặp một chuyện khiến hắn khá tức tối đó là thằng bạn Hoàng Tuấn bị mấy tên côn đồ chặn đánh giữa đường, cũng may gặp ngay đúng lúc hắn đi qua, nếu không sợ rằng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
“Việt, cảm ơn mày, bọn này dữ tợn quá!”
“Không sao, sau này sẽ không ai dám đến chọc mày nữa!” Hoàng Việt trấn an.
Sau khi về nhà, Hoàng Việt liền thấy quán phở nhà hắn hôm nay treo bảng đóng cửa, vửa bước vào nhà, liền thầy ba mẹ hắn khuôn mặt tràn đầy mừng rỡ, trong nhà còn có người đàn ông bán vé số cùng hai bé gái nọ.
“Ba, có chuyện gì vậy ạ!”
“Chuyện tốt, chuyện tốt, 5 tờ vé số hôm bữa chú đây đưa cho ba, trúng giải đặc biệt!”
“CÁI GÌ???” Hoàng Việt hoảng hốt.
“Đúng đó con, 10 tỷ chứ chả chơi à!” Ba Hoàng Việt cười hì hì.
“Em đã nói rồi, anh cứ nhận số tiền này đi, đó là do anh may mắn trúng thưởng, làm sao em có thể nhận được!” Ông chú bán vé số lần này đã ăn mặc nghiêm chỉnh hơn nhiều, có lẽ do có số tiền lần trước Hoàng Việt đưa tặng.
“Đúng đó chú, tụi con bán vé số chưa bao giờ đòi tiền của người trúng giải cả!” Hai đứa bé cũng nói to.
“Hà hà, tôi trúng được cũng nhờ có anh, phải chia vui với anh chứ, thế này vậy, chúng ta mỗi người nhận 5 tỷ được không, dù gì anh còn phải lo cho hai đứa nhỏ, còn hai bé nhà tôi cũng lớn rồi, quán phở lại làm ăn rất tốt, không có áp lực về tiền bạc!”
“Nhưng mà...” Người đàn ông bán vé số vẫn còn phân vân.
“Đúng đó chú, chú cứ nhận đi, nhà cháu rất khá giả, không sao đâu!” Bé Na liền nói.
“Không nhưng nhị gì hết... anh cứ nhận cho tôi, nếu không thì coi như anh không nể mặt tôi rồi đó!” ba Hoàng Việt nói đầy kiên quyết.
“Haiz... được rồi... vậy thì cảm ơn gia đình anh chị!”
“Ha ha... Không có gì.., Bữa nào anh dẫn chị nhà đến đây, chúng tôi mời cô ấy ăn phở!” Mẹ Hoàng Việt cũng bảo.
“Mẹ hai đứa nó bỏ đi từ lúc đứa bé mới ra đời rồi chị ạ!” Người đàn ông này thở dài.
“Ồ... Xin lỗi... Tôi lỡ lời!”
“Không sao... không sao... vậy bây giờ chúng ta cùng lên trụ sở công ty xổ số lĩnh thưởng nhé!”
“Được, để tôi gọi taxi, nào, anh và hai bé uống chút nước cam...”
Hoàng Việt nghe được toàn bộ nội dung câu chuyện mà cũng phải cười hì hì, xem ra người tốt ắt gặp hậu báo a, 5 tỷ tuy đối với hắn không phải là con số lớn vào giờ phút này, nhưng ít ra thì đó là đồng tiền sạch, không phải giải thích về nguồn gốc, lên phòng, Hoàng Việt mở máy tính ra, thì thấy trên những trang báo hoàn toàn đã nhào nháo hết cả rồi, hầu hết là các tin đăng về Facebook cả.
Hoàng Việt click vào một tin, đây là bài phỏng vấn ông chủ Facebook Mark Zuckerberg, nhìn khuôn mặt anh ta lúc trả lời phỏng vấn xem ra cũng không quá dễ coi a!
Sáng sớm, Hoàng Việt lấy xe chạy nhanh qua nhà Kiều Linh, đến rước cô, sau đó cả hai cùng đi đến trường học, hôm nay Hoàng Việt không mang cặp đi học, thậm chí là còn không mang máy tính, hắn chỉ mang một cây bút máy cùng một cây bút chì, một cục tẩy để khoanh bài trắc nghiệm.
Hoàng Việt cũng đã học cách tính nhẩm, hắn tính rất nhanh, coi đó như là để rèn luyện trí não của mình, từ đơn giản đến phức tạp đối với hắn đều không phải là chuyện khó
.
Kiều Linh thoải mái ôm lấy eo Hoàng Việt, cảm nhận vòng bụng săn chắc làm cô đôi lúc cứ nhéo nhéo vào khiến Hoàng Việt chỉ biết cười trừ.
Đến lớp, tất cả bạn học đều đã tập trung trước cửa, lớp 12A1 của Hoàng Việt sẽ thi riêng nên không cần chuyển phòng thi khác, chỉ là sắp xếp lại chỗ ngồi mà thôi, môn thi đầu tiên sẽ là môn Toán, ngay tiết đầu.
“Các em đem hết tài liệu bỏ vào cặp trên bục chưa, nếu thầy kiểm tra thấy có mang tài liệu sẽ bị đình chỉ thi đó nha!” Thầy giáo coi thi một mặt nghiêm nghị, tuy vậy ông cũng không nghĩ tới chuyện học sinh lớp chuyên có thể mang phao hay quay cóp.
“Tốt, không có ai phải không, thầy phát bài đây!” Sau khi tiếng chuông báo hiệu giờ kiểm tra đến, người thầy này liền phát bài cho dãy đầu, sau đó các bạn học sinh chuyền xuống cho nhau.
“Được rồi, các em bắt đầu làm bài, thời gian là 90 phút!”
Hoàng Việt lúc này đang nhìn xem đề bài, đối với hắn cũng không phải là khó nhưng với các học sinh khác thì không biết được, do là thi trắc nghiệm nên chỉ thi trong 90 phút mà thôi, với 50 câu hỏi có nghĩa là mỗi câu hỏi chỉ có hơn 1 phút rưỡi để làm, hắn lập tức đáp đề như gió bão, nhưng có điều, Hoàng Việt cũng không dự định lấy điểm tuyệt đối, hắn quyết định nhường cho Kiều Linh, không phải vì hắn xem thường cô, mà là hắn muốn Kiều Linh đạt thành tích hạng 1 trong các học bạ của trường.
Đôi lúc Hoàng Việt cũng tự hỏi, nếu Kiều Linh đi du học ở đại học Havard thì hắn sẽ thế nào, nhưng hắn nghĩ mình có thể thuyết phục được cô ở lại, mà hắn thì chắc chắn sẽ không đi, nên hẳn là suất học bổng này sẽ được nhường cho một học sinh xuất sắc khác đi.
Chỉ tốn khoảng 10 phút, Hoàng Việt đã hoàn thành việc đáp đề, tiếp đó hắn liền vận chuyển tâm pháp Luyện Khí Quyết, bắt đầu tĩnh tâm tu luyện.
“Hừ, đề gì mà khó dữ vậy trời!”
“Câu này làm làm sao đây!”
Nhưng Hoàng Việt lại không được như ý nguyện, hắn và các bạn học sinh khác bị phân tâm bởi một giọng nói, Hoàng Việt quay ra đằng sau nhìn thì đó không ai khác ngoài cô nàng Hiểu My, xem ra thành tích học tập của cô gái này không quá tốt a! Vả lại cô ta cũng kì thật, người khác đang tập trung làm bài mà cô ta cứ lẩm ba lẩm bẩm, thầy giáo trông thi liền ho nhẹ một tiếng, ra hiệu cho Hiểu My im lặng.
Hiểu My bĩu môi, sau đó liền tập trung làm bài, nhưng cô cứ vò đầu bứt tai mãi, Hoàng Việt nhìn mà cười hì hì, làm người sau có vẻ càng tức tối hơn.
Sau 90 phút, thầy giáo ra hiệu cho các em học sinh dừng bút, sau khi nộp bài, Hoàng Việt và mọi người cùng ra chơi, Kiều Linh trước tiên là chạy lại hỏi cậu: “Anh, làm bài được hết chứ?”
“Ừm, cũng gần hết đi!” Hoàng Việt bình thản nói.
“Em làm được hết đó, ha ha, xem ra lần này anh thua em rồi!” Kiều Linh cười khoái chí.
“Hai cậu làm giỏi thế, mình chỉ làm được chín phần mười thôi!” Lúc này Minh Anh cũng chạy tới chen giọng.
“9 phần 10 còn la, tớ làm được có 7 phần đây này!” Hiểu My cực kỳ xấu hổ, hừ, xem ra lần này cô đứng hàng kém nhất lớp rồi a.
“Thôi, cùng xuống căn tin ăn mì đi, tớ đói lắm rồi!” Minh Anh đề nghị.
“Ok!” Mọi người cùng đi xuống căn tin, dĩ nhiên Ngọc Minh và Thảo Ly cũng lũi thũi theo sau, sau khi gọi vài ly nước uống, mọi người liền bàn tán rôm rả về đề thi lần này.
“Tớ thấy câu hình không gian lần này khó phết, hình lăng trụ vốn không phải sở trường của tớ!”
“Ừm... mình cũng vậy”
“...”
“À, khi nào thì có kết quả nhỉ?” Hiểu My hỏi.
“Sau khi thi hai ngày, trường mình chấm thi nhanh lắm!”
‘Ừm... vậy cũng tốt!”
Ngày thi cử đầu tiên thoáng chốc liền qua, trong những ngày này, không khí của trường học tràn đầy áp lực, Hoàng Việt cũng gặp một chuyện khiến hắn khá tức tối đó là thằng bạn Hoàng Tuấn bị mấy tên côn đồ chặn đánh giữa đường, cũng may gặp ngay đúng lúc hắn đi qua, nếu không sợ rằng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
“Việt, cảm ơn mày, bọn này dữ tợn quá!”
“Không sao, sau này sẽ không ai dám đến chọc mày nữa!” Hoàng Việt trấn an.
Sau khi về nhà, Hoàng Việt liền thấy quán phở nhà hắn hôm nay treo bảng đóng cửa, vửa bước vào nhà, liền thầy ba mẹ hắn khuôn mặt tràn đầy mừng rỡ, trong nhà còn có người đàn ông bán vé số cùng hai bé gái nọ.
“Ba, có chuyện gì vậy ạ!”
“Chuyện tốt, chuyện tốt, 5 tờ vé số hôm bữa chú đây đưa cho ba, trúng giải đặc biệt!”
“CÁI GÌ???” Hoàng Việt hoảng hốt.
“Đúng đó con, 10 tỷ chứ chả chơi à!” Ba Hoàng Việt cười hì hì.
“Em đã nói rồi, anh cứ nhận số tiền này đi, đó là do anh may mắn trúng thưởng, làm sao em có thể nhận được!” Ông chú bán vé số lần này đã ăn mặc nghiêm chỉnh hơn nhiều, có lẽ do có số tiền lần trước Hoàng Việt đưa tặng.
“Đúng đó chú, tụi con bán vé số chưa bao giờ đòi tiền của người trúng giải cả!” Hai đứa bé cũng nói to.
“Hà hà, tôi trúng được cũng nhờ có anh, phải chia vui với anh chứ, thế này vậy, chúng ta mỗi người nhận 5 tỷ được không, dù gì anh còn phải lo cho hai đứa nhỏ, còn hai bé nhà tôi cũng lớn rồi, quán phở lại làm ăn rất tốt, không có áp lực về tiền bạc!”
“Nhưng mà...” Người đàn ông bán vé số vẫn còn phân vân.
“Đúng đó chú, chú cứ nhận đi, nhà cháu rất khá giả, không sao đâu!” Bé Na liền nói.
“Không nhưng nhị gì hết... anh cứ nhận cho tôi, nếu không thì coi như anh không nể mặt tôi rồi đó!” ba Hoàng Việt nói đầy kiên quyết.
“Haiz... được rồi... vậy thì cảm ơn gia đình anh chị!”
“Ha ha... Không có gì.., Bữa nào anh dẫn chị nhà đến đây, chúng tôi mời cô ấy ăn phở!” Mẹ Hoàng Việt cũng bảo.
“Mẹ hai đứa nó bỏ đi từ lúc đứa bé mới ra đời rồi chị ạ!” Người đàn ông này thở dài.
“Ồ... Xin lỗi... Tôi lỡ lời!”
“Không sao... không sao... vậy bây giờ chúng ta cùng lên trụ sở công ty xổ số lĩnh thưởng nhé!”
“Được, để tôi gọi taxi, nào, anh và hai bé uống chút nước cam...”
Hoàng Việt nghe được toàn bộ nội dung câu chuyện mà cũng phải cười hì hì, xem ra người tốt ắt gặp hậu báo a, 5 tỷ tuy đối với hắn không phải là con số lớn vào giờ phút này, nhưng ít ra thì đó là đồng tiền sạch, không phải giải thích về nguồn gốc, lên phòng, Hoàng Việt mở máy tính ra, thì thấy trên những trang báo hoàn toàn đã nhào nháo hết cả rồi, hầu hết là các tin đăng về Facebook cả.
Hoàng Việt click vào một tin, đây là bài phỏng vấn ông chủ Facebook Mark Zuckerberg, nhìn khuôn mặt anh ta lúc trả lời phỏng vấn xem ra cũng không quá dễ coi a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.